Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Cơm Trưa.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ ngày Danh Tỉnh Nam say đến đi vào phòng làm việc của Du Trịnh Nghiên cưỡng hôn người ta. Hằng ngày liên tục quan tâm đến Du Trịnh Nghiên hơn, không tránh né xua đuổi hắn nữa, những vốn dĩ muốn tiếp cận thân mật cùng hắn hay Du Xuyến Đình, đều bị cả hai tránh né.

Du Trịnh Nghiên đang xem bản tư liệu phòng làm việc, hôm nay là chủ nhật, suất làm việc cũng đang tăng lên, cho nên hắn phải cấp tốc làm cho xong, tính chừng ngày rảnh rỗi sẽ đưa bé con đi công viên. Điện thoại ở trên bàn đột nhiên phát sáng, tiếng chuông vang lên ồn ào, hắn đưa lấy nhấn nút nghe. 

"Alo." 

Bên đầu dây kia dường như xúc động, mừng rỡ:"Trịnh Nghiên, là em, Tỉnh Nam. Lúc trưa em có làm phần cơm trưa, muốn mang đến công ty để anh dùng."

Người bên đầu dây kia làm Du Trịnh Nghiên hết thảy bảy phần ngạc nhiên, hôm nay trời chuyển dạ sao? Danh Tỉnh Nam là lần đầu tiên gọi vào số của hắn, còn nói muốn đem cơm trưa đến để hắn dùng. Du Trịnh Nghiên cầm tách trà thanh yên, đưa lên miệng uống một ngụm sau đó trả lời.

"Không cần." 

"Nhưng .." 

Câu còn chưa nói xong, Du Trịnh Nghiên đã cúp máy trước, tiếp tục hoàn thành bản tư liệu. Bên này Danh Tỉnh Nam chợt nổi lên cảm xúc buồn mang máng, cắn môi nhìn đồng hồ, bây giờ đã hơn mười một giờ trưa, cũng đã đến giờ nghỉ trưa của nhân viên Du Thị. Cô cầm cái hộp bento bốn ngăn trên tay, hôm nay cô ở nhà cả buổi sáng để chuẩn bị để lúc trưa mang cho hắn, rốt cuộc bị từ chối thẳng thừng như vậy, uổng phí công sức quá đi. 

Không từ bỏ, Danh Tỉnh Nam quyết định xách quai hộp bento đi xuống dưới nhà, nhờ tài xế Lưu lái xe đưa mình đến Du Thị. Trên đường đi, trong lòng Danh Tỉnh Nam đột nhiên bùng lên hồi hộp, cô là vợ của Du Diệp Kình nhưng vẫn chưa từng cảm nhận được cái cảm giác lạ lẫm này, nhất thời không kìm chế được cảm xúc của thiếu nữ mới biết yêu sao?

"Phu nhân, đã đến Du Thị."

"Vâng." 

Nhanh chóng mở cửa xe, Danh Tỉnh Nam bước ra ngoài, nhanh chóng tiến vào đại sảnh chính của công ty, vừa bước vào đã bị vẻ tráng lệ bên trong làm cho muốn choáng váng, đa số khắp nơi được thiết kế với tông xám trắng, xanh mặt trời đậm, ở cầu thang ngay gần bên cạnh bàn tiếp viên còn có hai bình sứ rất quý, Danh Tỉnh Nam biết, đây là bình sứ mà Du Trịnh Nghiên từ cuộc đấu giá đem trở về.

Nhân viên ở Du Thị ai cũng quen cô, vì cô chính là thư ký của Du Diệp Kình, Tổng giám đốc của Du Thị, cũng là nàng dâu của Du gia. Mọi người đi ngang đều cung kính chào cô một tiếng:"Thư ký Danh, chào buổi trưa."

Danh Tỉnh Nam hôm nay đến công ty chỉ vận trên người một cái váy trắng dày đến đầu gối, gương mặt trang điểm nhã nhặn, vừa nhìn thuần khiết lại vô cùng hợp với cô. Danh Tỉnh Nam đương nhiên chào hỏi lại:"Chào buổi trưa." Nói xong nhanh chóng đi vào thang máy, nhấn nút lên tầng 35.

Tầng 35 chính là tầng làm việc của Phó Chủ Tịch, chỉ dành cho những bộ phận khá quan trọng mới được đi lên. Các nhân viên vừa đến làm việc hoặc là lên tầng 35 kiếm cớ gặp mặt vị Phó Chủ Tịch sẽ lập tức được tra gửi đến Du Hiển, lập tức bị ông đá ra khỏi công ty. Con trai ông, muốn quyến rũ là quyến rũ được sao? Nằm mơ đi!

Tầng 35 chỉ có ba căn phòng, một phòng là dành cho các trợ lý, một phòng là dành cho cán sự quản trị từ tầng 25 đến tầng 34, phòng còn lại là phòng làm việc của Du Trịnh Nghiên.

'Ting'

Cửa thang máy mở ra, Danh Tỉnh Nam nhìn bản hiệu 'Tầng 35' trước mặt, sau đó liền bước ra ngoài, đi đến trước phòng Du Trịnh Nghiên gõ cửa một cái. Rất nhanh bên trong đã có phản hồi.

