Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 247: Cớ sự ở Trình gia.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người vẫn là câu qua câu lại, dâyd khách khí. Bất quá chỉ có Lăng Tư Quyên là không nói năng gì. Từ lúc Thiên Tứ đưa đan dược cho nàng, thì nàng luôn để mắt tới hắn. Dường như trên người tiểu tử này có gì thần bí, khiến nàng tò mò vô cùng.

Lăng Tiêu hỏi người hầu, biết phụ thân đang ở trong thư phòng, liền vội dẫn Thiên Tứ đi tới.

Hắn tiến vào tiểu viện, đi tới cửa thư phòng, cửa phòng khép hờ, hắn nhẹ nhàng ho khan một cái, đi vào nói:

- Phụ thân, con đã trở về.

- Ha ha, ngươi trở về thật đúng lúc, buổi tối Trình gia mở yến, ngươi cũng ở trên thiệp mời.

Lăng Văn Cung chính là cha của Lăng Tiêu, chủ gia tộc Lăng gia ở Thương Vân Trấn này. Gã là người đứng tuổi, ấy vậy dáng vẻ vẫn còn nhanh nhẹn lắm. Ra dáng của bậc trượng phu. Mắt vừa nhìn thấy Lăng Tiêu và Lăng Tư Quyên liền như phát sáng. Hắn nhận ra hai đứa con của mình tu vi đã tăng lên không ít. Đang định khen ngợi bất quá nhìn phía sau, có một thiếu niêm, nhỏ hơn người bọn họ cũng bước tới. Liền lấy lại dáng vẻ oai phong của bậc gia chủ mà nói.

- Tiêu nhi, vị này là...

Lăng Tiêu nhìn Thiên Tứ rồi vội chắp tay nói với phụ thân mình.

- Phụ thân, đây là Thiên Tứ huynh đệ, chính người này đã giúp bọn con lấy được Thanh Linh Quả. Ngoài ra Tứ huynh đây còn là dược sư rất giỏi thưa phụ thân.

Lăng Văn Cung khẽ gật đầu, bất quá cũng nhận thấy cốt cách của người này không tệ. Dù nhỏ tuổi nhưng luôn ngẩng cao đầu, gương mặt thanh tú toả ra khí thế của bậc anh hùng. Chỉ duy có điều, mái tóc của hắn đã chuyển màu bạc. Không có sợi nào còn đen. Chuyện màu tóc ở giới tu chân có nhiều màu không lạ. Nhưng mới ít tuổi mà đã bạc trắng đầu, e rằng có chút lạ kì.

Trên vai hắn, lại còn có một con Hắc Ô, ánh mắt sắc lạnh bao quát toàn bộ chính điện này. Bất quá Lăng Văn Cung cảm giác được có sự uy áp đên từ con chim đen này.

Nhưng những việc này không quan trọng, hắn kà dược sư. Đặt ở Thanh Vân Sơn này cũng là một người có tiếng nói. Tuổi lại còn nhỏ, ấy vậy đã có thể ở cái mức danh hiệu mà ngay cả người trưởng thành cũng khó mà đạt được. Lên biết ở chốn này, duy có một người là đan sư Hạ cấp trung phẩm. Dược sư cũng chỉ có trên trăm người. Ai cũng có tiếng nói ở đây. Tất cả đều tôn trọng họ. Nói tóm lại Đan sư hay dược sư ở Tử Thần Cốc hay ở bên trên đại lục vẫn là một cái chức danh cao quý.

- Oh. Ra đây là một vị Dược Sư, tại hạ Lăng Văn Cung xin có lời chào. Tệ gia đón tiếp không chu đáo, xin người đừng trách

Thiên Tứ mỉm cười xua tay đáp

- Lăng gia chủ quá lời, ta chỉ là dược sư qua đường. Chưa có gia nhập Dược hội nào. Nay được gia chủ đón tiếp, ấy cũng là vinh hạnh của ta.

