Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

tv

Giáo chủ của chúng ta sao có thể đáng yêu như thế

Nguyên danh:

我的教主不可能那么可

!

Tác giả:

Tam Tam Tổng Công

三三

Thể loại:

trọng sinh, giang hồ, độc mồm trung khuyển công x mặt lạnh thụ, 1×1, HE.

Tình trạng bản gốc:

Hoàn

Tình trạng bản dịch:

Completed

Biên tập và chỉnh sửa:

Tịch Vu

Notes:

Truyện được làm với mục đích phi thương mại, mong không ai đem bản dịch của mình ra khỏi đây và sử dụng với mục đích khác

1|Sống lại

Đầu trơn mặt phấn, mi gian lộ ra là dạng công tử lưu manh hoàn khố, nhìn gương mặt xa lạ trong gương đồng, Tần Hoài Phong không chỉ hít sâu một lần.

Có điều khi mình đúng lúc đi uống rượu ngắm trăng trở về nhìn thấy hai kẻ trộm ngu ngốc lẻn vào Tàng Trân Các nhà mình, đang định tốt bụng nhắc cho một già một trẻ này rằng trân bảo thực ra đều được cất giấu ở một phòng khác bên cạnh, khiến cho sư phụ đang tiêu dao khoái hoạt cùng sư đệ tức chết mới thôi, như thế nào lại bị sấm sét bổ trúng đầu vậy.

Cho nên nói luyện được võ công cái thế có ích lợi gì, cuối cùng ngoại trừ việc số khổ bị bắt lên làm Chưởng môn ra, chính là bị thiên tai cùng tai họa bất ngờ ập xuống trước mắt khiến mình chết trẻ. Trước khi mất đi ý thức, thứ cuối cùng đập vào trong mắt chính là một gương mặt đầu trơn mặt phấn, mà sau khi tỉnh lại lấy gương đồng đến nhìn vào, cũng là gương mặt yếu đuối kia.

Kinh ngạc đẩy người ở trong gương đồng trước mặt, lại phát hiện cái tên xa lạ thế nhưng lại chính là mình.

"Thi công tử, Giáo chủ đang chờ ngươi."

Một nam tử mặc hắc y đứng cạnh cửa lạnh lùng nói. Tuy rằng tạm thời còn gọi hắn một tiếng 'Thi công tử', nhưng trong giọng nói mang theo sự khinh bỉ lại hiện rõ không thể nghi ngờ.

Bị khinh bỉ là chuyện đương nhiên. Thi Lương Ngọc, là nhi tử của Môn chủ một môn phái nhỏ trước đây ở trong bạch đạo, bởi vì việc lão cha hạ độc hại chết Môn chủ tiền nhiệm bị bại lộ, hiện tại bị người trong bạch đạo gắt gao đuổi giết, chó cùng rứt giậu liền mang theo một đàn thê thiếp cùng thân tín đến nương nhờ Ma giáo. Giáo chủ dường như cũng không có ý muốn thu lưu đám đệ tử chạy trốn này, chỉ miễn cưỡng mà bỏ lại một câu: "Nếu như dâng lên được bảo vật thì sẽ suy nghĩ một chút.", kết quả, có tin đồn là Thí Kiếm Môn có thanh bảo kiếm đệ nhất thiên hạ liền chạy đến theo dõi.

Sau khi Tần Hoài Phong tỉnh lại, cũng không thể làm gì khác mà tiếp nhận việc mình sau khi bị sấm sét đánh trúng liền đi vào thân thể này, hắn còn thực sự nói chuyện cùng với Thi lão cha khi thấy hắn tỉnh lại thì vô cùng vui mừng.

"Thực ra mấy việc bắt người cướp của ở trong thôn trang nhỏ cũng có thể làm rất vui vẻ, làm sao lại chấp nhất với địa vị như vậy chứ. Mỗi ngày mang theo một đám cẩu nô tài đi ức hiếp thôn nữ cùng cụ già, thần khí cỡ nào, oai phong cỡ nào nha. Chúng ta vẫn là nên thoái ẩn về làm ruộng đi."

Lúc ấy vẻ mặt Thi lão cha giống như là nhìn thấy quỷ vậy. Xem ra môt già một trẻ này không thể nào hiểu được tâm tính cầu an ổn của Tần Hoài Phong, giống như hắn không thể hiểu vì sao hai người này vì lại muốn vị trí môn chủ đến mức đi đầu độc người ta.

Vị trí Chưởng môn của Tần Hoài Phong là bị trù tính nên mới ngồi lên, hơn nữa từ sau khi ngồi lên vị trí này, chuyện duy nhất hắn dốc tâm làm chính là bồi dưỡng đệ tử có thể kế nhiệm. Về phần đại nghiệp diệt trừ Ma giáo gì đó, năm trước hắn lấy lý do bị gãy xương ngón tay mà từ chối, năm trước của năm trước là bị dị ứng phấn hoa, năm trước của năm trước của năm trước là năm đó bị xung....

Đối phương cảm thấy hắn vô lý, mà hắn lại cảm thấy hàng năm luôn rầm rộ kêu gọi muốn tiêu diệt Ma giáo, nhưng đám nhân sĩ bạch đào luôn không tiêu diệt thành công thì kêu gọi nữa làm cái gì. Đến khi nào thì hắn mới không cần lấy mấy cái cớ thối nát này, mà có thể ưỡn ngực đáp trả một câu 'Ma giáo đã bị tiêu diệt, đi tiêu diệt làm gì nữa' để bọn họ đừng có phái đệ tử lên núi nữa chứ?

Có điều...

Thật sự là người tính không bằng trời tính. Hiện tại hắn thế nhưng đã xông vào hang hổ, còn đi vào trung tâm của Ma giáo.

"Thi công tử, Giáo chủ đang đợi ngươi."

Đệ tử Ma giáo lạnh lùng thúc giục.

Chẳng những đi vào hang hổ, bây giờ hắn còn được đi gặp lão hổ nữa.

Lại thầm hít sâu một hơi, Tần Hoài Phong từ giữa đám y phục lộng lẫy lấy ra một bộ y phục màu trắng tương đối mộc mạc, sau khi mặc vào thì đi theo đệ tử Ma giáo ra ngoài.

Bước chân phù phiếm, xem ra chủ nhân trước của thân thể này căn bản chỉ là một cái gối thêu hoa

(kẻ vô dụng)

. Tuy rằng cho tới bây giờ hắn chưa từng vì võ công có một không hai của mình mà cảm thấy kiêu ngạo, nhưng hiện tại loại cảm giác giống như mãnh thú bị mất đi vuốt sắc này khiến cho người ta cảm thấy rất không thoải mái. Tuy rằng chiêu thức vẫn còn nhớ vô cùng rõ ràng, nhưng hiện tại không có nội lực, nhớ chiêu thức thì có ích lợi gì chứ?

"Lương Ngọc."

Khi đi đến một hành lang gấp khúc làm bằng đá thì, Thi lão cha được một đệ tử Ma giáo khác dẫn tới vẻ mặt buồn bã đến nắm tay hắn. Giáo chủ tìm bọn họ đến hỏi chuyện, e rằng là muốn trách cứ không có công còn làm hỏng việc. Cũng khó trách lão giả béo đến mức có ba cằm này lo lắng.

Tuy rằng thật sự không có quan hệ, nhưng khi nhìn đến bộ dáng buồn bã của lão giả này, Tần Hoài Phong vẫn động lòng mà nắm lấy tay ông.

"Cha người đừng lo lắng. Nếu như thật sự không được thu nhận, chúng ta liền nói thực ra chúng ta đến đây là muốn tìm công việc rửa chén thôi, chắc sẽ có cách để được ở lại."

Lão giả kia ngạc nhiên.

Sau đó bốn người liền đi đến trước một cánh cửa bằng gỗ đào.

"Giáo chủ, đã mang người đến."

"Cho vào."

Thanh âm thanh nhã dễ nghe. Vốn nghĩ rằng Giáo chủ Ma giáo là một lão già điên đầu tóc lộn xộn, Tần Hoài Phong không khỏi ngẩn người, sau khi được đệ tử Ma giáo nhắc nhở mới nhấc chân bước vào.

Thứ đầu tiên đập vào mắt chính là một tấm bình phong, thân ảnh cao lớn phía sau bình phong tỏa ra khí tức lạnh lùng.

"Thi Trung bái kiến Giáo chủ."

Thi lão cha khép na khép nép hành lễ.

Thấy thế Tần Hoài Phong cũng vội vàng hành lễ nói:

"Thi Lương Ngọc bái kiến Giáo chủ."

Thanh âm thanh nhã từ sau bình phong truyền đến.

"Thi tiền bối cùng lệnh lang vừa phải chịu một phen nguy hiểm rồi."

"Có thể làm việc vì Giáo chủ, chẳng ngại lên núi đao xuống biển lửa, Thi Trung quyết không chối từ."

Thi lão cha vỗ mông ngựa

(nịnh hót)

mà mặt không đỏ tim không đập mạnh, chỉ là ngữ khí đột nhiên biến đổi.

"Đáng tiếc chỉ vì trận sấm sét kia đến đột ngột, hai cha con Thi Trung không thể lấy được bảo kiếm."

Càng nói tiếp thì giọng càng nhỏ. Người ở phía sau bình phong chậm rãi đi qua đi lại.

"Bản Giáo chủ đúng là đã nói dùng điều kiện dâng trân bảo lên để suy nghĩ đến việc nhận hay không nhận các ngươi, nhưng là...."

Đối phương cố ý dừng lại một chút, hại Thi lão cha sắc mặt càng thêm trắng bệch.

"Hiện tại thứ bản Giáo chủ muốn có lại không phải là bảo kiếm."

"Xin hỏi là thứ gì vậy?"

Thanh âm của Thi lão cha bắt đầu run rẩy.

"Là tin tức."

Sau khi phun ra ba chữ kia, Ma giáo Giáo chủ vẫn giấu mặt sau tấm bình phong chậm rãi bước từng bước thong thả từ đằng sau tấm bình phong đi ra. Bạch y thắng tuyết, tóc đen như mực, Giáo chủ Ma giáo mà bạch đạo tiến đánh nhiều năm như vậy vẫn chưa bắt được không ngờ lại là một thanh niên tuấn mỹ.

Tần Hoài Phong nhất thời nhìn đến ngây người, trong lòng không khỏi buồn bực nhân sĩ bạch đạo có phải là bởi vì nhìn thấy bộ dạng Giáo chủ người ta đẹp quá, cho nên mới không xuống tay được?

"Bản Giáo chủ muốn biết chính là sống chết của Môn chủ Thí Kiếm môn Tần Hoài Phong."

Tên của mình đột nhiên được nói ra từ miệng của thanh niên tuấn mỹ. Việc này khiến cho Tần Hoài Phong nhất thời hồi phục tinh thần.

"Lúc ấy sấm sét đánh xuống, ta liền mất đi ý thức, thật sự không biết là Tần Hoài Phong sống hay chết."

Đôi mắt hẹp dài xinh đẹp nhìn về phía Tần Hoài Phong. Hắn vội vàng cúi đầu ôm quyền.

"Xin nghe thêm lời giải đáp của cha ta."

Giáo chủ nhíu mày, nhưng vẫn tiếp tục nói tiếp.

"Nghe đệ tử hồi báo, ở trong Tàng Bảo Các không tìm thấy thi thể của Tần Hoài Phong, nhưng Thí Kiếm Môn mấy ngày nay không thấy Môn chủ xuất hiện cũng là sự thật, hơn nữa đêm khuya cùng ngày hôm đó, Tần Hoài Phong thế nhưng cũng không đi ngủ, còn vừa vặn xuất hiện ở Tàng Bảo Các, việc này xem ra thật sự kỳ quái."

Thực ra tuyệt không có chút kỳ quái. Hắn sở dĩ đêm khuya mới ra ngoài uống rượu là vì rượu kia trộm tới từ chỗ sư bá, quang minh chính đại mà uống thì quá ngang ngược, mà vừa vặn đi vào Tàng Bảo Các chẳng qua vì bên Tàng Bảo Các có một cái lỗ chó rất tiện ra vào. Tuy rằng đường đường là một Chưởng môn lại chui lỗ chó thì có chút khó coi, nhưng mang theo một vò rượu ngon lướt qua mấy bờ tường cao mấy thước mà nói, hắn sợ rằng sẽ làm vỡ vò rượu. Có điều nếu như hắn biết đằng trước sẽ có một tia sét đánh nhầm người tốt thì, hắn sẽ lựa chọn đường khác xa hơn chút là chui qua lỗ chó của Bách Hoa Viên.

Khi Tần Hoài Phong còn đang thầm nuối tiếc trong lòng, Giáo chủ khoanh tay chậm rãi bước đi thong thả nói rằng:

"Tần Hoài Phong võ công tuyệt thế. Bản Giáo chủ vẫn luôn nghĩ muốn mở rộng thế lực phía tây, thế nhưng Thí Kiếm Môn của hắn lại chắn ở bên đó. Nếu như hắn thật sự bị sét đánh mất mạng, bản Giáo chủ có thể an tâm."

Giáo chủ nói xong ngừng lại, tựa tiếu phi tiếu nhìn về phía hai cha con đang cung kính cúi đầu.

"So với bảo kiếm, hiện tại bản Giáo chủ càng muốn biết được tin tức Tần Hoài Phong sống hay chết."

Ngụ ý, đã được thể hiện rất rõ ràng.

2| Xuất môn

Thám thính biết được sống chết của cao thủ số một số hai trong võ lâm, việc này quan trọng, tất nhiên không thể giao lại toàn bộ cho hai cọng cỏ đầu tường võ công không tốt đi làm, chính là Tần Hoài Phong không nghĩ tới người đi theo lại chính là Giáo chủ tôn quý.

"Nếu như Tần Hoài Phong không chết, nhưng thân thể đã bị trọng thương thì, bản Giáo chủ chỉ cần cho hắn một nhát kiếm là được."

Đôi môi duyên dáng đỏ mọng phun ra lời nói lãnh khốc, khiến cho Tần Hoài Phong thân là đương sự rùng mình một cái.

"Nhưng mà Giáo chủ, như vậy thật sự không phải việc quân tử nên làm, sẽ bị người khác lên án."

Giáo chủ khoan thai nhìn lướt qua Tần Hoài Phong.

"Bản giáo là Ma giáo."

Đối phương giơ lá cờ tà đạo đi làm việc tà đạo, làm đến vô cùng hợp tình hợp lý.

Tần Hoài Phong nịnh nọt nói:

"Giáo chủ võ công cái thế, uy danh vang xa. Hơn nữa loại nhãi nhép giống như Tần Hoài Phong này thật sự không gây uy hiếp, không cần Giáo chủ tự mình ra tay mà?"

Người đáp lại là một nữ tử mặc hồng y đứng ở một bên từ đầu đến giờ vẫn không lên tiếng. Trong giọng nói tràn đầy sự khinh thường.

"Tần Hoài Phong kế thừa thiên hạ đệ nhất kiếm, hơn nữa trò giỏi hơn thầy, mười bảy tuổi đã đánh bại Chưởng môn Võ Đang, là kẻ có thể khinh thường sao?"

Nếu biết lão ngoan đồng kia là Chưởng môn Võ Đang, ai thèm vì một khối điểm tâm mà đấu võ với lão chứ?

Tần Hoài Phong kêu oan trong lòng, yên lặng trách cứ chính mình lúc trẻ không hiểu chuyện, nhưng người bên ngoài lại chỉ biết nói về hắn cho sướng miệng.

Vì thế một chuyến ra ngoài đã định. Thi lão cha lớn tuổi vướng víu, 'Thi Lương Ngọc' thân là người duy nhất còn lại biết cách liên hệ với nội ứng như thế nào tất nhiên là bị lôi vào trong đội ngũ. Nếu như đánh lén, nhân số càng ít càng tốt. Ngoại trừ Tần Hoài Phong cùng Giáo chủ có thể sẽ rất đê tiện mà bổ xuống một kiếm, còn có nữ tử mặc hồng y kia.

Lúc đầu Tần Hoài Phong còn thật khờ dại mà nghĩ rằng nữ tử mặc hồng y kia đi theo là để phục vụ bọn họ, nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện hắn sai mười phần rồi. Nữ tử mặc hồng y phục vụ Giáo chủ, mà hắn phải hầu hạ cả Giáo chủ lẫn nữ tử mặc hồng y. Trên vai

gầy gò đeo một túi hành lý lớn, hai người kia thì thoải mái đến độ giống như họ chỉ ra khỏi nhà tản bộ vài dặm đường vậy.

Mặt trời chói chang treo trên cao. Đi trên đường nhỏ không có bóng mát, trên lưng là hành lý giống như một ngọn núi nhỏ, cho dù Tần Hoài Phong có thể thồ hàng như một con lừa, cũng sắp bị mệt đến chết rồi. Huống chi còn là Thi Lương Ngọc luôn luôn trầm mê trong việc tầm hoa vấn liễu vóc người chỉ như một con chó nhỏ không có thịt.

"Công tử, ta sắp bị đè chết."

Cải trang ra ngoài, còn trái một câu 'Giáo chủ', phải một câu 'Giáo chỉ' thì quá vênh vang rồi. Việc như vậy, Tần Hoài Phong thực cẩn thận hỏi qua Giáo chủ.

"Ta rốt cuộc nên gọi Giáo chủ là 'Thiển Ly', hay là Hạ đệ đây?"

Giáo chủ Ma giáo vốn tên là 'Hạ Thiển Ly', hơn nữa vừa vặn nhỏ hơn Thi Lương Ngọc một tuổi khóe miệng hơi giật.

"Công tử."

Quan hệ chủ tớ xác định.

Sau khi nghe hắn tố khố, thanh niên áo trắng một thân nhẹ nhàng khoan khoái đi ở phía trước quay đầu lại, lông mày không hề nhíu lại chút nào.

"Quay về đi."

Tần Hoài Phong sắp bật khóc rồi.

"Công tử."

Tiếng công tử này của hắn kêu thật thống khổ.

Đôi môi mỏng của Hạ Thiển Ly hơi mím lại, tay áo khẽ phất, liền đi đến trước mặt Tần Hoài Phong. Bàn tay trắng nõn như ngọc đặt lên túi hành lý. Ngay lúc Tần Hoài Phong cảm kích chảy nước mắt đến mức ngay cả tâm muốn chắp tay nhường lại Thí Kiếm Môn đều có, lại nhìn thấy đối phương lấy ra một cái bình, tao nhã uống vài hớp, lại thả lại, sau đó khoanh tay nhẹ nhàng tiếp tục đi về phía trước.

Trọng lượng hành lý có nhẹ hơn, bớt đi được một chút nước trong bình. Nữ tử mặc hồng y ở một bên hì hì cười trộm, Tần Hoài Phong đành phải quay lại cười ha ha với nàng, thẳng lưng tiếp tục đi về phía trước.

Nếu như hắn vẫn còn là chính mình võ công cái thế kia, chẳng ngại vác tảng đá trên trăm cân cũng không thấy vất vả, đáng tiếc hiện nay hắn là một tên ăn chơi trác táng tay trói không nổi gà.

Trước đây khi nghe sư phụ nói hắn là kỳ tài luyện võ, hắn cũng chỉ coi đó là lời nói an ủi, để hắn không cảm thấy bài học của mình gấp đôi sư đệ mà ủy khuất, nhưng hiện tại sau khi không hiểu sao lại đi vào thân thể này, hắn mới hiểu được mình được ông trời ban cho bao nhiêu ân huệ. Tuy rằng gần đây mỗi đêm đều có luyện công, nhưng công lực tăng tiến không thể so với lúc trước, quả thực là chậm đến mức độ khiến cho nhân thần căm phẫn.

May mắn trong đám bọn họ có một Giáo chủ Ma giáo, không cần lo lắng cho tính mạng của mình.

Ba người dọc theo đường nhỏ đi đến ngã rẽ phía trước.

Nữ tử mặc hồng y chỉ về phía bên trái.

"Đây là quan đạo, đi khoảng mười lăm ngày là có thể đến được Thí Kiếm Phong."

Sau đó ngón tay ngọc dời đi, chỉ về bên phải.

"Đây là sơn đạo, khoảng mười ngày là đến được Thí Kiếm Phong."

Hạ Thiển Ly thản nhiên nói một câu 'bên phải', liền nâng chân bước đi.

Tần Hoài Phong lưng đeo hành lý như một ngọn núi nhỏ tỏ vẻ như bị áp lực rất lớn.

"Công tử, chỉ hơn kém nhau năm ngày. Chúng ta đi nhanh hơn không được sao?"

"Ta ghét nơi có nhiều người."

Giáo chủ Ma giáo có hơn một ngàn đệ tử cùng thủ hạ trong tay nói như thế.

Tần Hoài Phong đành thở dài.

"Như vậy công tử đi đường cẩn thận. Ta sẽ mau chóng đến hội họp cùng ngài dưới Thí Kiếm Phong."

Hạ Thiển Ly ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Tần Hoài Phong đang muốn đi về bên trái.

"Chúng ta đi cùng đường, cũng mong ngươi cẩn thận một chút."

Tần Hoài Phong đưa lại một ánh mắt u oán.

"Công tử không cần quan tâm, ta có thể tự chăm sóc tốt cho mình."

"Hành lý cần người vác."

Đây là lý do.

Tần Hoài Phong ở đằng sau giống như oán phụ nhìn chằm chằm kẻ một thân áo trắng kia, nghĩ thầm, cho dù không cần bổ một kiếm xuống, hắn đã sắp chết rồi, là bị mệt chết.

May mắn chính là, Hạ Thiển Ly thích sạch sẽ, một thân áo trắng như tuyết đi qua đường đất, nhưng lại không dính chút bụi bẩn nào.

Mỗi lần gặp được dòng suối nhỏ, tất nhiên phải dừng lại rửa mặt mũi tay chân cẩn thận. Tần Hoài Phong mệt muốn chết cũng phải nghỉ ngơi một chút lấy sức.

Mồ hôi ướt đẫm, sức cùng lực kiệt. So với hai người cùng đi vẻ mặt nhẹ nhàng thoải mái, có thể chậm rãi mà nghỉ ngơi tẩy rửa kia hoàn toàn khác biệt, Tần Hoài Phong rõ ràng là dúi đầu vào trong nước, khi ngẩng lên thì ha một tiếng, giống như một con chó nhỏ vung vẩy đầu. Bọt nước bắn lên bạch y sạch sẽ của Hạ Thiển Ly. Không cần quay đầu lại, hắn vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt giết người của đối phương phóng qua đây.

Hắn thật cẩn thận cười làm lành nói:

"Công tử, có chuyện gì không?

Khóe miệng Hạ Thiển Ly nhếch lên, cười vô cùng tà mị, nhưng ý cười không hề lan đến đáy mắt:

"Ngươi thử nói xem?"

Nếu muốn hắn đoán, hắn cũng chỉ có thể nói về hành lý giống như núi nhỏ bên người.

"Hay là công tử tính toán chia sẻ một chút sức nặng cho tiểu nhân sao?"

"...Bản Giáo chủ tương đối thích mấy khối đá này."

Không phải dùng 'Ta', mà dùng 'Bản Giáo chủ', khả năng có thể kháng cự e rằng....không có.

Tần Hoài Phong liếc nhìn mấy khối đá lớn bên cạnh dòng suối nhỏ.

"Thực ra trong ngọn núi phía sau Ma giáo có mấy khối đá hiếm lạ so với mấy tảng này thì có cá tính hơn nhiều."

"Đây là cái gọi là mỗi loài hoa vào trong mắt lại khác, bản Giáo chủ chỉ thích mấy khối đá này."

Xem ra Giáo chủ Ma giáo lòng dạ hẹp hòi này là quyết tâm so đo cùng với hắn.

Tần Hoài Phong bất đắc dĩ tiến lên ôm tảng đá dời chúng đến dưới một gốc cây đại thụ, sau đó vỗ vỗ.

"Đá a đá, ta sẽ cố nhanh chóng trở về mang các ngươi đến phòng của Giáo chủ."

Ánh mắt phía sau khiến cho lưng hắn thấy bỏng rát.

"Bản Giáo chủ hy vọng có thể dọc theo đường đi nhìn thấy chúng nó."

"Khinh công của Giáo chủ rất cao, cho dù lưng đeo mấy khối đá lớn cũng có thể bước đi như bay."

Hạ Thiển Ly vân đạm phong khinh nói:

"Đương nhiên. Hy vọng ngươi cũng có thể lưng đeo mấy khối đá lớn này bước đi như bay."

Xem ra thật sự chạy không thoát.

Tần Hoài Phong rốt cuộc cũng hiểu vì sao bạch đạo năm nào cũng thất bại, nhưng mỗi năm đều muốn đi đánh dẹp Ma giáo. Giáo chủ này thật sự rất đáng đánh.

Sau khi hít vào một hơi, Tần Hoài Phong mới xoay người lại, vô cùng đau khổ nhìn về phía đại ma đầu lòng dạ hẹp hòi trước mắt này.

"Sau này lúc tiểu nhân rửa mặt sẽ cách công tử thật xa."

Hạ Thiển Ly đáp lại bằng một tiếng hừ lạnh, khi đang muốn xoay người rời đi, dường như đột nhiên nhớ tới điều gì đó liền ngừng lại.

"Tần Hoài Phong là một người như thế nào?"

Vừa mới thở ra một hơi, lại lập tức trở nên khẩn trương rồi.

Tần Hoài Phong thật cẩn thận hỏi lại:

"Vì sao công tử lại đột nhiên hỏi như vậy?"

"Cũng không có ý gì khác. Chỉ là muốn nghe một chút."

Hạ Thiển Ly mắt không hề chớp nhìn về phía hắn, giống như muốn đục ra một cái hang trên người hắn.

"Người nọ luôn ru rú ở trong nhà. Chuyện về hắn có rất nhiều đều là tin đồn. Ta muốn nghe ý kiến của người đã từng thực sự gặp qua hắn."

Cuối cùng, đôi môi đường nét duyên dáng đỏ mọng kia phun ra một câu:

"Thí dụ như, hắn có thể là người có hai thân phận khác nhau không?"

3| Đồng hành

Thâm ý trong câu nói kia của Hạ Thiển Ly khiến cho Tần Hoài Phong trộm đổ mồ hôi. Trước tiên mặc kệ người kia làm sao đoán ra được điều này, hắn đành phải ra chiêu sách ứng phó.

"Ta chưa từng nhìn thấy gương mặt người kia."

Đối phương cũng không truy hỏi đến cùng, chỉ là ánh mắt có chút thâm trầm, lại quay lại chủ đề lúc trước.

"Vậy ngươi nói xem Tần Hoài Phong là người như thế nào."

Tần Hoài Phong tránh né vấn đề chính mà trả lời.

"Lúc ấy ta chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái mà thôi."

"Cho dù là liếc mắt một cái, cũng là tận mắt nhìn thấy, có thể nói được một chút gì đi."

Tần Hoài Phong nghiêng đầu trầm tư.

"Có mắt, có mũi, có miệng, có tai...."

'Rắc' một tiếng trầm đục vang lên phía sau. Chỉ thấy một trong mấy khối đá vừa rồi còn được Giáo chủ yêu thích đã bị chém thành hai nừa.

Ngón tay thon dài như bạch ngọc vung lên trước mắt. Tươi cười như hoa, lại lạnh lẽo như băng.

"Bản Giáo chủ đương nhiên biết một người lớn lên có dáng dấp như thế nào."

Tần Hoài Phong cũng muốn trả lời hẳn hoi, hắn cũng có thể trả lời hẳn hoi, dù sao trả lời vấn đề về bản thân không có gì khó hết, nhưng Thi Lương Ngọc lại không thể trả lời được.

Lúc ấy hắn đứng ở một nơi bí mật gần đó, thậm chí còn không nói được một câu nào với một già một trẻ đầu trộm đuôi cướp kia, đối phương làm sao có thể nói ra được cái gì? Vấn đề rõ ràng như vậy vì sao Hạ Thiển Ly lại kiên trì muốn hắn phải nói ra chứ?

Tần Hoài Phong không còn cách nào khác đành hít một hơi trong lòng.

"Lúc ấy ta đang ở trong mấy ngày khó chịu trong tháng, thật sự không thể nhìn thấy rõ ràng."

Hạ Thiển Ly lạnh lùng nhướng mày.

"Một tháng khi nào thì có vài ngày không thoải mái?"

"Loại việc như thế này công tử không thể biết được, có thể đi hỏi Cơ Trưởng lão một chút."

Tần Hoài Phong đưa một ngón tay chỉ sang nữ tử mặc hồng y đang đứng bên cạnh xem trò vui.

Cơ Trưởng lão lập tức nũng nịu.

"Hoang đường, nam tử làm sao lại có ngày trong tháng được chứ?"

Tần Hoài Phong gật đầu:

"Nếu đã biết nam tử không thể có ngày trong tháng, như vậy muốn ta chỉ mới liếc mắt một cái đã có thể nói ra chuyện về Chưởng môn Thí Kiếm Môn chẳng lẽ không phải cũng rất hoang đường sao?"

Sau này, hắn càng phải giả ngu hơn mới được.

Thấy không thể lấy được từ miệng hắn tin tức nào có ích, Hạ Thiển Ly cũng không lằng nhằng nữa. Tay áo khẽ phất lên, bỏ lại một câu 'Xuất phát' rồi xoay người rời đi.

Khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi một chút lại phải trải qua chuyện đột ngột như vậy, còn chưa kịp thở ra một hơi hoàn chỉnh, đã bị gọi xuất phát. Tần Hoài Phong tất nhiên là vô cùng oán niệm trong lòng, nhưng đây chính là 'Hổ lạc Bình Dương bị khuyển khi', huống chi hiện tại hắn đã biến thành một con mèo bệnh, không thể tỏ ra uy phong được, khi nhìn lướt qua tảng đá lớn bị chém thành hai nửa, hắn vẫn là ngoan ngoãn cõng núi hành lý của ba người lên.

Có điều vất vả mệt nhọc cũng được, nhưng khi mà ngay cả thức ăn cũng chỉ tạm được thì, Tần Hoài Phong vẫn là nhăn mặt oán giận ra tiếng.

"Công tử vẫn là nên thay đổi đầu bếp đi."

Tần Hoài Phong ai oán nói xong liền cắn một miếng lương khô tẻ nhạt, mà Hạ Thiển Ly cũng ăn lương khô khó ăn như thế lại thản nhiên trả lời một câu:

"Ta thấy được đấy chứ."

"Công tử, vị giác của ngài không có vấn đề chứ?"

Tần Hoài Phong càng thêm ai oán.

Đáp lại hắn chính là một cái trừng mắt lạnh lùng.

"Ta cảm thấy công tử hẳn là nên trưng cầu ý kiến của chúng ta trước, rồi hãy chuẩn bị lương khô."

"Ngươi có thể chọn cách không ăn."

Vậy thì đói chết.

Tần Hoài Phong bị đe dọa trực tiếp đành phải câm miệng.

Khi đang nghĩ loại bánh bột mì này sao có thể cứng như thế, sao có thể khô như thế, lại nhìn thấy Hạ Thiển Ly ngồi ở đối diện dường như ăn rất ngon miệng. Cái bánh lớn vừa khô vừa cứng từng chút một biến mất giữa đôi môi đỏ mọng duyên dáng, động tác tao nhã, không rơi ra chút mảnh vụn nào. Chỉ cần nhìn thôi liền khiến người khác sinh ra ảo giác là đối phương đang ăn thứ sơn hào hải vị gì đó.

Đôi mắt hẹp dài cúi xuống đột nhiên nhìn về phía này, tầm mắt giống như mũi tên đâm về phía hắn. Tần Hoài Phong lúc này mới nhận ra mình đang dùng ánh mắt rất trắng trợn nhìn người ta.

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, bởi vì nhìn công tử ăn rất ngon miệng, cảm thấy có thể ăn nhiều hơn một chút, cho nên bất tri bất giác liền...."

"Thi Lương Ngọc."

Ba chữ kia gọi lên khiến lòng người kinh hãi. Ngay cả Cơ Trưởng lão thích giả làm phông nền cũng cả kinh, bất an nhìn về phía bọn họ.

Nhận ra mình nói lỡ lời, Tần Hoài Phong vội vàng sửa miệng.

"Không, không, là bởi vì nhìn thấy dung nhan tuấn mỹ của công tử không ăn, liền cảm thấy có thể ăn nhiều hơn, cho nên bất tri bất giác mới nhìn chằm chằm."

Lần này lời nói không bị chặn ngang, nhưng tầm mắt của đối phương sắp đục ra một cái lỗ ở trên người hắn.

"Thi Lương Ngọc, ngươi cảm thấy nếu không đi theo ngươi, khả năng bản giáo chủ có thể lẻn vào Thí Kiếm Phong có lớn hơn không?"

"Giáo chủ võ công cái thế, đa mưu túc trí, cho dù không đi theo tiểu nhân, cũng nhất định có thể thuận lợi lẻn vào Thí Kiếm Phong."

Tần Hoài Phong chân chó mà vuốt mông ngựa, sau đó chuyển đề tài, cố gắng ôm lấy cái mạng cho bản thân.

"Có điều đã có đường đi dễ dàng, cần gì phải chọn con đường khó đi chứ?"

Hắn không biết là ai trong nhà mình cấu kết với người bên ngoài, nhưng muốn hắn mang theo một hai người lẻn vào Thí Kiếm Phong hoàn toàn không phải là chuyện khó, dẫu sao hắn cũng là Môn chủ của Thí Kiếm Môn, chuyện trong nhà người khác có thể không biết, nhưng mật đạo lớn nhỏ thì biết vô cùng rõ ràng.

Nhưng là sau khi nghe được lời của hắn, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của thanh niên áo trắng vẫn lộ ý

cười đến mức khiến tim người khác băng giá.

"Nhưng ngươi khiến cho bản giáo chủ rất giận."

Hắn thừa nhận là mình có chút không biết thu liễm, nhưng tính cách kỳ quái này đã có từ khi ở bụng mẹ, nhất thời không thể thay đổi được, nhưng vẫn chưa đến mức khiến cho người ta muốn ra tay giết chết, trừ phi người nọ cực kỳ hẹp hòi...

Liếc mắt một cái nhìn Giáo chủ Ma giáo một thân bạch y thắng tuyết, nhưng bên trong còn đen hơn mực kia, hắn lại cảm thấy câu vừa rồi không phải là đang trần thuật sự việc, mà là đang uy hiếp.

Cơ Trưởng lão nhẹ giọng nhắc nhở:

"Công tử không thích người khác nói về dung mạo của ngài."

Tần Hoài Phong a một tiếng, sau đó quay đầu nhìn về ý Cơ Trưởng lão một thân hồng y.

"Bởi vì từng bị kẻ khác đùa giỡn sao?"

"Thi Lương Ngọc."

Lần này trong thanh âm nhanh nhã tràn ngập sát ý. Cho dù Tần Hoài Phong có không đổi được tính cách nói năng làm việc tùy tiện như lúc trước còn võ công cái thế thì, cũng biết nếu nói thêm gì nữa sẽ thật sự gặp phải vận mệnh giống như tảng đá lớn vừa rồi.

Câm miệng, gặm bánh. Một lát sau giữa ba người chỉ còn tiếng cắn nuốt.

Sau đó đến lúc lên đường, Tần Hoài Phong đi đến bên cạnh Cơ Trưởng lão trộm hỏi:

"Cơ cô nương, trước mặt Giáo chủ còn điều gì cần phải chú ý không?"

Câu trả lời có được là mấy chữ ngắn gọn súc tích.

"Nói năng cẩn thận, đi đứng cẩn thận, ít nói nhảm."

Xem ra hắn có thể học tập Cơ Trưởng lão cách đứng ở bên cạnh Giáo chủ giả làm phông nền.

Hạ Thiển Ly không thích người khác nhắc đến diện mạo của y, giống như người xấu xí không thích bị nói là xấu, người có dáng vẻ quá tuấn mỹ cũng vì vậy mà không thích bị người khác chỉ trỏ. Về phần không thích đến mức độ nào, ở trên con đường sau đó, cuối cùng Tần Hoài Phong cũng nhìn ra được từ trên một đám người xui xẻo.

Đường núi gập ghềnh hẻo lánh, tất nhiên không thể thiếu sơn tặc chiếm núi xưng vương. Mấy tên sơn tặc bình thường chỉ ức hiếp người già yếu,nữ nhân cùng hài tử làm sao biết đã chặn đường nhầm Giáo chủ Ma giáo khiến người ta vừa nghe tên đã sợ mất mật, tất nhiên là tay cầm đại đao, lao tới hô to một câu 'Đưa tiền hay là muốn mạng!".

Theo lý Tần Hoài Phong võ công không tốt tất nhiên là sẽ trốn sau một gốc cây lớn nhìn đám người Hạ Thiển Ly thể hiện bản lĩnh, ung dung, dễ dàng. Tuy rằng nói là Ma giáo, nhưng Hạ Thiển Ly nhiều nhất chỉ đánh đối phương ngất xỉu. Đang lúc hẳn tỏ ra kinh ngạc cùng kính nể với việc này, lại nghe được từ miệng Cơ Trưởng lão vừa lùi lại sự thực khiến người ta sửng sốt.

"Bởi vì Giáo chủ ngại máu mấy kẻ đó thối."

Có điều có thể hưởng thụ ưu đãi như thế này chỉ có mấy sơn tặc hô to luật lệ, về phần mấy sơn tặc không sợ chết mà đùa giỡn mấy câu đều bị đánh cho trọng thương, chỉ còn một hơi tàn thoi thóp, về sau dù có muốn nhấc đại đao tiếp tục đi làm nghề nghiệp này cũng không thể nữa.

