Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Dì tôi

Dì Marlenne vốn dĩ đã ít nói từ khi bé theo lời kể của mẹ, giờ sau cái chết của đứa con trai độc nhất, dì trở nên như một cái xác không hồn vậy. Đến ăn còn không buồn động thìa.

Dì ấy tự cách ly mình khỏi mọi người trong gia đình, ngay cả mẹ tôi và mấy anh em tôi cũng thế. Đã 5 ngày rồi chúng tôi không nhìn thấy dì Marlenne ra khỏi phòng. Điều làm chúng tôi yên tâm là trong phòng vẫn phát ra tiếng động đều đặn sau khi mẹ tôi để mâm đồ ăn ở trước cửa cho dì.

Hôm nay tôi được mẹ cắt cử mang đồ ăn và quần áo mới cho dì ấy. Tôi cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều mà còn thuơng dì hơn, chỉ trừ lời dặn của mẹ: Đừng nói chuyện với dì của con. Dì ấy có vẻ không thích điều đó.

Tôi gõ cửa, cánh cửa khô khốc trở mình để hở một khoảng nhỏ đủ để tôi trượt khay đồ ăn vào bên trong. Âm thanh đều đều vẫn lộc cộc vang lên trong phòng. Tôi nhẹ nhàng đặt xấp quần áo sạch ở bên cạnh rồi chuẩn bị đóng cửa lại.

"Antoin, con khỏe chứ?"

Tôi giật bắn người sau khi dì ấy gọi tên tôi. Chẳng hiểu vì sao tôi lại cảm thấy một chút sờ sợ. Vì dì tôi chẳng bao giờ hỏi han ai từ dạo ấy cả.

"Antoin, dì muốn ăn một ít mận khô và trà hoa cúc. Con lấy giúp dì nhé! Dì hơi đắng miệng"

Tôi lẳng lặng đi xuống bếp và kể mẹ nghe.
Mẹ tròn mắt ngạc nhiên vì dì Marlenne ghét mận khô lắm. Thậm chí có một lần bị dị ứng suýt chết vì ăn phải mứt mận khô bên trong nhân bánh ngọt.

"Con dẫn Jannet ra xe chờ mẹ!" - Nói rồi bà tức tốc chạy xuống nhà kho lôi lên một chạo dây xích to đùng rồi xích cửa phòng dì Marlenne lại.
Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì có tiếng la hét trong nhà.

Nhìn lên cửa sổ áp mái. Đó là lần cuối cùng tôi thấy dì Marlenne trong bộ dạng đáng sợ ấy. Đầu dì sưng phù, một bên mắt bị sụp xuống, trên tay vẫn cầm chiếc thìa đầy máu đã khô lại gõ và đâm lộc cộc vào xương quai xanh.

Mẹ tôi lôi chúng tôi vào trong xe rồi rồ máy chạy đi.

Mẹ tôi vẫn luôn miệng nhại lại âm thanh quái gở đó bằng việc đánh hai hàm răng lại với nhau.

"Đáng lẽ...cộc cộc....mẹ nên biết..cộc...việc này...cộc...sớm hơn..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #creepypasta