Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Danh Tỉnh Nam

Mặt trời vừa ló rạng, những tia nắng đầu tiên xuyên qua cửa sổ văn phòng của Thấu Kỳ Sa Hạ. Nàng, một nữ cảnh sát hình sự trẻ tuổi, vừa mới được bổ nhiệm làm cảnh sát trưởng, ngồi trước bàn làm việc với những tập hồ sơ vụ án chất đống. Dù đã quen với áp lực công việc, hôm nay có vẻ khác. Sự im lặng bất thường trong phòng khiến nàng cảm thấy không yên lòng.

Một ngày làm việc bình thường...

Sa Hạ là người có tính cách mạnh mẽ và quyết đoán. Nàng luôn tận tâm với công việc của mình và không bao giờ ngại khó khăn. Nàng từng là một cảnh sát điều tra hình sự có tiếng, nổi bật nhờ vào khả năng suy luận sắc bén và tinh thần kiên cường. Thời gian trôi qua, nàng không chỉ đối mặt với những tội ác mà còn là những nỗi đau của các nạn nhân và gia đình họ.

Khi nghe tiếng gõ cửa, Sa Hạ ngẩng đầu lên, nhìn thấy Danh Tỉnh Nam, một trong những pháp y xuất sắc nhất mà nàng từng làm việc cùng. Tỉnh Nam là một người trẻ tuổi, khéo léo và rất có chuyên môn. Tính cách của cô cũng hòa nhã, dễ gần, điều này khiến Sa Hạ cảm thấy thoải mái mỗi khi họ làm việc chung. Họ đã có nhiều cuộc nói chuyện thú vị về nghề nghiệp, về những vụ án mà họ đã từng giải quyết.

“Chào Sa Hạ! Hôm nay cậu có vụ gì thú vị không?” Tỉnh Nam hỏi, đôi mắt cô ánh lên sự hứng thú.

“Chỉ là những vụ cũ thôi. Nhưng nghe nói có một vụ án mới, hình như có nhiều điều kỳ lạ...” Sa Hạ trả lời, nàng không giấu được sự bồn chồn trong lòng.

“Chúng ta có thể cùng nhau điều tra.” Tỉnh Nam đề nghị.

“Biết đâu lại tìm ra được điều gì thú vị.”

Sa Hạ gật đầu, sự hợp tác giữa họ luôn tạo nên những kết quả khả quan. Nàng cảm thấy an tâm khi có một người như Tỉnh Nam bên cạnh.

“Được rồi, để tớ xem xét một chút.”

Họ ngồi xuống bàn làm việc, cùng nhau xem xét hồ sơ một vụ án chưa giải quyết. “Vụ này kỳ lạ thật...” Tỉnh Nam nói, chỉ vào bức ảnh chụp hiện trường. “Nạn nhân dường như không có dấu hiệu chống cự, mà cũng không có dấu hiệu xâm nhập. Có thể đây là một vụ giết người có tổ chức.”

“Đúng vậy...” Sa Hạ đồng tình. “Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm về nạn nhân và những mối quan hệ xung quanh họ.”

Trong khi thảo luận, Sa Hạ và Tỉnh Nam đã đưa ra nhiều giả thuyết và lập luận. Họ chia sẻ nhiều quan điểm, và Sa Hạ bắt đầu cảm thấy một kết nối sâu sắc hơn với Tỉnh Nam. Mặc dù họ đến từ hai thế giới khác nhau, một người là cảnh sát, một người là pháp y nhưng niềm đam mê công việc đã khiến họ trở nên gần gũi.

Cuộc gặp gỡ định mệnh với Chu Tử Du...

Một buổi chiều, trong khi đang điều tra một vụ án khác, Sa Hạ bất ngờ gặp phải một hiện tượng kỳ lạ. Khi nàng rời khỏi hiện trường, có một cơn gió lạnh bất ngờ thổi qua, khiến nàng cảm thấy rùng mình. Thậm chí nàng còn nghĩ mình nghe thấy tiếng thì thầm, như thể có ai đó đang gọi tên nàng. Nàng quay lại, nhưng không có ai ở đó.

