Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20: Giáng sinh

Cập nhật: 30/09/2021

__________

Trương Triết Hạn cố gắng chăm chỉ làm việc, tan làm lập tức phi về nhà, vừa mở cửa thấy cảnh tượng trước mắt thì phải dụi mắt mấy lần vì nghĩ mình nhìn nhầm. Không phải Cung Tuấn độc thân sao? Vậy đứa nhóc ba tuổi mặt - in - hệt bác sỹ Cung này là sao?

'Tuấn Tuấn sẽ không phản bội anh chàng đẹp trai siêu cấp vũ trụ như mình, có lẽ nào....'

Trương Triết Hạn nhớ lại bộ manga nổi tiếng mãi chưa thấy đoạn kết, sợ hãi ngồi thụp xuống nắm vai bé con đang đứng đối diện.

"Tuấn Tuấn! Em bị teo nhỏ phải không?"

Bé con chẳng sợ người lạ chút nào, ngước đôi mắt tròn xoe đen láy nhìn chú xinh đẹp trước mặt, ngọng nghịu hỏi.

"Anh là ai vậy?"

"Anh là Triết Hạn đây! Trời ơi em còn bị mất trí nhớ nữa sao?"

Nói rồi ôm lấy bé con lắc lắc, cứ như thể lắc đủ thì trí nhớ sẽ về vậy. Cung Tuấn lúc ra cửa thì nghe được câu này, thấy được cảnh này, cậu vội nhấc đứa bé rakhỏi ma trảo của Trương Triết Hạn.

"Đừng lắc, đừng lắc, Nữu Nữu sẽ bị chóng mặt!"

"Tuấn Tuấn?"

Trương Triết Hạn đứng lên, nhìn cún lớn bế cún bé, tay run run chỉ vào bé con xinh xẻo đang nằm trong lòng Cung Tuấn.

"Đây, đây là.... con em?"

"Đây là con của anh trai em."

Cung Tuấn một tay bế Nữu Nữu một tay kéo Trương Triết Hạn vào trong nhà, ngoài cửa không phải chỗ thích hợp để nói chuyện.

"Anh trai với chị dâu em bận việc nên gửi Nữu Nữu tới đây mấy hôm."

Cậu xoay đứa bé lại, dỗ.

"Nữu Nữu chào chú Triết Hạn đi!"

"Chú Hạn."

Vì hai từ này khá dễ nên Nữu Nữu gọi rất lưu loát. Bé con cười toe toét vươn bàn tay măng cụt ú nu ra.

"Chú Hạn ơi, đi chơi!"

Nữu Nữu vẫn tưởng rằng ban nãy Trương Triết Hạn lắc vai là đang chơi với mình nên rất dứt khoát nhào về phía anh. Cung Tuấn thấy vậy vội vã ôm chặt nhóc con suýt thì bay khỏi tay mình.

"Chú bế nào."

Trương Triết Hạn nhấc bổng Nữu Nữu khỏi vòng tay Cung Tuấn, hai tay nâng bổng bé con lên cao.

"Máy bay Nữu Nữu tới đây!"

"Bay bay! Ha ha ha! Chú ơi cao nữa!"

Tiếng cười giòn tan của trẻ con dần đi xa, Cung Tuấn nhìn hai tay trống trơn của mình, cảm thấy không ổn một chút xíu nào. Tại sao thời gian hẹn hò hiếm hoi của cậu lại phải cống hiến cho việc trông trẻ? Đã vậy người yêu của cậu cũng bị nhóc kia cướp mất! Thiên lý ở đâu!!!

Một Trương Triết Hạn siêu thích trẻ con cộng với một Nữu Nữu không hề sợ người lạ dính lấy nhau cả tối, bỏ bác sỹ Cung lại trong bếp, một mình hờn dỗi vì bị cho ăn bơ.

