Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

.đại dương và nắng vàng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bản draft nhỏ từ lâu. Câu từ có hơi gãy nhưng mà mình ưng idea này quá nên post lên cho mọi người cùng đọc nạ O3O

-

Taehyun yêu đại dương, và Kai yêu nắng vàng. 

Về những ngày còn là những đứa trẻ, Taehyun và Kai hay dính lấy nhau, đi đâu cũng phải ới nhau một tiếng mới yên lòng, dù cho sau đó phải vật lộn để tìm ra đứa nào chiến thắng trong ngày đó.

Hai đứa trẻ cũng ham đọc sách, nên bố mẹ cũng chẳng lạ gì khi thấy hai đứa mỗi ngày đều tranh luận bao nhiêu là thứ trên trời dưới đất, từ nhỏ đến lớn. Quan điểm cả hai luôn trái chiều với nhau, và lần này cũng không là ngoại lệ.

— Tớ bảo rồi, đại dương mới là nhất!

— Không, Taehyunie sai rồi, nắng vàng mới là nhất!

— Đại dương!

— Nắng!

— Đại dương mà, sao Hyuka không chịu nghe tớ!

— Nắng cơ, tớ bảo là nắng!

Và như một lẽ thường tình, hai đứa nhỏ lại lôi nhau ra vật lộn để chứng minh ý kiến của đứa nào là đúng nhất (?). Phụ huynh hai bên nhiều lúc cũng mệt, nhưng rồi cũng mặc kệ để chúng cãi tiếp, bởi vì ít ra hai đứa nhỏ này còn chơi chung được với nhau, họ cũng không phải lo lắng việc chúng sẽ không có ai bầu bạn về sau. Bởi vì, có khi chúng chỉ cần có nhau thôi, thì có bạn mới hay không đã không còn là nỗi suy tư nặng lòng của họ nữa.

— Đại dương tối thui à, lại lạnh lẽo nữa. Có gì khiến Tyunie thích nó đến vậy sao?

— Hm, mình nghĩ là do nó rất là to á, mà cái gì thường to thì sẽ có nhiều cái để khám phá hơn. Cậu biết mình hay tò mò mà.

Taehyun khẽ cười, lộ ra chiếc răng nanh nhỏ xinh của anh. 

Đại dương, sâu thẳm và mênh mông, nên Taehyun luôn bị nó cuốn hút. Chính vì nó bao la, nên anh càng khao khát được tìm hiểu về nó, để được mở rộng tầm mắt về những điều người ta chưa khai phá được về đại dương. Taehyun cũng mày mò tìm hiểu về sinh vật dưới biển, và càng đắm chìm trong việc tìm kiếm, anh càng phấn khởi, không thể chờ được mục tiêu tiếp theo anh sẽ hoàn thành là gì. Một khi điều gì đã lọt vào vòng quan tâm của anh, anh càng phải tham lam hấp thụ cho bằng được tất cả những kiến thức về điều đó, vì Taehyun có bản tính tò mò về đủ thứ điều trên đời. 

— Thế Hyuka thì sao? Nắng có gì đẹp mà cậu lúc nào cũng kể về nó với đôi mắt sáng rực vậy?

— Tại nó ấm cơ. Có mặt trời thì mình mới thấy khỏe khoắn được, chứ xung quanh mà tối thui thì mình sợ lắm. 

Kai đưa tay chọt một bên má, nghĩ ngợi đôi điều. Đột nhiên Taehyun thấy bạn của mình đáng yêu biết bao nhiêu.

Trái với Taehyun, Kai yêu nắng, vì nắng đem lại sự sống cho con người. Hơn nữa, em thích được tận hưởng sự ấm áp mỗi khi nắng chiếu rọi lên em, vài vệt nắng mang hình thù khác lạ ướm lên quần áo, lên hai gò má, rồi bắt đầu truyền hơi ấm đến nơi nó hướng vào. Và em thấy chúng đáng yêu biết bao. Cũng có thể vì mẹ bảo em luôn tỏa sáng như hoa hướng dương, và hoa hướng dương thì luôn hướng về mặt trời, nên em mới đem lòng yêu say đắm như thế. 

-

Đại dương và nắng vàng, chắc hẳn sẽ có điểm chung là vô hạn. Cả Taehyun và Kai cũng như thế, dẫu đối nghịch nhau, nhưng vẫn bên cạnh nhau không rời một bước. Xanh và vàng nghe có vẻ không hợp, vì một tông lạnh một tông ấm, nhưng nhìn cách anh và em tranh cãi với nhau, đột nhiên cũng thấy tổ hợp này thú vị. 

Nhưng mà, lại có một chuyện khá thú vị. Rằng tên của Taehyun, hán tự trong từ Thái có nghĩa là "mặt trời," và Kai lại là "biển" trong tiếng Hawaii. 

