Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 87 - Chênh lệch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn những sợi dây leo thô to màu xanh lục rũ xuống, cảm giác như thậm chí một cỗ xe ngựa thật cũng có thể di chuyển bên trên được, Lumian giống như quay trở lại cảnh tượng mấy năm trước, những đêm cậu được chị gái kể cho nghe những câu chuyện cổ tích.

Những cảnh tưởng mộng ảo rực rỡ, với trí tưởng tượng không bến bờ, giờ khắc này tựa như đều trở thành hiện thực.

"Ultraman" Lato Guiaro ngửi được mùi nguy hiểm.

Người có thể tạo ra loại hiệu ứng này không thể nào là người phi phàm ở danh sách thấp được, chắc chắn là Thánh giả đã mở cánh cửa thần tính, thậm chí còn có thể đã vượt qua danh sách 4!

Lại một vị Bán thần cường đại nữa tới sao!

Sẽ là ai đây? Đến từ đâu?

Người này tuyệt đối không thể là "Gandalf", người khác có thể không rõ, nhưng "Loki" đã từng chạm tới đáy của hội trưởng của "Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn", biết rõ thực tế hắn là người phi phàm đường tắt "Chiến sĩ", là một "Chiến sĩ" ham nghiên cứu, thích thần bí học.

Trong khoảnh khắc đấy, Lato Guiaro thấy một bóng đen chạy lao nhanh xuống dưới theo đây leo thô to màu xanh đậm kia, đó là một quả bí ngô khổng lồ được một đám chuột màu xám kéo.

Trên bề mặt của quả bí ngô màu cam kia được khoét mấy cái lỗ, trông như một cỗ xe ngựa, mơ hồ có thể nhìn thấy một cô gái đang ngồi bên trong, cô ấy mặc một chiếc áo choàng dài màu tím, đôi giày bao bọc lòng bàn chân giống như được làm từ thủy tinh.

"Xe bí ngô, chuột kéo xe, giày thủy tinh, Đ*T (F*CK), rốt cuộc đây là cái gì thế? Là ai?" Đồng tử của Lato Guiaro phóng đại, hắn nhịn không được chửi thề một câu mà hắn yêu thích nhất trước khi xuyên không.

Đây chẳng phải là cô bé lọ lem sao?

Russell còn viết loại truyện cổ tích này sao? Nhưng nó chưa được lan truyền rộng rãi, chưa có người biết đến nó mà?

Lato Guiaro nhất thời không có cách nào đoán được người tới là Bán thần đến từ thế lực khác, hay là cường giả ẩn mình trong "Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn".

Hắn cố lấy lại bình tĩnh, thầm mắng một câu "Xui xẻo", tính toán kế hoạch chiến đấu với vị Bán thần mới tới.

May là hiện tại hắn vẫn miễn cưỡng được coi là "Thống đốc biển" của vùng biển này, có thể giữ chân đối phương một thời gian ngắn.

Trước khi bắt đầu trận chiến, "Ultraman" Lato Guiaro nghiêng đầu, hung hăng trừng mắt liếc nhìn "Bà điên" một cái.

Hắn không có thời gian để nói chuyện, nhưng ánh mắt tràn ngập lời muốn nói:

"Nhanh lên! Đừng chơi nữa!"

Cuối cùng "Bà điên" cũng nhận được tín hiệu của "Ultraman", cô ta chợt "lóe" lên một cái, dự định sẽ tiến vào cửa dẫn vào con đường năng lượng trước, nhưng cuối cùng lại không xuất hiện ở nơi đó, ngược lại bóng dáng phác hoạ cách đó một khoảng.

Đó là bởi vì ngài K và Lumian cũng đã "Truyền tống" đến gần đó, coi lối vào con đường năng lượng thành mục tiêu tấn công.

Rầm!

