Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 60


Đậu tương tư

" nàng... nàng là Đoan vương sao?"
Kéo hắn tay áo, Cố Uyển Lạc chỉ Cao Kế Quân, nhỏ giọng hỏi.

" ân, đúng vậy. Chính là nàng"
Cố Hành gật đầu khẳng định.

" là nàng. Là nàng a!"
Ánh mắt sáng lên, không kiềm chế được vui mừng mà nói.

" nàng? Nào nàng? "
Khó hiểu nhìn Cố Uyển Lạc rồi lại như nghĩ đến cái gì, trợn mắt nói tiếp.

" chẳng lẽ cái kia Hắc đại nhân mà ngươi họa... là nàng?"
Không thể tin được, run run giọng hỏi.

Đừng hỏi hắn vì cái gì như vậy thái độ, bởi nhân gia Đoan vương như thế nào tuấn tú, bất phàm phong độ. Mà nàng họa nhân đâu... liền một lời khó nói hết ai~

" ngươi không mở miệng, sẽ không ai nói ngươi câm a"

Trợn mắt, nghiến răng nghiến lợi xem Cố Hành, nàng không vui nói.

" hảo hảo, là ta sai, là ta sai"

Cúi đầu cùng nàng nhận lỗi. Đành chịu a, hắn chỉ có nàng này một cái muội muội, không sủng kia ai sủng đâu?

Mà cùng Cố Uyển Lạc giống nhau chú ý đến Cao Kế Quân còn có một người...

Mềm mại cơ thể ỷ lên ghế thượng, tay chóng cằm quan sát hết thảy vừa mới diễn ra sự tình, đáy mắt che lấp đều là ý cười.

' nàng hảo lớn mật đâu~'

Triệu Cơ nhìn nàng một tấc lại tiến một thước mà lấn át hoàng đế, không khỏi vui vẻ trong lòng.

' a! Còn muốn phạt nàng? Hắn nghĩ hắn cái này bất tài hoàng đế có năng lực đó?'
Nheo mắt lại khinh miệt mà nghĩ.

Nhìn thấy hoàng đế long nhan liền phải đỏ bừng vì tức giận tới rồi, sợ hắn phun ra cái gì hàm hồ lời nói. Triệu Cơ nhanh chóng vuốt xuống hắn cơn điên mà một bộ ân cần.

Quay lại Cao Kế Quân, mắt thấy hai người bắt đầu ân ân ái ái, âu yếm một màn đành cắn chặt răng bước về vị trí thượng nhấp lên rượu tiêu tiêu hỏa khí trong lòng.

Từ hồi cùng Triệu Cơ xuất cung trở về nhật tử đến hôm nay cũng hơn một nguyệt. Cao Kế Quân làm sao chưa từng xem xét lại chính mình tâm a? Có những đêm khó miên thực, nàng ở trằn trọc suy tư...

Thích Triệu Cơ, nàng có sao?

Che lại tâm nói, Triệu Cơ là nàng hoàng tẩu, là Cao Thừa Khang nương tử, cũng là hậu cung phi tần, là trong mắt thiên hạ thỏa thỏa một cái họa quốc yêu phi.

Chính là nhắm lại mục, đặt tay lên ngực trái thượng mà trả lời...
Cao Thừa Khang không phải nàng huynh đệ, Triệu Cơ cũng không ái hắn, đúng không? Lại nói, biết đâu phía sau họa quốc yêu phi diện mạo là một mặt hoàn toàn khác đâu?

Cao Kế Quân từ đêm này đến đêm khác đều ở tự vấn tâm, tự nói với chính mình rằng bản thân chỉ là bị nàng nhất thời mê hoặc nên mới suy nghĩ như vậy khác thường.

Đã từng một lòng chỉ có quốc gia, chỉ có bách tính người. Nay trong tâm tự bao giờ đã nảy mầm lên tiểu hạt đậu, mà dân gian ở gọi là đậu tương tư...


Yến tiệc kết thúc sau, quan viên cùng bọn họ gia quyến lần lượt xuất cung hồi phủ, chỉ có Cao Kế Quân vẫn còn nán lại chưa chịu rời đi.

Lang thang không biết chính mình muốn đi đâu, nàng liền thả chậm bước chân vô định mà cùng Vân Tiêu dạo bộ.

Đột nhiên nghe thấy phía trước một cái ngoặc có nhân đang cãi nhau âm thanh. Cao Kế quân không khỏi tò mò mà lại gần một chút xem xem tình hình.

Bên này, Triệu Cơ tái giống lần trước, yến tiệc nhạt nhẽo khiến nàng nhàm chán không thôi, liền lặng lẽ rời đi trước một bước chỉ là lần này dạo ngự hoa viên mà không mang theo Xuân Đào các nàng.

Chính đang thả hồn suy tư về nào đó sự tình đột nhiên nghe thấy quen thuộc âm thanh.

" hảo xảo đâu nương nương "
Xuất hiện trước mặc nàng người, tay cầm chiết phiến mặt mày gian trá ở cười nói.

" thật là xảo sao? "
Mắt lạnh nhìn cái này thích bám đuôi người, Triệu Cơ lãnh đạm nói.

" là, nhưng cũng không phải. Ta chỉ muốn hỏi thăm lần trước nhờ nương nương giúp vội sự tình đã đến đâu"

Nhướng mày không để ý bị nàng phát hiện đi theo, Triệu Quý nhàn nhạt đạo.

" nhờ vả nhiều như vậy sự tình, bản cung liền biết là nào một cái đâu?"

Đánh vòng qua hắn mà đi, Triệu Cơ hờ hững qua loa trả lời.

" nương nương đừng làm một bộ không nhớ"
Kéo lại nàng cánh tay siết chặt, hạ giọng nói.

' tê' đau đớn nhíu mày, mạnh tay hất ra hắn tay, Triệu Cơ nhanh chóng lùi về sau một bước.

" nếu nương nương không nhớ kia để ta nhắc một chút đó là... "

Không để ý nàng có hay không bị thương, mà tiếp tục lời nói.

" ta đưa nương nương ngọc bội sự tình, nhớ sao? "
Cười như không cười, chậm rãi nhắc nhở.

' ngọc bội?'

Trong lòng lộp bộp, nghĩ đến lần trước xe ngựa thượng Triệu Cơ cũng từng tặng cho chính mình ngọc bội, Cao Kế Quân nghĩ thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top