Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 1 : Tự tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tự bản thân ta đau
Tự ta thấy thế
Tâm ta không còn là của ta nữa rồi
Tâm ta đặt ở trái tim ngươi
Ngươi là ai ?

  Hoàng hậu không nhớ nổi biết bao nhiêu đêm nàng đã phải ở trong cảnh chăn đôi gối chiếc nữa rồi, biết bao đêm dằn vặt , ân hận , bao đêm lấy nước mắt để  rửa mặt nàng không nhớ nổi nữa rồi
   Nếu đơn giản chỉ là chuyện tình yêu đôi lứa thì đã không khiến nàng khổ sở đến thế, có lẽ nàng cũng không thể ngờ có thể ngờ rằng chính mình lại là người tạo ra mối nghiệt duyên này

Chuyện tình cảm của Thượng và Hậu vốn đã có trắc trở từ lâu, dĩ nhiên một đám cưới chính trị thì không thể đòi hỏi được cả quyền lực lẫn cả tình cảm  . Nàng biết, chỉ là nàng vẫn mãi không thể quên được hình bóng con người ấy
  Hoàng thượng xưa nay linh tính luôn luôn đúng, nhưng lần này chàng chỉ mong mình sai vì lần này , nếu Thượng đúng đồng nghĩa với việc Hậu thông dâm với người khác. Cái cảm giác đó, là vua của vạn vật trong tay nhưng lại không có nổi trái tim người phụ nữ bên cạnh khiến chàng không thể không cảm thấy bất an trong lòng, những hành động bí ẩn của Hậu khiến chàng không thể không lo lắng, dẫu chàng biết xuất thân của Hậu là từ một bộ tộc cao trên núi , khác hoàn toàn với những người sinh sống ở trong hoàng cung này
  Đêm nay Hậu lại không ở trong cung , linh tính mách bảo chàng có chuyện chả lành, Chàng liền dẫn theo hàng chục binh lính mang đao gươm , dù đó có là người kế ấp tay gối với chàng bao nhiêu năm nhưng dám phàn bội chàmg thì tuyệt nhiên không thể để sống sót được
  Một tiếng hét vang lên trong đêm, không phải ai xa lạ mà chính là Hoàng hậu của chàng đang bị một tên thính khách kề dao sát cổ, chàng đau đớn nhận ra mình đã sai hoàn toàn, tính mạng hoàng hậu đang ngàn cân treo sợi tóc,
  Không còn sự lựa chọn nào khác, xưa nay Thượng luôn tự tin về tài năng bắn cung trăm phát trăm trúng của chàng. Giữa nơi hoàng cung canh phòng cẩn mật như này mà có một tên thích khách dám mò vào phòng uy hiếp người phụ nữ của chàng ư? Tim hắn to chừng nào vậy
Chàng giương cung lên, bỏ qua ánh mắt hốt hoảng của Hậu cũng như của binh lính, trong lòng Thượng lúc này chỉ có một mục tiêu duy nhất
Trái tim của hắn.
Mũi tên xé gió lao nhanh về đằng trước cắm phập vào tim của tên thích khách
Hắn không kịp hét lên , ngã quỵ xuống , hắn nhìn Thượng bằng một ánh mắt vừa căm phẫn vừa bi thương mà phải rất lâu, rất lâu xong Hoàng thượng mới có thể hiểu được
Hoàng hậu mặt thất kinh biến sắc, nàng ngã quỵ xuống, tay nàng huơ không may làm đổ ngọn đèn dầu ở trước mặt. Dầu đổ xuống đất bén vào quần áo của tên thích khách làm bùng lên một ngọn lửa trong đêm tối. Hoàng thượng định chạy lên bỏ mặt nạ của tên thích khách ra đã không còn kịp nữa rồi
  Từ sau đêm đấy, thái độ của giữa Thượng đối với Hậu khác hẳn,vẫn khuôn mặt xinh đẹp ấy , vẫn mái tóc ngọc ngà ấy,  nhưng ánh mắt nàng dành cho Thượng không còn như trước nữa. Những màn mặn nồng ân ái không có lẽ không còn níu giữ của trái tim vị hoàng đế đang đầy chấp sự nghi ngờ trong lòng nữa. Chàng luôn cố gắng tự nhủ lòng mình: có lẽ Hậu vẫn còn bị ảnh hưởng bởi chuyện hôm trước, một người con gái thanh cao như Hậu lại phải nhìn thấy cảnh đầy trần tục này
  Đêm tĩnh lặng, Thượng lang thang trên thuyền đi trên hồ sen. Cả một ao sen trắng trước mặt chàng, chàng thích sen lắm vì nó là mà một thứ gì đó vừa thuần khiết vừa thanh tịnh dù có sống ở nơi đất bùn, sen vẫn ngoi mình vươn lên mặt nước toả ra hương thơm nhẹ nhàng mà thanh khiết khiến người ra muốn nao lòng.
Những lúc buồn, Thượng rất thích đi ngắm sen cho khuây khoả tâm hồn và quên đi những chuyện khiến chàng u uất dạo gần đây. Quanh đâu đấy văng vẳng tiếng gõ mõ xa xa và giọng nữ nhân như đang hát, chàng thẫm nghĩ đêm khuya thanh tịnh như này mà vẫn còn nữ nhân nào đang tập nhạc cụ sao ?
Sự chú ý của chàng bỗng chuyển sang một bông sen trắng toả ra thứ ánh sáng kì lạ và đẹp đến nao lòng mà Thượng được lần đầu chiêm ngưỡng. Chàng đi đến gần nó không do dự cầm tay nhấc bông sen lên.
Có lẽ đến bây giờ khi được chọn lựa lại, liệu Thượng có vẫn quyết định cầm bông sen đó lên không ?

