Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7: Trợ lý

Cp: Tần Mặc / Tần Dạ top x Kinh Mặc bot

Thể loại: dark, R18, rape, boy love

Bối cảnh: Tần Dạ và Kinh Mặc được thả ra trong phiên toà xét sử trước đó. Tổ chức chuyển tới vùng ngoại ô vâng vẻ trong rừng. Xung quanh toàn là cây cối, thú dữ và tà vật. Nếu không phải là cường giả cấp 9 trở lên đừng hòng bước tới. Lần này tổ chức cẩn thận hơn rất nhiều, mạng lưới an ninh giày đặc

________________

Cảm ơn bạn đã đọc

_________________

Tần Dạ và Kinh Mặc thất bại trong việc chạy trốn, cả hai bị bắt lại. Trong phòng giam, gã cố liên lạc với tổ chức cứu viện.

Ai ngờ lại ngoại dự tính của gã, cả gã và Kinh Mặc đều bị bắt ngồi vào bàn đàm phán trong khi chi viện đã sắp tới nơi. Kết quả việc gã nói trước đó đều bị bác bỏ, toàn dân Long Quốc càng tin vào chính phủ

Kết thúc đàm phán gã được đưa tới phòng giam, Kinh Mặc phối hợp với chi viện mai phục sẵn đánh bại cường giả sau đó cùng gã rời khỏi

Tần Dạ biết nếu gã cứ đi như này sẽ liên lụy tới tổ chức nên đã ra lệnh cho kẻ có năng lực dịch dung

Bắt hai cường giả, cải trang thành gã và Kinh Mặc nhốt vào phòng giam, trong thời gian ngắn bọn Long Quốc còn lâu mới phát hiện. Đủ để tổ chức di chuyển sang căn cứ mới, xóa mọi dấu vết

Quay về hiện tại, trong khu rừng hoang vu. Khắp nơi bao phủ bởi cây cối, cỏ dại mong um tùm. Nằm sâu trong rừng có tòa nhà mục, bỏ hoang một thời gian dài, tứ phía không có thú dữ cũng là tà vật. Những người không phải cường giả cấp 9 trở lên đừng hòng vào được

Hành lang tăm tối ẩm mốc, bọn họ cứ đi mãi cho tới cuối đường có cánh của. Kinh Mặc đi trước mở cửa, trong phòng bài trí khá đơn giản. Chỉ vỏn vẹn có cái bàn làm việc, tủ sách và bàn ghế

Nhưng nếu quan sát kĩ nơi đây chẳng đơn giản như cách nó thể hiện, trên bàn có gạc thuốc làm bằng phí thúy đắt đỏ. Tủ sách chứa đầy sách cổ giá cả lên tới tỉ đô, chưa hết đôi bàn ghế còn làm bằng loại gỗ quý hiếm liệt vào danh sách đỏ

Cả hai cúi người chào người ngồi trên ghế, chờ người kia lên tiếng mới ngẩng đầu lên. Người này có ngoại hình đày đặn, tuổi tầm 60, mặc chiếc vest lịch lãm

“Báo cáo nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành” Tần Dạ cung kính nói

Tổ chức vẫn chưa bỏ âm mưu lật đổ chính quyền Long Quốc, đấng tối cao ra kế hoạch mới. Nếu đã không lật đổ từ người phía trên thì bọn họ sẽ đục khoét phía dưới cho tới khi mục rữa mới thôi

“Tốt, tuần sau các ngươi được nghỉ không phải tới đây nữa”

“Cảm ơn ngài, chúng tôi xin phép lui xuống” Kinh Mặc tiếp lời thay gã với tư cách là trợ lý riêng

‘Kétttt’

Hắn đóng cảnh cửa cũ kĩ, mặt nhanh về tiếng kêu, hắn tự hỏi trong phòng của cấp trên rõ toàn là những thứ cao cấp tại sao không thay cái cánh cửa này đi?

Giữa đoạn đường, bỗng hắn bị kéo lại

"Kinh Mặc, em vẫn giận ta à?"

"Đừng tỏ ra thân thiết như vậy, tôi với cậu kết thúc từ lâu rồi"

Tổ chức cấm yêu đương, ấy vậy mà bọn họ yêu lén. Sau đó còn chia tay vào tháng trước

Kinh Mặc nhìn kẻ trước mắt một cách khó chịu, lạnh nhạt hất tay gã ra

"Em-"

"Câm mồm đi, nếu không phải do tổ chức bắt tôi lằm trợ lý cho cậu thì tôi cũng chẳng thèm làm việc với cái loại như cậu đâu"

Mặt gã đen lại, ép sát Kinh Mặc vào tường. Đôi mắt có chút sát khí

"Á!! Này bỏ ra"

Hắn biết, hắn biết cái hành động này

Không ai biết rõ bằng hắn

Hắn vùng vẫy, thậm trí là đá vào bụng Tần Dạ nhưng vẫn không thoát ra được

"Ưm..."