Lăng Văn Cung mời Thiên Tứ ngồi vào ghế, sau đó cho người mang trà lên. Chuyện lúc nãy hắn định nói với Lăng Tiêu cũng dừng lại. Hắn ngồi nghe Lăng Tiêu và Lăng Tư Quyên kể về trận chiến tranh giành Thanh Linh Quả. Nhưng hai người kia không đả động gì đến chuyện Thiên Tứ cho Lăng Tư Quyên đan dược. Mà chỉ nói là do nàng ta sử dụng Đoản kiếm kia, may mắn thắng dược Dư lão.

Lăng Văn Cung có chút lo lắng trên gương mặt. Cái này nói ra cũng đúng, Thạch Lang Môn thế lực không nhỏ. Lại là những kẻ hẹp hòi, bẩn tính. Sẵn sàng làm mọi thứ để đạt được mục đích của mình. Nếu quả thật bọn họ biết Lăng gia và Thiên Tứ đánh giết thiếu chủ của chúng. Tất sẽ không bỏ qua.

- Phụ thân yên tâm, mọi thứ đã được Tứ huynh đệ đây giải quyết ổn thoả. Mọi chứng cứ hay xác của hai người kia đều đã hoá thành tro bụi. Thạch Lang Môn muốn điều tra cũng không thể phát hiện ra đâu ạ.

Lăng Tiêu nhỏ giọng giải trình sự việc. Bất quá cũng làm cho Lăng Văn Cung cảm thấy yên tâm. Hắn hướng Thiên Tứ mà nói.

- Sự việc lần này vẫn là cảm tạ dược sư cứu giúp, nếu không e rằng hai hài tử của ta đã chịu thiệt thòi rồi. Dược sư yên tâm, ta sẽ giải quyết chuyện này thật ổn thoả.

Thiên Tứ gật đầu đáp.

- Vậy phiền Lăng gia chủ rồi.

Bất quá bọn họ nói chuyện một lúc rồi Thiên Tứ xin phép đi nghỉ ngơi sớm. Dù sao cũng không lên ở lại đây lâu. Lăng Văn Cung còn chó chuyện gì đó muốn nói với hai hài nhi của hắn. Thiên Tứ cũng không tiện ở lại nghe.

Lăng Văn Cung sai người đưa Thiên Tứ đến một gian nhà ở hậu viện nghỉ ngơi trước. Xong xuôi mới quay lại nói chuyện với hai hài nhi của mình. Bất quá hắn thở đai mà nói.

- Chuyện thích sát thiếu chủ Thạch Lang Môn tuyệt không thể lộ ra ngoài. Nếu không Lăng gia cũng không yên. Còn về tên dược sư kia. Cũng lên cẩn trọng đề phòng. Người này không đơn giản, mới nhỏ tuổi như vậy mà khí chất đã ngút trời. Cử chỉ lời nói đều là hiểu biết hơn độ tuổi. Không lên dây dưa đắc tội.

Lăng Tiêu gật đầu đồng tình với cha hắn. Hắn cũng biết Thiên Tứ lợi hại như thế nào. Liền đem câu chuyện Thiên Tứ sử dụng kiếm khí đánh bại Lí Hải cho phụ thân hắn nghe. Lăng Văn Cung nghe xong. Sắc mặt không tốt, ngẫm nghĩ một lát liền nói.

- Dược Sư hay đan sư dêud không chú trọng đến võ học. Chỉ tập trung luyện dược, luyện đan. Tu vi của họ có cao đến mấy, nhưng cũng là do đan được bồi đắp mà thành. Bất quá không thể có chiến lực mạnh mẽ như võ giả chân chính được. Ấy vậy hắn có thể tu ra Kiếm khí. Chắc chắn là bậc kì tài. Người này lên kết giao, sau này hắn thành đại nhân vật, chúng ta cũng là có chút liên quan.

Lăng Tư Quyên bĩu môi, nói bâng quơ

- Đại nhân vật gì chứ. Con thấy hắn giống một tên biến thái hơn.

Lăng Văn Cung méo mặt, mắt nhìn ra bên ngoài xem liệu có ai nghe thấy không. Liền là hỏi Lăng Tư Quyên lý do. Bất quá nàng chỉ hừm một tiếng không nói gì. Lăng Tiêu thấy thế thì bật cười, nói lại nguyên lai chuyện này cho cha hắn nghe. Lăng Văn Cung nghe xong liền bật cười, xoa đầu cô con gái của mình mà nói.

