Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 272: Tiểu Hồ Ly nữa sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hô!

Dã nha đầu nhếch hàm răng trắng với Thiên Tứ, thật giống như mãnh thú bị nhốt, có vẻ cực kỳ táo bạo.

Thiên Tứ hơi kinh ngạc, bởi vì hắn là Tụ Linh Cảnh, lực lượng mạnh mẽ cỡ nào, nếu hắn không tóm chặt, thậm chí sẽ bị dã nha đầu này tránh thoát.

Nhưng dã nha đầu này mới năm, sáu tuổi, tuyệt đối không thể thức tỉnh linh căn, làm sao có khả năng có được lực lượng lớn như vậy?

Lăng Hàn tò mò, dùng thần thức quét một hồi, chỉ thấy trong máu thịt của tiểu nha đầu có nguyên lực tồn tại, không ngờ lại là một võ giả, gần như bằng Luyện Thể tầng ba.

Sao có thể có chuyện đó?

Sau khi Võ giả thức tỉnh linh căn, liền có thể dựa vào công pháp tu luyện, hấp thu linh khí chuyển hóa thành nguyên lực, rèn luyện huyết nhục gân cốt, bước đi này chính là Luyện Thể Cảnh.

Bởi vì tu luyện công pháp, tự nhiên sẽ có khí tức lưu chuyển tương ứng, vì lẽ đó võ giả cấp cao có thể dựa vào khí tức đến cảm ứng cảnh giới đối thủ. Cái này cũng là nguyên nhân tại sao không ai phát hiện dã nha đầu nắm giữ sức mạnh Luyện Thể tầng ba, bởi vì nàng căn bản không có tu luyện khí tức.

Thiên Tứ không giống, hắn còn có tới ba con mắt có thể nhận ra khí tức của sinh linh khác, bơi vậy mọi thứ trước mắt hắn không có gì dấu giếm được cả.

Lẽ nào tiểu nha đầu này nắm giữ thể chất đặc thù?

Nhưng chỉ nghe nói thể chất đặc thù có thể tăng cường sức chiến đấu, không có khả năng trợ giúp tu luyện a? Nhưng nếu tiểu nha đầu này không phải hậu đại của những chủng tộc mạnh mẽ, tại sao mãnh hổ lại muốn thu dưỡng nàng? Hơn nữa, không tu công pháp liền có thể hình thành nguyên lực, cái này bất luận làm sao cũng không đúng, nếu không có thể chất đặc thù, là không cách nào giải thích.

Cũng đúng, thế gian có nhiều thể chất đặc thù như vậy, hắn sao có khả năng hiểu rõ toàn bộ?

Thiên Tứ không chút biến sắc, quay đầu nói với Thích Vĩnh Dạ:

- Ta mang nha đầu này về trước, để nàng bình tĩnh lại một chút.

- Ồ, ngươi không xem những trận chiến tiếp theo?

Thích Vĩnh Dạ ngạc nhiên nói, Hải Tuyền Cảnh chiến đấu không phải là mỗi ngày đều có thể nhìn thấy. Đối với Tụ Linh đỉnh phong mà nói, quan sát chiến đấu như vậy, đối với đột phá Hải Tuyền Cảnh cũng có trợ giúp nhất định.

- Không xem.

Thiên Tứ lắc đầu, đối với hắn mà nói, lĩnh ngộ cảnh giới là không cần nhất.

Hắn mang dã nha đầu về Thiên Dược Các, mà nha đầu này cực kỳ hung hãn, muốn tìm cơ hội cắn hắn, bắt hắn, để Thiên Tứ không dám khinh thường. Bởi vì răng của nha đầu này quá lợi hại, bị cắn một cái ngay cả hắn cũng có chút đau.

Phải biết hắn đã tu thành Kim Cang bất hoại, công kích tầm thường không chỉ không đả thương đến hắn, ngay cả cảm giác đau cũng không sinh ra.

Hắn có thể nhặt được một khối bảo a.

Thiên Tứ mang theo tiểu nha đầu trở lại Thiên Dược Các, Lăng Tư Quyên không có đồng hành với hắn, nàng đang tích lũy, chuẩn bị xung kích Hải Tuyền Cảnh, vừa vặn đi ra, nhìn thấy hắn mang theo một nha đầu bẩn thỉu, thì không khỏi kinh ngạc.