Tần Dạ hôn lấy đôi môi mấp máy kia, ép hắn nuốt thứ thuốc gã ngậm sẵn trong miệng

Gã hôn ngấu nghiến như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương. Kinh Mặc bất lực, cơ thể dần mất sức. Hắn ngã khụy xuống, tầm nhìn trở nên tối tăm

Đến lúc tỉnh lại đã quá muộn

Hắn bị xích trong căn phòng nhỏ, ánh đèn chỉ đủ chiếu sáng chiếc giường hắn nằm

Kinh Mặc đảo mắt nhìn xung quanh, mồ hôi chảy dài trên trán. Hắn không dám manh động

Đối diện có chiếc tủ gỗ, bức tường trắng xoá. Dướng sàn làm bằng cẩm thạch đắt tiền. Bên tay trái là nhà tắm, còn có cả tủ rượu...

Hắn nhìn lại bộ đồ bản thân đang mặc, chiếc áo phông trắng và mặc quần lót

Trong hoàn cảnh này không biết bản thân đang bị gì mới lại

Cạch

"Em dậy rồi à"

"Sao em không nói gì thế? Hửm?"

Giọng nói nhẹ nhàng nhưng nó như con rắn độc bò quanh người Kinh Mặc

Hắn vô thức lùi lại phía sau, lưng đụng phải thành giường mới bừng tỉnh

"T.Ầ.N M.Ặ.C"

Hắn giận dữ, gọi tên người trước mặt

"Người nghĩ tổ chức sẽ không phát hiện ra ta mất tích sao!"

"Fff- hahhahah!!"

Gã bỗng dưng ôm bụng cười, như thể gã vừa nhe một chuyện hài hước nhất trên thế gian này vậy

Kinh mặc cắn môi, hắn có dự cảm chẳng lành

"Em nghĩ xem tại sao chúng ta yêu nhau lâu như vậy mà tổ chức không nhận ra? Tổ chức như thế nào không phải trong lòng đã rõ hay sao"

"Là do ngươi!!!"

Hắn sâu chuỗi lại mọi việc, khi phạm sai tổ chức chưa bao giờ phạt hắn. Nhiệm vụ lúc nào cũng có Tần Dạ

"Phải, còn một điều nữa. Ta chính là đầu não của tổ chức"

"Ơ kìa, sao em lại nhìn ta như thế. Sao em không gọi ta là A Dạ, sao em đổi cách xưng hô luôn rồi?"

Ớn lạnh

Rốt cuộc gã còn dấu bao nhiêu chuyện nữa vậy

"Chắc em đói rồi, ăn chút gì đi. Đừng nghĩ tới việc trốn thoát, em hiểu ta hơn bất kì ai mà"

"Ha!"

Ra là vậy, thì ra cái thằng khốn này tính kế từ trước. Trước giờ hắn luôn tự hỏi, tại sao tổ chức nằm sâu trong rừng. Xung quanh bao phủ bởi thú dữ, tà vật. Tứ phía không camera cũng là người canh gác, anh ninh chặt chẽ đến mức nghẹt thở

Chính là để hắn không còn đường thoát thân

Phải thừa nhận rằng hắn điên nhưng rất thông minh

"Em muốn ta đút cho à"

"Ta tự ăn"

"Được rồi, không làm phiền em nữa"

Cạch

'Mình chắc chắn trong phòng có thiết bị theo dõi'

Không thể không ăn

****

"...Ư đồ chó chết"

"Mình... Biết ngay mà!!"

Cơ thể hắn nóng bừng, ngứa ran, phía dưới cộm lên

Phải

Hắn bị bỏ thuốc

Vào đúng lúc này, Tần Mặc đi vào. Vẻ mặt gã như thể gã vô tội

"Em có cần giúp không?"

Hỏi thế cho có chứ không đồng ý gã vẫn lao vào ch!ch thôi

Đôi mắt hắn ướt đẫm nước mặt, đầu óc trống rỗng, mặc kệ cho kẻ kia làm gì thì làm

Tần Dạ cười, gã tụt quần Kinh Mặc. Không chút do dự cúi xuống mút

Hắn rên rỉ vì sướng

Đến khi sắp bắn, hắn đẩy đầu Tần Mặc ra

"Đ-ủ rồi, nhả ra đi...Hức!"

Gã mà nghe chắc cũng chẳng có ngày hôm nay

Nuốt hết vào bụng, lại còn liếm môi trông cực kì ranh mãnh

"Đâu phải lần đầu chúng ta làm chuyện này đâu"

Gã đứng dậy mở chiếc tủ gỗ ra, bên trong chứa quần áo hở hang. Một đống sex toy, thuốc bôi trơn và bcs

"Ngươi...Cái thằng chó đẻ"

Gã lấy thuốc bôi trơn, cầm cái chân nuột nà vác lên vai mình. Rồi đổ vào ngón tay, bắt đầu đút vào trong

"A..Ah"

Ngón tay không ngừng mò mẫm xung quanh như đang tìm thứ gì đó. Khi chạm vào điểm gồ phía dưới, hắn giật bắn mình. Tay bấu chặt ga giường, làm nhăn nhúm cả một vùng

Cái đó vừa bắn, giờ lại cương lên. Gã cho thêm vài ngón vào, tay còn lại vuốt cậu con trai dựng lên

Sau đó bắn tung toé, chất lỏng dính lên chiếc áo chưa cởi của Kinh Mặc và bàn tay gã

Sướng tới phát khóc

Tiếng nức nở như lời kêu gọi lọt vào tai gã không sót một chữ nào

Phía dưới gã cương đến đau

Bây giờ gã mới cởi quần áo, thân hình hắn chuẩn chỉnh săn chắc. Phía dưới gân nổi lên như con dã thú bị giam giữ vừa được thả

"..."