- Quyên nhi ak, người ta là dược sư, khứu giác tất nhiên nhạy bén, mới có thể phân biệt được dược liệu. Hắn chỉ cần ngửi đã biết con trúng độc gì, chỉ càng chứng minh Y dược của hắn cao siêu. Không phải dạng lang băm. Con không lên nghĩ theo hướng tiêu cực như vậy.

- Phụ thân nói đúng đó. Tiểu muội, ngươi cũng thấy rồi mà, hắn ta không cần nhìn cũng biết muôi có vũ khí chưa luyện linh hoàn chỉnh. Cái này chỉ có thể nói, không chỉ khứu giác của gã nhạy bén mà ngay cả Thị nhãn cũng không tồi. Cảm nhận linh khí cũng thuộc vào loại rất tốt.

Lăng Tư Quyên vẫn chỉ bĩu môi, lè lưỡi với ca ca của mình. Nàng chỉ nghĩ, hắn là tên biến thái, dám đi ngửi mùi hương của nữ giới. Cái này là đại biến thái mất rồi. Nếu không phải hắn giúp nàng ra tăng tu vi lên Tụ Linh Cảnh đỉnh phong, nàng chắc chắn vẫn cho rằng gã là tên lang băm.

Lăng Văn Cung bật cười, sau cùng cũng nói về chuyện chính mà hắn muốn bàn bạc với hai hài nhi của mình. Khuôn mặt hắn nghiêm túc trở lại, nói.

- Trình gia lần này mời chúng ta đến. Bên ngoài là muốn hoá giải ân oán hai nhà. Nhưng thực chất rất có khả năng sẽ ngấm ngầm hãm hại chúng ta. Nay hai đứa đều đã là Tụ Linh Cảnh, đến đó cũng không sợ. Chỉ cần đề phòng nhất cử nhất động của hắn là được.

Chuyện của Lăng gia và Trình gia đã bắt đầu chiến tranh lạnh với nhau từ mấy đời trước. Cả hai nhà đều là kinh doanh buôn bán dược liệu cho Đan Các. Vì vậy luôn cạnh tranh nhau tí một. Nhiều làn đã xảy ra xô sát, đánh giết người của nhau cũng không ít. Có điều từ khi Lăng Tư Quyên với tư chất hơn người, laik được Lăng gia dốc lòng bồi dưỡng đã đạt đến cảnh giới Tụ Linh cảnh khi mới mười lăm tuổi. Đan Các coi nàng là kì tài, lên cũng đặc biệt lưu ý đến nàng. Lăng gia vì thế cũng được hưởng lợi. Đan Các đã cắt đi mối làm ăn với Trình gia, dành toàn bộ việc cung cấp dược liệu cho Lăng gia sử lý. Trình gia tự nhiên mất đi nguồn thu lớn thường ngày. Dần đi vào bế tắc. Đến hôm nay cũng sắp kiệt quệ rồi.

Hiện tại Trình gia phát thiệp mời, tám phần mười là phát tín hiệu xin tha.

- Lát nữa ngươi theo ta đi dự tiệc, có điều phải cẩn thận một chút, không nên chạy loạn ở trên yến hội, ta lo lắng Trình gia sẽ bí quá hóa liều, bày xuống sát cục.

Lăng Văn Cung cẩn thận dặn dò. Lăng Tiêu bên cạnh suy nghĩ, liền nảy ra ý định. Hắn vội nói.

- Phụ thân, lần này hãy mời Tứ dược sư đi cùng. Người này thân thủ cao minh, với lại cũng là dược sư. Trình gia muốn làm khó, e rằng cũng phải suy nghĩ lại.

Lăng Văn Cung suy nghĩ một lát, bất quá thở dài nói.

- Nhưng chưa chắc hắn đã đồng ý đi cùng chúng ta. Hơn nữa, dù sao cũng không phải Dược sư trong Đan các, khó mà có tiếng nói.

- Phụ thân yên tâm, con đã tận mắt trông thấy hắn luyện dược. Thủ pháp rất cao cường. Chỉ cần hắn đồng ý giúp chúng ta. Con đảm bảo Trình gia hôm nay đại bại.