Khi trở về văn phòng, Sa Hạ không thể gạt bỏ cảm giác kỳ quái đó. Tối hôm đó, khi nàng đang làm việc muộn, ánh đèn mờ ảo chiếu sáng căn phòng, và nàng chợt thấy một bóng hình đứng ở góc tối. Đó là một cô gái, lạnh lùng và bí ẩn, người mà nàng chưa từng gặp.

“Tôi là Chu Tử Du.” cô ta nói, giọng điệu vừa nhẹ nhàng vừa sắc bén. “Tôi có thể giúp nàng trong cuộc điều tra này.”

Sa Hạ cảm thấy bất an, nhưng cũng tò mò về cô gái này. “Cô biết tôi là ai sao?”

“Tôi biết tất cả những gì cần biết về cô,” Tử Du đáp, ánh mắt sắc bén của cô nhìn thẳng vào nàng. “Và tôi biết điều gì đang xảy ra quanh đây.”

Sa Hạ cảm thấy khó chịu, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng sự xuất hiện của Tử Du khiến nàng cảm thấy một thứ gì đó đặc biệt. Nàng không biết tại sao, nhưng nàng cảm thấy được sự thu hút từ Tử Du. Tuy nhiên, nàng cũng không thể quên rằng đây chỉ là một người lạ.

Với sự trợ giúp của Tử Du, Sa Hạ bắt đầu tiến hành điều tra những vụ án liên quan đến cái chết của những nạn nhân khác. Họ cùng nhau tìm kiếm manh mối, phân tích các bằng chứng, và dần dần, những chi tiết kỳ lạ bắt đầu xuất hiện. Có điều gì đó liên kết tất cả các vụ án này lại với nhau.

Mỗi lần tìm thấy một thi thể mới, Sa Hạ lại cảm thấy nỗi sợ hãi và phẫn nộ tăng lên. Kẻ sát nhân không chỉ tàn nhẫn mà còn rất thông minh, luôn đi một bước trước nàng. Nàng không thể để điều này trôi qua. Nhưng nàng cũng cảm thấy một sự mâu thuẫn: Tử Du không chỉ là một người giúp đỡ, mà còn là một phần của câu đố mà nàng chưa thể giải quyết.

Tại sao Chu Tử Du lại có mặt kịp thời để giúp nàng phá án?

Tại sao Chu Tử Du chỉ có mỗi nàng là nhìn thấy cô ấy?

Tại sao Chu Tử Du lại chọn mình?

Và nhiều điều bí ẩn về Chu Tử Du mà nàng ấy chưa biết đến.

---

Thấu Kỳ Sa Hạ đang nằm trên giường trong căn phòng ngủ không có gì đặc biệt, nàng ấy tay trái gác lên trán, tay còn lại thì nằm gối đầu, ánh mắt trông có vẻ xa xăm khi nhìn lên trần nhà màu trắng bạch đầy suy tư lo lắng.

“Tại sao cô lại muốn giúp tôi?” Sa Hạ liếc mắt nhìn người đang bay lơ lửng bên cạnh chiếc giường, nàng hỏi với sự nghi ngờ hiện rõ trong mắt, Chu Tử Du vẫn còn là một ẩn số đối với nàng.

“Bởi vì tôi biết cảm giác đau khổ nó như thế nào...” Tử Du trả lời, không chần chừ. “Tôi đã thấy nhiều người vô tội bị hại. Tôi không thể đứng nhìn mà không làm gì.”

“Nếu cô thực sự muốn giúp, hãy cho tôi biết những gì cô biết về nó...!” Sa Hạ đề nghị, nàng cần những thông tin rõ ràng hơn để có thể tiến xa hơn.

Tử Du im lặng một chút, rồi tiếp tục, “Có một điều mà cô cần hiểu: Mỗi người đều có một điểm yếu, và kẻ sát nhân cũng vậy. Chỉ cần tìm ra điểm yếu của hắn, chúng ta có thể bắt hắn.”

“Điểm yếu? Có thể là gì?” Sa Hạ ngồi dậy, đôi mắt nàng sáng lên với hy vọng.

“Đó là điều mà cô phải tự tìm ra.” Tử Du mỉm cười, nhưng nụ cười của cô lại mang theo sự bí ẩn khiến Sa Hạ không thể hiểu nổi.

