Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Em trai của chị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#G32935

10h đứa em trai của chị gọi chị dậy, nói muốn ăn bánh sinh nhật, 24 năm rồi chưa đc ăn bao giờ, giờ muốn được ăn bánh sinh nhật nhưng phải ghi 2 ngày, ngày 11/1 và 31/10. Nó nói muốn tổ chức sinh nhật cho cả 2 đứa. Con khóc đòi mẹ, chị cũng mặc kệ cũng dậy nhào bột nướng bánh làm cho nó mà nc mắt chị rơi. Chị biết đây là lần cuối chị làm bánh cho nó ăn, đây là lần cuối nó đc thổi bánh sinh nhật, chị ko giữ nó nữa, giữ nó lại chỉ làm khổ nó, giữ nó lại chỉ làm nó nhớ về một người mà nó biết chắc sẽ ko bao giờ quay lại.

Đã hơn nửa năm rồi, nó vẫn thế, vẫn yêu vẫn thương vẫn nhớ một người. Con trai gì mà yếu đuối, đi làm về là ôm lấy ảnh rồi ngồi khóc một mình, thậm chí chị còn giới thiệu người cho nó mà cuối cùng nó đi chơi với người ta nó chỉ chắc đến người cũ để rồi người ta tát nó rồi bỏ về. Chị ko hiểu tình yêu trong thế giới này rốt cuộc vĩ đại, to lớn đến như thế nào mà khiến nó ko thể buông được. Rốt cuộc trong trái tim đó, người đó chiếm vị trí lớn như thế nào mà nó ko thể nào từ bỏ được.

5 lần, đã 5 lần rồi, chị mang nó về bên chị. Lần này dù đau, dù dằn vặt chị cũng ko mang nó về bên chị nữa. Nó sống như thế đủ rồi. Bệnh tim, trầm cảm, nó sống mà ko có đích đến. Nó nói với chị, e chỉ sống qua ngày thôi, sống đc đến đâu hay đến đó, e cũng vì mẹ vì chị vì ba vì cháu e mới sống đến giờ và giờ nó không còn vì ai nữa. Mệt mỏi và chua xót, nhìn đứa e trai 24 tuổi của chị, sáng đi làm, tối về lại chui vào phòng ngồi 1 mình, lắm hôm cơm cũng ko ăn, cứ ở lì trong phòng. Chiều nay chị dọn phòng nó, thuốc bệnh có, thuốc ngủ có, thuốc trầm cảm có, bộ quần áo cũ của người đó cũng có đến cái bàn chải cũ của người đó nó vẫn giữ. Cuối cùng chị cũng hiểu ra, không chỉ trong trái tim nó mà trong cuộc sống của nó vẫn luôn có hình bóng của người đó.

"Em bao giờ đi? Mùng 10 em đi". Lòng chị dậy sóng mà nó nói với chị nhẹ nhàng như thế đấy, không có gì có thể giữ nó lại bên chị đc nữa rồi. Th à, e chị nó vẫn luôn yêu e như thế đấy, chưa bao giờ nó quên đc e cả.

----

Tất cả những tuyệt vọng đớn đau chỉ có thể đánh đổi ngang với phép nhiệm màu. Mang một người ra đi không có nghĩa người kia sẽ ở lại, nếu số phận đã sẵn lòng thương hại, hãy cứu rỗi một linh hồn. Cậu đừng đi!

Tất cả mùa đông nào mà chẳng mở đầu bằng chút heo hắt chia ly, rồi kết thúc đi bằng nắng mai ấm áp, ta không thể là một kẻ cô đơn cứng cáp, nhưng nếu mạnh mẽ hơn, ta sẽ lại sum vầy. Cậu đừng đi!

#Yong

#G32963

Chào mọi người, mình là người chị trong cfs G32935. Thực sự chị không biết nói lời nào nữa, thực sự chị rất cảm ơn ad Yong, vì em mà đứa em chị vẫn ở đó, vẫn tồn tại mặc dù chị biết sự tồn tại của nó chỉ mang hơi thở. Sáng nay, cả nhà đợi em ở phòng, gõ cửa mà nước mắt chị rơi, không biết sau cánh cửa ấy là một tâm hồn không lành lặn hay là một linh hồn vốn dĩ không còn ở thế giới này. Thật may mắn, em vẫn ở đó, em nhìn cả nhà, chỉ nói 1 câu: "cậu đừng đi!"