Bao lần rồi Kinh Mặc vẫn không quen nổi con hàng khủng của gã

Lúc hắn đang thẫn thờ, Tần Dạ vẽn áo hắn lên xoa nắn nhũ hoa hồn hào

"Ư! Đau"

Gã hôn ngực, hôn cổ rồi hôn môi Kinh Mặc. Chỗ gã lướt qua để lại giấu vết đỏ chót, gã như muốn cả thế giới biết Kinh Mặc là của gã

Hắn đánh vào tay Tần Dạ tỏ ý hết dưỡng khí, người kia vừa nhả ra chưa đầy 1 phút đã tiếp tục ngấu nghiến chẳng cho hắn cơ hội thở

Tần Dạ nhân lúc hắn không để ý, đút vào trong. Do bất ngờ, phía dưới co lại, hắn đau đớn rên rỉ

"Thằng- thằng khốn!"

Cho dù là đã nới lỏng nhưng cái thứ đó khủng như vậy, còn cho một cách thô bạo nữa thì đau là phải

Hắn cố hít thở, tay cào lưng đối phương như đang muốn trả thù

Không đợi hắn thả long phía dưới bắt đầu động, máu chảy ra làm phía dưới dễ ra vào hơn

"Hức, con mẹ nhà ngươi"

Leng, keng

Xích ở mắt cá chân đập vào nhau theo nhịp

Bụng hắn gồ lên như ngọn núi nhỏ

Tiếng nỉ non vang vọng căn phòng

"Ngh- chậm...Con mẹ...Ah ngươi chậm lại!"

Bốp

"Hức!"

Bờ mông trắng đỏ ửng lên

"Hah, không phải em cũng thấy sướng điên sao"

"Hửm? Trả lời đi?"

Gã cố ý đâm mạnh vào, Kinh Mặc buộc miệng chửi thề

"Mẹ kiếp!...Nếu không..A...Phải ngươi bỏ...Hừ..Xuân dược vào! Có chết ta còn lâu mới lên giường với- ngươi"

"Vậy à? Hay chúng ta chơi trò chơi đi"

Gã rút ra sau đó đi lấy thứ gì đó, hắn tái mặt khi thấy Tần Dạ lấy ra cây kim

"Đừng!"

"Sao em hoảng hốt như mới lần đầu thử vậy"

Gã túm chân Kinh Mặc kéo lại gần, gã nhét thứ đấy vào lỗ cậu nhỏ của hắn

"Aghh"

"Ta tiếp tục nhé"

***

Phía dưới tinh dịch trào ra ngoài, Kinh Mặc khóc lóc đòi gã bỏ cây kim ra cho hắn bắn

Thực sự rất khó chịu

Trên ngực kẹp nhũ hoa vàng, đến cả dây xích cũng bằng vàng

Hắn bị thao đến chẳng còn biết trời đất, hay "thử nghiệm" những món đồ chơi bao nhiêu lần

Có lẽ Tần Dạ cảm thấy chơi đủ rồi mới rời đi, mặc kệ đống chiến trường vừa bày ra

Kinh Mặc dựa vào sức tàn bỏ cây kim ra, vứt hết món đồ chơi dưới đất. Mệt mỏi thiếp đi

***

"Aghh ta yêu em"

"....A..Dạ cầu xin...Ngươi tha hức cho ta"

Sau hôm đầu tiên bị bắt, gã lúc nào cũng đến thao hắn. Càng ngày gã càng quá đáng, bất quá hắn chỉ đành tuân theo

Phía dưới bị thao bầm tím không khép lại nổi, giọng khàn đặc cứ mở miệng nói là đau

Cơ thể không còn chỗ nào lành lặn, khắp phòng sặc mùi máu và thuốc

Gã luôn mồm nói yêu hắn, nhưng hành động còn không bằng cầm thú

"Em mãi mãi là của ta"

"Thằng chó....Ta hận ngươi!"

Tần Dạ yêu Kinh Mặc, gã có tính chiếm hữu cao lúc nào cũng ghen vô cớ

Cho đến một ngày Kinh Mặc không chịu nổi chia tay gã

Gã đã bám theo mãi không buông

Kinh tởm

Yêu đến phát điên

"Em không thể thoát khỏi đây"

"Ta yêu em đến phát điên"

"Giết ta đi"

****

























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top