Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 03

34.

Tui thấy.

Xấu hổ như bị ba má bắt quả tang khi đang quay tay bằng AV.

Không đúng.

Là cực độ xấu hổ như bị ba má bắt quả tang khi đang quay tay bằng AV nặng đô nhân thú xúc tu NP xoạc loạn xạ.

35.

Lấy tay khóa màn hình nhanh như một cơn gió, tui mạnh mẽ lật úp điện thoại lại, nhìn Cố Y Lương cười cười: "A, chào cậu."

"..." Cố Y Lương nhìn di động tui, yên lặng trong chốc lát rồi cũng chào tui.

Tui giữ bình tĩnh, ráng kiếm gì nói để vơi bớt sự quê độ cực phẩm này: "Đối thủ của tôi với cậu diễn nhiều lắm, rãnh thì mình cùng đối diễn."

"Ừ," Hắn gật đầu, "Tôi mới vào đoàn, qua đây chào hỏi mọi người."

Nội dung đối thoại không có vấn đề gì nhưng sao cứ thấy trật tự từ hỗn loạn thế nào ấy?

Tui cũng gật đầu: "Ahaha, cậu ăn rồi mới đến sao?"

Hắn dừng một chút: "Vẫn chưa."

Tui không tiếp lời nổi nữa, trong lòng tên tiểu nhân này xấu hổ đến mức toàn thân run rẩy.

36.

Rốt cuộc là Tiểu Trần cứu nguy giúp tui, tên đó hùng hùng hổ hổ cầm hai ly trà sữa chạy vào, gào thét một hơi: "Anh không nói của anh thêm topping gì nên em mua luôn hai ly, anh coi muốn loại nào?"

Cậu ta vừa quay đầu phát hiện Cố Y Lương cũng đang ở đây, lập tức nghiêm trang đứng thẳng người gọi một tiếng anh Cố, Cố Y Lương cũng chào hắn.

Cuối cùng cũng tìm được đề tài, tui nói: "Chờ chút liền quay, cậu không ăn gì không được đâu, hay uống ly trà sữa lót dạ đi?"

Tui hỏi xong lại nghĩ tới bài post vừa xem, hình như ở trỏng có nói Cố Y Lương không thích đồ uống ngọt, liền bổ sung: "Đều là ít đường, sẽ không quá ngọt."

Cố Y Lương hơi ngẩn ra, nhẹ gật đầu.

A, nhân viên cứu hỏa Tiểu Trần xấu hổ.

Tui cám ơn rồi tiếp lấy hai ly trà sữa từ Tiểu Trần, nhìn kỹ.

Một ly không có topping gì, trà sữa không, ly còn lại thêm đầy thạch dừa pudding trân châu nha đam tiên thảo, nhét đầy nhóc một ly, cứ như tui đang cầm một bình rau trộn vậy.

37.

Thằng quỷ này là thiên cài cmnr.

38.

A, người châm lửa Tiểu Trần xấu hổ.

Tui cố nén toàn thân lúng túng run rẩy, cắn răng nói với Cố Y Lương: "Cậu xem... Nếu cậu không ngại, hai ta mở cả hai ly, đem đồ chia hai ly...?"

Nói xong tui liền xấu hổ đến nỗi linh hồn muốn vọt khỏi cơ thể, lòng tràn đầy mong đợi Cố Y Lương sẽ xua tay bảo không cần sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng nghỉ của tui.

Liền ngay và lập tức.

39.

"Được đó," Hắn lại đến ngồi bên cạnh tui, "Có dao không?"

Tui trố mắt nhìn hắn, vẫn là Tiểu Trần luôn miệng nói có có có, tìm một con dao gọt trái cây rửa sạch đưa cho hắn.

Hắn nhẹ nhàng linh hoạt dùng mũi dao rạch một vòng trên niêm phong hai ly trà sữa, xé mở màng nhựa, vừa tìm thìa trong túi ni lông vừa hỏi tui: "Cậu muốn thêm gì?"

