Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8: Đâu mới là con người họ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng cầm bình trà rót vào tách,Matthew Lanchester ngồi đối diện nàng, chậm rãi thưởng thức tách trà thảo mộc do Roxana pha.

Bọn họ đang ở khuôn viên KTX Eternalice, nơi được bao quanh bởi vùng tuyết trắng lạnh giá,ngoài nơi họ đang ngồi thì xung quanh được trang trí bởi một loài hoa mặt trăng quý hiếm,chúng tự tin khoe vẻ đẹp của bản thân giữa vùng trời lạnh giá.

Phía bên kia lâu đài, nhóm tân sinh được Lucius hướng dẫn tập Magical Shift tại sân tập Frozen.

"Tuy tân sinh không được phép tham gia vào đội hình chính của Eternalice,nhưng tôi mong các cậu sẽ có tinh thần chiến đấu và sự kiên cường của Prince Hans"

"Nếu như vậy, tôi sẽ suy xét về việc thêm các cậu vào đội hình của chúng ta"

"Cornelius_senpai, em có điều muốn hỏi"

Một cậu tân sinh đứng trong đám đông giơ tay lên.

"Mời cậu"

"Theo như luật lệ giải đấu Magical Shift nghiêm cấm sử dụng các loại thuốc bị cấm trong cuộc thi như,các loại thuốc gia tăng sức mạnh,loại thuốc không rõ nguồn gốc...,hoặc làm bị thương đối thủ trước giải đấu bị cấm đúng không ạ? "

"Đúng vậy, có lẽ trong tất cả các cậu đều biết về luật lệ này nhỉ? "

"Để tôi nói rõ hơn một chút"

"Magical shift nghiêm cấm sử dụng thuốc gia tăng sức mạnh, ma lực đều là vì muốn giữ tính chất công bằng,cũng như xem xét tài năng và nguồn ma lực chính của thí sinh đó, còn về thuốc không rõ nguồn gốc là về việc các thí sinh của những năm trước bị dụ dỗ bởi những kẻ lừa đảo có tinh vi,lợi dụng sự non nớt của họ mà kiếm lợi cho riêng mình mà không quan tâm tới hậu quả"

"Còn về việc làm bị thương đối thử trước giải đấu không bị cấm như nhiều người thường nói"

"Ồ vâng..."

Cậu tân sinh gật gù,tay xoa cằm suy ngẫm.Lucius thở dài, bắt đầu hô hiệu lệnh dẫn tập cho đội hình chính cho đến dự bị.

[ Lucie trông nghiêm túc chưa kìa~ ]

Nàng cười mỉm, đặt tầm mắt vào bóng lưng của thiếu niên trên sân tập.Matthew không quan tâm, chỉ việc thưởng trà và giải quyết công việc của gia tộc Lanchester.

"À đúng rồi...Xana, dạo gần đây em có thấy gì lạ bên Heartslabyul không?"

Matthew nhìn nàng ta, đôi mắt màu oải hương thanh khiết khiến nàng hơi bất ngờ, đã bao lâu rồi Matt không dùng ánh mắt này với nàng nhỉ?

Mà khoan,cậu ta gọi nàng là gì?

[ Lạ...nếu nói lạ cũng không đúng, vài ngày qua có một vài học sinh bên Heartslabyul đến vì cạn kiệt ma lực thôi ]

"Cạn kiệt ma lực...có phải trước đó họ đều đeo một cái gòng không? "

[ Ừm, nó nửa đen nửa đỏ, tớ nghe họ nói là bị 'chém đầu' ]

"Àaa~...hiểu rồi"

Matthew thở dài, thảo nào dạo gần đây nguồn ma lực trong trường bị giảm mạnh, hóa ra là do tên cuồng luật lệ Riddle Rosehearts kia à?

*Khó rồi đây.. *

Matthew nhíu mày, phóng phi tiêu vào tấm ảnh của Riddle Rosehearts trên tấm bảng được treo gần đó.Trên tấm bảng kia,được treo những tấm ảnh của các trưởng nhà, lần lượt là:

Nhà trưởng Heartslabyul - 𝕽𝖎𝖉𝖉𝖑𝖊 𝕽𝖔𝖘𝖊𝖍𝖊𝖆𝖗𝖙𝖘

Nhà trưởng Savanaclaw - 𝕷𝖊𝖔𝖓𝖆 𝕶𝖎𝖓𝖌𝖘𝖈𝖍𝖔𝖑𝖆𝖗

Nhà trưởng Octavinelle - 𝕬𝖟𝖚𝖑 𝕬𝖘𝖍𝖊𝖓𝖌𝖗𝖔𝖙𝖙𝖔

Nhà trưởng Scarabia - 𝕶𝖆𝖑𝖎𝖒 𝕬𝖑-𝖘𝖎𝖒

Nhà trưởng Pomefiore - 𝖁𝖎𝖑 𝕾𝖈𝖍𝖔𝖊𝖓𝖍𝖊𝖎𝖙

Nhà trưởng Ignihyde - 𝕴𝖉𝖎𝖆 𝕾𝖍𝖗𝖔𝖚𝖉

Nhà trưởng Diasomnia - 𝕸𝖆𝖑𝖑𝖊𝖚𝖘 𝕯𝖗𝖆𝖈𝖔𝖓𝖎𝖆

Và..

