Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1

"...

Với tất cả các lý do trên, tự hào là đội ủng hộ!"

Phú Thắng đập mạnh tay xuống bàn, cùng lúc với tiếng chuông báo 6 phút. Tim cậu như hẫng lại một nhịp, khóe miệng vô thức hé ra nhằm hít thở chút không khí sau 8 phút như muốn nín thở của cậu. Tiếng hô của chủ tọa văng vẳng bên tai:

"Cảm ơn lượt nói thứ nhất đến từ lượt ủng hộ, bây giờ, tôi xin mời người nói thứ nhất của đội phản đối lên bắt đầu bài nói của mình"

Phải mất nửa phút sau, cậu mới hoàn hồn lại, từ từ lui về sau chiếc bàn của đội mình. Mắt cậu vẫn căng tròn, tim cậu vẫn như đang hẫng lại, lần đầu tiên trong cuộc đời, cậu thấy căng thẳng đến như vậy.

---

Phải nói lại một chút, hiện tại, Phú Thắng vừa thực hiện xong bài nói của mình cho trận chung kết của giải tranh biện trung học lớn nhất toàn quốc. Bản thân Thắng là một tranh biện viên trẻ, hiện tại mới học lớp 9, dù vậy, năng lực của cậu vẫn luôn được nhận xét là vượt trội và đã ẵm về cho trường của mình rất nhiều giải thưởng và huy chương. Thực ra từ đầu, Phú Thắng vốn không thích tranh biện, nhưng rồi dần dần được định hướng ( đa phần là do sự ép buộc của mẫu hậu :> ), Thắng bắt đầu bước chân vào con đường tranh biện.

---

Vừa ngồi xuống ghế, mắt Phú Thắng đã láo liên nhìn xuống hàng ghế khán giả để tìm bóng dáng của một người. Chợt, Thắng bất giác mìm cười khi bắt gặp ánh mắt của Khoa đang dõi thẳng lên hướng mình. Phải, Khoa là người quan trọng nhất đối với cậu, có thể gọi là người yêu, ít nhất với Thắng là như vậy. Trái tim Thắng lúc này đã bình ổn trở lại, nhưng tâm trí và ánh mắt của cậu đang dán chặt vào chiếc má lúm đang cười rạng rỡ của Khoa

Chợt, tiếng nói của chủ toạn như làm gián đoạn dòng suy nghĩ ấy của Thắng

" Xin hỏi người nói thứ nhất của đội phản đối đâu ạ? Nếu trong vòng 2 phút nữa mà bạn không có mặt để thực hiện phần nói của mình thì đội phản đối sẽ bị truất quyền thi đấu!"

Tiếng xì xào dưới khán đài càng ngày càng to hơn, càng khiến Thắng thấy phấn khích khi cơ hội chiến thắng một cách dễ dàng của cậu đang hiện ra ngay trước mắt. Ở phía đội phản đối, sự lo lắng đang dần dần tràn ngập trong mắt 2 thành viên còn lại cùng với từng tiếng tíc tắc của chiếc đồng hồ đếm ngược.

"Rầm!!"

Tiếng cửa mở mạnh khiến sự ồn ào bị ngắt quãng, đứng giữa cánh cửa là một cậu trai với mái tóc gọn gàng, khuôn mặt không quá tuyệt đẹp nhưng dễ nhìn, sáng lạng, với bổ vest đen tuyền cùng chiếc áo sơ mi có phần hơi nhăn ở hai bên cổ. Cậu gấp rút chạy thẳng lên khán đài, tiện tay vớ lấy đống giấy đã ghi sẵn phản biện từ đồng đội, chống tay lên bục nói và thở dốc:

" Em là Nhã Phong, người nói thứ nhất của đội phản đối, thật lòng xin lỗi vị sự chậm trễ của em. Bài nói của em sẽ bắt đầu trong 3,2,1....

Khuôn mặt của ai cũng đã giãn ra phần nào, riêng chỉ có Thắng là đang nhăn nhó khi nhìn thấy cơ hội chiến thắng của mình đang dần dần tuột mất với từng lời phản biện đầy sắc bén và đanh thép từ Nhã Phong

...

Sau 1 tiếng đầy căng thẳng, đã đến lúc kết quả được công bố.

Mc lúc này vội vàng cầm phong bì thư chứa kết quả của ban giám kháo lên sân khấu:

"Và đội thi sẽ vô địch Giải Tranh Biện Trung Học toàn quốc 2023 là... "

Trái tim của Thắng một lần nữa đã nghẹn lại, cậu không ngừng cầu nguyện và cầu nguyện, mắt nhắm nghiền như đang đón chờ một bản án tử hình

" THPT WESTLINKS! "

Lúc ấy, trái tim Thắng như đã ngừng đập. Không thể nào, cậu không thể nào tin rằng... Mình đã thua cuộc. Chân cậu như khụy xuống, ngã bệt xuống sân khấu.

Đảo mắt qua bên cạnh, cậu thấy Nhã Phong đang nhếch môi cười nhạt với đồng đội của mình, rồi thoắt cái đã đứng trước mặt cậu, giơ tay ra tỏ ý kéo cậu lên. Thắng lúc này còn đang rất sốc, vô thức nắm lấy tay Nhã Phong. Đó cũng chính là lần đầu tiên cậu gặp hắn, nhưng chắc chắn không phải là lần cuối cùng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top