Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

SPECIAL STORY: MY WORKS

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

My works (hay Create) là một phần trong ứng dụng của Wattpad, nơi mọi người có thể sáng tác nên những câu chuyện của riêng mình. Đây là câu chuyện tôi viết dành tặng cho chính bản thân tôi để lưu giữ kỉ niệm :)) Sau này có thể nhìn lại cả chặng đường dài trở thành một tác giả nghiệp dư trên mạng :))

Tôi dành nó như một lời cảm ơn đến những người bạn đã thúc đẩy cái ý tưởng dường như rất ngớ ngẩn của tôi đó là viết truyện: nglethan, TJocelyn, docba_leo, PzPOnz, BeuuNgan_1109 và dành nó cho những độc giả đã luôn sát cánh bên tôi thúc giục truyện mỗi ngày ==" : jungyeonmin, Bubi1004, huongheosam, Eri_Lee, .... Đặc biệt là Ginry_Nguyen, fan đầu tiên của tôi, cũng là người tôi thấy cảm kích nhất, em luôn luôn ở bên cạnh chị (nhất là mấy lúc bí ý tưởng bắt em ngồi nghĩ cùng :)) )

Dài dòng quá!!!

Tên truyện: My works [Công việc của tôi]

Tác giả: Hj

Cuộc đời không phải là một màu hồng, nhưng tôi tìm thấy nó trong những cuốn truyện ngôn tình. Tôi thuộc kiểu dạng biết rồi nhưng vẫn đâm đầu vào làm. Biết nó vô bổ nhưng vẫn cứ thích đọc, biết mình không tin vào mấy câu chuyện đó nhưng lại cứ chăm chú đọc hết bộ này đến bộ khác.

Tôi là một người vô cùng yêu sách và thích đọc sách (yêu sách hơn mạng luôn). Nhưng trước đó tôi chỉ đọc những tác phẩm kinh điển nổi tiếng này nọ. Vào năm tôi học lớp 7 hay 8 gì đó (hình như là đầu năm lớp 8), tôi có điện thoại mới. Ồ điện thoại này hay ghê chưa, đủ tính năng. Con bạn thân nhất của tôi, đầu độc tôi vào con đường đọc truyện này. Nó down wattpad về máy cho tôi, bảo (thật ra là bắt) tôi đọc những bộ truyện mà nó từng đọc và thấy hay. Con bé chính thức bị nghiện.

Tôi luôn tự hào dòng họ nhà mình gen mắt vô cùng tốt, ai cũng 10/10 không ai bị cận. Nhưng từ sau khi cúi mặt vào cái điện thoại để đọc truyện suốt ngày suốt đêm, tôi bị cận. Trở thành cái đứa lạc loài không giống ai :)) Tính đến nay tôi phải đọc đến cả hàng trăm hàng nghìn bộ truyện, tôi tập trung tốt, tốc độ đọc rất nhanh nên truyện đọc cứ hết vèo vèo :)) Bây giờ hỏi gì cũng biết, truyện nào cũng đã đọc, tác giả nào cũng thấu, sắp thành bác học được rồi :)) Mẹ tôi phát hiện ra tôi đọc ngôn tình. Thật ra thì mẹ tôi cũng teen mà hiểu con gái lắm, nhưng không chịu nổi lúc nào tôi cũng kè kè với cái điện thoại bên cạnh nên tịch thu điện thoại. Từ đó đến giờ không biết tôi bị tịch thu điện thoại bao nhiêu lần nữa, nhiều quá :)) Nhưng con đường đọc truyện vẫn chưa kết thúc tại đây. Mỗi lần tôi bị thu điện thoại tôi sẽ lại lấy cái quả điện thoại cục gạch cũ ra, sờ lần đủ kiểu để tìm cách đọc tiếp. Đọc được đấy nhưng vất cả lắm, bạn thử tưởng tượng nó chạy như một con rùa, mỗi một lần tải được 1 trang mà cả bao nhiêu lâu, trong khi một trang được có mấy chữ lướt qua cái là xong. Thế mà tôi cũng đọc được mấy truyện cả mấy nghìn trang cơ, nhiều lúc tôi cũng khâm phục tính kiên nhẫn của mình (chắc đạt đến trình độ siêu đẳng rồi :)).

