Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xử Nữ ngồi trên ghế sô pha tự thay băng cho hai cổ tay của mình, ghế bên là Ma Kết đang ngồi ăn bánh ngấu nghiến như vừa thoát ra khỏi nạn đói. Đối diện hai chị em họ, Kim Ngưu và Song Ngư đang được mấy chị giúp việc thay băng trên cổ, Song Tử cũng được một bác quản gia thay băng trên ngực và hông.

Trừ Ma Kết ra, bốn đứa kia lúc ra khỏi Crimson Empress đều thương tích đầy mình. Sau khi lạc nhau ở không gian cổ đại đấy, Ma Kết là người bị Thái tử túm cổ đầu tiên, một chén rượu độc kết thúc mạng sống. Sau đó Kim Ngưu và Song Ngư cũng bị bắt, Thái tử cho treo cổ hai người trước mặt dân chúng để thị uy. Buổi sáng sau vụ mất tích, khi Yu Dương quay lại trường Crimson Empress thì thấy Ma Kết, Kim Ngưu và Song Ngư đều đang ngất xỉu trên lầu thượng. Ma Kết không có chuyện gì, nhưng trên cổ Kim Ngưu và Song Ngư còn lưu lại hai vết hằn rướm máu...

Hơn một tháng sau, cũng trên tầng thượng của trường, Yu Dương lại thấy Song Tử nằm mê man ở đó, với vết thương rất nặng trên ngực và bên hông. Sau đó ba ngày nữa, Yu Dương lại thấy Xử Nữ nằm trên tầng thượng, cổ tay có hai vết rạch sâu bê bết máu...

Thật sự mà nói, trái tim yếu đuối của Yu Dương muốn rớt ra ngoài rồi!

Dựa theo lời kể của mấy đứa nó thì... chỉ có chết đi ở thế giới kia, mới trở về được thế giới này...

Nhưng cứ hai ba tuần đến một tháng lại thấy một đứa xuất hiện trên tầng thượng, người còn bê bết máu, một chục đứa một chục kiểu chết khác nhau, khiến Yu Dương xót không thôi!

Hiện giờ Xử Nữ, Ma Kết, Kim Ngưu, Song Ngư và Song Tử đã trở về, mấy đứa kia... thôi thì chờ tiếp vậy! Chị phải đi giải thích tiếp với mấy gia tộc kia nữa! Cháu họ mất tích hơn một tháng, có vài vị gia chủ đã muốn lật ngược tòa thị chính của chị lại rồi!

Xử Nữ trở về phòng của mình, cổ tay vẫn còn rất đau, khiến cô không thể làm việc gì nặng. Muốn pha một bình trà mới thôi cũng phải nhờ mấy chị giúp việc, riết rồi cảm thấy bản thân thật vô dụng mà.

_Giờ thì tôi đã biết, tại sao Ngô Thái tử có tìm cả đời cũng không kiếm ra cô!

Một giọng nói lảnh lót như chuông bạc vang lên khiến Xử Nữ khẽ nhướng mày. Ngô Thái tử, lại là Ngô Thái tử! Nếu Xử Nữ được quay trở lại thời đại có một lần nữa, cô sẽ cầm theo cây chích điện tự vệ, cho tên Thái tử kia cháy mông mới thôi!

_Cô là ai?!

Xử Nữ quay người lại, giọng nói không mấy thiện cảm. Nhưng khi thấy khuôn mặt người đứng sau lưng mình, Xử Nữ tròn mắt kinh ngạc:

_Sao cô giống Thiên Bình vậy?!

Phải, cô gái đằng sau có khuôn mặt hao hao Thiên Bình, với mái tóc dài ngang hông và lối ăn mặc như Châu Âu thế kỉ XIX. Nhìn kĩ một hồi, Xử Nữ liền nhận ra, đây chẳng phải là bóng dáng cô gái hay bám theo Thiên Bình đây sao?! Lần đầu tiên Thiên Bình tới thị trấn đã bị một đàn chó rượt, thật ra chúng nó không rượt theo Thiên Bình, mà rượt theo cô gái này đây. Nhưng Thiên Bình không thấy, Xử Nữ cũng không nói ra, bởi cô không muốn dọa Thiên Bình sợ...

Niệm Ngữ mỉm cười nhìn Xử Nữ, trong không gian vắng lặng của căn phòng ngủ, giọng nói lanh lảnh ấy lại vang lên:

_Sau khi cướp lại ngôi vị thuộc về mình, Ngô Thái tử, không, phải gọi là Ngô Phong Đế, truy sát những người liên quan trong vụ chuốc rượu bắt gian năm đó. Đại Công chúa, Bát Hoàng tử và Cửu Hoàng tử đều bị bắt, chỉ riêng Nhị Công chúa không biết trốn ở phương trời nào. Một lần tình cờ, hắn phát hiện Nhị Công chúa đang được Thái tử vùng trung nguyên che giấu, thế là mang quân đến đòi bắt Nhị công chúa. Nhưng Nhị Công chúa làm gì còn ở vùng trung nguyên ấy, bởi cô đã được Thái tử hỗ trợ chạy đến nước khác. Ngô Phong Đế tức giận, cho người đốt cháy cả một vùng thảo nguyên xanh ngát. Vì để bảo vệ người dân của mình, vì để giữ vững ngai vàng của mình, Thái Văn Đế -vị vua vùng trung nguyên- đã không tiếc gì mà cho người giết chết Thái tử để chuộc tội với Ngô Phong Đế.