Nhà trưởng Eternalice - 𝕸𝖆𝖙𝖙𝖍𝖊𝖜 𝕷𝖆𝖓𝖈𝖍𝖊𝖘𝖙𝖊𝖗

"Hừm~...."

[ Matt, họ là...?]

"Là các nhà trưởng, cậu chắc chưa gặp qua nên không biết thôi"

"Mà nếu có gặp...thì tránh xa ra nhé? "

Matthew cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại không như vậy.

[ Heh...u-ưm ]

Nàng hơi bối rối,hôm nay Matthew hơi khó hiểu, hỏi nàng những câu hỏi kì lạ nhưng rồi cũng thả lỏng.Dù sao thì Matthew vẫn là Matthew nàng biết thôi.

Bỗng cơn buồn ngủ bất ngờ ập đến,nàng mơ màng gục xuống bàn trà.Đôi mắt dần híp lại,chìm sâu vào giấc ngủ, chỉ riêng một người vẫn thản nhiên thưởng thức tách trà.

Matthew cầm tách trà của nàng, hất vào bụi hoa mặt trăng bên cạnh, lập tức nó héo đi rồi tan rã trong chớp mắt.

"Nhà trưởng Lanchester, nhà trưởng Ashengrotto đến tìm anh"

"Ồ...đến rồi sao"

"Phiền cậu dọn chậu hoa đó đi, nhé? "

"Vâng! "

Cậu ta lờ đi sự hiện diện của Roxana,cùng một học sinh khác bê chậu hoa đó đi.

-------

"Sao cơ...Amane Yuuki, trở thành giám sát sinh? "

Matthew ngồi trong phòng, khó hiểu quay sang nhìn Lucius.Hắn nhìn vậy cũng gật đầu xác thực, mới đầu chính hắn cũng bất ngờ không kém đâu.

"Bọn họ đốt cháy tượng Queen of Hearts,làm rớt chiếc đèn chùm ở nhà ăn nên bị phạt tới hầm mỏ của những chú lùn tìm kiếm viên pha lê ma thuật"

"Cuối cùng cô ta được trở thành giám sát sinh và cô ta sẽ học ở đây cùng con chồn ở buổi phân loại"

"Ha...hay lắm, tôi còn có món nợ chưa tính với con chồn vô lễ đó"

Đôi mắt Matthew hằn lên tia máu, con chồn Grim đó đã khiến Roxana bị thương, anh ta không tha cho nó đâu.Lucius nhìn biểu hiện này cũng đồng tình, dù sao hắn cũng không có ý định bỏ qua cho nó.

" Đúng rồi, vừa rồi Azul đến có việc gì sao? "

Matthew đặt lọ thuốc xuống bàn, nó có màu hồng đặc sệt và tỏa ra mùi hương mê người, đẩy đến chỗ Lucius đối diện.

"..."

"Mang cho Andy uống đi...~"

"Sao lại đổi ý rồi, không phải ban đầu là Đức Vua sao? "

"Không, lão đã đề phòng chúng ta rồi nhưng Andy thì chưa chắc..."

"Hắn tin tưởng chúng ta hơn bất kỳ ai trên cuộc đời này, kể cả bố mẹ hắn"

Matthew nở nụ cười khinh miệt, Andy luôn khiến hắn cảm thấy ghê tởm hơn ai hết.Lucius trầm tư một lúc rồi lấy lọ thuốc trên bàn, cất giọng trầm đục:

"Vậy còn Xana, cô ấy...sẽ ổn chứ? "

Hắn liếc mắt sang chiếc giường duy nhất trong căn phòng nọ, người con gái đó vẫn chìm sâu vào giấc ngủ.

"Yên tâm, Roxana Yaxley là ngoại lệ của tôi và tất nhiên không có lý do gì mà tôi phải hại cô ấy"

"Chỉ là...cô ấy đã biết quá nhiều thứ không nên biết, tôi chỉ để cô ấy quên đi thôi"

Tiệc trà ban sáng, chính Matthew đã đổ thuốc xóa ký ức vào tách của Roxana để khiến nàng quên đi một số thứ.Anh ta sẽ không để nàng vướng vào rắc rối đâu..

"Hiểu rồi, tôi đi đây"

Lucius biến mất sau cánh cửa, tới lúc này Matthew mới thả lỏng hoàn toàn.Anh hoàn toàn tin tưởng Lucius nhưng không thể không đề phòng được, có lẽ...