Năm tôi 14 tuổi gì đấy (thật ra thì cũng không quá xa với thời điểm hiện tại đâu nhưng mà nghe cho nó hoành tráng :)) bắt đầu có ý tưởng viết truyện. Nhiều lúc đọc xong một câu chuyện mà không ưng ý chi tiết hay cái kết là bức xúc. Tại sao mình không viết ra một câu chuyện toàn những thứ mình thích? Lúc đầu lên ý tưởng viết truyện chung cùng một cô bạn cùng lớp, hai đứa cũng hí hoáy viết được vài chương rồi đó (tôi viết nó beta sửa :)) ) thì nghỉ hè. Hè năm đó quả là một mùa hè bận rộn. Nói qua một chút về sự bận rộn này. Tôi ở Hà Nội nhưng chuyển vào Sài Gòn ở mấy năm (vì mẹ tôi hứng lên :v) xong mùa hè năm đó chuyển từ Sài Gòn ra Hà Nội lại (rảnh quá :)). Đồ đạc thì lanh tanh bành, giấy tờ đừng nói lưu lại, có khi bán đồng nát hết rồi ý chứ. Tôi viết truyện ra giấy (chứ không dùng thiết bị gì hết), cô bạn kia thì sửa xong cũng chả nhớ vứt đâu. Rốt cuộc mấy chương truyện của tôi thất lạc đi đâu đến giờ này vẫn chưa ai rõ :)).

Ra lại Hà Nội thì đi học trường lớp mới. Bận bịu, lại chuẩn bị thi vào cấp 3. Nói thật chứ nhìn chúng bạn lo lắng học ngày học đêm vì ôn thi mà tôi thấy mình như kẻ lêu lổng vậy. Tôi đi thi toàn nước đến chân mới nhảy, không chịu học trước dù chỉ một chữ, mà kể cả không học vào thi vẫn chém như thật :)) Cuối năm lớp 9 mới thân với một nhóm bạn mới, cả lũ mỗi đứa một kiểu chẳng ai giống ai. Thân với nhau cũng thông qua ngôn tình :)) Nói chuyện thấy hợp là thân, tôi thì cứ thấy ai cầm quyển sách là thích, sau đó đàm đạo với nhau. Một anh (thật ra là cô mới đúng :)) đầu têu viết truyện đầu tiên, đăng thử trên Wattpad. Mấy đứa ăn theo. Nhóm có 5 đứa thì cả năm đều có truyện của riêng mình. Tôi là người thứ 2, tiếp bước cha anh, thế nên mới nói tôi là viết theo phong trào, đừng trông chờ quá nhiều ở tôi.

Bắt đầu nung nấu ý tưởng. Ngày ăn đêm ngủ không lúc nào không ngơi nghĩ về tác phầm, một cảm giác lâng lâng sung sướng hồi hộp phấn khích về đứa con tinh thần đầu tiên của mình sắp ra đời. Tôi viết văn án. Sau đó không biết viết gì ==" Tôi là người nước đến chân mới nhảy các bạn biết rồi đấy, tôi chẳng quan tâm đến mấy cái dàn ý hay lập luận chặt chẽ bla bla gì đâu. Cứ ngồi trước máy nghĩ đến đâu viết đến đó (giống như bây giờ đang viết đây :)) vì vậy mà một chương của tôi khá ngắn, khá lâu. Tại nhiều khi lười (trình độ lười của tôi thì các bạn biết rồi đấy, chảy thây ra) đã thế còn chả biết mình viết gì cơ, toàn phải mở ra ngồi đọc lại. Truyện của chính mình mà toàn phải đi hỏi người khác: "Em có nhớ chị chương trước chị viết chi tiết này chưa?", "Cậu có nhớ là tớ đặt tên bố của nữ chính là gì không?",... vân vân và mây mây. Những câu hỏi này chưa bao giờ hết, cứ chuẩn bị mò đến truyện một cái là phải inbox đứa khác hỏi. Tôi đôi khi còn chả nhớ đây có phải là truyện của mình không, sao thấy lạ thế :3

