Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

     Hai đôi chân đi song song trên đường , một bàn tay siết lấy một bàn tay . Tiếng cười vang vọng trên con đường . Xung quanh là những người qua lại , lướt qua nhau vô hình .
     
     Hai bóng người đi trên con phố tấp nập . Y nắm lấy bàn tay nhỏ bé , dịu dàng " Hôm nay con đi học thích chứ ?"
  
     " Vui lắm ba ba ạ !" Cậu bé cười tựa ánh mặt trời rực rỡ, đôi mắt to tròn lắm lánh .
      
      " Không ai bắt nạt con chứ ?"

       Cậu lắc đầu hai cái má bánh bao lắc lư theo nhịp cơ thể " Không đâu ạ , các bạn rất thích con nha !"

        Y bật cười , đưa tay xoa đầu cậu bé . Hôm nay , là ngày đầu tiên con con trai đi học mẫu giáo nên y đã rất lo lắng . Buổi sáng đưa con đến lớp , con rất hào hứng , không hề khóc như những bạn học khác . Cả một này cho đến khi đón con , y mới có thể thở phào nhẹ nhõm, nhìn con vui vẻ , y mới cảm thấy như trút được tâm tư .
    
        " Sao các bạn lại thích con ?" y bế con trai lên , cậu bế choàng tay ôm lấy cổ y , cười rúc rích " Vì con rất dễ thương mà " . Trương Triết Hạn nhìn con trai mình nhịn không được bật cười , nói " Sao con có thể tự tin rằng mình dễ thương " .
      
        Cậu bé nghe ba ba nói thế liền cụ mặt : " Ba ba không thấy con dễ thương sao , con không thương nữa , hức ..."
     
        Y nghe vậy liền dỗ dành : " Sao con có thể ngang ngược như vậy , ba ba lúc nào cũng thương con mà " . Cậu nghe vậy liền vui vẻ trở lại .
     
       Trên đường về nhà , hai ba con cười đùa rất vui vẻ . Đi ngang qua cửa hàng kem , đột nhiên cậu nói thầm vào tai y " Ba ba , ơi .."

       " Sao thế con ? "

       "Con nóng lắm ?" cậu lí nhí nói .

       Y sờ vào lưng con , thấy mồ hôi thì nói :" Vậy về nhà tắm nhé !"

      Cậu bé vội lắc đầu nguầy nguậy : " Ăn kem được không ba ba ".

      Y dừng bước , quay lại nhìn thấy đằng sau là cửa hàng kem mới mở vừa bực mình vừa buồn cười .Không biết thằng bé học cái kiểu muốn ăn mà còn đi đường vòng này của ai .

     10 phút sau .

     Hai ba con thỏa hiệp , cậu chỉ được ăn phân nửa ly , vì cậu rất dễ bị viêm họng , nửa ly còn lại y sẽ ăn . Sau khi ngoắc tay thỏa thuận , hai ba con ngồi trong quán , gần cửa kính , chọn vị kem đào cậu yêu thích , vui vẻ ăn từng thìa một .

      Y nhìn con trai ngồi trước mặt , con y mỗi ngày lớn lên . Đôi khi chỉ muốn con mãi nhỏ như thế . Vì cuộc đời nhiều sóng gió , càng lớn càng mệt mỏi , nếu có thể y thật sự muốn bao bọc để con trai mãi hồn nhiên như thế này .

       " Ba ba đi vào nhà vệ sinh , con ngồi ở đây ngoan , đợi ba ba quay lại nhé ".

       Cậu gật đầu ngoan ngoãn. Đôi mắt chỉ chăm chú nhìn vào ly kem của mình .

     5 phút sau .

     Y trở lại bàn , nhìn ly kem trên bàn đã sạch sẽ không còn miếng nào , y liếc mắt nhìn khuôn mặt vô tội trước mắt :

     " Kem đâu hết rồi ?" Y hơi gần giọng hỏi .

      Cậu nuốt nước bọt , chỉ về phía bàn bên cạnh .

      " Chú đó bảo con đợi ba ba ra thì kem sẽ chảy hết , vậy thì phí lắm nên bảo con ăn hết ".

      " Thế là con ăn hết ?" Y nhíu mày hỏi lại .

       Cậu thật thà gật đầu .

       " Tốt nay ngủ ở phòng mình , đừng sang phòng ba ba " .

       Nói xong , y cầm ba lo đứng dậy , cậu bé chạy theo sau , trước khi đi còn dành cho chú bàn bên cạnh một ánh mắt không mấy thiện cảm .

---------------------
      10 giờ tối

     Cánh cửa phòng Trương Triết Hạn được mở ra , bên cạnh giường ngủ xuất hiện một bóng hình nhỏ bé , trên tay là một con thỏ Peter cỡ vừa .

     Y tiếp tục đọc sách mà không nhìn , cất tiếng hỏi :

    " Con vào đây làm gì ?"

     " Ba ba ơi , con muốn ngủ với ba ba ". Cậu lí nhí nói , không dám tự tiện trèo lên giường .

      " Không được ". Y trả lời

      " Nhưng ngủ ở kia con sợ ma ".

     Y đặt quyển sách xuống , nhìn khuôn mặt vô tội của con trai , cố gắng nhịn cười , hỏi :

    " Ma có biết ăn kem không ?"

     Cậu lắc đầu .

    " Thế con biết ăn kem là con hơn ma rồi , không phải sợ gì cả ". Nói xong y nằm xuống đệm , kéo chăn đắp lên vai như không có ai ở trong phòng . Một lúc sau thấy cậu im lặng , y cũng tỏ ra không quan tâm , cậu nhìn người trên giường rồi buồn bã bước ra khỏi phòng , tiếng bước chân vang lên rất khẽ . Y nghiêng người nhìn con trai đang cầm tai con thỏ Peter kéo ra khỏi phòng , vừa đi vừa nói :" Về thôi Peter , ba ba bỏ rơi chúng ra rồi ".

     Giọng nói của cậu nghe như rất tội nghiệp , nhìn bóng lưng người bị bỏ rơi vô cùng đáng thương . Y nén cười thành tiếng nói :

    " Trương Minh Minh , ba ba sẽ cho con ngủ ở đây với một điều kiện ."

     Nghe vậy cậu lập tức quay lưng lại , phi thân thật nhanh lên giường , ôm chặt lấy y và thỏ bông . Tròn mắt hỏi :

    " Không được ăn kem một tuần " .

    " Không ăn kem cũng được , còn hơn phải ngủ một mình ". Cậu lẩm bẩm.

     Y xoa lưng con trai , niềm vui của y chỉ có bấy nhiêu thôi . Y không cần gì cả , chỉ cần người con trai này mãi mãi ở cạnh y là quá đủ rồi .

     " Chúc ba ba ngủ ngon ."

     " Con trai ngủ ngon ".

-----------

Xin chào mọi người 👋

Tui lần đầu viết fic có sai sót gì mong mọi người bỏ qua ạ .

Nói trước là Tuấn nhỏ hơn Hạn 3 tuổi nhưng sẽ xưng hô với Hạn là " tôi " với " em", tui thấy xưng hô vậy nó tình thú . 😗
 
  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top