Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 193: Nhận thua.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này, ý chí chiến đấu của giáo chúng Thiên Ma giáo đang dao động kịch liệt. Kiếm khí kia, tuy rằng chỉ là do một võ giả Tụ Linh Cảnh tu ra. Bình thường, vớu sức của họ hoàn toàn có thể chống đỡ được. Nhưng hiện tại, tất cả đều phong ấn tu vi ở Tụ Linh Cảnh đỉnh phong. Hoàn toàn không phải là đối thủ của kiếm kia.

Lại nói, một kẻ Tụ Linh Cảnh tu ra một hai đạo khí chất, ấy đã gọi là Thiên tài. Nhưng Thiên Tứ này thì sao, chỉ một cái vẩy tay, đã liền đem năm mươi sáu đạo kiếm khí hiện thân. Trước giờ đâu có cường giả nào tu ra mười đạo Khí chất đâu. Nếu nghe ai đó kể lại, chắc chắn mọi người sẽ không tin. Nhưng đây là được tận mắt chứng kiến, lại có thiếu niên Tổ sư thực lực đã là Thái Thiên Cảnh đỉnh phong. Làm gì có chuyện qua mắt được ngài ấy.

Vị giáo chủ phu nhân lúc này cũng hoang mang lo lắng không thôi. Khi nãy nàng ta định dùng Đại Dục Thiên Ma Công phá hủy trận pháp. Ấy vậy không tài nào điều khiển được ma khí của mình. Ma khí vừa xuất, liền biến mất, không thể tích tụ. Giống như có cỗ linh lực bào đó ngăn cản Ma khí hiện thân.

- Tổ sư, đây là...

Thiếu niên Tổ sư thở dài, hai tay đưa ra sau lưng ra hiệu cho mọi người hạ vũ khí xuống. Hắn nhàn nhạt nói.

- Thôi, mọi người hạ vũ khí xuống đi. Vốn nơi này đã bị Hỗn nguyên khí bao phủ. Mọi loại linh lực đều không thể điều động, chiến đấu chỉ mang lại chết chóc.

Nói rồi lão nhìn Thiên Tứ, ánh mắt tỏ ra nể phục nói.

- Phù chú này và Sát Thần trận ở Vạn Xà Cốc, là do ngươi bầy ra?

Thiên Tứ mỉm cười gật đầu đáp.

- Phải, hôm đó ta đã mất công bầy ra cửa vào Sát Thần trận, vậy mà Tổ sư đây lại có thể bình tĩnh phán đoán. Không bước vào nửa bước, xem ra cũng là người am hiểu về trận đồ.

Thiếu niên Tổ sư mỉm cười sảng khoái.

- Ta có biết sơ sơ, có điều ngươi cũng thật quá ma ranh. Bên ngoài bố trí lỏng lẻo, giống như người trận pháp có sơ hở. Ấy nhưng một khi đã đi vào liền không có đường ra. Ngay cả linh khí tự nhiên trong đó cũng bị bẻ cong. Nếu không phải có Cờ Truyền Tống cảnh giới, e rằng hôm đó, chúng ta đã mất cái mạng này rồi.

- Cờ Truyền Tống là bảo vật Thiên Địa, tất nhiên là có cảm ứng với trận pháp thiên cấp rồi. Haha. Có điều ngày hôm nay ta cũng không có ý định diệt Giáo, chỉ là muốn hỏi Tổ sư vài câu.

Thiên Tứ thu lại Bát quái trận, tức thì nơi này trở lại bình thường. Cảm giác uy át đã biến mất. Ai nấy đều thở phào một hơi. Gã đưa cho lão già bên cạnh Tổ sư mấy viên đan dược chưa thương. Thiếu niên Tổ sư gật đầu, lão già kia liền mang tới cho những người bị hút cạn linh lực uống. Chỉ sau vài nhịp hơi thở, linh lực của họ đã hồi phục hoàn toàn. Cơ thể cũng vì thế mà khôi phục như trước.

- Quả là đan dược thiên cấp. Công dụng thật nhiều. Haha.

Thiếu niên Tổ sư khẳng khái nhận định.

- Chỉ là đan dược sơ cấp, được ta luyện linh hai lần mà thôi.

Những thuộc hạ của Thiên Ma giáo lúc này lại được một phen kinh ngạc. Chuyện đem vũ khí đi luyện linh, ấy cũng là hiếm gặp ở Vũ Quốc này. Chưa từng nghe nói, đan dược cũng có thể luyện linh dược.