Chính là nói đi cũng phải nói lại, nếu không trải qua một tháng này, Tần Hoài Phong cũng thật sự không ngờ được trên đời này lại có nhiều người thích nam sắc như vậy, hay là nên nói Hạ Thiển Ly thật sự đẹp đến mức khiến người ta quên mất giới tính của y?

Nghĩ như vậy rồi, khi đi đường có lúc hắn nhịn không được nhiều lần nhìn về phía gương mặt tuấn tú như ngọc kia, sau đó....lại bị trừng mắt.

4 | Bt gp

Hin ti Chưởng môn ca Thí Kiếm Môn được người người kính s thái đ làm người có th coi là phn đ ca chính phái ai ai cũng mun giết, hơn na bên cnh còn có mt Giáo ch Ma giáo luôn lnh lùng uy hiếp mình, Tn Hoài Phong qu thc ging như mt con chut nh b ném vào gia rng kiếm bin đao, không mun chu khó luyn công cũng không được, cho nên hn vô cùng bi phc con người Thi Lương Ngc nguyên bn. Dưới tình hung bn b đu là k đch còn dám đt tâm tư lên chuyn phong hoa tuyết nguyt, nói không chng đây mi là coi sng chết ta mây bay chân chính.



Hn mun luyn công, nhưng Thi Lương Ngc chc là không biết luyn, cũng không biết nhng đường kiếm pháp tinh diu này, cho nên hn đành phi luyn lén, trn đi luyn, vì thế đành phi hy sinh thi gian quý giá dành cho gic ng.

Bui ti mt ngày n, khi Tn Hoài Phong như mi khi tnh li gia đêm khuya, li phát hin không thy H Thin Ly đâu. Nghĩ rng Giáo ch Ma giáo nhìn như không ăn thc ăn ca người thường đi khái vn ging người thường mun đi tiu hoc đi tin gì đó, nhưng nếu như b y bt được mình lén luyn công gia đêm khuya thì, mun gii thích cũng rt phin phc, hn lin đi ra xa mt chút đ luyn.



Dưới ánh trăng ging như mt di la mng, Tn Hoài Phong lng thng đi vào trong rng. Ánh trăng rt sáng, nếu có mt bình rượu ngon thì càng tt. Nghĩ đến đây, hn không khi nh nhung s thoi mái t do ngày trước. Đúng lúc này, mt lot tiếng nước truyn vào tai. Hn kinh ngc trong lòng, tht cn thn lun dưới bi cây đi đến ch phát ra tiếng đng.

Trước mt bng nhiên sáng bng lên. Dưới ánh trăng trong tro, gia dòng nước dp dnh trong khe núi, mt tm lưng ging như bch ngc không chút tỳ vết hin lên trước mt hn, tóc dài đen như mc, mm mi xõa trên da tht trng nõn. Trong nháy mt, Tn Hoài Phong có cm giác hn lc bước vào chn tiên cnh, nhưng nháy mt ch nhân ca mái tóc như mây kia quay đu li, hn cht cm thy mình như rơi xung đa ngc Tu La.



Mt ánh mt lnh như băng sc như đao như gió quét bn thng v phía hn.

"Giáo ch, chào bui ti."



Hn c cười vô cùng nnh nt, nhưng ch nhân ca ánh mt kia hoàn toàn không thèm đếm xa đến.

"Ngươi làm gì đây?"



"Đi tiu."

Đôi mt xinh đp kia càng sc bén, bên trong là sát ý mãnh lit.



"Ra b sông đi tiu?"

Nếu như dám nói phi, hn có th xác đnh chc chn rng mình s b mng dưới ánh trăng xinh đp này.



Tn Hoài Phong vi vàng ch tay v phía bi c.

ương nhiên là đi tiu dưới bi c này ri."



Sát ý cui cùng cũng tiêu tán, nhưng gương mt tun tú trng nõn như ngc ca đi phương vn lnh lùng. Đôi mt hp dài sáng ngi vn chm chm dõi theo hn, nhưng ch nhân ca đôi mt y vn không h nói gì. Tn Hoài Phong không hiu ý ch biết m to hai mt nhìn li đi phương.

Gp phi loi người không nhìn hiu ám ch này, H Thin Ly cui cùng đành phi đu hàng.



"Bn Giáo ch đang tm."

Tn Hoài Phong lp tc ôm quyn khen ngi:



"Cho dù đang nơi hoang dã, vn không quên gi gìn v sinh thân th, Gio ch tht là mt người có nguyên tc."

Nhưng hai chân không ri đi mt bước, ánh mt trng trn nhìn chm chm lên thân th ta như bch ngc không chút tỳ vết kia.



Tuy rng đu là nam t, H Thin Ly cũng không kiêng k gì, nhưng đi phương ln mt m to mt nhìn trng trn như vy, thc s khiến y cm thy không được t nhiên. Hung chi người này vn là mt tên ăn chơi trác táng li háo sc.

"Xoay người."



Nếu đi phương không nhn ra ám ch, y lin trc tiếp h mnh lnh.

Tn Hoài Phong ngoan ngoãn xoay người.



H Thin Ly bt đu thc s lo lng đến vic da vào lc lượng như thế này ln vào Thí Kiếm Phong s gp khó khăn.

"Xoay người ri đi."



Tn Hoài Phong tnh ng a lên mt tiếng.

"Cm ơn Giáo ch đã quan tâm, nhưng ta vn chưa mun quay v ng tiếp."



H Thin Ly nghiến răng:

"Nhưng ta mun ngươi lp tc quay v ng."



Nói đến mc đ này, e rng Tn Hoài Phong dù mun gi ngu tiếp, cũng không th gi v na, nhưng hn li không mun ri đi.

Tuy rng nói bc m nhân tm ra này qu là đp mt, nhưng thc s thu hút s chú ý ca hn chính là hình xăm màu xanh trên khuôn ngc trng nõn kia. Hình xăm kỳ l như n như hin gia làn tóc đen như mc đi vi Tn Hoài Phong mà nói, tht s là vô cùng quen thuc, bi vì hình xăm kia ging hình xăm trên người mu thân hn như đúc.



Đi vi mu thân ch làm bn vi hn đến năm sáu tui đã đi v cõi tiên, th duy nht hn nh rõ ch có nt rui đ thm tuyt đp gia hai chân mày, cùng vi hình xăm màu xanh này. Đã qua nhiu năm như vy, dưới s nuôi dưỡng ca sư ph an n trưởng thành, Tn Hoài Phong sm đã không nghĩ đến vic tìm hiu thân thế ca mình, nhưng mà lúc này khi gp được người có hình xăm ging như thế thì...

C hng khô khc. Khi đang mun bt chp bt c giá nào cũng phi hi bng được, li phát hin ra đi phương đt nhiên c ý che đi hình xăm màu xanh trước ngc. Bt nước văng lên ging như viên đn. Ch thy cây ci phía sau rung lên, trên mt Tn Hoài Phong xut hin mt vết máu.



"Giáo ch c t t, tiu nhân đi v trước."

Ôm quyn, nói li tm bit, sau đó chân Tn Hoài Phong ging như được bôi du phi thân quay v.



Tn Hoài Phong không phi người có th gi mm gi ming. Nếu hn có th gi ming, lúc này người tiêu dao sơn thy đi khp mi nơi chính là hn. Sau khi phát hin ra quan h cm k gia sư ph và sư đ, hn lin trc tiếp nói ra khi ming. Thc ra lúc y hn cũng không h có ý gì, ch k chuyn li mà thôi, vi hn mà nói, tính cht ca vic này đi khái ging như vic gà hu vin đ trng, nhưng người nói vô tâm, người nghe có ý.

Sau khi hn b sư đ phn trư ăn lão h thng kh đến nói mt tràng, lin git dây sư ph ri khi Thí Kiếm Phong. Sư đ hn b ngoài t đu đến chân là b dáng chính nhân quân t, thc cht là mt tiu nhân. Nếu ngày nào đó sư đ nơi nào đó lp ra Tiu Nhân Môn, hn tuyt đi s không kinh ngc, cho nên nói, sư đ b lang sói ăn mt tim kia làm sao còn nghĩ cho tâm tình ca người làm sư huynh như hn ch, rõ ràng là ch mun gii thoát cho sư ph khi s ràng buc ca chc Chưởng môn. V phn người thay thế, ai làm cũng được, sư đ không qun nhiu như thế.



Chính là dù đã có vết xe đ đau kh như thế, Tn Hoài Phong vn không th khng chế lòng hiếu kỳ ca mình. Nếu hình xăm màu xanh kia có liên quan đến bí mt to ln gì, hn có th s đưa đến ha sát thân không? Cho dù chết, e rng cũng s b người ta xem như mt tên ngc chết vì mt chuyn chng đáng.

Hin ti hn không phi Chưởng môn Thí Kiếm Môn võ công cái thế, thân thến kia, mà ch là mt tên ăn chơi trác táng ly vic đùa gin con gái nhà lành làm mc tiêu sng.



Ngay khi thiên thn trong lòng Tn Hoài Phòng đang đánh nhau thì, ba người bn h cui cùng cũng đi đến Thí Kiếm Phong, bi vy cũng chuyn t đường núi sang đường quan. Nhìn thy khách đim lâu ri mi xut hin, hn tht s cm đng đến rơi nước mt.

Cui cùng cũng được nut mt miếng cơm cùng đ ăn nóng st, cui cùng cũng không cn ly tri làm chăn, ly đt làm giường, Giáo ch Ma giáo lm yêu cu khiến hn kh s là khuyết đim vn đang tn ti, nhưng lúc này Tn Hoài Phong vn cm thy rt vui v.



Lúc bn h đi vào khách điếm thì đã mun, tri đt nhiên trút xung mt trn mưa to, người đi vào tìm ch ng tr nhiu gp đôi. Khi bn h đi vào, khách điếm đã không còn phòng, nhưng Giáo ch Ma giáo ra tay li khác, khiến ch quán nhanh chóng dâng lên hai sương phòng. Cơ Trưởng lão là thân n nhi, đương nhiên là ng mt gian, còn li mt gian đương nhiên là hn và H Thin Ly chung.

Phi cùng mt phòng vi H Thin Ly va nh nhen va yêu sch s, Tn Hoài Phong vn không h nghĩ rng đi phương s đng ý đ cho mình mt na giường, vì thế hành đng trước s giành được li thế, va bước mt bước vào sương phòng, hn lin vèo mt cái nhy lên giường. Giường đm mm mi lp tc b qun áo dính đy nước mưa ca hn biến thành nhăn nhúm khó coi.



Sc mt ca H Thin Ly càng khó nhìn.

"Thi Lương Ngc."



"Có."

V mt Tn Hoài Phong cười vô cùng rng r, sau đó hn vn mang theo n cười rng r như vy c người b quăng xung giường.



"Ta đã gi tiu nh mang đm giường mi đến đây."

Áo trng ca H Thin Ly tung bay, tao nhã ngi lên chiếc giường thiếu chăn nm, trên mt l ra n cười đc ý. Dưới cái nhìn ca Tn Hoài Phong đang cht vt ngã trên mt đt, n cười này tht s rt chướng mt, thế nhưng H Thin Ly tun m vô song, cười như vy thot nhìn vn đp đến hút hn người khác.



Tn Hoài Phong th dài.

"Công t, thc ra giường này cũng không tính là quá nh."



"Nhưng ta cũng không th ph ý tt ca tiu nh đc bit đưa chăn nm mi đến được."

Đang lúc H Thin Ly khoan thai nói nhng li này, tiếng gõ ca va vn vang lên.



Hai mt Tn Hoài Phong lp tc sáng ngi.

"Yên tâm đi, ta s x lý chuyn này n tha."



5| Tin tc

M ca phòng ra, lin nhìn thy tiu nh đang ôm chăn bông rt dày đng ngoài ca.

ến đưa chăn bông sao?"

Tn Hoài Phong mang theo gương mt hòa ái mm cười.

Biết được phòng này có mt công t rt đp mt lnh khó hu h, tiu nh vn đã chun b tinh thn mà đến, không ng rng nhìn thy đu tiên li là mt gương mt hin lành như thế, cõi lòng tr nên m áp, nhit tình đáp:

"Đúng vy. Tht có li, đêm nay người đến tiu điếm tìm ch ng tr nhiu quá, đành đ hai v công t chu thit chung mt phòng."

Nói xong hn nghiêng người qua, lin nhìn thy H Thin Ly đang lnh lùng ngi trên giường. Tiu nh ln lên nơi nh bé này, nào đã tng gp mt v công t tun m như vy, lp tc nhìn đến ngây người. Ch sau khi phc hi tinh thn li, nghĩ ra vn còn Tn Hoài Phong v mt hin lành đó, lin ly thêm can đm, nói vào giúp tri chăn đm ra, cũng mun gn gũi v Giáo ch Ma giáo tun m hơn chút, nhưng không ng li b Tn Hoài Phong cn li.

"Ngươi cm thy chúng ta cn dùng thêm mt phn chăn gi na sao?"

"Nhưng đây là do v công t áo trng đc bit dn dò ly đến."

Tiu nh t v khó hiu.

Tn Hoài Phong vut cm, ánh mt hơi ti nhìn v phía tiu nh:

"Có l là do công t nhà ta nhm. Nên biết rng..."

Câu nói tiếp theo càng có thêm thâm ý.

"Công t nhà ta và ta vn luôn ng cùng mt giường."

Tiu nh ln này dù có đn đn hơn cũng có th nghe ra ng ý ca Tn Hoài Phong, hung H Thin Ly tun m mt thân bch y thng tuyết càng hơn n t nhiu ln.

Mt tiu nh nháy mt đ bng, mm ming không rõ nói mt câu 'Đã quy ry ri', lin đnh xoay người ri đi, li b H Thin Ly sc mt càng lúc càng xanh mét lnh ging gi li.

"Đem chăn gi vào."

Thanh âm không gin t uy. Tiu nh cm thy thân th mình ging như b mt si dây kéo v, đi thng tp đến bên cnh H Thin Ly, sau khi buông chăn nm xung giường lin vi vã ri đi.

Tn Hoài Phong nhìn bóng dáng tiu nh vi vã ri đi, th dài tiếc hn, mi đóng ca g li, xoay người lin đi din vi tm mt lnh lùng ca H Thin Ly.

Theo như hn đã tính toán, tiu nh ôm chăn quay v, ch còn li mt phn chăn gi thì, H Thin Ly cũng s đành phi nhường ra mt phn giường, nhưng hin ti xem ra là trm gà không được còn mt nm go.

"Vì mun được ng trên giường, ngươi không ng ngay c thanh danh cũng không cn."

Trong thanh âm thanh nhã mang theo ý cười lnh lùng.

Tn Hoài Phong đành phi cười gượng đáp li.

i trượng phu làm vic ln không đ ý chuyn vt vãnh."

"Nhưng bn giáo ch đ ý loi vt vãnh này a."

H Thin Ly kh liếc Tn Hoài Phong. Đôi mt xinh đp ánh lên mt tia lnh lo rét but.

Tn Hoài Phong đành phi chân chó chp lên mông nga:

"Giáo ch mt thân quý khí, cho dù hiu lm, cũng s ch cho rng ta mi là nam sng ca Giáo ch. Danh d ca Giáo ch tuyt đi s không b tn hi."

"Như vy cũng đã đ vũ nhc ri."

Mt câu trước đó còn khiến Tn Hoài Phong cm thy áy náy, nhưng câu tiếp theo H Thin Ly nói ra lin khiến cho cm giác ti li ca hn biến mt hu như không còn:

"Bng ngươi cũng xng làm nam sng ca ta sao?"

Trong ging nói tràn đy s khinh thường, tuy rng Tn Hoài Phong cm thy có chút oan khut, nhưng ngm nghĩ li thì, b dng ca Thi Lương Ngc này tuy không có khiếm khuyết gì, nhưng li o l, b dáng cũng lưu manh, qu thc không th làm ni nam sng ca Giáo ch tuyt sc tun m, vì th lin tr li bình thường.

Sau đó hn vn đành phi ng dưới giường. Vn H Thin Ly đnh lnh cho hn tri chăn đm, nhưng thy ng tay áo dính nước mưa cùng hai bàn tay ca hn, lin kêu hn tránh sang mt bên, t mình tri ra.

Nếu đã thy hn b ướt như vy, nên đ cho hn tm ra trước mi đúng, nhưng v Giáo ch Ma giáo này dường như không hiu cái gì gi là thương cm, khi nhìn thy hn đang lc li trong hành lý ly ra mt b y phc sch s thì, lin ra tay trước nói:

"Ta đi tm ra trước."

Tn Hoài Phong ai oán vò vò ng tay áo ca mình, khiến cho H Thin Ly không h có th cm xúc gi là thương cm nhìn thy hn b ướt như thế, li ch phun ra ba ch lnh lùng:

"Vò cho sch."

Tn Hoài Phong bt đu hoài nghi ngôi v Giáo ch Ma giáo này ca H Thin Lý có phi là dùng th đon bn thu gì đt ti được không. Nếu không loi sinh vt máu lnh này sao có th thu phc qun chúng ch?

Tuy rng mùa hè rt nóng, nhưng trn mưa này cun đi không ít hơi nóng, li thêm mt trn gió lnh, Tn Hoài Phong b ướt vn cm thy rt lnh, nhưng dù có lnh đến my cũng phi ch sau khi v Giáo ch Ma giáo này tm xong mi có th vào tm. May mn chính là, chc lát sau H Thin Ly không biết vì chuyn gì mà ri đi, đến tn lúc tiu nh mang nước tm đến vn chưa có quay v.

Cũng không th đ cho nước tm m áp c ngui không như vy đi.

Tn Hoài Phong vui sướng vi vàng cm ly qun áo, đang mun ci y phc m ướt trên người xung, không ng đúng lúc này ca m ra.

H Thin Ly nh nhàng đi ti nheo mt li, cười nht nhìn v phía Tn Hoài Phong đang mun vào tm:

"Ta nh rõ ra đã nói mun tm trước."

Tc đ Tn Hoài Phong mc li qun áo vào so vi bt c th gì đu nhanh hơn, cui cùng tht cht đai lưng, thn thanh khí sng nói:

"Va ri ta ch là mun th đ m ca nước h công t thôi, nếu quá nóng s làm hi đến thân th quý giá ca công t thì tht không tt."

H Thin Ly khoanh tay thong th bước đến bên cnh thùng tm, ngón tay trng nõn như ngc khua vào trong nước.

"Ta cm thy đ m ca nước như vy là va ri."

Tn Hoài Phong cười ha ha ngi ngùng chy ra xa v phía ca ra vào.

"Vy công t c t t dùng đi."

H Thin Ly li cười mà không nói, nhưng khi thy Tn Hoài Phong đã lui đến ngoài ca, trong thoáng chc hn đnh đóng ca li, đt nhiên cười vô cùng xán ln nói:

"Có điu nếu ngươi đã lo rng nước quá nóng, hay là ngươi dùng nước ta đã tm qua đ tm ra đi."

"..."

Tn Hoài Phong bt đu nghĩ bn thân trước kia luôn thoái thác không tham d vic tho pht Ma giáo tht s là rt không nên.

.

Cui cùng Tn Hoài Phong vô cùng trung thành nghĩ mun giúp Giáo ch kim tra nước m đành phi dùng nước Giáo ch đã dùng qua đ tm. Vn thân th đã lnh như băng li phi nhy vào trong nước lnh but, cm giác này qu tht rt kh s, cho nên Tn Hoài Phong vi vàng lau người ri đi ra, sau đó c ý không lau khô tóc, làm cho sàn nhà vương đy nước.

Sc mt H Thin Ly qu nhiên tr nên cc kỳ khó coi.

"Vì sao còn không mau lau khô tóc đi?"

Tn Hoài Phong c hng vy vy tóc mình my cái:

"Bi vì tht s lưu luyến hương thơm trên cơ th ca công t. Tht không h là công t, cho dù nước đã tm qua đu thong mùi hương thơm ngát, khiến người khác say mê không thôi."

H Thin Ly thn nhiên nhìn lướt qua Tn Hoài Phong đang c gng làm ướt sàn nhà:

"Sm biết vy va ri s không gi tiu nh bưng nước tm đi, đ cho ngươi bơi trong đó hết đêm nay."

Tn Hoài Phong cười gi l gt đu liên tc:

"Đáng tiếc, đáng tiếc."

Nhìn Tn Hoài Phong nói mát vô cùng t nhiên như vy, H Thin Ly ch có th lnh lùng trng mt liếc đi phương mt cái, sau đó khoanh tay đng lên. Lúc này có tiếng gõ ca vang lên, Tn Hoài Phong vn đnh lp tc chìm vào gic ng, li nhìn thy Cơ Trưởng lão cùng mt nam t mc hc y khác đi vào, v u oán hin lên rõ ràng trong mt.

Sau khi đóng ca li, nam t mc hc y cung kính quỳ mt gi xung.

"Thuc h tham kiến Giáo ch."

H Thin Ly dùng ánh mt ý bo nam t đng dy, tao nhã ngi lên ghế trên, cn thn ung mt ngm nước trà xanh.

"Tình hình thế nào ri?"

"Căn c theo tin tc do thám được, hin ti Tn Hoài Phong đang hôn mê trên giường, Thí Kiếm Môn đang tìm mi danh y có danh tiếng trên giang h đến cha tr cho hn."

Tn Hoài Phong c kinh, toàn b cơn bun ng cũng bay sch.

Không th ng được li có th nghe được...tin tc v tình hình hin ti ca thân th mình. Loi cm giác này qu thc là rt kỳ diu. Mi người tp trung nơi này nói v mt người, mà hn ca người y thì li đang đây. Có điu biết rng mình cũng không thc s chết đi, hn cũng thoáng có chút an tâm.

H Thin Ly nghe xong, lông mi không h nâng lên, không chút gn sóng hay s hãi hi:

"Tin tc này có th tin được không?"

"Người cung cp tin thc chính là mt trong nhng đi phu được mi đến chn mch cha tr cho Tn Hoài Phong."

H Thin Ly va lòng mt tiếng, sau đó liếc mt nhìn Tn Hoài Phong mt cái:

"Ngươi tht s không nh rõ tình hình lúc đó sao?"

Tn Hoài Phong còn đang t hi v thân th ca mình, đi đến sau khi H Thin Ly lnh lùng gi hn mt tiếng hn mi phc hi tinh thn li.

Hn vi vàng gãi gãi đu gi ngu:

"My ngày nay chy đi quá mt mi, li m mt mà ng gt mt. Giáo ch hi ta cái gì vy?"

B dáng không yên lòng ca hn trong mt H Thin Ly cũng không phi đơn gin ch là cho mt mi tích t.

H Thin Ly liếc mt nhìn Tn Hoài Phong mt cái đy thâm ý, đôi môi mng hơi mím li.

"Ngươi th nói xem, vì sao tên gi thêu hoa như ngươi có th an toàn đi ra, mà Chưởng môn Tn Hoài Phong ca Thí Kiếm Môn võ công tái thế, ngược li lâm vào hôn mê là sao?"

"Không phi bi vì do sm sét đánh trúng vào Tn Hoài Phong sao?"

"Vy ngươi nói xem vì sao sm sét li đánh trúng Tn Hoài Phong, mà li không phi ngươi?"

Tn Hoài Phong khó x hơi nhếch ming:

"Này... là ý ca ông tri, làm sao ta biết được ch?"

H Thin Ly tao nhã nhp mt ngm trà:

"Ngươi có th đoán."

Này không phi rõ ràng là đang đùa gin hn sao?

6| V hôn thê

Chuyn ca ông tri, li mun hn đoán. Tn Hoài Phong nhìn v phía hai người mt đ mt đen đng kia cu cu, nhưng dù c hai người đ đen kia đng lên cũng không nng bng mt v Giáo ch bch y thng tuyết. Hai người kia rõ ràng là đang tránh né ánh nhìn ca hn.



Tn Hoài Phong bt đc dĩ hít sâu mt hơi, quyết đnh ba chuyn sinh đng mt phen.

"Nói đến ông tri mt ngày n, đúng lúc n ào vi người trong nhà, kết qu là ni gin đùng đùng mun tìm người trút gin, nhưng ông ta dù sao cũng ch là ông tri thôi, loi vic gin chó đánh mèo này không khi có chút không phóng khoáng, vì thế dù thế nào cũng phi tìm mt cách tt đ gin chó đánh mèo mà không b người ta lên án. Vì thế ông tri nghĩ a nghĩ, cui cùng ông ta cũng nghĩ ra. Ông ta quyết đnh dùng sm sét đi đánh k xu."



Tiếng chén v ngt ngang li hn. Nhìn v phía tiếng đng, ch thy H Thin Ly ngoài cười nhưng trong không cười nhìn hn.

"Giáo ch?"



Mt tiếng 'Giáo ch' này ca hn gi vô cùng cn thn.

H Thin Ly nh nhàng buông chén trà đã v vn xung, tr li cho hn hai ch:



"Tiếp tc."

Nếu đã có tôn d, Tn Hoài Phong chn hưng li tinh thn mt chút, tiếp tc nói.



"Vì thế ông tri phi tìm k xu, ch thy dưới nguyt hc phong cao, hai bóng người lén lút quanh qun mt ch n. Ông tri thét mt tiếng tht dài trong lòng, được, vy x pht my tên đu trm đuôi cướp này. Ông tri ghét nht là bn chut nht lén lút, ging như thê t ca ông ta vy, li dám xem trm thư tình ông ta viết cho Quan Âm my trăm năm trước, hi ông ta thn quá thành gin, mi làm ln chuyn lên."

Mt tia chp khó hiu thế nhưng b hn phóng tác thành mt đon chuyn tình duyên như vy, Tn Hoài Phong có chút bi phc mình. Hn thanh ging mt chút ri tiếp tc k chuyn.



"Ch thy ông tri nâng trượng sm sét ca mình lên, khi đang đnh vung xung, li thy có người chui qua l chó vào trong, nhìn theo ánh trăng, phát hin người kia có dáng v đp hơn ông ta nhiu lm, nht thi ghen ghét d di, quyết đnh ly người n ra khai đao, vì thế quyn trượng vung lên, Chưởng môn Thí Kiếm Môn chui t l chó ra c như vy b sm sét đánh trúng."

Chuyn xưa đã k xong, đáng tiếc không có tiếng v tay.



H Thin Ly cười lnh thn nhiên nói:

"Tn Hoài Phong s không chui qua l chó."



Ch chân tht duy nht li b ph đnh.

Tn Hoài Phong ai oán nhìn H Thin Ly.



"Là Giáo ch kêu ta đoán mà."

"Nhưng không phi đoán by."



Trong ging nói thanh nhã l ra chút lãnh ý.

"Thi Lương Ngc, ngươi dường như rt am hiu cách chc gin người khác."



Tn Hoài Phong cười nnh.

"T ơn Giáo ch thưởng thc."



"Bn Giáo ch không phi đang khen ngươi."

Tng ch ging như nghiến răng nghiến li bt ra.



Tn Hoài Phong ngc nhiên, sau đó nghi hoc nghiêng đu.

"Hay là..."



H Thin Ly cm thy mình hn là nên cn đi phương nói tiếp, nhưng li không khi tò mò mun biết người này mun nói tiếp cái gì, vì thế không chn li.

"Giáo ch là đang ghen t vi ta?"



Y hn là nên chn li mi đúng.

Mt tay đt trên bàn, H Thin Ly yên lng t hi mình vì sao biết rõ người này s chc gin bn thân, nhưng vì saoy vn mun đáp li đi phương ch?



"Ta nói a Giáo ch..."

"Câm ming."



Ln này không biết Tn Hoài Phong s nói ra th gì khiến y ni gân xanh hơn li trước đó na, y hiu rõ ngm h lnh, sau đó chuyn hướng sang nam t hc y.

"Tình hình trong giáo thế nào?"



Nam t hc y cung kính tr li:

"Hai Đi H pháp x lý mi vic rt tha đáng, thnh Giáo ch yên tâm."



Sau đó cn thn báo cáo mi

s v ln nh trong giáo t sau khi H Thin Ly ri đi, H Thin Ly va nghe va gt đu hài lòng.

Nói xong, nam t mc hc y dng li mt chút, sau đó có chút chn ch mà nói ra hai ch 'Còn có...'.

H Thin Ly nhướng mày.

"Chuyn gì?"

"... Là chuyn có liên quan đến Thi công t."

Tn Hoài Phong mt bên nhàn nhã vô s cho mui ăn va nghe, lp tc khôi phc tinh thn.

"Có liên quan đến ta?"

Nam t mc hc y không đ tâm đến li ca hn, mà chm rãi đi mnh lnh ca Giáo ch nhà mình.

Đi vi ph t Thi gia phn đ ca chính đo này, cao thp trong Ma giáo rt không va mt, nhưng hai người trong chính phái danh tiếng sm đã hng hết cũng không th sng yên trong chính phái, có th nói là k hai mt. Cho nên dưới cái nhìn ca Tn Hoài Phong, tìm mt thôn trang nh mai danh n tích sng yên n, bình thường làm chút chuyn xu như trm cp, c hiếp thôn dân linh tinh gì đó ngược li càng yên n t ti.

H Thin Ly thn nhiên liếc mt nhìn Tn Hoài Phong mt cái.

"Nói nghe nc cười."

Tn Hoài Phong nghĩ rng bn thân có l mt nhc, cho nên nghe nhm my ch 'Nói nghe mt chút' thành 'nc cười', có điu tt c sâu ng sau khi nghe thy mt câu ca nam t hc y đu chy mt.

"V hôn thê ca Thi công t tìm đến ca."

H Thin Ly mm cười.

"Là cô nương thuc thanh lâu nào?"

Tn Hoài Phong nghĩ va ri chc có l không phi là mình nghe lm.

"Là n nhi ca Chưởng môn mt môn phái nh trong chính phái, hơn na..."

Ln này nam t hc y còn liếc nhìn Tn Hoài Phong mt cái, khiến cho hai mt ln da du y đu nhy dng lên.

"V cô nương kia còn đang mang bu."

Tn Hoài Phong c kinh sc mt xanh mét. Dù sao hn vn luôn quen thói t do t ti cũng không mun đang dưng b coi là cha ca người khác.

Trái ngược vi v mt cng ngc ca Tn Hoài Phong, H Thin Ly li cười vô cùng sng khoái, rt có cm giác vui sướng khi người gp ha.

"Ngươi xác đnh không phi là b bnh lây qua tình dc mà đến báo thù ch?"

Nam t hc y còn chưa kp đáp li, Tn Hoài Phong không đành lòng chu nhc lp tc nhy ra phn bác:

"Giáo ch, ta t biết thân th mình tht s khe mnh!"

H Thin Ly cười lnh.

"Nếu thân th khe mnh, sao ch mi đeo vài món đ linh tinh, đã ging như mt lão nhân trăm tui kêu kh kêu mt?"

"Gio ch đây là dùng tiêu chun con la đ đánh giá, nhưng ta ly tiêu chun con người đến đ đánh giá."

"Con la không phi nên ly tiêu chun ca con la đến đ đánh giá sao?"

Tn Hoài Phong rt mun phn bác mt câu dù có coi hn như con la, cũng phi nhìn ra hn là mt con la gy không th ch ni quá nhiu vt nng a, như vy không phi là mun khiến cho hn mt chết sao? Có điu nghĩ đến đi khái s b lnh lùng đáp tr li mt câu "Nếu chết thì thay con khác", hn vn yên lng mà lui v phía sau tiếp tc cho mui ăn.

Tuy rng cho ti nay hn luôn là người b tri quăng xung, nhưng bt ng xy ra chuyn v hôn thê, cùng vi... chuyn hình xăm qun quanh nhiu ngày nay vn khiến cho tâm hn gn sóng.

Cho đến khi nam t hc y cùng Cơ Trưởng lão mc hng y ri đi ri, ngay c sau khi tt đèn chui vào chăn, Tn Hoài Phong vn không th nào hi phc li.

Đi vi thân thế không rõ ca mình, hn cui cùng đã tìm được mt chút manh mi, nhưng nếu hn vn li trong thân th này, tt c mi th ca Tn Hoài Phong có liên quan gì đến hn ch? Hn chiếm được mt thê t, rt nhanh s phi nhn mt nhi t. Hn s đi hết cuc đi ca Thi Lương Ngc, không có võ công cái thế, cũng không có gánh nng môn phái, hn s tri qua nhng ngày rt bình thường.

Có l đi vi Tn Hoài Phong cho ti nay vn không biết phi tiếp xúc vi thế gii bên ngoài như thế nào mà nói là mt chuyn may mn, nhưng đây dù sao vn không phi là cuc đi ca hn. Tình cm thê t cũng được, tình thân vi người nhà cũng tt, nhưng không phi là dành cho hn.

Tiếng mưa rơi không dt ngoài ca s. Tn Hoài Phong suy nghĩ đến xut thn nghiêng người, không ng li nhìn thy mt đôi mt xinh đp sáng lp lánh. Trong căn phòng ti om, gương mt tun m nhưng lnh lùng trong tro ca H Thin Ly như n như hin, cho dù biết mình không có đon t chi phích, tim hn vn không khi đp nhanh hơn.

"Giáo ch?"

Đáp li hn chính là mt tiếng th dài nh nhàng. Trong bóng ti, H Thin Ly thiếu đi v quý khí cao cao ti thượng mi khi, ngược li còn có chút v... cô đơn?

"Thi Lương Ngc."

Thanh âm thanh nhã vang lên bên tai. Tn Hoài Phong lúc này mi đt nhiên nh ti ln đu tiên mình nghe thy thanh âm này, là rt thích, đáng tiếc sau đó mi khi thanh âm này vang lên, đu là vì mình làm sai cái gì đó, khiến hn va nghe thy, tâm lin tr nên kích đng, nhưng H Thin Ly hin ti có chút khác bit.

"Giáo ch có gì phân phó sao?"

Tn Hoài Phong nói đến đây, ng khí không khi mm mng hơn.

H Thin Ly m đm cười.

"Bn Giáo ch nghĩ, vì sao k chết không phi là ngươi?"

7| Mt đo

Vì sao k chết không phi hn? Vì sao li hi như vy?

Tn Hoài Phong ch cm thy mí mt mình đt nhiên kh git, vi vàng nn ra mt n cười gượng go:

"Làm phin Giáo ch lo nghĩ cho s sng chết ca tiu nhân, có điu đến đúng canh gi, tiu nhân t nhiên s đến đin Diêm Vương báo danh thôi."

H Thin Ly h nh mt tiếng, màu mt ti thêm.

"Bn Giáo ch là mun nói, vì sao k chết không phi loi tiu nhân vt râu ria như ngươi, mà li là Tn Hoài Phong?"

"Giáo ch, Tn Hoài Phong còn chưa có chết."

Tn Hoài Phong nhn không được ch ra ch sai.

Thân th hn còn đang phn đu, linh hn cũng đang an n sng trong thân th này, c như vy b xem là người đã chết, tht s là đim rt xu.

Nhưng H Thin Ly rõ ràng là không nghe vào nhng li ca hn.

"Tn Hoài Phong là đương kim minh ch võ lâm tr tui, là cao th có th đánh cùng bn Giáo ch mt hi, thế nhưng li c như vy tùy tin chết vì thiên tai."

Tuy rng rt mun nói li mt ln na 'Tn Hoài Phong cũng chưa chết', nhưng xem ra đi phương cũng s ch đem li ca hn tr thành tiếng gió thi mưa rơi. Lúc này H Thin Ly đích thc có nhã hng bi xuân thương thu ngay gia đêm hôm.

Có mt thân tuyt thế võ công, nhưng trước thiên tai tai ha bt ng vn hoàn toàn không th s dng được, thc ra loi cm giác này, Tn Hoài Phong thân là đương s hiu rõ nht, cũng đã sm nhìn ra.

"Giáo ch, sc mnh ca con người vn luôn rt mng manh."

Tn Hoài Phong nh ging nói:

"Ging như cơn mưa to này. Nếu không gp phi trn mưa này, chúng ta hn là đã chy được đến chân núi Thí Kiếm Phong. Giáo ch võ công cao siêu, cũng vn phi khut phc trước mt trn mưa to, không phi sao?"

Trong đôi mt hp dài hin lên mt mt biu cm khác thường.

"Thi Lương Ngc, ngươi rt không ging vi tưởng tượng ca bn Giáo ch."

Trong ging nói thanh nhã hàm cha ý cười đy thâm ý.

Trong lòng Tn Hoài Phong thoáng c kinh, nhưng vn cười bi nói:

"Giáo ch sao li nói ra nhng li này?"

Ý cười bên môi H Thin Ly càng sâu thêm.

"Thí d như nói ta tng nghĩ rng ngươi ch là mt cái gi thêu hoa, không th ng được ngươi thế nhưng li chăm ch đến mc đêm khuya lin thc dy luyn công."

Qu nhiên vn b phát hin.

Nht thi Tn Hoài Phong không biết nên nói cái gì mi phi, mà H Thin Ly dù bn nhưng vn ung dung nhìn hn, cũng không nói gì. S im lng đy xu h bao ph phía trên hai người.

Biết đi phương coi dáng v lúng túng ca mình làm nim vui, trong lòng Tn Hoài Phong bt đc dĩ mà hít vào mt hơi.

"Giáo ch."

H Thin Ly cc kỳ có hng thú mà cười '' mt tiếng.

"Tuy rng ta không cũng không có tư cách gì ch tr v s thích hng thú ca Giáo ch, nhưng ta tht s không có thói quen b người ta nhìn chm chm."

Hn quyết đnh nói sang chuyn khác.

"Có th cho phép ta xoay người sang phía khác không, đưa cái gáy ra đ Giáo ch xem cho rõ?"

N cười trên mt ngc tun m thi lui, lnh lùng b li mt ch 'Ng', H Thin Ly lin trước mt bước trưng cái gáy ra cho hn chiêm ngưỡng.

