Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tệ gia không biết vui mừng cái gì, lại nhã hững mời gia đình Danh Tỉnh Nam đến dùng cơm tối, lúc trưa Tệ lão gia gọi đến Danh gia một cuộc, nói muốn mời bọn họ đến dùng cơm tối xem như kết giao hữu nghĩa. Danh Phồn Bân và Lương Mộc thật ra không muốn đi, nhưng nể tình Tệ gia có mối làm ăn lâu dài với công ty nên mới cùng nhau đi đến. 

Nhưng khi đến nơi, chính bọn họ chỉ ngồi nói chuyện rồi dùng bữa cùng nhau, Danh Tỉnh Nam ăn xong liền bị Tệ Tiêu Đông kéo đi ra ngoài. Danh Phồn Bân bất đắc dĩ ngồi im một chỗ nhìn con gái bị nam nhân kia kéo đi, ô, con gái bảo bối của ông!

Tệ Tiêu Đông nắm tay cô kéo đến hoa viên bên trái biệt thự, ở hoa viên chính là một khu vườn nhỏ, chính giữa là tháp nước cùng ánh đèn vàng sáng chói. Trong khung cảnh này thoạt nhìn một cái đã biết lãng mạn, Danh Tỉnh Nam khó hiểu nhìn anh, Tệ Tiêu Đông như hiểu ra, tâm tình vui vẻ.

"Tiểu Nam, anh nghĩ ăn tối xong là nên đi dạo chứ nhỉ? Nên anh đưa em ra đây ngắm trời sao."

"Ưm, nơi này rất đẹp." Danh Tỉnh Nam nhìn một vòng, dáng vẻ ngây thơ dịu dàng ấy lại làm Tệ Tiêu Đông một lần nữa, anh hít thở thật sâu.

"Vậy sao? Vậy mỗi đêm em đến Tệ gia ngắm cùng anh đi."

Thời gian gặp mặt Du Trịnh Nghiên còn hạn chế, cô nghĩa lý rảnh rỗi gì mà mỗi ngày đến đây ngắm sao cùng anh. Danh Tỉnh Nam cười gượng, không lẽ có chuyện gì sắp đến sao?

Cả hai cùng đứng dưới khung viên lãng mạn yên tĩnh ấy, Danh Tỉnh Nam chợt nhìn lên mãi không chớp mắt, những ngôi sao sáng lấp lánh trên kia như đang vẽ lên gương mặt ấm áp của Du Trịnh Nghiên, cô lại dịu mắt buồn bã, cô nhớ hắn, rất nhớ. Tệ Tiêu Đông vẫn vui vẻ, anh đang do dự trong lòng, rốt cuộc lấy hết can đảm xoay qua nhìn cô.

"Ừm, Tỉnh Nam, anh có chuyện muốn nói với em."

Nghe thanh giọng có chút thành khẩn, Danh Tỉnh Nam nghiêng đầu nhìn anh:"Có chuyện gì sao.?"

"Là, là, Danh Tỉnh Nam, anh thích em, làm bạn gái của anh có được không!"

Dứt câu, Tệ Tiêu Đông cảm nhận được bầu không khí yên tĩnh trở nên ngột ngạt hơn bao giờ khác, anh nhìn sắc mặt Danh Tỉnh Nam, bất giác lo sợ cô sẽ từ chối. 

"Tiêu Đông, thật xin lỗi anh."

Anh chau mày nhìn cô:" Tại sao? Anh sẽ đối tốt với em.."

"Lúc trước em là đơn phương anh, nhưng bây giờ thì không, hoàn toàn không còn chút tình cảm gì cả. Em có chồng rồi, cũng đã có con, nếu như anh hiểu rồi thì em trở về đây."

Nói rồi, Danh Tỉnh Nam dành cho anh một cái cười mỉm, sau đó quay lưng bước đi vào bên trong nhà. Để lại Tệ Tiêu Đông đứng chôn chân ở đó, ánh mắt trừng trừng đáng sợ nhìn theo bóng lưng của cô.

Tỉnh Nam, em có chồng rồi? Tại sao lại không nói cho anh biết..


.


Du Trịnh Nghiên cầm máy tính bảng lướt đọc tin tức mấy ngày nay, không có bài báo gì về Du Thị, hắn nhấn đến tìm số của Trương Liêm gọi đến. Bên này Trương Liêm đang xử lý sổ sách, điện thoại liền reo chuông in ỏi, nhận biết là số của Boss Tổng, cậu liền nhấn nút nghe.

|Boss Tổng! Anh ở bên đó có khoẻ không? Vạn Lâm có chăm tốt cho anh không?|

Hắn nghe hàng loạt câu hỏi của Trương Liêm mà ù ù cả tai, Du Trịnh Nghiên ở bên đây đương nhiên đối đãi rất tốt, Vạn Lâm thì đi theo Quyến Hiểu Tôn tham gia vài công việc bí mật nào đó mà không cho hắn biết. Hắn cười khổ. 

