Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 47

" nương nương, ngài đã trở lại "

Nhìn thấy này mấy thiên chính mình lo lắng chủ tử rốt cuộc đã bình an trở về, Xuân Trúc ba bước thành hai bước chạy vội đến Triệu Cơ bên người mừng rỡ vấn an, cũng mặc kệ nhà mình tỷ muội vẫn còn hoang mang thái độ.

" ân, ngươi vất vả. Nàng là?"
Gật đầu, dịu dàng mỉm cười rồi mới liếc mắt nhìn giống chính mình 'Triệu Cơ' hỏi.

" nàng là Đoan vương người"
Xuân Trúc vừa dứt lời đã bị cái kia 'Triệu Cơ' phản bác.

" ai ai ngươi~ ta đều nói không phải nàng người, ngươi không cần như vậy cố chấp a~"

Đặt xuống bàn thượng chén trà, lúc này mới đứng lên chậm rãi đến gần Triệu Cơ.

" ngươi làm gì? "
Chặn ở nàng trước mặt, Xuân Đào lộ ra vẻ mặt ' ta rất hung' nhíu mày trừng nàng.

" thật là một cái khờ khạo nha hoàn"

Lắc đầu tiếc nuối mà than, 'Triệu Cơ' vòng qua nàng đến trước mặt thật Triệu Cơ đáng giá.

" nga~ vậy ra quý phi nương nương thật như vậy chính làm nhân kinh diễm đâu~"

Làm càn quét nàng một mắt từ trên xuống, nhướng mày buông lời trêu ghẹo.

" ngươi lại là người nào?"

Sắc mặt lạnh lẽo hất cằm lộ ra bễ nghễ phong thái quý nhân mà nhìn mắt 'Triệu Cơ' , nàng nói.

" nương nương, nàng gọi Thanh Thanh " Xuân Trúc nhanh nhẹn trả lời.

" nếu nương nương đã trở lại, kia ta cũng nên trở về"
Một quét mắt Xuân Trúc lại quay đầu cùng Triệu Cơ đạo.

" ân, đa tạ"

Thấy nàng không muốn tiết lộ thân phận, Triệu Cơ cũng không giữ nàng lại tiếp tục truy hỏi, chỉ nhàn nhạt gật đầu hồi nàng.

" ta đi rồi~ không thể tiếp tục cùng ngươi ngoạn cái hảo thú vị ai~"

Trước khi đi còn không quên lưu luyến cùng Xuân Trúc nói nói một ít làm nhân hiểu lầm sự.

" nương nương, ta cùng nàng chi gian không có bất luận cái gì!"

Nhìn Triệu Cơ, Xuân Trúc hốt hoảng giải thích.

" bản cung lại chưa nói ngươi cùng nàng có cái gì"

Nhướng mày, cười như không cười nhìn này ngày thường điềm tĩnh nha hoàn hôm nay lại như thế hoảng hốt. Nói không nghi ngờ mới là giả đâu.

" ai ai Xuân Trúc a~ các ngươi đã có gì nha? chính là các ngươi đều là nữ tử không phải?"

Xuân Đào một bộ khó hiểu hỏi nàng, nữ tử cùng nữ tử có cái gì có thể phát sinh sao?

" không có, Thanh thanh nàng chính hàm hồ ngươi cũng đi theo tin a"

Trợn mắt nhìn cái này ngốc tử, vỗ trán lười giải thích.

" hảo~ chuyện này tái nói sau. Trước bản cung muốn tẩy tẩy một chút"

Cắt đứt các nàng đối thoại, Triệu Cơ mệt mỏi mà đạo.

Này nguyệt nàng hảo bôn ba đâu, chưa từng một lần chịu khổ từ khi nhập cung nàng vẫn là còn chưa thói quen đến.

' nếu là thuở bé chính mình thì trãi qua những cái này đã là gì đâu?'
Nàng như vậy nghĩ thầm.

" là, nương nương"
Cả hai đồng thanh hồi đáp.

Trong thời gian Triệu Cơ tẩy rửa thân thể, cái miệng lanh lợi Xuân Đào không thể nào không giảng thuật bọn họ hai người đã trãi qua thế nào gian khổ.

Từ như thế nào ẩn mình trốn thoát đám hắc y nhân, lại có một cái dân gia xuất hiện giữa rừng tiếp đến cái kia ngu ngốc Lục Nhất Thiện. Tấc tấc mỗi chi tiết đều kể một cái không sót.

Mà Xuân Trúc biết nhà mình chủ tử phải vất vả như vậy đều xót ruột không thôi, tâm nóng như lửa đốt chính là hiện tại nhân cũng đã an toàn trở về, nàng liền có thể thở phào nhẹ nhõm.

Minh nhật kế ngày, sau khi mệt nhọc đã qua Xuân Trúc mới tường tận kể lại trong cung sự tình, trong đó nhất làm Triệu Cơ để tâm chính là cái này đồng phụ dị mẫu muội muội.

" nàng dám làm càn đến như vậy?"
Nheo mắt nhìn xa xăm, trong giọng nói lạnh lẽo thấy rõ.

" đúng là nương nương, nô tì đều lấy bệ hạ ra dọa nhưng nàng không có chút gì sợ hãi"

Nhàn nhạt đáp lời nàng, dù hôm đó ăn bạt tay người là nàng chính là này đó tiểu sự không đáng làm nàng sợ hãi.

" thật không sợ bệ hạ đâu? Kia để bản cung cái này tỷ tỷ đích thân dạy dỗ nàng mới là"

Nói rồi nàng đứng dậy hướng Chiêu Nghi cung mà đến.


Thái Hòa điện

" ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"

Thái Hòa điện thượng cũng giống như bình thường nhật tử, chỉ có điều hôm nay Đoan vương không hề xuất hiện, này sự tình liền làm một chúng bá quan được một phen hiếm lạ.

" có sự khải tấu, vô sự bãi triều~"

" bệ hạ, chúng ta Đại Thịnh này mấy năm đi vào nề nếp, yên yên ổn ổn, giặc Bắc cũng không còn động thái lăm le..."

Này thiên không biết thế nào bọn họ này đó quan viên không tái nói nói một ít tiểu sự đê điền hay lễ vật tiến cống mà mang này nóng bỏng đề tài ra một phen luận bàn.

Mà này mấy cái ngu ngốc lời nói không biết hiểm nguy, sự đáng sợ của ngoại xăm đều đến từ một chúng quan văn. Làm còn lại các vị tướng quân nổi cơn thịnh nộ.

Một cái không thể tiếp tục nghe xuống, đứng ra quát lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top