  Một cánh tay nam nhân xuất hiện dưới cành hoa, Thượng hoảng hốt nhấc bổng cành hoa lên. Ôi chao! Một nam nhân đẹp mĩ miều trần trụi xuất hiện, khuôn mặt nam nhân đẹp tinh khiết không vướng bụi trần, làn da trắng nõn như cánh sen mới nở, nếu so sánh ngàn vạn mĩ nhân trong cung với nam nhân này thì quả là một sự so sánh khập khiễng . Cảm tưởng rằng từ khi sinh ra đến giờ Thượng chưa bao giờ được ngắm nhìn cận cảnh một tuyệt tác đẹp đến thế
  Đêm đã khuya , Thượng rời cung đã lâu chưa về, lòng Hậu vô cùng nôn nao, nàng không biết diễn tả nỗi bất an này như nào nữa, lần này linh tính nàng mách bảo có một chuyện chả lành sắp xảy đến.  Nàng đi đi lại lại chốn hậu cung, và điều nàng không mong nhất đã xảy đến. Ở nơi xa xa, Hoàng thượng đang ôm một người vào trong lòng, người đó chính là người con trai Thượng vừa vớt dưới hồ.

  Mỗi đêm lại trôi qua, tiếng đàn như ai oán lại vang lên. Thượng đặt tên cho nam nhân đó là Bạch liên-tức là bông sen trắng nở giữa hồ, vừa nghĩ đến Bạch liên Thượng vừa cười, giống như nụ cười của một kẻ mới yêu.
Bạch liên không chỉ khí chất phi phàm ,dung mạo tựa như thần  mà còn có tài lẻ đánh đàn khiến Thượng say mê, đêm nào cũng thế, đến canh ba Thượng lại ngồi uống rượu nghe Bạch liên gảy đàn, dường như đó là khoảng thời gian khiến Thượng vui nhất trong ngày
   Thượng và Liên, hai trái tim tưởng như ở hai thế giới khác nhau như hoà làm một, Thượng không  bao giờ có ngày nghĩ mình sẽ yêu một người như Liên, nhưng có lẽ tình yêu đã làm chàng đánh mất lí trí của một vị đế quân mất rồi.
   Những màn dạo đầu êm ái, những cái ôm, những cái hôn nhẹ nhàng Liên đặt vào môi Thượng khiến chàng không dứt ra được. Thượng vẫn biết Liên không phải là con người, nhưng đối với chàng Liên bây giờ  là bất kể thứ gì đó cũng được , chỉ cần Thượng được ở bên Liên .
Tất cả những điều đó đều không qua mắt được Hậu
Nàng gào thét trong vô vọng, nàng muốn khóc mà không biết bày tỏ với ai. Tam cung lục viện nàng làm chủ nhưng trái tim của người đàn ông đấy nàng không thể có được
Ngồi bên cạnh Thượng, rót trà cho Thượng, nhìn Thượng mân mê chiếc trâm cài tóc hình bông sen trắng tự tay Thượng làm ra mà nàng biết, chiếc trâm đó không hề dành cho nàng