Cho dù là vật phong ấn hình người lại một lần nữa trở nên "Trầm trọng" hay là Lato Guiaro nâng cánh tay phải lên, tạo ra những con sóng xanh thẳm cao như ngọn núi, đều khiến cho dòng nước bốn phía xung quanh khoảng đáy biển trống rỗng kia lay động rõ rệt, tựa như sắp sụp xuống.

Đúng lúc này, "Cô bé lọ lem" ngồi bên trong cỗ xe ngựa bí ngô kia chợt đẩy cửa bước ra, đứng thẳng lên.

Cô ấy dang hai tay ra, sau lưng xuất hiện một cây thánh giá màu đen khổng lồ.

Cây thánh giá kia nặng đến mức "Cô bé lọ lem" gần như không thế gánh chịu nổi nữa, tựa như toàn bộ tội lỗi khắp thế gian quy tụ lại một chỗ.

Thánh giá... "Ultraman" Lato Guiaro hơi ngẩn người ra một chút, rồi chợt thấy trước mắt xuất hiện một căn phòng trống rỗng.

Bên trong phòng có rất nhiều ánh nến được thắp sáng, chiếu lên một cái bàn dài chứa đầy máu thịt.

Hai bên sườn của chiếc bàn dài có ba bóng người cực kỳ mơ hồ, bọn họ đang khom thắt lưng, cầm máu thịt, không ngừng cắn, không ngừng nhai.

Đột nhiên, ba bóng người này đồng thời quay đầu lại, hướng ánh mắt nhìn về phía Lato Guiaro.

Toàn thân Lato Guiaro đông cứng tại chỗ, giống như bị những ánh mắt kia nhìn xuyên thấu toàn bộ bí mật, bóc tách từng lớp tế bào tạo thành linh hồn và máu thịt.

Một cảm giác lạnh lẽo dâng lên từ đáy lòng, hắn lập tức cảm nhận được ác ý khủng khiếp, mãnh liệt.

Ác ý kia không đến từ vị Bán thần vừa đến, mà từ con quái vật khổng lồ màu xám bạc đang mắc kẹt dưới đáy biển kia!

Phi thuyền vũ trụ mà Lato Guiaro muốn cướp đoạt kia đang nảy sinh ác ý đối với hắn!

Trong nháy mắt, con quái vật khổng lồ màu xám bạc kia thu hồi quyền hạn.

Lato Giaro rớt khỏi vị trí "Thống đốc biển", trở lại thành một kẻ mới nhận được ban ân, cũng không có cách nào chạm đến cấp Bán thần.

Hắn đã bị con tàu vũ trụ kia phản bội.

Điều này bắt nguồn từ một loại pháp thuật mà "Cô bé lọ lem" vừa sử dụng, nó có tên là "Bữa tiệc phản bội", tác dụng là tạm thời đánh thức hoặc là giao linh trí cho một món vật phẩm trên người mục tiêu, để cho chúng nó thực hiện hành động "Phản bội".

Sau khi Lato Guiaro kết hợp bản thân với vùng biển này, giành được quyền hạn "Thống đốc biển" tạm thời, thì phi thuyền vũ trụ chẳng khác nào là vật phẩm mà hắn còn chưa hoàn toàn kiểm soát được.

Mà vật phẩm còn chưa hoàn toàn bị kiểm soát lại rất dễ phản bội!

Ngay từ màn mở đầu của "Bữa tiệc phản bội", "Cô bé lộ lem" đã nhạy bén nhận ra điểm ấy.

Đồng thời, môi trường bị phong ấn cũng tạo điều kiện cho cô sử dụng loại pháp thuật sáng tạo mà ở nơi khác chưa chắc cô đã dám sử dụng này.

Trong nháy mắt, Lato Guiaro vừa kinh ngạc lại sợ hãi, thậm chí còn có cảm giác giống như bị ai đó đổ một xô nước đá lên đầu, cả người lạnh cóng.