Tôi hay viết truyện ra giấy :)) Làm kỉ niệm với cả chữ đẹp mà :)) (mọi người toàn bảo thế :)) Tôi hay tranh thủ những lúc ở lớp ra chơi hay là ngồi học môn phụ chán quá (hoặc là học văn) lôi giấy ra viết truyện. Hồi mới tập tành viết truyện thì chăm lắm, hơi tí là mang truyện ra ngồi viết. Thằng bạn cùng bàn hay nhòm qua xem, thế là tôi bắt nó đọc rồi có ý tưởng gì nói ra. Đến giờ nó vẫn nhớ, thi thoảng vẫn hỏi thăm truyện viết đến đâu rồi, nó còn bảo tặng cho nó tập truyện mà tôi viết nháp ngày trước (chắc làm kỉ niệm :)) đâu phải ai cũng có một người bạn cùng bàn là tác giả đâu :)))). Giờ thi thoảng lắm mới lấy giấy bút ra viết, càng ngày càng lười mà :)) Tôi cũng có một cô bạn ngồi cùng bàn mới đọc truyện của tôi. Chả hiểu sao tự nhiên đi PR giới thiệu thế nào mà bạn ý đòi đọc. Đây cũng là một thành phần chuyên gia đi giục truyện. Cứ đến lớp vừa nhìn mặt nhau một cái là hỏi:"Có chap mới chưa cậu?" Đấy, thế làm sao em sống nổi??? TT.TT Nhưng mà được cái bạn ý cũng bị mình đầu độc cho đọc ngôn tình, cũng thích đấy! Cảm giác như đi làm chuyện xấu vậy :)) Thi thoảng không nghĩ ra ý tưởng lại hỏi bạn ý. Tôi đi đông đi tây gặp ai đọc truyện của mình là cũng hỏi có ý tưởng gì không :)) Khổ quá, lười nghĩ mà :))

Mới đầu truyện viết chả có ma nào đọc, chỉ có mấy cô bạn thân suốt ngày lôi truyện của nhau ra đọc. Thế mà đến giờ ngồi tổng kết lại chẳng hiểu sao nhiều lượt đọc và vote thế, sung sướng!!! Chưa kể có đến mấy nghìn followers :)) À, có vụ này. Tôi hay viết truyện bằng tablet của mama (điện thoại cục gạch của tôi không viết được), căn bản là lười thoát vì đăng nhập lại mệt lắm! Một ngày đẹp giời trăng thanh gió mát, không hiểu sao mẹ lại mày mò ra cái Wattpad, và lại càng không hiểu sao mẹ tìm được cái truyện của tôi :(( (Từ đấy trở đi lười mấy cũng luôn log out Wattpad rồi mới yên tâm trả máy). Mẹ hỏi:"Đây là truyện của con à?", "Vâng ạ." Giờ thì hay rồi. Hình như là lúc đó tôi viết được 17 chương truyện rồi hay sao ý. Mẹ post lên facebook (nói thật facebook của mẹ tôi còn được nhiều like hơn cả tôi :)), post là cái gì ý nhỉ, đại khái là cô con gái của tôi mười mấy tuổi đầu viết truyện ngôn tình, hỏi ý kiến các cô các bác nên làm thế nào. Hình như mẹ tôi đi đâu cũng rêu rao tôi là tác giả NGÔN TÌNH trên mạng, đi họp phụ huynh cũng nói hay sao ý ==' Thề là sao cứ phải nhấn mạnh hay nhắc đến chữ NGÔN TÌNH ý nhở? Chỉ cần nói tác giả là được rồi, cứ bôi bác thêm chữ NGÔN TÌNH vào! Mẹ tôi nguyên là giáo viên dạy văn, không ủng hộ việc tôi đọc ngôn tình cho lắm. Mẹ cho rằng truyện nội dung cũng không có gì, tác giả tay nghề non kém (sau lần đó dẫn tôi đi nhà sách mua mấy tác phẩm kinh điển, dỗ tôi là:"Con đọc mấy truyện này này, nó cũng giống ngôn tình nhưng tác giả người ta viết chắc tay). Sau vụ bị phát hiện này đến cả mấy tháng tôi cũng không dám có động tĩnh gì, không viết thêm chương mới nào, đấy gọi là đóng băng đấy! Nhưng mà kể ra cũng lạ, mẹ tôi nói thế nhưng lại bảo tôi mang sách đi xuất bản! Tôi đi chết đây!!!! Tôi chưa từng có ý định xuất bản đâu, mẹ tôi bảo là mẹ quen nhiều bác làm báo hay bên xuất bản gì đó, ông nội con làm bên bộ văn hoá, mẹ chính là biên tập của con, xuất bản là chuyện quá đơn giản. Thế là tôi đành tạm biệt Wattpad một thời gian khá dài để nghỉ dưỡng sức sau vụ đột kích này. Chưa hết đâu, được cái mang tiếng con cô giáo dạy văn nhưng mà tôi chả thích học văn tí nào. Điểm văn bình thường không quá cao nên hay bị mẹ mang ra nói:"Suốt ngày viết truyện trong khi điểm văn thì thế này", "Toàn đọc vớ đọc vẩn xong học văn như vậy à?",... Mà khốn một nỗi, đúng lúc tôi chuẩn bị viết chương truyện H thì gặp vụ này làm tôi lại phải tạm ngừng viết truyện xem rốt cuộc có nên viết H hay không.

