Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Trong lớp....
"Vũ Tuyết, cậu ăn cơm cùng vs tớ nhé !!!"  Thừa Tâm vừa nói vừa kéo tay Vũ Tuyết đi trước mặt tôi.
"Là cậu hả Thừa Tâm . Được thôi , chúng mình cùng ăn nhé !!" Vũ Tuyết đặt quyển vở xuống rồi đi theo Thừa Tâm xuống nhà bếp.
Cắt!!! Ớn cả da gà rồi đây nè!Hây hây .... Thừa Tâm , đúng là buồn nôn hết chỗ nói Àm gì phải ra vẻ thân mật như thế , sợ người khác không bt được mối quan hệ của hai người hả? Xí!!

Hứ! Tôi ko thèm để ý đến cảnh tồi tệ đó nữa, mà mở hộp cơm của mình ra ngồi ăn.

Nhưng .... haizzzz... tôi cúi thấp đầu , vừa buồn rầu nghĩ đi nghĩ lại ... đành phải thừa nhận một điều, là gương mặt của nha đầu Thành Vũ Tuyết ấy rất lad dễ thương . Tuy không thể coi là tuyệt sắc giai nhân , nhưng cũng có thể tính là ưu mỹ xinh tươi ...
Một đôi mắt to đẹp như búp bê, hàng lông mi cong cong, sống mũi thanh tú như minh tinh Hàn Quốc , đôi môi nhỏ , xinh hồng như cánh hoa anh đào, lại còn có mái tóc vừa dài vừa đen nhánh như công chúa Bạch Tuyết nữa...
Điều khiến tôi không thể tin nổi là , bọn Hiền Chu đều nói Thành Vũ Tuyết rất giống tôi trước đây , tôi nghe xong suýt nôn cả hết bữa sáng ra ngoài ...

Gì chứ Thành Vũ Tuyết giống tôi?

Chà .. không thể không thể ! Đây căn bản chính là trời đất khác xa nhau ! Đúng là hài hước! Nếu thế, chẳng phải nói người Thừa Tâm thích là "tôi trước đây "á ?.. Xì.. có nhầm ko đó ... hơn nữa Thành Vũ Tuyết rất ân cần dịu dàng vs Thừa Tâm , khi trời lạnh thì mua cà phê cho cậu ta , trời nóng thì mua coca lạnh... so sánh á , tôi căn bản đấu ko lại vs cô ta...

Chẳng trách Thừa Tâm thích cô ta đến thế ... so sánh vs cô ta , cả đời tôi ko hi vọng gì nổi !!

Nghĩ đến đấy là tôi lại thở dài ngao ngán.

"Ôi Đa Lâm , đồ ăn của cậu nhìn ngon quá !!"
Đúng lúc tôi đang thở dài , Hiền Chu ngồi bên tròn hai con mắt nhìn thẳng vào hộp cơm của tôi một cách tò mò , tôi thật chỉ sợ nước miếng của cô bạn không cẩn thận sẽ rơi vào hộp cơm của tôi thôi

"Ờ... cậu ăn ko ???"Tôi vội vã rời khỏi những suy nghĩ để trở về thực tại , tôi nháy mắt dùng đũa chấm chấm vào hộp cơm.

"Muốn ...."

Cái từ đó , thật chẳng giấu gì các bạn , chính là do cái tên chết băm Thừa Tâm nói đấy, Hắn còn nhào tới cười vs tôi , thấy nà ghê , rồi hắn ngồi cạnh tôi , lục tới , lục lui trong hộp cơm của tôi nữa chứ .

Trời ơi !! Món lòng yêu quý của tôi!!!!!

"Này ! Này! Cậu làm cái quái gì thế hả ? Tớ đâu có mời cậu ăn đâu! Đủ rồi đấy ! Này !  Này ! Trời ơi , đũa của cậu có vệ sinh ko hả , đừng có bới lung tung trong hộp cơm của tớ thế ! Cậu không bt bệnh sida lây nhiễm từ khoang miệng hả?!!!" Tôi giằng lấy hộp cơm yêu quý của mình để tránh cậu ta thở thảo vì thèm .

Cái tên này rốt cuộc có ngốc ko vậy trời?? Tôi đúng là bị cậu ta làm cho tức muốn chết được !!

"Doãn Đa Lâm , cậu đừng có nhỏ mọn như thế , ăn có chút lòng thôi mà , có gì ghê gớm đâu . Thật là , chúng ta ta chẳng phải bạn bè sao ??" . Vừa nói cậu ta vừa ngoác miệng ra cắn tới , suýt nữa là cắn vào tay tôi đang c hộp cơm rồi .