Tuy rng H Thin Ly không tiếp tc điu tra k tình hình, nhưng Tn Hoài Phong hiu rt rõ hoài nghi ca đi phương vi hn cũng không h bt đi. Vn là tính toán sau khi được hn đưa vào mt đo lên núi, lin đ cho cái gi thêu hoa vướng tay là hn ri đi, nhưng H Thin Ly li mnh lnh cho hn đi theo cùng vào mt đo. Có điu Tn Hoài Phong vn cũng mun quay v Thí Kiếm Môn, lin gi b trưng ra v mt như trái kh qua mà ngoan ngoãn cùng đi vào.

Mt đo hp dài ti tăm. Tn Hoài Phong sm đã đi quen không cm thy gì c, nhưng Cơ Trưởng lão đi đường có chút khó khăn. Đây là phn ng ca người thường, nhưng H Thin Ly nh nhàng thoái mái như đi vào đình vin nhà mình khiến hn có chút hoài nghi người này bên trong có phi cũng đi người ri hay không.

ường này thông đến nơi nào?"

Ging nói thanh nhã ca H Thin Ly vng xa trong mt đo hp dài, tht s ging như tiếng đàn ngâm, cm giác như qun ly ba thước trên đnh đu.

Tn Hoài Phong sau khi suy nghĩ mt hi nghĩ 'Thi Lương Ngc' hn là không biết nhiu lm nên tr li:

"Trên đường đi hình như có hai ba mt đo giao nhau, lúc trước ta cùng ph thân đi thng theo mt đường xung, cui cùng đi ra t trong mt sơn đng bí mt."

"Lúc y đi mt bao lâu?"

"Khong na canh gi."

"Tàng Trân Các ca Thí Kiếm Môn cách sơn đng rt xa?"

"Khong mười trượng."

H Thin Ly hi tht cn thn. Khi nghe thy Tn Hoài Phong nói rng không cn liên h vi ni ng, trc tiếp đi vào mt đo là được, người này hn là đã có tâm nghi ng, đi khái tính toán trong lòng mt hi, nếu phát hin có gì không n, lin vung tay chém xung, cho hn hiu rõ đi.

Tn Hoài Phong vn không có tâm tính kế H Thin Ly, cho nên dc đường đi không h gp tr ngi, nhưng người đnh không bng tri đnh, ngay khi bn h sp đi đến ca mt phân nhánh, H Thin Ly đt nhiên dng bước.

Mt đôi mt hp dài lnh lùng trng v phía hn.

"Có người đến đây."

Tn Hoài Phong cười nnh nt.

"Giáo ch qu nhiên võ công tuyt thế. Ta ngay c mt chút tiếng vang còn chưa nghe thy, Giáo ch thế nhưng đã có th nghe được tiếng bước chân t khong cách xa như vy."

Ch cui cùng nh nhàng run lên, ch thy hng y cht lóe, dưới mt hn lin xut hin mt mt kiếm quang lnh lo.

Kiếm ca Cơ Trưởng lão h xung c ca hn, mà H Thin Ly thong dong nhàn nhã khoang tay thong th bước lên trước.

"Ngươi đoán gi phút này bn Giáo ch đang nghĩ gì?"

Đu Tn Hoài Phong nga v phía sau, tn lc không nhìn ti mt sáng lnh trước mt.

"Giáo ch anh minh thn võ, mt k phàm nhân như ta sao có th hiu rõ mt phn."

"Không đoán s chết."

Tn Hoài Phong bt đc dĩ th dài.

"Nếu đoán trúng, có th min chết hay không?"

"Chưa hn."

Tn Hoài Phong lúc này ngoi tr th dài cũng ch có th dài.

"Giáo ch là đang nghĩ có phi ta nhn được li ích ca chính phái, c ý đưa ngươi vào by rp đúng không?"

"Ngươi phi sao?"

H Thin Ly ta tiếu phi tiếu nhìn v phía Tn Hoài Phong.

Lúc này ngay c Tn Hoài Phong không có chút công lc nào cũng có th n n nghe được tiếng bước chân, nhưng H Thin Ly sm đã biết có người đến nhưng mt vn thn nhiên t ti, tuyt không st rut. H Thin Ly võ công cao cường, t cho mình rt cao, không cm thy my đám ô hp này có th làm phin y. Nếu Tn Hoài Phong thc s liên hp vi chính phái lp by hi y, khi y nhìn đến mt màn hài kch này, ch cm thy bun cười.

Tn Hoài Phong

làm sao không biết suy nghĩ trong lòng ca H Thin Ly. Hn tn lc trưng ra v mt oán hn.

"Giáo ch cho rng ta là người đê tin vô s như vy?!"

"Đúng."

Tr li nhanh chóng, hoàn toàn không có mt chút do d.

Mt Tn Hoài Phong nhăn li.

"Giáo ch..."

Tiếng gi ai oán này ca hn va ct lên đã b mt tiếng hét ln phía trước ct đt.

"Các ngươi là ai?!"

Tn Hoài Phong ch thiếu không rt nước mt cm kích. H Thin Ly thn nhiên nhìn lướt qua hn, ý bo Cơ Trưởng lão ly thanh kiếm ra. Cm giác mát lnh trên c va biến mt, Tn Hoài Phong lin nhy dng đến bên cnh H Thin Ly.

"Giáo ch, ta đã nói ta đi vi ngươi là mt mnh trung tâm, tuyt đi không phn bi ngươi mà."

H Thin Ly h lnh.

"Vy hin ti chính là lúc ngươi biu l trung tâm đy."

Va dt li, Tn Hoài Phong đã b túm c, ging như mt mũi tên bay thng vào trong trn đch. May mn đúng lúc hn túm được mt đ t mc áo xanh, mi không cht vt ngã xung. Ngng đu lên lin nhìn thy mt đôi mt xanh thm quen thuc. Đó là đ t đến t d vc duy nht trong Thí Kiếm Môn. Tn Hoài Phong ch thiếu nước gi ra ming tên ca đi phương ------ Trát Lý.

Khi hn còn chưa kp phc hi tinh thn, đ t Thí Kiếm Môn mc áo xanh đã bao vây quanh hn. Ngày trước hn thân là Chưởng môn, hin ti li biến thành khách không mi mà đến, Tn Hoài Phong không khi cm thán trong lòng mt hi.

"Các ngươi là ai?!"

Trát Lý mt xanh tóc nâu gin d. Dáng người cao hơn người Trung Nguyên mt cái đu lúc này thot nhìn rt có quyết đoán.

Tn Hoài Phong nhìn v phía H Thin Ly đang đng bên ngoài vòng vây xem trò vui cu xin s giúp đ, đã thy trên gương mt trng nõn như ngc ca đi phương l ra mt mt cười m hoc.

"Ngươi mau nói cho hn biết chúng ta là ai đi."

Này... Căn bn là đang vui sướng khi người khác gp ha mà.

Tn Hoài Phong biết không có ca cu cu đành phi thu hi tm mt u oán, chuyn hướng sang nhìn Trát Lý thân mình cao ln.

Hn nên tr li như thế nào cho phi đây?

8| Cơ quan

Đôi mt xanh thm như sp phun ra la gin d trng mt nhìn Tn Hoài Phong. Hn nh nhàng th dài.

"Thc ra a, chúng ta là ti đây ngm cnh, không biết làm sao li đi lc đường."

Không th ng được Tn Hoài Phong li nói ra nhng li không h có lý chút nào này, H Thin Ly cc kỳ có hng thú mm cười yếu t nghiêng đu, nhưng ý cười bên môi y sau khi nghe được câu nói tiếp theo ca Tn Hoài Phong lin đt ngt biến mt.

"Cnh sc ca Thí Kiếm Môn ging như mt bc tranh, công t nhà ta ngưỡng m đã lâu, đáng liếc y là mt k mù đường. Thc ra khi đi vào con đường này, ta đã cm thy không n, nhưng ngươi đã tng chung vi mt k mù đường hay chưa? Không ch đi, k mù đường rt khó chung, đc bit là loi mù đường tính tình bướng bnh này. Dù cho có nói vi y mt trăm ln là chúng ta đã đi nhm đường, nhưng y li không chu nghe, này tht s là..."

"Thi Lương Ngc!"

Ba ch kia là t ming mt tên đ t áo xanh do chính hn dyd bay ti, nhưng nếu người này không gi, H Thin Ly sm đã dùng mũi chân kh nâng mt viên đã nh cũng s gi, đng thi còn tng thêm mt viên đá nh lao đến trc din.

Tn Hoài Phong b gi tên lp tc quay đu, ging như có chuyn l kêu lên:

"Thi Lương Ngc? đâu? đâu?"

Nhưng b la di ch có vài tên đ t, đ t này ca hn vn vung kiếm đánh li. May mn Tn Hoài Phong biết rõ chiêu thc võ công trong bí kíp nhà mình, biết bn h đu xut chiêu như thế nào, khi chiêu thc va b xung, lin nn bước nh nhàng lùi v bên cnh H Thin Ly.

H Thin Ly nhướng mày cười lnh.

"Khinh công tht ra luyn được không t."

"Dù sao cũng là dùng đ chy tri chết thôi."

Li còn chưa dt, mt mt sáng lnh đánh thng v phía hn. Tn Hoài Phong so vi tia chp còn nhanh hơn trn được ra phía sau H Thin Ly.

"Giáo ch, ta bo v phía sau ca ngươi."

H Thin Ly tc gin đáp li mt câu "Qu thc trung tâm", sau đó tr tay bn thân kiếm ra, trường kiếm đã vào trong tay y. Đ t ca Thí Kiếm Môn chính là b ni lc ca y chn đng, lin b bn ra xa hơn mt trượng.

Tn Hoài Phong không khi ngc nhiên. Dc mt đường đi gp sơn tc đu là lũ mãng phu ch biết cy mnh, khi H Thin Ly đi din vi vi chúng căn bn không h xut ra thc lc. Nhìn hin ti xem ra, võ công người này tht có th chng li mình.

Bt quá hin ti hn không phi là Chưởng môn Tn Hoài Phong ca Thí Kiếm Môn, mà là bi hoi ca chính phái đu quân cho Ma giáo, mà Giáo ch Ma giáo này đang đng bên cnh. Đã có cao th ta trn, hn cũng vui v đến trn sau ô dù này, va nói 'Ta đến bo h Giáo ch', va trn sau lưng người khác tranh th thi gian.

H Thin Ly đánh đến thoi mái, cũng thy bc mình, cui cùng dt khoát tng tên không phòng b đang sau lưng mình cho my đ t Thí Kiếm Môn, mà Tn Hoài Phong đi theo va xoay người lin nhìn thy mt sáng lnh trước mt, không khi cười kh, vi vàng xoay tay nhc kiếm lên chng đ.

Tn Hoài Phong biết rõ chiêu thc ca bn môn, hơn na tm mt và đu óc xoay chuyn nhanh hơn bt c ai, tuy rng thân không có ni lc, mi mt kích cũng ch là không có tư thế, nhưng mun tránh thoát khi s công kích ca đi phương vn là min cưỡng có th làm được.

Rõ ràng sp đâm được đi phương, nhưng là b tránh thoát trong gang tc, my tên đ t bun bc ri chán nn, cui cùng bước chân t ri lon, biến thành đâm lon chém lon. Nhìn thy đ t nhà mình thiếu kiên nhn như vy, Tn Hoài Phong thân là Chưởng môn cm thy tht s rt tht vng, tâm nghĩ sau khi tr v nht đnh phi kêu Trát Lý cn thn dy d đ t tu tâm mi được.

Chính là cái gi là nhc Tào Tháo, Tào Tháo lin xut hin. Trát Lý đang đánh nhau kch lit vi Cơ Trưởng lão bc lui đi phương tng bước mt, nhưng li va vn dn dn lùi sang phía hn. Ch thy đôi mt xanh thm kia nhìn sang bên này, đúng lúc kiếm hoa chm nhau, hàn quang đánh thng trc din v phía hn. Thy thế, Tn Hoài Phong quay người li, trn được sau H Thin Ly đng bên cnh. Người phía sau tc gin trng mt liếc nhìn hn mt cái, cũng đành vung kiếm lên chng đ.

Trát Lý b đy lui đến vách tường, suýt chút na đánh rơi trường kiếm trong tay. Thy thế, đ t này ca hn cũng vi vàng thu binh, lui v phía sau vài bước vây quanh bn h, li không dám tiến lên na. Dù sao ch trong thi gian mt chén trà nh, bn h cũng có th nhìn ra thc lc gia hai người cc kỳ chênh lch.

Hai mt xanh thm ca Trát Lý m to.

"Thi Lương Ngc, tên bi hoi ca chính giáo nhà ngươi cu kết vi Ma giáo. Ta đang mun tìm ngươi cùng cha ngươi báo thù cho Chưởng môn, ngươi li không h s chết mà t đưa mình đến ca."

Bên Ma giáo này bi vì ch có hai người biết tình hung lúc y, cho nên biết được tình hình thc tế đã xy ra, nhưng bên Thí Kiếm Môn ch có mt Chưởng môn hôn mê, cùng vi ph t Thi gia lúc y được Ma giáo đây trm cu đi, vì thế t nhiên cho rng hai người này là k hi Chưởng môn nhà mình.

Nhìn b dáng Trác Lý hn không th nhy qua cn chết hn, Tn Hoài Phong va cm thy sau gáy lnh run lên, cũng cm thy cm đng. Dù sao t sau ln trước hn đ con chim nh xanh biếc Trát Lý nuôi chy mt, Trát Lý vn không thèm nói vi hn mt câu. Không th tưởng được người này vn là rt nh mong hn a.

Đang lúc Tn Hoài Phong thương cm không thôi, H Thin Ly đng bên cnh khoan thai nói.

"Tình trng ca Tn Hoài Phong thc s không tt như vy sao?"

Trát Lý h lnh.

"Da vào cái gì mun ta nói cho ngươi?"

H Thin Ly thn nhiên nói:

"Ta có th đem người này làm điu kin giao dch."

ng tay áo trng mut đáy mt hn đt nhiên vung lên, Tn Hoài Phong nht thi có loi cm giác mình b đưa ra làm hàng hóa gii thiu.

Hn vô cùng u oán giương mt nhìn v phía H Thin Ly đang mun đem hn ra bán.

"Giáo ch..."

Mt tiếng gi Giáo ch này khiến đám đ t áo xanh xôn xao, mi người cũng không t ch được mà lui v phía sau vài bước.

Ch có Trát Lý mang thân hình cao ln ca người d vc bước chân vn kiên đnh đng nguyên mt ch. Trên mt l ra mt mt cười lnh khinh thường.

"Cái tên ging n nhân này chính là Giáo ch Ma giáo?"

Trong mt H Thin Ly lóe lên mt tia sáng lnh. Kiếm khí ta cu vng, ch thy máu tươi văng ra, trên cánh tay ca Trát Lý vn còn đang cười đc ý có thêm mt vết thương va dài va sâu. May mn Trát Lý là mt con người cng ci, cũng không có đau đến kêu ra tiếng, nhưng ngông cung trong mt đã thu lim vài phn. Ngông cung biến mt, nhưng tc gin ngược li tăng lên không ít.

Tn Hoài Phong cho đến gi cũng biết Trát Lý là mt tên c đi ch cn tc gin lin nói chuyn không chn t ng. Ln trước s dĩ hn th con chim nh xanh biếc hoàn toàn không tương xng vi đi hán d vc này cho chy, cũng bi vì người này vì hn nhàn h không x lý s v trong môn, lin châm chc khiêu khích nói ra chuyn hn b hãm hi phi lên làm Chưởng môn.

Ch thy cánh tay Trát Ly máu tươi chy ròng cn răng căm gin trng mt nhìn H Thin Ly, dưới cơn tc gin công tâm li nói càng tr nên quá phn.

"Dám tha dp người khác chưa kp chun b. Tà đo chính là tà đo. Mt cái loi tiu nhân đê tin như ngươi còn có th lên làm người đng đu mt giáo. Hay là tin nhim Giáo ch Ma giáo ham mê nam sc, cho nên mi truyn chc v Giáo ch này cho ngươi?"

Tn Hoài Phong cm thy trong toàn b Thí Kiếm Môn k cn tu tâm dưỡng tính nht phi là tên đ t d vc này mi đúng.

Ch thy hai trong mt dài hp ca H Thin Ly càng thêm xinh đp m hoc, nhưng n cười yếu t bên môi li toát ra tng đt lãnh ý.

Tn Hoài Phong vi vàng đi ra hoài gii.

"Giáo ch, hn là đang ghen t vi s xinh đp ca ngài thôi."

Mt H Thin Ly sáng lên mm cười nhìn lướt sang bên cnh.

"Thi Lương Ngc, ngươi mun được ly thân tế kiếm trước sao?"

Tn Hoài Phong cười gượng.

"Giáo ch, hin ti không phi là lúc chó cn chó."

Trán H Thin Ly xut hin hc tuyến. Hn cm thy nói chuyn cùng vi k kia qu thc chính là t tìm mng chi. Đang mun tht s đâm mt kiếm qua, li nghe thy Trát Lý đi din cười nho.

"Chó cn chó. T này dùng tht tuyt. Mt tên là chó săn ca Ma giáo, hơn na còn mt con chó điên không rõ gii tính."

Tn Hoài Phong thm đ m hôi vì Trát Lý nói không biết chn t, còn chưa kp phc hi tinh thn, lin thy áo trng bên cnh tung bay, H Thin Ly ta như tơ hng gia rng xanh phi thân ra ngoài. Trường kiếm trong tay nhanh như chp, linh hot ta rn, ch trong mt cái nháy mt, toàn thân Trát Lý đã toàn vết máu.

Tn Hoài Phong kinh hãi, kêu lên "Giáo ch, ta ti giúp ngươi", lin cường ngnh chui vào gia hai người. Kiếm sc nhm thng vào ngc Trát Lý lch sang, đâm tht sâu vào b vai.

H Thin Ly níu mày.

"Lui ra."

"Nhưng mà Giáo ch, ta..."

Nói còn chưa nói xong, Tn Hoài Phong lin cm thy mt trn kiếm khí đánh thng đến, chn đng đánh hn va lên vách tường. Tn Hoài Phong ngc phát đau nht thi không th c đng thân th, đành phi đng mt bên trơ mt nhìn đao quang kiếm nh trước mt. Bí tch võ công ca Thí Kiếm Môn quái d kỳ l, còn có th mê hoc đi th mt chút, nhưng nếu thc lc gia hai người chêch lch quá xa, như vy chiêu thc dù có tinh diu đến my, bi vn s là bi.

Tuy rng dc mt đường đi H Thin Ly chưa có giết người, nhưng khó nói được sau khi đến đây s không đi khai sát gii. Nhìn thy ch trong nháy mt, Trát Lý đã b đâm c người toàn là thương tích cùng đám đ t này ca hn, Tn Hoài Phong cn răng mt cái, lng l da tường đi đến trước mt vách tường khác, nhn xung mt hòn đá ni lên trên mt đt.

Cơ quan khi đng, mt đt đt nhiên st xung. Trong mt lot tiếng xôn xao kinh hoàng, ch thy mt đt sp đ, trước mt ti sm, Tn Hoài Phong lin mt đi ý thc.

9| U cc

Ch đến khi Tn Hoài Phong khôi phc ý thc, hn lin phát hin mình đang trong mt mnh bóng ti, đi khái là rơi vào trong huyt đng nào đó đi, nhưng may mn nơi này là bên trong nhà mình. Tn Hoài Phong sng nơi này t nh cũng không hong ht, sau khi thn nhiên v bi trên người, lin đng lên, cn thn đánh giá bn phía, khi tm mt lướt sang bên trái, ngoài ý mun nhìn thy mt đôi mt xinh đp sáng rc.

Tn Hoài Phong c kinh trong lòng, cười gượng nói:

"Giáo ch có gì đáng ngi không?"

Đáp li hn chính là mt cái nhìn chm chm lnh lùng.

Trong bóng ti, H Thin Ly mt thân áo trng chm rãi đng lên, sau đó pht ng tay áo mt cái, ngo ngh khoanh tay nhìn xem hoàn cnh bn phía. Mc dù b ngã vào cơ quan trong huyt đng đy mùi bùn hôi hám, H Thin Ly vn có v tao nhã quý khí, nhưng ánh mt hung tn đang trng v phía mình kia tht s khiến Tn Hoài Phong cm thy không được t nhiên.

Nên s không b phát hin thc ra là hn khi đng cơ quan đi.

Vì không b nhìn ra bn thân trong lòng có qu, Tn Hoài Phong lp tc quay đu nhìn ra xung quanh.

"Cơ Trưởng lão cũng rơi vào đây sao?"

"Nàng không b ngươi túm cht."

Ging nói trong tro nhưng lnh lùng khiến đáy lòng Tn Hoài Phong phát lnh, trí nh dn dn khôi phc.

Hình như qu tht lúc hn rơi xung, lúc bi ri đã bt được th gì đó màu trng. Cũng khó trách v Giáo ch tâm nhãn còn nh hơn kim này trng hn ging như trng k thù giết cha vy.

Tn Hoài Phong đành phi cười mt cái đến ly lòng.

"T ơn Giáo ch ra tay cu giúp."

Rõ ràng là va ri Tn Hoài Phong t tin gi cht H Thin Ly, hin tay da mt dày mà mun dùng mt cái mũ p lên đu đ đn ti. H Thin Ly sau khi tc gin mà trng mt liếc nhìn hn mt cái thì, bt đu đi v phía trước. Tn Hoài Phong theo sát phía sau.

Rt nhiu li r, Tn Hoài Phong biết rõ thiết kế huyn hoc ca mt đo dn đường cho H Thin Ly không chút sai lm đi đúng phương hướng chính xác, nhưng càng đi v phía trước, hn càng cm thy không n, cho đến khi mt li ra nghiêng vo cht hp ch mt người qua được hin lên trước mt, hn rt cuc đã biết mình đi đến nơi nào.

Tn Hoài Phong đi phía trước, H Thin Ly theo sau tiến vào. Ti cui li ra là mt sườn núi không cao không nh. Tn Hoài Phong đang đnh th chm bước chân chm rãi đi xung thì không ng li b chân ngc ca Giáo ch Ma giáo đá mt cái, lp tc ngã xung thành tư thế ca loài chó. H Thin Ly khinh công rt cao mt thân áo trng kh pht, cc kỳ tao nhã h xung đt.

Tn Hoài Phong còn đang tiếp xúc cc thân mt vi mt đt u oán ngng đu nhìn v phía đi phương, li nhìn thy mt đôi mt sáng rc lóe lên v khoái trá.

"Bn Giáo ch thy ngươi nn bước do d, vì thế ra tay cu giúp."

Đây là báo mi thù b liên ly mà rơi xung by rp.

Nhưng Tn Hoài Phong vn đành phi đng lên ôm quyn thi l.

"T ơn Giáo ch."

Mt tiếng t ơn này, H Thin Ly hoàn toàn không h thn mà nhn ly.

"Ngươi v sau nh rõ phi đn đáp bn giáo hết sc có th."

Tay áo màu trng dính nước bùn vung lên, H Thin Ly khoanh tay nhìn v phía cnh sc ging như tiên cnh trước mt.

Ch thy bn h hin ti đang đng trong mt u cc bn phía là vách đá. Phía trên vách đá cao trăm trượng có mt ch hng, ánh nng mt tri chiếu thng xung dưới, chiếu đến mt cái h xanh biếc trong vt sóng nước dp dn, ánh nước lp lánh. Xung quanh là các loi kỳ hoa d tho, rc r đp mt, hương thơm xông vào mũi. Nếu không biết rng mình va mi đi ra khi mt đo, thc s nghĩ rng mình đi đến mt nơi bng lai bên ngoài, đào nguyên kỳ cc.

"Nơi này là ch nào?"

"Chc là nơi Chưởng môn ca Thí Kiếm Môn bế quan luyn công."

Thanh niên áo trng chp tay sau lưng ngc nhiên xoay người, rõ ràng cũng không ng rng người không có chút quan h nào này có th tr li

Tn Hoài Phong cười kh trong lòng. Hn tt nhiên là không mun tr li, dù sao gii thích vì cái gì hn li biết chuyn bí mt như vy tht s phin toái, nhưng nếu không nói, hn li s H Thin Ly đi vào lung tung phá hng sơn cc, chm đến nhng cơ quan c hn cũng chưa biết được toàn b nơi đây.

Thí Kiếm Môn ngoi tr kiếm pháp ni tiếng thiên h ra, s khôn khéo trong vic thiết lp cơ quan cũng là điu mà toàn b giang h không ai không biết, không ai không hiu. Lão tin bi sáng lp Thí Kiếm Môn qu thc là đã kiến to chun xác mi bt ng cho Thí Kiếm Môn an cư nơi chót vót này. Nơi này rt nhiu mt đo, mà huyt đng trong núi cũng nhiu, cơ quan li càng nhiu khiến người ta mun cn lưỡi.

Tn Hoài Phong cũng không mun tr thành đi Chưởng môn đu tiên vì không thông tho cơ quan thiết kế trong Thí Kiếm phong mà chết.

"Vì sao ngươi li biết?"

Qu nhiên đã b hi ti.

Tn Hoài Phong cười ly lòng.

"Là ni ng nói."

H Thin Ly cũng cười, nhưng ý cười không lan đến mt.

"Ni ng ca ngươi là ai? Thế nhưng li biết được rõ ràng như thế."

"Thc ra đ t bên trong Thí Kiếm Môn đu biết được mt phn v mt đo và huyt đng ca Thí Kiếm Môn."

"Nếu bn Giáo ch nói vn mun biết người kia là ai thì sao?"

H Thin Ly nói rt nh nhàng, nhưng trong ging nói vn n n l ra uy nghiêm không th kháng c.

Tn Hoài Phong liếc mt sang bên trái, li liếc sang bên phi, nhưng không dám liếc nhìn v phía trước.

"Ta đã đng ý vi người n là s không nói ra."

"Nhưng ngươi nhìn qua không ging người s gi ch tín."

"Có th thy được b ngoài ca ta mang đến cho ta bao nhiêu phin phc."

"Thi Lương Ngc, bn Giáo ch không tin ngươi."

Câu này tht khiến người ta git mình trong lòng, H Thin Ly nói không chút gn sóng, cho dù là ging như đang bàn lun v thi tiết, nhưng Tn Hoài Phong biết ng khí ca đi phương càng bình thn, sát ý n cha trong li nói càng dày đc, nhưng lúc này hn vn phi kiên trì gi b như không có vic gì c.

"Tiu nhân sau này chc chn s c hết sc nguyn trung thành vi Ma giáo, chiếm được lòng tin ca Giáo ch."

Màu mt H Thin Ly chuyn thâm trm.

"Mong vy."

Nói xong áo trng nh bay, H Thin Ly xoay người cho hn chiêm ngưỡng cái lưng tao nhã.

"Như vy ni ng ca ngươi có tng nói qua cách có th đi ra khi sơn cc này không."

Rt cuc cũng thc s hi đến vn đ khiến hn bi ri.

"Đây là nơi Chưởng môn ca Thí Kiếm Môn bế quan luyn công."

H Thin Ly quay đu lnh lùng trng.

"Bn Giáo ch chưa d quên đến mc cn ngươi lp li ln hai."

Tn Hoài Phong cúi đu, ging nói càng nh.

"Chưởng Môn ca Thí Kiếm Môn đu rt biến thái."

H Thin Ly a mt tiếng tht dài, vn ung dung ch hn nói tiếp.

"Bn h đu rt mê võ ngh, nếu như bế quan..."

"Tt nhiên là t quan

(bế quan đến chết)

?"

Tn Hoài Phong vut cm, đu cúi xung không dám nhìn trc tiếp vào đôi mt hp dài xinh đp lnh lùng kia.

"Trong cc có thiết lp cơ quan, ch có khi nào nước triu lên, nước h trong cc cũng dâng lên, đng đến cơ quan dưới nước, ca đá mi có th m ra."

"Ch có bin pháp này?"

"Ch có bin pháp này."

Tn Hoài Phong lp tc b sung mt câu.

"Nếu xông vào s rng s đng đến nhng cơ quan khác."

Cánh tay H Thin Ly giơ lên chm rãi buông xung, chc lưỡi nh mt tiếng nhíu đôi mày kiếm.

"Cách ngày nước triu lên còn bao lâu?"

Tn Hoài Phong thm tính toán trong lòng sau đó cúi đu lên tiếng:

"Mt hai ngày..."

Nếp nhăn gia đôi mày H Thin Ly du đi.

"... Là không th nào."

Sau đó lp tc li sâu thêm. Lnh lùng trng mt liếc Tn Hoài Phong c ý tách câu nói ra, y trm ging hi:

"Vy đi khái phi đi bao lâu?"

Tn Hoài Phong tht cn thn quan sát sc mt H Thin Ly mt chút.

i khái chc phi mười ngày."

Khong mười ngày?

Tuy rng lâu hơn so vi d đoán, nhưng là vn trong phm vi có th chp nhn.

"Hoc là chng hơn hai mươi ngày."

H Thin Ly nht thi cm thy xúc đng mun giết người đang chy tán lon trong lòng không ngng.

"Rt cuc mt bao lâu?"

"Chng hơn hai mươi ngày."

Tn Hoài Phong thành thành tht tht mà tr li.

Sau khi H Thin Ly hít sâu mt hơi, cười lnh nói:

"Thi Lương Ngc, nói chuyn vi ngươi là cách khiến bo Giáo ch tc gin đến mun giết người."

Tn Hoài Phong y khut mà mếu máo.

"Còn không phi bi vì s Giáo ch gin, ta mi không dám nói rõ ràng ra thôi."

"Nhưng ngươi như vy li khiến bn Giáo ch cm thy mình b đùa gin đó."

"Giáo ch, bnh đa nghi quá nng là du hiu ca vic chưa già đã suy."

H Thin Ly vn khí lên tay phi, sát khí đt nhiên xut hin.

Tn Hoài Phong vi vàng quan tâm mà nhc nh.

"Giáo ch, nơi duy nht có th vt xác nơi này chính là h nước trong cc, nhưng đó là ngun nước duy nht trong này, hơn na đường vào h nước quá hp, thi th ch s không trôi ra được, đến lúc đó mùi xác thi lan khp cc, ch s s làm bn ming mũi ca Giáo ch tôn quý."

H Thin Ly đành phi phn n buông tay phi xung.

10| Giáo ch

Sau khi đi mt vòng trong cc, H Thin Ly rt cuc cũng dng chân, mà va mi tri qua mt trn đánh cùng cú ngã va ri, Tn Hoài Phong cũng mt mi không chu ni đã sm nm lên giường đá ngh ngơi. Khi đang nhanh chóng rơi vào cõi mng thì, li b mt ging nói trong tro nhưng lnh lùng gi li.

"Thi Lương Ngc."

Đây không phi là tên ca hn, nhưng hin ti hn cũng đành phi đáp li.

"Giáo ch, có gì phân phó."

Nhưng cái gì cn phi nói thì c nói, hn vn ung dung nm trên giường đá, thm chí ngay c mt cũng không m.

Trong ging nói trong tro nhưng lnh lùng kia l ra mt tia tc gin.

"Bn Giáo ch đang gi ngươi."

"Ta nghe thy ri."

Nhìn người vn gi chết nm im trên giường, H Thin Ly biết vy nên mun cười cũng không được.

ng lên."

Nếu đã nói rõ ràng như vy, Tn Hoài Phong dù yêu giường đến đâu cũng đành phi ngoan ngoãn đng lên, nhưng khi hn ngi dy nhìn v phía phát ra tiếng nói thì, li s đến ngây người. Ch thy Giáo ch Ma giáo yêu sch s kia sau khi yên n ri, chuyn đu tiên làm chính là nhy vào h nước trong vt trong cc tm ra.

Mái tóc dài đen như mc xõa trên b vai trng nõn, bt nước trong sut lướt qua. Khác vi đêm trăng m o ngày đó, hin ti trong cc là bui chiu tà ánh tri chiu chiếu khp trong cc, bc tranh m nhân tm ra này nhìn qua vô cùng rõ ràng, tht đúng là khiến hn nht thi không biết nên đt mt ch nào mi tt.

Tn Hoài Phong ho khan hai tiếng, chuyn tm mt đi.

"Giáo ch, ngài gi ta dy ch là đ nhìn ngài tm ra sao?"

H Thin Ly tc gin trng mt.

"Li đây."

Tim ca Tn Hoài Phong bng dưng tăng tc, tuy rng không nghe ra trong ming đi phương có bt c cm xúc nào, nhưng gi hn qua... Hn cm thy được thân là mt Chưởng môn ni tiếng l nghĩa không cn phi ngi, hơn na li càng không ng chính là, hn cũng không s b đi phương cưỡng bc, mà là s chính mình không kìm nén được, nhưng nhng lo lng này rt nhanh đã được chng thc là bun lo vô c.

Hn đến gn bên h, ch thy cánh tay trái trng nõn như ngc ca H Thin Ly ch mt ngón tay ra.

"Git sch qun áo mà bn Giáo ch mc."

Được đt gn gàng chnh t trên đá bên h chính là áo trng b dính bùn đt.

Thì ra là đến làm h nhân.

Vì thế Tn Hoài Phong b đánh thc u oán nhìn v phía H Thin Ly.

"Giáo ch, hin ti ta mt mun chết."

H Thin Ly thn nhiên nói:

"Ngươi có th la chn t nay v sau ng không cn dy na."

Tn Hoài Phong đi git qun áo, tiếng bì bõm vang lên, dùng sc vò vò, ging như trong tay không phi áo trng thng tuyết, mà là k thù không đi tri chung.

Ging nói thanh nhã ca H Thin Ly thn nhiên truyn đến.

"Trên y phc có thêm cái l nào, trên người ca ngươi lin có thêm cái l đó."

Tiếng vang lp tc nh hơn rt nhiu.

Nhìn người phía bên kia h không cam lòng mà git qun áo, H Thin Ly có chút khó hiu. Rõ ràng là mt k ăn chơi trác táng không hc vn không ngh nghip, gió chiu nào che chiu y, li c gan nơi nơi chc cho y đường đường là mt Giáo ch Ma giáo ni gin. Nếu là đến đu quân cho Ma giáo, cũng không c sc tha cơ hi khó có được này ly lòng y. T ch quái d này, y ch có th nhìn ra người này cũng không h đ ý đến vic đt được mt v trí trong Ma giáo, hơn na trong mt mc nào đó cũng rt có ngo khí, nhưng mt con chut nht các phương din đu tm được thì có tư cách gì đ có ngo khí ch?

Bt k y nghĩ như thế nào cũng không th nghĩ rõ ràng.

Ngâm trong nước cũng đã đ thi gian, cùng nhìn thy qun áo đã được git sch, H Thin Ly thn nhiên ra lnh nói:

"Tìm cành cây đến, nhóm la."

V bun bc trên mt Tn Hoài Phong biến mt, hai mt bng dưng ta sáng.

"Bt được my con?"

H Thin Ly nghi hoc, nghiêng đu.

Thy thế đi phương lin tht vng bĩu môi.

"Giáo ch không phi là trong lúc tm tranh th bt được my con cá, kêu ta nhóm la nướng cá sao?"

H Thin Ly thoáng kinh ngc than mt tiếng người như thế tht đúng là s suy nghĩ như vy, sau khi há ming th dc đành bt đc dĩ than nh.

"Bn Giáo ch mun hong khô thân mình và qun áo."

"Vy thun tin bt my con cá lên thôi."

Tn Hoài Phong thc s rt quan tâm đến bng ca mình.

Khóe ming H Thin Ly hơi co rút, cũng không tr li, ch lnh lùng trng mt nhìn đi phương.

Tn Hoài Phong đau đu chán nn, đng dy bt đu tìm cành cây nhóm la. Đi đến khi y tìm được đ cành cây, ánh chiu tà đã lui, la đt lên va vn dùng đ chiếu sáng. Khi hn chm rãi tìm đông mt cái, tìm tây mt đon, H Thin Ly trong lúc nhàn nhã không có vic gì làm cũng đành bơi vào trong h, bt my con cá lên.

Mùi cá nướng xông đến tng đt, nhưng thnh thong cũng ngi thy có mùi gì đó, ăn vào chc hn rt ngon. Không thêm bt c gia v nào mà nht nho vô v, Tn Hoài Phong ming đy cá nhíu mày.

Loi huyt đng dành cho my k biến thái mê võ công này, khi hn còn tr tng b sư ph ném vào hai ln, hơn na đu là đã được chun b sn cho tht mui lương khô cùng qun áo đ thay, đi tìm nguyên liu ti ch như thế này vn là ln đu tiên, nhưng mà trái ngược vi Tn Hoài Phong ăn vào mt mày đu nhăn nhúm li, H Thin Ly li ăn rt thn nhiên.

"Giáo ch có tng được nói là rt d nuôi hay không?"

Lông mi ca H Thin Ly cũng không h đng, lnh nht nói:

"Bn giáo ch không có v giác."

Tn Hoài Phong kinh ngc, nht thi không biết nên nói cái gì cho phi, li nghe thy mt tiếng ra lnh lnh lùng.

"Cúi đu."

Hn lp tc cúi đu.

Không có qun áo đ thay, H Thin Ly đành phi ch qun áo được hong khô bây gi đang trn như nhng ngi trên đá. Mái tóc dài mm mượt đen nhánh buông l t trước ngc, tôn lên da tht trng nõn như ngc mê người.

May mn hin ti ánh la chp chn, Tn Hoài Phong còn không cm thy quá khó x.