- Ngươi đến rất đúng lúc, cho tiểu nha đầu này tắm rửa, ta đi mua chút quần áo.

Thiên Tứ ném dã nha đầu tới.

- Có điều ngươi nên cẩn thận, tiểu nha đầu này có chút khí lực, hơn nữa răng rất bén, ngươi bị cắn trúng một cái, khẳng định thấy máu.

Lăng Tư Quyên kinh ngạc, phải biết nàng là Tụ Linh tầng chín, đã sớm đi qua Luyện Thể Cảnh, mỗi bắp thịt đều bị rèn luyện rất cứng cỏi, không phải lợi khí không thể gây thương tích, một tiểu nha đầu có thể cắn nàng chảy máu?

Nhưng Thiên Tứ chắc chắn sẽ không nói lung tung, nên nàng cẩn thận từng li từng tí tiếp dã nha đầu tới.

Thiên Tứ đi ra ngoài mua quần áo cho tiểu hài tử, lúc hắn trở lại, dã nha đầu đã rực rỡ hẳn lên, như phù dung xuất thủy, tuyệt đối là một tiểu mỹ nhân. Chỉ là hiện tại, toàn thân tiểu nha đầu bị quấn ở trong chăn đơn, bên ngoài trói một vòng dây thừng, cái này không phải là Luyện Thể tầng ba có thể bức mở, dáng dấp rất buồn cười.

Tuy dáng dấp của tiểu nha đầu đại biến, biến thân hoa lệ, nhưng hung tính không giảm mảy may, vẫn mở miệng nhỏ, gầm nhẹ với Lăng Tư Quyên.

- Ngươi thật không nói sai, răng của nha đầu này thật là lợi hại!

Lăng Tư Quyên giơ tay trái lên. Chỉ thấy bàn tay, khuỷu tay nàng đều dán băng vải, hiển nhiên là bị cắn thương.

Trước đó Thiên Tứ không cẩn thận nên bị cắn trúng, có thể thấy được công lực đánh lén của tiểu nha đầu rất cao, then chốt là, chưa ăn vị đắng, ai có thể nghĩ tới hàm răng của nàng có thể sắc bén như vậy.

- Nha đầu này tuyệt đối là thuộc giống chó!

Thiên Tứ lắc đầu.

- So với chó còn lợi hại hơn, là giống hổ a! Nhưng thật chất lại là tiểu hồ ly không đuôi.

Lăng Tư Quyên ăn qua vị đắng, lòng vẫn còn sợ hãi lắc đầu. Lần thứ nhất nàng không cẩn thận, nhưng lần thứ hai dưới tình huống có phòng bị vẫn trúng chiêu, đủ thấy dã nha đầu đáng sợ.

Đương nhiên, cái này là vì nàng không muốn thương tổn đối phương, bằng không đã sớm một cái tát đập chết

- Nàng có lai lịch gì?

Lăng Tư Quyên tò mò hỏi.

- Một tiểu hồ ly, được một con hổ nuôi lớn, còn cái khác ta cũng không rõ ràng.

Lăng Hàn ngồi xổm ở trước mặt dã nha đầu, đưa tay ra dụ dỗ đối phương.

- Nha đầu, nói vậy ngươi cũng không có tên tuổi, ta đặt cho ngươi một danh tự a.

- Hô! Hô!

Dã nha đầu không ngừng đóng mở miệng nhỏ, hàm răng va chạm vang dội, đuổi theo cắn ngón tay Thiên Tứ.

- Trước ta cũng có quen biết với tiểu hồ ly tên Danh Sở Hà, ngươi lại được hổ nuôi dưỡng, thôi thì lấy họ Hổ tên Trúc. Gọi là Hổ Trúc đi!

Thiên Tứ mỉm cười nhìn Lăng Tư Quyên.

- Trên người nàng có đặc thù gì hay không, sau này có cơ hội tìm cha mẹ ruột cho nàng.

- Thật là có!