Từ lúc có thể kết hợp với vùng biển này, tạm thời giành được quyền hạn "Thống đốc biển", hắn vẫn luôn tin rằng ở nơi này, Bán thần ở danh sách 4, thậm chí là lên đến danh sách 3, cũng chính là những vị Thánh giả được người đời biết đến, cũng không có cách nào giải quyết hắn một cách nhanh chóng được.

Điều này khiến cho hắn cảm thấy mình cùng cấp bậc với bọn họ, cho dù hắn chỉ có thể phát huy được đầy đủ năng lực của mình ở vùng biển này.

Nhưng hiện tại, "Cô bé lọ lem" kia chỉ mới sử dụng một loại pháp thuật đã khiến cho hắn mất quyền hạn "Thống đốc biển", từ cấp bậc Bán thần rơi về danh sách 5, không còn thần tính nữa, cũng không thể điều khiển vùng biển này nữa.

Cho dù hiện tại hắn là danh sách 5 kép đường tắt sử dụng ma dược và ban ân, có được không ít năng lực kỳ lạ, nhưng Lato Guiaro cũng không biết mình có thể chống lại được một vị Bán thần thực thụ hay không.

"Một Bán thần tạm thời được biến đổi nhờ vào vật phẩm chỉ là con kiến yếu ớt trước mắt Bán thần thực thụ, yếu ớt đến mức một khi bị tấn công, thậm chí còn không thể sống sót trong một hơi thở..." Lúc này đây, Lato Guiaro đã thực sự cảm nhận được cái gì gọi là Bán thần thực thụ, cảm nhận được sự hối hận và tuyệt vọng mãnh liệt.

Ngay lúc này, con quái vật khổng lồ màu xám bạc kia chợt rung chuyển dữ dội, khiến cho lối vào con đường năng lượng bị thay đổi vị trí, "chiếu" lên trên người Lato Guiaro.

Vù một tiếng, Lato Guiaro bị hút bay vào bên trong phi thuyền vũ trụ thông qua con đường năng lượng tinh thuần.

Đây là phần sau của "Sự phản bội", nhằm biến "Kẻ kiểm soát" thành đĩa nuôi cấy!

Phản ứng đầu tiên của Lato Guiaro là cả kinh, sau đó mừng như điên!

Đây chính là cơ hội!

Cơ hội để cho hắn tiến vào bên trong phi thuyền vũ trụ, cướp lấy quyền khống chế, khởi động tàu và chạy trốn!

Tất cả xui xẻo và tuyệt vọng vừa rồi đã đổi được một cơ hội!

Lumian nhìn thấy cảnh tượng này thì không do dự, tiếp tục sử dụng "Du hành xuyên qua linh giới", di chuyển tới bên cạnh cửa vào con đường năng lượng, bước vào, bay vào bên trong con quái vật khổng lồ màu xám bạc.

"Bà điên" theo sát phía sau, ngài K không ngăn cản mà cũng theo sát.

...

Bên trong phủ "Thống đốc biển", làng Milo.

"Người hát rong" vốn còn đang nghĩ cách chạy trốn khỏi nơi này, đột nhiên nghe thấy từng đợt hoan hô.

Tiếng hoan hô... "Người hát rong" nghĩ ngay đến điều gì đó, hắn chạy ra khỏi phòng ngời hầu, đến trước một ô cửa sổ thủy tinh hướng nhìn ra bến tàu, nhìn về phía những người dân đang tụ tập ở nơi đó.

Trong quá trình này, không có một thành viên nào của gia tộc thân cận với biển cả ngăn cản vị "Thống đốc biển" tiền nhiệm này.

"Người hát rong" nhìn thấy rất nhiều người dân giơ cao hai tay giống như đang chào đón sóng biển, nghe thấy bọn họ ca ngợi biển cả, cảm giác có ánh sáng vô hình giống như bọt nước đang rắc xuống những con người bên dưới.

Lũ trẻ gần đó vui sướng hét to:

"Nghi thức cầu biển thành công rồi!"

"Nghi thức cầu biển thành công rồi!"