Hơn na H Thin Ly t lúc va lên b, vn lnh lùng ra lnh cho hn cúi đu. Va ri ch là bi vì nghe được đi din truyn đến tiếng nhai đ ăn nhóp nhép, mi nhn không được ngng đu lên nhìn li, nhưng tht không nghĩ ti v Giáo ch có dáng v quý công t quen hưởng th này li... không có v giác?

Có điu không phi là trong Ma giáo có mt v quái y thm chí có th ci t hoàn sinh sao? Chng l bnh này vô cùng khó cha? Nhưng cũng ch là đánh mt v giác thôi mà.

Tn Hoài Phong đt nhiên cm thy được trên người v Giáo ch Ma giáo này tht s n cha rt nhiu bí n, ví d như hình xăm thu hút s chú ý ca hn đêm trước.

Khác vi ln trước tình c b bt gp, ln này H Thin Ly tht ra li rt thoi mái đ l hình xăm trên ngc mình trước mt hn, lòng nghi ng phán đoán lúc đu rng đi phương đ ý

b người khác nhìn thy b ph đnh. Có thnh hưởng do hoàn cnh b nht trong u cc, Tn Hoài Phong tht s nhn không được c ly can đm hi ra.



"Giáo ch, ta có th hi mt vic được không?"

Ng khí ca hn vô cùng cung kính.



"Cho ta mt lý do đ tr li ngươi."

Không ng ngay lp tc đng phi mt cái đinh.



Tn Hoài Phong u oán giương mt nhìn lên.

"Giáo ch..."



"Cúi đu."

Hn đành phi lp tc cúi đu.



"Mun ta nói ra lý do thì nói, ví d như nói ta hi?"

H Thin Ly h lnh.



"Vy bn Giáo ch càng không có ham mun tr li ri."

Đi din vi cm xúc biu l rõ ràng không sót chút nào là ghét mình, Tn Hoài Phong không nói gì mà chng đ đành phi cười kh.



"Vy ta s nói ra nghi vn trong lòng mình. Nếu Giáo ch không mun tr li, c coi như ta chưa tng nói ra là được."

Vì thế không đi H Thin Ly tr li, hn lin nhanh chóng m ming.



"Không biết hình xăm trước ngc Giáo ch có ý nghĩa đc bit gì không?"

Đi din đt nhiên tr nên im lng, ngay c tiếng nhai thc ăn cũng không còn. Tn Hoài Phong ngc nhiên mà ngng đu lên, lin nhìn thng vào mt đôi mt trong tro nhưng lnh lùng, như th mt tia sáng lnh chiếu vào trong u cc.



"Ngươi mun nghe mt đáp án như thế nào?"

Ng khí ca đi phương lnh lùng, khiến hn không khi phát lnh trong lòng, vì giu đi kích đng, đành phi cười gượng tr li:



"Ví d như 'Nếu như ngươi thích, ta gii thiu cho ngươi người đã xăm hình xăm này'."

"Nếu như ngươi thích, ta gii thiu cho ngươi người đã xăm hình xăm này."



H Thin Ly mt không chút thay đi mà lp li tng ch mt.

Tn Hoài Phong cm giác mình ch được tr li cho có l cười kh.



"Giáo ch không đnh cho ta mt đáp án sao?"

"Vy ngươi hy vng ta cho ngươi đáp án gì?"



"..."

Nếu không th có được đáp án, Tn Hoài Phong đành phi phn n buông cá nướng tuyt không ngon lành gì, đng lên. Hn tht s rt mt mi, rt mun đi ng sm, li trong nháy mt đng lên b mt ging nói thanh nhã gi li.



"Thi Lương Ngc."

Mi khi H Thin Ly gi hn như vy, khng đnh li mun hn làm gì đó.



Tn Hoài Phong u oán nhăn mt li, vô cùng hu khí vô lc nói:

"Giáo ch, có gì phân phó?"



"Ra tay, giúp bn Giáo ch hong khô qun áo."

Qu nhiên.



U oán trong mt Tn Hoài Phong càng sâu.

"Giáo ch, ta rt mt."



Trong ging nói thanh nhã mang theo ý cười lnh lùng.

"Vy có liên quan gì đến vic ngươi hong khô qun áo giúp bn Giáo ch?"



"...Giáo ch cho là không có."

Tuy rng hn cho rng có.



Sau khi nhn lnh mà ra hai tay, Tn Hoài Phong lin m to đôi mt mà hai mí đang mun dính vào nhau mà cun đến cun đi y phc trng hơn tuyết kia đ hong khô. Sau khi Giáo ch tôn quý không h có chút thương cm mc y phc đã được ra sch hong khô vào, Tn Hoài Phong vn đang vô cùng cao hng chy v phía giường li b lnh lùng báo cho mt tiếng.

"Bn Giáo ch ng giường."



Tâm hn Tn Hoài Phong mang theo mt chút hy vng mong manh quay đu nhìn v phía H Thin Ly.

"Ta s lui vào mt góc đến mc không còn cm giác là đang tn ti."



Nhưng vn nhn được mt kết qu đáng tht vng.

"Ngươi ng trên đt."



Thn nhiên nói xong câu đó, H Thin Ly lin nn tng bước tao nhã đi v phía trước. Tn Hoài Phong b đè nén cc đ làm mt cái mt qu v phía lưng ca H Thin Ly, mà đúng lúc này, H Thin Ly thế nhưng li quay đu. Tn Hoài Phong tay còn đt trên mt nht thi cng đ.

"Bn Giáo ch cũng không biết."

Nghĩ rng s b răn dy, li ngoài ý mun nghe được mt câu không đu không đuôi như thế. Cho đến khi nm trên mt đt đy tro bi, nhm mt li mt hi lâu sau, Tn Hoài Phong mi đt nhiên hiu được đó là câu tr li ca câu hi 'Hình xăm có ý nghĩa gì đc bit' ca mình trước đó.

11| Thc ăn

Ánh mt tri bui sm chiếu xung ca đng trong u cc. Tn Hoài Phong m mt ra, tnh li t trong cnh mơ mơ h h trong mơ. Trước mt là cnh tượng quen thuc, khi tui nh tng nhìn thy cnh tượng đp đ trong cc có chút đáng ghét, nht thi, hn không thế nh ra vì sao mình li nơi này.

Mt bóng dáng trng hơn tuyết lt vào khóe mt, Tn Hoài Phong cười kh, lúc này mi chm rãi nh li chuyn kỳ l gp được my ngày nay.

Hn hin ti đã không còn là ch nhân ca chui cơ quan cc mnh trong Thí Kiếm Phong này, mà là mt v khách không mi mà đến b nht trong cc, còn mang theo mt Giáo ch Ma giáo có mc đích là mưu hi tính mng ca mình.

Tn Hoài Phong ng trên mt cái đài cao trong cc. Lúc này H Thin Ly đang ra mt bên h. Nhìn mt bóng trng tao nhã kia, li nhìn bi bn cùng c di trên người mình, Tn Hoài Phong ti qua b đot mt giường đá bi vy mà vô cùng oán nim. Hn va cao ging cung kính hi han, va đi v phía H Thin Ly bên h, khi đến bên cnh y mi liu mng v v y phc.

H Thin Ly vn đang nghe li hi thăm ân cn ca hn nhưng không chút đ ý đến đt nhiên dng đng tác trong tay li, ngng đu trng hn.

Tn Hoài Phong làm b như không nhn ra ct nh nói:

"Giáo ch thc dy cũng tht sm a. Ti hôm qua ng ngon gic không? Nơi này bên ngoài khá lnh lo. Ta tht s quan tâm Giáo ch có th b cm lnh hay không đó."

Va nói, va liu mng pht bi đt cùng c di trên người.

Sc mt H Thin Ly càng ngày càng khó coi, cui cùng ngón tay thon dài ch sang bên cnh, lnh lùng nói:

"Tránh xa ra mt chút."

Tn Hoài Phong l ra v mt đau thương:

"Giáo ch, trước khi ca vào huyt đng m ra, hai người chúng ta đu chung mt phòng. Ta nghĩ chúng ta hn là phi chung hòa thun mi được."

H Thin Ly nhìn Tn Hoài Phong gi ngu mà không chu ri đi, đành không kiên nhn h mt tiếng, t mình tránh đi, lnh lùng nói:

"C ngày nhìn ngươi ngược li càng khiến cuc sng trong cc thêm khó chu."

"Giáo ch chng l không có chuyn gì khác đ làm sao? Vì sao li phi nhìn ta c ngày?"

"..."

Tn Hoài Phong thn thùng mà gãi gãi đu.

"Tuy rng nhn được s yêu thương sâu đm ca Giáo ch, nhưng b nhìn chm chm c ngày mà nói vn s khiến ta rt ngi ngùng đó. Đng nhìn ta như vy, thc ra da mt ta vn rt mng, nhưng nếu Giáo ch thc s mun nhìn..."

Nói xong Tn Hoài Phong lin ging như tiu n t xoay xoay c tay mà nhìn v phía H Thin Ly, sau đó mt git nước ging như viên đn đánh thng vào mt. Tn Hoài Phong kinh s, vi vàng cúi xung, sau đó... 'tùm' mt tiếng. Hn quên mt mình đang đng bên b h.

"Giáo ch qu nhiên lo lng chu đáo, nghĩ đến tiu nhân mt thân bn thu, vì thế mi đ tiu nhân mc qun áo rơi vào trong h, ngay c qun áo cũng được git sch. Có điu a, trong cc râm mát, vn là hy vng có th được tm lúc gia trưa mt tri lên cao."

Sau khi đi t trong h ra, Tn Hoài Phong va ht xì đi lên phía trước, va môi run run nói cm t.

Dù sao bc tranh hn tm cũng không hot sc sinh hương ging như H Thin Ly, đương nhiên cũng s không làm ra v rt rè ging như đi phương, va lên b đã lnh lùng nói mt câu 'Cúi đu'. Hn thc s phóng khoáng, lp tc đi đến trước mt H Thin Ly đang ngi trên tng đá, hai chân dng ra, cnh sc gia hai chân hin l không sót chút gì.

H Thin Ly nghe được ging nói ca hn lp tc nhìn li, gương mt tun tú lp tc tr nên xanh mét, mi mi ch đu là nghiến răng bt ra.

"Thi Lương Ngc, nếu không mun th ca ngươi ngn đi ba tc, lp tc đi ra ch khác cho ta."

Tn Hoài Phong ln đi so vi th còn nhanh hơn.

Bui sm sau khi tm xong lin mát m vô cùng, t nhiên là chun b đim tâm.

Nhìn món cá h được nướng trên la, Tn Hoài Phong th dài mt hơi.

"Cũng ch có th ăn cái này sao?"

H Thin Ly nhm mt ngi xếp bng tng đá đi din chm rãi m mt ra, ging nói trong tro nhưng lnh lùng, không có chút tình cm.

"Ngươi cũng không cn ăn."

Tn Hoài Phong vi vàng cười làm lành:

"Không không, tiu nhân ch là lo lng tiếp tc ăn cá mà nói s mang đến nh hưởng không tt cho thân th ca Giáo ch."

H Thin Ly cười lnh.

"Bn Giáo ch tht cm đng."

Tn Hoài Phong cũng cười, nhưng khi tm mt đt lên cá nướng trên ngn la thì mt vn là nhăn li.

Mùi hương cá nướng bay đến tng trn, nhưng Tn Hoài Phong biết rõ cá nướng ch có mùi, thc ra tanh hôi vô cùng, v như nhai sáp, nhưng mình hin ti cũng ch có th ăn cái này, lp tc trong lòng hm hc mà hai tay chng má, nhàn nhã vô sdùng nhánh cây ku ku ngn la. Lúc này khóe mt liếc thy mt mt đ tươi.

Tn Hoài Phong ngng đu nhìn li, ch thy trên vách đá có mt ít trái cây đ au. Tâm trng ti tăm nht thi ging như sương khói tan đi. Bi vì đã nhiu năm không đến, hn đã quên trong u cc này còn có mt loi trái cây va chua va ngt có th ăn được. Hn lp tc vui sướng mà nhy dng lên, đi hái trái cây kia.

Tiếng bước chân dn dp khiến H Thin Ly hơi hơi m hai mt ra, nhưng không đ ý nhiu lm, li tiếp tc nhm mt tĩnh ta, vn khí ngưng thn. Đi đến khi mùi khét truyn vào trong l mũi, y mi không vui mà hơi nhíu mày, m mt ra nhìn, ch thy Tn Hoài Phong vi vã chy đến, trong ngc là trái cây đ hng va chy va rt xung.

"Cháy, cháy."

Sau khi hong ht ri lon mà nhc toàn b cá đã b la nướng đến cháy đen xung, Tn Hoài Phong cười gượng tht cn thn nhìn v phía H Thin Ly đã đen mt.

Đáp li hn chính là mt cái trng mt lnh lùng.

Rõ ràng là tuy thân b nht trong u cc, Giáo ch vn rt cao cao ti thượng, tôn quý vô cùng, mi khinh thường loi người sng đ làm h nhân này.

Sau khi hít vào mt hơi tht sâu, Tn Hoài Phong tng chút mt gy phn b nướng cháy xung, cui cùng l ra phn tht cá nướng đen sì. Nhìn chm chm cá nướng b chết tht thm hi lâu, Tn Hoài Phong cui cùng vn ly hết can đm m ming.

"Giáo ch, không phi ngài đã nói là ngài không có v giác sao?"

H Thin Ly mt không chút thay đi mà mt tiếng.

Tn Hoài Phong nut mt ngm nước miếng, mang my con cá b nướng tương đi cháy ra ngoài.

H Thin Ly không cm ly, cũng không nói gì, ch là lãnh ý trong mt càng sâu.

Tn Hoài Phong ho khan hai tiếng, đành phi nghiêm mt dâng mt phn cá nướng khác lên.

Cá nướng vn đã tanh li khô khc vô v, bây gi còn có thêm mùi khét, càng thêm khó có th nut xung. Sau khi Tn Hoài Phong ăn vài miếng trái cây, mi chau mày gm cá.

Dù sao ăn trái cây cũng không th đ đói, cui cũng vn phi ăn mt chút tht, nếu không đi nước triu dâng lên, khi ca đá m ra, chính mình đã sm b đói thành da bc xương, ch s ngay c sc lc đ đi ra khi u cc cũng không có. Mà không cn nghi ng, H Thin Ly s nhn tâm b hn mà đi, nhiu nht là đ cho hn chiêm ngưỡng bóng áo trng tiêu sái tuyt trn kia mt chút mà thôi.

Khi đang đau kh gm tht cá va tanh li va cháy, nhìn thy H Thin Ly v mt lnh nht mà ăn th ging mình, không h có v khó có th nut xung, Tn

Hoài Phong bt tri bt giác thn ra nhìn.

Không có v giác dường như cũng không phi là chuyn xu đâu...

Khi đang im lng cm thán, li đt nhiên b trng mt nhìn, Tn Hoài Phong cười gượng.

"Giáo ch, thc ra mt ca ngài đã rt to rt sáng ri, không cn thường xuyên c ý trn to."

Khóe ming H Thin Ly hơi co rút.

"Cúi đu."

Biết đi phương đ ý đến dung nhan ca chính mình, nhưng tng cm thy nhìn H Thin Ly ăn dường như rt ngon ming, chính mình dường như cũng có th ăn hết th đ ăn dành cho chó trong tay, Tn Hoài Phong lúc này tht s không ngoan ngoãn mà lp tc cúi đu xung.

"Giáo ch, thc ra ngài không cn phi đ ý đến v ngoài như vy đâu? Như thế ngược li còn ging như rt ghét khoe khoang."

H Thin Ly tc gin lnh lùng h mt tiếng.

"Nếu như người b người khác nhìn đến mc phin chán thì cũng s ghét thôi."

Tn Hoài Phong hết sc chân thành mà vic chính là phân ưu.

"Thc ra nếu Giáo ch ngi, có th v lên mt mình vài cái."

Va nói xong, hn lin chun b k càng ch Giáo ch ni bão, li ngoài ý mun nghe thy H Thin Ly không chút gn sóng tr li:

"Nhưng bn Giáo ch làm sao biết được hiu qu sau khi v lên như thế nào ch, s mang đến cho Giáo ch loi nh hưởng nào đâu?"

Nghe thy H Thin Ly dường như còn tht s suy nghĩ, Tn Hoài Phong ny ra ch ý này tht s có chút lúng túng.

"Ách... Thc ra Giáo ch, áp dng cách cc đoan như vy tht s không phi là vic làm ca k thông minh."

"Không không."

H Thin Ly nh nhàng pht tay.

"Bn Giáo ch làm vic phc tp đã lâu, có l đây tht s là mt cách tt, nhưng đu tiên phi khiến Thi công t chu kh ri."

Mt tiếng 'Thi công t' này kêu ra khiến tht lưng Tn Hoài Phong dng thng lên so vi bt kỳ lúc nào đu thng hơn, m hôi lnh a ra.

"Giáo ch đây là... có ý gì?"

H Thin Ly cười lnh.

"Tc là nói, làm phin Thi công t trước tiên v lên mt mình đã, sau đó nói cho bn Giáo ch biết cm giác như thế nào, hiu qu ra sao, bn Giáo ch mi có th quyết đnh được."

Tn Hoài Phong lúc này lin v ngc, cõi lòng đy căm phn mà cao ging nói:

"Thân th tóc da chu ơn cha m, sao li có th vì nhng ánh mt thế tc này mà hy đi ch? Giáo ch không cn làm bt c thay đi gì."

"Vy còn không mau cúi đu."

H Thin Ly lnh ging quát ln.

Tn Hoài Phong đành phi 'Vâng' mt tiếng, vùi đu ăn cá.

12| Luyn kiếm

Ăn xong ba sáng khó có th nut xung, hai người t nhiên s không còn vic gì đ làm. Tn Hoài Phong pht pha pht phơ nm bên h hưởng th ánh mt tri, làm cho thân mình phi chu lnh sau bui tm sm m áp lên không ít, li đt nhiên b H Thin Ly cũng nhàn nhã không có vic gì làm gi dy.

Tn Hoài Phong lo s bt an nhìn v phía H Thin Ly cười vô cùng hòa ái d gn, trước khi đi phương nói ra mt ch đã vi m ming:

"Giáo ch chc là không hy vng nhìn thy ta, mun kêu ta đi ch khác. Được được, tiu nhân lp tc đi tìm mt góc chôn mình vào đó."

Chến' còn chưa nói xong, gót chân Tn Hoài Phong đã chuyn, chun b chun mt, li b mt ging nói thanh nhã quen thuc đến phin lòng cưỡng ép gi li.

Tn Hoài Phong cười gượng quay đu.

"Giáo ch, rt cuc có gì dn dò."

"Theo bn Giáo ch luyn kiếm."

Cái này thì Tn Hoài Phong ngay c cười gượng cũng không làm ni, mt mày nhăn nhúm li.

"Võ công ca tiu nhân so vi Giáo ch, tht s là kém xa vn dm."

H Thin Ly thn nhiên nói:

"Cho nên bn Giáo ch mi cho ngươi mt cơ hi đ luyn võ."

Tn Hoài Phong vi vàng ôm quyn đưa đy.

"Nhn được s ưu ái ca Giáo ch, nhưng tiu nhân không phi là người ca Ma giáo, có tài đc gì mà nhn được ân hu này?"

H Thin Ly nhướng mày.

"Ngươi không mun?"

"Không phi không mun, mà chính là..."

"Vy tc là mun."

Xem ra chuyn luyn kiếm này đy ra như thế nào cũng không được.

Sau khi Tn Hoài Phong lau mt ti lui mt hi, ngng đu bun bã nói:

ến khi nào thì ngng?"

H Thin Ly cười nht, ánh mt tri chiếu vào gương mt tun tú ging như bch ngc kia, càng thêm v quyến rũ người khác, nhưng li nói ra li càng khiến lòng người lnh lo.

"Hết hng thì ngng."

Tn Hoài Phong liếm liếm đôi môi khô khc.

"Ai hết hng thì ngng?"

H Thin Ly cười càng thêm m hoc.

"Chng l ngươi cho rng là ngươi sao?"

"..."

Thy Tn Hoài Phong bt đu trn tránh s tht mà nhìn v gn nước trên mt h phía xa xa, H Thin Ly không vui thúc gic:

"Còn không mau đi tìm mt cành cây thay cho kiếm."

Sau khi yên lng thu hi tm mt, Tn Hoài Phong cúi đu đáp mt tiếng 'tuân lnh', bt đu tìm kiếm mt nhánh cây có th làm thành vũ khí sc bén trong tay H Thin Ly.

Lúc đu hn tìm mt cành non phía trên còn được tô đim bng vài đóa hoa nh đ au, H Thin Ly ngoài người nhưng trong không cười 'rc' mt tiếng, b gãy cành non kia ngay gia.

"Phi rn chc mt chút."

Vì thy hn tìm đến mt cành khác rn chc... nhưng li ngn như chy th. Khóe ming H Thin Ly hơi co rút li, ng tay áo trng noãn vung lên, nhánh cây rn chc kia biến mt trong h, ch đ li vài gn sóng lăn tăn lan rng ra.

"Phi dài mt chút."

Tn Hoài Phong cười nht nho đáp li tm mt lnh lùng ca đi phương, sau đó xoay người tiếp tc đi tìm. Ln này tìm ti mt nhánh cây rn chc có chiu dài va phi, nhưng mt đu ca nhánh cây li vô cùng tươi tt, lá cây rm rp. Mí mt H Thin Ly không h đng mà ly nhánh cây qua, cười lnh làm b mun ném v phía Tn Hoài Phong.

Tn Hoài Phong vi vàng đot nhánh cây li.

"Tiu nhân lp tc đi tìm mt nhánh cây có th làm kiếm đến."

Nên ti cui cùng vn phi ti. Tn Hoài Phong rt cuc vn thành thành tht tht tìm đến hai nhánh cây đ rn chc có đ dài va phi, nhưng gi li cho mình mt nhánh cây rõ ràng là tt hơn rt nhiu. H Thin Ly nhìn thy, cũng không nói gì, nhưng ánh sáng trong đôi mt trong tro nhưng lnh lùng cht tt, bt ng không h báo trước đánh v phía Tn Hoài Phong.

Tn Hoài Phong c kinh, gót chân đp mt cái, thân mình xoay ba vòng mi thoát được him cnh.

H Thin Ly cười nht nhướng mày.

"Phn ng coi như nhanh nhn."

"Giáo ch quá..."

Ch 'khen' còn chưa nói xong, ch thy nhánh cây thế như ch tre đánh thng t trước mt ti. Tn Hoài Phong u oán nhìn lướt qua người đng đu mt giáo phát huy câu nói 'vic binh không ngi di trá' đến vô cùng nhun nhuyn, lp tc tp trung nghênh chiến.

H Thin Ly ép sát tng bước, nhanh như tia chp tng chiêu đu đâm thng đến ch yếu hi. Lúc này Tn Hoài Phong bt k là ni lc hay tc đ đu không ln bng lúc trước ch có th cht vt tránh đi. Tiếng xé gió lướt qua tng hi, mười chiêu h xung, y phc trên người Tn Hoài Phong đã b ct ra vài cái l nh, nhưng hin ti không phi là lúc lo lng cho vt ngoài thân.

H Thin Ly biết rõ hn hin ti ch là mt k ăn chơi trác táng ch biết đùa gin con gái nhà lành, công phu quyn cước t hi, đáng l phi nên càng xung tay lưu tình mi đúng, nhưng theo như tư thế hin ti thì, bn thân mình tht vinh hnh mà b đánh giá cao, xem ra là mun th công phu ca hn. Cái này đúng là...

Đt nhiên lúc đang đánh, nhánh cây ging như sm chp đánh thng t đi din đến. Tâm Tn Hoài Phong đp mnh mt cái, nghiêng người né qua, kiếm đi nghiêng mt đường, chng đ vũ khí ca đi phương, đng thi tay kia không biết t lúc nào đánh v phía c tay ca H Thin Ly.

Lúc này H Thin Ly mi ln đu tiên l ra v khn trương, ng tay áo trng noãn vung lên, lp tc đánh bay Tn Hoài Phong ra. Tn Hoài Phong không kp chun b ngã ngi mông chm xung đt, qua mt lúc lâu sau mi tnh li t trng thái trước mt toàn sao Kim, sau đó lin nhìn thy H Thin Ly phía trên cao nhìn xung mình, đôi mt xinh đp sáng rc không h chp.

"Thi Lương Ngc, ngươi hc võ ca phái nào?"

Nghe ra trong ging nói trong tro nhưng lnh lùng l v hoài nghi, Tn Hoài Phong cười khan nói:

"T nhiên là môn phái ca chính mình."

H Thin Ly cười lnh, đôi mt sâu thêm.

"Bn Giáo ch chán ghét b la gt."

Tn Hoài Phong ho khan.

"Giáo ch anh minh, tiu nhân qu thc là t mình hc võ công. Ai, đu do võ công ca môn phái nhà mình không ra gì, chiêu thc cũng khó nhìn, gp phi nhng lúc nguy cp đc bit cn anh hùng cu m nhân, khi lâm trn không có tác dng gì hơn là chy trn, cho nên tiu nhân mi mi người khác đến dy võ công. Giáo ch nên gi bí mt h ta a. Bng không nếu như b cha ta biết, ta s không b ông y mt gy đánh gãy hai chân mi là l."

Tn Hoài Phong cc hiếm thy l ra v mt khn trương, va đng lên, va đem ngón tr đt trước môi dn dò, nhưng lãnh ý trong mt H Thin Ly chưa lui chút nào.

"Va lúc mi chính là người ca Thí Kiếm Môn?"

Tn Hoài Phong đang phi qun áo nht thi sng st, v mt cng ngc nhìn v phía H Thin Ly.

"Giáo ch da vào gì nhìn ra cái đó là... võ công ca Thí Kiếm Môn?"

H Thin Ly cười nhưng không nói, nhưng nhánh cây trong tay đã b siết li tht cht. Tuy rng ch là mt nhánh cây, nhưng nm trên tay Giáo ch Ma giáo võ công cao cường, nghim nhiêm có th tr thành vũ khí đot tính mnh người khác trong nháy mt.

Tn Hoài Phong không chc chn lm có phi H Thin Ly đã nm chc mười phn ri mi nói ra câu kia hay không, ch biết là hin ti quyết không th lùi bước, vi vàng khoát tay nói:

"Giáo ch, ta hc tuyt đi không phi là võ công ca Thí Kiếm Môn, ch là mi mt tiêu sư đến dy ta mà thôi."

"Tiêu sư ch nào?"

"Lôi H ca tiêu cc Trn Vin."

Tn Hoài Phong không cn suy nghĩ ba ra mt cái tên.

Ánh mt H Thin Ly không chút di chuyn liếc nhìn hn.

Tn Hoài Phong không dám th mnh mt hơi, không biết qua bao lâu sau, mi như được đi xá mà nghe H Thin Ly thn nhiên nói ra mt câu:

"Ngày nào đó bn Giáo ch s đến chào hi hn mt chút."

"Lôi H biết được, nht đnh s th sng nhược kinh."

Tn Hoài Phong nói mà mt không đ, tim không đp mnh.

Dù sao thì thuyn đến đu cu t nhiên thng, xe chy v phía trước tt s có đường, nói không chng khi H Thin Ly có rnh đi tìm Lôi H ca tiêu cc Trn Vin này, hn đã tr li trong thân xác ban đu ca mình ri.

"Thi Lương Ngc, ngươi tht s khác bit rt ln vi nhng gì bn Giáo ch suy đoán."

Đang tính toán trong lòng phi làm sao mi thoát khi v Giáo ch khó hu h này, nhưng không ng li nghe được mt câu nói như vy, Tn Hoài Phong ngng đu nhìn li, lin nhìn thy mt n cười yếu t n ý sâu xa.

Tn Hoài Phong vi vàng l ra mt n cười ly lòng.

"Giáo ch so vi suy đoán ca tiu nhân cũng có khác bit rt ln mà."

H Thin Ly nhướng mày, a mt tiếng tht dài.

"Ta tng nghĩ Giáo ch là mt lão già điên âm him đê tin, mt mũi xu xí đó."

"Hin ti thì sao?"

Tn Hoài Phong cười đến càng thêm chân chó.

"Hin ti mi phát hin thì ra Giáo ch dung mo ta Phan An, là mt nhân tài a."

H Thin Ly không mn không nht vch ra trng đim.

"Ngươi không có ph đnh đim 'âm him đê tin' y."

Tn Hoài Phong cúi đu ôm quyn.

"Giáo ch thông minh cái thế, túc trí đa mưu, đim y ta đã đoán được không phi ch ngày mt ngày hai."

H Thin Ly cười lnh.

"Va ri mi là âm him đê tin, hin ti đã thành thông minh cái thế, túc trí đa mưu ri à."

"Bt c chuyn gì cũng đu có hai mt thôi."

Hn cũng không ph nhn mt điu mà hai người cùng nói đến.

H Thin Ly liếc mt mt cái đy thâm ý nhìn Tn Hoài Phong, khoanh tay xoay người, áo trng nh lướt.

"Thi Lương Ngc, ch mong ngươi không có la gt bn Giáo ch, nếu không t gánh ly hu qu."

Ging nói thanh nhã c thế nói ra, Tn Hoài Thanh liên thanh d vâng, trong lòng li lng l nói: Dù sao trong thân th này là Tn Hoài Phong hn, mà H Thin Ly cnh cáo là Thi Lương Ngc. H Thin Ly cũng đâu có kêu Tn Hoài Phong không được la gt y đâu.

13| Chơi c

Cuc sng trong cc thc s là rt nhàm chán. Nguyên nhân chính là vì trong u cc ch có hoa hoa c c làm bn, hết ăn no lin ng, ng dy li ăn no ra thì không còn vic gì khác, cũng không có nhng vic giúp mua vui gii trí, cho nên mi có th tĩnh tâm tp trung luyn võ.

Vì thế t sau ngày đó b th võ công, Tn Hoài Phong lin thường xuyên b H Thin Ly kéo đi cùng luyn kiếm, có điu hin ti tt hơn nhiu. H Thin Ly biết s chênh lch gia võ công ca hai người s không còn ép sát tng bước, nhưng tht ra li cho Tn Hoài Phong mt cơ hi rt tt đ luyn võ.

Tr vic này, H Thin Ly cũng thường thường tham quan trong cc, tìm đường đ ri khi cc. Tuy rng Tn Hoài Phong ngay t đu đã nói ngoài vic ch ca đá t đng m ra đ ra ngoài thì không có cách nào khác, hơn na phn ln trong cc đu là cơ quan, tt nht là không nên s lon chm lon, nhưng H Thin Ly trước sau vn luôn gi mt tia nghi ng vi Tn Hoài Phong sao có th ngoan ngoan nghe li, hơn na người n vn tâm cao khí ngo, cũng không phi là người biết nghe theo li khuyên bo.

May mà H Thin Ly tâm tư thn trng cn mt, không nhng không chm vào cơ quan, ngược li còn tìm được mt chút qun áo cùng vt dng mà tin bi ca Thí Kiếm Môn đ li.

Y phc ca Tn Hoài Phong đã sm vào ln đu tiên luyn kiếm, chu kh dưới đc th ca H Thin Ly, mà H Thin Ly yêu thích sch s mi ngày đu phi tm ra, git qun áo. Thân mình trng nõn bóng loáng đu b Tn Hoài Phong nhìn thy hết, vn là cm thy có chút o não, tìm được my b y phc có th thay đi này, t nhiên là vô cùng vui mng, tuy rng vn không th tìm đường ra khi cc.

Đương nhiên, Tn Hoài Phong cũng được chia cho vài món tương đi cũ k. Đi vi kết qu không công bng này, hn bình tâm tĩnh khí tiếp nhn hết, dù sao cũng vì vy mà được chia cho mt hai món.

My b qun áo này đu làm bng vi xanh rt bình thường. Đã nhìn quen H Thin Ly mt thân áo trng thng tuyết, hin ti phi nhìn b dáng v Giáo ch Ma giáo này ăn mc bình thường, có chút không được t nhiên. H Thin Ly hin ti tht đúng là ging Hoàng thân quc thích ca Hoàng tc lưu lc vào dân gian, nhưng li có hơn vài phn cm giác thân thiết, khiến hn khi nhìn thy v Giáo ch ging như mt công t này ngoài cười nhưng trong không cười mà uy hiếp hn, cũng không cm thy c hng phát khô.

Ví d như khi nghe thy H Thin Ly cười lnh nói 'Thi Lương Ngc, s nhn ni ca bn ta là có gii hn', hn có th tht s nghĩ H Thin Ly đây là đang trong thi kỳ t bo ngn, nói rõ ràng thì là mt người có tính tình nóng ny.

Ngoi tr qun áo, H Thin Ly còn tìm được mt b quân c. Tuy rng đi vi vic my v tin bi t mình chơi c giết thi gian ch cm thy quái d và đáng xu h, nhưng Tn Hoài Phong c ngày b ép luyn kiếm đến phin chán khi nhìn thy bàn c vn rt là cao hng.

Có điu s vui sướng ca Tn Hoài Phong vào trong mt H Thin Ly li có chút không bình thường.

"Bn Giáo ch còn tưởng rng k ging như ngươi thế nào cũng không thích đánh c."

Tn Hoài Phong bóp c tay ra v tiếc nui.

"Ch tiếc rng nơi này cây c rm rp, li không th bt được mt con dế mèn. Bng không đu dế mèn vi Giáo ch, không biết là s vui biết bao nhiêu. Con dế ca Giáo ch kêu là 'Tiu Thin Thin', con ca ta kêu là 'Tiu Ngc Ngc'. Lúc đu có th ra sc hò hét 'Tiu Ngc Ngc, cn chết Tiu Thin Thin', ' Tiu Thin Thin, đng t b, phn công đi'. Tht s là va nghĩ đến đã cm thy vui v."

Tn Hoài Phong nói ri lin đưa mt nhìn v phía vách đá xa xa, trong mt l ra khát khao vi tưởng tượng tt đp, mà H Thin Ly mt bên nghe vy thì gương mt tun tú ngày càng xanh mét.

"Thi Lương Ngc."

Trong ging nói thanh nhã l ra mt chút lãnh ý khiến người khác không th b qua.

Trong lòng Tn Hoài Phong lp bp mt chút, quay đu cười làm lành nói:

"Giáo ch?"

Sương lnh trong mt H Thin Ly li dày thêm vài phn:

"Tht ra không cn dùng dế mèn, chúng ta có th trc tiếp đu mt trn giao tranh sinh t."

Tn Hoài Phong xoay người cúi đu.

"Tiu nhân sao dám tn thương Giáo ch chút nào ch."

H Thin Ly cười lnh.

"Nếu ngươi có th gây thương tn được cho bn Giáo ch, vy bn Giáo ch tuyt không truy cu trách nhim ca ngươi."

Vn đ không phi ch này sao?

"Đã là đu đánh đ thì phi thng bi bt phân chơi mi vui. T thí liếc mt mt cái đã có th nhìn ra ai thng ai thua, còn không bng không so cho công bng."

"Nhưng bn Giáo ch tht s rt mun cm nhn mt chút tâm tình ca 'Tiu Thin Thin' a."

Khi H Thin Ly nói đến ba ch 'Tiu Thin Thin' kia thì đc bit nhn mnh.

Tn Hoài Phong cười kh, vi vàng cm ly bàn c đã b vt mt bên tht lâu.

"Loi biu din thp kém như thế sao có th xng vi Giáo ch cao quý ch? Chúng ta vn là đến đánh c đi."

H Thin Ly lnh lùng liếc Tn Hoài Phong mt cái, na ngày vn không nói gì.

Khi Tn Hoài Phong hoài nghi v Giáo ch Ma giáo này tht s mun đến mt hi 'Tiu Thin Thin đi chiến Tiu Ngc Ngc', đi phương rt cuc cũng m tôn khu.

"Thi Lương Ngc, sc c ca ngươi có được không?"

Tn Hoài Phong vi vàng v ngc, ct cao ging nói:

"Cô nương thanh lâu cũng chưa tng nói sc c ca ta không tt."

H Thin Ly cười m đm.

"Vy là tt ri. Sc c ca bn Giáo ch không tt, xin hãy th li."

"..."

Vì thế đây li là mt hi tiết mc 'Tiu Thin Thin giết chết Tiu Ngc Ngc' sao?

Thc ra sc c ca H Thin Ly không ti, nhưng là vn kém hơn Tn Hoài Phong mt chút, có điu so ra v Giáo ch này thc s không lường trước được mình s kém hơn cái tên công t hoàn kh 'Thi Lương Ngc' này, vì thế lin tht s biến thành sc c không tt. Mi khi Tn Hoài Phong mun ăn quân c ca y, đôi mt hp dài xinh đp kia li hung hăng trng hn, vì thế... c tt đành phi biến thành c kém.

Sau khi tâm không cam lòng không nguyn mà thua năm bàn, Tn Hoài Phong rt cuc không nhn được na, u oán nhìn chm chm gương mt tun tú ging như bch ngc kia.

"Giáo ch, ngài cm thy thng như vy không chút anh hùng sao?"

H Thin Ly lnh lùng nhướng mày.

"Ngươi gi bn Giáo ch là gì?"

"... Giáo ch."

H Thin Ly va lòng mà cười gt đu.

"Vy ngươi còn cái gì mun nói na?"

"..."

Vy mà li dùng quyn thế hiếp bc người.

Tn Hoài Phong cn răng oán hn trong lòng nghĩ, ch sau khi hn quay li thân th vn có ca mình, nht đnh phi gi toàn b đ t trong Thí Kiếm Môn đến đánh c cùng hn mt ln, hơn na còn quy đnh bn h đu phi nhường c, nếu không s trc xut khi sư môn.

