Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

( Quyển 1) Chương 8: [R18+]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 8: [R18+]

Mac sững sờ một lúc khi nghe câu hỏi.

“Và mày nghĩ rằng tình trạng của tao vào thời điểm đó là quá đồng thuận à?” Mac nghiến răng.

"Nếu có thể, hãy loại bỏ mày khỏi cuộc sống của tao luôn đi." Mac lại nói trước khi nao núng khi cảm thấy có gì đó nặng trĩu trên vai.

"Ai sẽ từ bỏ mạng sống của ai đây?" Giọng trầm trầm của Nan vang lên khi anh siết chặt vai Mac, mạnh đến mức khiến mặt Mac hơi nhăn lại và cậu cố rút tay ra, nhưng Nan đã giữ chặt lại.

Three tò mò nhìn vị trí của Mac.

"Có chuyện gì vậy, Three?" Nan gắt gỏng hỏi Three, giận dữ nhìn Three.

"Three chỉ muốn biết một chuyện. Cho nên em mới đến hỏi anh." Người thanh niên trả lời.

"Nếu em muốn biết bất cứ điều gì, em có thể hỏi anh." Nan nói lại trước khi Mac vặn vẹo và đẩy anh ra xa hơn một chút với vẻ mặt dữ tợn.

"Three muốn biết, anh không thích con trai thì tại sao lại hôn anh ta?" Three chỉ vào Mac và hỏi to, khiến nhiều người nghe thấy cậu nói thì nhìn họ với vẻ thích thú. Nó khiến Mac đỏ mặt khi ánh mắt của họ dán vào ba người lúc này.

"Chuyện này là về anh, Three. Đừng có ác ý." Nói rồi Nan lững thững bước đi.

"Three thích anh, Hia biết mà. Three không cho Hia đi chơi với anh ta đâu."
Cậu bé không ngừng la hét.

"Không phải anh đã nói với em là anh đang hẹn hò với cậu ta sao?" Nan chỉ nhún vai.

"Nếu anh không có một mối quan hệ nào thì tại sao anh lại hôn chứ? Hay bạn chỉ là bạn tình?" Three cứ gặng hỏi, nhưng càng hỏi thì Mac càng giận, nắm chặt ta.

Trong khi đó, biểu hiện của Mac khiến Nan bật cười khi nhìn cậu. Mac định bỏ đi, nhưng Nan đã vươn ra và nắm lấy cánh tay cậu.

"Mày đi đâu đấy? Cùng tao cãi với Three cho vui." Nan cười nói. Mac rút tay ra khỏi tay Nan.

“Nếu định tranh luận thì nói chuyện của mày thì đừng lôi tao vào.” Mac nghiến răng đáp lại và lập tức bước vào văn phòng của Nan, không muốn trở thành tâm điểm nghi ngờ của người khác. Một nụ cười giật giật trên khóe miệng Nan, anh quay sang nhìn Three.

"Đừng bao giờ xen vào việc của anh, nếu không em sẽ bị lừa. Anh sẽ không để em bước vào vết xe đổ của anh nữa. Đừng nói rằng anh đã không cảnh báo em." Nan nói với Three bằng một giọng u ám và đôi mắt dữ tợn. Three sững người và nhìn anh với vẻ hoài nghi.

"Three, cho dù em là phụ nữ đi nữa thì anh cũng sẽ không để ý em. Bởi vì anh coi em là em trai. Nhưng nếu em xen vào chuyện của anh quá nhiều, hai chữ nong và Hia sẽ không còn tồn tại giữa chúng ta nữa." Nan lại nói trước khi theo Mac vào trong, để lại Three đứng đó mà ngậm ngùi không dám nói thêm.

Mac thất vọng bước vào văn phòng của Nan. Cậu rất tức giận khi bị coi là bạn tình của Nan, nhưng cậu hoàn toàn miễn cưỡng.

“ Mày không đi xem xe sao?” Nan hỏi với một nụ cười nhếch mép. Mac nhìn anh với vẻ ghê tởm.

"Thật ra, mày có một cậu bé bên cạnh, vậy thì tại sao phải bận tâm đến tao làm gì? Nếu mày muốn làm điều chết tiệt này, đứa trẻ đó sẵn sàng làm điều đó với mày đấy. Mày không cần phải lãng phí thời gian của tao đâu." Mac hỏi với giọng cộc cằn . Nan nhún vai.

