Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16: Boss À!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm đó Du Trịnh Nghiên không ngủ cũng không ăn cái gì, sáng hôm sau hắn ngồi vào bàn ăn với gương mặt không cảm xúc, nói thẳng là ánh mắt trống rỗng vô định, xung quanh toát lên khí chất lạnh. Du Diệp Kình tuy ghét Du Trịnh Nghiên, nhưng dù gì hắn cũng là anh trai của anh ta, ngược lại với ngày thường kiêu ngạnh, Du Diệp Kình đem ly sữa trên bàn cho hắn, Lưu Sá Hân và quản gia Trịnh cũng ở bên cạnh khuyên nhủ hắn ăn một ít. 

Đến khi Trương Liêm đến nhà đón hắn, nhìn thấy Boss nhà mình như âm khí đáng sợ, thở dài một tiếng, rốt cuộc đi lên phòng hắn đem vali xuống. Sau đó bảo hắn ra xe đợi, anh mới quay sang quản gia Trịnh.

"Chú Trịnh, một lát phiền chú gọi người dọn đồ của cậu ấy đến biệt thự ngoại ô Tô Liễm. Cháu đi trước."

Nói xong liền đi theo ra xe, cất gọn vali vào cốp xe, Trương Liêm ngồi vào ghế phụ lái, để tài xế bên cạnh lái đến sân bay, anh tranh thủ đưa cho Du Trịnh Nghiên một cái bánh mì kẹp thịt nguội rau củ.

"Boss, anh nên ăn một ít rồi uống thuốc. Đến sân bay sẽ đi thẳng lên máy bay, ghế của chúng ta là hạng thương gia, anh không cần lo, ở trên đó có bác sĩ Kim cũng đi theo."

Nhìn bao giấy bánh mì kẹp, Du Trịnh Nghiên thở một hơi, miễn cưỡng ăn một ít, cắn đến miếng thứ tư, hắn đem bánh trả lại cho Trương Liêm. Cầm lên vài viên thuốc, hắn nhanh chóng bỏ vào miệng, nhíu mày uống một ngụm nước nuốt xuống.

"Trợ lý Trương, Tiểu Nam không đi cùng xe với tôi sao?"

Bắt gặp ánh mắt mong đợi câu trả lời của hắn, Trương Liêm không biết đáp lại như thế nào, hôm qua Danh Tỉnh Nam ở nhà Tệ Tiêu Đông, chắc chắn sẽ đi cùng Tệ Tiêu Đông. Anh thở dài, mỉm cười trấn an Du Trịnh Nghiên. Boss, nhìn anh như vậy, tôi thà không có bạn gái cũng được.

"Boss, cô ấy đi chung máy bay với chúng ta. Một lát sẽ ngồi cùng với anh."

Nghe đến đây, Du Trịnh Nghiên an tâm cong môi cười một cái, bất chợt điện thoại trong túi rung lên vang hồi, hắn nhìn số điện thoại, nhấn nút nghe.

"Cha."

|A Nghiên, ta nghe nói con đi Hawaii thư giãn, vẫn ổn chứ con?|

"Cha, con không sao. Người đi qua bên đó có vui không.?"

|Không hẳn, ta nghe quản gia Trịnh báo cáo sức khoẻ của con, nói con vẫn ổn.|

"Người đừng lo, an tâm nghỉ dưỡng, con cúp máy đây. Tạm biệt cha."

|Ừm, con đi cẩn thận.|

Tắt điện thoại, hắn nhìn ra bên ngoài cửa kính xe, nhưng nghĩ đến gương mặt tươi cười đáng yêu của Danh Tỉnh Nam, liền cong môi cười như hoa nở. Trương Liêm ngồi ở phía trước, nhìn hắn vui, anh đương nhiên cũng bớt đi phần nào lo lắng. 

Du Hiển đi công tác cũng đã lâu, bác sĩ Kim cùng quản gia Trịnh hàng ngày gửi tin qua email, còn kèm theo hình ảnh tiều tuỵ của con trai nhỏ, ông đã cảm thấy không yên tâm. Con trai của ông, đã chịu khổ nhiều rồi.

Trịnh Nghiên, ta sẽ không để ai tổn thương con lần nữa.

Đến sân bay, Du Trịnh Nghiên và Trương Liêm đi thẳng lên máy bay, hành lí thì có nhân viên trông giữ hộ. Vô tình hắn nhìn thấy Danh Tỉnh Nam và Tệ Tiêu Đông cũng vừa bước lên, nhìn cô cười nói với Tệ Tiêu Đông, hắn đột nhiên bắt đầu suy nghĩ.

Tệ Tiêu Đông và Danh Tỉnh Nam đều mặc phục trang của Hawaii mát mẻ, Tệ Tiêu Đông lướt ngang qua Du Trịnh Nghiên nhếch môi một cái, hướng Danh Tỉnh Nam nắm lấy tay cô.

"Tiểu Nam, em ngồi cạnh anh nhé."