Đó là phản ứng tự nhiên sau bao năm sống trong giới quý tộc đã hình thành cảm giác đề phòng với mọi thứ, kể cả bạn bè.

"Mình...làm vậy có đúng không? "

Một đứa trẻ vẫn còn non dại, làm sao có thể gánh vác cả một gia tộc?

Rốt cuộc anh ta đề phòng cái gì chứ, nguy hiểm sao?

Không.

Lucius sẽ không bao giờ phản bội anh.

Kể cả Roxana cũng thế, sẽ không ai phản bội anh cả.

Đúng không?

...

Tách...

Mực đen rơi xuống, tạo thành một vũng nước nhỏ giữa màu ngọc bích xinh đẹp.Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Thứ màu đen đó cứ lan dần ra xung quanh, nhanh chóng đã chiếm được một khoảng nhỏ của viên đá ma thuật.

Những sợi chỉ trắng buộc chặt lấy con búp bê vô hồn

Những con quái vật ôm lấy cáo tuyết.

Kiểm soát, ích kỷ, ghen ghét...

Đâu mới là con người thật của họ?

...

"Ưm..."

Nàng mơ màng tỉnh dậy,nhìn khắp nơi trong căn phòng nọ.

"Phòng của Matt...sao mình ở đây? "

Roxana nhăn mày,đầu nàng đau như bị ai đó dùng búa bổ vào đầu.Dòng ký ức rời rạc,lúc hiện rõ lúc mờ nhạt.

Cạch-

"Yaxley_san, chị đã tỉnh rồi sao? "

"Ah...cậu là"

"Em là Liam, Liam Wenston,học sinh năm nhất,16 tuổi"

"Rất vui được biết chị, Yaxley_san"

Liam cười nhẹ,đồng tử màu cà phê nhìn về phía Roxana.Cậu mặc đồng phục KTX chỉnh tề,từng bước đến gần chỗ nàng đang ngồi.

"Chị đã đói chưa, hãy ăn chút gì đi nhé"

"À cảm ơn...nhưng, chúng ta bằng tuổi nhau nên đừng gọi tôi là chị nhé"

"Heh...x-xin lỗi, tôi cứ tưởng cậu bằng tuổi nhà trưởng Lanchester và nhà phó Cornelius nên..."

Liam khẽ bối rối,tay lúng túng đặt ra sau gáy, nàng bật cười khúc khích, thầm nghĩ cậu bạn bằng tuổi này khá đáng yêu đây..

"Mì ý sốt phô mai,bánh mì kẹp thịt là món chính, còn về món tráng miệng là bánh tart hạt dẻ,trà hoa nhài"

"Tất cả đều là do nhà trưởng Lanchester chuẩn bị cho cậu, xin mời dùng"

Nàng nhìn món ăn trước mắt, mì ý sốt phô mai béo ngậy,hương vị ngon đến vượt ngoài sức tưởng tượng,bánh mì kẹp thịt thì bánh giòn rụm,phần thịt bên trong mềm mại,tan ngay trong miệng.

Nàng chỉ có thể ăn một nửa bánh mì kẹp thịt, phần còn lại được chia cho Liam.Cậu chàng lúc đầu từ chối sau cùng cũng vì nàng mà ăn nó, quả thật rất ngon, Liam cũng không thể tin đây là do nhà trưởng làm.

Cả hai ăn uống trong vui vẻ,tuy quen nhau chưa quá nửa ngày nhưng quả thật, cả hai nói chuyện vô cùng hợp ý.

Cứ thế là trôi qua một ngày bình thường...

...

Riddle nghiến răng ken két, trừng mắt nhìn tên trộm nào đó thản nhiên ăn bánh được cất trong nhà bếp.

Ace vẫn thản nhiên ăn bánh Tart thơm ngon kia, không hề biết tai họa sắp ập đến.

-----

Góc nhỏ

Hậu trường bất ổn.

Ace:Híc...nhà trưởng quá đáng dễ sợ, ăn có cái bánh mà bị phạt rồi (┬┬_┬┬)

Yuuki:Cậu ăn không xin phép ai mà nói, là tôi thì cậu chuẩn bị tinh thần ăn đập đi!

Grim:Cho chừa-

Riddle:Oaaa Em xem đó Xana, cậu ta ăn hết bánh của anh rồi kìa(இдஇ; )

Roxana:*Không liên quan đến tôi...*//tai không nghe, mắt không thấy, tim không đau//

Alex:Trẻ con ghê =^=

Chenya:( ̄∇ ̄)

Dã Xuân:Bất ổn thật..

Cater:Không ra dỗ Riddle hả Trey:D

Trey://Nhìn Riddle đang mè nheo với Roxana//...Kệ em ấy đi, hồi cũng sẽ nín thôi.

Liam:(´°̥̥̥̥̥̥̥̥ω°̥̥̥̥̥̥̥̥`)....

Matthew+Lucius://Nhìn Liam chằm chằm+sát khí//

________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top