Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13.

-  Chúng ta làm một cuộc giao dịch đi.

- Hửm? Giao dịch ư?

- Đúng vậy, ta chắc chắn cuộc giao dịch này sẽ có lợi cho cả hai. 

Janet nghe Sở Minh Nguyệt nói mà bỗng chốc thở dài một tiếng. Những gì nàng ấy muốn cô cũng có thể cho, còn cần một cuộc giao dịch sao...Xem ra nàng đối với cô vẫn còn rất phòng bị. Tình cảm này đúng là Janet tự mình đa tình rồi, vừa nãy còn nghĩ là cuối cùng nàng đã chấp nhận thân phận thật sự của cô, nhưng vừa rồi lại muốn thực hiện một giao dịch. Janet cứ có cảm giác bị lợi dụng, nên tâm trạng thập phần khó chịu.

- Nàng nói xem - Janet lãnh đạm nói, hướng ánh mắt vô hồn nhìn ra khoảng sân đầy nắng.

Sở Minh Nguyệt dường như không phát hiện ra tâm trạng thay đổi của Janet. Nghĩ cô ta chắc cũng muốn đáp ứng nên khẽ cong cánh môi anh đào.

- Ta muốn ngươi giúp ta có ma thuật đối phó với bọn chúng

 Thân người Janet khẽ run lên, sắc mặt cô biến chuyển hơi trắng bệch. Sở Minh Nguyệt lúc này nhận ra sự khác thường trên gương mặt của cô, nàng khẽ nhăn mày.

- Không thể sao?

Janet lại khẽ thở dài, cô đứng lên, xoay lưng về hướng Sở Minh Nguyệt. 

- Minh Nguyệt, con người lúc sinh ra có tư chất ma thuật đều là ý trời, không có tư chất ma thuật cũng là ý trời. Đi ngược với lại ý trời là nghịch thiên, cái giá phải trả rất đắt. Nàng sẵn sàng chấp nhận đánh đổi sao?  

Từ lâu, thế giới nhân loại đã có sự phân hóa giữa người bình thường và pháp sư. Pháp sư hay còn gọi là những người được chọn đã có sẵn tư chất ma pháp, số lượng pháp sư rất ít ỏi, một trăm người có khi chỉ có một người. Còn những người bình thường còn lại, nếu cố gắng hấp thu ma pháp thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, họ sẽ phải chịu lời nguyền cay độc, tùy theo mức độ ma thuật mà họ hấp thụ. Nhẹ thì chỉ phải trả giá bằng khuôn mặt xấu xí, đôi chân tật nguyền, nặng hơn thì phải có sự đánh đổi những thứ mình yêu thương nhất. Tổ tiên dòng tộc ma cà rồng thuần chủng của Janet vốn là người bình thường, chính vì cố hấp thụ thứ ma thuật không thuộc về mình mà chịu lời nguyền trở thành quỷ hút máu. Ma thuật của ma cà rồng càng lớn thì ma cà rồng đó càng chịu nhiều lời nguyền hơn, càng dấn sâu vào đau khổ, cô độc nhiều hơn. Janet không muốn Sở Minh Nguyệt chịu phải đau khổ như cô đã từng. Dù gì nàng cũng là người cô đã động tâm. Nên cô luôn muốn bảo hộ nàng thật tốt chứ không muốn nàng dấn sâu vào nguy hiểm. 

Sở Minh Nguyệt bên này nghe Janet nói thì cũng trầm tư, mày nhíu chặt, mắt rũ xuống. Nàng lại nhớ đến mẫu thân của nàng. Ở hoa viên, trong đình đặt giữa vườn hoa hồng đỏ, người nằm trên nhuyễn tháp, nghiêng người che cho nàng khỏi cái nắng trưa, rồi dịu dàng, ôn nhu ôm nàng vào lòng, người nói: "Nguyệt nhi, con chính là trân bảo của mẫu thân". Nhưng một khắc sau là hình ảnh người còn đang mặc cung trang đỏ rực nằm trên một vũng máu, khuôn mặt dịu dàng lúc này bê bết máu, nhưng trên mặt vẫn là nụ cười ấm áp, người nắm tay nàng thổn thức: "Nguyệt nhi, tha thứ cho mẫu thân..." Phải, từ giây phút ấy, Sở Minh Nguyệt chỉ còn nghĩ đến chuyện trả thù. Cho dù có đánh đổi gì đi chăng nữa, nàng cũng chấp nhận. Tất cả những kẻ khiến mẫu thân nàng chết đều phải trả giá. 

- Bằng mọi giá ta đều chấp nhận. - Sở Minh Nguyệt ánh mắt kiên định nhìn Janet. 

Janet nhìn vào đôi mắt hai màu của nàng bỗng nhớ lại mình trước đây, cũng từng tràn đầy hận thù...Cô hiểu có nói thế nào nàng cũng không từ bỏ. Bèn suy nghĩ cách giảm thiểu tối đa nguy hiểm cho Sở Minh Nguyệt. 

Sở Minh Nguyệt thấy "Quỷ vương" không nói một tiếng nào mà trầm ngâm bước trở ra ngoài. Nàng hiểu cô đang cần một mình nên cũng không gọi lại, lặng người nhìn cô đi khuất bóng khỏi cổng ngôi nhà tranh. Lúc này đến lượt nàng ngồi trên giường thở dài thườn thượt. Phải chăng là do nàng đã ép cô quá mức rồi chăng. Từ sau lần Janet cứu nàng khỏi tay Huyết Sa thì trong thâm tâm của Sở Minh Nguyệt đã dần biến chuyển tình cảm của mình đối với "Quỷ Vương". Ngoài chuyện nàng hiểu được không phải quỷ hút máu nào cũng lãnh khốc, máu lạnh, mà cũng có quỷ tốt, quỷ xấu, cũng như trong xã hội loài người có người tốt và người xấu thì đối với Janet, nàng cũng dần xuất hiện những sự quan tâm vụn vặt đối với cô. Dĩ nhiên Sở Minh Nguyệt chỉ nghĩ đó đơn thuần như là sự cảm kích hoặc chỉ là tình bằng hữu bình thường đối với Janet (p/s: tội cho Janet). 