Vì Nữu Nữu sang khá vội nên không mang nhiều đồ chơi, chỉ có hai con thú nhồi bông hình chó trắng đeo nơ và mèo đen đeo vòng ngọc trai. Bây giờ hai chú cháu đang nằm bò ra thảm, xếp mấy cái gối thành nhà cho gấu bông. Cung Tuấn nhìn đồng hồ, thấy đã sáu giờ hơn, thức ăn đã xong, bánh đang để bên ngoài cho nguội, kẹo cũng đã cho vào giỏ nhỏ,... cậu rửa tay ra ngoài.

"Nữu Nữu đi tắm rồi ăn cơm thôi!"

Cung Tuấn tranh thủ nắm tay người yêu.

"Em tắm cho Nữu Nữu, anh cũng tắm đi rồi sang ăn."

"Chú Hạn cơ."

Nữu béo đã hoàn toàn bị chú Hạn thu phục, bé con nhào vào lòng Trương Triết Hạn, hai bàn tay béo ú túm chặt áo anh không buông.

"Nữu Nữu tắm zới (với) chú Hạn."

"Nữu Nữu ngoan nào!"

Cung Tuấn muốn giằng Nữu Nữu ra nhưng không thành công.

"Con đi tắm với chú, tắm xong là được ăn bánh kem và kẹo."

Nữu Nữu nghe đến bánh kẹo thì cái mông tròn tròn nhúc nhích một chút, nhưng đầu nhỏ vẫn vùi vào ngực Trương Triết Hạn không chịu chui ra.

"Nữu Nữu là bé ngoan phải không?"

Cung Tuấn vẫn kiên trì dỗ.

"Vưn (vâng)."

"Nữu Nữu ngoan ra đây với chú nào. Mình vào chơi với vịt vàng nhé!"

Trong nhà Cung Tuấn không có vịt nhựa, nhưng còn ít giấy gói quà màu vàng, lát nữa gấp thành con vịt dùng tạm vậy.

"Ứ ừ."

Vịt con cũng không dụ dỗ được Nữu Nữu.

"Ứ thèm chú Tứn, muốn chú Hạn cơ."

"Không thì cứ để anh tắm cho Nữu Nữu đi."

Trương Triết Hạn bị cục bột nhỏ trong lòng làm cho mềm nhũn, anh ôm Nữu Nữu hỏi Cung Tuấn.

"Không được, anh đi làm về đã mệt lắm rồi."

Buổi hẹn hò biến thành trông trẻ đã là quá đáng quá thể lắm rồi, sao Cung Tuấn nỡ để Trương Triết Hạn phải mệt mỏi vì nhóc con này nữa.

"Em cũng đi làm mà. Hơn nữa Nữu Nữu ngoan như vậy, không vất vả chút nào hết. Phải không, Nữu Nữu?"

"Đún(g) vậy."

Nữu Nữu quay sang gật đầu rất dứt khoát, rồi lại úp mặt vào ngực Trương Triết Hạn tiếp.

"Hai người thật là."

Cung Tuấn chào thua.

"Anh về lấy quần áo đi, để em xả nước trước."

"Nữu Nữu đi tắm thôi!"

Trương Triết Hạn tung Nữu Nữu lên cao ăn mừng, đổi lấy tiếng cười khanh khách của bé con. Cung Tuấn nhìn một lớn một nhỏ đang chạy qua chạy lại, bất giác nở nụ cười. Gia đình nhỏ sau này của hai người có lẽ sẽ giống như vậy đi.

Hai chú cháu tắm rửa sấy khô xong liền được chào đón bằng một bàn đầy ắp đồ ăn. Trương Triết Hạn phải ăn kiêng mấy hôm nay cùng Nữu Nữu đang bị hạn chế do béo lập tức hai mắt sáng rực, chỉ hận không thể ăn từ tối đến sáng, ăn đến vỡ bụng thì thôi. Cung Tuấn đối diện với hai đôi mắt to tròn long lanh kiên quyết giữ vững trái tim sắt đá, chỉ chia cho mỗi người đúng lượng thức ăn đúng quy định, ngoài một lát bánh khúc cây và hai cái bánh gừng thì không được thêm gì khác. Thế là chú Tuấn độc tài lại bị cho ra rìa, cả bữa ăn chỉ có thể ở bên cạnh nhìn hai chú cháu không cùng huyết thống nói cười đút cho nhau ăn.