Lăng Văn Cung nghe vậy, cũng là gật đầu rồi để Lăng Tiêu đi đàm phán với Thiên Tứ. Bất quá lúc này mới hỏi cặn kẽ Lăng Tư Quyên.

- Con gái. Lần này con đi cùng Ca ca đến Thiên Sơn cốc. Tu vi lại lần nữa gia tăng. Không biết đã đạt cảnh giới gì rồi.

Lăng Văn Cung hỏi vậy, vì hắn mới chỉ là Luyện thể Cảnh tầng chín đỉnh phong. Linh căm của hắn đã bị hủy, không thể tiến bước thêm được nữa. Vì vậy khi gặp người có tu vi cao hơn, hắn không thể nhìn ra kẻ đó là cảnh giới tu vi gì.

Lăng Tư Quyên hơi cúi đầu xuống, nhỏ nhẹ đáp.

- Dạ, Tụ Linh Cảnh tầng 9 đỉnh phong.

Lăng Văn Cung mỉm cười, xoa đầu con gái nhỏ của mình

- Tốt, Tụ Linh tầng 9 đỉnh.....

Đang nói vui vẻ, bỗng hắn giật mình kinh hãi khi nhận ra mình đang nói đến chuyện này. Mắt miệng mở lớn, nhìn chằm chằm vào Lăng Tư Quyên mà hỏi gấp.

- Quyên nhi... Con nói con là....

- Tụ Linh cảnh tầng 9 đỉnh phong thưa phụ thân.

Lăng Tư Quyên một lần nữa trả lời. Bất quá khiến cho phụ thân hắn không sao tin được. Chỉ kinh hãi hỏi lại.

- Trước khi con đi, mới chỉ là Tụ Linh cảnh cấp 2. Sao có thể trong mấy ngày ngắn ngủi lại có thể đột phá nhanh đến thế.

Lăng Tư Quyên chỉ lắc đầu, nét mặt khó nói đáp

- Phụ thân, con đã hứa không nói chuyện này với ai. Xin phụ thân hiểu cho.

Lăng Văn Cung ngẫm nghĩ một lát, nếu có thể đề thăng tu vi một bước lên 7 tầng cảnh giới, hẳn Quyên nhi phải có cơ duyên cực lớn. Ở Vũ Quốc này, cao nhất cũng chỉ là Sinh Địa Cảnh. Tuyệt nhiên có thể trở thành cường giả Tụ Linh Cảnh ở tuổi 15. Trước giờ không có tiền lệ. Hơn nữa hắn cũng tin tưởng con gái mình. Lên chỉ gật đầu, dặn dò cẩn thận.

- Con đã nói vậy, ta cũng không ép. Nhưng con phải cẩn trọng, trên đời không có thứ gì tự nhiên có được đâu.

- Nhi nữ biết.

Lăng Tư Quyên cúi đầu rời khỏi chính điện, khi chỉ còn một mình trong phòng Lăng Văn Cung không khỏi thờ dài một hơi mà tự nghĩ.

- Xem ra lần này Lăng gia lại có chuyện rồi.

Nói về Thiên Tứ, sau khi được Lăng Tiêu ngỏ ý mời đi cùng đến Trình gia dự tiệc. Hắn không ngần ngại đồng ý luôn. Có điều Lăng Tiêu thấy y phục của Thiên Tứ có phần hoang dã quá, lên muốn tthay cho Thiên Tứ bộ đồ mới. Gã cũng chẳng ngại mà đồng ý. Một viên Bạo Tán Đan đổi lấy chút đồ vật này, vẫn là quá rẻ cho Lăng gia rồi.

Lăng Tiêu gọi hạ nhân tới, sau khi để hắn lấy số đo thật cho Thiên Tứ. Rồi nhanh chóng đem đi may vá theo những gì Thiên Tứ yêu cầu. Chỉ sau một ba canh giờ liền đã mang tới bộ đồ mới cho Thiên Tứ. Gã khá hài lòng về bộ y phục màu xám này của mình. Vận động thoải mái lại không thiếu vè lịch sự.

