Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

PN: Hài tử của ai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hài tử của ai (nhất)

Trong lúc ngủ mơ Harry cảm thấy trên người nặng nề vô cùng, ép đến mức hắn thở không nổi, hắn theo bản năng đưa tay hất ra, bàn tay rớt xuống giữa đám lông mịn, hắn bừng tỉnh lập tức, nhất thời bị một con gấu bông khổng lổ làm hoảng sợ.

"Ai nha?" Harry ngồi dậy, cùng lúc giọng nói non nớt của trẻ con vang lên, có thứ gì đó từ trên ngực rơi xuống, hắn xoa xoa mắt, xác định mình không nằm mơ, sau đó, một cái đầu nhỏ từ sau con gấu bự xự ló ra, "Papa?". Đôi mắt xanh của tiểu cô nương trong suốt tinh khiết, mái tóc đen mềm mại vẫn còn xoã trên giường, lộ ra một cái áo ngủ nho nhỏ màu hồng.

"...?" Harry lại xoa xoa mắt, lại còn dùng sức nhéo mình một cái. Thật sự không phải mơ?

"Papa!" Tiểu cô nương lảo đảo đứng lên, nhìn thoáng qua chỉ khoảng hai ba tuổi, nàng kéo con gấu bông so với nàng còn muốn bự hơn vài lần.

Nàng gọi hắn là gì? Khoé miệng Harry rút rút: "Severus!" Hắn cất giọng gọi tên người yêu mình, ánh mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm hài tử trước mặt.

"Papa!" Tiểu cô nương đối với chuyện hắn không có phản ứng tựa hồ có chút sinh khí, nghiêm mặt đạp lên tấm nệm mềm mại bước về phía hắn. Cứu thế chủ oai phong ở chiến trường thế nhưng không tự chủ lui về sau, mãi cho đến khi toàn bộ thân thể dán sát vào vách tường – ách, không đúng, hắn vì sao lại sợ nàng? "Papa!" Đốu phương đột nhiên bỏ qua con gấu đồ chơi nhào vào lòng hắn, dùng sức cọ.

"Potter, ngươi gọi cái quái quỷ gì?" Hình ảnh đầu tiên Snape nhìn thấy khi vừa bước vào phòng chính là, nằm úp sấp trong lòng Cứu thế chủ là một cái gì đó giống tiểu miêu, nam nhân bước đến nhấc sinh vật không biết kia lên, kết quả đối diện với một tiểu cô nương mắt xanh ngập nước, đau đầu nhíu mày lại, "Giải thích đi, Potter."

"Daddy!" Tiểu cô nương cũng không sợ khuôn mặt âm trầm của Snape, nháy mắt túm chặt áo đối phương, chỉ vào Harry chu miệng, "Papa khi dễ ta!"

Nhất thời, hai phù thuỷ trưởng thành đông cứng tại chỗ, nghiền ngẫm ý nghĩa của tiếng xưng hô này, tầm mắt hai người chạm nhau, cùng mở miệng: "Nàng ta là hài tử của ngươi với ai???"

 Hài tử của ai (nhị)

"Daddy!" Tiểu cô nương cũng không e ngại khuôn mặt âm trầm của Snape, nháy mắt túm chặt áo đối phương, chỉ vào Harry chu mỏ, "Papa khi dễ ta!"

Nhất thời, hai phù thuỷ trưởng thành đông cứng tại chỗ, nghiền ngẫm ý nghĩa tiếng gọi kia, ánh mắt hai người chạm nhau, cùng đồng thanh: "Nàng là hài tử của ngươi và ai?"

"Nàng gọi ngươi là Papa / Daddy!" Tức giận đối phương, hai người lại cùng đồng thanh.

"Còn muốn ta nhắc ngươi sao, Potter! Vừa rồi nàng nhào vào lòng ngươi!" Snape cười lạnh nắm lấy tiểu quỷ quăng lên giường, vừa lúc té lên người con gấu bông mềm mại.