Ngay lúc ấy, thực sự trái tim của chị tan vỡ, tan vỡ vì quá hạnh phúc, vì đứa em trai duy nhất trong cuộc đời chị còn tồn tại, vì đứa em trai duy nhất trong đời chị vẫn ở đó, vẫn nằm trong vòng tay của chị. Chị biết em ngày nào cũng đọc cfs, chị không mong em trở lại như trước đây, nhưng chị chỉ mong em vẫn mãi luôn ở trước mắt chị, để chị được nhìn thấy e mỗi ngày, dẫu chị biết mỗi ngày với em thực sự rất khó khăn. Chị chưa từng trải qua như em, chị chưa từng biết đến căn bệnh trầm cảm là như thế nào nhưng chị biết cuộc sống đó ko dễ dàng chút nào. Chỉ cần nhìn mỗi ngày em giống như 1 cái xác ko có linh hồn là chị đủ biết em trai chị đã mạnh mẽ để đi tiếp đến bây giờ như thế nào rồi.

Em có nhớ những ngày dù nắng dù mưa dù lạnh dù nóng, chị chở em đi khắp các bệnh viện ở Hà Nội, từ bác sĩ tâm lý đến bác sỹ tâm thần, chị bỏ sau lưng mình cả công việc, cả đứa con còn đang khóc cần mẹ để đưa em đi, chỉ hi vọng 1 lần được nhìn thấy em cười. Hôm nay, sau hơn nửa năm, lần đầu tiên chị được nhìn thấy em cười, lần đầu tiên mà chị cười mà nước mắt chị cứ rơi, lần đầu tiên mà chị cảm nhận được em trai chị vẫn đang tồn tại trên đời.

Em trai à, e hãy cười nhiều lên nhé, dù ngoài kia có bao nhiêu sóng gió, dù ngoài kia mọi thứ đều muốn đạp ngã em thì bên cạnh em luôn có cả nhà đỡ em dậy. Chỉ cần một nụ cười của em thôi, mà chị cảm giác như thế giới của chị tràn đầy sức sống. Em muốn đi đâu, em muốn ăn gì, muốn làm gì, hãy nói với chị được không. Dù có đánh đổi bao nhiêu chị cũng sẽ đánh đổi, dù có đánh đổi cả mạng sống này mà em vẫn còn đó thì chị cũng chấp nhận.

Trưa nay em ăn cơm, em nói với chị, tí dọn phòng vứt cho em thuốc ngủ vs thuốc trầm cảm, em sẽ tự mình vượt qua, em ko quên được Th nhưng e sẽ giữ Th trong trái tim mình, em nói được là em phải làm được nhé vì chị sợ lắm, sợ đứa em trai mà chị yêu hơn tất cả này lại bỏ chị đi lắm. Em nói em sợ yêu, ko yêu nữa, vì ko ai đủ thay thế Th trong trái tim em, nhưng chị vẫn mong em sẽ có đc hạnh phúc của mình.

T à, em là đứa em trai duy nhất trong lòng chị, đứa em trai mà chị coi còn hơn cả mạng sống của mình. Đã 5 lần rồi đấy, 5 lần trái tim chị vỡ nát, 5 lần chị tưởng chừng như ko thể ở bên cạnh em đc nữa, lần này chị xin em, hãy làm như lời em từng nói, thực hiện những lời hứa mà em đã hứa với chị. Em trai của chị đã mạnh mẽ rất nhiều, chị không dám nói chuyện trực tiếp với em nhưng chị biết em đọc cfs nên chắc sẽ đọc được lời này của chị. Phải mạnh mẽ như bây giờ nhé, chỉ cần như bây giờ thôi, còn lại chị sẽ dùng hết tất cả những gì chị có để mang đứa em trai của chị trở về như trước, yêu đời, mạnh mẽ, dũng cảm, hay cười, hay nói và nhất là ánh mắt lúc nào cũng tràn đầy hi vọng của em.
Yêu em nhất trên đời này.