"Tự tôi tìm ra? Nghe giống như một lời thách đố không thể giải đáp..." Sa Hạ thở dài, nàng ấy nằm trở lại với chiếc giường êm ấm,  chẳng phải chiếc giường này luôn cho nàng cái cảm giác an toàn hơn khi ở bên cạnh Chu Tử Du hay sao?

Hmph...

Nàng thở dài, chốt lại một câu cuối cùng: "Lý do cô ở đây là gì?"

Có vẻ Chu Tử Du không còn ở trong phòng của nàng nữa, mặc dù nàng có cảm giác uất hận, nhưng nàng cũng chẳng thèm suy nghĩ nào nữa, nằm xuống mà đi ngủ.

Chẳng thể ngủ nổi.

Trong những ngày tiếp theo, Sa Hạ và Tử Du tiếp tục làm việc cùng nhau, lần theo những manh mối mà họ tìm thấy, nhưng nỗi lo lắng vẫn hiện hữu. Liệu những vụ án này có thực sự chỉ là những vụ giết người đơn giản hay có điều gì đó sâu sắc hơn đang diễn ra?

Một cái chết mới xuất hiện...

Khi Sa Hạ đến hiện trường của vụ án mới, nàng đã cảm nhận được không khí u ám bao trùm. Thi thể của Danh Tỉnh Nam nằm ở đó, đôi mắt cô mở trừng trừng như vẫn còn sự sống. Nhưng điều đáng sợ hơn cả là đôi tay của cô đã biến mất. Chúng đã bị cắt đứt một cách tàn nhẫn, và không còn dấu vết nào cho thấy ai đã làm điều này.

“Chuyện quái quỷ gì đã xảy ra?” Sa Hạ thốt lên, cơn tức giận dâng trào trong lòng. “Tại sao lại có thể ra tay tàn nhẫn như vậy?”

Tỉnh Nam, giờ đã là một thi thể, không thể trả lời. Nhưng Sa Hạ biết, nàng không thể để điều này trôi qua. Kẻ giết người vẫn còn ở đây, và hắn sẽ không dừng lại cho đến khi đạt được mục đích của mình.

Sa Hạ rời khỏi hiện trường, cảm thấy nỗi đau đè nặng trong lòng. Nàng quyết định rằng mình phải tiếp tục cuộc điều tra, phải tìm ra kẻ sát nhân trước khi hắn có thể tấn công tiếp. Nàng cảm thấy cần phải hành động nhanh chóng, và cùng với sự hỗ trợ của Tử Du, nàng bắt đầu theo đuổi những manh mối mới.

Mỗi vụ án dần dần dẫn nàng đến một chân trời tối tăm hơn, nơi những bí mật và sự tàn ác chờ đợi. Và Sa Hạ, với bản tính quyết đoán của mình, không thể nào lùi bước.

Nàng biết rằng cuộc chiến này không chỉ là để giải quyết các vụ án. Đó là để cứu lấy chính mình, và có thể cả những người nàng yêu quý. Khi Tử Du đồng hành bên cạnh, sự bí ẩn và sự hấp dẫn của cô trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc điều tra này. Tuy nhiên, những câu hỏi không ngừng xoáy vào tâm trí Sa Hạ: Tử Du thực sự là ai? Cô có liên quan gì đến những vụ án này không? Hay thậm chí, cô chính là một phần của những bí ẩn đang diễn ra?

Một bước ngoặt mới...

Khi Sa Hạ trở về văn phòng sau khi khám nghiệm hiện trường, nàng không thể gạt bỏ được cảm giác bất an. Những hình ảnh về Danh Tỉnh Nam, một người bạn, một đồng nghiệp, hiện vẫn hiện hữu trong đầu nàng. Không chỉ là một vụ án, mà là một nỗi đau mà nàng phải đối mặt. Tỉnh Nam không chỉ là một nạn nhân; cô còn là một phần trong câu chuyện mà Sa Hạ không thể ngờ tới.

