Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8: Hủy Dung !

  

Tiêu Vô Đạo là thiên tài tu luyện hiếm có, tính cách ôn nhu, lại luôn quan tâm, chăm sóc nàng.  

Hắn dạy nàng võ công, bảo vệ nàng khỏi sự ganh ghét, đố kỵ của các nữ tử khác trong môn phái.

Thời gian trôi qua, giữa hai người dần nảy sinh tình cảm. Hoa Linh Lung lần đầu tiên cảm nhận được trái tim lạnh lẽo của mình bắt đầu ấm áp trở lại.

Nàng cũng muốn quên đi thân phận tiên nữ cao quý, sống một cuộc sống bình thường bên cạnh người mình yêu.
Nhưng số phận trêu ngươi, biến cố bất ngờ ập đến...

Biến cố ập đến như một cơn ác mộng, phá vỡ cuộc sống yên bình nơi Thiên Sơn phái. Ma đạo, thế lực đen tối mà bấy lâu nay vẫn luôn rình rập, bất ngờ tấn công.

Tiếng gươm giáo chạm nhau chan chát, tiếng la hét vang vọng khắp cả núi rừng. Thiên Sơn phái tuy là danh môn chính phái, nhưng Ma đạo lại xuất quân toàn lực.

Trong lúc hỗn loạn, Hoa Linh Lung lo lắng tìm kiếm bóng dáng Tiêu Vô Đạo. Nàng biết hắn võ công cao cường, nhưng vẫn không thể ngồi yên được.

Đúng lúc đó, một tên ma đạo với ánh mắt độc ác, lén lút tiếp cận Tiêu Vô Đạo từ phía sau. Hắn ta tung chiêu âm độc, một luồng độc khí hắc ám như rắn độc lao thẳng về phía Tiêu Vô Đạo.

"Cẩn thận!" Hoa Linh Lung hét lên thất thanh.

Nàng không kịp suy nghĩ, lao người đến che trước mặt Tiêu Vô Đạo, dùng thân mình đón nhận luồng độc khí kia.

"Linh Lung!"

Tiêu Vô Đạo kinh hãi, vội vàng ôm lấy nàng.

Cơn đau buốt như xé toạc cơ thể, Hoa Linh Lung ngất lịm trong vòng tay của hắn. Khuôn mặt nàng nhợt nhạt, vết thương do độc khí gây ra hiện rõ trên gò má trắng ngần, khiến người ta không khỏi xót xa.

Sau trận chiến, Ma đạo bị đánh bại, Ma tôn bị bắt, Thiên Sơn phái giành được chiến thắng vẻ vang. Nhưng niềm vui của họ lại không thể nào êm đẹp trong khi hoa khôi của môn phối Hoa Linh Lung bị thương nặng.

Tiêu Vô Đạo lo lắng, ngày đêm túc trực bên giường bệnh, không rời nửa bước. Hắn đã tìm đến rất nhiều danh y, thuốc quý, nhưng chẳng thể nào chữa khỏi hoàn toàn vết thương trên mặt nàng.

Hoa Linh Lung tỉnh lại sau bao ngày hôn mê, cảm thấy đau rát trên mặt, nàng hoảng hốt đưa tay sờ lên, thì ra đã bị băng bó kín mít.

"Mặt của ta... mặt của ta sao rồi?"

Tiêu Vô Đạo ôm chầm lấy nàng, trong lòng đau như cắt.

"Linh Lung, nàng đừng lo, mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi. Dù có chuyện gì xảy ra, ta vẫn luôn ở bên cạnh nàng."

Hoa Linh Lung ngây thơ tin lời hứa hẹn của hắn. Nàng nghĩ rằng vết thương này cũng không ảnh hưởng gì nhiều, chỉ cần có hắn bên cạnh, nàng không còn gì để sợ hãi.

Nhưng nàng đã nhầm. Có những thứ đã thay đổi mất rồi.... Cho đến một ngày, hắn đưa một nữ tử về Thiên Sơn phái.

Nàng ta tên là Vân Kiều, là người hắn cứu thoát khỏi tay Ma đạo trong một lần xuống núi trừ gian diệt bạo.

Vân Kiều sở hữu vẻ đẹp thoát tục, thanh tao như sương mai, thuần khiết tựa hoa lê trắng muốt.

Trái ngược với dung mạo kiều diễm của Hoa Linh Lung, nàng ta mang đến cảm giác mong manh, yếu đuối, khiến người ta muốn che chở, bảo vệ.

"Nàng ấy là Vân Kiều, vì trúng độc của Ma đạo nên kinh mạch bị tổn thương, không thể tự mình chữa trị. Ta đã đưa nàng ấy về đây, mong muốn tìm được thần dược chữa trị cho nàng ấy."

Tiêu Vô Đạo nhẹ nhàng nói.

"Trong lúc ta đi vắng, nàng hãy chăm sóc cô ấy giúp ta."

Hoa Linh Lung gượng cười đồng ý. Nhìn Tiêu Vô Đạo ân cần, chăm sóc cho Vân Kiều, trong lòng nàng dâng lên cơn ghen tuông và lo lắng không thể nào xua tan.

Nàng thường xuyên soi mình vào gương, bàn tay mịn màng lướt qua vết sẹo kém phần hoàn hảo trên gò má. Vẻ đẹp từng khiến nàng tự tin bây giờ lại trở thành nỗi ám ảnh, khiến nàng không thể nào yên lòng khi ở cạnh Vân Kiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top