Cơn ghen tuông của Hậu đến đỉnh điểm.
Nàng lao đi như tên bắn, Bạch liên đang say mê đánh đàn, nàng lao vào tát hắn một cái.  Hắn ngạc nhiên.
Nàng lao vào hôn đắm đuối hắn, bàn tay nhỏ nhắn của nàng ôm lấy khuôn mặt đep tựa hoa của hắn. Hắn đẩy nàng ra,
Tại sao, Bạch Liên,tại sao chàng lại làm như thế với ta?
Nàng giật viên đá bội ước Bạch liên đang đeo trên cổ rồi ghép vào viên đá của chính bản thân mình.
Thật kì lạ, đó lại là hai nửa của nhau
Mối nghiệt duyên này rốt cuộc vì sao lại đến với chúng ta...
Từng mảnh từng mảnh kí ức đau khổ chắp vá lại dần hiện lên trong đầu Bạch liên, chàng nhớ ra tên cũ của mình là Hắc tử, nhớ ra rằng trên một bộ tộc núi cao có một đôi thanh mãi trúc mã yêu nhau , nhận ra rằng mình và Hậu đã từng trao bội ước thề nguyền cắt tóc trao nhau, nhận ra rằng người tình của mình đã lên ngôi Hoàng hậu.
Nhận ra rằng vào cái đêm khi mà lửa tình trong chàng và Hậu không thể nào cắt đứt được ,Bạch liên đã một mình xông vào cấm cung của Hoàng hậu, khi mà hai bên ân ái không dời hoàng thượng bất ngờ ập đến. Không còn cách nào khách chành đành phải giả vờ làm thích khách nhằm giữ tính mạng cho người con gái mình yêu
Nhận ra rằng vào cái đêm trăng sáng hôm đấy, chính bản thân Hoàng hậu đã dùng bí thuật của mình làm cho Bạch liên sống lại, hồn của hắn nhập vào bông sen trắng . Và đó cũng chính là bông sen Hoàng thượng đã hái lên.
Nhận ra rằng, người ngồi cùng thuyền với chàng đêm hôm ấy không phải ai xa lạ mà chính là Hoàng thượng - kẻ đã không chỉ đem tình yêu của mình đi mà còn kết liễu mạng sống của chính bản thân mình.
  Nhận ra rằng người mỗi đêm đi ngắm hồ sen với chàng cũng chính là Hoàng thượng
  Nhận ra rằng tình yêu của mình không chỉ dành cho một người rốt cuộc là đúng hay sai
  Nhận ra rằng, mọi chuyện đã trở nên quá muộn
  Mọi sai lầm đều phải trả giá bằng máu và nước mắt
Bạch liên gào khóc đau đớn, Hậu cũng không thể ngăn được những giọt nước mắt người mình từng yêu bên cạnh, và ở ngoài kia xen lẫn những tiếng kêu ai oán là ánh mắt đến sầu thảm của Hoàng thượng