'Nữu Nữu béo, dám chiếm người yêu của chú, đợi bao giờ bố mẹ cháu tới đón chú sẽ nói họ cấm cháu ăn kẹo.'

Ăn xong chính là trò được mong đợi nhất - trang trí cây thông Noel.

Đồ đạc trong phòng khách đã được dọn gọn lại, chừa chỗ cho một gốc thông cao tới hai mét. Cung Tuấn lấy ra rất nhiều đồ trang trí có mới có cũ, chất thành một ngọn núi nhỏ bên cạnh. Nữu Nữu nhìn thấy những món đồ sặc sỡ sắc màu thì vô cùng hưng phấn, nhóc con hai tay một hộp quà bằng xốp gói giấy đỏ còn to hơn cả mình chạy vòng quanh phòng, hào hứng reo.

"Quà! Quà cụa Nữu Nữu!"

Đến lúc Nữu Nữu mỏi chân chạy về thì thấy chú Hạn đang cầm những quả bóng nhiều màu xinh đẹp đưa cho chú Tuấn treo lên cây. Nhóc con mắt sáng rực vươn cả hai tay.

"Chú Tứn! Nữu Nữu làm nữa!"

"Nào, lại đây!"

Cung Tuấn bế bổng bé con lên, Trương Triết Hạn đưa cho bé một quả bóng, hướng dẫn bé treo lên như thế nào. Nữu Nữu xiên vẹo treo bóng nhỏ lên cành cây, may mà những món này đều thiết kế móc treo, nếu là dây buộc chắc bé con loay hoay cả ngày không xong mất!

Nữu Nữu hớn hở treo đồ trang trí, rồi cầm dải tua rua quấn quanh cây. Đồ trang trí có rất nhiều nhưng nhóc con hăng hái không biết mệt nhất quyết tự tay treo lên bằng sạch. Nữu Nữu trắng trẻo mập mạp nhìn thì rất thích, ôm cũng rất mềm, nhưng bế lâu thì cực kỳ mệt. Ban đầu Cung Tuấn còn sĩ diện tự mình bế, nhưng sau nửa tiếng thì phải chịu thua đổi ca với Trương Triết Hạn. Bác sỹ Cung giải thích mình nâng tạ hai mươi cân không vấn đề, với điều kiện quả tạ đó không ưỡn tới ẹo lui như nhóc béo kia. Đến lúc gắn được ngôi sao lên đỉnh thì hai người lớn cũng mệt bở hơi tai. Ngược lại Nữu Nữu thì nhảy tung tăng quanh thành quả của mình không biết mệt.

Ba người chụp rất nhiều ảnh, sau đó gửi riêng ảnh Nữu Nữu lên nhóm gia đình. Ngay lập tức Cung Tuấn nhận được phản hồi từ các bậc phụ huynh.

'Trông Nữu Nữu vui chưa kìa, lần sau anh bận lại nhờ em trông thằng bé nhé'

'Nữu Nữu của bà giỏi quá! Con đã thích trẻ con như vậy thì cũng tự sinh một đứa đi. Cưới vợ phải cưới liền tay...'

Cung Tuấn: Nước đi này cậu đi sai rồi, có thể đi lại được không?

Tất nhiên là không đi lại được rồi. Thế là bác sỹ Cung vừa không được chơi riêng với người yêu vừa phải nghe các bậc phụ huynh giục cưới suốt nửa tiếng đồng hồ. Tội ghê!

Vừa đối phó với người lớn xong Cung Tuấn lại gặp rắc rối với bé con nhà mình.

"Con mún ngụ (muốn ngủ) với chú Hạn."

"Anh muốn ngủ với Nữu Nữu."