Thái tử chết, xác bị vứt ngoài vùng thảo nguyên đã cháy rụi thành tro, không ai nhớ, không ai thương, không có nổi một nơi chôn cất tử tế. Bởi mọi người đều nói, tại Thái tử bao che cho một Công chúa bị vứt bỏ của nước Sở, chọc giận Ngô Phong Đế.

Nhị Công chúa sau bao ngày trốn chạy lại cảm thấy có điềm xấu, lúc đánh ngựa trở lại vùng trung nguyên, xác Thái tử đã lạnh từ bao giờ...

Niệm Ngữ không kể tiếp, Xử Nữ cũng biết kết thúc câu chuyện thế nào. Nhị Công chúa rạch cổ tay tự vẫn, chết bên cạnh xác Thái tử. Tại sao cô biết ư, bởi vì đó là kiếp trước của cô mà!

Xử Nữ vẫn luôn nghĩ, Song Tử kiếp trước bị Ngô Thái tử a.k.a Ngô Phong Đế giết. Nhưng không ngờ, người giết cậu ấy lại là chính cha ruột của mình - Thái Văn Đế.

Một vết đâm sâu ở ngực, một vết chém bên hông, chắc có lẽ Song Tử kiếp trước cũng không ngờ tới, người giết anh không phải Ngô Thái tử mà lại chính là cha của mình.

Cuộc sống chốn Hoàng cung... xa hoa nhưng đáng sợ, tàn khốc đến thê lương.

_Đó giờ tôi không hiểu, cô trốn ở đâu, tại sao Ngô Phong Đế dành cả đời mình cũng không tìm được cô. Giờ tôi mới thấy, Ngô Phong Đế không tìm ra, vì hắn ta không thể tìm một người đã chết!

_Vậy... cô kể tôi nghe chuyện này để làm gì?!

Niệm Ngữ tiến đến vỗ đầu Xử Nữ mấy cái rồi lại cười:

_Không có gì, chỉ muốn cho cô thấy một mối lương duyên chưa thành ở tiền kiếp thôi!

Không đợi Xử Nữ nói thêm gì, Niệm Ngữ đã đi mất. Xử Nữ nhìn chăm chăm vào nơi Niệm Ngữ vừa đứng, trong lòng bỗng cảm thấy trống vắng.

Câu chuyện Niệm Ngữ kể, thiếu một chi tiết rồi!

Song Tử giữ cô bên mình, nhưng cô lại không có bất kì danh phận nào. Vì vậy Song Tử bất chấp lời răn đe từ mẫu phi của cậu, xin Thái Văn Đế cho cô làm Thái tử phi. Hôn lễ diễn ra, các nước láng giềng đều biết, nước Sở cũng biết, bởi vậy tên Thái tử họ Ngô kia mới tìm ra cô.

Kiếp trước, cô không những nợ người ta một mạng sống, cô còn nợ người ta một hôn lễ...

_oOo_

Bạch Dương ngồi ngáp bên cửa sổ, miệng há rộng đến mức suýt nữa đớp phải một con ruồi...

Đừng trách cô, ai biểu cái thời cổ đại này chán quá, riết rồi cô cũng không có việc gì làm.

Cô đi vào trường Crimson Empress, sau đó thấy cảnh vật thay đổi, khi định hình lại thì thấy mình thành Hoàng hậu từ khi nào rồi!

Phải, cô thành Hoàng hậu, chính thê của Ngô Phong Đế nước Sở. Ở hiện đại mười tám tuổi chỉ mới dám nắm tay Sư Tử, về cổ đại mười tám tuổi đã có chồng và một đứa con trai bảy tháng tuổi rồi.

Bạch Dương thật sự không thể tiếp nhận được sự thật này!

Chồng cô - Ngô Phong Đế là một tên điên đúng nghĩa đen. Nghe nói khi làm Thái tử, hắn bị hai vị Công chúa và hai vị Hoàng tử nào đó hại cho xém mất ngôi vua, nên giờ dẫn quân đi truy sát bốn người kia. Ba người đã tìm thấy và bị xử tử rồi, còn một vị Nhị Công chúa vẫn chưa tìm ra.

Thế là tên điên này ngày ngày ngoài việc lên triều, xử lí chính sự thì còn phái một đội quân nhỏ đi tìm vị Nhị Công chúa kia nữa.

Rảnh thiệt, sao cứ phải đuổi cùng giết tận như thế chứ?!

Đến thời đại này cùng Bạch Dương còn có Xà Phu và Sư Tử, Xà Phu là Tướng quân, Sư Tử là Thừa tướng.

Vậy nên điều khiến Bạch Dương bực mình nhất là cô phải nhận một người không quen biết làm chồng, trong khi Sư Tử lại trở thành mỹ nam chỉ có thể ngắm từ xa...

Chồng cô, Ngô Phong Đế, mặc dù rất đẹp trai, nhưng tính cách tàn bạo, thực sự rất không hợp với cô. Còn một điều nữa... nhiều lúc cô nhìn chồng mình, cảm thấy vị Ngô Phong Đế này... rất quen... như cảm giác của cô khi gặp Cự Giải vậy...

Thôi thôi mệt quá quáng gà rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top