"Tao chọn chỉ chơi với những thứ mà tao muốn chạm vào. Nếu so sánh Three với một món đồ chơi, em ấy giống như một con thú nhồi bông, tao không thích chơi với búp bê." Nan nói.

"Vậy tao là loại đồ chơi gì?" Mac hỏi một cách mỉa mai. Nan mỉm cười.

"Mày giống như những chiếc phi thuyền mà tao thích chơi, tao thích buộc chúng đi đến nơi tao muốn." Nan khẽ nói. Mac cắn môi phẫn nộ, cảm thấy không ổn khi bị so sánh với món đồ chơi yêu thích của anh.

Nan bước đến và ngồi trên một chiếc ghế dài với Mac, người ngay lập tức chạy trốn, nhưng Nan đã đưa tay ra, đưa tay ra và vỗ vào mông Mac.

"Không cần lo lắng, tao chơi đồ chơi rất giữ gìn, chơi cho đến khi hỏng mới ngừng chơi." Những lời của Nan khiến pkhuôn mặt của Mac đỏ bừng khi biết điều đó có nghĩa là gì.

“Đừng...đến.. đây...” Mac nghiến răg và đẩy anh ra khỏi người. Nan cười nhẹ.

Cốc cốc...

Có tiếng gõ cửa phòng ngủ vang lên và ngay lập tức nó được mở ra. Không nói nên lời, Nan quay sang nhìn cấp dưới của mình.

"Xin lỗi, Hia. Có một chút vấn đề.  Morris, hắn ta đang tìm kiếm rắc rối với một khách hàng mới của chúng ta. Phi Ton đang hòa giải ngay bây giờ." một trong những cấp dưới của Nan nói, vì vậy anh ngay lập tức đứng dậy.

Nan nguyền rủa trước khi lao ra khỏi văn phòng khi Mac đang ngồi một mình trên sofa. Nan lặng lẽ đi về phía nhóm Morris đang đứng yên như thể mâu thuẫn với nhóm kia, thuộc hạ của Nan cản đường.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Nan bước vào hỏi với giọng điềm tĩnh, nhìn Morris.

“ Hắn ta thật phiền phức.” khách hàng của Nan nói khi chỉ tay vào Morris, người đang đứng gần đó, nhún vai.

"Mày có vấn đề gì sao, đồ ngốc?" Nan hỏi, mặt Morris đỏ lên vì ghê tởm.

"Tên tao là Morris, mày nên gọi tao như vậy." Morris nói. Nan nở một nụ cười yếu ớt trên môi.

"Tao thấy cái tên Bitch hợp với mày đấy, dễ gọi. Tao gọi mày như vậy đi, có sao không?" Nan hỏi, khiến Morris khẽ rên rỉ trước khi nhìn sang khách hàng của Nan.

"Tao chỉ muốn nói xin chào vì tao đến để kiểm tra đường đua, thế thôi." Morris thờ ơ nói.

"Ừm, trường đua là của tao, tao còn chưa đi chào đón khách hàng mới, mày có tư cách gì mà thay mặt tao?"
Nan lại nói. Mặc dù Nan nói với giọng điệu bình thường và không gây ồn ào nhưng Morris vẫn có thể hiểu rõ lời Nan nói.

"Nếu thực sự có vấn đề, tao khuyên mày nên giải quyết nó tại trường đua và đừng quá cố chấp. Sủa nhau ở đây sẽ phá hỏng bầu không khí đấy." Nan nói thêm.

"Nhưng nếu mày định đánh nhau bên ngoài trường đua, thì đó là quyết định của mày vì mày nằm ngoài phạm vi trách nhiệm của tao. Nếu sau khi nói
chuyện với mày như thế này mà mày vẫn không hiểu, tao sẽ giải quyết mày theo kiểu công việc. Mày có hứng thú không?" Nan nói sâu hơn một chút, những người không liên quan nhìn vào với sự thích thú. Morris và những người khác nhìn nhau bực bội, nhưng không dám nói gì trước mặt Nan.

Morris tự tin nói: “Vậy thì mày và tao sẽ gặp nhau ở đường đua.”