"Tôi vẫn khoẻ, công ty vẫn tốt chứ?"

|Ài, cái người này! Tôi hỏi thăm anh, anh không hỏi thăm tôi một câu lại hỏi công ty thế nào! Huhu, Boss, anh bỏ rơi tôi rồi sao? |

"Tăng lương"

|Công ty vẫn bình thường, cổ phiếu tăng liên tục không có dấu hiệu giảm. Hì hì, Boss, lần này trở về mua cho tôi vài món quà có được không?~| Trương Liêm giở trò tươi cười, nũng nịu qua điện thoại làm Du Trịnh Nghiên khổ sở trả lời. Rốt cuộc gọi đến là để cậu tìm đồ tốt từ bên này mang về à.

"Cậu có muốn sang bên đây nằm trên giường được các cô mỹ nữ chăm sóc hay không?"

Trương Liêm nghe đến đây liền nuốt nước bọt, cười hề hề, Boss đang doạ anh đó à: |Boss, đừng đùa nữa a|

|À, đúng rồi, Boss! Tôi biết được tin tức này.

"Nói."

| Tôi nghe mấy tin trên mạng đồn đại rằng Danh Tỉnh Nam đang cố tình quyến rũ Tệ Tiêu Đông, một cô gái tự xưng là bạn gái cũ của Tệ Tiêu Đông nói rằng. Tệ Tiêu Đông vì Danh Tỉnh Nam yêu vô bờ bến mà chia tay cô ta, còn bắt ép cô ta rời đi khỏi đất nhà.|

|Cô ta có sử dụng mạng xã hội, tên là Niên Yến Noãn, đây, đã có kết quả điều tra. Tên thật của cô ta là Niên Yến Noãn, là bạn gái cũ của Tệ Tiêu Đông, ở trên mạng xã hội cô ta không ngừng ghép ảnh, đăng thông tin đồi truỵ nhằm bêu rếu Danh Tỉnh Nam.|

Niên Yến Noãn? Hắn có chút chau mày khi nghe cái tên này, nếu không phải thì hắn đã nghe qua Danh Tỉnh Nam từng kể rằng, cô còn có một người chị họ từ phương xa, chính xác là đi du học ở nước Úc, chung địa điểm mà Tệ Tiêu Đông đã từng du học ở đó. Du Trịnh Nghiên cong khoé môi, chị gái họ cố tình hại em gái họ sao?

"Ừ, còn lại đều gửi qua email cho tôi." 

Nói rồi liền cúp máy, Du Trịnh Nghiên nhìn sang Quyến Hiểu Tôn đã đứng ở phía sau từ lúc nào, trầm giọng nói:"Đặc trợ Quyến, một lát liên lạc đến Niên gia thông báo rằng, thu dọn đồ đạc trốn đi là được." 

Quyến Hiểu Tôn gật đầu:"Vâng!" 

Cung kính đẩy xe đưa hắn đi vào trong biệt thự, Quyến Hiểu Tôn khẽ phì cười, ít ra Du Trịnh Nghiên vẫn còn  quan tâm đến Danh Tỉnh Nam. Anh mỉm cười lên tiếng hỏi. 

"Thiếu gia, Danh tiểu thư kia hình như đối với ngài rất quan trọng.?" 

Du Trịnh Nghiên nghe anh nhắc đến tên nữ nhân kia liền cong môi cười che giấu:"Đúng vậy, tôi đợi cô ấy hơn mấy năm nay rồi. Tôi phải nhanh chóng trị bệnh, gia đình nhỏ đang chờ tôi về." 

Trong lòng Quyến Hiểu Tôn thầm cảm thán, Du Trịnh Nghiên quả thật đối với cô gái họ Danh kia rất yêu chiều sủng nịch, nhìn hắn vừa nói vừa cười vui vẻ, anh cũng có chút vui lây. 

Thiếu gia, sau khi trở về, không biết cô ấy còn độc thân hay không nữa kìa!

Hắn nhìn thấy Quyến Hiểu Tôn cười gian nhìn mình, mặt liền nổi đầy hắc tuyến, ý gì đây. Du Trịnh Nghiên thôi không nghĩ nữa, để Quyến Hiểu Tôn dìu vào phòng làm việc cùng trò chuyện cùng Du Hiển. 

Trong phòng. 

"Trịnh Nghiên, con thấy trong người thế nào rồi.?" 

Du Hiển từ trên bàn ghế làm việc đi đến sô pha ngồi đối diện với Du Trịnh Nghiên, hiền hoà nhìn hắn từ tốn hỏi. Du Trịnh Nghiên mỉm cười, cầm một miếng bánh quy ngọt đưa lên miệng cắn một miếng. 

"Con vẫn ổn, bánh quy thật ngon." 

"Ngon? Vậy mỗi ngày dì Tần sẽ làm cho con ăn." 

Nghe thấy hắn khen bánh ngon, ông cũng vui lây, ông biết thời gian làm việc của hắn rất bận rộn, sẽ không rảnh rỗi ngồi uống trà ăn bánh thế này. Du Hiển đau lòng nhìn vết mổ lên sõng mũi của Du Trịnh Nghiên, sát khí lạnh lẽo liền bùng dậy. 

Cái đám người này, chỉ là bị nứt mũi trong, sao lại rạch một đường dài thế này!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top