Lại nhắc đến cái này. Tôi là một siêu siêu siêu sắc nữ chính hiệu :))) Hồi đầu trong sáng lắm chả biết gì đâu, chẳng hiểu sao tự nhiên lại dính líu đến mấy truyện H. Tôi chả bao giờ quan tâm truyện bao nhiêu +, căn bản là đọc hết rồi còn cái gì chưa đọc nữa đâu :))) Mặt không đỏ, tim không đập, bình thản đọc hết từ đầu đến cuối không sót một chữ nào. Truyện không H là còn không thèm ngó cơ :)) Em nó còn nhỏ lắm đến mức + đầu tiên còn chưa đủ tuổi mà ham hố đọc hết bấy nhiêu + : 17, 18, 25 :))) *xấu hổ*. Chưa kể là tôi còn toàn đi đầu độc mấy đứa khác đọc H, bọn nó hồi đầu còn xấu hổ chứ bây giờ đứa nào đứa nấy toàn chơi thể loại này, mở rộng thêm cả Incest, đam, bách hợp +++ hết :))) Nói tiếp về chương H của tôi. Đấy nhé, cái anh (cô) đầu tiên khởi xướng viết truyện viết H thử :)) Nhưng mà được đánh giá là trần trụi quá. Tôi thì lại là theo kiểu hoa mỹ cơ :))), nghệ thuật hoá các hành động :)) Tôi chăm cho bé truyện đầu tiên được một thời gian đâm ra chán, nhảy sang đào bé khác. Bé thứ hai thì theo kiểu 419, nên cảnh H ngay đầu, nhưng chính vì nó hoa mỹ quá nên rating nhẹ lắm. Đọc thì nhiều nhưng viết ra cho người khác đọc thì... hơi ngại thiệt (chưa kể nhỡ mama biết......) Nhưng sau khi bị phát hiện thì có cho tiền em cũng chả dám viết H. Gay go thật, đúng lúc này... Thế là tôi lập nguyên 1 trang wordpress chỉ để đăng chương truyện đó (vì trên wordpress set pass được). Nhiều bạn không hiểu cứ bảo làm trò, H nhẹ thế này mà cứ ra vẻ, nhưng tôi cũng chả quan tâm. Viết cho vui, không đọc tiếp thì thôi. Tôi có bị điên đâu tự nhiên rước việc vào người. Mà tôi đã set pass bảo mọi người inbox lấy pass tức là không public được, vậy mà một số bạn cứ comment phía dưới pass, nếu thế thì tôi đăng luôn pass chứ cần gì mấy bạn đăng hộ nữa (mất công đi xoá comt :)).

