Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4. ta hát riêng ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Tản văn của ú]

   Hôm nay, giữa cái ồn ào của sài gòn, ta chợt cảm thấy cuộc đời này ngột ngạt quá, chẳng nơi nào đủ chỗ để ta chen vào. Bạn bè không có, người yêu cũng không. Vậy mà suốt 20 năm qua ta vẫn cứ trơ đi như thế. Để rồi một phút chợt tỉnh, ta đứng giữa ngã tư đường và tự thấy bản thân mình thật lạ kì.
   Ôi riêng ta, như một ước muốn nhỏ nhoi của đời người, chỉ mong tìm được một người nào đó để tựa vào những lúc mệt mỏi và than thở chuyện hỡi ơi, để cảm thấy cuộc đời này vẫn có khoảnh khắc bình yên như thế và để riêng người thấy được đằng sau lớp mặt nạ của ta không phải lúc nào cũng mạnh mẽ hay cười đùa như vậy.... nhưng buồn thay, bản thân ta nào đã được trọn vẹn yêu ai đó một lần,. Chính vì thế nên đôi khi ta sợ; sợ rằng chẳng thể cho người đời những gì họ muốn. Sợ rằng chẳng thể đáp ứng hết được những gì họ cần. Ta tự nhận là chẳng biết cách yêu.
Hôm nay, ta đứng giữa ngã tư chỉ riêng mình và thấy bản thân cô độc đến lạ. ta thấy những nỗi đau bắt đầu từ một vết xước, tưởng chừng như có thể quên đi được, tưởng chừng là không sao nhưng khi nhận ra thì nó đã là những vết nứt dài; Rạch vào tim những vết thương sâu,rỉ máu. Ta thu mình trong những xót xa, ngồi thu lu một góc ngắm nhìn những lưu giữ về một người rồi đau nhói nơi ngực trái, muốn xóa để quên đi nhưng lại chẳng đành. Ta Giành hết phần của nỗi buồn, một mình ôm trọn những tổn thương chẳng ai hay.
hôm nay ta thất tình, ngồi nghe đi nghe lại những bài  nhạc buồn thiu chỉ vì có vài câu thấy hợp.
Hôm nay ta thất tình, đi loanh quanh thành phố mà chẳng vì mục đích gì, cũng chẳng có điểm đến nào cả. Đi và chỉ mong mỏi một lần được lạc, quên hẳn đường về.
 hôm nay ta thất tình, ngồi nghe Người ta nói :"Thất tình là cơn say của một gã điên giữa một chiều chẳng có nắng; Cứ  Uống hoài chén tương tư dù chẳng có ai say cùng". Nhưng lạ thay, càng say ta càng tỉnh, càng nhận ra bên người chẳng còn đủ chỗ cho mình chen vào. Đành đặt chén tình xuống chẳng dám uống nữa; lặng lẽ ngồi đó nhìn.... lại tự hỏi tại sao chẳng thể say như người đời đã từng, chẳng thể choáng váng vì một người mà không thiết tha đến ngày chợt tỉnh. Tự hỏi phải chăng bản thân ta chẳng có đủ kiên nhẫn để chờ được yêu một người, chẳng đủ mù quáng để đợi một người hết thương người khác không phải ta.
   Ta muốn được say, có thể sẽ chẳng phải một đời nhưng ít ra là hết đêm nay. Ngày mai ta sẽ choàng tỉnh và chẳng còn say người nữa.
không để điều gì vương lại ngoài chút choáng váng khi vươn mình dậy cùng một nỗi đau nơi ngực trái. Ta choàng tỉnh để nhận ra Những thứ đẹp đẽ thì chỉ nên ngắm nhìn từ xa; có lẽ vì vậy nên người ta mới để ánh trời mới gieo mình ở góc trời xa tít.
Hôm nay, Đứng giữa ngã tư đường, Tự dặn lòng là sẽ ổn thôi. rồi sau này ta cũng sẽ hạnh phúc nhưng có lẽ không phải cùng với người.
Còn bây giờ, xin người Cho ta được say nốt hôm nay.

Thôi! Đã mệt rồi sức tàn chẳng theo nữa
Đập-cánh-điên-cuồng vẫn chẳng thể vươn nổi qua mây
Ta chọn riêng ta một góc trời xuân này
Ta sống riêng ta một nỗi niềm rất thật
Dẫu biết chẳng theo là ánh trời sẽ mất
Nhưng lại buồn thay ánh trời chẳng riêng ta
Thôi chọn chẳng mơ, chẳng níu lấy chiều tà
Ôm chút hoàng hôn ngả góc trời xa tít.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#sad