Janet đi liền một lúc là tới đêm. Sở Minh Nguyệt đợi cô về mệt mỏi thiếp đi lúc này không hay. Lúc nàng đang ngủ thì cảm giác có người lay mình. 

- Minh Nguyệt, Minh Nguyệt dậy đi. 

Nàng khẽ mở mắt thì thấy Janet đang đứng trước đầu giường, đôi mắt cô đỏ rực. Đây là lần đầu nàng thấy được màu mắt thật của cô nên hơi bàng hoàng. Đôi mắt đó không phải đỏ đục màu máu như quỷ mà đỏ như ánh mặt trời lúc hoàng hôn, trong suốt, ấm áp. Nàng có cảm giác mình như tan chảy khi nhìn vào đôi mắt đó. 

Janet thấy người kia cứ nhìn chằm chặp mặt mình thì có chút ngượng, khẽ ho chuyển hướng khác. 

- Khụ khụ...Minh Nguyệt mặt ta có dính gì sao?

Sở Minh Nguyệt biết mình thất thố. Cũng nhìn sang hướng khác, nhưng  rất nhanh khôi phục thần thái, mặt không biểu tình:

- Không có. 

- Thật sao?

- Thật. Ngươi có chuyện gì mà gọi ta dậy a? - Sở Minh Nguyệt vội chuyển đề tài ngay tức khắc, nếu Janet còn hỏi chắc mặt nàng sẽ đỏ lên mất...

Janet nhớ ra chuyện trước mắt bèn "A" một tiếng.

- Minh Nguyệt mau thay quần áo rồi đi theo ta. - nói rồi cô rảo bước ra ngoài đợi nàng trước, cũng không quên dặn nàng mặc nhiều chút để tránh lạnh.

Sở Minh Nguyệt thay đồ xong thì bước ra chỗ Janet đợi. Nàng còn đang không biết chuyện gì thì đã bị "Quỷ Vương" ôm eo bay đi mất. Janet mang nàng đến giữa khu rừng, đến chỗ một vòng tròn chính giữa có ngôi sao đang phát ra ánh sáng màu đỏ pha lẫn màu đen vô cùng kì dị. Sở Minh Nguyệt được dắt ra đứng giữa vòng tròn, mặt đối mặt với Janet.

- Minh Nguyệt, về chuyện hồi sáng nàng đề nghị với ta, ta đáp ứng với nàng. Nhưng, ta sẽ không cho nàng sức mạnh, mà ta sẽ cho nàng mượn sức mạnh của ta. 

Nói rồi Janet rút ra một tờ giấy đưa cho nàng. 

- Nhỏ máu nàng vào giữa tâm ngôi sao rồi đọc theo tờ giấy này. 

Sở Minh Nguyệt nhận lấy tờ giấy, đọc sơ qua nội dung bên trong, cô cũng hiểu được tờ giấy này là khế ước bán linh hồn cho quỷ. Sau nghi thức này Janet sẽ là đầy tớ trung thành của nàng, sẽ thực hiện mọi mong muốn của nàng, nhưng sau khi nàng chết hồn phách nàng sẽ không được luân chuyển, đầu thai mà sẽ bị quỷ nuốt. 

Janet đã nghĩ rất nhiều cách để giúp Sở Minh Nguyệt, nhưng không có cách nào khiến cô chấp nhận được. Cô thơ thẩn đến khuya mới bước về, trong lúc đang chuẩn bị quần áo để thay thì cuốn sách của Dương Tịnh Minh trước đây dùng để đưa cô đến thế giới này rơi ra khỏi mớ quần áo. Janet vẫn luôn giữ nó lại để làm manh mối, cô buồn chán lật cuốn sách xem thì thấy phần kí khế ước với quỷ. Không thể trực tiếp cho nàng sức mạnh thì Janet sẽ gián tiếp cho nàng mượn sức mạnh vậy.

- Ngươi có chắc muốn hạn mình làm đầy tớ cho ta?

Sở Minh Nguyệt có chút nghi ngờ hỏi Janet. Thường việc kí khế ước linh hồn là việc giành cho những con quỷ tầm thường. Còn đối với những con quỷ cấp cao, lòng tự trọng của chúng không muốn phục dịch cho con người thấp kém. Đặc biệt là Quỷ Vương như cô mà lại hạ mình đi kí khế ước với một con người bình thường như nàng. Linh hồn của nàng chẳng bổ béo gì thêm với quỷ vương cả.

Janet quỳ một chân xuống trước mặt Sở Minh Nguyệt.

- Ta bằng lòng, chỉ cần là nàng thì ta nguyện ý. 

Sở Minh Nguyệt nhìn Janet, cố tìm ra sự giả dối nhưng không thành, tất cả chỉ có nàng trong đó cùng với sự ôn nhu, thâm tình. Tim nàng khẽ đập, vẫn còn có người nhìn nàng với ánh mắt ấy. Một sự ấm áp lan tỏa khắp người khiến Sở Minh Nguyệt nâng lên nụ cười đầy hạnh phúc. Có lẽ cô là kẻ bán linh hồn cho quỷ vui nhất hành tinh này đi.

- Được, vậy chúng ta bắt đầu.

                                                        *******************************************

P/s: đã đội mồ dậy rồi đây hehehe. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top