Oán nim trong mt Tn Hoài Phong quá nng. H Thin Ly b nhìn chm chm cm thy ging như có mũi nhn chc vào lưng nh nhàng th dài, ngón tay thon dài cm c trng chm rãi buông xung.

"Thi Lương Ngc, ngươi cm thy bn Giáo ch rt không nói lí l sao?"

Tn Hoài Phong c gng quai hàm lên nói thm:

"Có th nói tht không?"

H Thin Ly thn nhiên nói:

"Không ngi."

Tn Hoài Phong không th tưởng được thế mà li được cho phép hơi sng st mt chút, sau đó lp tc thn thanh khí sng đnh tn tình k hết nhng ni đng cay trong lòng ra, ri li thy H Thin Ly chm rãi m ming.

"Nhưng không được chc bn Giáo ch gin."

"..."

Khóe ming H Thin Ly cong lên, li ăn mt quân c đen, trong ging nói tràn đy vui v khó có được.

"Ti sao li không nói na?"

Tn Hoài Phong th dài đáp:

"Giáo ch, nói tht mà không chc ngài gin dường như là chuyn không th vn toàn đôi bên."

H Thin Ly ging như kinh ngc mà nhướng mày lên.

"Vy thì tht là đang tiếc."

Ngoài ming thì nói đáng tiếc, nhưng trong ging nói hoàn toàn không có chút tiếc nui nào. Tn Hoài Phong ru rĩ tiếp tc thua c. Mt bui chiu dn kết thúc, hn lin vô cùng siêu vit thua s bàn vượt quá c hơn hai mươi năm cuc đi ca hn. Hn là chán nn, tâm tình H Thin Ly li thoi mái vui sướng không thôi, n cười sáng ln trên gương mt dưới ánh chiu tà chiếu ri li càng có v thêm tun m m hoc.

"Thi Lương Ngc."

Đây là ln đu tiên H Thin Ly dùng ng khí rng ngi như vy gi tên hn, không ging như trước kia mi ln gi ba ch này còn phi thêm vào tiết mc uy hiếp, nhưng Tn Hoài Phong đang thu dn bàn c tâm tình cũng không tt, thm chí ngay c đu cũng không nâng mt chút, ch ru rĩ mà mt tiếng.

H Thin Ly cũng đ ý, ý cười bên môi ngược li càng sâu thêm.

"Ngươi mun mưu cu đến chc v trong bn giáo đây?"

Tn Hoài Phong ngc nhiên ngng đu lên, lin nhìn thng vào mt đôi mt sáng tràn đy ý cười du dàng.

"Giáo ch?"

H Thin Ly nh nhàng bâng quơ nói:

"Bn Giáo ch vn ha ch cn ngươi mang bn Giáo ch lên Thí Kiếm phong, bn Giáo ch s đ cho ngươi cùng ph thân ngươi gia nhp Ma giáo. Hin ti tuy rng b nht trong cc, nhưng coi như là đã lên Thí Kiếm phong. Bn Giáo ch là người trng li ha, t nhiên là s thc hin li ha."

Tn Hoài Phong lúc này mi nh ti bn thân mình bây gi là 'Thi Lương Ngc' khát cu ch che ch, vi vàng cười ly lòng.

"Giáo ch có th cho tiu nhân chc v gì đâu?"

H Thin Ly thn nhiên nói:

"Là phó Đường ch, cai qun phân đà hoc chc v quan trng nào đó..."

Tn Hoài Phong ngc nhiên, không th tưởng tượng được v Giáo ch Ma giáo li quá rng rãi như vy, khi đang đnh uyn chuyn t chi mt chút, ri li nghe được ging nói thanh nhã kia tiếp tc nói:

"Nghĩ cũng đng nghĩ. Bn Giáo ch sao có th đem my chc v quan trng này giao cho mt tên đu ch biết đu dế mèn, là mt cái gi thêu có chút thông minh ch?"

V mt Tn Hoài Phong cng đ.

Kh kh, không ch không rng rãi, k đng đu mt giáo dưới trướng có my ngàn đ t này tâm mt còn nh hơn, thế nhưng gi còn bn mt mũi tên báo thù li ln trước.

Tn Hoài Phong yên lng th dài, cúi đu ôm quyn.

"Vy Giáo ch có th cho tiu nhân chc v gì?"

"Ví d như gõ mõ cm canh, đun nước, đt hương đêm?"

Tn Hoài Phong thiếu chút na thoát lc ngã xung đt.

"Giáo ch, thc ra tiu nhân cũng không trông cy có th chiếm được mt chc v gì trong Ma giáo, ch cu có ngói che đu, có cơm xung bng là được, tht s không dám cướp đi vic quan trng ca các đ t Ma giáo."

H Thin Ly không đi sc nhướng mày.

"Ngươi mun làm sâu go?"

"Không dám không dám."

Tn Hoài Phong càng cúi đu thp hơn.

"Giáo ch cho ta làm mt nam sng là được ri."

V bình tĩnh trên gương mt H Thin Ly bt đu tan rã.

"C ngày đeo hai ch nam sng bên ming, ngươi chng l không h có mt chút cm giác thy thn nào sao?"

Tn Hoài Phong lp tc ngng đu, ngo ngh v ngc.

"Vì Ma giáo cùng Giáo ch, tiu nhân cho dù lên núi đao, xung bin la cũng đu khinh thường. Chút t tôn nho nh có th cho là gì đâu!"

Li có người da mt dày đến mc dán cái hành vi mt mt này lên mt mình làm lý do công khai, H Thin Ly vô lc mà không th nói được câu nào, cui cùng đành phi nh nhàng vung tay lên.

"Thôi, vic này đ sau khi bn Giáo ch xut cc s chm rãi suy tính sau. Chúng ta đi luyn kiếm đi."

Tn Hoài Phong tay còn đt trong ngc sc mt tr nên cng đ.

"Giáo, Giáo ch, sc tri sp ti ri."

"Cho nên nhanh chóng bt đu đi."

Nói xong H Thin Ly nh nhàng ném nhánh cây sang, Tn Hoài Phong thun tay tiếp được, nhưng v chn ch trên mt ch tăng ch không gim.

"Nhưng chúng ta đã h c c mt bui chiu, ta tht s cm thy có chút mt..."

"Ngươi không phi đã nói có th nên núi đao xung cho du vì Ma giáo cùng bn Giáo ch sao?"

Tn Hoài Phong lp tc b chính li nói va ri ca mình bt li, ch đành giơ nhánh cây trong tay lên, trin khai tư thế.

"Giáo ch thnh."

Đng thi thm rơi l trong lòng mà khóc lóc k l nói: Ta tuy rng là nói lên núi đao xung cho du, cũng không phi là b ngươi uy hiếp thua c đến mt mi ri mà vn còn phi luyn võ cùng vi ngươi.

14| Nói chuyn trước khi ng

Cái gi là làm vic tt thường khó khăn. Tn Hoài Phong cui cùng cũng cm nhn được sâu sc ý nghĩa ca nhng li này ri.

Cuc sng trong u cc t khi b bt thua c cùng luyn kiếm mi ngày li trôi đi, thy triu dâng lên, thi khc ca đá m ra cũng sp đến. Tính ra cũng ch là chuyn my ngày, cho nên my ngày này Tn Hoài Phong cùng H Thin Ly đu đc biết chú ý đến tiếng vang ca h nước.

Hôm nay nghe được chút tiếng đng khác thường, đang nghĩ ngi, có phi là đã đến lúc ri hay không, li phát hin không hiu sao li không vui mt chút, nhưng tâm tình vui v vn tht lâu không th bình lng. Chng nhng bn thân mình như thế, H Thin Ly gánh vác trng trách mt giáo li càng như thế.

Ban đêm, khi Tn Hoài Phong như lúc thường đi đến, ngi xung khong đt trên mt cái đài cách giường đá ca H Thin Ly không xa chun b ng, H Thin Ly đt nhiên m ming, hơn na còn là...

"Thi Lương Ngc, ngươi cho rng con người ca Tn Hoài Phong như thế nào?"

Thế nhưng li nghe được tên mình vào lúc này, Tn Hoài Phong c kinh trong lòng, tâm lp tc tĩnh li, ct nh mà nói mt câu khen tng:

"Loi người này t nhiên là còn lâu mi bng được mt góc ca Giáo ch."

H Thin Ly không kiên nhn mà nhíu mày.

"... Tr li nghiêm túc mt chút."

Tn Hoài Phong thm lc đu than th trong lòng.

Có người thm chí còn hư vinh đến mc ngay c li khen tng cũng phi nghe nguyên b a.

Vì thế hn càng liu mng v mông nga.

"Giáo ch anh minh thn võ, võ công cái thế, tài đc vn toàn, ngo th qun hùng, đng nói là mt Tn Hoài Phong, cho dù có ngàn ngàn vn vn Tn Hoài Phong cũng không th vượt qua Giáo ch sáng rc như trăng. Toàn b my ngàn đ t trên dưới Ma giáo phi tích phúc đến ba đi mi may mn có được mt v Giáo ch như ngài. Ma giáo hướng v Giáo ch, không, là toàn b võ lâm đu hướng v, qu thc chính là vinh quang hng nht, kiêu ngo ln nht a."

H Thin Ly nghe được nhng li này khóe ming hơi hơi co rúm, ngay c huyt Thái dương cũng git git đến mc có chút phát đau.

Y thm th dài trong lòng không nói gì, yên lng mà t hi bn thân sao mình tng trông cy s t ming người này nghe được nhng li nói đng đn ch?

ược ri."

Khi Tn Hoài Phong thiếu chút na mà so sánh y thành dáng dp ging như Pht T ph đ chúng sinh thì, H Thin Ly rt cuc không chu ni mà chn li.

"Tn Hoài Phong còn tr đã kế nhim Thí Kiếm Môn, võ công ni danh cao cường có th so sánh vi sư ph ca hn, li trò gii hơn thy. Thc ra bn Giáo ch hy vng có th đánh mt trn t thí vi hn."

Tn Hoài Phong sng st.

"Nhưng Giáo ch đây không phi là đến giu đ bìm leo, đot mnh người khác sao?"

So vi vic bn thân mình được v Giáo ch tâm cao khí ngo này 'kính n' hn càng kinh ngc hơn vì H Thin Ly thế nhưng li có th va tiu nhân, va quân t, tc là... Ngy quân t.

Nhưng rõ ràng phán đoán ca hn là sai lm, bi vì v Giáo ch này thc s là mt người vô cùng nh nhen.

Ch nghe thy ging nói thanh nhã kia không mn không nht mà chm rãi nói:

"Nhưng vi mt kỳ tài luyn võ năm mười my tui đã có th đánh bi Chưởng môn ca Vũ Đương, bn Giáo ch t nhiên biết rng mình không đánh li hn. Nếu không th dùng lc, cũng đành chơi đùa mt chút dùng vài ba mưu kế đê tin h lưu."

Nghe đi phương vô cùng thn nhiêm tha nhn s đê tin ca chính mình, Tn Hoài Phong mc cm mà nhéo nhéo mt mình, trong lòng thm than th không biết là da mt ca đi phương rt cuc dày đến mc nào.

"Tn Hoài Phong liên tiếp t chi li mi ca các môn phái chính pháp, không cùng đám người rn chut mang theo khu hiu tr ma kia đến gây chuyn vi giáo ta, ngươi nói là vì sao?"

H Thin Ly đt nhiên chuyn ch đ câu chuyn.

Không biết li này ca đi phương là có ý gì Tn Hoài Phong đành phi cn thn tr li:

"Bi vì ngi phin toái?"

Mà đáp án chính xác t ming ca người tht nói ra này ch đi li được mt tiếng h lnh khinh thường.

"Ngươi cho rng mt k sau khi sư ph đi v cõi tiên, mt mình nm gi quyn to, còn tr đã kế nhim mt đi môn phái chính là hng người cà lơ pht phơ như thế sao?"

Tn Hoài Phong ho khan, may mn đi phương không có nhìn thy mt đ ng trên mt mình lúc này.

"Có l sư ph ca hn cũng không phi là đã đi v cõi tiên, mà là dưới s xúi gic ca tình nhân, b li Thí Kiếm Môn trên dưới có hơn ngàn đ t đ đi tiêu dao khoái hot, thăm thú các loi danh lam thng cnh đi? Mà lúc y Tn Hoài Phong có tư cht nht là b ép phi lên kế nhim?"

H Thin Ly sng st, tht lâu sau mi vô lc mà phun ra mt câu:

"Ngươi thc s hn là nên đi làm thuyết thư đi."

Tn Hoài Phong biết đi phương cũng không xem li hn là tht cười kh, sau đó gi b oán gin oán thán bóp c tay nói:

"Nếu không phi năm đó cha ta cc lc ngăn cn, ta đã sm là tiên sinh thuyết thư ni tiếng toàn thành ri. Đáng tiếc a đáng tiếc."

H Thin Ly t chi cho ý kiến mà h lnh mt tiếng:

"Va ri bn Giáo ch đã nói đến ch nào?"

Tn Hoài Phong cung kính mà đáp li chi tiết.

"Va ri Giáo ch ch h lnh, cũng không nói li nào."

"...Thi Lương Ngc."

Ba ch kia nói ra nh nhàng nhưng li tràn ngp lãnh ý.

Tn Hoài Phong suy nghĩ mt chút, sa li nói:

"Ngươi thc s hn là nên đi làm thuyết thư đi."

H Thin Ly im lng xoay người nht mt viên đá nh dưới giường đá lên.

Khóe mt Tn Hoài Phong va nhìn thy đng tác này ca đi phương lin vi vàng cười làm lành sa li nói:

"Vì sao Tn Hoài Phong không tham d vic tho pht Ma giáo?"

Nhưng viên đá vn xé gió bay đến, ch là đánh thng sang bên cnh đu ca Tn Hoài Phong. Như vy đã xem như là xung tay lưu tình.

Sau khi thn nhiên nm xung giường đá, H Thin Ly tiếp tc nói:

"Thi Lương Ngc, trước kia ngươi cũng xen ln trong đám nhân sĩ chính đo kia đến quy ri giáo ta đi."

H Thin Ly nói vô cùng vân đm phong khinh, nhưng Tn Hoài Phong nghe vào li thy c hng phát khô.

Chng l là đi đến lúc ri mi tính s sao?

Tn Hoài Phong vi vàng ngi dy cúi đu ôm quyn.

"Tiu nhân lúc y chính là nht thi h đ, mi có th c gan đến mo phm quý giáo. Mong rng Giáo ch khoan dung đi lương, s b qua chuyn cũ."

"Bn Giáo ch là người d ni gin như vy sao. Ch là mun hi mt chút, nếu ngươi tng tham d vic đó, có biết nguyên nhân thc s mà chính phái tìm đến Ma giáo gây ri không?"

H Thin Ly có phi loi người hp hòi hay không, hn t nhiên là hiu rõ, nhưng v phn nguyên nhân thc s ca vic tho pht Ma giáo, Tn Hoài Phong chưa bao gi tham gia loi chuyn phin toái này hoàn toàn không biết.

"Chng l không phi là vì tr hi cho võ lâm?"

Câu này trong cuc t hi ca chính phái có th coi là hp tình hp lý, mà hin ti nói ra nghe vào dù sao cũng cm thy có chút chói tai. Dù sao trước mt hn chính là Giáo ch Ma giáo, nói thng người khác là 'Hi' cũng tht s là quá tht l, rt bt kính.

Nhưng mà khi Tn Hoài Phong đang chun b nói gì đó đ cu vãn, li nghe thy H Thin Ly không chút đ ý mà tiếp tc nói:

"Ngươi tht s cho rng ch là vì lý do ngu xun này sao?"

Không đi hn tr li, h lnh mt tiếng, H Thin Ly khoan thai nói ra s thc khiến tim người khác băng giá.

"Cái khu hiu dit ma tr hi ca đám bch đo chính phái này, thc ra ch là mưu li cho bn thân. Ch vì gn đây phm vi kinh thương ca Ma giáo m rng, nh hưởng đến vic làm ăn ca các môn phái chính phái, cho nên bn h mi phi ly lý do tho pht Ma giáo, tính toán nut trn khi tht béo b có tên là Ma giáo này đi. Tn Hoài Phong s là đã nhn thy được đim này, mi không mun liên quan đến vũng nước bn thu này thôi."

Tn Hoài Phong ngc nhiên, bt k là vi chuyn chính phái tho pht Ma giáo, hay là bn thân mình không hiu sao li được đánh giá cao quá đ. Cm xúc mênh mông, vì thế sau khi H Thin Ly kết thúc bui nói chuyn trước khi đi ng khó có được này, Tn Hoài Phong vn là tht lâu không th đi vào gic ng.

Hn nghĩ đến bn thân mình gp phi chuyn ly kỳ là hn phách ri khi thân th, hn nghĩ đến bn thân hin ti đang ngay bên trong cánh ca nhà mình, hn nghĩ đến chuyn nước triu rút xung, tng đá m ra.

Tt c suy nghĩ qun quanh trong đu, hi hn đt nhiên tht mun... tìm mt người đ tâm s, tùy tin nói gì đó cũng tt, tùy tin là người nào cũng được, thm chí tìm đi tượng nói chuyn phiếm là Giáo ch Ma giáo tính tình lnh lùng kỳ quái này. Hin ti Tn Hoài Phong đt nhiên hiu được vì sao đêm nay H Thin Ly li đt nhiên nói chuyn vi mình. Thì ra đu là ôm tâm tình ging nhau a.

"Giáo ch."

"H?"

Đáp li mình là mt tiếng 'h' dường như cũng không có chút gì là bun ng, nhưng Tn Hoài Phong li không phi đám người chính phái có bí mt âm him linh tinh gì đó đ nói ra, hơn na điu hn mun nói li không th nói.

Cái gì mà linh hn ri th? Nếu không tt s b coi như thành k điên, t hơn chc s b H Thin Ly mt không đi sc mà vung mt kiếm đến.

Đang nghĩ ngi, lúc nghĩ rt cuc là phi nói cái gì, va lúc nhìn thy bu tri phía trên cc toàn là sao.

Tn Hoài Phong lp tc hưng phn mà ch mt ngón tay lên tri.

"Giáo ch ngài xem, sao tht đp a. Khi còn bé ta thường cùng đám sư đ đng môn đếm sao đó."

H Thin Ly hc tuyến.

"... Vy ngươi đếm đi."

Cánh tay ca Tn Hoài Phong giơ lên cao c thế cưng ngc ti ch.

"Giáo ch nói đếm là ch..."

"Bt đu đếm t mt hai ba. Trước khi đếm xong thì không được phép ng."

Ging nói trong tro nhưng lnh lùng c thế nói ra.

Tn Hoài Phong lp tc nhăn mt li.

"Giáo ch..."

ếm."

"... Tuân mnh."

Xem ra Giáo ch Ma giáo này tht s là mt chút tâm tư ngây thơ đơn thun cũng không h có.

Sau khi thm th dài tht sâu trong lòng, Tn Hoài Phong đành phi nhn mnh mà bt đu đếm sao.

Vì thế dưới mt tri sao sáng đp tuyt trn trong u cc, ch thy mt người đang ru rĩ đếm sao, còn mt người thì bình yên đi vào gic ng.

15| Ngân xà

Tn Hoài Phong vn chưa th đếm hết đám sao lp lóe, mà là dưới s hp dn t tiếng hít th đu đu ca H Thin Ly, dn dn chìm vào mng đp.

Trong lúc chìm trong mng đp, hn tht đáng bun mà mơ thy mình vn đang đếm sao, mà bên cnh là H Thin Ly mt thân áo trng thng tuyết, gương mt trong tro nhưng lnh lùng đang ôm ngc nhìn hn, lúc đang mun nói 'Giáo ch, đang là lúc đi ng' thì, li b ging nói lnh lùng thanh nhã kia mt ln na gi cái tên không phi ca mình.

"Thi Lương Ngc."

Ta cũng không phi là Thi Lương Ngc.

Sau khi yên lng mà oán gin mt câu trong lòng, Tn Hoài Phong li ngng đu nhìn tri, mí mt đánh nhau mà tiếp tc đếm, nhưng khi hn đang đếm thì đt nhiên li b gi mt ln na.

"Thi Lương Ngc."

Không phi là đang đếm ri sao?

Tn Hoài Phong bc mình mà quay người trng qua, li phát hin gương mt ca đi phương t t tr nên mơ h, nhưng ging nói li càng lúc càng rõ ràng.

"Thi Lương Ngc!"

Trong ging nói luôn luôn trong tro mà lnh lùng t nhiên thế nhưng li mang theo mt chút nôn nóng. Tn Hoài Phong m bng hai mt, lin thy H Thin Ly mt thân áo trng thng tuyết ging như trong mơ đang đng bên cnh mình. Trên gương mt như tuyết ngc là biu tình khn trương cho ti bây gi hn vn chưa tng nhìn thy.

"Giáo ch?"

Tn Hoài Phong ngc nhiên t mt đt đng lên, lúc còn đang nghi hoc, khóe mt li đt nhiên nhìn thy mt mt ánh bc. Hn quay mnh đu li, rõ ràng phát hin ra trên vách đá phía đi din trong huyt đng, có mt con rn ln màu trng bc đang t t trườn xung. Hai mt trong sut màu vàng lc đang gt gao nhìn bn hn chm chm.

Tn Hoài Phong lp tc cm thy c hng khô khc, lúc quay đu li mun hi, đã thy H Thin Ly đt nhiên 'rot' mt tiếng xé mt ng tay áo ca mình xung. Da tht trng nõn lp tc l ra không sót chút nào.

Tn Hoài Phong ngc nhiên.

"Giáo ch, ta nghĩ con rn kia s không mến m sc đp ca ngài đâu."

H Thin Ly tc gin liếc mt trng hn mt cái, sau đó nhanh chóng dùng ng tay áo bt kín ming mũi ca mình.

"Huyt đng tràn chướng khí."

Tn Hoài Phong thu lim sc mt, lúc này mi phát hin trong huyt đng phía sau lưng thân rn màu bc đang tn ra chướng khí nhàn nht màu xanh đm.

"..."

Thì ra con rn này trong huyt đng nhàn đến ht hong, c năm đu đánh rm đ gii bun hay sao?

Tn Hoài Phong cũng vi vàng xé ng tay áo ca mình xung bt ming mũi li, nhưng th mùi khó ngi dn dn lan ti khiến cho ngc hn cm thy khó chu. Xem ra tiếp tc ngây ngc đây, không cn ch đến lúc b ngân xà kia cn chết, bn h rt nhanh s tang mnh dưới đám chướng khí này.

Lúc này ngân xà hu như đã l ra toàn b thân th trong huyt đng cũng không vi vã lp tc đánh ti con mi mà nó khó có dược, đôi mt trong sut màu vàng lc lnh lo vn đang nhìn chm chm bn h. Trong nháy mt, Tn Hoài Phong dường như thy được bóng dáng ca H Thin Ly trên thân ngân xà.

Lúc này bn tôn bên cnh lên m ming.

"Thi Lương Ngc, ngươi có mưu kế gì?"

Tn Hoài Phong nhìn lướt qua đi xà, li nhìn lướt qua thân th mình ri so sánh vi thân hình đi xà, qu thc ging như cây tăm so vi cánh tay, cười gượng mt tiếng:

"Không bng Giáo ch tiến lên giết đch, tiu nhân phía sau hò hét tr uy?"

"..."

H Thin Ly không có nghe đến, ngng đu nhìn lướt qua mt huyt đng nh không xa trên vách đá, ánh mt trong tro nhưng lnh lùng lp tc co li.

Nhìn ra ý đnh ca H Thin Ly, Tn Hoài Phong cũng nhìn v phía huyt đng, sau đó lp tc nhíu mày.

"Giáo ch, huyt đng kia hình như hơi nh."

H Thin Ly cười nht.

"Vn đ đ bn Giáo ch dung thân."

Nói xong xiêm y trng noãn pht lên, mt thy H Thin Ly s b mình mà đi, Tn Hoài Phong vi vàng túm ly cánh tay trng nõn, trước khi b đi phương lnh lùng gt ra, mt ngón tay ch v phía mt huyt đng gn bn h hơn.

"Giáo ch, huyt đng kia quá nông, vn là đến bên này tt hơn."

H Thin Ly hơi nhíu mày, nhanh chóng liếc nhìn đánh giá hai bên mt cái, tuy rng có chút không vui mà khóe ming git git, nhưng vn ly đi cc làm trng, gót chân hơi chuyn, lao v hướng huyt đng mà Tn Hoài Phong ch. Tn Hoài Phong thy thế vi vàng đui theo.

Nói thì chm mà xy ra thì nhanh, ngay khi bn h chy đến khong gia thì, ngân xà dường như đã tnh táo li t trng thái mơ h, thân hình cc ln ngóc lên, nhanh như tia chp đánh v phía hai người. Tn Hoài Phong lc mình tránh được trong gang tc, li không né được hòn đá rơi xung khi ngân xà đánh vào vách đá.

T đu vai đến phía sau lưng b cnh sc ca hòn đá rch ra mt đường máu tht sâu, Tn Hoài Phong đau đến mc thiếu chút na ngt xu, bước chân lo đo, ri li nhìn thy mt cái bóng khng l xut hin trước mt, ngng đu lin thy, mt đôi mt vàng xanh lóe hàn quang đang nhìn mình.

Tn Hoài Phong nhn mnh mà nhm hai mt li, ch rn ln cho hn mt đòn thng khoái, li bt cht cm thy cánh tay b kéo mnh mt cái. Hn gn như dán sát vào lp vy màu bc lnh như băng trên thân rn mà lướt qua.

Tn Hoài Phong kinh hn chưa đnh mà quay đu nhìn li, ch thy gương mt tun tú ngày càng quen thuc kia, chính là trên trán đi phương có nhiu hơn mt vết máu.

Cho đến bây gi chưa tng được người nào liu mình cu giúp, cũng cho ti bây gi không nghĩ ti Giáo ch Ma giáo lãnh khc này s ra tay cu giúp, trong lòng Tn Hoài Phong dâng lên mt c lo lng.

"Giáo ch..."

"Chy!"

Không cho hn thi gian đ cm đng, H Thin Ly lp tc kéo hn thân mang trng thương chy lên huyt đng phía trên vách đá. Ngân xà sao có th d dàng tha cho bn h như vy ch? Thân ln kh chuyn, li bt đu trin khai mt vòng tn công mi vi bn h.

Ngay ti khonh khc ch mành treo chuông đó, Tn Hoài Phong cm thy đai lưng ca mình b dùng sc kéo mnh, đang nghĩ đến, v Giáo ch này chc s không phi là sau khi cu được hn, li mun ném hn đi cho rn ăn đi, ch thy trước mt lóe lên mt mt sáng xanh. B ngc bi ném qua hp dn, ngân xà hơi chuyn cái đu cc ln.

Tha dp ngân xà phân tâm trong thoáng chc này, H Thin Ly túm ly Tn Hoài Phong bước chân bt n, thân như tia chp mà bay vút xung dưới hang đá, sau đó th người nhy, c như vy mà nhy thng lên vài bước vào trong huyt đng đ cao vài thước phía trên.

Đi xà lúc này mi phát hin con mi đã chy thoát lp tc hoàn hn, nhưng ming hang quá nh, nó ch vói được na cái ming rn vào, lin không th tiếp tc xâm nhp. Đng t vàng xanh trong sut trng trng ngoài ca hang, tia sáng lnh chp tt, sau khi nhìn trng trng hi lâu cui cùng mi chm rãi ri đi.

Tâm vn luôn buc cht lúc này mi thoáng buông lng.

Tn Hoài Phong toàn thân thoát lc ngã ngi trên mt đt, li bi vì chm đến ch b thương mà đau đến nhe răng trn mt.

H Thin Ly thy thế, không kiên nhn mà hơi nhíu mày, sau đó lp tc ngi xm xung, xé mt đon y phc xung băng bó vết thương cho hn. Đương nhiên, là y phc ca hn.

Nh ti mnh ngc bi va ri cũng gp tai ương, Tn Hoài Phong không khi hơi hơi cười kh:

"Va ri sao Giáo ch không ném th khác đ làm mi nh ch?"

H Thin Ly va lúc băng bó xong thn nhiên nói:

"Ta s ngươi b rơi."

"..."

Thc ra nhìn hành đng mo him cu giúp ca H Thin Ly, mình hn là s không b nhn tâm bt ra bên ngoài làm mi đâu.

Lúc này ánh mt lướt đến vết thương còn chy máu trên trán H Thin Ly, Tn Hoài Phong nhn không được ôm quyn cúi đu nói:

"T ơn Giáo ch ra tay cu giúp."

Li cm t này là phát ra t ni tâm, nhưng H Thin Ly cũng ch h lnh mt tiếng, sau đó lin da tường ngi xung.

Cho dù không cn nhìn cũng biết ngân xà còn đang bên ngoài huyt đng ch thi cơ sau đó, nhưng hin ti tt xu gì cũng đã an toàn. Lúc này Tn Hoài Phong cui cùng cũng có thi gian đ hi đến cùng.

"Xin hi Giáo ch, ti sao ngân xà li đt nhiên xut hin vy?"

"...Sáng ngay nghe thy mt tiếng vang truyn đến t sau mt tng đá ln. Bn Giáo ch nghĩ rng ca đá rt cuc cũng m ra, vì thế lin đy mt tng đá nhô ra trên vách núi sang bên cnh."

Tn Hoài Phong ngc nhiên. Lúc này mi nh ti chính mình ca đá là cái cng đá kia, lúc này đau đn t trách không thôi. H Thin Ly xưa nay làm vic cn thn, ln này ch s là bi vì st rut mun xut cc, mi có th nht thi sơ sy phm sai lm này. Nếu sai lm đã to thành, cũng không cn ch trích ln nhau. Mun trách thì trách Thí Kiếm Môn quá qu d, li đi nuôi mt con quái vt như vy.

Tn Hoài Phong lén nhìn ra bên ngoài đng mt chút, li phát hin ngân xà đang da sát dưới huyt đng, đáy lòng lp tc lnh lo, vi vàng rt đu v.

H Thin Ly thy thế cười lnh, thn nhiên hi han:

"Ngươi đã nghĩ xem nhược đim ca con rn ln này ch nào chưa?"

"Chuyn này s rng phi hi Giáo ch cũng thuc trường phái bch y mt chút."

H Thin Ly tc gin mà liếc mt trng Tn Hoài Phong mt cái, sau đó lin nhm hai mt li, tht lâu sau đó cũng không nói gì. Đang suy nghĩ H Thin Ly tht đúng là hiu cách nm bt thi gian đ ngh ngơi dưỡng sc, li đt nhiên phát hin trên trán đi phương đang chy ra mt tng m hôi mng manh. Nhìn k sc mt H Thin Ly, mi phát hin đi phương thế nhưng dường như đang c nén đau đn.

Tn Hoài Phong nht thi ngây ngn c người.

16| Xut cc

Gương mt tun tú trng nõn như ngc lúc này hoàn toàn không còn chút máu. Mc dù ming mũi đu b che kín, Tn Hoài Phong vn có th theo hình dáng hơi hõm xung phán đoán H Thin Ly lúc này khng đnh là đang mím cht môi, nói vy là cc kỳ là thng kh.

"Giáo ch?"

Hn gi kh mt tiếng. H Thin Ly hé mt ra, tuy rng lúc này đang c nén đau đn, nhưng vn chưa l ra chút v suy yếu nào. Hai tròng mt trong tro nhưng lnh lùng vn ngo ngh như trước.

"Chuyn gì?"

"Giáo ch còn b thương ch nào sao?"

H Thin Ly nh nhàng lc đu.

"Là chướng khí."

Tn Hoài Phong khó hiu.

"Chướng khí?"

"Chướng khí công tâm, toàn thân vô lc."

Tn Hoài Phong càng không hiu gì mà co dui tay chân mình.

"Nhưng ta không sao a."

H Thin Ly cũng hơi l ra chút v nghi hoc.

"Vì sao ngươi li không có vic gì?"

Tuy rng đây ch là mt câu hi bình thường, nhưng ng khí lnh lùng l ra s bt mãn khiến Tn Hoài Phong có loi cm giác mình không làm sao là mt chuyn ln đi nghch bt đo.

Điu này cũng khó trách. H Thin Ly ni lc thâm hu, võ công cao cường, cũng không chng li ni chướng khí do ngân xà phát ra, mà 'Thi Lương Ngc' thân là mt cái gi thêu hoa li có th chng đ được chướng khí. Điu này sao không khiến cho H Thin Ly không phc ch?

Chính là vì sao hn li không có vic gì ch? Mc dù cm thy chướng khí tanh hôi khó ngi, ngc cũng khó chu, nhưng cũng không chu ging như H Thin Ly. Tn Hoài Phong cũng không nhn ra thân th ca tên công t ăn chơi này có th cht bách đc bt xâm, ch có th nói bn thân mình khng đnh là có mt nào đó khác vi H Thin Ly sao?

"Chng l chướng khí ch nhm vào người thích mc bch y?"

"..."

Khóe ming H Thin Ly co rút, dt khoát nhm hai mt li, không thèm đ ý đến.

Nhưng Tn Hoài Phong vn vut cm, tiếp tc suy đoán:

"Hay là chướng khí ghen t vi người có din mo tun lãng? Hoc là người có tính tình không tt? Người đánh c không gii? Người mi ngày đu khăng khăng tm ra? Cũng có th là..."

"Thi Lương Ngc."

H Thin Ly cui cùng vn phi bt đc dĩ mà m ming, ging nói mm nh, ng khí lnh lùng.

"Có thi gian lo lng cho người khác, không bng an n nhm mt dưỡng thn đi."

Tn Hoài Phong cười cúi đu ôm quyn.

"T ơn Giáo ch đã quan tâm."

"... Bn Giáo ch là ám ch ngươi câm ming."

Tn Hoài Phong không phn đi, nhưng ý cười trên mt ch tăng không gim.

"Nhưng Giáo ch vn là dn dò ta cn thn bo dưỡng tinh thn mà."

H Thin Ly thn nhiên nói.

"Ngươi qu tht cn bo dưỡng tinh thn, như vy khi b ném ra ngoài làm mi nh, cũng có nhiu tinh lc hơn đ chy trn."

N cười trên mt Tn Hoài Phong lúc này mi bt cht cng đ, đành phi ngoan ngoãn câm ming, nhưng đu óc cũng không có dng li vic t hi. Đc bit khi nhìn thy hô hp ca H Thin Ly ngày càng dn dp, sc mt cũng càng tr nên trng bch, hn càng khó có th tĩnh tâm li.

Đi phương mc dù là Giáo ch Ma giáo, nhưng va ri coi như là cu mình mt mng. Hin ti bo hn trơ mt nhìn H Thin Ly chu đng thng kh, thm chí c chết đi như vy, tâm hn thc s không b được. Vì sao H Thin Ly có chuyn, mà bn thân mình li không sao ch?

Tn Hoài Phong lúc này tht s suy tư.

Tuy nói chm phi cơ quan, H Thin Ly m ca đá ra tt nhiên s b hít phi nhiu chướng khí hơn, nhưng H Thin Ly làm vic cn thn, nói vy đã lp tc nín th ri đi, hung h chướng khí ch lan ra mt chút, cho dù lượng mà y hít vào nhiu hơn, cũng không nhiu hơn bao nhiêu. Vy vì sao H Thin Ly võ công cao cường ngược li không th chng ni, mà 'Thi Lương Ngc' ni lc có cũng như không ngược li rt thoi mái?

Tn Hoài Phong cn thn ló đu ra, liếc nhìn ngân xà đang dưới đng mt cái, lp tc ngoài ý mun phát hin ra mt vic. Ch thy xung quanh huyt đng mc đy loi trái cây đ au kia. H Thin Ly không có v giác ch cn ăn cá là đ, cho nên chưa tng nếm qua loi trái cây này ln nào. Mà Tn Hoài Phong ghét ăn cá thnh thong li coi trái cây ging như cơm ăn.

Đây là cái gi là tương sinh tương khc, loi trái cây này sinh trưởng trên vách huyt đng, xem ra loi trái cây này chính là nguyên nhân khiến Tn Hoài Phong không chu nh hưởng ca chướng khí.

Nếu đã tìm ra nguyên nhân, mi chuyn sau đó lin d làm hơn.

Tn Hoài Phong liếc nhìn H Thin Ly đang thng kh nhm mt, lp tc cn răng mt cái, đng dy xoay người lướt ra khi hang đng mình đang n np.

Hn đt bước chân cc nh, nhưng vn không th nào tránh thoát được hai mt trong sut sáng rc như tuyết ca ngân xà. Ch thy trên đu bng dưng ti sm, cái đuôi ln ca ngân xà quét mnh v phía vách đá, đá vn lp tc rơi xung rào rào.

Tn Hoài Phong cung quít cúi đu, cũng không đ ý đến s đau đn vì b đá vn rơi trúng, phi thân tiếp tc lao v phía vách đá mc đy trái cây màu đ.

Đi sau khi hn vi vã ht hong hái được mt đám trái cây ri, đi xà li lp li mt vòng tn công mi. Khi mt thy sp b đp trúng, Tn Hoài Phong lp tc trượt theo vách đá xung. Mc dù bp chân b cào đi mt tng da, máu tươi chy ra đm đìa vô cùng thê thm, nhưng cui cùng vn bo v được tính mng.

Tìm được đường sng trong ch chết ri, Tn Hoài Phong cũng không dám ngh ngơi, lp tc đng dy phi thân v phía hang đng n np. Ngân xà theo sát phía sau, sau đó li có mt mt sáng xanh lóe lên, ging như khi ngc bi gia truyn còn li ca Thi Lương Ngc cũng đã b ném ra ngoài ri. Tha dp ngân xà quay li nhìn, Tn Hoài Phong đã nhanh như chp chui li vào trong hang đng.

