Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8: Nếu Anh Không Ăn Cháo Yến, Vậy Thì Cháo Lưỡi Đi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau Danh Tỉnh Nam tỉnh dậy với cơ thể uể oải, đầu đau nhức mấy phút mới thôi, cô ngước lên, nhìn gương mặt đối diện với mình mà đứng hình. Lục lại cái trí nhớ hôm qua, Danh Tỉnh Nam uống đến say khướt được Du Trịnh Nghiên dìu về phòng, sau đó, sau đó.. 

Cô trợn mắt nhìn bàn tay của mình đang ở bên trong áo sơ mi của Du Trịnh Nghiên, khẽ cắn môi, không được rồi, hôm qua uống say đến làm ra thể loại chuyện xấu hổ như vậy. Trên làn da trắng tuyết lại ửng đỏ một mảng. Bên tai đột nhiên bị nhột, âm thanh nhàn nhạ vang lên bên tai cô.

"Dậy rồi sao?" 

Danh Tỉnh Nam hoảng hồn cúi mặt nhắm chặt mắt giả vờ ngủ, khép nép ở trong lòng hắn tham lam hít thở. Du Trịnh Nghiên nhìn màn hình điện thoại, chỉ mới sáu giờ kém mười lăm, hôm nay cũng là chủ nhật, đêm qua hắn cũng có uống vài ly, nên hôm nay đành nghỉ ngơi ở nhà vậy. Bấm gửi tin nhắn cho Trương Liêm:|Trợ lý Trương, hôm nay tôi nghỉ một ngày.|

Nhắn xong liền bỏ điện thoại xuống, lười nhác ôm lấy Danh Tỉnh Nam:"Hôm nay nghỉ, em ngủ thêm đi." Nói xong liền thiếp đi. 

Còn người kia bây giờ như cả thân thể đỏ như tôm luộc, quả thật cảm giác được người trong mộng ôm ấp ôn nhu như vậy khiến cho Danh Tỉnh Nam ngượng chín mặt. Ngước lên nhìn mới biết người kia đã ngủ sâu, cô không nỡ quấy nhiễu giấc ngủ của hắn, đành hôn phớt lên cằm của hắn rồi vòng tay ôm thắt lưng hắn cũng dần thiếp đi theo.

Bầu trời hôm nay không được nắng sớm sáng ban mai, vừa đến năm giờ sáng đã bắt đầu rơi lạch tạch những hạt mưa, sau vài phút liền đổ mưa lớn. Thời tiết rất thích hợp để đánh một giấc thật dài. Du Xuyến Đình thì được Danh Phồn Bân và Lương Mộc đón về Danh gia vài ngày để bé con vui chơi.

Ngủ đến hơn mười giờ sáng, Danh Tỉnh Nam che miệng ngáp một cái, vốn ngồi dậy muốn đánh thức người kia liền phát hiện ra. Trên trán Du Trịnh Nghiên lấm tấm mồ hôi ướt cả tóc mái làm nó bê bết trên trán hắn, hai bên má ửng lên một tầng vệt hồng nhạt, hơi thở đứt quãng khó chịu. Danh Tỉnh Nam đưa tay sờ trán hắn, mu bàn tay truyền đến cảm giác nóng ran, cô lo lắng đứng dậy đi lấy khăn chườm trán cho hắn sau đó lật đật gọi quản gia Trịnh nấu cháo yến bồi bệnh. 

"Khụ.."

Tiếng ho khàn khó khăn, mới sáng hắn đã cảm thấy trong cơ thể không ổn, lâu sau phát thành bệnh cảm sốt nhẹ, quơ tay qua lại bên cạnh tìm người. Danh Tỉnh Nam ngồi bên cạnh Du Trịnh Nghiên khẽ nuốt nước bọt, hắn cư nhiên bị sốt lại biến thành nam nhân lúc bình thường kể cả bệnh cũng quyến rũ đến lạ người. Ở phần thắt lưng bị nới lỏng bị tuột xuống khoảng một hai xăng ti, để lộ mép quần trong ra ngoài, ở phần trên bị cởi đi vài cúc áo, xương quai xanh hiện rõ ràng trước mắt Danh Tỉnh Nam. 

Vỗ vỗ hai bên má của mình, không được, nước dãi sắp tuôn thành xô mất rồi. Liên tục nuốt nước bọt khi nhìn thấy hắn, rốt cuộc đã bị sự cám dỗ này mê hoặc. Danh Tỉnh Nam thu phục vẻ bình tĩnh, nhẹ giọng nói nhỏ như tiếng ruồi bay ngang.

"Trịnh Nghiên, anh bệnh rồi."

Nhưng người kia có vẻ không nghe thấy, được cô đưa thuốc hạ sốt cũng đã uống rồi, uống xong liền chìm vào giấc ngủ lần nữa. Danh Tỉnh Nam nhìn thấy que nhiệt kế trong tay đã dần giảm đi mới an tâm đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, không lâu sau bước ra với bộ dạng tiểu thư khuê các nền nhã. Cô cẩn thận chỉnh nhiệt độ máy sưởi trong phòng, đắp chăn cho hắn rồi bước ra ngoài. 