"Nếu mày đồng ý với điều đó thì tốt thôi, tao sẽ không tốn quá nhiều năng lượng. Ồ, và đừng quên trả tiền trường đua cho tao nếu mày định thi đấu." Nan kết luận trước khi lấy một điếu thuốc, châm lửa và nhìn cả hai trước khi hai nhóm tan rã, họ chuẩn bị chạy xuống đường đua.
.
.
.
Mac bí mật đi theo Nan, cậu theo dõi vụ việc từ xa. Mặc dù hiện tại đây là người mà cậu có vấn đề, nhưng Mac không thể không đánh giá cao sự dũng cảm và cách xử lý tình huống của anh. Mac thực sự không nên đánh giá cao một người có thể làm điều gì đó tồi tệ với mình.

Nan tiếp tục chào những người khác. Mac trở lại văn phòng khi thấy mọi thứ đã lắng xuống, cậu tựa lưng vào chiếc ghế dài nhìn xung quanh, mí mắt bắt đầu nặng trĩu cho đến khi chìm vào giấc ngủ.

Khi Nan trở lại văn phòng, lông mày của anh hơi nhướng lên khi anh nhìn thấy Mac đang úp mặt xuống phía sau chiếc ghế dài, nhưng anh sẽ không nói Mac đang ngủ ngon. Anh ngồi xuống, tiếp tục xem các chứng từ chi phí trên bàn cho đến hơn 1 giờ sáng, bên ngoài vẫn còn rất nhiều người hối hả phóng xe. Nan dựa lưng vào ghế làm việc và liếc nhìn Mac, người vẫn đang ngủ với vẻ mặt điềm tĩnh trước khi quyết định ra ngoài và gọi món gì đó từ cấp dưới của mình. Sau đó anh quay lại và khóa cửa văn phòng, đóng hết rèm và lại gần Mac.

Bốp...

Nan dùng lòng bàn tay vỗ nhẹ vào mặt Mac để đánh thức cậu dậy. Mac nao núng và lùi lại một bước.

"Tại sao mày lại ngạc nhiên?" Nan hỏi với nụ cười trên môi.

Mac nhìn quanh với một chút lo lắng.

"Cái gì?" Mac hỏi một cách khô khan và hơi khó chịu khi bị đánh thức khỏi giấc ngủ.

"Tao đồng ý." Nan nói, khiến Mac phải nhìn anh ngay lập tức.

"Mày muốn cái quái gì vậy?" Mac hỏi, nhưng cậu lại di chuyển sang phía bên kia của chiếc ghế dài và tìm một lối thoát. Mặc dù trong thâm tâm cậu biết rằng điều đó là không thể tránh khỏi, nhưng cậu không thể không hy vọng rằng có thể có một lối thoát khỏi tình huống này.

"Nào, mày phải biết tao muốn gì chứ." Nan nói, lắc đầu từ bên này sang bên kia, mắt lấp lánh nhìn Mac.

"Vậy tại sao mày lại nói với tao?" Mac hỏi.

"Mày định chơi hỏi hai mươi câu hỏi với tao sao, Mac? Mày đang lãng phí thời gian của mình đấy, lại đây!" Nan nói với giọng nghiêm khắc, trước khi kéo cánh tay của Mac và khiến cậu va vào lồng ngực rắn chắc của anh.

"Để tao yên... Ngày mai tao có việc, hừm." Mac hét lên để tìm cớ ngăn Nan làm bất cứ điều gì với mình, nhưng giọng cậu bị cắt ngang khi môi Nan
nhanh chóng đặt lên môi Mac. Mac ngay lập tức cố gắng đẩy Nan ra nhưng cậu bị túm tóc và giữ lại để ngăn cậu không chạy thoát, Mac mím chặt môi lại.

" Aaaa...” Mac kêu lên đau đớn khi Nan cắn mạnh vào môi cậu, khiến Nan đưa chiếc lưỡi ấm nóng vào trong cái miệng nhỏ nhắn của Mac. Nan tận hưởng niềm vui khi đuổi theo chiếc lưỡi nhỏ bé về phía khoái cảm của mình. Không mất nhiều thời gian để Mac cảm thấy mệt mỏi với việc chạy và chiến đấu, khiến cậu vô tình đáp lại nụ hôn của Nan.

"Hừm...hãy tử tế ngay từ lần đầu và mày sẽ không bị thương đâu." Nan thì thầm, xen kẽ với những nụ hôn từ Mac.

Nan đẩy Mac trở lại bàn làm việc khi anh tiếp tục hôn cậu.

