Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25: Tỉ muội tình thâm

  " Hân muội muội " Thùy Trâm nhìn xuống dưới thấy Ánh Hân đang ra sức vẫy tay với mình, tâm trạng cũng hào hứng hẳn lên. Ngay lập tức liền phi thân xuống dưới lầu.

" Tỉ tỉ, không ngờ lại gặp tỉ ở đây " Ánh Hân nắm lấy tay Thùy Trâm, cười đến ngoác miệng.

" Câu này phải để ta nói mới đúng. Ta có việc cần làm nên mới đến đây, còn muội, sao lại ở đây ? Nơi này chẳng phải là cách xa kinh thành sao ? " Thùy Trâm cũng mỉm cười khiến cho những người xung quanh há hốc cả mồm. Đây...đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy độc nữ nổi danh trong giang hồ cười a. Sau đó lại ném cái nhìn về phía Ánh Hân, nữ nhân này rốt cuộc là ai a, có thể khiến cho Thùy Trâm cười, lại còn gọi Thùy Trâm là tỉ tỉ nữa. Chẳng phải trước giờ Thùy Trâm vốn nổi tiếng lạnh lùng chưa từng giao thiệp với ai sao ? Thùy Trâm vốn là một nữ sát thủ nổi tiếng trên giang hồ, không chỉ có võ công cao cường mà còn rất giỏi trong việc dùng độc. Muốn thuê cô ám sát một ai đó cần phải trả rất nhiều tiền, nhưng bảo đảm không lần nào là không thành công. Hơn nữa cách ra tay lại cực kì lạnh lùng và tàn bạo.

Người trên giang hồ kính nể cô ta một phần thì sợ mười phần. Thùy Trâm là người lạnh lùng nên chưa từng muốn kết giao với ai, cho dù cô có muốn thì cũng không có ai muốn đưa thân vào miệng cọp. Nay lại cùng nữ nhân này kết giao tỉ muội, không phải khiến người ta tò mò sao ? Vì vậy nên ai cũng cố dỏng tai lên nghe xem họ nói gì. Nhưng Thùy Trâm và Ánh Hân chỉ cần liếc qua một lượt là tất cả đều tự động chuyển ra ngồi bàn khác xa hơn, bảo đảm không nghe thấy gì.

" Muội muội, đây là...." Thùy Trâm nhìn về phía Hoàng Phúc và Hỷ nhi." A, đây là a hoàn của muội, tên là Hỷ nhi, còn đây là...."

" Tại hạ Nguyễn Lâm Hoàng Phúc " Hoàng Phúc cắt lời.

Nguyễn Lâm Hoàng Phúc ? Thùy Trâm khẽ nhíu mày, tuy cô chưa từng gặp qua hắn nhưng cũng đã từng nghe tên chẳng phải là hoàng đế Nguyệt quốc nổi tiếng phong lưu đa tình sao ? Tại sao lại đi cùng muội muội của cô ? Thùy Trâm vốn định lên tiếng hỏi nhưng nhìn thấy Hoàng Phúc ra hiệu im lặng thì lại thôi. Cô cũng chẳng có hứng thú mấy, nhiều chuyện không phải là tính cách của cô.

" Tiểu Hân, làm sao nàng có thể quen biết Thùy Trâm cô nương đây vậy ? Lại còn gọi là tỉ tỉ nữa " Hoàng Phúc  không nhịn nổi tò mò hỏi.

" Phải đó, tiểu thư, sao em không hề biết chuyện này " Hỷ nhi cũng gật đầu phụ họa. Tuy cô không phải người trên giang hồ nhưng danh tiếng của Thùy Trâm thì cũng từng nghe qua.

Vì vậy Ánh Hân liền đem chuyện hôm đó ra kể lại cho hai người họ nghe, nghe xong, Hoàng Phúc lập tức cười ha hả.

" Đúng là bảo bối của ta, quả nhiên lợi hại " Ánh Hân lườm hắn một cái cháy mặt, nghiến răng ken két

" Ta đã nói rồi, ngươi cứ gọi ta thêm một câu bảo bối nữa xem "

" Bảo bối, nàng có thể cấm trái tim nàng yêu ta nhưng không thể cấm ta yêu nàng, càng không thể cấm ta gọi nàng là bảo bối, nàng chính là bảo bối của ta, đương nhiên ta sẽ gọi nàng là bảo bối. Nàng cũng nên nhớ rằng ai đã giúp đỡ nàng chứ, ta còn chưa có đòi nợ nàng đâu. Nàng hung dữ cái gì. " Hoàng Phúc cười cười, nhưng khuôn mặt lại hết sức nghiêm túc.

Thùy Trâm liền lên tiếng cắt ngang trận khẩu chiến của họ " Phải rồi, muội muội, lần trước vì vội đi nên ta không kịp hỏi. Muội hạ độc cô ta từ lúc nào vậy ? " Thùy Trâm không thể hiểu được, một cao thủ như cô lại không thể phát hiện Ánh Hân đã hạ độc từ lúc nào.

" Ầy, cái này... hắc hắc..." Ánh Hân gãi đầu cười ".....Muội nói điều đó"

Mắt của cả ba người đều hơi trợn lên, đồng loạt quay sang nhìn cô.

" Hì hì, chỉ là đánh đòn tâm lí cho cô ta bất cẩn một phen thôi, nếu không giờ muội đâu còn ngồi đây nói chuyện với mọi người chứ "

" Ha ha ha.." Lần này thì đến lượt Thùy Trâm cười vang, những người xung quanh vội quay đầu lại nhìn, mắt tròn mắt dẹt. Aiii... không hiểu sao mà ai cũng lạnh run hết cả người thế này ? "..... ta còn tưởng muội cao siêu lắm, hóa ra chỉ là khôn vặt, thật là....ha ha ha. Tốt lắm, thế mới xứng là muội muội của ta. " Nha đầu này, thật sự khiến cho người khác bất ngờ, không thể không khiến cho người ta yêu mến, hèn gì hoàng đế của Nguyệt quốc cũng cun cút đi theo sau, bảo đảm là đã bị nàng làm mê muội rồi.

" He he, tất nhiên rồi, muội sao có thể qua mặt tỉ được chứ ? " Ánh Hân cười phụ họa, Hoàng Phúc và Hỷ nhi ngồi bên cạnh chỉ còn biết lắc đầu cười, thật là.....Cũng may là nàng thông minh.

" Tỉ tỉ, sao tỉ tỉ lại ở đây vậy ? " Ánh Hân tò mò

" Ta đây lúc nào cũng nay đây mai đó, người ta trả tiền còn ta đi giết người, đâu đâu cũng là nhà..." Nói rồi liền quay sang nhìn cái xác vẫn đang nằm dưới đất, liền một cước đá bay ra ngoài "....lần này ta đến đây để giết tên bạc tình này, hắn lừa gạt tình cảm của người ta nên thuê ta giết hắn. " Ánh Hân vỗ tay tán thưởng

" Hay, loại người này tốt nhất là phải giết sạch, để bọn chúng sống chật đất " Trên đời này, có 3 việc khiến cho Ánh Hân hối hận. Một là đã yêu người không nên yêu, hai là đã nhờ sự giúp đỡ của người không nên nhờ_ Hoàng Phúc biến thái và ba là trước khi xuyên không không giết chết cái tên bạc tình Phong Hào kia.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top