Lăng Tư Quyên nói:

- Trên mắt cá chân của nàng có dấu ấn rất kỳ quái, không phân được là trời sinh, hay sau khi sinh bị người làm ra.

Thiên Tứ vạch chăn nhìn, trên mắt cá chân trái của tiểu nha đầu, quả nhiên có một dấu ấn. Kích cỡ như tiền đồng, hoa văn phức tạp, thực sự không nhìn ra đại diện cho cái gì. Theo lý mà nói, phức tạp như thế hẳn là sau khi sinh in lên, nhưng lại hoàn toàn nhìn không ra dấu vết, giống như là trời sinh.

Rất quái lạ.

- Ngươi dự định sắp xếp Hổ Trúc như thế nào?

Lăng Tư Quyên hỏi, nàng đã sản sinh cảm tình với tiểu nha đầu này.

- Hiện tại tiểu nha đầu này chỉ coi mình là dã thú, nếu như sắp xếp không thoả đáng, nàng nhất định sẽ gặp rắc rối.

Thiên Tứ gật đầu nói:

- Trước để nàng theo chúng ta, chờ linh trí bình thường, lại quyết định sau.

...

Hổ Trúc hoàn toàn không coi mình là nhân loại, mà là một con hổ hoang, mặc y phục cho nàng, nàng sẽ xé đi. Nếu như không cột nàng, nàng tuyệt đối còn linh hoạt hơn con khỉ, mà càng làm cho Lăng Hàn đau đầu là, nàng không ăn thịt chín.

Thịt nướng cũng được, thịt luộc cũng được, đặt ở trước mặt nàng, căn bản động cũng không động. Ngược lại nhìn chằm chằm cái cổ của Thiên Tứ, trong đôi mắt đằng đằng sát khí, hiển nhiên rất tình nguyện ăn hắn a.

Muốn xóa dã tính của nàng, bước thứ nhất chính là thay đổi thói quen ăn uống.

Thiên Tứ ăn thịt nướng ở trước mặt tiểu nha đầu, sau đó thả một miếng thịt ở trước mặt nàng, lui ra.

Hổ Trúc vẫn bất động, nhưng nửa ngày sau, cái bụng của nàng reo lên, ánh mắt càng thêm hung hãn. Nhưng nàng vẫn nhịn không ăn. Đến quá nửa đêm, nàng mới không nhịn được, ngọ nguậy thân thể, cắn miếng thịt nướng.

Hai tay hai chân của nàng đều bị trói, chỉ có thể nhúc nhích như con sâu.

Khẩu vị của nàng lớn kinh người, một cái đùi heo nướng lớn như vậy, rất nhanh đã bị nàng ăn sạch. Tiểu nha đầu còn chưa hết thòm thèm liếm miệng, vẻ mặt rất kỳ quái, bởi vì nàng chưa từng ăn qua thịt ngon như vậy.

Ngày thứ hai, Thiên Tứ tiếp tục xã giao với mọi người, mà đến ngày thứ tư, Lí Hạo cùng bạn cũ mới có cơ hội gặp hắn.

- Thật không nghĩ tới, ngươi có thể đoạt được thứ nhất!

- Đúng vậy, thực sự là quá thần kỳ!

- Ta càng hâm mộ Lí Hạo, có thể đi vào Hổ Dương Học Viện. Hơn nữa còn có Lăng ca phối hợp, không cần lo lắng tân sinh bị người cũ bắt nạt.

Năm người Lưu Đông dồn dập nói, một bên cạn ly, địa vị của bọn họ thấp, chỉ có thể chờ người đi hết, mới dám đến tụ với Thiên Tứ, ngày hôm nay tự nhiên phải tận hứng.

Thời điểm Thiên Tứ trở lại Thiên Dược Các, chỉ thấy Lăng Tư Quyên đang dạy Hổ Trúc nói chuyện. Nhưng dã nha đầu hung tính mười phần, căn bản không để ý tới, chỉ không ngừng nhe răng rít gào, rất giống một con hổ con.

Thiên Tứ cười ha ha nói:

- Ngươi phải nắm lấy nhược điểm của nàng, không phải tiểu nha đầu thích ăn sao, ngươi dùng đồ ăn tới khen thưởng, biểu hiện tốt liền cho, để nàng chậm rãi học nghe lời.