“Có thể chúng ta đã bỏ qua một manh mối quan trọng.” Sa Hạ thì thầm với bản thân. Nàng quyết định tìm hiểu thêm về những mối quan hệ mà Tỉnh Nam có trước khi qua đời. Liệu có ai trong số bạn bè, đồng nghiệp của cô có thể mang đến thông tin hữu ích? Nàng bắt đầu xem xét lại danh sách các cuộc gọi gần đây của Tỉnh Nam, và một cái tên nổi bật: Kim Đa Hân, một người em gái thân thiết bên khoa nghệ thuật.

Cuộc gặp với Kim Đa Hân...

Sa Hạ liên lạc với Đa Hân và hẹn gặp cô tại một quán cà phê gần đó. Đa Hân, một cô gái luôn vui vẻ và lạc quan, dường như không hề biết gì về những gì đang xảy ra. Khi Sa Hạ kể cho cô nghe về cái chết của Tỉnh Nam, Đa Hân tỏ ra sốc.

“Không thể nào! Tỉnh Nam... Chị ấy không thể chết!” Đa Hân thốt lên, nước mắt tràn đầy trong mắt. “Chị ấy luôn mạnh mẽ và không bao giờ để điều gì đánh bại chị ấy.”

“Em có biết gần đây Tỉnh Nam có điều gì lạ không?” Sa Hạ hỏi, cố gắng giữ cho giọng nói của mình bình tĩnh. “Có ai đã đe dọa cậu ấy không?”

“Không.” Đa Hân lắc đầu, nhưng rồi cô dừng lại một chút. “Có một lần, chị ấy đã nói về một bóng ma mà chị ấy cảm thấy. Chị ấy nghĩ rằng có ai đó đang theo dõi.”

“Bóng ma?” Sa Hạ không thể không cảm thấy ngạc nhiên. “Em có thể nói rõ hơn không?”

“Chị ấy đã thấy một người phụ nữ lạ lẫm, luôn xuất hiện ở những nơi chị ấy làm việc. Chị ấy đã cảm thấy lo sợ, nhưng không tin rằng đó là sự thật.” Đa Hân thở dài. “Chị ấy nghĩ mình chỉ tưởng tượng ra mà thôi.”

"Vậy sao..." Có vẻ Sa Hạ cũng đã hiểu được một phần. "Chị đã hiểu, cảm ơn em đã hợp tác."

Sau khi rời khỏi quán cà phê, Sa Hạ quyết định tìm gặp Tử Du để thảo luận về thông tin mới. Tử Du, với sự bí ẩn và nét quyến rũ của mình, luôn khiến Sa Hạ cảm thấy khó hiểu. Họ gặp nhau trong một công viên nhỏ, nơi mà ánh sáng mặt trời xuyên qua những tán cây xanh, tạo nên những bóng đổ lung linh.

“Tôi đã nghe được thông tin mới từ Kim Đa Hân.” Sa Hạ mở lời. “Tỉnh Nam có cảm giác bị theo dõi bởi một người phụ nữ lạ.”

“Người phụ nữ đó có thể là ai?” Tử Du hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy nghi vấn.

“Cô có nghĩ rằng đó là một dấu hiệu không?” Sa Hạ nhướng mày. “Có thể kẻ giết người đang muốn gửi thông điệp cho chúng ta.”

“Thông điệp? Hoặc có thể đó chỉ là một trò chơi tâm lý. Kẻ giết người này có thể đang muốn đùa giỡn với cô ấy." Tử Du mỉm cười, nhưng nụ cười đó không mang lại sự an tâm cho Sa Hạ.

“Dù sao, chúng ta phải tìm ra người phụ nữ đó.” Sa Hạ khẳng định, quyết tâm hiện rõ trong giọng nói của nàng. “Tôi sẽ không để Tỉnh Nam phải chịu sự bất công như vậy.”

Cuộc điều tra tiếp tục...

Trong những ngày tiếp theo, Sa Hạ và Tử Du bắt đầu lần theo dấu vết của người phụ nữ mà Tỉnh Nam đã thấy. Họ kiểm tra các camera an ninh xung quanh khu vực làm việc của Tỉnh Nam, và cuối cùng họ phát hiện ra một bóng hình mờ nhạt xuất hiện nhiều lần gần hiện trường. Dù hình ảnh không rõ ràng, nhưng đủ để Sa Hạ cảm thấy được sự hiện diện của một ai đó.