Cả hai rời khỏi căn phòng của Thiên Tứ, gã để Xích Long mã ở lại. Chỉ mang theo Tiểu Hắc đi tới chính điện, chờ đợi Lăng Tư Quyên chuẩn bị xong liền lên đường.

Mãi đến tận mặt trời sắp xuống núi, Lăng Tư Quyên mới chọn một bộ, sau khi thay đổi, Thiên Tứ không khỏi huýt sáo một tiếng.

Thực sự là đẹp.

Nàng vốn là mỹ nhân tuyệt sắc, lúc này thay một bộ y phục màu thủy lục, hoàn toàn thể hiện ra vóc người của nàng, bộ ngực căng tròn, eo thon, cái mông hơi nhếch lên, lại phối với hai chân dài, tràn ngập nữ nhân vị a.

Nàng còn cố ý trang điểm nhẹ, để ngũ quan có vẻ càng thêm rõ ràng, quả thực mê chết người.

Nhìn thấy dáng dấp của Thiên Tứ hơi có chút khiếp sợ, Lăng Tư Quyên không khỏi đắc ý, nàng vẫn bị Thiên Tứ dọa sợ, hiện tại rốt cục gỡ một bàn, để trong lòng nàng đắc ý, khóe miệng không nhịn được nở nụ cười.

Nguyên bản nàng là mỹ nhân băng sơn, hiện tại phá băng nở nụ cười, thực sự là quyến rũ ướt át, phong tình vạn chủng, dù lấy tâm tính của Thiên Tứ, con mắt cũng có chút đăm đăm.

Bất quá Tiểu Hắc ho nhẹ một tiếng như nhắc nhở. Thiên Tứ giật mình lấy lại bộ dạng của mình. Liền tự nhủ.

- Nữ nhân hoạ thủy. Không lên dính tới. Thân còn đại thù chưa báo, không thể để ý chuyện khác.

Lăng Tiêu cùng Lăng Văn Cung nhìn thấy cảnh này cũng chỉ mỉm cười. Tiểu muội và con gái của Lăng gia xinh đẹp như thế. Làm gì có chuyện nam nhân nào không thích nàng. Trừ phi hắn không phải đàn ông mà thôi.

- Đi thôi!

Lăng Tư Quyên hơi giương cái cằm giống như bạch ngọc lên, hình thành một vòng cung khiến người động lòng, có vẻ có chút kiêu ngạo.

Mỹ nhân chính là mỹ nhân, mọi cử động đều khiến tâm thần người ta thoải mái.

Nhưng sau khi ra cửa, Lăng Tư Quyên lại che mặt, ẩn đi dung nhan, để Thiên Tứ thầm kêu đáng tiếc. Có điều cũng không quan tâm nhiều. Hắn nghĩ tới Thượng Quan Uyển Nhi, đem so với Lăng Tư Quyên này cũng là mặn mà hơn.

- Đúng rồi, ngươi biết trong thành này có chỗ nào bán nguyên liệu luyện kim không?

Vừa đi, Thiên Tứ vừa hỏi.

- Ờ thì ở trong Tiệm vũ khí có bán. Mà ngươi cần mua gì sao?

Lăng Tư Quyên hơi dừng một chút, hỏi

- Ukm, ta cần làm vài thứ.

Thiên Tứ cười.

- Trong tiệm vũ khí có bán nhiều loaii nguyên liệu từ hạ phẩm đến trung phẩm. Nhưng giá thành rất mắc. Còn nếu muốn mua binh khí, ta khuyên ngươi lên chuẩn bị nhiều linh thạch. Những món binh khí đó đều được các Luyện Linh sư Địa cấp chế tạo. Có cả loại binh khí luyện linh ba lần đó.

Lăng Tư Quyên nói

- Oh. Ở đây lại có thể luyện linh ba lần sao. Haha. Thú vị, thú vị.

Gã mỉm cười, tự nghĩ ngay cả Từ thần cốc, vũ khí luyện linh ba lần cũng là hiếm gặp. Ấy vậy ra bên ngoài đại lục, ở vùng nhỏ bé thế này cũng có thể mua được vũ khí luyện linh ba lần. Quả nhiên ở đây thuật luyện linh rất phát triển.

- Vậy vũ khí của ngươi, cũng là dược rèn luyện ở đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top