Lăng Tư Quyên lườm hắn một cái, sẵng giọng:

- Ngươi cho rằng là đang nuôi tiểu miêu tiểu cẩu sao?

- Tiểu nha đầu này còn hung hơn tiểu miêu tiểu cẩu a!

Thiên Tứ chà chà nói, đưa tay muốn sờ đầu Hổ Trúc, nha đầu này lập tức cắn tới, cũng may hắn rút nhanh về.

Gã mỉm cười, tay lấy ra một hộp nhỏ đưa cho Lăng Tư Quyên mà nói.

- Xem ra cô đã tích lũy đủ để tiến lên Hải Tuyền Cảnh rồi. Trong này là Tiến cấp đan, đủ cho cô tiến cấp.

Ánh mắt Hổ Trúc mở lớn, khi trông thấy viên đan dược trong hộp. Miệng ngớp ngớp như muốn ăn. Thiên Tứ nhíu mày suy nghĩ một cái rồi gật gù. Tay lấy ra một viên Huyết thực đan, gã quơ quơ trước mặt Hổ Trúc, miệng tươi cười nói.

- Sao rồi! Nhìn đan dược này có ngon miệng không?

Hổ Trúc không nói được chỉ nhoài cái cơ thể nhỏ bé của mình về phía trước. Thiên Tứ bật cười khanh khách. Bàn tay vung lên, hai cây Định Thiên trâm cũng theo đó bay ra, quấn lấy tay Hổ Trúc. Hơn một trăm linh ấn xanh dương cũng hiện thân, xuất hiện dưới nền nhà.

Lăng Tư Quyên trợn tròn mắt nhìn gã. Miệng ấp úng nói.

- Đây... Đây là Linh ấn của trận pháp.

Thiên Tứ gật đầu, mặt tỉnh bơ đi tới gần Hổ Trúc. Bàn tay nhanh thoăn thoắt cởi bỏ dây trói cho nàng ta.

- Phải, cô cũng biết về Linh ấn cơ ak.

Nàng không có thiên phú về trận pháp, nhưng những cái cơ bản về trận pháp cũng là tìm hiểu được một chút. Phòng khi ra ngoài. Còn biết đường mà ứng phó. Nàng đếm sơ sơ cũng có trên 100 linh ấn đang bay vòng quanh căn phòng.

- 136 linh ấn, trận pháp cấp ba sao?

Nàng bất giác hỏi.

- Chính xác là 138 linh ấn, hai cái linh ấn chính là hai cây Định Thiên trâm trên người Hổ Trúc. Nhưng đây chỉ là trận pháp cấp hai, có tên là Khống Linh trận.

Thiên Tứ nhàn nhạt trả lời, cũng là lúc hắn cởi trói xong cho Hổ Trúc. Bất quá nàng ta lao tới định cắn Thiên Tứ nhưng toàn thân bỗng nhiên cứng đơ, không thể nhúc nhích. Sau đó linh khí từ người nàng ta như bị một cỗ lực lượng nào đó hấp thụ hết. Hổ Trúc cả người bủn rủn. Không đứng vững, chút nữa thì ngã xuống đất, may mà Thiên Tứ đã kịp đỡ nàng.

- Khống Linh trận, có khả năng phong ấn linh lực của Hải Tuyền Cảnh sơ cấp trong một khu vực nhất định. Chỉ cần vận linh lực liền bị linh trận và phù văn hấp thụ. Lên giờ nàng ta có muốn phá phách, cũng không được đâu. Chỉ cần không để nàng ta cắn là được.

Nói rồi gã lấy ra một lá bùa đưa cho Lăng Tư Quyên mà nói.

- Cô cầm Hồi Linh chú này về phòng của mình. Cho một chút linh khí của mình vào bên trong lá bùa. Sau đó kích hoạt Định Thiên trâm mà ta cho cô, sử dụng trận Hàn Quyết trận. Cùng với Tiến cấp đan của ta cho cô. Ít nhất cũng có thể xung kích Hải Tuyền Cảnh tầng 3.

- Hải Tuyền Cảnh tầng ba?