Nhóp nhép nhóp nhép !!!

Thừa Tâm tọng một đống vào miệng sau đó còn gắp thêm vài miếng nữa , chạy đến trước mặt Thành Vũ Tuyết , Tên này , dám đem đồ ăn của mình đi cho người  yêu hả?? Thật quá đáng !! Huhu..

" Vũ Tuyết , Vũ Tuyết, mau thử cái này đi , vị được lắm, mình ăn thử rồi ko có độc đâu , yên tâm , yên tâm !!"Thừa Tâm dùng cái thái độ dịu dàng cực kì , chưa bao giờ nói vs tôi đc như thế bao giờ.

Chiu chiu!! Chiu chiu
Tôi có cảm giác trên đầu mình đang tà khí bừng bừng!!

Tức chết đi đc ! Tức chết đi đc!

Hàn Thừa Tâm ! Ta nguyền rủa nhà ngươi suốt đời cũng ki bao giờ có đc tình yêu chân thực ! Hứ!!
"Được thôi cảm ơn bạn Thừa Tâm " Vũ Tuyết gắp miếng lòng , híp mắt cười .

"Ồ... hà hà ... thì ra lúc Thừa Tâm cười, có hai lúm đồng tiền , đáng yêu thật!" Hiền Chu đập vào đầu như đột nhiên tỉnh ngộ , lộ ra biểu cảm "thì ra la thế !"

"Cắt ! Đáng yêu gì chứ ! Có gì mà đáng yêu ? Lấy đòi ăn của người ta đi cho người khác , là loại người gì mà đáng yêu , đúng là khiến người ta thêm khinh thường hắn hơn thôi !!!"

Tim tôi ,  huyết áp của tôi ! Chẳng lẽ tôi lại phải để lòng ra đi như vậy ư ? Thượng Đế ơi , chủ nhân của con ơi ...

"Đừng thế mà , Đa Lâm , cậu phải thông cảm cho Thừa Tâm chứ , lấy lòng người con gái mình thích đâu phải dễ dàng gù , cho dù cậu ta quả thật vô cùng đẹp trai , nhưng Vũ Tuyết cũng bt nhìn người mà !" Hiền Chu thông cảm vỗ lên vai tôi , còn tùy tiện gắp thêm mấy miếng lòng nữa.

"Đẹp trai ? Hàn Thừa Tâm ?" tôi nheo mắt hỏi lại, lại có người dùng cái danh từ thần thánh như thế để miêu tả về tên đó sao .

Thật là ... nha đầu Hiền Chu này bị điên ko vậy ! Có nhầm lẫm gì ko thế ??

"Ừ ừ! Đương nhiên là đẹp trai rồi .. woa .. miếng lòng này ngon thật đó ! Mua ở đâu vậy !  Đúng là ngon mà ..!" Hiền Chu căn bản là không thèm để ý tôi nói cái gì , đúng là ...  làm gì mà tôi lại hỏi đông hỏi tây thế ! Ghét!!

Cạch !!!

Lúc này , cửa sau bị mở ra , Hiểu Anh -bạn tôi -như con sóc thò đầu vào hỏi

"Này ! Này ! Đa Lâm , Hiền Chu , chúng mình đi đánh bi -a đi "Hiểu Anh là người ủng hộ trung thành môn bi-a , trưa nào cũng đến phòng bi-a làm vài ván .

"Được thôi , được thôi , cậu đợi tí , tớ đi ngay ." Tôi gập đũa lại rồi đặt vào hộp cơm rồi đứng dậy , cũng may đang không thích nhìn thấy cảnh Thừa Tâm và Vũ Tuyết thân mật thế

"Còn cậu , Hiền Chu?" Hiểu Anh cười hà hà hỏi

"À ... tớ ... các cậu cứ đi đi , tớ ko đi đâu , lát nữa tớ phải tìm Chính Hạo rồi , hì hì .", Hiền Chu, cười, lắc lắc tay , Thật ra ... nha đầu này , có người yêu rồi, hì quên cả bạn bè .

Hứ !  Cái đồ có người yêu quên bạ bè , trong lòng chỉ nghĩ đến mỗi Mẫn Chính Hạo , thật chẳng ra làm sao cả..

Hết chương 1: mời các bạn đọc chương 2 của " Liệu anh còn có linh hồn"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #sherrymai