Mac rút lui với đầu óc rối bời mà không thể cãi lại Nan sau nụ hôn mãnh liệt đó, cậu mê mẩn đi theo.
Mac cảm thấy hông mình đập vào cạnh cứng của bàn trước khi Nan hé môi ra, rúc vào cổ Mac và cắn xuống.

"Đau...đau...đau quá." Mac rên rỉ khi Nan cắn vào cổ họng cậu. Nan luồn đầu gối vào giữa hai chân Mac và đẩy cơ thể mình vào cạnh bàn để ngăn Mac vùng vẫy thoát ra. Một bàn tay mạnh mẽ ôm lấy eo Mac, còn tay kia vén tóc Mac ra sau để lộ chiếc cổ họng trắng nõn giờ đã hằn những vết cắn và vết đỏ do những nụ hồn của anh. Anh dùng bàn tay đang quấn quanh eo Mac để quét giấy tờ và những thứ khác trên bàn xuống, hất chúng sang một bên để anh có chỗ để đẩy cơ thể của Mac lên. Mac cố nhấc đầu gối lên để đẩy Nan ra, nhưng Nan đã đẩy cậu ra rất mạnh.

"Đừng đẩy! Ngươi càng đẩy thì ta càng bạo, ngươi muốn cái này sao?" Nan nhìn lên hõm cổ của Mac và nói bằng một giọng trầm khi cậu nhìn chằm chằm vào mắt anh một cách dữ dội.

"Tao không muốn làm điều này. Hãy để tao đi." Mac cầu xin.

"Tao đã nói là tao sẽ không để mày đi cho đến khi tao muốn mày rồi. Đừng cầu xin nữa và hãy hợp tác với tao, thế là đủ." Nan nói với giọng cáu kỉnh trước khi cúi xuống rúc vào cổ Mac một lần nữa.

Đột nhiên...

Nan xé toạc chiếc áo sơ mi của Mac cho đến khi cúc áo bung ra.

“Ôi...đau quá.” Mac lại hét lên khi Nan cúi xuống cắn vào phần nhô lên trên khuôn ngực nhỏ bé của cậu.

Bốp!

Mac đập mạnh vào vai Nan để anh rời môi khỏi đầu nhũ hoa của cậu, nhưng Nan nắm lấy tay Mac và giữ chặt.

"Aaaa, ưm..." Mac gầm gừ khi Nan rời môi mình ra khỏi ngực cậu và nhẹ nhàng đưa lưỡi lướt trên ngực trên của cậu ở chỗ vết cắn. Làm Mac bất lực lắc lắc đầu.

"Hừ." Một tiếng cười vang lên trong cổ họng Nan cho thấy sự hài lòng của anh. Anh lướt lưỡi dọc theo đỉnh ngực của Mac cho đến khi khuôn mặt của Mac di chuyển từ bên này sang bên kia. Anh không thể phủ nhận rằng chỗ đó của Mạc rất nhạy cảm, anh không thể phủ nhận mình rung động trước bộ ngực phẳng lì của Mac, mặc dù trước đây anh thích nếm những bộ ngực mềm mại của các thiếu nữ hơn. Nan cắn và liếm cả hai bên ngực của Mac một lúc cho đến khi Mac cảm thấy đau nhói ở ngực và ngứa ran ở bụng dưới.

Nan đứng dậy kéo quần của Mac cho đến khi mông cậu hoàn toàn để trần trước khi cậu có thể đứng dậy. Nan cởi áo, để lộ hình xăm chạy dài từ vai xuống cánh tay. Mac đang di chuyển, nhưng Nan đã kéo cậu đứng dậy.

Nan giữ hông của Mac hơi xa khỏi bàn để dương vật của Mac không áp vào cạnh bàn. Mac nhắm mắt lại khi nhận ra điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, cậu đã quá mệt mỏi với việc chiến đấu.

Soạt!

Có tiếng quần của Nan tụt xuống nửa chừng khi anh vật cứng của mình bỏ ra ngoài. Anh nâng hông của Mac nhấc lên. Nan với tay mở ngăn kéo làm việc và tìm thứ gì đó. Anh khẽ mỉm cười khi Mac nhắm mắt lại, chờ đợi điều gì sẽ đến.

"Hãy để nó như thế này." Nan lẩm bẩm trước khi đổ một ít chất bôi trơn vào lỗ nhỏ của Mac, khiến cậu nhảy dựng lên, hàm răng xinh đẹp của cậu ngay lập tức cắn vào môi anh. Nan lấy vật nóng của mình và chà xát vào nếp nhăn trên mông của Mac.