Lăng Tư Quyên thất kinh nhìn Thiên Tứ, nghe theo cái cách Thiên Tứ nói thì Hải Tuyền Cảnh chẳng là cái gì trong mắt hắn cả. Phải biết rằng trong Vũ Quốc này. Cường giả Hải Tuyền Cảnh vẫn là một cái thế lực rất đáng gờm và có tiếng nói. Xưa nay nhiều kẻ cả đời không lên nối cảnh giới Hải Tuyền Cảnh. Căn bản chính là không có tài nguyên để gia tăng tu vi.

Đây Thiên Tứ chỉ là thuận tay lấy ra một viên đan dược rồi một tờ giấy và một cái trâm sắt. Ấy vâyh có thể tự tin vỗ ngực. Một trăm phần trăm thành công xung kích Hải Tuyền Cảnh.

Nếu quả thật Lăng Tư Quyên có thể xung kích Hải Tuyền Cảnh thì ngay cả Thiên tài ở Hổ Dương học viện cũng bị nàng đem đạp dưới chân cũng không ngoa.

Bất quá, nàng lườm Thiên Tứ một cái mà hỏi.

- Đan dược dùng để tiến cấp quý giá như vậy, sao ngươi lại không dùng. Chẳng phải ăn viên Tiến Cấp Đan này ngươi cũng có thể lên được Hải Tuyền Cảnh sao?

Thiên Tứ cười nói.

- Linh căn của ta khác với tất cả mọi người. Dù có ăn cả một đống linh dược tiến cấp cũng không thể nào đột phá tu vi được. Chỉ có thể coi đan dược là nơi bổ sung linh lực trong lúc chiến đấu mà thôi. Với cả vài viên Tiến cấp đan này, ta thuận tay cũng có thể một lần luyện ra hơn 40 viên. Há lại tiếc rẻ cô một viên sao.

Sắc mặt Lăng Tư Quyên tái nhợt đi.

- Một lần luyện được hơn 40 viên Tiến Cấp đan.

Thiên Tứ gật đầu, nhưng hai tay thì lấy chút thịt nướng trong tuia thao thiết ra, dụ dỗ Hổ Trúc nói chuyện. Lăng Tư Quyên cảm thấy khó thở tức ngực đến cùng cực. Tiến cấp đan chính là đan dược Trung cấp. Nếu xét theo khả năng như Thiên Tứ nói chính là loại đan dược Trung cấp Trung phẩm. Lên mới có thể thăng tiến sức mạnh đến 4 thành như vậy. Ngay cả đan sư Huyền cấp trung phẩm có luyện ra Tiến Cấp đan cũng không giám đảm bảo giúp nàng vừa đột phá Hải Tuyền Cảnh lại có thể đề thăng lên Hải Tuyền cấp ba cả.

- Rốt cuộc ngươi là thứ gì?

Lăng Tư Quyên tự hỏi lòng mình, bất quá nàng nhìn Chăm chăm Thiên Tứ không rời. Thôi thì gã đã nói nàng lên đột phá Hải Tuyền Cảnh rồi, vậy cứ đi đột phá xem sao. Dù gì trong suốt mấy ngày này, nàng đã gia cố năng lực của mình vững chắc rồi.

Nàng về phòng của mình, chuẩn bị mọi thứ xong xuôi liền bế quan trực tiếp xông tới Hải tuyền cảnh.

Ngày thứ hai, một luồng gợn sóng mạnh mẽ ở nội viện Thiên Dược Các chấn động ra, uy thế đáng sợ để cao thủ Tụ Linh Cảnh đều rung động.

Lăng Tư Quyên đột phá!

Thiên Tứ đang ngồi ở trong đình viện tu luyện, vèo, chỉ thấy một bóng người uyển chuyển bay ra, rơi vào bên cạnh, chính là Lăng Tư Quyên.

- Không tệ, hai ngày liền hoàn thành đột phá!

Thiên Tứ cười gật đầu, tuy trước đó hắn cho Lăng Tư Quyên rất nhiều kinh nghiệm quý giá, nhưng có thể ở trong hai ngày hoàn thành đột phá, chứng minh thiên phú võ đạo của Lăng Tư Quyên cực cao.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top