- Ngươi nói, đan dược này được luyện linh hai lần.

Vị giáo chủ phu nhân tò mò hỏi. Thiên Tứ cũng gật đầu xác nhận.

- Phàm là thứ gì có linh khí, đều có thể luyện linh. Duy chỉ có thứ tồn tại sự sống, cách luyện linh sẽ khác biệt.

- Nói vậy, ngay cả con người cũng có thể luyện linh sao?

Thiếu niên Tổ sư nhận xét.

- Có thể, nhưng lúc đó không gọi là luyện linh nưã, mà là Chuyển sinh.

Thiên Tứ cùng vị thiếu niên Tổ sư kia ngồi xuống bàn. Vừa uống trà vừa là nói qua vài chuyện liên quan tới luyện linh. Tuy chỉ là tiện miệng nói ra, nhưng qua lời nói đó. Mọi người dường như nhận thức được chân trời mới của việc luyện linh đồ vật. Ai cũng ngạc nhiên, cũng há hốc miệng kinh hô.

Sau một lúc, Thiên Tứ mới dừng chuyện luyện linh lại. Gã hỏi về vấn đề chính của mình.

- Trước kia Thiên Ma giáo và Thiên Thi Tông vốn cùng một tông đúng không Tổ sư?

Thiếu niên Tổ sư nhíu mày, đây vốn là bí mật của cả hai tông. Nhưng trước giờ, những người biết về Thiên Ma giáo đã ít, laii còn biết về bí mật này, lại càng ít.

- Sao lại hỏi vậy?

Thiên Tứ nhàn nhạt đáp.

- Trước kia ta có gặp qua một kẻ, tên là Tu La Ma Đế. Đoán chừng hắn là Giáo chủ của Thiên Thi tông, năng lực cực đại. Từ đó ta có biết vài công pháp của Thiên Thi tông. Hôm nay xem qua Đại Dục Thiên Ma Công, cũng có nhiều điểm giống nhau. Ta nhận định rằng Thiên Thi Tông chính là dùng Ma khí để dưỡng thi. Còn Thiên Ma Giáo lại dùng ma khí khống chế linh hồn. Hai loại công pháp khi kết hợp lại, hoàn toàn trùng khớp, không xảy ra phản bệ khi tu luyện.

Vừa nói Thiên Tứ vừa đưa bàn tay của mình ra phía trước. Một đạo hắc khí từ tay hắn bay ra, trong nháy mắt biến thành một tiểu quỷ, mặc áo choàng kín mít cả người. Duy chỉ có bàn tay và bàn chân không được y phục che phủ, để lộ da thịt đỏ rực như huyết dịch. Trên mặt cũng là một cái mặt nạ đen ngòm. Đoi mắt đỏ như máu, chăm chăm nhìn về thiếu niên Tổ sư sư muốn ăn tơi nuốt sống.

Thiếu niên Tổ sư kinh hãi, bất quá hô lên.

- Ác.... Ác ma tâm. Sao lại có thể tái xuất.

- Ác ma tâm, mấy ngàn năm nay không từng xuất hiện. Sao ngươi lại có.

Vị giáo chủ phu nhân kia cũng kinh hãi không thôi. Thế nhưng Thiên Tứ lại dửng dưng như không. Gã đặt cái thân hình nhỏ bé của ác ma kia xuống bàn, thật chỉ to bằng hai đầu ngón tay. Ấy vậy nó lại vô cùng nhanh nhẹn, thoáng cái đã bay đậu trên đầu thiếu niên Tổ sư, bàn tay giơ lên, một quyền chuẩn bị đánh xuống. Đừng nhìn cơ thể nó nhỏ bé vậy mà xem thường, một quyền vừa ra đã kéo theo linh lực cực hạn của Sinh Địa cảnh tầng bẩy. Cộng thêm ma khí dày đặc, bao phủ lấy cánh tay nó. Đảm bảo dính một quyền này, dù cho là Thái Thiên Cảnh đỉnh phong, cũng bị ma khí ăn mòn từ từ đến chết.

- Về chỗ!

Thiên Tứ hừm lạnh, từ bên trong người hắn, một bóng trắng bay ra. Lại là một tiểu hình hài, giống y hệt với Ác tâm kia. Chỉ khác toàn thân nó màu trắng, đối nghịch với ác tâm. Bóng trắng nhanh thoan thoắt, tóm được quyền của ác tâm, liền một cước đạp nó trở lại bàn.