Mặt trời và biển cả, đối lập nhau từ vị trí đến bản chất. Ấy thế mà Taehyun và Kai lại say nhau bởi những điều đối lập như thế.

Có thể ngày nhỏ, khi cả hai vẫn còn là những bé con non nớt, chỉ nghĩ đơn giản rằng đại dương rộng lớn bao la nên thích, mặt trời ấm áp nên mê. Nhưng khi bắt đầu bước vào giai đoạn thanh thiếu niên, tâm sinh lý bắt đầu thay đổi. Và ngay giai đoạn tâm sinh lý chuyển biến phức tạp nhất, đột nhiên cách nhìn nhận của cả hai về sở thích thuở bé đã thay đổi. Taehyun và Kai vẫn yêu đại dương, yêu mặt trời, nhưng cái "yêu," ấy, đã bao gồm cả đối phương. 

Anh yêu đại dương, nhưng lại là "mặt trời," nên em nguyện hướng về anh để tìm kiếm sự ấm áp.

Em say tia nắng ấm, nhưng lại là "biển". Cũng vì thế mà anh nguyện vùi thật sâu vào lòng em, để thỏa mãn sự tò mò của mình.

Chuyện tên hai đứa là thứ đối lập với sở thích của mình, người biết đầu tiên chính là Kai. Ngày em nói ra cho Taehyun biết, đột nhiên trong trái tim của hai đứa nhóc đã bắt đầu chuyển biến. Có một xúc cảm rất đỗi kì lạ đã đâm chồi.

Kai đã nghĩ đó là vì cậu bạn thân của mình đã trổ mã với ngũ quan đã sắc bén hơn ngày nhỏ, chưa kể lại được nhiều người nể phục, nên em mới thầm bối rối khi nhìn kỹ bạn mình một lúc lâu. Trái lại, Taehyun dù vẫn còn mơ hồ vì cảm giác nhộn nhạo chợt dấy lên, đã phát hiện anh đã sớm xem em là một người quan trọng trên cả bạn thân. 

-

Về sau, Taehyun có lẽ vì đã quá mê mẩn đại dương, nên đã có một giấc mơ. 

Một giấc mơ anh thấy mình bị đại dương nuốt chửng. Dạo đầu, anh thấy mình đang trong bộ đồ lặn, vẫn là những rặng san hô sặc sỡ, vẫn là những con sao biển anh từng mơ thấy. Nhưng lạ ở chỗ, cơ thể Taehyun tự chuyển động theo một mệnh lệnh nào đó, thay vì để anh tự quyết định. Anh bơi trong vô thức, và càng bơi, xoáy nước càng hiện rõ trước mắt. Taehyun hốt hoảng định quay đầu lại, nhưng cơ thể anh đột nhiên trở nên cứng ngắc. Anh rơi vào trong xoáy nước. 

Sâu thẳm, tối đen, Taehyun thấy mình như ngạt thở, nhưng anh vẫn gắng gượng bơi lên, hy vọng phép màu sẽ xảy ra. Nhưng những gì anh làm, chỉ là chới với và vội vã. Đột nhiên, có một tia sáng lạ từ đâu lóe lên, khiến tầm nhìn của Taehyun bị hạn chế. Anh khẽ nhăn mặt, đầu chợt đau như búa bổ. 

— Tyunie, Tyunie, Tyunie. 

/Tiếng ai quen thuộc quá…/

Taehyun mấp máy, đôi mắt nặng trịch. Khi đã hé mắt được một nửa, anh thấy mái đầu vàng mờ mờ ảo ảo, lập tức bật dậy khỏi giường, khiến ai kia giật mình vì hành động bất chợt của anh. 

Cảm giác chết chìm trong mơ vẫn còn hiện hữu khá chân thật. Mồ hôi mẹ, mồ hôi con nối đuôi nhau rơi xuống, hơi thở của anh ngày một gấp gáp. Anh vội ôm lấy cổ của mình, thở thật mạnh, rồi vài phút sau anh lại kiểm tra khắp mặt, quan sát xung quanh để đề phòng có thêm chuyện xảy ra. Khi mọi thứ dần đi vào trật tự trong tâm trí Taehyun, anh cũng nhẹ nhàng thở phào. 

— Đáng sợ thật đấy. 

— Tyunie ơi…

Giọng Kai lí nhí gọi anh. Lúc này, anh mới quay sang nhìn người ngồi bên cạnh giường mình. 

— Hyuka. Sao cậu lại ở đây?

— Eung, tớ tính qua chơi với cậu, nhưng mà thấy cậu ngủ nên mẹ cậu bảo tớ ngồi sofa phòng cậu để chờ cậu dậy. Ban nãy trông Tyunie có vẻ đau lắm nên tớ định lại gần đánh thức cậu. 