Ngân xà b la gt hai ln dường như vô cùng tc gin, lin đng vài ln vào ca hang, cui cùng mi phn n quay v.

Tn Hoài Phong mo him tri qua mt kiếp v v ngc, sau đó không dám chm tr mà cm trái cây đi đến trước mt H Thin Ly. Đôi mt trong tro nhưng lnh lùng sáng rc mang theo trách c cùng thn sc nghi hoc theo dõi hn.

"Ăn cái này đi. Ta nghĩ hn là có th vượt qua được cơn khó chu do chướng khí mang đến."

H Thin Ly nheo mt trng Tn Hoài Phong mt hi lâu, cui cùng mi vươn bàn tay trng nõn, ly trái cây trong tay Tn Hoài Phong qua, sau đó hơi kéo mnh vi trng che kín mt xung, nut trái cây màu đ kia.

Đúng như d đoán, sau khi ăn trái cây màu đ kia, hô hp ca H Thin Ly dn tr nên thut li. Gương mt vn trng bch cũng bt đu khôi phc hng hào.

Đúng lúc Tn Hoài Phong đnh nói vài li tranh công, bên dưới thế nhưng li truyn mt tiếng m vang trm đc. Hai người nhìn vào huyt đng, ch thy dưới vách đá đi din, mt khi đá ln đang t t di chuyn. Ánh mt tri t khe h chiếu vào.

Tn Hoài Phong vui sướng nhn không được v tay nói:

"Tri cũng giúp ta. Ch cn tha dp này lao ra khi huyt đng, chúng ta lin không cn giúp đi xà gii bun na."

Đáp li hn ch có mt tiếng cười lnh.

"Ca đá có th m ra được bao lâu?"

N cười trên mt Tn Hoài Phong lp tc đông cng li.

"Khong mt khc."

H Thin Ly cũng không có hi vì sao hn li biết rõ ràng đến như thế, lin chng đ thân th mm nhũn không còn sc t t đng lên, tuy rng khó chu đến mc trên trán rn ra mt tng m hôi mng, nhưng hoàn toàn không có chút v suy yếu nào.

"Nếu b l ln này, phi đi thêm khong hơn hai mươi ngày na, mà trong này, sng chung cùng vi chúng ta còn có mt con đi xà. Đây rt cuc là tri cũng giúp ta, hay là tri mun ta vong?"

Phi tha dp này đi ra ngoài.

Vic này không nên chm tr, sau khi h quyết đnh, hai người lin men theo vách đá phi thân ra. Ngân xà mt bên ch đi đã lâu lp tc lao thng đến, H Thin Ly thun tay chp mt hòn đá bên cnh, coi như là ám khí bn v phía mt ca ngân xà.

Ngân xà b thương bt đu cung lon quay cung, càng có v hung bo hơn. Cái đuôi tht ln vù vù phá gió lao đến, va chm lên vách đá g gh.

Đá vn rơi xung như mưa, Tn Hoài Phong không th né tránh b rơi trúng c người toàn vết thương, đc bit là vết thương kéo dài t b vai đến sau lưng kia vn đã khô máu li nt ra, đau đến mc hn mun đến mt ln thng khoái đ quên đi.

H Thin Ly tuy rng nhanh nhn mà tránh được phn ln, nhưng vn b đp trúng. Mt thân áo trng đã biến thành áo đen, qun áo dính máu, nhưng dưới tình hung như vy, H Thin Ly mt vn

không h đi sc, túm ly sau c Tn Hoài Phong, nh nhàng như yến mà phi thân xung.

Sau khi chm xung mt đt gn nht, hai người cũng không h quay đu li mà liu mng chy v phía ca đá. Ngân xà đui theo không ngng. Ca đá hoàn toàn m rng đã bt đu dn dn đóng li. Tình hung nguy cp không cho phép nghĩ nhiu. Tn Hoài Phong cn răng mt cái, gót chân hơi xoay, nht mt hòn đá lên ném v phía ngân xà phía sau, ri chy sang hướng khác.

"Thi Lương Ngc!"

Mc k tiếng gi to phía sau, Tn Hoài Phong ch mt mc chy v phía trước. Ngân xà b tn công vi vàng thay đi phương hướng, đui sát phía sau. Khi hn gn như có th cm nhn được hơi th âm lãnh ca ngân xà thì, sau c đt nhiên b nhc mnh lên. Ch thy mt mái tóc dài tung bay trước mt, hn lin lp tc b dn theo phi thân lên phía trên mt tng đá ln, may mn chy thoát dưới lưỡi đao sc bén ca t vong.

"Ít thêm phin."

Ging nói trong tro nhưng lnh lùng vang lên bên tai, quay đu nhìn li, lin thy gương mt tun tú l ra dưới ánh mt tri rc r dung mo càng thêm như ngc, nhưng không ch hn nói ra mt ch t ơn, ngân xà đ ăn đến ming b đot đi lp tc xoay đu li.

H Thin Ly túm ly Tn Hoài Phong phi thân nhy, nhy xung khi tng đá ln, sau đó hai người hn không th mc thêm mt chân mà bay vút v hướng ca đá. Ngân xà cũng biết con mi sp chy thoát lin trườn đến nhanh hơn, m to cái ming ging như bn máu lao v phía h. Lúc này ca đá đã ch còn li mt khe h có th min cưỡng lách qua. Hai người th người nhy, trong nháy mt ngã xung mt đt, cũng nghe thy tiếng m vang khi ca đá phía sau đóng li, cùng vi mt tiếng vang trm trm khi đu rn va vào ca đá.

17| Tình cm t t ny sinh

Bên ngoài u cc chính là rng trúc. Không th râm mát như trong u cc, ánh nng rc r bên ngoài khiến người ta cm nhn được hin ti đúng là ngày mùa hè nng chói chang.



Tn Hoài Phong chng đ thân mình đau đến mc sp v vn, chm rãi đng lên, li phát hin ra H Thin Ly vn luôn thích làm ra dáng ra v vn gi nguyên b dáng cht vt khi ngã xung đt. Hn bt cht nheo hai mt, ngi xm xung.

"Giáo ch?"



H Thin Ly không tr li.

Tn Hoài Phong vi vàng nâng H Thin Ly ngã xung đt dy, lt nghiêng người y qua.



Ch thy mái tóc mây đen nhánh như mc dính sát hai bên má, khiến cho gương mt tun tú không còn chút huyết sc kia càng thêm trng bch. Hai mt nhm nghin, môi mng hơi nhếch, hô hp dn dp.

Xem ra tuy rng đã ăn loi trái cây đ kia vào, nhưng đc ca chướng khí vn xâm nhp vào trong cơ th. Tht vt v cho H Thin Ly chng đ bày ra được b dáng như không có chuyn gì xy ra lúc trước. Nghĩ đến đây, Tn Hoài Phong không khi dâng lên mt chút kính n nghiêm túc trong lòng vi v Giáo ch Ma giáo này.



Ngay khi Tn Hoài Phong đang t hi phi làm cách nào đ di chuyn H Thin Ly đến mt nơi thoi mái hơn chút, lông mi tht dài kia hơi run ry, l ra đôi mt sáng có chút mơ màng.

Nhìn thy đi phương đã tnh, Tn Hoài Phong thoáng yên tâm hơn chút, l ra mt n cười nh ging gi:



"Giáo ch."

H Thin Ly chp chp đôi mt không có tiêu c, trong mt tràn đy v nghi hoc.



"Sao ngươi li đong đưa như thế?"

Tn Hoài Phong kiên nhn gii thích:



"Giáo ch trúng đc trong chướng khí, cho nên mi nhìn thy ta đang đong đưa."

ược ri, vy ngươi phi hp cũng đong đưa đi, đ cho bn Giáo ch nhìn thy rõ ngươi mt chút."



"..."

Tn Hoài Phong phát hin Giáo ch Ma giáo khi thân th khó chu thì càng khó hu h hơn.



May mà sau khi đưa ra yêu cu cc kỳ vô lý này, H Thin Ly lin hn lon mà chìm vào gic ng. Tn Hoài Phong nén đau đn sau lưng, chm rãi nâng H Thin Ly đi đến bên dòng sui nh cách đó không xa.

Nơi này là nơi Chưởng môn ca Thí Kiếm Môn bế quan luyn công, t nhiên cách xa nơi đông người, mc dù vn trong phm vi ca Thí Kiếm Môn, nhưng Tn Hoài Phong cũng yên tâm không b đ t trong môn phát hin, thoái mái đi li bên trong.



Sau khi tht cn thn đt H Thin Ly xung cnh dòng sui, hn thm ướt mnh vi vn dùng đ che mt, bt đu cn thn ty ra vết thương trên người H Thin Ly. Bi vì trên trán đi phương cũng có vết máu, cho nên hn dt khoát giúp đi phương lau sch s tro bi dơ bn trên mt.

Gương mt tun m tuyt trn c như vy mà phóng ln trước mt mình. H Thin Ly hai mt nhm h lúc này ging như mt đa tr thiên chân vô tà, v ngo ngh lãnh khc ngày thường đã sm biến mt, nhìn qua càng thêm thun mt.



Đang m mt nghĩ nếu tính cách người này có th tt hơn mt chút thì tt ri, lin nhìn thy đôi môi tái nht ging như cánh hoa kia hơi m, hơi th mong manh mà nói ra mt ch 'nước'.

"Giáo ch ch chút."



Tn Hoài Phong đáp li nhìn quanh bn phía, ngây ra không biết có th tìm được th gì đó đ múc nước không. Cui cùng hn ch đành chm tay múc nước, đưa đến bên ming H Thin Ly. H Thin Ly hai mt nhm cht môi hơi git git, sau đó ging như mt con mèo con ngoan ngoãn ung tng chút nước mt trong tay hn.

Nếu đi li là lúc thường, người này khng đnh s chán ghét mà nhíu mày, tuyt đi không chm vào bàn tay dính bn ca hn, cho dù hn thc ra đã tm vô cùng sch s, cũng tuyt không có tư cách chm vào tôn khu ca v Giáo ch Ma giáo này, nhưng H Thin Ly lúc này li thành tht ngoan ngoãn như thế, khiến hn cm thán không thôi, trong lòng t nhiên sinh ra tình t khó có th đt tên.



Đc bit nghĩ đến va ri đi phương hai ln liu mng cu giúp mình.

H Thin Ly s rng so vi trong tưởng tượng ca hn càng không ging mt Giáo ch Ma giáo ti ác tày tri. Đáng tiếc hn trong môn lâu ngày không hi đến vic giang h, đi vi v Giáo ch cũng kế nhim khi còn tr này hiu biết rt ít, nếu không cũng có th đoán được vài phn.



Tn Hoài Phong nghĩ ngi có chút nhp tâm, nhưng li không phát hin nước trong bàn tay đã hết. H Thin Ly ung thế nào cũng không thy thêm nước hơi nhíu mi, sau đó vươn đu lưỡi ra liếm. Đu lưỡi non mm phn hng mang đến cm xúc khiến Tn Hoài Phong nht thi tâm lon như ma, vi vàng rút tay v, li múc thêm mt chút nước na, cho H Thin Ly ung.

Đôi môi mm mi ging như lông chim chm nh vào lòng bàn tay. Trước đó còn không biết là như thế nào, nhưng tri qua chuyn va ri b đu lưỡi liếm mt chút, Tn Hoài Phong như thế nào cũng không th tĩnh tâm. Tm mt đt trên hai mt nhm cht cùng đôi môi tái nht hơi hé m ca H Thin Ly, tâm thn nhn nho, bi ri nghĩ mun rút tay v, li cm thy không n, cũng ch đành ép bc chính mình không đ ý đến tình t dn ny sinh trong lòng, tiếp tc bón nước.



Chính là ánh mt đã không t giác mà tr nên nhu hòa hơn mt chút.

Hin ti đúng là nhng ngày mùa hè nng chói chang, đi đến bui trưa gia ngày, ánh nng nóng rc chiếu xung. Vì đ cho H Thin Ly không phi chu kh b phơi nng, Tn Hoài Phong li c nén đau đn trên lưng, na đ na cõng mà đưa H Thin Ly đến ch bóng râm sau mt tng đá ln.



Tuy nói là mt tng đá ln, nhưng mun che chn cho hai nam t vn là có chút khó khăn, Tn Hoài Phong cũng ch đành đ cho na người mình phơi nng dưới ánh mt tri chói chang.

Ming vết thương vn chưa lành, li b phơi dưới nng chói, t nhiên là đau đn khó nhn, nhưng may mn là, ti hôm qua nm đếm sao đến na đêm, sáng sm hôm nay li b kéo dy đu vi ngân xà, Tn Hoài Phong không chng li ni cơn bun ng nng đm, hn lon ng mt. Đi cho đến hoàng hôn, hn mi b H Thin Ly sm tnh li trước lay tnh.



Tn Hoài Phong vn còn bun ng va xoa xoa mt, va nhìn v phía H Thin Ly đã có th da lưng vào tng đá ln ngi dy, khi nhìn thy gương mt tun tú trng bch kia cui cùng cũng thoáng khôi phc chút thn sc, không khi l ra ý cười tht lòng.

"Giáo ch hin ti cm thy sao ri?"



H Thin Ly thn nhiên nói:

"Tm n."



Ging nói thanh nhã vn có chút yếu t vô lc. Xem ra tuy rng thân th đã khôi phc được chút tinh thn, nhưng đc trong chướng khí không th lp tc loi b hết được, hơn na nghĩ đến H Thin Ly hin ti có th cũng là c gng dùng sc chng đ, Tn Hoài Phong không khi lo lng, trong lòng thm hi hn chính mình va ri không nhân cơ hi hái thêm vài qu đ kia na.

Đáng tiếc v lo lng ca hn trong mt H Thin Ly li biến thành mt ý t khác.



Ch thy sâu trong ánh mt ca H Thin Ly l ra mt mt cười lnh nhìn chm chm vào Tn Hoài Phong.

"Thi Lương Ngc, nếu ngươi là gian tế ca chính phái, hin ti chính là thi cơ tt đ ngươi lp công ln đy."



Tn Hoài Phong không ng li b ng vc vô căn c kinh ngc trong lòng, vi vàng cúi đu ôm quyn nói:

"Giáo ch lo nghĩ quá ri. Tiu nhân đi vi Ma giáo cùng Giáo ch là mt mnh lòng son, sao có th có hai lòng, hãm hi Giáo ch ch?"



H Thin Ly h lnh.

"Coi như ngươi thông minh. Nếu không cho dù ngươi thc s hãm hi được bn Giáo ch, cũng s b my ngàn đ t trên dưới Ma giáo đui giết, cui cùng là cht đu, treo đu con đường dưới chân núi Ma giáo,"



Tn Hoài Phong cười kh.

"Giáo ch, đu ca tiu nhân tht s không thích hp dùng đ tiếp khách."



H Thin Ly t chi cho ý kiến, ch cúi đu nhìn v phía mt thân qun áo tràn đy vết máu bi đt trên người mình, đôi mày đp lp tc nhíu cht li.

Biết H Thin Ly thích sch s nht đnh s vô cùng đ ý b dáng cht vt ca bn thân hin ti, Tn Hoài Phong vi vàng an i:



"Giáo ch, qun áo ca ta so vi tên kht cái cũng không khá hơn bao nhiêu đâu."

Hn nói xong lin vung vy hai tay. Ch thy b áo vi màu xanh trên người Tn Hoài Phong b đá vn cào rách my đường, ng tay áo b xé ra đ bt ming mũi và băng bó vết thương càng hy sinh ly lng. Rách tung tóe, cũng bn thu không chu ni, b dáng này tht đúng là có th cm cái bát v ăn xin trên đường ph.



H Thin Ly nghe xong li ch cười lnh.

"Tên kht cái mc qun áo ca tên kht cái có gì không n?"



"..."

Tn Hoài Phong nht thi có loi cm giác b cưỡng ép phi nut sng mt con chut chết.



Tht s là lang tâm cu phế a. Mt hn va ri còn chu ni kh phơi nng gt, ngi v trí bên ngoài. Xem ra người này vn là lúc hôn mê thì tt hơn.

Khi đang thm u oán trong lòng, Tn Hoài Phong li nghe thy ging nói trong tro nhưng lnh lùng kia hi:



"Nơi này có người đi qua không?"

Tn Hoài Phong thành tht đáp:



"Phía trước u cc là nơi Chưởng môn ca Thí Kiếm Môn bế quan, t nhiên là nơi ho lánh, cc ít có người qua li."

H Thin Ly m đm cười:



"Vy là tt ri."

Nói xong H Thin Ly chm rãi đng lên, sau đó ci tht lưng, áo trng rơi xung, l ra da tht trng nõn như ngc.



Tn Hoài Phong nht thi cm thy c hng khô khc, ging nói cũng không khi hơi run lên.

"Giáo, Giáo ch?"



Sau đó áo trng đã b ném lên gia mt.

"Git qun áo."



Ging nói trong tro nhưng lnh lùng kia nói như thế.

18| Nướng th

Mc dù lúc trong u cc đã tng nhìn H Thin Ly kha thân rt nhiu ln, nhưng hin ti nh ti cnh tượng lòng bàn tay b liếm va ri, Tn Hoài Phong không hiu sao li cm thy ming khô lưỡi khô, đc bit khi tm mt chm đến da tht trng nõn kia thì, tim li đp dn như ni trng, đi H Thin Ly lnh ging dn dò xong, lin xoay người ri đi, đến ch khác git qun áo.

Nhưng tiếng nước v truyn vào trong tai vn là khiến hn nhn không được miên man bt đnh. Trước đó không lâu, thân th mm mi m áp kia còn ngoan ngoãn nm trong lòng mình, lông mi tht dài rũ xung, môi mng hơi đng, đu lưỡi phn hng gia hàm răng như n như hin...

Tn Hoài Phong càng nghĩ mt càng đ tim càng đp mnh mà hít mt hơi tht mnh, cc lc ngăn cn bn thân tiếp tc suy nghĩ, li dùng sc mà git đi vết bn lm đm bám trên bch y.

"Git cn thn mt chút."

Ging nói trong tro lnh lùng không mang theo chút tình cm nào truyn đến.

Bên này tâm đang lon như ma, bên kia vn bình thường như không.

Đang lúc cm thy bc bi, li bt cht nghe được mt tiếng 'rot' giòn vang. Tn Hoài Phong cúi đu nhìn bch y trong tay, sc mt lp tc còn trng hơn c bch y.

"Giáo ch, ngài đã nói nếu git làm thng mt l, s b đâm lên thành my l vy?"

Tn Hoài Phong v mt cng ngc mà khiêm tn đt câu hi.

H Thin Ly cũng nghe thy tiếng vi vóc b xé rách gin đến tái mt, ging nói lnh lùng:

"Mt cái là được."

Tn Hoài Phong ngc nhiên:

"Mt cái?"

Hn nh mang máng rõ ràng làth đon ly mười bù mt vô cùng tàn ác. V Giáo ch Ma giáo tâm nhãn còn nh hơn kim này t khi nào đã hc được bn ch 'Khoan dung đi lượng' ch?

S tht chng minh suy nghĩ ca hn là chính xác.

Ch nghe thy ging nói lnh lùng trong tro kia không mang theo chút cm tình mà nói tiếp:

"Mt kiếm đâm vào ngc."

Tn Hoài Phong yếu t kêu:

"Giáo ch..."

H Thin Ly li ch cười lnh:

"Làm cho có l chuyn mà bn Giáo ch giao cho như thế, còn lưu li làm gì?"

"Không, tiu nhân là đang suy nghĩ, Giáo ch vì sao li ly kiếm đâm tiu nhân."

"..."

H Thin Ly lng l nht lá rng mt bên lên. Ch nghe thy tiếng phá gió vang lên, mnh lá rng vn yếu đui vô lc thế nhưng li như mũi tên sc nhn đâm xung bùn đt bên chân.

Tn Hoài Phong gượng cười.

"Giáo ch, tht ra lá trúc vn đã rơi xung, ngài cho chúng được yên ngh qu thc là rt tt."

"Nhiu người đi theo chng l không tt hơn sao?"

Nhìn thy đi phương ép sát tng bước, Tn Hoài Phong đành vô lc mà th dài mt tiếng:

"Giáo ch, ngài va ri hai ln mo him cu giúp, nếu hin ti ch vì vic nh này mà đot đi mng ca tiu nhân, không phi là quá phí sc sao?"

H Thin Ly thn nhiên nói:

"Va ri là bn Giáo ch nghĩ rng ngươi còn ch có th cho ta s dng, mi ra tay cu giúp, nhưng hin ti xem ra, mt k ăn hi ngay c git y phc cũng không xong, còn không bng vt sm đi mt chút."

Tn Hoài Phong cười kh.

"Nhưng hin ti Giáo ch thân trúng đc ca chướng khí, rt cn có người chăm sóc. Chng l Giáo ch mun tiu nhân kéo na cái mng đi theo chăm sóc sao?"

"Chun."

"..."

Tn Hoài Phong b bc đến đường cùng không khi bt đc dĩ quay đu, nhưng không ng li nhìn vào mt đôi mt xinh đp sáng rc tràn đy ý cười. Tâm bng nhiên ni lên gn sóng.

Tuy rng biết mình b đùa gin, nhưng hin ti li nói không nên li mt câu t kh, ch có th vi vàng quay đu đi, s rng s b đi phương nhìn ra mt đ ng mt t nhiên trên mt mình. Tuy rng đã chuyn tm mt đi, nhưng va ri lơ đãng nhìn lướt qua thân th trn tri tuyt vi dưới ánh chiu tà vn khc sâu du vết trong tâm trí mình.

Lúc sau Tn Hoài Phong vn luôn yên lng git y phc. Bên tai cũng ch còn li có tiếng gió, tiếng lá rng, cùng vi tiếng té nước khiến người ta miên man bt đnh.

Sau khi git qun áo xong, Tn Hoài Phong lp tc đi nht cành trúc đ nhóm la. Thúy trúc nơi này tươi tt, đi nht tuyt đi không khó khăn, nhưng t sáng đến gi Tn Hoài Phong vn chưa tiến vào xem xét nên vn chưa xác đnh được nơi này, hơn na tht may mn li bt được mt con th trng.

Khi quay v, lin nhìn thy H Thin Ly toàn thân trn tri đang mt bên ch qun áo khô. Mái tóc dài mnh đen nhánh như mc tri ra trên da tht trng nõn, ging ht mt m nhân bước ra t trong mt bc dc đ hot sc sinh hương. Tn Hoài Phong lp tc không dám nhìn, vi vàng cúi đu, tp trung x lý con th.

Cái bng đã ăn cá nướng hơn hai mươi ngày ging như phn ng li vi mùi th nướng, bt đu kêu lên t t.

H Thin Ly thy thế cười nho nói:

"Mt con th ch s là không đ."

Tn Hoài Phong cũng vì s háu ăn ca mình mà cm thy có chút ngượng ngùng đành phi cười gượng chuyn đ tài:

"Ch cn Giáo ch có th ăn no, tiu nhân cho dù bên cnh chu đói cũng có là gì đâu?"

H Thin Ly thn nhiên nói:

"Mt ngày không ăn gì c thì, đêm nay ch s s rt khó đi vào gic ng."

N cười trên mt Tn Hoài Phong cng li. Hn cúi đu nhìn lướt qua th nướng mà bn thân có th không được nhm nháp, sau đó ngng đu nhìn H Thin Ly v mt lnh nht, không khi xu h mà liếm liếm đôi môi khô khc:

"Giáo ch, ta nghĩ khi thân th khó chu, còn ăn hết c mt con th, ngược li s càng khó đi vào gic ng hơn.

Khóe ming H Thin Ly câu lên thành mt n cười

mm.

"Thi công t quá lo lng ri."

Đt nhiên b gi là 'Thi công t' ch khiến Tn Hoài Phong càng thêm cm thy c người không được t nhiên. Tay cm cành trúc xuyên qua th nướng không khi tăng thêm lc.

"Giáo ch, ta s là bui ti ngài nghe thy tiếng kêu t t bên cnh s không ng được."

Tn Hoài Phong nói vô cùng u oán, khóe mt lưu luyến không ri liếc v phía th nướng tn ra mùi thơm.

H Thin Ly thn nhiên nói:

"Bn Giáo ch không s n."

Tn Hoài Phong thân thiết nhc nh.

"Ta là s lương tâm ngài áy náy."

"Vy thì càng không."

"..."

Tn Hoài Phong lưu luyến nhìn v phía th nướng, sau đó li ngng đu lên yếu t nhìn lướt qua.

"Giáo ch..."

H Thin Ly coi như không nhìn thy mà lông mi tht dài rũ xung, thn nhiên xoa xoa ngón cái cùng ngón tr.

"Dù sao vì cu mt tên ngu ngc t tin xông lên, bn Giáo ch cũng hao phí rt nhiu tinh lc."

Cái bng vn còn đang kêu lp tc tr nên yên tĩnh. Nh ti b dáng suy yếu đến hôn mê bt tnh va ri ca H Thin Ly, Tn Hoài Phong thm chí còn cm thy có chút đau lòng. Th nướng vn nhìn qua vô cùng ngon ming lúc này cũng mt hết thu hút.

Chính là tuy rng Tn Hoài Phong đã c sc h quyết tâm, nhưng khi hn đem toàn b con th nướng đưa cho H Thin Ly, H Thin Ly li ch ăn hai miếng nho nh. Biết đi phương bi vì chương khí mà khó chu không mun ăn, cm giác ngược li so vi ni kh chu đói chu khát còn khó chu hơn.

Tn Hoài Phong không khi lo lng mà khuyên:

"Giáo ch, vn là ăn thêm mt chút đi."

H Thin Ly nh nhàng khoát tay, đt nhiên chuyn đ tài.

"Ngươi có biết Tê Phượng lâu đâu không?"

"Trung nguyên?"

"..."

Khóe ming H Thin Ly hơi co rút, trm ging tiếp tc nói:

"Trước khi xut phát bn Giáo ch đã giao hn vi giáo chúng, nếu như có bt c bt trc nào, s t hp nơi có tên là Tê Phượng lâu. Ngươi có biết t phin rng trúc này có đường nào có th thun li xung núi không?"

Tn Hoài Phong hơi cân nhc mt chút xem 'Thi Lương Ngc' nên biết đến ti mc đ nào.

"Phía trước nếu như là ch bế quan ca Chưởng môn Thí Kiếm Môn, như vy nơi này khng đnh là ch ho lánh. Ta nghĩ chúng ta trong mt đo dưới lòng đt đã đi mt vòng ln, ch s là li quay v sườn bên cnh ca Thí Kiếm phong. Ch cn xung dưới chân ngn núi này, hn là có cách đ tr v phong."

V mt H Thin Ly không chút thay đi mà liếc Tn Hoài Phong, màu mt dn chuyn sang u ti.

"Ngươi đoán cũng rt có trt t."

Tn Hoài Phong vi vàng cười gượng đáp:

"Thc ra đó cũng là chuyn thường ai cũng biết. Dù sao khi đã mun bế quan, ai li mong bên ngoài ch bế quan luôn có người cùng tiếng đng m ĩ đâu ch?"

Nói ti đây, Tn Hoài Phong không khi u oán mà b sung thêm mt câu:

"Ngay c lúc ng, không phi ai cũng có th ging như Giáo ch, thích nghe được có tiếng người đếm sao bên cnh."

Vic này cũng qu tht xác đnh được khi H Thin Ly ng thì không ngi có tiếng m ĩ bên cnh.

H Thin Ly nghe ra trong li nói ca Tn Hoài Phong có ý nói móc lin a lên mt tiếng, min cưỡng nhíu mày.

"Bn Giáo ch còn chưa có hi ngươi đã đếm được bao nhiêu ri đó."

Tht s đúng là không đánh đã khai.

Tn Hoài Phong cười gượng.

"B đi xà da như vy, tiu nhân sao có th còn nh rõ ch?"

"Không còn cách nào, đêm nay tiếp tc."

H Thin Ly nói xong lin cười nht.

Lúc này Tn Hoài Phong ngay c cười cũng cười không ni, trán ph mt tng m hôi mng.

"Hôm naytrăng sáng sao m, tht s không thích hp đếm sao a."

H Thin Ly ngng đu nhìn tri, ch thy cnh sc ca khong không tri đêm giăng đy sao lp lánh.

"Trăng sáng sao m?"

H Thin Ly mm nh nói ra tng ch, nhưng tng ch đu lãnh lit vô cùng.

Tn Hoài Phong mt không đ tim không đp mnh mà ct cao ging nói:

"Hào quang ca Giáo ch có th sánh bng mt trăng mt tri, my ngôi sao này trước mt Giáo ch lin m đm mt sc."

"... Thi Lương Ngc, ngươi tuy rng võ công không cao, nhưng công lc vut mông nga li luyn đến lô ha thun thanh đy."

Sc mt Tn Hoài Phong không h có chút thn mà ôm quyn cười nói:

"Quá khen quá khen. Ngày sau có rnh, cũng s tng cho Giáo ch mt hai chiêu đi."

"..."

19| Tâm s na đêm

Ánh la chp tt, phát ra tiếng lách tách giòn vang.

H Thin Ly quay li ch đ lúc trước nói:

"Chúng ta đã chm tr trong u cc mt khong thi gian, hơn na hin ti bn Giáo ch cũng cn được cha tr cn thn và tu dưỡng, cho nên chúng ta cn tăng nhanh bước chân xung núi, đến Tê Phượng lâu như đã hn đi. Bn Giáo ch cũng chưa tng đến Tê Phượng lâu, nhưng nếu đó là mt lâu ni tiếng, ch cn hi thăm mt chút, hn là vn có th d dàng tìm được."

Tn Hoài Phong nghe mà liên tc gt đu kêu đúng, nhưng sau khi cn thn nghĩ li, không khi bóp c tay nói:

"Va mi đi lên, đã phi xung núi. Đúng là ăn trm gà không được còn mt nm go a. Giáo ch, nếu không chúng ta khc trên ca đá vào u cc my ch 'Giáo ch Ma giáo và tùy tùng đã tng đến ch này' đi."

Tn Hoài Phong nói xong lin rt đu li, ch b mng, nhưng không ng H Thin Ly ngay c lông mày cũng không h đng mà lnh nht nói:

"Chuyn ca Chưởng môn Thí Kiếm môn tm gác sang mt bên, dù sao bn Giáo ch vn cũng không đt vic này trong lòng."

Tn Hoài Phong kinh ngc, không khi ngng đu, ch thy đôi mt H Thin Ly thâm trm mà nhìn chm chm la tri, ging như đang cân nhc gì đó.

"Mc đích vic này ca Giáo ch không phi là ám sát Tn Hoài Phong?"

"Bn Giáo ch chính là tìm chuyn đ xut môn. T nhiên, có th dit tr mi ha ln trong lòng t nhiên thì tt."

Tn Hoài Phong lúc này càng bun bc.

"Tìm chuyn này đ xut môn? Giáo ch rt cuc là có b say đến choáng đu hay không?"

H Thin Ly ch cười không nói, ch là ánh mt ngày càng sâu. Ánh mt hơi chuyn, tóc đen vn vít, trên da tht ging như tuyết ngc dưới la tri bp bùng càng thêm v mê người.

Tn Hoài Phong t nhiên là thu hi tm mt, lm bm:

"Giáo ch s không là vì mun ci sch s nơi hoang dã nên mi xut môn đi."

"..."

Ý cười trên mt H Thin Ly biến mt sch s, li thay bng v mt lnh lùng.

"Thi Lương Ngc, nếu ngươi không trông chng tt cái ming ca ngươi, đng trách bn Giáo ch sau khi quay v s gi người đc câm ngươi."

Tn Hoài Phong kinh ngc.

"Giáo ch minh giám, ming tiu nhân ngoi tr dùng đ ăn cơm và nói chuyn, cũng không có cn người linh tinh mà."

H Thin Ly cười lnh nói:

"Nhng li ngươi nói ra khi ming khiến người khác mt cn ngươi mt nhát đy."

"Li ca tiu nhân nói êm tai mê người như vy sao?"

"..."

H Thin Ly còn bt đu tht s suy nghĩ xem có nên gi người đc câm cái tên lm ming này hay không, nhưng trước khi y kp cho ra kết lun, cm giác khó chu choáng váng mun nôn ma li đánh úp y ln na. Đc ca đi xà sng trong hang đng trăm năm qu nhiên là không th khinh thường. H Thin Ly cm thy thc may mn mình cũng không b con ngân xà kia cn cho mt miếng.

"Bn Giáo ch mun tĩnh ta vn công, đng có quy ry."

H Thiến Ly lnh lùng nói xong, bt đu ngi xếp bng điu tc, nhm mt ngi xung. Tn Hoài Phong tt nhiên là biết H Thin Ly vô cùng khó chu cũng rt chu đáo mà không nói mt ch nào, ch ngi im mt ch nhìn la tri ngn người.

Hn rt mun cn thn suy nghĩ xem sau này mình phi làm gì.

Đu tiên là đưa H Thin Ly thân th khó chu đi hi hp vi giáo chúng Ma giáo là chc chn phi làm, nhưng sau đó thì sao, nếu đã v đến Thí Kiếm phong, lintuyt không có đo lý quay v tay không. Thế nào cũng phi vì thân th hôn mê bt tnh ca mình, cùng vi linh hn chy đến mt thân th khác mà suy tính đường lui, nhng loi vic kỳ quái thn bí như thế, ai mi có th tin hn ch, hn có th cu cu được ai đây?

Nếu mun, nhng chuyn phi phin não nhiu như sao đy trên tri, cũng như hn làm thế nào cũng không th đếm cho hết bu tri đy sao, nhưng hin ti hin lên trong đu cũng không phi đi sách gii quyết trit đ nhng vn đ này, mà là đu lưỡi nho nh dui ra t trong đôi môi tái nht kia.

Như thế nào cũng không th quên đi cm xúc lúc đó, Tn Hoài Phong không biết t lúc nào đã nm cht tay. Bn ngón tay hơi đâm vào lòng bàn tay.

"Thi Lương Ngc."

Khi còn đang xut thn, li nghe thy thanh âm ca người đang chiếm c đu óc mình, Tn Hoài Phong git mình mt cái, thiếu chút na là nhy dng lên. H Thin Ly có chút nghi ng nhìu mày, Tn Hoài Phong đành phi cười gượng hai tiếng, qua quít b qua.

"Giáo ch có gì dn dò?"

Đôi mt H Thin Ly thâm trm mà liếc hn hi lâu, cũng không hi k.

"Y phc ca bn Giáo ch đã khô chưa?"

Tn Hoài Phong vi vàng ly bch y được treo mt bên, s s mt chút, cười ly lòng dâng lên. Tay cũng va vn đy lên l hng b hn đc ra khi git.

"Đã khô ri, Giáo ch."

H

Thin Ly nhn ly, đôi mt khi nhìn thy l thng thì dâng lên mt tng sương rét lnh.

"Thi Lương Ngc, ln sau không được như thế na."

Tn Hoài Phong cười làm lành ôm quyn.

"T ơn Giáo ch khoan dung đi lượng. Tiu nhân sau này nht đnh cn thn, ly vic tha mãn nhu cu được lõa th nơi hoang dã ca Giáo ch bt c lúc nào và bt c nơi đâu làm đu."

"..."

H Thin Ly nhm hai mt li, nhn xung xúc đng mun đánh mt chưởng qua.

Ngc bun bc khó nhn. Y sm đã mi mt không chu ni tht s không còn tinh lc tiếp tc tranh cãi vi người này. Y hin ti thm nghĩ mun đi ng ngh ngơi. Mc dù như thế, sau khi mc bch y vào, y vn không nhn được nhíu mày.

Mt bên ng tay áo màu trng đã b y xé xung mt mnh nh đ che mt, mà ch b Tn Hoài Phong làm hng va vn là ng tay áo bên kia. C hai bên đu b làm hng, thot nhìn tht là chướng mt.

H Thin Ly gn như là bt đc dĩ hít nh mt hơi.

"Sao ngươi không th làm hng bên kia ch?"

Tn Hoài Phong ngc nhiên, mt lúc lâu sau mi chn ch nghiêng người đến:

"Giáo ch yêu cu ta xé cho l hng dài hơn sao?"

"... Ng."

T ng trong ming H Thin Ly rt ging như đ ch bn thân. Khi x lý la tri xong, lúc nm xung mnh đt tương đi bng phng ca rng trúc, Tn Hoài Phong lin nghe được tiếng rên r rt nh ca H Thin Ly. Hn lo lng mà nhìn theo ánh la tri còn sót li, lin nhìn thy sc mt tái nht ca H Thin Ly mà nh nhàng th gp.

"Giáo ch?"

Không có tr li. Xem ra H Thin Ly đã rơi vào trng thái hôn mê.

Tn Hoài Phong không khi than th trong lòng. Đc ca chướng khí sao li khó chơi như thế ch.

Vì chăm sóc H Thin Ly hôn mê, Tn Hoài Phong đành phi t b gic ng, may mà va nãy đã được ng mt lúc lâu ri, cũng không cm thy mt mi. Thc s khiến hn khó chu là khi nhìn thy dáng v nghiêm mt khó chu ca H Thin Ly.

H Thin Ly vn suy yếu cho đến na đêm, đôi mt vn luôn nhm cht đt nhiên hơi hơi m ra. Đôi mt mơ màng thot nhìn li càng thêm v m hoc.

Tn Hoài Phong nhìn mà c hng khô khc, đành phi cúi đu chuyn tm mt.

"Giáo ch, ngài tnh?"

"...Lnh."

Ging nói luôn luôn trong tro lnh lùng bình tĩnh tr nên mm nhũn.

Ngày mùa hè nng chói chang, cho dù đến ban đêm ri, vn là oi bc không th chu ni. Trên người Tn Hoài Phong cũng rn ra mt tng m hôi, mà H Thin Ly thế nhưng li kêu lnh?