“Cô thấy không? Đây chính là người mà Tỉnh Nam đã nói đến.” Sa Hạ chỉ vào màn hình máy tính. “Cô ấy luôn xuất hiện gần Tỉnh Nam.”

“Chúng ta cần phải tìm hiểu xem cô ấy là ai.” Tử Du đồng ý. “Cô ấy có thể là chìa khóa để chúng ta giải quyết vụ án này.”

Mở rộng cuộc điều tra...

Sa Hạ quyết định điều tra các hoạt động gần đây của người phụ nữ đó. Họ phát hiện ra rằng cô ta tên là Lâm Nhã Nghiên, một người có quá khứ không mấy tốt đẹp. Có nhiều thông tin cho thấy Nhã Nghiên đã từng có những mối quan hệ phức tạp với những người làm việc trong ngành pháp y. Cô ta có vẻ như đang sống một cuộc sống bình thường, nhưng các bằng chứng cho thấy cô ta có thể liên quan đến những vụ án trước đó.

“Khi nào chúng ta có thể gặp cô ấy?” Tử Du hỏi, ánh mắt cô hiện lên vẻ nghi ngờ.

“Chúng ta cần một kế hoạch.” Sa Hạ nói, cảm giác hồi hộp tràn ngập trong lòng. “Có thể chúng ta sẽ phải tiếp cận cô ấy một cách tinh tế.”

Khi Sa Hạ và Tử Du đến gặp Nhã Nghiên, không khí trở nên căng thẳng. Nhã Nghiên là một người phụ nữ với vẻ ngoài quyến rũ, nhưng có điều gì đó khiến Sa Hạ cảm thấy bất an. Họ trò chuyện một hồi lâu, và Sa Hạ cố gắng đặt ra những câu hỏi khéo léo mà không làm Nhã Nghiên cảm thấy bị nghi ngờ.

“Cô có biết Danh Tỉnh Nam không?” Sa Hạ hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng cứng rắn.

“Có, chúng tôi từng làm việc cùng nhau một thời gian.” Nhã Nghiên trả lời, ánh mắt lạnh lùng. “Cô ấy là một pháp y xuất sắc.”

“Tôi nghe nói rằng cô ấy có cảm giác bị theo dõi. Cô có biết ai có thể làm điều đó không?” Sa Hạ tiếp tục, cố gắng tìm kiếm thông tin.

“Tôi không biết." Nhã Nghiên lắc đầu. “Có thể là ai đó muốn gây rối.”

Khi cuộc trò chuyện tiếp tục, Sa Hạ cảm thấy Nhã Nghiên đang giấu giếm điều gì đó. Nàng quyết định cần phải điều tra thêm về cô ta, và sự lo lắng về tính mạng của mình cũng như của Tỉnh Nam càng gia tăng.

Cuộc đụng độ không thể tránh khỏi...

Khi họ trở về từ cuộc gặp gỡ với Nhã Nghiên, Sa Hạ nhận ra rằng có điều gì đó rất sai. Cô đã cảm nhận được một sự nguy hiểm đang rình rập. Khi nàng và Tử Du bước vào văn phòng, họ không hề biết rằng một kẻ sát nhân đang theo dõi họ từ xa.

“Mình cần phải tìm thêm manh mối, có thể tìm kiếm thêm thông tin từ các nhân chứng xung quanh." Sa Hạ đề nghị. Nhưng nàng chưa kịp hoàn thành câu nói thì điện thoại của nàng đổ chuông. Là một cuộc gọi từ Kim Đa Hân.

“Chị Sa Hạ, có chuyện không hay rồi.” Đa Hân hốt hoảng. “Em vừa thấy một người phụ nữ lạ xuất hiện gần văn phòng của các chị.”

“Em nói ai?” Sa Hạ hỏi, tim nàng đập mạnh.

“Là Nhã Nghiên.” Đa Hân đáp, giọng run rẩy. “Chị ấy đã đứng đó và nhìn chằm chằm vào văn phòng.”

“Cảm ơn em đã thông báo,” Sa Hạ nhanh chóng treo điện thoại, và lúc này, nàng cảm thấy căng thẳng hơn bao giờ hết. “Chúng ta cần phải chuẩn bị cho mọi tình huống.”