Cô còn chưa lên tiếng, cánh tay còn lại đã bị Du Trịnh Nghiên nắm lấy. Đứng chính giữa hai nam nhân oai vĩ này, Danh Tỉnh Nam vẫn chưa hoàng hồn.

"Tỉnh Nam, ngồi cùng anh."

Nói rồi một mạch kéo tay cô ngồi xuống bên cạnh mình. Du Trịnh Nghiên hiếp mắt, đem chim cánh cụt nhồi bông trong lòng đưa cho Danh Tỉnh Nam, ít ra nếu cô có say máy bay, cũng có thể ôm thú nhồi bông này dịu đi mùi say. 

Danh Tỉnh Nam khó chịu gạt tay hắn ra, quay sang nhìn thấy Tệ Tiêu Đông buồn hiu ngồi một mình làm cô cảm thấy không yên lòng. Rốt cuộc Danh Tỉnh Nam đứng lên muốn đi xuống ghế cạnh anh ngồi, Du Trịnh Nghiên nhìn cô muốn đi, liền níu lấy góc váy cô.

"Em đi đâu.? Ngồi.."

"Em muốn ngồi với Tiêu Đông, còn nữa, một lát đến khách sạn em ở cùng phòng với A Đông. Anh không cần lo cho em."

Dứt câu đã thấy cô ngồi yên bên cạnh Tệ Tiêu Đông, sắc mặt khó chịu đã tan biến, thay vào đó là nét vui tươi ngây thơ mà Du Trịnh Nghiên ghi nhớ trong lòng. Hắn ngồi ở đó, tay vẫn giơ lên không trung, ánh mắt dõi theo một nam một nữ ngồi phía sau mình một hàng ghế vui vẻ trò chuyện. Du Trịnh Nghiên cắn môi, thu tay lại rồi ngồi thu người trên ghế lớn, nhìn vô cùng đáng thương, giống như một đứa trẻ đang sợ hãi trốn tránh ai đó vậy.

Trương Liêm dời chỗ ngồi, đi xuống ngồi bên cạnh hắn, cố gắng xoa lưng hắn an ủi. Anh mở máy tính, nhận được tin nhắn từ email của Du Hiển, khẽ hít lấy một hơi, lấy can đảm mở ra xem.

[ Trợ lý Trương, hai tháng nay bác sĩ Kim gọi đến, nói bệnh tình của A Nghiên tái phát, bệnh chưa khỏi lại phát sinh thêm bệnh. Tuần sau tôi trở về, đưa A Nghiên sang Anh tiếp tục điều trị. Cậu ở bên đó hàng ngày đem công việc gửi qua.]

Đọc thầm trong bụng hết dòng tin nhắn này, Trương Liêm liên tục thở dài, xem ra ông chủ lần này trở về là muốn đưa Du Trịnh Nghiên sang Anh thật rồi. Đưa ánh mắt bi thương nhìn cơ thể co ro úp mặt vào đầu gối, anh lại càng thấy thương Boss nhà mình a. Lúc hắn vừa điều trị xong, mẫu thân đã không còn bên cạnh chăm sóc, lão gia Du Hiển thì liên tục đi công tác, chỉ giao Du Trịnh Nghiên cho bảo mẫu trông nom, sau khi kết hôn, thì lại bị hôn thê của mình từ chối. Trương Liêm luôn xem hắn là anh trai của mình, hắn biết cuộc sống của anh không tốt, từ lương chỉ mấy thấp mà tăng lên càng cao, chỉ để giúp Trương Liêm chăm sóc em gái nhỏ còn đi học.

Boss à, anh yên tâm, chỉ cần một năm thôi.

Tất cả hành động này đều được thu vào tầm mắt Danh Tỉnh Nam, cô thôi đùa giỡn với Tiêu Tệ Đông, nhìn thấy Du Trịnh Nghiên thu người, trong lòng lại có cảm giác khó tả. Có lẽ lúc nãy, cô đã vô tình không quan tâm đến hắn rồi.

Ai mà biết được, Du Trịnh Nghiên cảm thấy tâm tình thật tồi tệ. Đi du lịch là tận hưởng cuộc vui chơi, nhưng ngược lại, hắn cảm thấy thật tẻ nhạt và.. buồn bã.

Các nhân viên ngồi ở các dãy ghế gần đó nhìn thấy Du Tổng băng giá thường ngày lại có hành động kì quặc, nhất thời nhìn sang Danh Tỉnh Nam và chàng trai hảo soái bên cạnh. Bọn họ mới tặc lưỡi lắc đầu, sau đó là từng người thở dài.

Du Trịnh Nghiên trừng mắt, ánh mắt sớm đã hiện lên tơ đỏ đáng sợ, Danh Tỉnh Nam lúc trước bên cạnh hắn vui vẻ, sau một đêm thì liên tục ở bên cạnh Tệ Tiêu Đông. Hắn cảm thấy giống như lúc trước hai người kết hôn, bị cô hắt hủi, đên bây giờ cô lại nhẫn tâm cố tình trao cho hắn một ngôi sao sáng, nhưng là một ngôi sao không phải thật.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top