Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11.

Janet bế Sở Minh Nguyệt lên. Cô tự trách mình nếu đến sớm hơn thì nàng đâu có bị thương nặng thế này. Huyết Sa, tên khốn đó trước khi ra tay với Sở Minh Nguyệt đã trói chặt Janet lại bằng ma thuật, làm cô phải chật vật một lúc mới có thể thoát ra được. Cũng may là cô đến kịp không thì không thể tưởng tượng nổi Sở Minh Nguyệt sẽ thê thảm đến nhường nào nữa.

- Minh Nguyệt!!! Sẽ không sao, không sao đâu, ta sẽ đưa nàng ra khỏi đây ngay.

Sở Minh Nguyệt lúc này đã nửa tỉnh nửa mê, nhưng được Janet ôm vào lòng thì thấy an toàn đến lạ lùng, yên tâm dựa dẫm vào người cô. Đây là lần đầu tiên có người đứng ra bảo vệ nàng, để nàng mong muốn ỷ lại. Nàng nắm chặt vạt áo trước ngực của Janet.

- Tịnh Minh...mau chạy!!! Hắn...không phải...người...!!!

Tuy đầu óc mơ hồ nhưng Sở Minh Nguyệt vẫn ráng để mình tỉnh táo để nhắc nhở Janet.

Janet nghe Sở Minh Nguyệt nói thì nhăn mày lại. Cô cũng đã nghe lỏm được cuộc đối thoại của nàng và tên Huyết Sa. Cũng đã phần nào hiểu được âm mưu của bọn chúng. Nhưng bây giờ Janet không thể nào tiếp tục tìm hiểu kỹ càng được nữa. Sở Minh Nguyệt đang bị thương rất nặng, nàng ta cần phải được chữa trị. Bây giờ mối quan tâm hàng đầu của cô là Sở Minh Nguyệt.

- Ta biết rồi, chúng ta sẽ đi ngay...

- Bệ hạ, người muốn đi liền rồi sao?

Đúng là tên dai dẳng. Janet thầm mắng hắn. Coi bộ cô không thể im lặng mà đi được rồi.

Huyết Sa đứng trước mặt hai người, nhếch mép cười nhạt.

- Cuối cùng ngài cũng lộ diện. Ai dà, nếu ngài xuất hiện sớm hơn thì thần đã không mạo phạm rồi. Thứ lỗi cho nô tài hèn mọn này.

Rồi hắn lại làm bộ dạng cung kính tráo trở trước mặt cô. Nhìn vào giống như là đang cợt nhả chứ không phải là đang kính nể. Janet trông hắn thật ngứa mắt.

- Phải, ngươi rất nhiều tội. Tỉ như bỏ trốn khỏi thế giới đồng minh, vi phạm hiệp ước với con người, có âm mưu tạo phản, đánh nhà vua. Nên bị chặt đầu, thiêu cháy. Nhưng, coi như hôm nay ta tha mạng cho nhà ngươi, mau tránh ra, không thì đừng trách.

- Ha ha ha!!! Không, thần sẽ không để bệ hạ đi, chủ nhân rất rất muốn gặp ngài!

Nói rồi hắn búng tay, dây xích theo đó cũng tung ra, quấn chặt lấy tay và chân của Janet. Vì đang bế Sở Minh Nguyệt trên tay, nên chiêu này xem chừng có lẽ khống chế được cô. Nhưng Huyết Sa không hề biết rằng hắn đối phó nhầm người rồi. Chỉ với một nốt nhạc, Janet đã thoát ra được mớ xích lằng nhằng của hắn và đã ở sau hắn tự lúc nào. Lưỡi dao găm sắc nhọn lúc này đã cắm vào gáy hắn. Huyết Sa bị đau vội lui lại ra xa, ôm gáy. Nhưng hắn không tức giận như lúc bị Sở Minh Nguyệt đâm mà lại cười ha hả:

- A, quả là đức vua của chúng ta tài giỏi. Chưa có ai có thể thoát khỏi xích của ta, thậm chí còn có thể ở sau lưng ta mà đâm một nhát. Ta cứ tưởng mình sẽ bay đầu mất, ha ha ha.