Không thể để kẻ giết người lại gần, Sa Hạ quyết định cùng với Tử Du theo dõi Nhã Nghiên. Họ ra ngoài, lần theo dấu vết của cô ta. Đêm đã buông xuống, không khí trở nên u ám hơn bao giờ hết. Những ngọn đèn đường chiếu sáng mờ mịt, và cảm giác lạnh lẽo bao trùm mọi thứ.

Theo dấu Nhã Nghiên...

Sa Hạ và Tử Du len lén theo dõi Nhã Nghiên khi cô ta rời khỏi văn phòng, lòng đầy lo lắng và hồi hộp. Dù đêm đã khuya, nhưng hai người vẫn quyết tâm không để kẻ giết người thoát khỏi tầm tay. Nhã Nghiên đi bộ một cách dứt khoát, và Sa Hạ cảm thấy như cô ta đang dẫn dắt họ vào một cạm bẫy.

“Chúng ta cần phải giữ khoảng cách.” Tử Du thì thầm, ánh mắt cô sắc bén. “Đừng để cô ta phát hiện ra.”

Họ đi qua những con phố vắng, ánh đèn đường chập chờn như phản chiếu tâm trạng lo lắng của họ. Khi đến một khu vực ít người, Nhã Nghiên bỗng dừng lại và quay đầu lại. Tim Sa Hạ như ngừng đập.

“Có vẻ như cô ấy cảm nhận được sự hiện diện của chúng ta.” Sa Hạ thì thầm. “Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng.”

Món quà bất ngờ...

Nhã Nghiên đột nhiên đi vào một ngõ nhỏ, nơi ánh sáng yếu ớt. Sa Hạ và Tử Du không còn lựa chọn nào khác ngoài việc theo vào. Trong bóng tối, họ thấy Nhã Nghiên đứng đó, dường như đang đợi ai đó. Bất chợt, một bóng người xuất hiện từ trong bóng tối – đó là một người phụ nữ khác, với mái tóc dài và khuôn mặt sắc sảo.

“Tôi đã đợi cô.” người phụ nữ nói, giọng điệu lạnh lùng. “Tôi biết cô sẽ đến.”

“Cô là ai?” Nhã Nghiên hỏi, có chút lo lắng trong giọng nói.

“Không cần phải biết tên tôi. Chỉ cần biết rằng tôi có thể giúp cô.” người phụ nữ trả lời. “Cô cần phải lấy lại quyền lực của mình.”

Sa Hạ và Tử Du ẩn nấp gần đó, lắng nghe cuộc trò chuyện. Họ nhận ra rằng có điều gì đó đang rất sai trái. Tử Du nghiến chặt răng, và Sa Hạ cảm thấy nhói đau trong lòng khi nghĩ đến những gì có thể xảy ra với Nhã Nghiên.

“Mình cần phải can thiệp.” Sa Hạ nói, quyết tâm hiện rõ trong ánh mắt.

“Nhưng nếu chúng ta lộ diện, họ có thể chạy trốn." Tử Du khuyên nhủ.

“Tôi không thể để họ làm tổn thương bất kỳ ai thêm nữa.” Sa Hạ quả quyết. “Chúng ta cần phải hành động ngay bây giờ.”

Họ bước ra khỏi chỗ ẩn nấp, và Sa Hạ lên tiếng: “Dừng lại! Các cô đang làm gì ở đây?”

Mọi thứ bắt đầu rối loạn

Nhã Nghiên và người phụ nữ bất ngờ quay lại, sự ngạc nhiên hiện rõ trên mặt họ. “Cô là ai?” người phụ nữ hỏi, ánh mắt lạnh lùng và sắc bén như dao.

“Tôi là Thấu Kỳ Sa Hạ, và tôi đang điều tra cái chết của Danh Tỉnh Nam.” Sa Hạ đáp, cảm giác dũng cảm trỗi dậy trong nàng. “Nếu các cô có liên quan đến vụ án này, tôi sẽ không để các cô thoát.”

“Cô không biết mình đang nói gì đâu.” Nhã Nghiên lên tiếng, giọng có chút hoảng loạn. “Tôi chỉ đang cố gắng tìm hiểu sự thật.”