"Vào đi." 

Danh Tỉnh Nam liền đẩy cửa đi vào, trong lòng phản ứng kịch liệt hồi hộp, đi vào phòng rồi đóng cửa lại. Thư thục đi đến trước bàn làm việc của hắn.

"Trịnh Nghiên.."

Du Trịnh Nghiên mải lo chú ý viết liệu trình, nghe giọng nói ngọt như kẹo mạch nha quen thuộc này, liền ngước đầu lên nhìn, sau đó cau mày:"Em đến làm gì.?" 

Lúc này thấy đối phương cau mày, Danh Tỉnh Nam bối rối, đặt hộp cơm bento lên bàn:"Em, em mang cơm trưa đến cho anh. Bây giờ đang là giờ nghỉ trưa, nghĩ anh không hợp khẩu vị ở công ty, mới làm cơm trưa đem cho anh."

Hắn càng lúc càng không hiểu, đáng lẽ hộp cơm này là dành cho Du Diệp Kình chứ đâu phải hắn, người trước mặt hắn là Danh Tỉnh Nam, không lẽ hắn đang ảo giác sao? 

"Không phải nói em không cần mang đến sao.?" 

Ngữ khí xa lánh thế này, làm Danh Tỉnh Nam có chút khẩn trương, hai bên má đã phủ một tầng phiếm hồng nhạt:"Em đã mất công làm từ sáng sớm, là dành riêng cho anh mà.."

Bốn chữ "Dành riêng cho anh" này làm hắn hơi sững người một chút, sau đó nhìn đến gương mặt của Danh Tỉnh Nam đang dần buồn đi, thở dài một cái rồi đứng lên, đi đến sô pha trong phòng mà ngồi xuống:"Mau đem lại đây, tôi cũng đói rồi."

Nghe thấy câu này của Du Trịnh Nghiên, cô đột nhiên mừng muốn nhảy cẫng lên, đem cơm hộp đi đến bàn gỗ hắn đang ngồi mà ngồi xuống đối diện, mở từng ngăn đặt xuống bàn. Mùi hương món ăn yêu thích của hắn lập tức xông thẳng vào mũi hắn, cổ họng bất giác nuốt một ngụm nước bọt.

"Ở đây có món canh nấm kim châm anh thích, còn có sườn chua ngọt, thịt bò xào măng tây."

Du Trịnh Nghiên gật đầu, cầm đũa lên gấp một miếng sườn bỏ vào miệng, cảm nhận vị ngon ngọt mềm mại của miếng thịt sườn, hắn gật đầu lần thứ hai, xem như lời tán thưởng. Một lúc sau liền có âm thanh của bụng đói vang lên.

Hắn ngước lên nhìn Danh Tỉnh Nam đang ngại ngùng nhìn hướng khác, liền đặt hộp cơm về phía cô. Du Trịnh Nghiên chỉ mới ăn bốn đũa cơm, nên còn rất nhiều, đủ để cô bồi bụng đói. 

"Ăn một chút đi." 

"Anh không ăn thêm sao? Hay là không hợp khẩu vị?"

Danh Tỉnh Nam có chút khẩn trương, sợ Du Trịnh Nghiên ăn không vừa miệng đã đưa cho mình ăn. 

"Rất ngon, không phải em đói sao. Nên ăn một chút đi." 

Lắc đầu một cái, Du Trịnh Nghiên quay về bàn làm việc của mình, tiếp tục bấm máy, không quan tâm đến cô nữa. Hắn vốn dĩ vẫn chưng bộ mặt nghiêm túc như ngày nào, chỉ dán mắt lên màn hình máy tính.

Danh Tỉnh Nam vì được hắn quan tâm nên cầm đũa, gắp một miếng bỏ vào miệng, thầm cảm thán tài nghệ nấu ăn của mình. Phút chốc liền ngẩng đầu, hớn hở quay sang nhìn Du Trịnh Nghiên. 

"Trịnh Nghiên, ngày mai em đem cơm trưa đến cho anh nhé.?" 

Nào ngờ cô nhận được câu trả lời không thể nào phũ phàng hơn. 

"Không cần."

. . . 

Hôm nay Du Diệp Kình không có đến công ty làm việc, anh có nói với Danh Tỉnh Nam là bận việc gặp đối tác ở Canada, nên sáng hôm trước đã lên máy bay sang Canada bàn công việc làm ăn. 

Danh Tỉnh Nam cũng gật đầu, cô tin tưởng anh, nhưng ở bên ấy cô có một cô em họ tên là Chu Tử Du, hôm sau con bé có gọi đến cho cô. Nói rằng Du Diệp Kình sang bên ấy không phải bàn chuyện làm ăn, là đến gặp cô tình nhân của mình.

Sau đó Chu Tử Du nghĩ cô không tin tưởng, cho nên gửi những tấm ảnh mà mình chụp được Du Diệp Kình và nhiều cô tình nhân đang ân ân ái ái bên nhau cho Danh Tỉnh Nam xem. Chu Tử Du cứ nghĩ cô sẽ nổi cơn ghen, nhưng ai mà ngờ cô còn bình thản hơn cả bình thản.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top