- Ngươi nói nhiều quá, lần này ta sẽ cho ngươi bay đầu để ngươi bớt nói lại.

Nói rồi Janet dùng tốc độ kinh hoàng hướng tới Huyết Sa. Huyết Sa lúc này chỉ thấy một vệt sáng trắng lao tới. Hắn dùng hết tốc độ của mình để né, nhưng vẫn không kịp, cánh tay trái của hắn đã bị chặt đứt...

Sở Minh Nguyệt nằm trong một vòng tròn màu đỏ, kinh ngạc theo dõi mọi chuyện đang diễn ra. Tuy bị trói nhưng Dương Tịnh Minh lại có thể dễ dàng thoát ra, đặt nàng nằm xuống bãi cỏ, vẽ ra một vòng tròn có ánh sáng màu đỏ bao quanh. Y nói: "Ở đây sẽ an toàn cho nàng, đợi ta" y nở một nụ cười trấn an nàng rồi quay đi. Rốt cuộc y là ai? Là con người? Không, nếu là con người Dương Tịnh Minh sẽ không thể nào một mình đối phó được với quỷ. Là quỷ? Vừa nãy nàng nghe được con quỷ kia gọi Dương Tịnh Minh là "bệ hạ". Nếu y là quỷ thì tại sao lại giúp đỡ nàng? Rốt cuộc có rất nhiều chuyện mà nàng không thể hiểu được. Ví dụ như Dương Tịnh Minh, nàng cứ tưởng mình sẽ nắm được y trong tay. Nhưng thực chất Sở Minh Nguyệt không biết gì về y cả. Y là một thứ bí hiểm, kỳ lạ mà nàng không tài nào hiểu nổi.

Lúc này Janet chỉ còn là một vệt sáng trắng đang di chuyển ngoằng ngòe khắp người Huyết Sa. Nhưng vệt sáng đó đi đến bộ phận tứ chi nào thì ngay đó bị đứt lìa, tay trái, tay phải, rồi chân trái, chân phải...Đến khi hắn be bét máu và chỉ còn là một khối thịt thì dừng lại.

Janet đứng trước mặt Huyết Sa, cười nguy hiểm.

- Là do ngươi không chọn đường lui.

Cô giơ dao găm lên định cắt phăng đầu hắn.

- Bệ hạ không muốn trở về thế giới của ngài sao?

Nghe hắn nói, Janet khựng lại...

Quay lại thế giới của cô.

Ừ nhỉ, sao cô có thể quên mất hắn chắc chắn có liên can đến việc khiến cô bị xuyên qua đây. Suýt nữa cô bị bản chất khát máu của mình làm mờ lý trí.

- Nói, ngươi có ý gì?

- Ha ha ha, bệ hạ, tất nhiên ngài xuyên không đến đây cũng là do sắp đặt, chủ nhân của ta muốn nhờ ngài một số chuyện nên mời ngài đến đây. Chiếc! Hộp!

Huyết Sa cố tình nhấn mạnh hai chữ ở cuối.

- Ý ngươi là chủ nhân của ngươi muốn ta và cô gái kia giúp hắn gỡ bỏ phong ấn chiếc hộp Pandora? Hỏi hắn đang nằm mơ sao?

Trước đây quái thú bóng tối đã lộng hành và gây ra nhiều bi kịch cho nhân loại. Các pháp sư, anh hùng và ma ca rồng đã cùng nhau phong ấn chúng vào một thế giới khác. Chiếc hộp chứa thế giới đó chính là Pandora. Chìa khóa của chiếc hộp ma quỷ bị chia ra làm nhiều mảnh có hình dạng khác nhau. Nhưng có hai mảnh chính. Một mảnh có hình dạng một miếng ngọc đỏ hình phượng hoàng được truyền nhân vị pháp sư nổi tiếng của thế giới loài người giữ một cách bí mật, cẩn thận. Mảnh còn lại, không ai biết rõ nó trông như thế nào, người ta nói nó đã được cấy vào người nào có thể tương thích nó trong tộc ma cà rồng, và người bị cấy mảnh đó đồng thời cũng sẽ chịu một lời nguyền rủa khủng khiếp của mảnh chìa khóa đó. Janet là người bị cấy cái mảnh chìa khóa đáng ghét đó. Nó như một trọng trách nặng nề cũng như là một lời nguyền kinh khủng của cô.

