Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tuấn Văn 143

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                           Chap 1
Từ bên trong lòng sắt nhìn ra ngoài cửa sổ với ánh mắt đầy hi vọng...

Cứ như vậy cho đến 3 năm sau...

Lúc này bên ngoài...

Có 1 Chàng Trai mở cửa bước xuống xe rồi đi lại chỗ Cô...

Văn :..."mắt long lanh, nhìn Anh..."

Ngạn Tuấn :..."ôm chặt Cô vào lòng..."

Văn :..."vùi mặt vào lòng Anh..."

Cứ như vậy cho đến 30p sau...

Ngạn Tuấn : lên xe nhé...

Văn : nae...

Anh nhẹ nhàng bế Cô lên, bế Cô đi lại xe, mở cửa ghế phụ, nhẹ nhàng để Cô ngồi lên ghế lái phụ, Anh vòng qua ghế lái chính rồi lên xe lái xe đi...

Lúc này trên xe...

Văn :"lấy điếu thuốc ra, châm lửa hút "

Anh nhìn Cô với ánh mắt đầy ôn nhu, lấy điếu thuốc từ tay Cô hút...

Văn :"mắt long lanh, nhìn Anh ". Anh à đã 10 năm rồi, Em vẫn bị ám ảnh...

Ngạn Tuấn : 10 năm trước, Em bị trầm cảm nặng, rối loạn cảm xúc, dẫn đến tâm lý của Em càng ngày càng nặng, ko thể cứu vãn được...

Văn : Em sợ...

Ngạn Tuấn : Chúng Ta về Trung Quốc, đưa Em về Trung Quốc chữa trị...

Văn : nae, Em muốn đi bây giờ...

Ngạn Tuấn : được, bây giờ Chúng Ta về Trung Quốc...

Văn : nae..."mắt long lanh, nhìn Anh "

Anh hôn vào chán Cô, sau đó lái xe đi

Cứ như vậy cho đến 10 năm sau...

Tại Đất Nước Trung Hoa Xinh Đẹp...

Tại nguyệt thự riêng...

Tại phòng khách...

Tại phòng Anh, Cô...

Văn : Anh ơi...

Ngạn Tuấn : Bảo Bối thức rồi à...

Văn : nae..."nhìn Anh, cười tươi..."

Ngạn Tuấn : nào, đi vscn, rồi xuống ăn sáng nhé...

Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh..."

Anh nhẹ nhàng bế Cô lên đi vào nvs...

1 tiếng sau...

Anh bế Cô ra ngoài, trên người Cô là chiếc áo somi của Anh, và chiếc váy đen của mình và máy tóc ướt sũng...

Anh nhẹ nhàng để Cô ngồi xuống giường, sấy tóc cho Cô xong...

Ngạn Tuấn : Chúng Ta xuống nhà...

Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh "

Anh nhẹ nhàng bế Cô lên, đi ra khỏi phòng rồi bế Cô đi xuống nhà...

Tại phòng khách...

Cụ thể là phòng ăn...

Anh nhẹ nhàng để Cô ngồi xuống ghế, vòng tay qua ôm Cô...

Ngạn Tuấn : Bảo Bối à, muốn ăn gì nào..."ôn nhu, cưng chiều Cô..."

Văn : Em muốn ăn...

Ngạn Tuấn : ko nấu, Em tự nấu ăn đi... "ôn nhu, cưng chiều, xoa đầu Cô..."

Văn :..."phồng má, nhìn Anh..."

Ngạn Tuấn : "bật cười, cưng chiều Cô "

Văn : huhu...Anh biết là Em ko biết nấu ăn mà...

Ngạn Tuấn :..."cưng chiều Cô...". Dạy Em nấu ăn...

Văn : huhu... Chuyện này Em ko làm được đâu...

Ngạn Tuấn : Em cũng phải nấu cho Tôi ăn chứ...

Văn :..."phồng má, nhìn Anh..."

Ngạn Tuấn : hửm...ko muốn nấu cho Tôi ăn à..."xoa đầu Cô..."

Văn : nae, Em đồng ý học, sẽ nấu cho Anh ăn..."cười tươi, nhìn Anh..."

Ngạn Tuấn : giỏi lắm..."xoa đầu Cô "

Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh..."

Ngạn Tuấn : nào..."đưa tay ra..."

Văn : nae..."cười tươi, nắm tay Anh..."

Anh, Cô cùng nhau đi vào phòng bếp...

Bên trong phòng bếp...

Ngạn Tuấn : cẩn thận nhé..."ôn nhu..."

Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh..."

Cứ như vậy cho đến 30p sau...

Văn : aa..."bị phỏng tay..."

Anh ôn nhu, nhẹ nhàng nắm tay Cô để vào nước lạnh...

Văn : aa... Em đau...

Ngạn Tuấn:phỏng rồi này "nheo mày "

Văn : Em đau..."bĩu môi, phồng má..."

Ngạn Tuấn : phỏng nặng như vậy rồi này..."nheo mày..."

Văn : Em biết lỗi rồi...

Ngạn Tuấn : đưa Em đi băng bó...

Văn : nae...

Anh nhẹ nhàng bế Cô lên rồi bế Cô đi ra ngoài phòng khách...

Tại phòng khách...

Anh nhẹ nhàng để Cô ngồi xuống ghế, ngồi xuống kế Cô, lấy hộp cứu thương rồi băng bó cho Cô...

Cứ như vậy cho đến 1 tiếng sau...

Anh cũng đã băng bó cho Cô xong...

Văn :..."phồng má, bĩu môi, nhìn Anh "

Ngạn Tuấn : haizzz, ngốc hết chỗ nói à..."cốc nhẹ đầu Cô "

Văn :..."bĩu môi, xoa nhẹ đầu "

Ngạn Tuấn : "cưng chiều, xoa đầu Cô "

Văn :Anh ơi "mắt long lanh, nhìn Anh"

Ngạn Tuấn : nào, muốn gì nữa nói Tôi nghe..."cưng chiều Cô..."

Văn : Em muốn thay đổi...

Ngạn Tuấn : ngoan lắm, Tôi giúp Em thay đổi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#葉智雯