Tn Hoài Phong cm thy lo lng sâu sc vi vàng vươn tay ra, mun kim tra nhit đ cơ th ca đi phương, nhưng không ng đt nhiên cánh tay li b bt ly. Tn Hoài Phong ngc nhiên, giương mt nhìn lên, lin nhìn thy đôi mt phượng hp dàikia lóe lên tia sáng xinh đp, nht thi tim đp như ni trng, lúc này li ging như b th gì đó hút ly, như thế nào cũng không th khiến bn thân dười tm mt đi.

"Ci qun áo."

Ging nói thanh nhã mm nhũn nói như thế.

Tn Hoài Phong lp tc cm thy khó th, gn như nói không nên li.

"Giáo, giáo ch?"

"Bn Giáo ch rt lnh, ci qun áo ra."

Hai câu nói lin mt mch, Tn Hoài Phong mi biết mình vn là hiu lm, lp tc xu h đến mc toàn thân sp phun la, vi vàng ci y phc bên ngoài ra, hai tay dâng lên. Nhưng mà Giáo ch Ma giáo va ri còn nm ly c tay người khác, mnh lnh người khác ci y phc sau khi ly được qun áo, mày kiếm hơi nhíu, ghét b mà ném sang mt bên.

"Mùi m hôi tht hôi hám."

...

V mt Tn Hoài Phong cng đ.

"Giáo ch, khi lnh đường chăm sóc ngài, nói vy mt tháng luôn luôn s có vài ngày b nhà trn đi đi."

Dù sao tiu hài t này tht s là quá khó hu h.

H Thin Ly không vui mà nhíu mày.

"B nhà trn đi?"

Tn Hoài Phong ôm quyn.

"Cũng may, cũng may, cui cùng vn là mun quay v, tc ng nói, thiên h không có ph mu nào không thương hài t. Cho dù sinh ra là mt con kh, cũng s đt trong lòng bàn tay mà thương xót thôi. Tình hình ca Giáo ch cui cùng cũng tt hơn chút."

"... Bn Giáo ch là hài t b vt b."

Tn Hoài Phong sng st.

"Giáo ch tin nhim rt cuc là b kích thích ln thế nào mi đem ngài v nuôi ch?"

H Thin Ly ln này li không ni bão, ngược li l ra mt n cười kh.

"Đúng là kích thích, bi lão Giáo ch va vn ngày hôm đó đau lòng vì mt con."

"A?"

Đi vi Tn Hoài Phong biết chuyn ca H Thin Ly thm chí cũng không biết đây là chuyn mà người trên giang h đu biết, còn cho rng H Thin Ly bnh đến mc có chút h đ, không cn thn mà nói ra mt bí mt cc ln. Mc k nói như thế nào, chuyn này vn có nh hưởng rt ln vi v Giáo ch Ma giáo trước mt này.

Ch thy trên mt H Thin Ly l ra v vng lng chưa tng thy qua.

"Lão Giáo ch đưa bn Giáo ch v, sau đó bn Giáo ch lin bt đu sm vai người tên là 'H Thin Ly' này."

20| H Thin Ly

Sm vai người tên là 'H Thin Ly' này?

Tn Hoài Phong nghe được càng cm thy bun bc, tht cn thn hi han:

"Chng l là nói con yêu mà tin nhim Giáo ch mt đi tên là 'H Thin Ly' sao?"

H Thin Ly không lp tc tr li, ch là ging như thc s rt lnh mà cun người li, thot nhìn ging ht như mt tiu hài t bt lc. Tn Hoài Phong cm thy có chút đau lòng nm xung gn bên cnh, sau đó H Thin Ly ging như chết đui v được cc mà da sát li gn đây. Tn Hoài Phong nht thi cm thy m áp trong lòng, nhn không được vươn tay ôm đi phương vào trong ngc.

H Thin Ly rõ ràng là bnh đến mc có chút mơ h, nếu không tuyt đi s không cho phép mình làm như vy.

Cao ngo lnh lùng, lòng d hp hòi, đê tin âm him... Rõ ràng là mt k đáng ghét như thế, lúc này li khiến cho hn khó có th kim chế mà thy thương tiếc không thôi.

Nhit đ cơ th ca hai người dn dn hòa chung làm mt. Đó là cm giác vô cùng thoi mái. Thân th vn hơi run ry rt cuc cũng bình thường li. Tiếng hít th nh cn vang lên bên tai. Khi đang nghĩ rng đi phương đã ng mt ri, li nghe được ging nói thanh nhã kia nh nhàng vang lên:

"Tên cũng ging, ăn mc y phc cũng ging, võ công cũng ging, tt c đu làm ging ht như người kia. Thm chí ngay cc cũng như thế."

Biết là H Thin Ly tiếp tc nói v đ tài va ri, Tn Hoài Phong rt chu đáo không h nói chen vào, ch an i mà kh vut ve lưng ca đi phương, bi vì trong ging nói suy yếu vô lc kia l ra s ưu thương khiến người khác thương tiếc.

"Ta ch lp li cuc sng sut mười by năm ca mt người. Lúc này ngươi phi làm nhng cái gì, lúc này ngươi phi hc nhng th gì, lúc này ngươi phi thích nhng th gì, cui cùng ngay c ta cũng không biết còn có cái gì là thuc v mình na."

H Thin Ly nói chuyn không còn dùng đến 'bn giáo ch' đ xưng hô bn thân mình na, mà là trc tiếp dùng 'ta', nghe vào không hiu sao càng khiến người ta cm thy chua xót trong lòng.

Tn Hoài Phong mm cười nói:

"Ta nghĩ tính cách ca giáo ch tt nhiên là ca chính bn thân mình đi. Dù sao Giáo ch tin nhim hn là s không nuôi dưỡng nhi t ca chính mình thành tính cách ác lit như vy."

"Tính cách ca ta rt ác lit sao?"

H Thin Ly ngng đu hi.

Trong ánh mt mê mang hin lên tia sáng nhu hòa, ging như có th hút hn phách ca người khác vào vy."

Tn Hoài Phong cũng không biết nên đt ánh mt ca mình đi đâu mi tt, đành phi rũ mi mt xung, bi ri mà đáp:

"Cũng không phi là quá ác lit."

H Thin Ly cười kh, sau đó li th dài sâu kín:

"Sau khi lão Giáo ch t thế, ta nghĩ ta rt cuc ta cũng có th t do mà làm chính mình, nhưng đến lúc y mi bt cht phát hin ra, người tên 'H Thin Ly' này đã ăn rt sâu vào linh hn ca chính mình. Ta cho rng mình s không thích mc bch y, nhưng khi tht s mc y phc khác vào s cm thy không được t nhiên. 'H Thin Ly' thích cái gì, ta cũng theo thói quen mà thích. 'H Thin Ly' chán ghét cái gì, ta cũng đã nh k cái loi cm giác chán ghét đó. Có l ta tht s chính là đang kéo dài sinh mnh ca người kia đi. Hoc là tt c mi th ca ta đu b người kia chiếm ly. Mc dù như thế, ta còn hy vng ít nht là..."

Nói đến đây, ging ca H Thin Ly càng nh, mc dù nh, nhưng vn truyn vào rõ ràng trong tai Tn Hoài Phong.

"... Ít nht là có mt người có th nhìn thy ta chân chính."

Cánh tay ôm ly tay ca đi phương bt tri bt giác tăng thêm lc đo.

Gi này khc này, hn rt mun đưa ra mt li ha hn vi người đang mê mang này, nhưng hn cũng đang không phi chính mình tht s. Hn thc s đang bên trong Thí Kiếm Môn. Hn chính là không hiu sao mà đi vào thân th người không có chút liên quan gì vi mình, thm chí ngay c khi nào tr li thân th ca mình, hoc là không th tr li thân th ca mình na hn cũng không biết gì c.

Gi khc này, hn so vi bt c thi đim nào đu khát vng tr li thân th ca mình hơn. Đến lúc đó, hn đi khái có th đưa ra mt li ha hn vi v Giáo ch Ma giáo đã sng mt cuc đi dưới cái bóng ca người khác đi. Mc dù hn còn chưa nghĩ quá sâu li ha hn này có ý nghĩa như thế nào.

Thân th cun li trong lòng bi vì rét lnh mà run lên nhè nh, vì thế Tn Hoài Phong đn đo mt chút lin thêm vào mt chút cành lá, khơi cho la tri đã gn tt li rc lên, nhưng hn mi thoáng di đi mt chút, lin cm thy lc cn nhè nh. Cúi đu nhìn xung, lin thy H Thin Ly đang túm ly y phc ca mình. Trong đôi mt mê mang l ra thn sc s hãi b vt b.

Tn Hoài Phong căng thng trong lòng, nh nhàng v lên tay H Thin Ly, du dàng nói:

"Ta s nhanh chóng quay v."

Ánh mt ti tăm như h sâu chp chp, sau đó H Thin Ly mi chm rãi thu tay v, tch mch mà càng cun mình nh li. Tn Hoài Phong thy thế, loi tình cm thương tiếc t nhiên ny sinh trong lòng, ngón tay nh nhàng gt si tóc mm mi trơn bóng sang mt bên, đng dy đi kiếm thêm trúc.

La tri vn đã m đm lúc này li mt ln na tràn đy sc sng bng lên. Đêm hè oi bc, hin ti li thêm hơi nóng t ánh la. Nóng đến mc Tn Hoài Phong vn ch ra mt tng m hôi mng t nhiên là cm thy không thoi mái, nhưng H Thin Ly vì đc ca chướng khí mà toàn thân rét run dường như khá hơn mt chút. Đc t theo m hôi chm rãi chy ra.

Tn Hoài Phong s H Thin Ly lnh thiên nhân giao chiến mt hi lâu, sau đó vn ci y phc trên người H Thin Ly ra, lau thân mình cho người này. Trc tiếp chm đến thân th da tht trng nõn kia càng khiến hn ming khô lưỡi khô, trong lòng lm nhm ni công tâm pháp, loi b tp nim, tuy rng thc tế thì hiu qu rt nh.

Khi tay chuyn đến ch kia ca H Thin Ly thì, xao đng trong lòng càng sâu. Ngay c ngón tay cũng bt đu kh run lên.

Ch là th ging mình thôi, ch là th ging mình thôi, ch là th ging mình thôi...

Tn Hoài Phong không ngng lm nhm trong lòng, chm rãi lau xung phía dưới, đúng lúc này, c tay bt cht b nh nhàng nm ly. Tn Hoài Phong s đến mc gn như nhy dng lên, lp tc bi ri ngng đu, đã thy H Thin Ly hơi hơi m ra hai mt, v mt khó hiu mà theo dõi hn.

Hn vi vàng cười bi nói:

"Ta, ta đang lau người cho Giáo ch."

H Thin Ly kh gt đu, sau đó li nhm hai mt li, đng thi buông tay ra. Tn Hoài Phong lúc này càng cm thy tâm hong ý lon đành phi nhm mt vi vàng lau cho xong, li vi vàng giúp H Thin Ly mc xiêm y li.

H Thin Ly ra được mt thân m hôi sau đó không còn thng kh n non na, bình yên đi vào gic ng. Dưới s thôi miên ca tiếng hít th đu đu nông cn kia, Tn Hoài Phong cui cùng cũng th phào mt hơi an tâm đi chìm vào mng đp, nhưng đi đến khi mt tri l ra trên bu tri, t cơn mơ màng tnh li là lúc, ngoài ý mun phát hin ra H Thin Ly sc mt phiếm hng, hơi th hn lon không thôi.

Tn Hoài Phong kinh hãi, vi vàng đưa tay s lên trán đi phương, lin cm thy nóng mun bng tay.

Tuy rng hn đã cn thn lau thân th đúng lúc, nhưng đây ging như là vì đc ca chướng khí sp sa lui hết mà khiến người phát st, như thế nào cũng không tránh khi được. H Thin Ly hin ti cn được cp bách tĩnh dưỡng cho tt, không th tiếp tc màn tri chiếu đt. Chính là người đang phát st đến mơ màng thế này thì chy đi đâu đây?

Sau khi nóng lòng mà nhìn H Thin Ly hơi th bt n mt hi lâu, Tn Hoài Phong cn răng mt cái, dt khoát cõng đi phương lên lưng, vì c hết sc mà gn như phi quỳ xung.

Xương ct thân mình ca tên Thi Lương Ngc vô công ri ngh ăn chơi trác táng này quá yếu t. Tuy rng hơn mười ngày nay hn đu tăng cường luyn công, nhưng s c gng trong hơn mười ngày sao có th bì được vi s c gng không ngng trong hơn hai mươi năm ch?

Tn Hoài Phong hít sâu mt hơi, lp tc không h nghĩ nhiu, lưng cõng H Thin Lý bt đu bước đi tng bước mt. Vết thương b đá sc nhn ct ra dường như nt ra mt chút, đau đến mc đu Tn Hoài Phong đy m hôi. Hơn na phi phơi mình dưới ánh nng gay gt, đường núi gp ghnh, mi mt bước đi ca hn cũng rt vt v, nhưng va nghĩ đến sc mt trng bch ca H Thin Ly, hn vn là không dám chm tr, cn răng c hết sc đi nhanh.

"Thi Lương Ngc..."

Ging nói suy yếu đt nhiên truyn đến t phía sau.

Tn Hoài Phong hơi hơi nghiêng đu:

"Giáo ch, ngài đã tnh?"

H Thin Ly mt tiếng, sau đó nh ging nói:

"Ming vết thương ca ngươi nt ra kìa."

Tn Hoài Phong cười kh:

"Giáo ch, ta vn đã gn như quên nó đi ri."

H Thin Ly than nh.

"Th bn Giáo ch xung dưới."

Biết đi phương là đang lo lng cho vết thương ca mình, nhưng phn tình này hn không nhn được.

"Ta không sao."

"Th."

Thanh âm ca H Thin Ly lnh lùng, xem ra li khôi phc thành Giáo ch Ma giáo lãnh khc cao ngo trước kia, nhưng tri qua mt hi nói chuyn ti hôm trước, Tn Hoài Phong hiu được thc ra người này vô cùng yếu đui, vô cùng s hãi cô đơn.

Tn Hoài Phong nh nhàng th dài.

"Giáo ch, xin cho tiu nhân mt cơ hi đ lp công đi."

"Ngươi mt thân m hôi hôi hám. Đng nói công, còn tiếp tc như vy, ch e s biến thành ti."

Sc mt Tn Hoài Phong nht thi cng đ, bun bã nói:

"Giáo ch..."

"Th bn Giáo ch xung dưới."

H Thin Ly li lnh ging ra lnh.

Tn Hoài Phong đành phi th xung. H Thin Ly suy yếu đến mc đi li không xong vi vàng túm ly Tn Hoài Phong, sau đó hơi điu chnh tư thế, vn ly Tn Hoài Phong.

"Đi."

Tn Hoài Phong cười kh.

Sao li da gn đến như vy, còn không phi là vn b ngi thy mùi m hôi t trên người hn hay sao? Nếu như quan tâm hn, c vic nói thng ra đi.

21| Tá túc

Qua bui trưa mt hi lâu là lúc, hai người cui cùng cũng đi đến bóng râm bên cnh mt con sui nh ngh tm. Dc theo đường đi Tn Hoài Phong hái được rt nhiu trái cây cho H Thin Ly lót d. Ming H Thin Ly khô đng, không h mun ăn, mc dù chu đng được ni kh bng rng, nhưng là vn ăn vài miếng. Nhìn sc mt H Thin Ly càng lúc càng khó coi, trong lòng Tn Hoài Phong càng cm thy khó chu.

Sau khi đi đến bên dòng sui nh thì, H Thin Ly sm đã mt mi không chu ni lp tc ngi xung da vào thân cây.

Tn Hoài Phong ra sch mt ng trúc nht được trên đường đi, múc nước đưa đến trước mt H Thin Ly, H Thin Ly thn nhiên nhìn hn mt cái, đưa tay nhn ly.

"Giáo ch, nếu như đi đến chân núi gp được người thì, đêm nay chúng ta lin tm thi tá túc đó mt đêm đi."

Mc dù Tn Hoài Phong dùng hai ch 'Nếu như', nhưng là hn đã sng trong này hơn hai mươi năm, v li còn là đương gia hin ti ca Thí Kiếm Phong chng phi là biết rõ tình hình trong phm vi vài dm quanh đây sao?

Nếu tiếp tc đi xung vi tc đ hin ti, bn h min cưỡng có th đến được chân núi. Chân núi hoang vng, ch có mt nhà sng. Thc ra ngay t đu Tn Hoài Phong đã không đnh đến ng nh nhà người kia, nguyên nhân đu là vì nơi đó có mt đôi gia tôn. Lão nhân tính tình c quái, không thích gp người khác.

Nếu hn vn là Chưởng môn Tn Hoài Phong ca Thí Kiếm Môn, có th vui v thoi mái ung vi lão nhân my chén, nhưng hin ti hn ch là mt thiếu gia mt trơn da phn, mà H Thin Ly có th khiến người khác kính y, cũng có th khiến người khác s y, nhưng chính là không th khiến người khác có cm tình vi y.

Cho dù bn h mt dày đến đâu ti ca quy ry, ch s cũng s phi đi mt vi mt cái cng đóng, hơn na còn có mi nguy him s b bi l hành tung, nhưng H Thin Ly hin ti rt cn ngh ngơi cn thn, hơn na trong nhà lão nhân kia hn là có dược liu cha khi bnh thương hàn phát st.

H Thin Ly võ công cao cường, ni lc thâm hu, ch cn ung mt ln thuc, ăn chút cháo loãng, li ng mt gic đy đ, hn là có th khi hn. Ch cn mt đêm là tt ri. Cho dù b lão nhân dùng gy chng đánh vào chân, hn cũng phi làm khách không mi mà đến mt ln.

Sau khi nghe được li đ ngh ca Tn Hoài Phong, H Thin Ly có chút đăm chiêu mà nheo mt li, liếc nhìn Tn Hoài Phong hi lâu ri mi m ming, nhưng li là nói ra mt chuyn khác:

"Thi Lương Ngc, ngươi hy vng được đm nhim chc v trong bn giáo?"

Tn Hoài Phong ngc nhiên, không biết vì sao H Thin Ly li đt nhiên nhc đến chuyn này, đành phi cười bi nói:

"Tiu nhân không dám hy vng xa vi, hết thy nghe theo li dn dò ca Giáo ch."

H Thin Ly thn nhiên nói:

ến phân đà ca Ma giáo làm chưởng s thy thế nào?"

Tn Hoài Phong mc dù không biết đó là chc v gì, nhưng cũng hiu được hai ch 'chưởng s' nht đnh có nghĩa là quyn li trng đi, lp tc kinh ngc không thôi.

"Giáo ch?"

Trước kia luôn khinh mit mà nói Tn Hoài Phong là mt k vô tích s, không th đm nhim trng trách, hin ti li ch đng đ ngh ban cho chc v quan trng. Chuyn biến

ln như vy qu thc là khiến người khác khó hiu.

H Thin Ly vn mt không đi sc mà lnh nht nói:

"Hai ngày nay ngươi tn tâm tn lc chăm sóc bn Giáo ch, cũng coi là có công."

Tn Hoài Phong đt nhiên cm thy đáy lòng rung đng.

Tuy rng trên giang h không hiu sao li b đt lên đa v cao cao, nhưng Tn Hoài Phong biết rõ mình còn xa mi tr thành đi hip chính đo có tình cm sâu đm cao thượng, cho đến bây gi đu là ban ơn ri ch đám đ đ tm thường hi báo, nhưng ln này hn chính là mt lòng chăm sóc H Thin Ly, tht s không h tính toán mình có th nhn được th gì, hoàn toàn là phát ra t tht tình mà dâng hiến, thm chí ngay c vic đi phương có tiếp nhn được ý tt ca mình hay không cũng không cn, nhưng không ng trong lòng H Thin Ly li cm kích mình.

"T ơn Giáo ch."

Tn Hoài Phong cúi đu ôm quyn, ánh mt cười cong lên hai hai mnh trăng khuyết.

Hn qu thc cm thy vui v, nhưng không phi vì chc chưởng s phân đà này, mà ch là bi vì biết H Thin Ly có mt loi tình cm tên là cm kích vi hn.

Nhưng H Thin Ly ch nghĩ hn là vui vì được ưu ái, lnh nht nhìn lướt qua cái đu đang cúi thp kia:

"Thi Lương Ngc, nếu đã được bn Giáo ch coi trng, ngươi cũng phi ho ho trung thành vi bn giáo, không th có hai lòng."

Tn Hoài Phong lp tc ct cao ging nói:

"Tm lòng ca tiu nhân đi vi Giáo ch sáng như trăng sao, mt mnh lòng son. Cho dù b đao k c, tiu nhân cũng s không phn bi Giáo ch."

H Thin Ly cười lnh.

"Lòng người ch cách mt cái bng. B pháp võ công kỳ quái ca ngươi cùng thái đ gi ngây gi di tht s là khiến bn Giáo ch lo lng."

Tn Hoài Phong cười kh.

"V chuyn võ công, tiu nhân đã gii thích qua cho Giáo ch. Nếu Giáo ch không tin, tiu nhân cũng tht s không ngi. Ít nht chuyn gii ngây gi di, là tiu nhân tht s đn đn, Giáo ch thông minh tuyt đnh, khinh b tiu nhân cũng là phi."

Hn nói xong lin u oán nhìn lướt qua H Thin Ly.

Ý lnh bên môi H Thin Ly ch có tăng không gim.

"Ch hy vng như thế. Nếu như cuc đi thoi va ri có na câu nói di, cái đu trên c ngươi khó mà gi được."

Tn Hoài Phong lo lng mà nhăn mt li.

"Giáo ch va ri không cn thn nói ra mt câu nói di đi."

"... Đi thôi."

Khi ánh sao đu tiên xut hin phía chân tri xanh thm thì, hai người rt cuc cũng đi đến chân núi.

H Thin Ly nheo hai mt li, nhìn thy qu nhiên có mt căn nhà g hin ra dưới chân núi.

"Ngươi đoán cũng tht tài."

Tn Hoài Phong kéo ra mt n cười, liu mng nnh hót:

"Giáo ch hng phúc t thiên, tri cũng phù h, cho nên mi may mn như thế. Tiu nhân ch là hưởng ké vinh quang thôi."

H Thin Ly cười nht, t chi cho ý kiến.

"Cũng không biết người nơi này có hiếu khách thân thin hay không, cho phép chúng ta ng li mt đêm đâu?"

Tn Hoài Phong cười gượng, đành phi trn mt nói di:

"Người nơi hoang dã ho lánh thường thun hu thin lương. Chc chn Giáo ch cũng không mun chung mt phòng vi mt người tính tình không tt đi."

"Đó là đương nhiên."

H Thin Ly nói xong lin bước chân đi v phía trước, sau đó...

'Vèo' mt tiếng, mt cái bình rượu t nhà g xuyên ca s bay ra, bay ra cùng lúc còn có mt ging nói như tiếng chuông ln ca mt lão gi.

"Xú nha đu, ngươi giu rượu ca lão phu đi ch nào ri!"

H Thin Ly hc tuyến.

"..."

Tn Hoài Phong vn đang mong ch lão nhân ch bày ra v mt khó ưa mà xong chuyn cũng hc tuyến, na ngày sau mi cười bi nói:

"Xem ra người nhà này không mun chung vi người tính tình không tt. Hy vng Giáo ch nhn ni mt chút."

H Thin Ly nhíu mày liếc nhìn Tn Hoài Phong, chm chp không bước thêm bước nào.

Tn Hoài Phong biết H Thin Ly tâm cao khí ngo, t nhiên không chu nhn nhn lin yên lng th dài.

"Giáo ch, có th có được cơm nóng, nước m, li được mt gic ng ngon na mà."

Mà cái này hoàn toàn đúng vi yêu cu ca H Thin Ly va phát st xong.

Nhưng H Thin Ly vn không di bước.

"Trong sách nói rng, đi trượng phu không th khom lưng vì năm đu go."

"Sáu đu là có th. Ta s kêu hn xi nhiu cơm mt chút cho Giáo ch."

Tn Hoài Phong bt đc dĩ nói xong lin kéo H Thin Ly đi v phía trước.

Vn tưởng rng ca va m ra s nhìn thy sc mt khó nhìn ca lão nhân, không ng li là nhìn thy mt tiu cô nương mc xiêm y phn hng đi ra m ca.

Tiu cô nương kinh ngc nhìn v khách kỳ quái trước mt, cnh giác hi:

"Xin hi công t có vic gì?"

Cũng khó trách tiu cô nương sinh lòng cnh giác. Bn h đu là nam t, y phc trên người li rách nát, nhìn thế nào cũng thy rt kh nghi.

Tn Hoài Phong đang mun m ming tr li, li b mt ging nói già nua truyn đến t trong phòng ra giành trước.

"Tiu Mai, đng bn tâm ai đến. Mau mang rượu ca lão phu li đây!"

Cô nương mc phn y tên là Tiu Mai kh nhíu mày liu, quay đu li gin d qu trách.

"Gia gia, hôm nay ngài đã ung quá nhiu ri. Không được ung tiếp na."

"Xú nha đu nhà ngươi này, biết cái gì là tôn kính trưởng bi, trưởng gi là ln không h?!"

"Tiu Mai chính là suy nghĩ cho gia gia mi không cho ngài ung na."

"Xú, xú nha đu! Tc chết ta!"

Lão nhân ni gin mà rng lên, li ging như không th làm gì, cui cùng hm hc bình bch quay li trong phòng, t giam mình li.

Tn Hoài Phong nghe được tiếng đng không khi mng thm trong lòng, khi tiu cô nương quay đu li mi cao hng mà cúi đu ôm quyn nói:

"Quy ry cô nương ri, ta cùng công t nhà ta đi ngang qua đây, không gp được khách điếm, không biết có th tá túc mt đêm quý ph không?"

Hn vn nghĩ rng Tiu Mai bình thường luôn cười mm tm tm này tương đi d chung, không th ng được li lp tc ăn phi mt cái đinh mm.

"Tht có li. T xá ch có hai người là Tiu Mai và gia gia, tht s không được tin lm."

N cười trên mt Tn Hoài Phong cng đ.

"Cô nương yên tâm, chúng ta cũng không phi k ác, ch là mun tá túc mt đêm, tri sáng s lp tc đi ngay."

"Công t nói quá li. Ta cũng không phi hoài nghi thái đ làm người ca công t, chính là t xá ch có Tiu Mai và gia gia, tht s là không được an tâm trong lòng."

Nhng li này nói ra đã đ đ hiu được, nhưng Tn Hoài Phong lo lng cho thân th ca H Thin Ly, vn nghĩ mun tiếp tc da mt dày mà khn cu, nhưng đng bn ca hn li không h phi hp chút nào.

Sau khi nghe được li t chi ca ch nhà, H Thin Ly vn đng phía sau Tn Hoài Phong rt dt khoát mà lnh lùng nói:

"Mt khi đã như vy, chúng ta lin cáo lui thôi."

"Công t..."

Tn Hoài Phong yếu t nhìn v phía Giáo ch Ma giáo đến chết cũng vn sĩ din này.

Tiu Mai cũng nhìn theo ging nói. V mt lnh lùng khi nhìn thy gương mt tun m tuyt trn ca H Thin Ly lin lp tc tan rã.

"Đi."

H Thin Ly lnh ging nói xong gót chân lin chuyn.

Tn Hoài Phong cn môi mt cái, đang mun trước tiên đi theo thuyết phc H Thin Ly, li nghe thy ging nói thanh thúy như tiếng chuông ca Tiu Mai truyn đến t phía sau.

"Hai v công t xin dng bước."

"Thy người gp nn, t nhiên phi đưa tay giúp đ. Thc ra gi hai v công t dng chân mt đêm cũng không phi là không th."

"..."

Tn Hoài Phong thm chí có loi xúc đng mun mng chi người.

"Hai v công t, mi."

Khóe mt Tiu Mai mang theo mm cười mà dn người vào nhà.

H Thin Ly cũng nhìn ra nguyên nhân khiến thái đ ca Tiu Mai thay đi khi đi ngang qua bên người Tn Hoài Phong thn nhiên nói:

"Đáng tiếc ngươi ln lên li bày ra cái v mt ca k trm xu xa."

Người xu? Li còn là b Giáo ch Ma giáo nói là người xu?

Tn Hoài Phong nhéo nhéo mt mình, sau khi yên lng cm thán trong lòng mt hi lin nh ging nói:

"Vt v cho Giáo ch phi bán r nhan sc ca mình."

H Thin Ly:

"..."

22| Lão ông

Đáng tiếc tuy rng H Thin Ly vì mt ln ăn ng mà bán nhan sc ca mình, nhưng hai người còn phi vượt qua mt ca i không phi nng bình thường.

Va mi đi qua đình vin, khi bước qua cánh ca căn nhà là lúc, Tn Hoài Phong li nghe thy ging nói già nua đy gin gi kia.

"Xú nha đu, rt cuc ngươi giu rượu ca lão phu ch nào?"

Đng thi mt lão nhân tóc bc đi tìm rượu vn chưa thy đâu bước ra. Tiếng bước chân bch bch ca lão nhân khi nhìn thy hai người lin biến mt.

"Tiu Mai, sao li cho người l vào nhà?"

Tiu Mai hơi mím đôi môi phn, dường như cũng cm thy xu h vì hành đng tùy tin ca mình.

"Hai v công t không có ch ng. Con thun tin làm vic thin tích đc. Gia gia, đêm nay chúng ta gi hai v công t li qua đêm đi.

"Không được."

Lão nhân không chn ch nói mt tiếng 'Không được!' khiến Tn Hoài Phong cùng H Thin Ly lp tc nhíu mày. Mt người là lo lng vic tá túc b ngâm nước nóng, mt người là bt mãn vì b hét thng vào mt.

"Gia gia."

Tiu Mai h ging cu xin.

Lão nhân h mt tiếng, xoay mt sang mt bên:

"Ta mun ung rượu thì không được, con mun gi người là được, làm sao có th?"

...

Tn Hoài Phong chán nn. Tht không ng li là lý do này.

Tiu Mai cũng chán nn, nhng vn không khut phc mà gii thích:

"Gia gia, ngài tui tác đã cao, còn ôm bu rượu c ngày. Tiu Mai là lo lng cho thân th ca gia gia."

"Nếu tht s lo lng cho lão phu, s không cướp đi vt lão phu yêu thích nht, khiến lão phu không có rượu xung bng, khát nga khó chu. Tóm li ta không được ung rượu, con cũng đng nghĩ đến chuyn gi khách."

Nhìn thy gia gia nhà mình cng đu như vy, Tiu Mai thm lo lng, ngng đu trm nhìn lướt qua H Thin Ly, ch thy gương mt trng nõn như ngc kia cng ngc, hình như có chút không vui, lp tc t b mà nói:

ược được, Tiu Mai mang rượu đến đây, nhưng gia gia không được ung quá nhiu."

Lão nhân mng r, vi vàng quay li:

"Tht s? Vy còn không mau đi..."

Nói được mt na, lão nhân dng li, dường như lúc này mi nh đến nhng v khách đáng l ra phi t chi.

"Tiu Mai, chúng ta mt già mt nh, gi hai người l qua đêm xem ra quá mo him."

Lão nhân cnh giác mà liếc mt nhìn H Thin Ly và Tn Hoài Phong, li nói ra li tuyt đi không h khách khí.

"Mt k kỳ quái, mt k o l, va nhìn đã biết là không phi k lương thin, hơn na y phc ca hai người này sao li rách nát như vy ch, chc không phi là b người đui giết đi."

Tn Hoài Phong vi vàng gii thích:

"Ta và công t nhà ta là không cn thn b ngã xung sườn núi."

Lão nhân pht tay áo.

"Vy vì sao không ngã chết? Đng đến nhà ta quy ry. Cút."

"Gia gia!"

Tiu Mai kích đng kêu lên.

Nhưng lão nhân vn không t b.

"Sao có th dn sói vào nhà được ch? Mau cút, nếu không đng trách lão phu dùng gy đui người."

Lãnh ý trong mt H Thin Ly có th so vi sương lnh. Giáo ch Ma giáo tâm cao khí ngo sao có th nhn nhn được b người ta thét to mng vào mt, gót chân lp tc hơi chuyn, pht nh tay áo ri đi.

Tn Hoài Phong vi vàng kéo H Thin Ly li, nh ging nói:

"Trên người Giáo ch có vt đáng giá gì đó không?"

H Thin Ly lnh lùng nhướng mày:

"Ngươi cho rng lão s coi trng tin tài?"

"Vy tín vt đính ước thì sao?"

Mt Tn Hoài Phong sáng lên, đo mt nhìn v phía Tiu Mai.

Khóe ming H Thin Ly co rút.

"..."

Tn Hoài Phong u oán.

"Giáo ch, tri sinh có v ngoài tt chính là đ đem ra bán nhng lúc cn thiết."

"Đem ra bán?"

H Thin Ly mm nh nói tng ch, nhưng mi ch li n cha lãnh ý.

Tn Hoài Phong còn tht s không s chết mà gt gt đu, sau đó ra hiu bo H Thin Ly nhìn li hai ông cháu đang tranh lun kia.

"Xem kia, tiu cô nương sp b thuyết phc. Lúc này nếu ngài không bán nhan sc ca mình, gi li s tr giúp mnh nht ca chúng ta, chúng ta tht s s b đui ra khi ca."

"..."

H Thin Ly thm nghĩ mun mt chưởng đánh chết người này đ tiết hn, nhưng vn nhn ni đi đến Tê Phượng lâu ri thì mt chưởng đánh chết hn sau.

Lúc này hai ông cháu kia dường như đã chm dt vic tranh lun. Bi vì H Thin Ly không chu bn r nhan sc, s tr giúp mnh nht ca bn h vn phn li, v mt khó x mà nhìn qua.

"Hai v công t, tht s là vô cùng có li... Mi đi ra đi."

Tình thế đã đnh, nhưng Tn Hoài Phong vn mt dày mà không chu di chuyn bước chân, quay đu nhìn v phía lão nhân, d d nói:

"Lão tiên sinh, ngày mai ta sai người đưa hai vò rượu đến đn đáp, ngài thy thế nào?"

"Hai vò rượu?"

Va nhc đến rượu, ánh mt lão nhân lp tc sáng lên, còn tht s nhìn chăm chú vào người tr tui có v mt l mãng này. Va nhìn, sc mt lin lp tc thay đi.

Màu mt ca lão nhân nht thi ti li, pht pht tay.

"Quên đi, gi bn h li qua đêm đi."

Tn Hoài Phong ngc nhiên, hai người còn li cũng ngc nhiên. Nhưng trước khi bn h kp hi gì, lão nhân đã xoay người đi vào phòng trong.

"Như vy cui cùng... thun li li?"

Có điu nguyên nhân rõ ràng là không phi lão chp nhn hai vò rượu.

H Thin Ly cũng nhìn ra đim y cười lnh lùng.

"Xem ra người nên chun b vt đính ước chính là Thi công t."

Tn Hoài Phong ho khan hai tiếng.

"Nhưng ngc bi duy nht đáng giá trên người tiu nhân đã b người nào đó ném đi cho rn ăn."

"Bn Giáo ch không ngi cho ngươi mượn."

Tn Hoài Phong:

"..."

Sau khi ăn mt chút cơm nóng, tm ra nước m sch s xong, H Thin Ly dường như chuyn biến tt đp hơn không ít, nhưng Tn Hoài Phong không dám tùy tin khinh thường vn là đến hi Tiu Mai xin mt chút dược tho v sc lên.

"Nhìn không ra H công t đang có bnh trong người."

Tiu Mai ngc nhiên, sau đó xoay người đưa Tn Hoài Phong ra ngoài vin ly dược.

Tn Hoài Phong vi vàng đui kp, đng thi gii thích:

"Bi vì công t nhà ta đc bit thích gi b đó."

Li này ca hn nói ra không nng không nh, nhưng va lúc truyn vào tai H Thin Ly đang ngi trong phòng dành cho khách. H Thin Ly nhn ni nhm hai mt li, coi như không nghe thy.

Sau khi đi vào đình vin, Tn Hoài Phong không đi Tiu Mai giúp đ, lin t mình chn la tho dược cn đem đi sc.

Nhìn Tn Hoài Phong thun thc mà chn la tho dược, Tiu Mai kinh ngc nói:

"Tht nhìn không ra Thi công t cũng có nghiên cu tho dược."

Cũng khó trách đi phương kinh ngc, dù sao Thi Lương Ngc người này thot nhìn ngoi tr v ăn chơi đàn đúm ra, cũng s ch đùa gin con gái nhà lành, qu thc không ging người có chút gì đó trong đu.

Tn Hoài Phong cười nói:

" trước mt cô nương đang tui thanh xuân, Thi m t nhiên không khi nghĩ mun gi b ngu ngơ không biết gì mt chút, có lòng li mun khoe khoang mt phen."

"..."

Tiu Mai yên lng mà cúi đu không h đáp li.

H Thin Ly mt hơi nut hết dược xung.

Tn Hoài Phong tiếc r s s đám mt hoa qu trong tay.

"Ta còn nghĩ mun tri nghim mt chút cm giác ca mt ph thân d hài t ung thuc mà."

H Thin Ly thc gin mà trng mt nhìn Tn Hoài Phong.

"Ngươi không biết là bn Giáo ch không có v giác sao?"

"Tiu nhân biết, nhưng v tiu cô nương này không biết. Hai miếng mt qu này chính là do nàng ta chu đáo đưa cho."

Tn Hoài Phong nói xong lin u oán mà nhìn lướt qua H Thin Ly.

