Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3.4: Cuộc Sống Trước Hôn Nhân

12.

Một lần sinh nhật của Tề Xuyến, bạn thân của Triệu Mặc, Triệu Mặc dắt tôi giới thiệu với đám bạn hắn, hơn đa số là bạn cao trung của hắn, bọn họ cũng có ấn tượng với tôi.

Bọn họ vỗ vai Triệu Mặc "Đây không phải là Ngôn Kỳ Tuyết nữ thần của cậu ư?!"

"Cậu giỏi thật đã lừa được nữ thần vào tay rồi, thích rồi nhá."

"Đây chính là nữ thần Ngôn Kỳ Tuyết sao? Quả nhiên là rất xinh, thảo nào Triệu Mặc thủ thân như ngọc vì cô ấy."

Tôi bên cạnh hoàn toàn ngô nghê.

Tề Xuyến coi như cũng từng tiếp xúc với tôi vài lần tốt bụng giải thích "Khi còn học cao trung, ngày nào cậu ấy cũng hát vang tên cậu như tới kỳ động dục gọi bạn tình vậy, khiến cả ký túc xá nam không ai là không biết tới cậu."

Một người khác từng là bạn thân ở chung phòng với Triệu Mặc và Tề Xuyến thời đại học, tên là Âu Dương Lịch bổ sung "Mỗi khi cả nhóm bàn bàn luận về con gái thì câu cửa miệng cậu ta luôn là "Sao bằng Tuyết của tôi.", Tuyết của tôi thế này, Tuyết của tôi thế kia."

Càng nói mặt tôi có xu hướng càng đỏ, thật xấu hổ.

"Nào có như các cậu nói chứ?" Triệu Mặc thanh minh bản thân, nhìn tôi tỏ vẻ bọn hò chỉ đùa thôi.

Tôi cười ngượng ngạo với hắn.

Lúc vào tiệt, Triệu Mặc đi lấy đồ ăn thì một bạn nữ tới bắt chuyện với tôi "Cậu chính là Ngôn Kỳ Tuyết, bạn gái của Mặc?!"

Tôi mỉm cười khẽ gật đầu một cách lịch sự.

Cô ấy nói với một giọng điệu đầy tự tin hoàn toàn chả đặc tôi trong mắt " Tôi tên Tạ Uyển Tranh, hồi đại học tớ theo đuổi Mặc hai năm nhưng bị cậu ấy từ chối vì cậu ấy đã có bạn gái, hôm qua nghe Tề Xuyến nói Mặc đã có bạn gái mới biết thì ra khi ấy cậu ấy chỉ đơn thuần muốn từ chối tôi nên mới nói như vậy, tôi liền cảm thấy hối hận vì sao khi ấy tôi lại từ bỏ dễ dàng như vậy, thế nên hôm nay tôi đứng ở đây là muốn theo đuổi Mặc một lần nữa, lần này tôi sẽ không từ bỏ như vậy đâu."

Cô ấy xem thường tôi cũng đúng, người ta học cambridge, tôi sao có tư cách được.

Có điều tôi lười phản ứng không có nghĩ là tôi hiền lành gì "Tùy cậu."

Tạ Uyển Tranh có vể khá bất ngờ vì thái độ thờ ơ của tôi "Cô không ngăn cản tôi ư?"

"Theo đuổi ai là quyền tự do của cô, liên quan gì đến "chúng tôi"." Tôi chả quan tâm nói.

Mặt Tạ Uyển Tranh vì câu nói tôi mà tái xanh.

"À phải rồi, ngày chúng tôi kết hôn hy vọng cô có thể đến." Tôi đưa bàn tay có đeo nhẫn ở áp út lên.

Tạ Uyển Tranh mặt chuyển xanh, tay cầm ly rượu rung lên bần bật, cảm thấy mình làm trò hề nãy giờ thật mất mặt nên đặt ly rượu xuống chạy ra ngoài.

Tề Xuyến thù lù xuất hiện bên cạnh đưa ngón tay cái "Ngôn Kỳ Tuyết cậu thật đỉnh."

"Nghe lén người khác không phải là hành vi của một quí ông nên làm." Tôi để tay xuống, uống ly nước của mình.

"Tôi nghe công khai mà." Tề Xuyến ưỡn ngực, sau đó hỏi "Nhưng mà hai người kết hôn sao? Chuyện lớn như vậy sao không nghe tên kia nói gì cả? Nhẫn cưới cũng có luôn rồi."

"Là nhẫn tôi trúng thưởng được." Tôi đưa chiếc nhẫn ra cho Tề Xuyến xem.

"Vậy, kết hôn thì sao?" Tề Xuyến mặt hơi đơ ra.

"Tôi kết hôn với Triệu Mặc trong tư tưởng không được à!?" Mặt không đổi sắc nói.

Cảnh này hình như hắn gặp ở đâu rồi thì phải, đúng rồi những năm trước khi Triệu Mặc từ chối Tạ Uyển Tranh đã nói "Tôi đang hẹn hò."

Khi đó Tạ Uyển Tranh bị sốc đã từ bỏ, khi Tề Xuyến hỏi Triệu Mặc "Cậu và nữ thân của cậu hẹn hò rồi à?"

Triệu Mặc mắt không chớp, mặt không đổi sắc nói "Tôi hẹn hò với cô ấy trong tư tưởng."

Tề Xuyến sâu sắc cảm thông cho Tạ Uyển Tranh.

13.

Bọn Lý Vy nói tôi là một mọt sách, lại là người lãnh đạm rất khó có bạn trai, nói tôi trãi nghiệm còn chưa đủ, lại không biết cách nhìn đàn ông, rất dễ bị lừa gạt.

Nhưng tôi lại là một người con gái công dung ngôn hạnh đều tốt, ai quen được tôi là phước kiếp trước, nên trong việc chọn bạn trai cho tôi ba người bọn họ luôn rất khắc khe.

Lúc tôi đưa Triệu Mặc giới thiệu bạn bè của mình, Triệu Mặc khi đối mặt với người khác là một người lạnh nhạt, điềm đạm, thuộc thể loại tổng tài bá đạo.

lúc đầu Lý Vy, Phạm Băng và Triệu Dĩnh còn lưỡng lự nhưng nhanh chóng bị vẻ ngoài soái ca của Triệu Mặc thu phục, lại thêm những hành động tinh tế chăm sóc của hắn dành cho tôi thì hận không thể ngay lúc này chấp tay dân tôi lên.

Cả một buổi ăn ba người bọn họ hoàn toàn quên luôn tôi mà chỉ chú tâm nói chuyện với Triệu Mặc.

Lúc về Triệu Mặc trả tiền, đi lấy xe thì bọn Lý Vy kéo tay tôi nói "Lão nhị đây là một người đàn ông cực kỳ hoàn hảo, cậu phải biết nắm lấy."

"Người đàn ông như Triệu Mặc thời nay đã tiệt chủng rồi, cậu chắc là tích kiếp ba đời nên ông trời mới cho cậu gặp hắn đấy."

Lúc trước còn nói ai quen được tôi là phước kiếp trước, giờ lại trở mặt nói tôi tích kiếp ba đời mới gặp được hắn, có cần phải trở mặt nhanh vậy không.

"Haii, sau trên đời lại có một người đàn ông hoàn hảo như vậy?"

Nếu mấy người biết hắn thủ đoạn, hay giận dỗi còn cả cái tính tình nữ chính tiểu thuyết kia nữa thì có còn nói hắn hoàn hảo nữa không!

Gì mà kinh nghiệm cuộc sống, cái gì mà có con mắt nhìn đàn ông, các người đều bị hắn gạt cả rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top