- Chủ nhân ta biết ngài sẽ từ chối nên muốn có một giao dịch - Huyết Sa lên tiếng - Ngài không thể rời khỏi đây nếu không nhờ vào chủ nhân ta. Sẽ ra sao nếu một nhân vật quan trọng như ngài bỗng biến mất? Ngài không sợ những cố gắng để ma cà rồng "hòa nhập xã hội với loài người" của ngài sẽ bị tiêu tan sao? Còn nữa, nếu ngài đồng ý, chủ nhân ta hứa sẽ không động đến thế giới tươi đẹp của ngài. Cái mà chủ nhân nhắm là thôn tính cái thế giới này kia. Ngài chỉ cần giúp mở hộp Pandora, rồi lẳng lặng ra về. Chúng ta đường ai nấy đi, không ảnh hưởng gì đến...

"Phặc!!!" Huyết Sa chưa nói hết câu thì đầu hắn đã đứt lìa.

-Ngươi...!!!- hắn nghiến răng, trừng mắt nhìn Janet

- Ta không đồng ý giao dịch này. Vì sao ư? Vì ta không ưa nổi bọn ma cà rồng phản nghịch các ngươi.

Cô thong thả cầm đầu hắn đến chỗ cái hố lúc nãy, ném xuống. Vừa mồi lửa, cô vừa tiếp tục nói.

- Còn nữa, không cần nhờ vào các ngươi ta vẫn có thể trở về.

- Ha ha ha, hoang đường!!! Ngươi nên biết dù ma thuật ngươi có lợi hại đến đâu thì cũng không cách nào mở được cửa ra thế giới này. Chủ nhân ta đã phong tỏa hết lối đi phép thuật ở đây rồi.

- Không phải không có cách. Chỉ là xác suất của nó sẽ thấp hơn thôi. Ngươi có nghe đến Đại pháp sư? Người được con người kính trọng?  Không có vòng tròn dịch chuyển nào bà ta không làm được.

Huyết Sa nghe Janet nói mà cười sặc sụa.

- Bà ta đã ngủm củ tỏi sau thế chiến Pandora rồi. Không có ở đây mà giúp ngươi đâu.

- Nhưng truyền nhân của bà ta thì có - Janet nhìn về phía Sở Minh Nguyệt, vừa vặn lúc này nàng cũng đang ngước nhìn cô với ánh mắt khó hiểu.

Janet cười trìu mến với Sở Minh Nguyệt. Cô biết đứng về phía nàng sẽ gặp nhiều bất lợi như thế nào, nhưng cô vẫn muốn chọn nàng. Đối với một người làm gì cũng luôn cẩn thận như cô thì đây là ván bài may rủi đầu tiên. Janet cười khổ trong lòng, thây kệ được ăn cả, ngã về không. Đơn giản, cô đánh liều là vì nàng.

- Ngươi thật ngu ngốc!!! Nàng ta chỉ là  một con người bình thường thôi. Ngươi bị ảo tưởng rồi! Bệ hạ!!! Ha ha ha!!! - Huyết Sa cười chế giễu Janet.

Nghe hắn cười làm cô thêm chướng tai gai mắt. Janet giục miếng mồi lửa vào hố. Gương mặt lạnh lùng đối hắn.

- Cút!!!

Rồi cô quay lưng lại bước về chỗ Sở Minh Nguyệt. Tiếp tục bế nàng lên.

- Để nàng chờ lâu, chúng ta đi.

- Ngươi...vì sao lại giúp ta... - Sở Minh Nguyệt trước khi lâm vào hôn mê gắng gượng hỏi ra thắc mắc trong lòng mình. Nàng thấy Janet đăm chiêu suy nghĩ trước câu hỏi bất thình lình của mình rồi bỗng dưng cười sáng lạn.

- Vì nàng là thê tử của ta.

-----------------------------------------------------------

Auth rất mừng vì đã có rất nhiều bạn đọc và bình chọn cho truyện của auth. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ và thông cảm cho lối viết văn còn lủng củng cộng với tốc độ rùa bò của auth 😍😍😍 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top