— À, tớ không sao. Gặp chút ác mộng thôi à. 

— Có chuyện gì xảy ra sao?

— Không có gì đâu Hyuka ngốc ạ. 

Taehyun khẽ cười để trấn an chiếc cún mềm trước mặt mình, tay theo thói quen hồi nhỏ lại xoa đầu em. 

Kai đột nhiên được xoa đầu thì không khỏi thấy lạ, ngày nhỏ em không để ý nhiều đến hành động này của Taehyun, thế nhưng bây giờ đã có vài nét ngại ngùng lưu lại trên gò má trắng mềm của em. Em thấy lạ lẫm với ánh mắt đầy ôn nhu của Taehyun lúc này, lời nói định thoát ra lại bị nuốt trở ngược vào trong.

— Eung, vậy cậu có muốn ngủ thêm để thấy đỡ hơn không?

— Không, tớ ổn. Cậu muốn chơi gì sao? 

Taehyun nhún vai, cười hiền. Tất nhiên, nét e thẹn trên mặt Kai ban nãy làm sao qua mắt được Taehyun này. Anh đã sớm nghĩ bản thân thực sự thích người bạn thuở bé này, hay nói đúng hơn là trên cả thích. 

— Ừm, thôi. Hay Tyunie nghỉ ngơi đi, tớ ở đây với cậu thôi được không? 

/Mềm mại thế này./

Taehyun thầm nghĩ ngợi. 

— Hay cậu lên nằm chung với tớ được không? Tớ mấy hôm nay gặp ác mộng hơi nhiều. 

— Nhưng nó có liên quan gì đâu?

— Cậu thích mặt trời mà. Ác mộng thì lại toàn điều u tối, nên tớ nghĩ cậu sẽ xua tan được ác mộng của tớ á.

Kai sững người. Từ bao giờ mà Kang Taehyun biết nói những điều, ừm, không đậm chất khoa học như em thường thấy vậy? 

— E-Eung. Nếu cậu muốn.

Kai lúng túng gật đầu, rồi trèo lên giường nằm với bạn thân của mình. Taehyun thấy em ngoan ngoãn như thế liền không khỏi phì cười, hai tay vòng qua ôm lấy người em, để em úp mặt vào lòng mình, rồi anh khẽ thủ thỉ.

— Cảm ơn Hyuka nhé, tớ sẽ ngủ thêm một chút nữa để hồi sức. Cậu chắc chắn phải xua đuổi được con quỷ ác mộng đó cho tớ nhé. 

Kai nằm trong lòng người kia khẽ ngọ nguậy mái đầu mềm mượt của mình thay cho lời đồng ý. Taehyun dần thiếp đi, và trong giấc mơ của anh, anh đã thấy ánh mặt trời. Nó không chói chang như anh nghĩ, trái lại còn ấm áp và có chút gì đó rất đỗi dịu dàng. Dưới chân anh là bãi cát, và những con sóng nhỏ bắt đầu vỗ vào bờ. 

Taehyun đã có được bài học: rằng đại dương quá rộng lớn, càng đi sâu lại càng lạnh lẽo. Mà càng lạnh lẽo thì càng cô đơn, rồi bất chợt ta bị mất phương hướng và rơi vào vòng xoáy không lối ra. Có lẽ vì vậy mà anh cần có Kai bên cạnh, để làm mặt trời dẫn lối cho anh, để anh biết con đường mình nên đi là đường nào. Anh sẽ tạm ngưng đào sâu về đại dương, anh sẽ bước ra khỏi biển cả, và bước về phía bờ cát trắng, để tận hưởng ánh nắng mặt trời một lần. 

— Hm, nắng mặt trời không tệ lắm nhỉ. Bảo sao Hyuka yêu chúng đến thế.

Những khung cảnh trong giấc mơ, là những hình ảnh ẩn dụ cho những gì Taehyun cần phải làm trong thực tế. Và đương nhiên, anh sẽ luôn có em bên cạnh, để mặt trời nhỏ của anh có thể vực anh dậy từ những điều tăm tối không mong muốn. 

Miệng Taehyun chợt nhoẻn lên, mắt nhắm nghiền nhưng vẫn lộ rõ ý cười. Kai nằm trong lòng anh từ nãy đến giờ vẫn không khỏi hồi hộp. Taehyun ôm em chặt quá, và anh cho em cảm giác an toàn hơn em tưởng. Nhưng em không muốn đẩy anh ra, vì em có chút thích thích việc được Taehyun ôm thế này. Ấm lắm, lại còn thấy bình yên nữa.

/Tyunie à, cậu có thể cho mình biết, cảm giác xao xuyến trong lòng mình lúc này là vì sao không?/

-
• 140722 •

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top