- Thánh Tâm...

Thiếu niên Tổ sư mặt nghệt ra, vốn dĩ trước giờ những người tu luyện Đại Dục Thiên Ma Công đều theo con đường Ma đạo. Sản sinh ra Ác tâm. Nhưng mười vị giáo chủ Thiên Ma giáo, cũng chỉ có một vị may mắn tu ra được Ác tâm. Còn Thánh Tâm, trước giờ chỉ có trong truyền thuyết của Thiên Ma giáo mà thôi.

- Thánh, Ma chân thân đều tồn tại. Vậy chẳng lẽ ngươi đã luyện thành Đại Dục Thiên Ma Công rồi sao.

Giáo chủ phu nhân loạng choạng đứng không vững, chân không tự chủ được lui về sau. Nàng cũng coi nhu thiên tài kiệt xuất của Thiên Ma giáo, cũng gần đạt cảnh giới tu ra Ác Tâm, có điều nàng đã thất bại. Lên tu vi mới bị rơi về Hải Tuyền Cảnh đỉnh phong.

Thiên Tứ mỉm cười đáp.

- Trong người ta vốn có cả Thiên khí mà Ma khí từ lâu, lên công pháp này đối với ta không khó để tu luyện. Chỉ là vẫn chưa thể nào công phá được giới hạn của công pháp. Hiển nhiên, cần phải cải tiến Đại Dục Thiên Ma Công, sau đó mới " Phá Cực" được.

Hai hình hài nhỏ bé, một trắng, một đen nhảy lên hai vai của Thiên Tứ. Những đệ tử khác của Thiên Ma giáo thấy vậy, vội quỳ rạp người xuống đất, không giám nhìn tiếp.

Thiếu niên Tổ sư lúc này mới hoàn hồn, trần đời lão cũng đã sống đến mấy trăm tuổi. Nhờ tu luyện Đại Dục Thiên Ma Công mà thân thể vẫn ở trong hình dạng thiếu niên như này. Trải qua không biết bao nhiêu kì tích lạ thường ở cả thượng lưu đại lục. Ấy nhưng lần này, gã hoàn toàn bị khuất phục.

- Nếu người đã nói vậy. Thì ta cũng không còn gì để nói thêm nữa. Đúng là Thiên Thi Tông mà Thiên Ma giáo, trước đây là một tông. Sau này vì tranh cãi về hướng tu luyện, mà một đại trưởng lão đã rời Giáo, tự lập ra tông môn. Khi đi đã mang theo một phần của Đại Dục Thiên Ma Công đi cùng. Thiên Ma giáo vốn là giáo phái quy ẩn giang hồ, chú trọng trường sinh bất tử, không tranh đua với đời. Nhưng Thiên Thi Tông, vì giết người lấy tử khí dưỡng thi, lên không ít lần gây ra dông bão cho phàm nhân. Bị toàn thể giới võ đạo truy sát.

- Ngay cả bản thân chúng ta, cũng vì vậy mà bị kéo vào rắc rối. Các môn phái luôn tìm đến chúng ta, nói muốn thanh lý môn hộ. Sau cùng, chúng ta cũng phải nhờ đến cờ truyền tống mà thoát được hoạ diệt môn. Vì vậy, sớm đã coi Thiên Thi Tông và các đại môn phái khác là kẻ thù. Để trả lại sự yên bình cho Giáo ta.

Thiên Tứ vừa nghe vừa gật gù,

- Thiên Thi Tông tội ác ngập trời, vốn lên bị diệt. Một môn công pháp lợi hại, có thể tái tạo cả Thiên địa mà bị chúng biến thành ta đạo, tàn sát chúng sinh. Hài. Mà hiển nhiên, lần này các ngươi đến đây là vì tin tức của Thiên Thi Tông phải không?

- Phải, chúng ta điều tra được, chúng từng xuất hiện ở Long Môn Trấn này. Nhưng không hiểu vì lý do gì, sau một đêm liềm biến mất. Ngay cả chúy dấu vết cũng không còn.

Thiếu niên Tổ sư bất lực trả lời.