“Hưm..." Nan rên rỉ trong cổ họng với cảm giác ngứa ran.

"A..." Mac hét lên khi Nan vén tóc cậu ra sau, khiến Mac phải rời khỏi bàn nhìn lên.

"Sau khi tao để mày đi vào hai tháng trước, mày có từng ở với ai khác không? Nói thật cho tao biết đi." Nan cất giọng thô bạo hỏi. Mac cắn môi.

"Nào! Trả lời tao đi." Anh hỏi lại với giọng nghiêm khắc. Vật nóng hổi của anh ngứa ran muốn khám phá bên trong lỗ nhỏ của Mac.

"Tôi...không có." Mac run rẩy trả lời. Nan nở một nụ cười mãn nguyện trên môi khi anh tin những gì Mac đã nói. Anh phải hỏi vì lúc này anh không có
bao cao su.

“Tốt lắmm” Nan nói, trước khi bỏ tay ra khỏi tóc Mac và ngay lập tức ấn đầu dương vật nóng hổi vào lỗ nhỏ phía sau của Mac.

"Ư...đau quá..." Mac run rẩy nói, mặt cậu lại úp xuống bàn, hai tay nắm chặt mép bàn bên kia.

“Đừng căng lên.” Nan nói khàn khàn, từ từ siết hông lại với nhau.

Mac nhanh chóng thư giãn, không muốn bị thương nữa.

"Aaaa..." Nan ngẩng đầu lên và rên lớn khi dương vật của anh đút vào hết lỗ nhỏ của cậu. Mac cắn chặt môi hơn bao giờ hết khi cậu cảm thấy đau nhói ở ống hậu môn. Nan dùng tay bóp mông Mac.

"Cảm thấy thế nào?" Nan giả vờ hỏi, Mac vẫn im lặng trước khi Nan dương vật ra gần hết và đánh trả.

"A..." Mac kêu lên, nhưng Nan mỉm cười hạnh phúc trước khi di chuyển hông một cách chậm rãi và nhịp nhàng. Toàn thân Mac rung lên. Nan xoa lòng bàn tay lên lưng và mông của Mac, đẩy nhanh chuyển động của anh hơn nữa.

"Aaa...hưm..." Nan rên rỉ trong sung sướng khi dương vật của anh cảm thấy lỗ nhỏ của Mac đang siết chặt hơn như người phụ nữ mà anh đã từng chơi qua.

"Ư...ưm...hưm..." Mac cố gắng kìm lại tiếng rên rỉ của mình, nhưng cậu không thể kìm lại khi Nan thúc vào hông cậu mạnh đến nỗi Mac cảm thấy ngứa ran ở bụng dưới. Vật cứng của Mac tăng kích thước cùng với cảm giác ngứa ran mà nó mang lại cho cậu.

Phập phịch phịch...

Âm thanh va chạm của Nan vang lên, khuôn mặt anh ướt đẫm mồ hôi. Anh nằm lấy hông Mac và đánh mạnh vào mông Mac đến nỗi Mac loạng choạng ngã vào bàn.

"Aaaa...aaa...ưm." Mac thở ra bằng miệng, không thể biết liệu cậu thấy tốt hay xấu về hành động của Nan vào thời điểm đó.

“Vậy...aaa...” Nan rên rỉ một cách trơ trẽn nhưng Mac khá xấu hổ khi nghe anh rên rỉ, Mac đưa tay nắm vật nóng của mình và trút bỏ sự bực bội của mình. Nhưng cậu không thể nắm lấy nó vì cậu đang dán mắt vào cạnh bàn.

"Hự, tao cũng muốn làm như vậy...ừm. Để tao giúp mày." Nan lầm bầm trước khi vươn tay nắm vật cứng của Mac và chà xát nó một cách giận dữ.

“A... a...” Mac rên rỉ, bị kéo ra khi cậu cố ngăn Nan chạm vào cơ thể cậu, nhưng câun không thể cưỡng lại cảm giác khó chịu muốn buông ra. Nan nhoài người cắn vào vai và lưng Mac.
Một tay anh đẩy hông mạnh bạo, một tay xoa nắn huyệt trung của Mạc.