Bị hai đôi mắt long lanh lóng lánh nhìn chằm chằm, Cung Tuấn lần thứ n phất cờ trắng đầu hàng.

"Hai người đi đánh răng đi. Không được ngủ muộn."

"Tuân lệnh!"

"Tưn lện (tuân lệnh)!"

Nữu Nữu bắt chước Trương Triết Hạn giơ tay lên ngang trán. Sau đó hai chú cháu dung dăng dung dẻ dắt nhau đi đánh răng. Trước khi đi ngủ Cung Tuấn đặc biệt kể cho Nữu Nữu nghe chuyện về ông già Noel. Nghe đến đoạn trẻ ngoan sẽ được tặng quà thì cu cậu thiếu chút nữa nhảy bật lên.

"Quà, Nữu Nữu ngoan."

"Trẻ ngoan thích ăn rau."

"Nữu Nữu thích rau."

"Trẻ ngoan không được thức khuya."

"Nữu Nữu ngụ đây."

Bé con chồm dậy lần lượt hôn chụt vào má hai chú.

"Chú Tứn ngủ ngon."

"Chú Hạn ngủ ngon."

Rồi chui tọt vào trong chăn, kéo chăn kín mít lộ mỗi đôi mắt tròn xoe như hòn bi ve.

"Nữu Nữu ngủ ngon."

Trương Triết Hạn hôm lên má bánh báo phúng phính của Nữu Nữu, rồi ôm bé con nóng hôi hổi vào lòng. Cung Tuấn cũng thơm vào má Nữu mập, xoa xoa mái tóc mềm mại của bé.

"Nữu Nữu mơ đẹp nhé!"

Khi bác sỹ Cung định đứng dậy thì tay áo bị kéo lại. Trương Triết Hạn nháy mắt tinh nghịch.

"Anh không có phần à?"

Có một người yêu quyến rũ mình mọi lúc như vậy thật hại tim quá đi!

Bàn tay to của Cung Tuấn che mắt Nữu Nữu lại, cậu cúi người, hôn lên môi Trương Triết Hạn, nếm thử xem đôi môi này có ngọt ngào như những lời anh nói ra hay không. Ừm, ngọt thật!

"Em..."

Trương Triết Hạn bị tập kích bất ngờ chưa kịp phản kháng thì kẻ trộm đã chạy mất. Rõ ràng anh bảo hôn vào má mà!

"Quà anh đã hứa với em."

Cung Tuấn lại mổ chóc một cái lên môi Trương Triết Hạn.

"Ngủ ngon."

"Ừm."

Trương Triết Hạn bị nụ cười dịu dàng như thả ngải của bác sỹ Cung mê hoặc, mơ mơ màng màng tha thứ cho ai kia.

***

Trương Triết Hạn: Quà giáng sinh. Là chữ ký của Michael Jordan đó!!!

[Ảnh] [Ảnh] [Ảnh] ...

#1: Chúc Hạn Hạn giáng sinh an lành!

#2: Em cũng muốn quà như thế T^T.

#3: Bóng rổ, áo, quần, băng đầu, băng tay, tất,... Anh ơi lúc xin chữ ký vào tất cảm xúc của anh như nào vậy?

#4: Chúc mừng giáng sinh!

#5: Công chúa i love you!!!

#6: Mị cũng muốn có một người bạn như thế.

***

Lời tác giả:

Michael Jeffrey Jordan (sinh ngày 17 tháng 2 năm 1963) là một cầu thủ bóng rổ nhà nghề nổi tiếng thế giới của Hoa Kỳ đã giải nghệ. Anh được xem như một trong những cầu thủ bóng rổ vĩ đại nhất mọi thời đại, một trong những ấn tượng lớn nhất trong cộng đồng thể thao ở thời đại của mình và là người đã đem lại sự phổ biến rộng khắp môn bóng rổ của NBA ra toàn thế giới trong thập niên 1980 và thập niên 1990. (Nguồn: Wiki).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top