Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 1: Và rồi ai cũng phải dừng thơ bé.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió lay lắt trôi giữa đêm lạnh lẽo
Lặng nghe về những ngày buồn của em
Em ủ mình trong nước mắt nhá nhem
Vì ngày mai, khó khóc như vậy nữa...

Những ngày thơ chôn chặt em hàng bữa,
vì nuối tiếc bầu trời xanh ngát xanh.
Chẳng lo chi về những chiếc bật lửa,
sẽ châm ngòi cho việc lớn quá nhanh.

Em nhớ về ngày đi trên nền cỏ...
Những bông hoa chậm nở theo tháng ngày,
đôi bàn chân vô tình dẫm phải gai,
hoen mắt đỏ thút thít suốt đường về.

Có những hôm, em đi học chán chê
Vội giả bệnh để ở nhà mấy bữa
Rồi lúc vui nô đùa với mấy đứa
Chẳng phải biết: "Mình được thích hay không?"

Và thế rồi em đón những long đong
Vì đến lúc em ngừng việc thơ bé!
Tập đứng lên như những khi bập bẹ
Mặc chiếc gai dưới chân vẫn còn đay

Những mơ ước, chợt hóa thành đám mây
Em chẳng thể giữ cho riêng mình nữa...
"Thôi cũng chẳng phải cố vì nó mấy!"
Dẫu thế nào - "Cũng chỉ là bé thơ!"

Rồi chua chát bắt đầu tràn khuôn miệng
Em nhủ lòng: "Ai cũng sẽ vậy thôi."
Ai cũng bảo nó giúp mình thay đổi
Vài câu nói, quên đi nó mấy hồi

Có mấy lúc, thu mình trong ngõ cụt
Bởi những lời người mong muốn tô - bôi
Sự yên bình trở nên quá xa xôi
Vì cõi lòng dần héo trong buồn tủi...

Có lẽ vì cơn lớn vội đuổi nhanh,
cho nên là em trở nên nhỏ bé.
Tập bỏ đi những khi muốn ngang ngạnh,
rồi đón về những buổi hẹn hợp tan...

Rồi đến lúc em bắt đầu hoang mang,
bởi lí do: "Vì sao phải như thế?"
Tự chê trách bản thân: "Sao quá tệ?"
Làm mọi người dần xa mất khỏi em...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top