Ngừoi đã chứng kiến tất cả
Người bước đi lững thững trong đêm ,trên tay Người là chiếc trâm mà vừa Người vừa tự tay làm tặng Bạch liên.
Đối với Người bây giờ không biết đâu là ảo ảnh đâu là sự thực nữa, đến cả người đầu gối tay ấp còn nỡ lừa dối người, đến cả người tưởng như rằng hiểu Thượng nhất hoá ra lại là tình địch của Người

Nhưng tại sao lại là ngươi, Bạch liên ? Tại sao

Tay Thượng siết chặt chiếc trâm sen, từng giọt từng giọt máu nhỏ xuống

  Hoàng thượng ra lệnh mở buổi tiệc chiêu đãi văn võ bá quan
  Tiếng đàn nhị kéo lên vừa thánh thót lại vừa ai oán, như tiếng lòng của người đeo mặt nạ đang chơi

Bộp. Mọi âm thanh trong căn phòng như đóng lại theo tiếng mặt nạ rơi
Một ánh mắt căm hờn nhìn về phía Bạch liên
Một gương mặt sợ hãi hiện lên khuôn mặt Hoàng Hậu, bàn tay nàng đan vào nhau trong nỗi sợ hãi
Và một đôi mắt gằn lên những vằn tia giận dữ
Thượng gầm lên, hất tung mọi thứ trên bàn . Hoàng thượng giận dữ nói
- Khá khen cho hai người đã thông đồng lừa dối trẫm , hôm nay chính tay ta phải giết chết đôi gian phụ dâm phụ các người
   Trong tay Thượng là thanh kiếm chuẩn bị hạ xuống  Hậu , Bạch liên liền lao lên, dùng cây đàn của mình đỡ cho nàng một nhát kiếm.
  Một tia máu phụt ra
  Ánh dao sắc kề vào cổ Bạch liên, chàng chỉ còn biết đứng im nhìn, bởi vì ngay lúc này chàng biết có nói gì với người con trai trước mặt chàng cũng vô ích
Bạch liên ơi, rốt cuộc ngươi yêu ai vậy ?
  Dao vẫn đưa sát cổ Bạch liên, Thượng chỉ cần thêm một chút nữa thôi là có thể giết được con người đã lừa dối Người , cớ sao mà tay Người lại run run thế này ...
Thượng chìm đắm trong khổ đau mà quên mất đằng sau mình là ánh mắt giận dữ đến oán hận của Hậu, nàng chớp lấy thời cơ dùng trâm cài trên đầu định đâm lấy Hoàng thượng
Nhưng không, Bạch liên đã kịp thời dùng thân mình đỡ cho Thượng nhát chém đấy
Máu rỉ dần dần ra từ áo của Bạch Liên... thấm xuống tay Thượng...Đôi mắt Thượng chuyển đổi từ căm phẫn sang đau khổ, tưởng chừng như vừa đánh mất một thứ gì đó quan trọng nhất trong đời này

  Hàng chục mũi tên phi lên nhằm đúng người Hoàng hậu mà bắn, nàng gục xuống, chút bình sinh còn sót lại vẫn níu lại nắm áo Bạch liên, như là vớt vát lại chút tình yêu cuối cùng  của nàng dành cho Bạch liên
Hậu chết...
Bạch liên nằm trong vòng tay Hoàng thượng, máu chàng tuôn không ngừng ra từ cổ, đến tận giây phút này  cuối cùng Liên đã hiểu , người chàng yêu là ai
Chàng vì một người con gái mà chết, nay lại vì một người con trai mà ra đi, âu cũng là số phận
Mắt chàng lịm dần, môi vẫn nở nụ cười như đang nhớ về những đêm cùng hoàng thượng trên thuyền ngắm trăng gảy đàn

Bạch liên chết...  
Và cuối cùng hoàng thượng cũng thực hiện được điều ước của mình một lần trong đời: tự tay cài trâm Ngọc lên tóc người thương ...
Một tiếng hét vang thăm thẳm trong đêm dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top