“Còn cô thì sao?” Sa Hạ chỉ vào người phụ nữ. “Cô có biết điều gì không?”

Người phụ nữ nhếch mép cười, nhưng nụ cười đó không hề ấm áp. “Cô thật sự nghĩ rằng cô có thể ngăn cản điều mà đã bắt đầu? Tỉnh Nam chỉ là một mảnh ghép trong một trò chơi lớn hơn. Và cô, Thấu Kỳ Sa Hạ, sẽ là người tiếp theo.”

Cuộc chiến bắt đầu...

Cảm thấy như có một cơn bão đang ập đến, Sa Hạ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tấn công. Nàng lao về phía người phụ nữ, nhưng Nhã Nghiên ngăn nàng lại. “Đừng! Cô không biết cô ta là ai!”

“Tôi không quan tâm.” Sa Hạ gầm gừ, và cuộc chiến bắt đầu.

Trong khi Sa Hạ và Nhã Nghiên giằng co, người phụ nữ đó rút ra một con dao sắc bén. “Cô có muốn biết sự thật không?” cô ta nói, ánh mắt điên cuồng. “Tôi sẽ cho cô thấy điều gì đang diễn ra.”

Sa Hạ không còn thời gian để do dự. Nàng lao về phía trước, tay túm lấy cổ tay người phụ nữ, cố gắng ngăn cô ta lại. “Không!” Sa Hạ hô lớn. “Tôi sẽ không để cô làm hại ai nữa!”

Cuộc chiến diễn ra giữa ba người, mỗi người đều cố gắng giành lấy ưu thế. Những cú đánh, những đòn thế diễn ra trong không khí căng thẳng, và không gian xung quanh như bị xé toạc bởi tiếng thét và tiếng kim loại va chạm.

“Tôi không đến đây để gây hại!” người phụ nữ hét lên. “Tôi chỉ muốn cho các cô thấy sự thật đằng sau cái chết của Tỉnh Nam!”

Sa Hạ dừng lại, và mọi thứ như ngừng lại trong một khoảnh khắc. “Sự thật? Cô biết điều gì?” nàng hỏi, giọng điệu vừa lo lắng vừa ngờ vực.

“Cô ấy không phải là nạn nhân duy nhất. Có nhiều kẻ khác đang thao túng mọi thứ." người phụ nữ giải thích. “Tỉnh Nam đã phát hiện ra một điều gì đó mà cô ấy không nên biết.”

Giải mã bí ẩn...

Nhã Nghiên, giờ đã bình tĩnh lại, hỏi: “Điều gì cô ấy đã phát hiện ra?”

“Tỉnh Nam đã tìm ra một mạng lưới buôn bán nội tạng.” người phụ nữ giải thích. “Cô ấy đã chạm phải một thế lực lớn hơn nhiều so với những gì các cô nghĩ. Những cái chết này không chỉ đơn giản là những vụ án giết người, mà là một phần của một kế hoạch khủng khiếp.”

“Làm sao cô biết điều đó?” Sa Hạ hỏi, trong lòng đầy nghi ngờ.

“Tôi là một phần trong đó.” người phụ nữ thừa nhận, ánh mắt đầy bất lực. “Tôi từng làm việc với họ, nhưng tôi đã từ bỏ. Tỉnh Nam là người đầu tiên mà tôi biết sẽ không chịu khuất phục.”

Khi Sa Hạ và Nhã Nghiên cùng nhau lắng nghe những lời của người phụ nữ, họ hiểu rằng họ đang đứng trước một ranh giới rất mong manh giữa cái thiện và cái ác. Họ không còn chỉ đơn thuần là những điều tra viên mà trở thành những chiến binh chống lại cái ác.

“Chúng ta cần phải dừng lại mọi thứ.” Sa Hạ nói. “Nếu điều này thật sự xảy ra, không chỉ Tỉnh Nam mà rất nhiều sinh mạng khác cũng có thể gặp nguy hiểm.”

“Chúng ta có thể ngăn cản nó.” Nhã Nghiên nói, ánh mắt kiên quyết. “Tôi sẽ giúp các cô, và cả trả thù cho Tỉnh Nam...”

