Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu Bị lúc này có thể nói là bị bao vây tứ phía. Một mặt, danh tiếng "nhân nghĩa" của hắn đang đứng bên bờ sụp đổ. Một mặt, Pháp Chính cũng đòi hồi hương, kéo theo một đám văn thần nản lòng thoái chí, không tin tưởng hắn nữa. Một mặt, phân nửa đám võ tướng và quân binh đều vì Gia Cát Lượng mà bất bình với hắn. Một mặt, bên cạnh hắn đã không còn mấy người trung tâm. Ấy vậy mà, ngay lúc này, Tôn Thượng Hương còn làm ra chuyện đáng chết như vậy nữa.

"Hoá ra không phải quân sư bị bệnh mà là bị ngươi hại." Trương Phi nghe chính miệng Tôn Thượng Hương thừa nhận đã hạ độc Gia Cát Lượng, không nhịn được liền xông ra, chỉ vào mũi Tôn Thượng Hương mà mắng. Năm người còn lại cũng theo đó xông ra.

"Tam đệ, không được vô lễ." Quan Vũ vội vàng kéo Trương Phi lại, sợ hắn nóng nảy không kiềm chế được mình.

"Lúc này mà còn quan tâm vô lễ hay không cái gì nữa chứ?" Trương Phi tức giận quay lại quát Quan Vũ: "Nhị ca à, quân sư đã theo huynh đệ chúng ta vào sinh ra tử mười năm nay, huynh trơ mắt nhìn quân sư bị người ta hại mà không nói gì sao?" Sau đó, quay lại trách Lưu Bị: "Đại ca, chuyện này là sao chứ? Chẳng lẽ huynh thật sự giống như người ta nói, qua cầu rút ván, muốn giết quân sư? Nếu huynh làm vậy, chúng ta không còn là huynh đệ gì nữa, đệ không cần một đại ca như vậy."

"Tam đệ." Quan Vũ kéo Trương Phi lại, quát một tiếng. Cái tên này tính nóng như lửa, mở miệng liền nói lời khó nghe, lại không biết nể nang ai.

"Huynh kéo đệ cái gì? Không phải ở đây còn một tên quân y sao? Huynh không tin thì hỏi hắn xem quân sư như vậy là do bị bệnh hay do bị hạ độc? Hả?" Trương Phi hung hăng vùng vẫy, quay lại nhìn Bạch Hạc.

Tất cả mọi người cũng theo đó nhìn nàng.

Đột nhiên bị nhiều nam nhân như vậy nhìn, lại có mấy người nhìn nàng bằng ánh mắt tức giận, nhất thời Bạch Hạc bị doạ sợ. Thấy mình đang đứng giữa Triệu Vân và Mã Siêu, nàng không nghĩ nhiều, lập tức trốn ra sau Mã Siêu, bám tay hắn, thò đầu ra phía trước, đáp: "Sức lực thừa tướng suy kiệt, đích thực là do một loại độc dược tên là Mỹ Nhân Say. Tên gọi mỹ miều như vậy, chính là vì sau khi thừa tướng qua đời, dung nhan vẫn giữ được phần tươi trẻ, gương mặt lại hây hây đỏ như mỹ nhân say rượu."

"Hay cho cái tên Mỹ Nhân Say." Trương Phi nóng nảy, Mã Siêu cũng nóng nảy không kém. Hắn hung hăng nói với Lưu Bị: "Bệ hạ, nếu chuyện này bệ hạ không lấy lại công bằng cho thừa tướng, Mã Siêu sẽ lập tức dẫn theo các huynh đệ trở về Tây Lương, đóng cửa Tây Lương, không bao giờ quay lại nữa."

Hoàng Trung, Triệu Vân cũng đồng lòng. Tình cảm bao năm của bọn họ với thừa tướng, tuyệt đối không cho phép bất kì ai làm hại thừa tướng. Nếu bệ hạ và hoàng hậu giống như Cao Tổ và Lã hậu giết Hàn Tín, bọn họ thà cởi giáp quy điền cũng không muốn tiếp tục cống hiến cho một quân chủ như thế.

"Chuyện này, trẫm... Nhất định sẽ cho Khổng Minh công đạo." Rốt cuộc, Lưu Bị lên tiếng. Hắn quay lại, lạnh mặt nhìn Tôn Thượng Hương, sau đó nói: "Tất cả quay về trước, trẫm nhất định cho các khanh câu trả lời." Nói xong, phất tay quay đi.

Tôn Thượng Hương, Hoa Nhi cũng cúi đầu đi theo.

Ngũ hổ tướng cũng lần lượt rời đi.

Có điều, Bạch Hạc vẫn còn bám lấy Mã Siêu, có ý đi theo hắn. Mã Siêu tính tình lỗ mãng, cũng không nghĩ nhiều, cảm thấy có lẽ tiểu quân y này bị một màn ban nãy doạ sợ, nên cứ mặc kệ y bám lấy tay mình.