"Aaaa... Aa... A... Tao sắp ra rồi." Nan rên rỉ trong sự phấn khích. Hông ạn mạnh mẽ tăng tốc khi anh cảm thấy gần đến đỉnh hơn. Bàn tay mạnh mẽ cũng đẩy nhanh tốc độ vuốt ve vật cứng của Mac.

Mac rên rỉ, văn vẹo khi thứ nước tình lên đến đỉnh được phóng ra bằng lòng bàn tay. Nan tăng tốc hông, giải phóng thứ nước tình yêu bên trong cơ thể cậu. Mac cảm thấy bụng mình rung lên khi Nan gầm lên trong cổ họng anh vì sung sướng trước khi đung đưa hông của cậu thêm vài lần nữa. Rồi anh quay mặt cắn vào vai Mac cho qua chuyện.

“Hừ.” Nan cười khúc khích trong cổ họng không nói nên lời.

“Buông tao ra ngay.” Mac khàn giọng nói.

“Vì ngày mai mày phải làm việc nên tao sẽ không tiếp tục.” Nan nói trước khi từ từ rút vật cứng ra khỏi lỗ nhỏ của Mac, khiến nước được giải phóng chảy dọc theo chân cậu.

"Phòng tắm ở bên kia, đi tắm rửa đi." Nan chỉ vào phòng tắm của văn phòng.

Mac vội vàng miễn cưỡng nhấc người lên khỏi bàn, hai chân run lẩy bẩy. Mac nhanh chóng cúi xuống nhặt quần áo và ngay lập tức đi vào phòng tắm. Nan lấy khăn giấy Kleenex lau vật cứng của mình, sau đó mặc quần và áo sơ mi, đợi Mac rakhỏi phòng tắm.

Mac đi vào phòng tắm, chìm vào trong bồn tắm, cảm thấy sống lưng đau nhức, nhưng không còn nhiều như lúc đầu, cậu vội vàng vặn nước rửa mông rồi mặc quần áo. Mac thở dài khi nhìn thấy chiếc cúc áo sơ mi của mình đã bị đứt hoàn toàn, nhưng cậu phải che cơ thể trước. Khi cậu quay lại, cậu thấy Nan đang đứng đó, hút một điếu thuốc.

“Đã hai giờ sáng rồi, tao định ngủ ở nhàm” Nan khẽ nói và tắt đèn văn phòng. Khi Mac đi vào phòng tắm, Nan rời đi để ra lệnh cho cấp dưới. Anh kéo cánh tay của Mac ra khỏi văn phòng. Mac túm lấy chiếc áo sơ mi vì cúc áo bị đứt. Cả hai cùng nhau đi về trong im lặng, không nói gì. Nan tiếp tục vừa đi vừa hút thuốc. Mac bước đi chậm chạp, đầu cúi xuống vì đau ở phía sau.

Khi họ về đến nhà, Mac lên lầu để tắm và ngủ. Nan vào bếp uống thêm vài ly trước khi theo Mac vào phòng ngủ. Khi đến nơi, anh thấy Mac đã tắm rửa và mặc quần áo, cậu đang chuẩn bị nằm xuống sofa.

“ Mày định ngủ ở đó à?” Nan khẽ hỏi. Mac nhìn anh một lúc.

"Đó là vấn đề của taom" Mac trả lời đơn giản. Nan không nói gì, để Mac ngủ vì cậu đòi ngủ ở đó. Sau đó anh đi tắm, thay quần áo và lên giường, Mac nhanh chóng chìm vào giấc ngủ vì kiệt sức.
.
.
.
"Tao no." Mac nói vào buổi sáng.

Sau khi thức dậy với đồng hồ báo thức, Nan đuổi cậu đi tắm và tiễn cậu đi làm. Từ trên phòng đi xuống, thấy cấp dưới của Nan đã chuẩn bị xong bữa sáng, Nan ép Mac ăn và nhìn cậu bằng ánh mắt nghi hoặc.

"Mày đang nhìn gì đấy?" Mac hỏi một cách dứt khoát.

"Hừm, khi mày mặc quần áo làm việc, mày trông giống như một người tốt đó chứ." Nan nói với giọng giễu cợt. Mac không muốn trả lời.

Nan nói: "Lên xe đi, tao chở mày đi. Còn xe của mày, tao nhớ gọi người đi lấy".