Chị yêu em, T à!

----

Hơi thở của chúng ta chỉ có thể nối dài từ người này sang người kia, từ yêu thương này sang một yêu thương khác, không được phép lụi tàn. Trái ớt xanh đã phải đắng cay từ trước khi chín đỏ, nhưng đâu được phép rụng xuống dễ dàng! Cám ơn cậu vì đã không đi, đã ở lại đây, với chị, với tớ, với tất cả mọi người!

Tớ thương cậu, T à!
#Yong

#G33153

Gửi chị gái thân yêu của em. ko biết bao giờ chị mới đọc được những lời này của em, nhưng em thực sự rất sợ, rất sợ phải nói chuyện với chị hay bất kỳ ai, nên em đành phải lên đây gửi lời tâm sự của em tới chị. Cảm ơn chị hơn nửa năm qua luôn đồng hành cùng em, lo lắng cho em, giúp em vượt qua tất cả.

Từ bé chị luôn là người bên cạnh chăm sóc em, lo cho em sách vở học hành, đến lúc chị đi làm có chồng có con vẫn là chị lo cho em, đến bây giờ em đi làm vẫn là chị hỏi em còn tiền tiêu không chị cho. Lúc em comeout chị cũng là người đầu tiên ủng hộ em, không những thế chị còn điện cho mẹ, nói chuyện với chị cả giúp em comeout.

Hơn nửa năm, 5 lần chị cứu em, 5 lần chị tát em, 2 lần chị muốn là người tự tay giết em, em biết chị luôn yêu thương em, luôn lo lắng cho em. Chị biết em yêu em ấy như thế nào mà phải không. Em đã hứa em sẽ vượt qua tất cả nhưng khó quá chị à, mỗi lần nhắm mắt ngủ gương mặt người ấy lại hiện lên, đi đâu, làm gì em cũng chỉ nhớ tới người đó.

Chị là người đi cùng em đoạn đường rất dài, thậm chí còn đi với em xa hơn là mẹ đi với em. Cũng 4 năm trước, chị cũng từ HN xuống HY để cứu em 1 lần, 4 năm sau em vẫn thế vẫn ko trưởng thành, vẫn làm những chuyện mà ko suy nghĩ. Mỗi ngày với em đối với em là cả một ác mộng, mỗi ngày ký ức với em đều lặp đi lặp lại vào ngày 31/10 đó.

Ngày em được yêu cũng là ngày trái tim em tan vỡ. Chị à em yêu chị nhưng em yêu em ấy rất nhiều. Em cũng như bao người khác chỉ muốn được yêu, được ở bên 1 người sao mà khó quá vậy chị. Rốt cuộc là em không tốt hay tại ông trời thích trêu em. Chị à, em đi nhé, đi khỏi VN này, đi khỏi những ký ức về một người vẫn luôn tồn tại mạnh mẽ trong em. Em xin lỗi vì đã không báo trước cho chị, em cũng xin lỗi vì không thể nói nơi em đến nhưng chị yên tâm em sẽ sống thật tốt, sau khi quên được em ấy, em sẽ trở về. Mình rất hay đọc cfs cũng cảm ơn mọi người đã luôn động viên mình. Chúc mọi người mỗi ngày đều tốt lành.

----

Thế giới của con người đâu phải là thế giới mà ai cũng đứng cùng vào vị trí của nhau, thấu hiểu nỗi đau hay trao cho nhau lời lẽ. Ai cũng xứng đáng được ra đi khi niềm tin hơn một lần chạm khẽ: "Này, mày cần được tái sinh".

Cậu có thể đi từ nơi này đến một nơi lung linh, nhưng đừng đi từ thế giới này rồi thình lình đi vào thế giới khác. Mình chưa từng mong cậu ra đi, nhưng mình nhất định mong cậu quay trở về. Và khi đó, hãy nhớ, luôn có người, ít nhất là một người, chờ CFS từ cậu!

#Yong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top