Tác giả ngôn tình nhưng chưa một mảnh tình vắt vai :)). Các bác cứ hỏi có người yêu chưa, cháu còn nhỏ mà :)) Truyện của tôi là gần như hư cấu, tôi chia sẻ những quan niệm về tình yêu và cuộc sống của chính tôi thôi. Đọc nhiều, đi nhiều, trải nghiệm nhiều cũng làm cho tôi có chút hiểu biết. Tuy chưa yêu bao giờ (yêu cầu không chọc ngoáy vào vấn đề này ==') nhưng tôi được chứng kiến nhiều thứ. Có thể nhiều bạn bảo tôi tay nghề non kém hay viết không hay, nhưng tôi không phải là một nhà văn, tôi chỉ nêu ra những vấn đề của tôi, và tìm cách giải quyết nó.

Comment nhiều nhất mà tôi nhận được là giục truyện, ví dụ như sau:

"Ad ơi, có chap mới chưa?"

"Bạn ơi bao giờ có chap mới?"

"Đợi dài cổ rồi."

"Hóng."

"Au ơi nhanh lên."

... Nhiều lắm. Bên cạnh đó cũng hay có phản hồi của độc giả. Có vài người nói rất khắt khe và phê bình. Tôi không phải người rộng lượng hay người vị tha, tôi cũng buồn chán và cáu. Tuy phần nhiều là vẫn có tiếp thu và rút kinh nghiệm nhưng cũng có những lúc kệ xác. Tôi cũng thuộc dạng đanh đá (nhưng mà ẩn mình kĩ lắm) không dây vào thì cũng không biết được. Đến mẹ tôi còn bảo mày là đồ hai mặt cơ mà ==" Trả lời comt mấy bạn đó vẫn lịch sự nhẹ nhàng lắm, ai mà biết tôi tức điên lên được :))) Những lúc đấy sẽ đọc mấy comt động viên của các bạn khác, cảm thấy được an ủi :)) Có những lúc cũng nản, cũng tự hỏi sao tự nhiên đi vơ việc vào người. Nghĩ ra cái trò viết truyện này, phải chăng không viết thì đâu có suốt ngày đau đầu vì những câu hỏi chương tiếp viết gì đây, chap sau đặt tên gì, chap này được bao nhiêu vote,... Nhưng mà nhìn lại cũng thấy xứng đáng với công sức bỏ ra. Qua đó mà tôi hiểu hơn về nhiều dạng người (nhân vật đa phong cách mà), giao lưu thêm được nhiều bạn mới, đặc biệt là khả năng gõ phím nhanh :)). Nhiều khi cũng tự hào mình là con người bình thường lắm, nhưng trên mạng có bao nhiêu người thích mình kia kìa :)) Chính vì hơi kiêu ngạo thôi đấy, mà đụng chạm một chút đã bị tổn thương. Ví như đọc comt của mấy bạn kia. Sau lần này tôi đã suy xét lại bản thân và thấy cần sửa đổi một chút. Tôi nghĩ tôi làm được. Có lúc muốn bỏ rồi đấy nhưng nghĩ lại có bao nhiêu người đang ngóng mình thế kia lại không nỡ. Rèn luyện thêm được tính sống có trách nhiệm.

Tôi có fan. Hờ hờ vui thích lắm. Tự nhiên mình chả là ai đùng cái được lên làm thần tượng thì chả sướng đến phát run à :)) Đang tổ chức gameshow để chúc mừng, công nhận mình cũng rảnh thật, nhưng vui mà? Có động lực nhiều lắm, nhưng lười thì vẫn thế. Dạo này có bạn chat mới, hai đứa cứ nói chuyện buôn dưa lê trên trời dưới biển cả ngày không ngừng. Cho nên không có thời gian viết truyện. Đấy, lý do là vậy. Vừa chat vừa viết thì không tập trung viết truyện được, cho nên pause :))) Đang đợi bạn thắng game lần này để đi tặng quà >.< Bé ngoan, đợi thêm thời gian nữa rồi mẹ quay lại chăm con nhé :****

Cuối cùng, có fan từ TP HCM ra Hà Nội thăm tui đây :)) Hồi hộp ghê hơm :3 Giờ này còn ai thức không nhỉ :v Viết truyện một mạch từ 10 rưỡi đến giờ, viết cố để up luôn thì ngủ mới ngon :)) Hơn 3 tiếng đồng hồ của tui đó, được hôm là cú đêm thức khuya!!!

HN - 1:34AM, Sat 20.6.2015

Dành tặng các bạn tình yêu của tôi <3

Hj

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top