"Hắc! Thô lỗ như vậy làm gì? Nàng chỉ là hài tử!" Sau khi Harry xác nhận tiểu cô nương không bị thương, lại trừng mắt với Snape, "Ta căn bản không biết nàng, là nàng đè lên người ta, ta còn đang muốn hỏi ngươi đem hài tử này từ đâu về?"

Snape đương nhiên biết đối phương sẽ không gạt mình, nhưng khi tiểu quỷ lai lịch bất minh dùng đôi mắt thuần khiết ngước lên nhìn hắn, đôi mắt đáng ghét giống Harry Potter như đúc, hoàn toàn không sợ biểu tình âm trầm mà hắn đã doạ khóc vô số tiểu động vật, hắn liền phiền não mà không biết lý do: "Ngươi đã không biết nàng, vậy đem nàng ném ra ngoài!" Hắn lại nắm lấy cổ áo tiểu cô nương, kéo gần đến cửa sổ, "Ra ngoài kia."

"Cái gì?" Harry lập tức đoạt lại hài tử, "Ngươi nói giỡn sao? Đang giữa đông, mà nàng mới hai ba tuổi!"

"Daddy! Ghen! Ghen!" Tiểu cô nương cười híp mắt.

"Cút!" Snape nổi giận đùng đùng vươn tay định túm lấy.

Nhưng Harry đã giành trước đem hài tử nhét ra phía sau con gấu bông – ít ra còn có gì đó che chắn – sau đó bừng tỉnh đại ngộ 'Nga' một tiếng: "Ngươi nói... ngươi một đại nam nhân cùng một tiểu cô nương..." Nửa câu sau bị Snape trực tiếp nhào tới ép môi lên nuốt ngược trở lại.

"Papa không ngoan, Daddy cắn! Cắn!" Thanh âm cao hứng bừng bừng của tiểu cô nương chặt đứt sự nồng nhiệt của nụ hôn, "Vận động! Vận động! Ân ân a a! Hắc hưu hắc hưu!!!"

Hai vị phù thuỷ trưởng thành đều tái mặt – Ta sát! Ai dạy hài tử này vậy?

Hài tử của ai (tam)

Sau một trận gà bay chó sủa, Baby, tiểu cô nương chưa đến ba tuổi cư nhiên thật sự có quan hệ huyết thống với bọn họ! Bức họa Dumbledore cho rằng, tiểu cô nương có lẽ đến từ khoảng tương lai nào đó. Mặc dù không muốn tin rằng đây là hài tử của hắn và Harry, nhưng Cứu thế chủ các hạ hiển nhiên đã muốn nhận định mối quan hệ này.

"Sinh tử dược không phải không có khả năng." Đối diện với vấn đề 'Nam nhân cũng có thể sinh hài tử' mà Harry nghi ngờ, Snape phi thường chuyên nghiệp hạ kết luận, sau đó hắn lập tức hối hận.

"Vậy ngươi nói nàng là ai sinh ra?" Harry thập phần tò mò nhìn hài tử cọ tới cọ lui trong lòng con gấu bông, "Ta sẽ không sinh hài tử!"

"Potter tiên sinh, ý ngươi là nói ta sẽ sinh?!" Snape cười lạnh liếc Harry, có nói gì đi nữa thì bị tiến nhập cũng là đối phương, không còn nghi ngờ gì, muốn dư ra một cục thịt khẳng định cũng từ trên người đối phương rơi xuống. Tuy hắn không thể tưởng tượng ra bộ dáng đối phương ưỡn bụng mang thai ra sao – Merlin! Vẫn để cho sét đánh chết hắn đi!

"Tiểu baby, nói cho papa biết ngươi là ai sinh ra?" Cứu thế chủ ngược lại rất có tính tực giác làm cha, tự xưng phi thường trôi chảy.

Tiểu cô nương nghiêng đầu, một bên cao hứng đập lên lớp lông trên người gấu bông: "Gấu gấu! Bụng gấu bụng gấu!"