Tui như vừa tỉnh giấc chiêm bao bèn đáp: "Tiên thảo là được."

Hắn liền vớt hết tiên thảo ra cho vào ly của tui, lại hỏi: "Không thêm món gì nữa sao?"

Tui vung vung tay: "Không không, không phải cậu chưa ăn cơm sao, ăn nhiều chút đi, bổ sung đường máu."

Hắn nhìn ly trà sữa topping phong phú trước mặt có chút khó chịu: "Còn nhiều thế này cơ mà, thêm chút gì đi?"

40.

Tui nói: "Vậy thêm wechat cậu đi."

41.

Chắc chắn là do tui xem fanfic nhiều quá nên choáng váng rồi.

Không chỉ tui, Cố Y Lương, ngay cả Tiểu Trần cũng sửng sốt, ba người nắm tay đồng tâm hiệp lực tạo thành một tròn kì quái yên lặng.

42.

Tiểu Trần chắc là không chờ tiếp được nữa, cậu ta lấy cớ đi WC dông đầu tiên.

Thế là chỉ còn tui và Cố Y Lương hai người ngồi đối diện, nhìn nhau nhưng không nói gì trong phòng nghỉ, xấu hổ được cả đôi, xấu hổ y chang nhau.

43.

Vẫn là Cố Y Lương khéo, hắn phá vỡ trầm mặc, lấy di động ra ấn hai ba lần mở giao diện QR Code: "Lúc trước quên thêm bạn, thật ngại."

Tui tranh thủ thời gian nói tiếp: "Không sao không sao, đừng ngại đừng ngại."

Tui cầm di động lên.

Tui lại cầm di động về.

Tui cố hết sức duy trì bình tĩnh, mỉm cười: "Việc đó, hay là... Tôi trực tiếp dùng di động của cậu search wechat tôi đi?"

Có lẽ hắn cũng nhớ lại một màn thấy được lúc mới vào cửa, động tác không lộ ra chút dấu vết cứng đờ, đưa di động cho tui.

43.

Ngon, thêm wechat rồi.

Coi như vì sự nghiệp soi hint vĩ đại của mấy gái mà góp thêm chút công sức đi!

Tui đứng ngồi không yên cắn đầu ống hút, nhìn Cố Y Lương chậm rãi, ạch, uống một ly trà sữa topping thập cẩm.

Bầu không khí yên ắng đến không một tiếng động, vì xấu hổ mà không ai dám hé miệng nói lời nào.

Vẫn là Cố Y Lương khéo, hắn nghiêng đầu nhìn tui khen khách sáo: "Tạo hình của cậu đẹp thật đấy, màu xám đen rất tôn người."

Tới rồi, đến lúc hai bên hợp tác làm ăn "khen" nhau rồi! Tui nhìn hắn mặc nguyên bộ đỏ gạch liền buột miệng khen: "Tạo hình của cậu cũng đẹp lắm, hợp với tôi."

44.

Ông trời ơi, lúc này tui đang cực kì xúc động muốn biến thành cột thu lôi đột ngột trồi lên từ mặt đất, để ngàn vạn sấm sét đánh chết tui đi, để tui phi thăng tại chỗ.

"Chém" tui đi! Xin hãy "chém" tui đi!

45.

Cố Y Lương ngẩn ra, nhịn không được cười.

Không phải là loại cười gượng cho đỡ lúng túng, cũng không phải là loại cười mỉa mai chế giễu, chính là loại đơn giản vô cùng - cười vui vẻ.

Hiếm khi tui với hắn ngồi gần như vậy, để tui có dịp chiêm ngưỡng nhan sắc chim sa cá lặn này theo hướng chính diện.

Kinh thật, không phải là kiếp trước cứu mỗi thế giới đâu, mà còn cứu cả họ hàng hang hốc nhà trời nên lúc đầu thai mới được buff nhan sắc lắm thế, nhìn cái mặt đấy thôi tui cũng dư sức viết một bài luận nghệ thuật sâu sắc đíp ngàn trang.