"..." Nhưng Chu Tử Du nãy giờ có vẻ im lặng, chỉ duy nhất Sa Hạ mới có thể thấy được Chu Tử Du. Tử Du đâu?

Sa Hạ, Nhã Nghiên và người phụ nữ bắt đầu cùng nhau lập kế hoạch. Họ không chỉ phải tìm ra kẻ đứng sau cái chết của Tỉnh Nam, mà còn phải bảo vệ những nạn nhân tiềm tàng khác trong mạng lưới buôn bán nội tạng này. Họ quyết định thu thập bằng chứng và tìm kiếm những người có thể giúp họ. Hiện tại bọn họ đang vừa đi vừa nói chuyện.

“Chúng ta cần phải đưa điều này ra ánh sáng." Sa Hạ nói với quyết tâm trong giọng nói. “Chúng ta sẽ không để cho họ tiếp tục những hành động tội ác này.”

"Còn Tỉnh Nam thì sao?" Nhã Nghiên liếc nhìn sang Sa Hạ, mặc dù vẫn là ánh mắt lạnh lùng nhưng cái nhìn đang ẩn chứa sự đau thương mà Sa Hạ không thể cảm nhận hết. Người phụ nữ lạ lên tiếng. "Các cô có biết Chu Tử Du không?"

Sa Hạ phút chốc im lặng, nàng ấy đột ngột dừng lại. Nhã Nghiên thì nghiêng đầu nhẹ, cô ta khẽ cau mày một chút và lắc đầu.

"Không biết thì càng tốt..." Người phụ nữ lạ cười nhếch mép nhẹ.

"Chu Tử Du? Cô biết cô ấy à?" Câu hỏi gợi lên cho Sa Hạ một cảm giác tò mò.

"Cô ấy là một người chết trẻ, vẫn chưa tìm được xác." Người phụ nữ khá bí ẩn, nhưng cô ấy đã đi mất khiến cho Sa Hạ muốn hỏi thêm về Chu Tử Du nhưng không thể. Nàng ta thở dài, nhìn xung quanh toàn là cây cối, chỉ có một vài ngôi nhà đã tắt hết đèn để chìm vào bầu trời đêm im ắng không một chút động đậy.

Nhã Nghiên vừa đi vừa khoanh tay ngay trước ngực, cô ta đang cảm thấy lồng ngực đang đau nhức dữ dội.

"Danh Tỉnh Nam chắc chắn sẽ không tha thứ cho tôi." Lâm Nhã Nghiên lẩm bẩm, nhưng cô ta quên mất Sa Hạ đang ở bên cạnh, vừa di chuyển vừa đồng bộ bước đi cùng với nàng ta. Rõ ràng mối quan hệ của Tỉnh Nam và Nhã Nghiên có một chút kì quặc và khó hiểu?

Sa Hạ khẽ cau mày, giọng đầy tò mò. "Cô có vẻ thân thiết với Danh pháp y?"

Nhã Nghiên có tật giật mình, cô ta quay sang nhìn Sa Hạ với gương mặt đầy tức giận. "Không hề, tôi không quen biết cô ta." Nhã Nghiên chối bỏ, nhưng lồng ngực vẫn có cảm giác đau đớn. "Tôi với cô ta... Cũng có nói chuyện vài lần, tôi ấn tượng tốt với cô ta vì cô ta khá lãnh đạm. Tôi không thể ngờ cô ta lại... Ừ."

Nhã Nghiên cắn răng, cô ta đang chối bỏ cảm giác hiện tại. Nhã Nghiên dừng chân, cô ta nhìn chằm chằm vào Sa Hạ. "Tôi nghĩ tôi không còn nhiều lời với cô nữa, Thấu trưởng. Tôi mong cô sẽ điều tra được tội phạm đã sát hại Danh pháp y." Nhã Nghiên giọng đều đều, cảm xúc không hơn cũng không kém. "Tôi về."

Nhã Nghiên dứt câu thì cô ta bỏ đi như chưa từng gặp mặt, còn Sa Hạ vẫn đứng ngay ngã tư đường sau khi ra khỏi khu hoang vắng kia. Còn Chu Tử Du thì sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top