Nhưng mà, Bạch Hạc còn chưa kịp bước theo, đã bị Bàng Thống túm cổ áo sau kéo lại.

"Bàng đại nhân, ngài làm gì vậy?" Bạch Hạc bị tóm lại liền la lên. Trong lòng nàng âm thầm mắng con hồ ly mặt xấu đáng chết vạn lần. Có thể bám lấy Mã Siêu là cơ hội ngàn năm có một, nàng còn tận hưởng chưa đủ, con hồ ly mặt xấu này lại kéo nàng lại là có ý gì? Aaaaaaa, nàng yêu cái đẹp, nàng muốn đi theo Cẩm tướng quân, không muốn nhìn gương mặt xấu xí kia đâu.

Bàng Thống cười hiền, nói với Mã Siêu: "Mạnh Khởi cứ về trước, ta còn có chuyện muốn hỏi Bạch Hạc."

Bạch Hạc tha thiết nhìn Mã Siêu. Cẩm tướng quân, ngài đừng đi a, đối mặt với con hồ ly mặt xấu đó, tối nay ta sẽ gặp ác mộng đó.

Mã Siêu có hiểu ánh mắt Bạch Hạc không? Đương nhiên là không hiểu rồi, thấy Bàng Thống có ý giữ Bạch Hạc lại, liền nói:

"Được, vậy Mã Siêu đi trước." Mã Siêu nói xong, liền rời khỏi.

Bạch Hạc đành trơ mắt nhìn Mã Siêu rời đi, ngón tay cố níu chặt tay áo hắn cũng không được, cũng không thể nào đi theo, bởi vì cổ áo sau đang còn bị Bàng Thống túm lấy.

Mã Siêu đi khuất, Bạch Hạc quay lại, vẻ mặt hung thần ác sát trừng Bàng Thống, hung hăng giằng lại cổ áo, không nể nang gì, mở miệng mắng:

"Bàng Thống, ngài ghen tị người ta đẹp hơn ngài đúng không?"

Có điều, vừa mắng xong nàng lại lập tức quay mặt đi. Thật đau mắt mà.

Bàng Thống hít một hơi sâu, dứt khoát đập vào gáy nàng một cái. Tiểu tử này càng ngày càng không coi ai ra gì rồi, đến cả hắn cũng dám mắng, phản rồi. Chỉ là một quân y nhỏ nhoi, nếu không phải vì y có thể trị độc cho Khổng Minh, hắn đã sớm mang đi chém rồi.

Mà kể cũng lạ, thường ngày Bạch Hạc không kính trọng hắn, hắn cũng không để bụng. Nhưng mà hôm nay, ngay ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Bạch Hạc đu bám Mã Siêu, hắn đã thấy khó chịu trong lòng, vừa rồi thấy y nhất quyết không chịu buông Mã Siêu, khó chịu lại càng thêm khó chịu. Hắn cũng không hiểu tại sao lại muốn kéo tiểu tử này lại, không cho y đi theo Mã Siêu.

Tuy nhiên, trong lòng khó chịu thế nào, đương nhiên Phụng Sồ tiên sinh cũng không để lộ ra mặt, chỉ bình thản nói: "Tiểu tử ngươi cho rằng ta là ai chứ? Cớ gì ta phải so đo với một tên mãng phu chứ? Mặt đẹp thì thế nào? Có thể mài ra ăn được sao?"

Bạch Hạc thật sự muốn gật đầu nói "được". Ở hiện đại, mặt đẹp mới là tốt, mặt đẹp mới có thể kiếm được nhiều tiền, chứ xấu như Bàng đại nhân đây, không thể nào làm nên chuyện. Nhưng mà đây là cổ đại, coi trọng cái tài chứ không coi trọng khuôn mặt, nàng đâu còn lời nào để cãi chứ? Nàng cau mũi lại, nói: "Từ giờ cho tới trước khi mặt trời ngày mai mọc, ta không nói chuyện với ngài."

Nói xong, phất tay bỏ đi. Hừ hừ, con hồ ly mặt xấu, ta mới không thèm cãi lí với ngươi, mặc kệ ngươi ở đó ghen tị, ta đi về xem thừa tướng show ân ái.

"Ngươi..." Bàng Thống tức giận mà không có chỗ phát tiết.


======= 

Đợt này Chim bị stress, mất ngủ, đau dạ dày, nên Chim k viết đc nha mn. Chim cũng k chắc chắn khi nào thì có chap mới nữa, nhưng mà ngày mai Chim sẽ dịch 1 fic H cho m,n đọc nha. Nhân tiện, Chim cũng đào đc 1 fic đế vương trung khuyển công - Duy x thừa tướng hồ ly yêu nghiệt thụ - Lượng nha mn, mn có muốn đọc k để Chim dịch? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top