Quản gia Trịnh nghe Danh Tỉnh Nam nói Du Trịnh Nghiên bị cảm sốt, sốt ruột gọi bác sĩ đến đo nhiệt cùng kê thuốc cho hắn. Bản thân ông căn dặn người làm nấu cháo yến tẩm bổ, ông không gọi điện thông báo cho Du Hiển, vì sợ ông lo lắng đến nổi điên với mọi người. Tất nhiên, Du Trịnh Nghiên là con trai độc tôn duy nhất mà ông cưng sủng, không để ai đến gần. 

Danh Tỉnh Nam bưng bát cháo yến còn nghi ngút khói đặt lên bàn bên cạnh giường, nhẹ nhàng dìu Du Trịnh Nghiên ngồi vào cạnh giường. Mút một muỗng cháo đưa lên miệng thổi vài cái, xong liền đưa tới miệng Du Trịnh Nghiên, hắn cũng ngoan ngoãn há miệng để cô bồi, nhưng ăn được ba muỗng đã không muốn ăn nữa.

"Được rồi, đừng bồi nữa."

"Không được, anh đang bệnh, phải ăn cháo chứ."

Cô chau mày nhìn người kia đang lau miệng, đã sốt rồi còn cứng rắn không ăn thêm cháo. Ép đến muỗng này muỗng nọ nhưng hắn vẫn không ăn. Nhìn người kia không há miệng, cô đặt bát cháo xuống bàn. 

"Nếu anh không ăn cháo, vậy thì cháo lưỡi đi." 

Du Trịnh Nghiên không kịp phản ứng, đã thấy ở môi truyền đến cảm giác mềm mại, mang theo vị ngọt ngào của dâu tây. Ánh mắt nhìn xuống gương mặt đang áp sát vào mình, hắn bất quá đứng hình vài giây, nhưng cũng nhắm mắt hưởng thụ cái hôn từ cô.

Hắn từ nụ hôn này cảm thấy nhớ nhung, Danh Tỉnh Nam hôn hắn thật dịu dàng, so với lúc hắn bị tàn phế hai chân bị cô kìm hãm dưới thân cưỡng bức, nụ hôn thèm khát mãnh liệt khác xa với nụ hôn hiện tại cô dành cho. Đêm tàn phế hôm ấy, trên người hắn chi chít vết hôn và dấu răng cắn sâu vào da thịt, đôi môi tím tái rách vài đường rướm máu khô, ở cổ còn hằn lên dấu của sự hành hạ, sợi dây lụa còn thắt ở cổ hắn được nới lỏng. Ở hai bên vai rộng còn in dấu móng tay ghim vào, bầm tím một đường. Bên má trái nhạt nhạt in dấu bàn tay đỏ chát, thậm chí còn trầy xước ở gò má thậm tệ, thê thảm không thể nói hết.

 Lúc ấy hắn thật nhu nhược, bản thân không đi được, còn bị vợ mới cưới cưỡng bức đầy máu me trong đêm động phòng, thật sự đau đớn.

. . .

Tin tức con trai thứ hai Du Diệp Kình, quý nhị thiếu gia nhà Du gia tái hôn với nữ nhân Lưu Sá Hân đã lan truyền rất nhanh. Sau khi kết hôn rốt cuộc Lưu Sá Hân trở thành nhị phu nhân của Du gia, ở trước mặt mọi người thì là nữ nhân vợ ngoan hiếu thảo, canh thuận cơm xuôi, nhưng thật chất bên trong gian ác thế nào, ở bên ngoài đi quán rượu làm chuyện không đúng đắn. Du Diệp Kình thì tin lời vợ còn hơn tin ông trời, cái gì cũng nhất quyết theo Lưu Sá Hân, mờ quáng làm sai nhiều chuyện ngoài dự đoán.

Lưu Sá Hân đối với Du Trịnh Nghiên ái mộ là thật, cô ta vẫn ôm mộng ngày nào đó có thể một bậc thang bước lên làm đệ nhất thiếu phu nhân Du gia, làm vợ uy tôn của Du Trịnh Nghiên. Nhưng một chút tình cảm, gần gũi, chạm mắt, hắn hoàn toàn vứt bỏ cô ở một góc hành tinh khác. 

Cô ta từ nhỏ được ăn sung mặc sướng, sống vui vẻ trong một ngôi nhà đầy tiền, được cưng như trứng vàng, nam nhân theo đuổi cũng nhiều như nữ minh tinh Nham Lạc, nhưng đa số là đàn ông tồi mà thôi. 

Nhưng Lưu Sá Hân chỉ dám ôm mộng, một lão ngũ kim cương ngạnh mạng uy lãnh như Du Trịnh Nghiên thì có nữ tỷ phú cũng không thể sánh bằng được. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top