"Giáo ch hn là nên phi hp mt chút."

H Thin Ly gn như là bt đc dĩ mà hít sâu mt hơi.

"Ly mt qu đến đây đi."

Hai mt Tn Hoài Phong sáng lên, lp tc vi vã đi đến trước mt đi phương, li không trc tiếp đt mt qu vào trong bàn tay trng nõn đang dui ra kia, mà là cm mt qu trong tay.

"Ngoan, không đng, không đng, a ------"

Sau đó hn b đá bay v v trí ban đu, nhưng t tư thế đng đã biến thành nm.

"Ng."

H Thin Ly lnh lùng nói xong lin đi đến ch chiếc giường g trong phòng dành cho khách. Tn Hoài Phong vi vàng đng lên, cũng đi đến bên giường g.

H Thin Ly quay đu li lnh lùng trng mt.

Tn Hoài Phong u oán mà bĩu môi.

"Giáo ch, chng l li mun ta nm trên mt đt à?"

"L nào còn có cách khác na?"

Hai mt Tn Hoài Phong sáng lên.

"Ví d như ta và Giáo ch cùng giường cùng gi?"

H Thin Ly trng đến mc ch kém không đc ra mt cái l trên người Tn Hoài Phong.

Tn Hoài Phong ho khan.

"Đúng ra là 'Ng cùng mt giường' mi phi."

H Thin Ly lnh lùng nói:

"Bn Giáo ch không có thói quen ng cùng vi người khác."

Tn Hoài Phong kinh ngc nói:

"Chng l sau này phu nhân Giáo ch đu sau khi xong vic giường chiếu thì phi biến khi giường sao?"

"..."

H Thin Ly lng l nâng chân trái lên.

Tn Hoài Phong cnh giác nhy dng v phía sau.

"Vy hoc là ta ng trên giường, Giáo ch nm trên mt đt?"

Sau đó hn hi hn vì mình không nhy ra xa mt chút.

Tn Hoài Phong li nm vt xung v trí ban đu b đau mà mt bên gãi đu, mt bên đng dy, nhưng không đi hn nói ra mt ch, đã nghe thy H Thin Ly ngi trên giường cht thn nhiên nói mt câu.

"Nhìn t giy dưới chén."

23| Truy đui

"Dưới chén?"

Tn Hoài Phong ngc nhiên, sau đó đng lên đi đến bên chiếc bàn đt bên cnh, cm chén lên xem, lin nhìn thy mt mnh giy được gp gn.

V mt hn lúc này là càng nghi hoc hơn, quay đu nhìn v phía H Thin Ly.

"Giáo ch, đây là?"

Mt mày H Thin Ly vn không đi thn nhiên nói:

"Xem."

Tn Hoài Phong bt đc dĩ lc đu.

"Thc ra có chuyn gì c nói thng là được ri, làm gì phi viết thư t phong nhã như thế ch?"

Sc mt H Thin Ly vn là lnh nht.

"... Không phi bn Giáo ch viết."

"Chng l là thư tình tiu cô nương viết cho Giáo ch?"

H Thin Ly:

"..."

Tn Hoài Phong lúc này mi có hng thú cm mnh giy lên xem, nhưng ch mi nhìn lướt qua, v vui mng như k trm nhìn thy chuyn riêng tư ca người khác lin biến mt không thy đâu.

"Giáo ch, đây..."

Ch thy trên đó giy trng mc đen, viết ni bt by ch: 'Phát hin Thi Lương Ngc, mau đến'.

H Thin

Ly cười nht, rt va lòng nhìn thy v s hãi trên mt Tn Hoài Phong.

"Bn Giáo ch đánh rt b câu đưa thư va mi bay lên ca lão đu kia ri ly v đây."

Tn Hoài Phong cười kh.

"Xem ra Thí Kiếm Môn khua chiêng gõ trng mà truy đui mt k vô danh tiu tt như ta đâu."

Ánh mt H Thin Ly tr nên âm trm mà nhướng mày.

"Ngươi cho rng bn Giáo ch nghĩ như thế nào?"

Tn Hoài Phong lp tc l ra v mt kinh s:

"Chc không phi là ghen t vì ta đot mt s ni bt ca Giáo ch ch?"

"..."

H Thin Ly hít sâu mt hơi, không hiu mình rt cuc vì sao li cho người này cơ hi đ bôi nh mình.

"Bn Giáo ch đang nghĩ, mt tên h thích nhy nhót như ngươi sao li đáng giá đến mc khiến Thí Kiếm Môn phi phí sc như thế, biến thành người người nhìn thy ngươi đu hô đánh hô giết mà mun bt ngươi?"

"Chng l không phi là vì báo ra chuyn Chưởng môn b hi sao?"

Tn Hoài Phong cn thn hi.

H Thin Ly li ch cười lnh.

"Người ca Thí Kiếm Môn dù có đu heo óc heo như thế nào, lúc này cũng ch có th tra ra Chưởng môn nhà mình là b tri pht, b sét đánh chết."

Tn Hoài Phong rt mun nói bình sinh hn không có làm chuyn tt, nhưng cũng không h làm chuyn xu, cũng không phi b tri pht, không tui tr chết sm, ch là H Thin Ly dường như rt thích nguyn ra cho hn chết, cũng ch đành cn răng nhn nhn.

H Thin Ly tiếp tc nói:

"Ngươi cùng cha ngươi ch là va vn có mt đó. Th hi mt môn phái ln như thế, sao li vì gin chó đánh mèo cho h gin mà huy đng nhân lc như thế ch? Nhưng xem ra bn h lùng bt ngươi cũng không đơn gin ch vì chuyn Chưởng môn bt ng gp nn."

Tn Hoài Phong b ánh mt thu hiu ca H Thin Ly trng đến mc c người không được t nhiên, đành phi cúi đu cười nnh nt.

"Vy Giáo ch cho rng là vì chuyn gì ch?"

H Thin Ly càng cười lnh hơn:

"Ví d như vì ngươi có mt thân phn khác?"

Tn Hoài Phong thiếu chút na b chính nước miếng ca mình làm sc, trong lúc bi ri không khi li ngng đu lên.

"Giáo ch?"

Hn không phi là không nghĩ ti người trong Thí Kiếm Môn biết chuyn hn phách ly th. Bi vì đã biết hn phách ca hn đi vào trong thân th ca Thi Lương Ngc, như vy hn phách ca Thi Lương Ngc cũng có th là đã đi vào cơ th ca hn. Nếu Thi Lương Ngc nói rõ mi chân tướng ra, mà người ca Thí Kiếm Môn cũng tin, như vy nguyên nhân khiến bn h toàn lc tìm hn như thế cũng không phi là không hiu được.

Nhưng vn đ là vì sao lúc trước trong mt đo khi nhìn thy thy hn, đ t nhà mình li nhn tâm vung kiếm v phía mình? Cho dù là vì không mun khiến hn đang trong doanh đch gp nguy him, mà chưa nói ni tình ra, cũng s cn thn dn dò mt tiếng 'Đng làm người b thương, bt ly' đi.

Chng l người biết chuyn này tính toán hãm hi hn, ri đot được chc v Chưởng môn? Nếu trong Thí Kiếm Môn có người có quyn lc huy đng toàn b đ t thì, có đ đ dã tâm bng bng như thế, hn cũng không ngi chp tay dâng chc Chưởng môn lên. Đáng tiếc làm Chưởng môn nhiu năm như vy, li bt đc dĩ phát hin cao th có th kế tha chc v Chưởng môn trong môn đu rt không màng danh li, cho nên hn rt hoài nghi người trong Thí Kiếm Môn thc s biết hn đi vào trong thân th ca phn đ chính đo này sao?

Nhưng mà hin ti mt câu 'Có thân phn khác' này ca H Thin Ly khiến hn không khi thm đ m hôi lnh.

Tn Hoài Phong bt an không yên mà nhìn v phía H Thin Ly, sau đó li nhm hai mt li.

"Thi Lương Ngc, ngươi tht s không phi là gian tế do bch đo phái đến?

Tn Hoài Phong nht thi th phào mt hơi, v ngc ct cao ging nói:

"Thi Lương Ngc ta th vi tri, nếu ta có hai lòng, lin b thiên lôi đánh xung, vĩnh vin không th siêu thoát."

H Thin Ly than nh mt tiếng, chm rãi m hai mt ra.

"Thi Lương Ngc, ngươi không được ph li s tin tưởng mà bn Giáo ch dành cho ngươi."

Lúc này Tn Hoài Phong mi đt nhiên phát hin trong mt H Thin Ly li mang theo vài phn quyết tuyt bun bã.

Tri qua trn đu vi đi xà trong đng, còn có s chăm sóc tn tâm ca hn hai ngày nay, H Thin Ly cũng dn dn bc l tình cm dành cho hn. Nghĩ đến Giáo ch Ma giáo luôn đóng cht trái tim, lnh nht vi người khác li đi x vi mình ngoi l như vy, Tn Hoài Phong không khi cm thy trong lòng m áp d chu, nhưng càng là như thế, đi đến khi phát hin ra s tht, li càng khiến người khác tn thương.

Nghĩ đến đây, Tn Hoài Phong không khi cười kh.

"Thi m tuyt s không phn bi Giáo ch."

Hn nói là 'Thi m', đến lúc đó người chu trách nhim cũng là 'Thi m', nhưng s quan tâm đi vi người này li thc s phát ra t lòng nhit tình ca chính bn thân 'Tn Hoài Phong' hn.

"Giáo ch, ta nghĩ ngươi đã bt b câu đưa tin li, như vy chúng ta tm thi không còn nguy him na, đêm nay c ng li đây đi, sáng sm ngày mai li khi hành tiếp tc đi."

Hin ti hn lo lng nht chính là H Thin Ly có được tĩnh dưỡng đy đ hay không.

Biết rõ bn thân đang b truy bt, li mo him đưa ra đ ngh ng li. H Thin Ly sao li không nhìn ra dng tâm ca Tn Hoài Phong. Tia sáng trong mt tr nên nhu hòa, nh ging nói:

"Nhưng ngươi không s lão nhân kia na đêm đánh lén sao?"

"Bn h ch là lão nhân ln tui và n t yếu đui thôi, t nhiên biết không th đch li được hai người có võ công trong người như chúng ta, sao li dám tp kích ban đêm ch? Nếu Giáo ch lo lng, tiu nhân s gác đêm. Xin Giáo ch c ngh ngơi cn thn đi."

H Thin Ly cười nht.

"Không cn. Bn Giáo ch nghĩ dù mun bn h cũng không dám dính vào. Đêm nay ngươi cũng trên mt đt ho ho ng mt đêm đi."

Mt Tn Hoài Phong cng đ, li nh đến ch đ lúc đu.

"Giáo ch, nếu như ngài không ngi, tiu nhân hy vng có th ng đ mt đêm trên giường."

"Tiếc là bn Giáo ch đ ý."

"..."

Tht mun nói ra đêm đó hai người ôm nhau ng, H Thin Ly còn ging như mt đa tr thng kh mà nói ra tiếng lòng, nhưng lo lng như vy kh năng b đui ra ngoài ca ng có th tính là rt ln, Tn Hoài Phong cũng ch đành th dài mt tiếng, nhn mnh mà cm ly tm chăn mng H Thin Ly ném đến, tri xung đt nm lên mà ng.

Ngày hôm sau, lúc mt tri ló ra là lúc, hai người thc dy mun đi.

Tiu Mai chăm ch như mi ngày thc dy vào lúc sáng sm, khi nhìn thy hai người này cáo t ri đi cũng không khi cm thy kinh ngc, nhưng c gi li mãi cũng không th khiến hai người lâu thêm mt chút, cũng ch đành lưu luyến là đưa tin. Có điu thc s st rut mun gi khách ngược li là lão nhân ngay t đu đã không khách khí mà đui khách.

Sau khi bn hn đi được hơn mười trượng ri, lão nhân hai mt che kín tơ máu mi th hng hc va thét to va đui theo phía sau.

"Hai... Hai v công t sao không... lâu thêm mt chút?"

Sau khi th chim b câu ri khi, lão lin c đêm mi mt trông ch tin tc t phía Thí Kiếm Môn, chính là ch a ch, ch cho đến khi hai mí mt đánh vào nhau, chính là không thy người ca Thí Kiếm Môn đến. Cui cùng khi gn đến hng đông, lão mi rt cuc không nhn ni cơn mt mi, ng đu ng mt, nhưng không đi đến khi đu óc hn lon ca lão được ngh ngơi mt lát, cht nghe thy tiếng đóng ca 'cch' mt cái, lp tc ngay c giy cũng không kp x chy đến chn đường.

Tn Hoài Phong ôm quyn nói:

"Đa t ý tt ca ông, nhưng ta và công t nhà ta đúng lúc có vic gp, không th lâu hơn."

Hn va nói, chân va không h gim tc đ mà đi v phía trước, lão nhân đành phi nhm mt mà theo sát phía sau.

"Cho dù tri sp xung, cũng phi ngh ngơi mt chút đi ch. Nơi này cc ít có người qua li. Lão phu thường ngày cũng cm thy cc kỳ nhàm chán, đang mun tìm người nói chuyn làm bn."

H Thin Ly thn nhiên tr li:

"Lão tiên sinh nên đi tìm b câu nhà mình mà nói chuyn chc cười đi."

Lão nhân khng li, biết chuyn mình phóng b câu đưa tin mt báo đã bi l, lp tc vung gy quát:

"Thi Lương Ngc, đng li cho lão phu!"

Tn Hoài Phong bt đc dĩ quay đu li, chn được gy ca lão nhân:

"Lão tiên sinh, ngài rt cuc là nhàm chán ti mc đ nào, phi tìm mt người đến cùng ngài đi ch?"

"Ít gi b h đ cho lão phu!"

Lão nhân nói xong li vung gy đến.

Tuy rng hin ti võ công không bng được lúc trước, nhưng đi phó vi mt lão ông vn là tha sc, cũng không ch Tn Hoài Phong ra tay, H Thin Ly đã thân như qu m mà lướt đến bên cnh lão nhân, đim huyt đo trên người lão, vì thế lão nhân lin gi nguyên trng thái vung trượng mà cng ngc li.

"Lão tiên sinh, trước khi huyt đo được gii, ngài có th... ách, ngm nhìn cnh sc xung quanh mt chút đ gii bun."

Tn Hoài Phong chu đáo mà đ ngh, nhưng ch nhn được mt cái nhìn chm chm hung tn ca đi phương.

H Thin Ly nh chuyn gót chân, ng tay áo pht lên.

"Đi."

"Vâng."

Nhưng t 'Vâng' này va mi nói xong, mt ging nói li t phía sau truyn đến.

"Nh v xin dng bước."

Sao mun đi mà còn khó khăn như thế ch?

Tn Hoài Phong bt đc dĩ quay đu, sau đó khi nhìn thy hai người va đến phía sau lin ngây ngn c người.

24| Thí Kiếm Môn



Ch thy bên cnh rng trúc xanh ngt có hai thân nh mt xanh mt trng đang đng.

Nam t áo đen gương mt thanh tú, tao nhã, nhưng tươi cười trên mt mang theo mt chút lãnh ý cùng tính toán. Nam t áo trng tương đi ln tui, thanh nhã tuyt trn, đôi mt thâm trm, ch cn đng nơi đó lin có mt loi khí phách trn áp người khác.



Hai người kia, Tn Hoài Phong là quen thuc nht, nhưng hn không nghĩ ti hai người này còn có th quay v, hoc là nói, s quay v nhanh như vy.

Dường như cũng nhìn ra hai người này không phi my k du th du thc, hơn na là người đến không có gì tt, H Thin Ly tiến lên tng bước, kéo Tn Hoài Phong bo v phía sau người.



"Xin hi hai v có chuyn gì tìm H m?"

"Chúng ta là người ca Thí Kiếm Môn."



Nam t áo đen cười tm tm đáp.

Nhng li này đã nói lên tt c. Mc đích là đến bt 'Thi Lương Ngc'.



Tn Hoài Phong không phi là không nghĩ ti tình hung lão nhân đi lâu không thy người đến s li gi b câu đưa thư, nhưng so vi an nguy ca chính mình, la chn đu tiên ca hn là đ cho H Thin Ly ngh ngơi đy đ, hơn na nơi này là trên sườn núi cao chót vót, hn vn nghĩ rng đ t ca Thí Kiếm Môn mun đui đến nơi này vn phi mt mt chút thi gian. Vn là cũng đã chm tr, hơn na phi đi mt đon đường như vy, đi đến lúc đ t ca Thí Kiếm Môn đui đến, hn và H Thin Ly đã sm đi xa mi đúng.

Không th tưởng tượng được hai đi cao th trong môn s đến.



Ánh mt ca Tn Hoài Phong tr nên âm trm mà nhìn hai người mt đen mt trng, suy nghĩ xem hai người này rt cuc có biết mình là ai hay không.

Nhưng nam t áo đen t đu đến cui không h nhìn hn, ch cười đến hai mt cong cong mà ôm quyn nói vi H Thin Ly:



"Không biết H Giáo ch có th n mt Thí Kiếm Môn mt chút, giao Thi Lương Ngc ra đây không?"

H Thin Ly cũng đáp tr li bng n cười không h thy ý cười, bàn tay âm thm vn lc.



"Thi Lương Ngc đã làm người ca Ma giáo. Nếu bn Giáo ch ngay c mt đ t Ma giáo cũng không bo v được, chng phi là khiến thiên h chê cười, mt mt xu h hay sao?"

li cái th bi hoi này chng phi cũng rt mt mt?"



Nam t áo đen lúc này mi nhìn v phía Tn Hoài Phong ln đu tiên, khóe mt mang theo mm cười mà tinh tế nói:

"Không hc vn không ngh nghip, c ngày say sưa, thường xuyên ra vào thanh lâu sòng bc, vào quyn lc ca ph thân mà ly mnh hiếp yếu, không coi ai ra gì, ngoài ra còn cùng cha mình h đc mưu hi Chưởng môn nhà mình, nht thê nhi ca Chưởng môn vào mt tht bng đá nhiu năm, dâm ô n nhi ca Chưởng môn, đến mc người ta thn kinh phát điên. H Giáo ch tht s cho rng người này đáng đ mình thu làm môn h?"



Tn Hoài Phong cũng không biết rõ chuyn ca Thi Lương Ngc. H Thin Ly dường như cũng không quá rõ ràng, sau khi nghe nam t áo đen nói xong nhng li này, lp tc lnh lùng quay đu trng mt nhìn Tn Hoài Phong. Tn Hoài Phong lin đáp li bng mt n cười kh.

Nhng chuyn này không phi là hn làm, nhưng li không th bin gii.



Tn Hoài Phong không nói nên li đành phi u oán mà nhìn lướt qua nam t áo đen.

"V đi hip này, thc ra cũng không phi thân thiết gì, sao li điu tra đến rõ ràng như vy ch?"



Nam t áo đen cười m chiết phiến trong tay ra.

"Đây là cái gi là biết người biết ta, trăm trn trăm thng thôi. Sao nào? H Giáo ch còn mun x thân bo v loi bi hoi này na không?"



H Thin Ly cười lnh.

"Ma giáo vn là nơi cư trú ca nhng đ đ đi gian đi ác."



Y nói cc kỳ thn nhiên, nhưng tht ra trong lòng vn tc gin, li không biết mình đang tc gin cái gì. Tuy rng bun bc tht vng, nhưng li không n c vt b ưngười tng tn tâm tn lc chăm sóc mình như thế. Đi vi bn thân như vy, y càng tc hơn.

H Thin Ly dn dn siết cht nm tay.



Nam t áo đen dường như cũng nhìn thu s ging xé trong lòng H Thin Ly, ý cười bên khóe ming càng sâu thêm.

ược ri, mun H Giáo ch không lý do mà giao mt người ta, đúng là có chút khó khăn. Như vy chúng ta làm mt giao dch được không?"



H Thin Ly nhướng mày.

"Giao dch?"



Nam t áo đen mm cười gt đu.

"Lương m biết Giáo ch luôn nghĩ đến vic phát trin thế lc sang Thí Kiếm Môn này, đt vài ca hàng, nếu H Giáo ch thng thn giao Thi Lương Ngc ra, như vy Thí Kiếm Môn s coi như không biết hành đng khuếch trương ca Ma giáo, thế nào?"



H Thin Ly ngc nhiên, không th tưởng được Thí Kiếm Môn thế nhưng li vì mt tên chính phái bi hoi tiếng xu như cn mà hy sinh đến mc này, nhưng vn không h lay chuyn.

"Ma giáo mun cm r đâu còn yếu đui đến mc cn có người cho phép sao?"



Nhìn thy H Thin Ly nói mà mt không đ tim không đp nhanh, Tn Hoài Phong không khi thm cm thán trong lòng mt hi.

Nam t áo đen khó có được mà sc mt vn như cũ không thay đi cười nói:



"Vy đáp t l năm nghìn hai thì thế nào?"

"Năm nghìn hai cũng quá phung phí ri."



H Thin Ly lnh ging nói.

Tn Hoài Phong u oán liếc sang, li lp tc b H Thin Ly túm ly tay, xoay người bay vút đi. Đng tác ca H Thin Ly tuy nhanh, nhưng đng tác ca đi phương cũng không chm. Không đi bn h đi được năm trượng, nam t áo trng vn luôn yên lng lin bay lên, rơi xung trước mt bn h.



Xem ra không th tránh được mt trn ác chiến ri.

Trong tay H Thin Ly cũng không có kiếm sc, hơn na thân th vn chưa khôi phc toàn b, đi phó vi cao th hin hách tiếng tăm lng ly trong toàn b chn võ lâm này t nhiên phi c hết sc, nhưng v mt vn bình tĩnh t nhiên như cũ, không l ra mt tia s hãi.



Người kích đng tht ra li là Tn Hoài Phong.

"Giáo ch, vn là giao tiu nhân ra..."



"Đi mau."

Nói còn chưa nói xong, Tn Hoài Phong đã b H Thin Ly mt chưởng đy ra, lp tc bay xa đến my trượng. Sau khi lo đo đng vng, Tn Hoài Phong quay đu li, chm chp không mun ri đi. Mà H Thin Ly bên kia thì ngay c thi gian đ mng hn cũng không có, v mt ngưng trng, phóng người lên trước đi phó vi nam t áo trng.



Nam t áo trng không h nhúc nhích ly mt chút, nâng trường kiếm nãy gi vn chưa ra khi v lên, nh quơ mt cái, H Thin Ly đã b đánh bay trên mt đt.

Tn Hoài Phong kinh hãi, vi vàng bước lên nâng H Thin Ly dy.



"Giáo ch, không sao ch?"

H Thin Ly ch là b đánh bay trên mt đt, cũng không đáng ngi, nhìn thy Tn Hoài Phong li lp tc chy v, tc gin đến mc tc thì cho hn mt chưởng.



Tn Hoài Phong tay che ch đau, ngã nhào ra đt.

"Giáo ch, ngài đánh không li người ta cũng đng gin chó đánh mèo mà."



"Đi mau."

H Thin Ly lnh ging nói.



"Nhưng mà..."

Tn Hoài Phong lo lng mà li nhìn v phía nam t áo trng.



Người sau đt nhiên nh nhc chân lên, đi v phía hn. H Thin Ly cn răng mt cái, vi vàng đng lên đng chn gi nam t áo trng và Tn Hoài Phong, xut chưởng như gió mà đánh nhau vi đi phương.

Tn Hoài Phong đng mt bên nhìn mà nóng lòng.



"Thí Kiếm Môn, thế nhưng li tha dp người ta b bnh nguy kch mà đánh lén, qu thc là tiu nhân đê tin. Giáo ch, đá hn xung âm ph, ném vôi."

H Thin Ly thiếu chút na trượt chân, va đánh tr va nghiến răng nói:



"Tht s là đ ngh không ti. trong mt ca ngươi, bn Giáo ch chính là tiu nhân đê tin sao?"

Tn Hoài Phong lp tc v ngc cao ging nói:



ương nhiên, đương nhiên, Giáo ch trong mt tiu nhân chính là tiu nhân hèn h không xng làm Giáo ch Ma giáo."

"..."



H Thin Ly có chút không rõ mình rt cuc là vì cái gì mà phi liu mng như vy, nhưng kỳ l chính là, sau khi Tn Hoài Phong nói như vy, thế công ca nam t áo trng đt nhiên yếu đi. Vn là kiếm không khoan nhượng li lùi mt bước ln, hin ti mi khi đánh đến ch him li bt cht chuyn đi.

Chng l là thc s y s đá xung âm ph, ném vôi sao?



Trong lòng H Thin Ly lúc này thm chí còn sinh ra suy nghĩ kỳ l này.

Bên kia đáng chiến đu kch lt, bên này đương nhiên cũng không h rnh ri. Nam t áo đen cười tm tm mà đi đến trước mt Tn Hoài Phong, ngc phiến v nh. Nếu như không biết ni tình, tht đúng là s nghĩ người này đến đây đ ngm hoa ngm trăng.



Tn Hoài Phong nhìn thy nam t áo đen tiến đến thì sc mt lin tr nên âm trm, mm cười nói:

"Các h đến chính là đ xem náo nhit đi?"



Nam t áo đen cười tm tm không đáp hi li:

"Ngươi đoán xem?"



"Ta đoán chc chn là đúng."

Nam t áo đen lc đu.



"Tht đáng tiếc, đã đoán sai."

Nói xong ngc phin lin bt cht đánh đến.



Tn Hoài Phong cúi đu tránh thoát.

"Thc ra ngươi không nhìn ta ra cũng khôn mun biết đáp án sao?"



"Nhìn ra, cho nên mi mun nói ra."

"... Tht đúng là cái tên đáng ghét."



"Xut chiêu cùng vi huynh đài, chính là ly nh thy ln thôi."

Tn Hoài Phong b đánh đến mc đành phi không ngng lui v phía sau, nhưng nam t áo đen dường như cũng không dc sc đến đánh, tuy rng ép sát tng bước, nhưng là vn luôn nh tay. Hai người càng đánh càng đi xa, mà nam t áo đen dường như là có lòng mun bn h cách xa nơi đám người H Thin Ly đang đánh nhau.



"Ngươi có biết ta là ai không?"

Đi sau khi đi đến nơi H Thin Ly hn là không nghe thy được, Tn Hoài Phong rt cuc cũng m ming hi lên.



25| V nhà

Hai mt ca nam t áo đen cười thành hai mnh trăng khuyết, dùng ngc phiến đánh mt cái lên tay Tn Hoài Phong

"Ngươi đoán."

"... Nếu đã biết, còn dùng sc đánh như vy làm cái gì?"

Tn Hoài Phong oán nim mà s s lên ch b đánh.

"Là bi vì biết, cho nên cú đánh va ri mi đc bit dùng sc."

"Ta đã luôn luôn cho rng quan h gia hai sư huynh đ chúng ta coi như không ti."

Tn Hoài Phong nói xong lin th dài mt tiếng, nhìn v phía sư đ Lương Thanh Dương đã my năm không gp này.

Lương Thanh Dương vn đang cười, nhưng ý cười không h chm đến đáy mt.

"Nếu như ngươi có mt sư huynh đc mm đc ming ch biết c hiếp mình thì, ch s cũng rt khó đ bi dưỡng ra tình nghĩa đng môn."

"Ta cũng không nh rõ sư ph có thu thêm mt đ đ na."

"Ta cũng hiu được sư ph ch có mt đ đ như ta là đ ri."

Gp li sau nhiu năm xa cách như thế nhưng li lp tc b châm chc khiêu khích. Mun k l khn kh cũng phi là hn b b li phi mt mình qun lý mt môn ch?

"Nếu ch có loi đ đ ch biết nhàn ri dùng ám chiêu, hơn na luyn công còn mun luyn lên tn giường như ngươi, sư ph s rng phi ôm hn mà chết."

'Đá xung âm ph, ném vôi' chính là k xo mà không bao lâu sau khi luyn võ thì, tên đ đ này vn quen dùng. Dùng cái này làm ám hiu, qu tht là có chút khiến người ta cm thán.

Bàn tay nm ngc phiến bt cht run lên. Trên gương mt xinh đp tao nhã kia l ra n cười càng khiến lòng người thêm băng giá, xung tay cũng nng hơn.

"Ta ly làm l sư huynh ngươi không sa được thói đc mm đc ming này sao li không đưa đến ha sát thân ch?"

Thc ra thì H Thin Ly qu thc đã uy hiếp hn không dưới trăm ln.

"Ta dù có mm mép như thế nào cũng ch là chuyn ca mm mép, so vi k nào đó gi mù sa mưa ly lý do lo lng cho cm nhn ca ta, bt cóc ch ca mt môn."

Lương Thanh Dương ngược li rt thành tht nói:

"Lo lng cho cm nhn ca sư huynh đúng là ly c."

Tn Hoài Phong va nghe, lp tc đc ý nói:

"Xem đi, cái tên ham hưởng lc nhà ngươi..."

"Ta lo lng chính là cm nhn ca sư ph."

Lương Thanh Dương chn li ca Tn Hoài Phong, cui cùng còn ngi khó hiu mà căm hn b thêm mt câu.

"Ai mun lo lng cho cm nhn ca mt tên há ming ra lin hi 'Hai người ai trên ai dưới' ch?"

Tn Hoài Phong u oán liếc nhìn sang.

"Ai cũng đu mun tha mãn chuyn mình tò mò trong lòng thôi."

"Ai cũng đu mun nhân cơ hi đ báo thù."

Lương Thanh Dương nh ging nói xong bt cht vung ngc phiến lên. Vn chính là ngc phiến dùng như gy gc khi đánh nhau ging như biến thành đao nhn. Ch nghe thy tiếng phá gió lao đến, ngc phiến tung ra gió lc cun cun đánh thng vào ngc Tn Hoài Phong. Tn Hoài Phong đau đến mc lp tc che ngc ngã xung. Trước khi đánh mt ý thc, hn nhìn thy ánh mt lo lng ca H Thin Ly lướt sang bên này.

ng tn thương... Người kia."

Đây là câu nói cui cùng ca hn, mà khi sau khi nhìn thy Lương Thanh Dương mt thân y phc màu đen gt đu thì, y mi buông ni lo lng mà chm rãi nhm hai mt li.

Sau khi Tn Hoài Phong nm trên giường tnh li thì, hai người mt đen mt trng đang ngi chơi c trong phòng hn.

Hn chm rãi ngi dy, mm cười tiếp nhn hai ánh mt nhìn qua.

"Hai người cũng quá nóng vi đi, còn đ li riêng cho ta cơ hi đ nói li cm t."

Lương Thanh Dương cười tm tm mà nhướng mày lên, đi theo sư ph Thượng T đến bên giường.

"Ta đánh sư huynh b thương, sư huynh còn mun nói li cm t vi ta?"

cho H Thin Ly đi ri sao?"

Hn mun cm t chính là mt vic khác.

Lương Thanh Dương sng st, không th ng được Tn Hoài Phong m mt ra chuyn đu tiên hi đến li là chuyn ca người khác.

"Sau khi mang huynh đi, sư ph t nhiên không h mun đánh, lp tc ri đi."

Tn Hoài Phong th phào mt hơi, kh vut ngc.

"Vy là tt ri."

"Nhưng mà..."

Tâm li b siết cht. Hn u oán mà nhìn Lương Thanh Dương c ý nói chuyn còn ngt quãng.

"Nhưng mà H Thin Ly tht đúng là khó chơi, thế nhưng vn đui theo mt đường. Cui cùng sau khi sư ph đng ý tuyt không đi không tn thương huynh mt chút nào, y mi min cưỡng quay v."

Trong lòng bng dưng m áp, Tn Hoài Phong quay đu nhìn v phía Thượng T cũng mt thân bch y ging như thế, người phía sau mm cười gt gt đu. Cái này qu thc khiến cho hn yên lòng.

Sư ph luôn nói mt là mt, cũng không nói li vô nghĩa, bi vì li vô nghĩa đu dành đ nói cho Lương Thanh Dương ging như cái đuôi theo phía sau luôn qun quít ly y.

Thượng T hơi khom người, nh đt tay lên c tay Tn Hoài Phong, quan tâm hi han:

"Có còn khó chu không?"

Tn Hoài Phong đáp li bng mt n cười an tâm.

"T sư ph quan tâm. Đ nhi đã không còn đáng ngi."

Nói xong, ng khí ca hn li đi, sâu kín nhìn Lương Thanh Dương.

"Tuy rng b mt tiu nhân nào đó tài ngh không bng người khác nhân cơ hi tp kích."

Lương Thanh Dương tư cht bình thường, v li còn nhp môn mun cho ti bây gi đu là bi dưới tay hn, mà hin ti dính phi chuyn di hn đi xác ly kỳ như thế này, hn chưa tng b đánh bi li b người này đui theo đánh.

B nói móc thng mt như thế, ý cười ca Lương Thanh Dương vn không gim chút nào, nghiêng li đây, làm b làm tch mà ra v quan tâm.

"Mong sư huynh tha li. Sư đ ta nht thi quên mt sư huynh đã không còn là Chưởng môn đương nhim võ công cái thế, lin xung tay nng, hy vng không làm tn thương đến sư huynh."

"Thương tn thì tht ra cũng không có, chính là... Ha --- xì."

Tn Hoài Phong nói xong lp tc hút khí, làm trò đánh mt cái ht xì tht to vào mt Lương Thanh Dương.

N cười trên mt Lương Thanh Dương cương li, lp tc lui ra phía sau vài bước.

Tn Hoài Phong day day cái mũi, có v rt vô ti:

"Ch là nhiu ngày nay màn tri chiếu đt, hình như b cm lnh chút."

Thượng T vi vàng nói:

"Vy đ ta gi người sc thuc cho con."

Tn Hoài Phong cm kích mà ôm quyn.

"T sư ph."

Lương Thanh Dương không quen nhìn Thượng T thân mt vi người khác nhướng mày, mt không chút thay đi mà kéo Thượng T li.

Tn Hoài Phong thy thế, đang mun nói móc, li nghe thy đi phương đt nhiên nói đến chuyn chính.

"Sư huynh, huynh s không đnh tiếp tc đng trong cái thân th vô dng này ch."

"Trước tiên, có th cho ta hi mt chút thân th vn có ca ta ra sao ri?"

"Hôn mê."

Lương Thanh Dương tr li vô cùng rõ ràng.

Tn Hoài Phong n n có d cm không tt nheo hai mt li.

"Nếu hôn mê, sao các ngươi li biết chuyn ta đi thân th vi Thi Lương Ngc ch?"

"Ta nói là sau khi hôn mê."

"..."

Lương Thanh Dương nh nhàng bình tĩnh mà nói:

"Thi Lương Ngc thc s gi b làm Chưởng môn vài ngày lin b l. Sư thúc ép gã phi tr li câu hi, mi biết là xy ra loi chuyn l này. Nhưng tuy rng Thi Lương Ngc không biết chút chiêu thc võ công nào, nhưng vi ni công thâm hu ca sư huynh, sau đó vn gp phi không ít chuyn. Ta cùng sư ph vi vã quay v, nhanh chóng quyết đnh, dùng kỳ dược mang đến t Thiên Sơn đ cho hn tm thi ng mt gic tht say."

Tuy rng không khó đoán ra tình hung lúc y không n như thế nào, nhưng nghĩ đến thân th ca mình b người ta h đc, Tn Hoài Phong vn không khi nhíu mày:

"Sau đó các người lin nghĩ ta thc s có th đã đi vào trong thân th ca Thi Lương Ngc, vì thế lin phái người đến bt ta?"

Hn nhn t 'bt' này rt mnh.

Lương Thanh Dương mt không đi sc mà cười nht.

"Dù sao lúc y sư huynh cũng thân trong Ma giáo. E rng sau khi sư huynh bi l thân phn s gp bt trc, chúng ta cũng không h nói ra chuyn linh hn dch th. Thm chí còn khua chiêng gõ trng mà mi danh y trên giang h, đến cha bnh cho Chưởng môn, coi như che giu cho sư huynh, tht s có th nói là nhc lòng. Dù sao ta nghĩ vi tính cách thích làm theo ý mình ca sư huynh, t nhiên s không c ý đi bt chước người khác."

Tn Hoài Phong mm cười nm cht tay.

"Tht s là vt v cho sư đ, nhưng khi ngươi dn dò đ t đi tìm ta, hình như đã quên nói cái gì đó."

Lương Thanh Dương gi b không hiu hi li:

"Ta có th nói thêm mt câu 'Cn phi mau chóng bt v'."

Tn Hoài Phong nghiến răng.

"Là 'Đng đánh người b thương, ch cn bt v'."

Lương Thanh Dương nhún vai.

"Đáng tiếc đ t nhìn thy Chưởng môn nhà mình hôn mê nm trên giường, quá kích đng, không đi ta nói xong, lin như gió mà lao ra ca.

"... Thc ra ngươi có th gi bn h quay li."

"Nhưng lúc y sư ph mun đi ng."

"... Chuyn y liên quan gì đến ngươi?"

"Sư huynh s không bo ta vì chút vic này mà b qua ngày tt đi."

Thượng T mt bên bt đc dĩ mà nghe hai sư huynh đ này trong ti ngoài sáng mà nói móc nhau ho khan mt tiếng.

Tn Hoài Phong thc thi lp tc chuyn đ tài.

"Như vy v chuyn linh hn dch th, các ngươi đã tìm được phương pháp gii quyết?"

Lương Thanh Dương cười bí him. Hai mt Tn Hoài Phong bt cht sáng lên.

Lương Thanh Dương khoan thai mà m ming.

"My người chúng ta vt hết óc suy nghĩ, ngày đêm kh tâm, cui cùng..."

"Tht có bin pháp?"

"Cui cùng hết hy vng."

Tn Hoài Phong:

"..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #đm