- Cái này đơn giản, dù sao cũng là người của Thiên Ma giáo, lên bọn họ có bảo vật dịch chuyển cũng không lạ. Nếu lúc sử dụng cờ truyền tống, mà khởi động bảo vật ngăn chặn linh khí rò rỉ. Hiển nhiên không thể tra ra.

- Nói vậy, ngươi cũng quan tâm đến Thiên Thi Tông?

Giáo chủ phu nhân lên tiếng.

- Phải, ta và Thiên thi tông có chút chuyện.

Thiên Tứ trả lời, bất quá liền nói với thiếu niên tổ sư

- Tạm thời cứ vậy đi, ta còn có việc ở Học viện, không thể ở laii bồi các vị được. Chỉ là chuyện hôm nay, xin các vị giữ kín giùm.

Thiên Tứ đứng lên, định bụng muốn rời đi. Bất quá Thiếu niên Tổ sư đứng lên, chắp tay trước mặt mà nói.

- Người đã tu thành Đại Dục Thiên Ma Công, lại là đệ tử của Trọng Minh giáo chủ. Hiển nhiên đã là giáo chủ của Thiên Ma giáo ta, chuyện của người, chúng ta tuyệt sẽ giữ kín. Xin người yên tâm. Chỉ cần có việc gì, ba trăm sáu mươi phường và hơn ba ngàn đệ tử Thiên Ma giáo thề chết tận lực.

Thiên Tứ thở dài lắc đầu nói.

- Chuyện làm giáo chủ gì đó, ta không thích hợp đâu. Tính ta ưa ngao du sơn thủy, không thích ràng buộc. Phiền Tổ sư chọn người khác. Còn về Đại Dục Thiên Ma công, với ta cũng chỉ là một công pháp Thiên cấp, có hay không cũng vậy.

Đột nhiên, bốn vị lão giả khom người, âm thanh vang dội, vang tận mây xanh: "Thánh giáo tứ đại Thiên Vương trấn giáo, tham kiến Thiếu giáo chủ!"

Tần Mục ngẩn ngơ, đang lúc tay chân luống cuống thì tiếp đó lại là mấy cái âm thanh trăm miệng một lời vang lên: "Thánh giáo Tả Hữu sứ hộ pháp, tham kiến Thiếu giáo chủ!"

"Thánh giáo tám đại Đốc Tra sứ, tham kiến Thiếu giáo chủ!"

"Thánh giáo mười hai trưởng lão hộ giáo, tham kiến Thiếu giáo chủ!"

Tiếp theo, càng có âm thanh vang dội truyền đến, đó là âm thanh của đường chủ ba trăm sáu mươi đường, trăm miệng một lời, đinh tai nhức óc.

"Thánh giáo đường chủ ba trăm sáu mươi đường, tham kiến Thiếu giáo chủ!"

Thiên Tứ khi nào gặp được loại tình cảnh này? Tâm thần không khỏi hoảng loạn, hiển nhiên là đám người này đã cố chấp, nhận hắn làm giáo chủ. Muốn tránh cũng không được nữa rồi.

Gã lấy lại bình tĩnh, lại có một loại khí độ ung dung, từ từ giơ hai tay lên, không nhanh không chậm nói: "Các ngươi, đứng dậy đi."

"Tạ Thiếu giáo chủ!"

Bên ngoài không gian của Thiên Ma giáo. Cạnh một con sông.

Từng chiếc từng chiếc lâu thuyền mỹ lệ xa hoa lái tới, ngừng ở một bên bờ sông, rất nhiều thôn dân của Thiên Ma thôn lục tục rời đi, có người trực tiếp đạp không mà đi, có người thì theo lâu thuyền rời đi, còn có người hóa thành dị thú, tiềm nhập trong rừng núi, có người hóa thành ánh lửa mà đi, cũng có người lặn xuống nước rời khỏi.

Bọn họ mỗi người đều có bản lĩnh độc đáo, Thiên Tứ nhìn mà hoa cả mắt, tuy rằng trên cảnh giới Tụ Linh Cảnh hắn chiến thắng bọn họ, thế nhưng lại không có thủ đoạn kỳ lạ cổ quái như những người này.

"Thiếu giáo chủ, hẹn gặp lại!" Một cô gái vẫy tay với hắn, sau đó thân thể ngã về phía sau rơi vào trong sông, biến thành một mảnh bọt nước xuôi dòng mà đi.