Đúng vậy, "Thành công" rồi... "Người hát rong" mỉm cười.

Xem ra "Ultraman" và "Bà điên" đã thành công rồi.

Gã thành viên trung tâm của "Ngày cá tháng tư" này sửa sang lại áo sơ mi màu trắng, vác ba lô màu nâu lên vai, quang minh chính đại bước vào sảnh lớn của phủ "Thống đốc biển" và đi ra khỏi cửa với nụ cười thường trực trên môi.

Lần này, không có ai ngăn cản hắn, đám thủ vệ canh gác trước cửa đang quỳ hai gối xuống đất, cảm tạ ban ân của biển cả.

"Người hát rong" cố ý đi vòng qua bến tàu, mỗi lần nghe thấy tiếng ca ngợi biển cả, mỗi lần nhìn thấy niềm vui sướng chân thành lan tỏa từ mỗi người dân, hắn đều cảm thấy sung sướng vạn phần.

Một đám ngu xuẩn.

Coi thảm họa là chuyện tốt, còn ở đây chúc mừng sao!

Đây mới là trò chơi khăm, đây là trò chơi khăm lừa gạt tất cả người dân cảng Santa.

"Người hát rong" thỏa mãn nhắm mắt lại, chen vào đám đông, đi về phía làng Milo, mục tiêu là phía sau đỉnh núi Piraeus.

Từng là "Kẻ lừa bịp", hắn chính là kẻ chủ mưu bày ra tất cả kế hoạch liên quan đến nghi thức cầu biển, kế hoạch có thể thuận lợi thành công như thế này, tự nhiên khiến cho hắn cảm thấy vô cùng đắc ý và vui sướng.

Mà quan trọng nhất là, mặc dù hắn gánh vác bước quan trọng nhất trong toàn bộ kế hoạch, nhưng đó lại là bước ít rủi ro nhất, không dễ bị bại lộ nhất, cũng ít phải ra mặt chiến đấu nhất.

Sau khi đi dạo một vòng quanh làng Milo với những kiến trúc pha trộn giữa hơi thở cổ xưa và phong cách hiện đại, "Người hát rong" hơi nhíu mày.

Hắn cảm giác có điều gì đó không đúng.

Dựa theo kế hoạch đã vạch ra từ trước, nếu không có gì ngăn trở quá mạnh mẽ, "Ultraman" sẽ dùng câu mệnh lệnh thứ hai để mở con đường năng lượng và dựa vào quyền hạn "Thống đốc biển" mà hắn tạm thời giành được kia để đảm bảo cho hắn và "Bà điên" trong cơ thể hắn được an toàn, lợi dụng nó để xử lý toàn bộ người ở đây và có thể làm cho kẻ địch ở cấp bậc Bán thần bị thương nặng.

Nếu có cường giả như "Hella" xuất hiện, nếu chỉ trông chờ vào vật phong ấn hình người là không có cách nào chống lại, như vậy "Ulatraman" đã trở thành "Thống đốc biển" tạm thời cũng buộc phải chiến đấu, giữ chân kẻ địch, để cho "Bà điên" sử dụng chiếc nhẫn đã được phụ gia sức mạnh kia kích phát sức mạnh cao cấp bên trong phi thuyền vũ trụ chuyển hóa thành ban ân, phân tán cho tất cả mọi người ở đây và toàn bộ "Đứa con của biển" trong phạm vi cảng Santa, từ đó tránh được nguy hiểm, tiến vào bên trong, khởi động phi thuyền.

Nếu đã có "Ban ân của biển cả", vậy tại sao phi thuyền vũ trụ kia vẫn chưa khởi động, bầu trời vẫn chưa xuất hiện dị tượng tương ứng?

Bước giữa đã xảy ra chuyện gì sao?

Nghĩ đến đây, dưới chân "Người hát rong" càng bước nhanh hơn.

Sạt sạt sạt...

Phía sau lưng hắn lại truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top