46.

Giỡn thôi, văn chương tui không tốt viết không nổi đâu.

Nhưng mà hắn đẹp "ác liệt" thật đó, đứng trước mặt quân địch mà cười thế là chúng nó tự đầu hàng hết.

47.

Nhưng mà hình như hắn cười hơi bị lâu rồi nha, buồn cười dữ vậy hả?

Tui nhìn hắn cười mãi, cứ như cây lúa vàng óng bị gió lung lay, như cành cây sai quả trĩu nặng, như bác nông dân thật thà cười muốn gãy lưng luôn rồi.

Thấy chưa, tui đọc thầm trong lòng cả một bài đồng dao rồi mà hắn còn đang cười.

Tui nhịn không được chọt chọt hắn: "Làm sao thế?"

Hắn rốt cuộc ngưng cười nhưng trong lời nói vẫn mang theo ý cười: "Sao hồi trước tôi không biết cậu giỏi pha trò như thế."

Cái này tui biết nè, tui nháy mắt đáp lại: "Vì cậu không có mắt tia cái đẹp?"

Hắn: "..."

48.

Lúc hắn muốn cười tui liền giơ tay bịt miệng liền, ngay và lập tức.

Hơi thở ấm áp của hắn phà vào ngón tay tui, lông mày liền nhẹ nhăn lại, nháy mắt vô tội.

Sắp quay, tui còn chưa kịp buông tay ra đứng lên, Tiểu Trần đã đẩy cửa chạy vào miệng hét lớn: "Ai về chỗ nấy, ai về chỗ nấy đê..."

49.

Tiểu Trần nhìn tui, lại nhìn Cố Y Lương, lại nhìn cái tay đang che mặt Cố Y Lương của tui, quá sợ hãi, quay người đóng cửa cái rầm, vài bước đã vọt ngay đến trước mặt tui, thuyết phục một cách thành khẩn: "Anh Vệ, xã hội pháp trị, giết người là phạm pháp đó!"

50.

Tui thấy cái phim "Lan Quyết" này quay hết nổi rồi.

51.

Tui lẩy bà lẩy bẩy thu tay về, run run đỡ trán, len lén nhìn nhìn cái bản mặt muốn nói lại thôi của Cố Y Lương, lại run run xua tay, ra hiệu hắn đừng nói nữa, tui bây giờ đáng thương bé nhỏ lại bất lực, chịu không được gió táp mưa sa gì cả, kể cả một xíu kích thích cũng không.

Rõ ràng Cố Y Lương hiểu lầm ý tứ khi tui xua tay, hắn cười rạng rỡ: "Tôi không có giận."

Tui: "Không..."

"Nhưng mà," Hắn nhìn Tiểu Trần không hiểu, lại chuyển ánh mắt về phía tui. "Sao cậu lại để trợ lý gọi là Viagra?"

(Chú thích: Đoạn này mình tài hèn sức mọn không chuyển được joke. Đại để Tiểu Trần gọi bạn Vệ là Vệ ca, bạn Cố lại nghe lộn thành Vĩ ca, mà Vĩ ca là tiếng lóng chỉ Viagra)

52.

Đậu móa.

53.

Ai đó thương xót thân tui mượn giùm gậy Như Ý của Đại Thánh đến gõ đầu tui đi.

Nếu mà mượn không được thì cho tui xin một bình thuốc quên sạch sự đời.

===

Chương này cho phép mình tâm tư xíu. Bạn Vệ trong chương này so sánh với dùng nhiều net joke của Trung quá. Mình suy nghĩ không biết nên làm sao, rốt cuộc sửa sao cho dân Việt đọc vô vẫn thấy hài nên ai có đọc QT rồi, đọc xong bản của mình thấy chém nhiều quá thì ờm...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top