Thiên Tứ hướng về bọn họ phất tay, hắn không biết bọn họ là người tốt hay là người xấu, chỉ biết mình cứ như vậy trở thành Thiếu giáo chủ của bọn họ, đợi đến lúc bản thân đi ra Học Viện, còn sẽ gặp lại bọn họ chứ?

"Thánh giáo ta, bốn mươi năm nay chưa từng có cảnh Giáo chủ tọa trấn, không có người tâm phúc, hiện nay Thánh giáo đã tràn ngập nguy cơ."

Thiếu niên tổ sư cũng đứng dậy cáo từ, nói với Thiên Tứ.

"Trước mắt đã tuyển được Thiếu giáo chủ, tuy nhiên chỉ là tạm thời ổn định lòng người, nhưng không được bao lâu. Các tông phái đang nhìn chằm chằm vào Thánh giáo ta, muốn hàng phục giáo ta biến thành của mình, khi ta còn sống, còn có thể kéo dài được mấy năm. Vì lẽ đó, sau khi Thiếu giáo chủ trưởng thành, nhất định phải đến bổn giáo chính thức trở thành Giáo chủ Thánh giáo."

- Ta biết, sau khi xong việc. Ta sẽ đến tông giáo chính thức nhận chức.

Thiếu niên tổ sư gọi Chấp pháp trưởng lão, cúi chào mọi người, xoay người đi về hướng ngã ba sông, một già một trẻ này áo vải giày rơm, chống gậy đạp sông, nhẹ nhàng đi.

Gã nhìn bọn họ rời đi hết, trong lòng cũng có chút cảm khái. Chuyện về Thiên Ma giáo, Quỷ Huyết Long cũng có biết một chút, nghe đâu kẻ sáng lập phái này cũng có lai lịch không nhỏ. Trước đã từng làm cho Thiên Ma giáo đứng dâud tông giáo ở Thượng Lưu. Sau không rõ vì sao lại thành ra như bây giờ.

Đột nhiên, hắn cảm giác được mi tâm của mình có một luồng sức mạnh dâng trào, trong lòng Thiên Tứ khẽ nhúc nhích, vội vàng quan sát Linh căn bên trong thân thể, không khỏi hơi run run:

"Linh căn của mình lại thức tỉnh rồi!"

Trong không gian Linh căn của gã, lúc này toàn bộ mặt đất thổ nhưỡng, đang mọc lên vô số cây cỏ hoa lá. Một màu xanh mươn mướt trải dài khỏi tầm mắt. Linh khí cũng vì vậy mà trong lành hơn, bất quá chính giữa Linh căn có một cây nhỏ, mọc thẳng đứng, cành lá tươi tốt.

Gã nhíu mày suy nghĩ, rồi nhận ra đây chính là cái cây sinh ra từ công pháp Cây Thế Giới của mình. Rõ ràng lúc hắn để nó ở lại với Liễu Thần ở Thạch Thôn. Cái cây mới chỉ có hai lá mỏng manh. Quay đi quay lại được mấy tháng, đã cao quá đầu người, linh khí toả ra ấm áp, nồng đậm như vậy.

Gã đang không hiểu chuyện gì xảy ra, thì từ bên ngoài, Quỷ Huyết Long và Liễu Uyên đi tới. Chuyện Quỷ Huyết Long có thể tự do đi tới Không gian Linh Căn hay Không gian tu luyện ở Tiểu Thế giới của gã đã là bình thường. Nhưng giờ ngay cả Liễu Uyên cũng có thể tới.

- Chuyện này là sao ta?

Hắn không nghĩ được nhiều, chỉ cho rằng nàng ta cũng là dạng sống linh hồn như Quỷ Huyết Long lên mới vậy.

Hai người kia, mắt nhìn Linh Căn của gã, quan sát một hồi. Thì ra bọn họ cũng cảm nhận được sự thay đổi trong Linh căn của gã, lên sớm đã bay vào đây.

- Xem ra Linh Căn của cậu đã đạt cảnh giới Sinh Địa cảnh rồi. Tiến bộ nhanh đấy.

Liễu Uyên cúi người, nhặt lên một cục đất nhỏ. Bên trong linh khí nhàn nhạt toả ra. Màu đất đỏ tươi như máu, nhìn qua cũng biết chưa rất nhiều linh khí.

- Không tệ, có thể nhảy vọt từ tụ Linh Cảnh lên Sinh Địa cảnh, cái này thật sự chưa có tiền lệ. Có điều Sinh Địa cảnh này khác quá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top