"Còn ví và điện thoại của tao thì sao? Tao cần chúng." Mac nói với anh ta một lần nữa, vì vậy Nan đã đưa chúng. Mac ngay lập tức chộp lấy ví của mình và mở nó ra trước khi tròn mắt sửng sốt khi thấy trong ví chỉ có chứng minh thư, bằng lái xe và vỏn vẹn 200 bath.

"Thẻ tín dụng của tao đi đâu rồi? Và tại sao ví của tao chỉ có số tiền ít ỏi này?" Mac ngay lập tức hét lên. Nan mỉm cười và ngả người ra sau ghế.

"Mày sẽ tiêu bao nhiêu? 200 bath chắc là đủ rồi. Hơn nữa, ở chỗ tao, mày không cần phải tiêu nhiều như vậy, phải không?" Nan nói với giọng giễu cợt.

"Với 200 bath mua một ly cà phê liệu tao có hết tiền không chứ?" Mac hét lên lần nữa.

* 200 bath là tầm chưa đến 150k.

"Đừng ăn ở những quán cà phê đắt tiền. Mày có thể tìm thấy những túi thức ăn bên vệ đường với giá 20-25 bath. Còn cơm, hãy ăn cà ri và cơm thường." Nan lại nói. Mac hít một hơi thật sâu trong thất vọng.

*20-25 bath là tầm chưa đến 20k

“Nhưng đó là tiền của tao, tao có thể mua bất cứ thứ gì tao muốn, trả lại đi.” Mac lại hét lên.

"Số tiền mày xin ba mày sao? Mày đang bắt đầu giúp đỡ ba mày, mày sẽ tiêu bao nhiêu tiền? Tiết kiệm một chút đi và mày không phải nói gì thêm nữa. Ba mày là người cho mày số tiền đó, như vậy đủ rồi, và nếu không đủ đâu, đó là chuyện của mày. Nhanh lên, trễ giờ làm rồi. Dù mày là con trai chủ nhà máy, nhưng không phải mày muốn đi làm lúc nào cũng được đâu." Nan cắt ngang khi cậu đứng dậy và rời đi, anh đi lên trên, ra khỏi bếp. Mac lẩm bẩm nhưng không làm gì được nên đành bực bội đứng dậy đi theo.

Đó là Mac, từ giờ Nan sẽ kiểm soát tất cả những gì liên quan đến cậu... Anh chỉ muốn xem chuyện này sẽ đi đến đầu thôi.

Cạch...

Mac đóng cửa lại để trút hết bực bội. Nan khẽ liếc nhìn cậu nhưng không nói gì. Sau đó, anh rời khỏi nhà để đưa Mac đến nhà máy, vì anh biết nó ở đầu.

“Tối nay tao sẽ đón mày, đừng nghĩ đến việc chạy trốn.” Nan nhắc lại khi anh lái xe trên đường tới văn phòng của Mac. Mac ném cho anh  một cái nhìn khó chịu trước khi mở cửa xe và đi đến văn phòng của mình ngay lập tức. Nan mỉm cười nhẹ trước khi
trở về nhà riêng của mình để ngủ.
.
.
.
“Khun Mac, hôm nay cậu đến sớm đấy.” một nhân viên văn phòng nói khi thấy Mac bước vào. Mac khẽ gật đầu, cậu rất mệt nên về phòng làm việc riêng trước khi gục đầu xuống bàn đánh một giấc.

"Con ngủ bao lâu rồi, sao lại ngủ ở văn phòng? Hay là con dậy muộn?" cậu đã ngủ được nửa tiếng rồi.

Cậu mệt mỏi ngẩng đầu lên nhìn ba mình.

"Vậy con đã ngủ ở đâu đêm qua? Ba gọi cho com và điện thoại của con luôn tắt. Con có bao giờ nghĩ ba
sẽ lo lắng không Mac?" ba của Mac lại nói.

Mac nói:" Con ngủ lại nhà một người bạn và điện thoại của con bị hết pin. Con đã sạc nó vào sáng nay rồi."

"Vậy ở nhà không có phòng ngủ sao?" ba của Mac hỏi. Mac thở dài khi nghĩ lại về sự tức giận của mình, tất cả những rắc rối mà Nan đã gây ra cho cậu và giờ cậu đang bị ba mình mắng mỏ như thế.

"Con có vài việc cần giúp ba nên hãy để con ngủ một giấc đi ba. Con sẽ về sớm." Mac nhẹ nhàng đáp.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top