Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

19-20

  CHƯƠNG 19.

Vương gia hỏi tướng quân, ngươi nói xem làm sao bây giờ?

Tướng quân ngậm miệng nuốt nuốt nước miếng, ậm ừ, ngươi có thể thả ta ra trước không?

Vương gia nói, không thể, thả ra ngươi sẽ chạy mất.

Tướng quân đáp, a? Không, ta không chạy.

Vương gia nói, tưởng ta không hiểu rõ ngươi?

Tướng quân đáp, ta chạy đi đâu chứ, thả ta đi, ta đau khắp cả người.

Vương gia do dự một chút, nói, ngươi suy nghĩ cho ta đã, nghĩ phải làm sao bây giờ ta sẽ thả ngươi ra.

Tướng quân cầu xin, ngươi thả ta ra trước, ta quay về chậm rãi suy nghĩ được không? Đầu ta đau muốn chết, giờ muốn nghĩ cũng không nghĩ rõ ràng nữa.

Vương gia nói, ngươi chắc chắn không chạy?

Tướng quân đáp, không chạy, ta chạy đi đâu được, còn một đống việc chưa đâu vào đâu.

Vương gia nói, được rồi, vậy ngươi quay về suy nghĩ đi, cho người nghĩ ba ngày. Ba ngày sau nếu ngươi nói không được, vậy ngươi nhất định sẽ chết.

...

Nhịp chân Tướng quân đầy kiên quyết đi về phía nhà mình, vừa bước vào đại môn liền gấp rút chạy nhanh vọt vào buồng ngủ của mình, vào buồng rồi? Keng một tiếng khóa cửa tốt. Tướng quân vọt tới tủ quần áo hất hất ra ngoài – bắt đầu đóng gói.

Chạng vạng, Tướng quân tiến cung.

Hoàng Thượng vừa xong bữa cơm chiều chuẩn bị tiêu thực thì trông thấy Tướng quân tới, liền bảo hắn cùng y đi dạo bộ Ngự hoa viên.

Hoàng Thượng hỏi, ngươi có việc gì?

Tướng quân nói, thần muốn trở về.

Hoàng Thượng sửng sốt hỏi, trở về đâu?

Tướng quân đáp, trở về quân doanh bên kia.

Hoàng thượng cao thấp đánh giá hắn, rồi hỏi, hôn sự tháng này ngươi đã chuẩn bị tốt rồi?

Tướng quân choáng váng. Xong rồi! Còn việc này nữa!

Tướng quân nói, Hoàng thượng vậy ngài đừng nói với người khác rằng thần hôm nay tới đây nói muốn rời đi.

Hoàng thượng xỉa răng, nói, người khác là ai chứ?

Tướng quân nói, ngoại trừ ngài đều là người khác.

Hoàng Thượng hỏi, Thất đệ ta cũng là người khác?

Đầu Tướng quân rung rinh một chút.

Hoàng Thượng cười, mồ hôi ái khanh sao rơi rớt thế kia? Trẫm nói đùa thôi.  

  CHƯƠNG 20.

Tướng quay sau khi rời cung liền một mực nhốt mình trong phòng. Quản gia dăm bữa nay vẫn luôn sầu lo muốn bàn chuyện với hắn, nhưng trông thấy bộ dáng Tướng quân gục đầu đầy u sầu thì nghĩ tới nghĩ lui vẫn nhịn không được đẩy cửa vào phòng. Tướng quân hiện tại mặc dù không có tâm trạng nói chuyện với người khác, nhưng cũng vẫn nhẫn nại nghe ông nói.

Quản gia kể khổ, tôi đã làm nên nghiệt gì mà nuôi nấng phải một đứa con trai như vậy, thật sự đau lòng khôn xiết, tôi vốn trông mong vài năm nữa có thể ôm một đứa cháu, vậy là quá tốt rồi, đây không phải là tuyệt hậu sao! Tức chết tôi, dạo nay đánh cũng đã đánh mắng cũng đã mắng, nhưng thằng nhỏ vô cùng ương ngạnh nói mãi không nghe, nó luôn mồm bảo nó thật lòng thật tâm với tiểu thiếu gia rồi không phải tiểu thiếu gia thì không được vân vân vân. Ai, đại thiếu gia à, ngần mấy năm nay tôi tự thân dạy dỗ hai đứa nhỏ bọn chúng, chúng nó cảm tình tốt không đánh nhau, tôi cứ ngỡ đó đều là chuyện tốt a, ai ngờ đâu cứ thế rồi... Ai, đại thiếu gia à, tôi chỉ có duy độc một đứa con trai, tôi dạy dỗ nó bảo bọc nó, nhưng vài năm nữa sao còn có thể dạy dỗ có thể bảo bọc đây. Nếu nó thật tâm thì tôi cũng không thể cầm đao bức tử nó a. Tôi đều xem đại thiếu gia tiểu thiếu gia như con của mình vậy, thằng nhóc đần độn kia cũng đã cam đoan rằng sẽ luôn đối tốt với tiểu thiếu gia. Nếu không, tôi đây cũng không thể nào đồng ý...

Tướng quân thật muốn bức hết tóc trên đầu, ý của người là?

Quản gia khóc lóc, nói, đại thiếu gia, nếu hai đứa tụi nó thật có thể êm đềm cùng một chỗ, tôi sẽ thanh toàn cho hai đứa nó, sau này nhà bốn người chúng ta cùng nhau chung sống. Đời này của tôi cũng không nhất định không có cháu bồng, đứa con tương lai của đại thiếu gia tôi sẽ xem nó là đứa cháu ô ô ô.

Không chờ Tướng quân đáp lời, đệ đệ Tướng quân đã từ mép cửa nhào tới cái phịch quỳ gối trước mặt quản gia, nói, cha à, con và anh ấy tương lai sẽ luôn luôn hiếu thuận với người, tuy tụi con không có đứa cháu mà người thích, nhưng hai chúng con đã suy nghĩ kĩ rồi, sau này có thể tới nơi khác nhận nuôi mười đứa tám đứa về cho người ô ô ô.

—— Tiểu thiếu gia à ô ô ô

—— Cha à ô ô ô

Tướng quân thật muốn đập tường.

Tướng quân gào to, im miệng hết cho ta. Quản gia ta biết ý của ông, ông để ta suy nghĩ cái đã. Xong rồi lại bảo em trai hắn, em dìu ông vào phòng rồi lập tức quay về phòng anh ngay, nếu anh uống xong chén trà này mà còn chưa trông thấy mặt em, em cả đời này đừng có hòng bước ra khỏi sân.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#cổtrang