"Nga, Severus, nguyên lai ngươi cùng con gấu bông cấu kết!" Harry giống như phát hiện ra châu lục mới, "Lúc ngươi cao trào bắn vào trong nó sao?"

Snape vô tình nhíu nhíu mày: "Potter, ngươi muốn nói rõ hình thái Hoá thú của ngươi là con gấu đồ chơi sao?" Hắn tiến đến hai bước, dán môi mình lên môi đối phương, ác liệt cong khoé môi, "Đừng nói với ta là ngươi không biết, ta chỉ sẽ bắn trên mặt, trên người, đương nhiên, ta còn thích miệng và mông ngươi hơn."

Harry bị nói quá trắng trợn đến đỏ bừng mặt: "Trước mặt hài tử ngươi nói bậy bạ gì đó?"

Snape không bận tâm ôm lấy đối phương: "Khuya rồi, hài tử phải ngủ, chúng ta cũng phải nghỉ ngơi thôi, Harry..."

Cứu thế chủ vội vàng đẩy hắn ra: "Ngươi đối phó nàng, ta đi tắm trước." Lập tức nhảy vào phòng tắm, lưu lại hắn cùng tiểu cô nương trên giường mắt to trừng mắt nhỏ.

Snape ôm tiểu cô nương đặt lên chiếc giường nhỏ, ấn nàng nằm xuống, biểu tình cứng ngắc ra lệnh: "Ngươi, ngủ ngay lập tức!" Nhưng tiểu cô nương căn bản không sợ hắn, hoạt bát như vậy, làm hắn hận không thể lấy bình nước sinh tử bắt nàng uống hết.

"Daddy kể chuyện cổ tích!" Tiểu cô nương chớp chớp đôi mắt long lanh, ôm cánh tay tròn vo của con gấu bông, "Nghe kể chuyện, mới ngủ!" Nam nhân nghe tiếng nước trong phòng tắm, lại trừng mắt với tiểu cô nương cố chấp, nhếch môi không nói một lời. "Daddy kể chuyện cổ tích!" Tiểu cô nương cong mắt, "Không kể chuyện, bắt Papa bồi Baby ngủ!"

Hắn bị đe doạ... Cơ trên mặt Snape co rút, cân nhắc một chút, về cơ bản, Harry nhất định chọn đối phương, hắn đành phải thoả hiệp, nghiêm mặt bắt đầu kể chuyện cho đối phương nghe: "Trước đây có một tiểu hài tử, nàng không thích ăn cơm..." Tiểu cô nương nghiêm túc nhìn hắn, hắn tằng hắng, "Một ngày nọ, nàng đang ngủ..."

Rồi giống như tìm được cảm hứng, Snape càng nói càng nhanh.

"Trước đây có một tiểu hài tử, nàng không thích rời giường, một ngày nọ, nàng đang ngủ..."

"Trước đây có một tiểu hài tử, nàng không thích đánh răng, một ngày nọ, nàng đang ngủ..."

"Trước đây có một tiểu hài tử, nàng không thích rửa mặt, một ngày nọ, nàng đang ngủ..."

"Trước đây có một tiểu hài tử, nàng không thích đi học, một ngày nọ, nàng đang ngủ..."

... Tỉnh lược n+10086...

"Trước đây có một tiểu hài tử, nàng không thích học bài, một ngày nọ, nàng đang ngủ..."

"Trước đây có một tiểu hài tử, nàng không thích đọc sách, một ngày nọ, nàng đang ngủ..."

"Trước đây có một tiểu hài tử, nàng không thích tắm rửa, một ngày nọ, nàng đang ngủ..."

"Trước đây có một tiểu hài tử, nàng không thích ngủ, một ngày nọ, nàng đang ngủ..."

Trước đây có một tiểu hài tử, hắn không thích thay đổi, một ngày nọ, hắn đang ngủ...

Lạnh không? Ta lạnh quá...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top