Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 66

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


    Park Chae trở về nhà , căn nhà bây giờ chỉ còn mình ông. Ông đến tủ mở chai rượu vang ra uống. Nhưng rượu vào sầu càng thêm sầu. Ông bỏ ly rượu xuống, nhẹ nhàng bước chân lên lầu. Mở cửa phòng Park Jiyeon ra, căn phòng chỉ có màu trắng. Ông nhớ hai chị em có chung sở thích trang trí phòng thế này. Ông ngồi xuống giường nhìn đến xung quanh.



Trên bàn rất ngăn nấp, Park Jiyeon là người rất có quy tắc. Park Chae nhìn kệ sách ,có một tấm hình ló một góc ra ngoài. Ông lấy mở ra xem trong đó có hai bức hình.



Một bức là Park Hyomin lúc còn là sinh viên đại học. Có lẽ Park Jiyeon đã lén chụp, Park Chae lật tấm hình lên xem thì thấy dòng chữ.


" Bao giờ chị mới quay đầu nhìn lại em. Bao giờ chị mới nhận ra sự tồn tại của em. Min Min".



Thì ra con gái ông đã yêu Park Hyomin từ rất lâu. Con gái ông đã phải đau khổ thế nào mới có được nàng. Ông không biết gì hết, ông vô tình tổn thương cô.


Nhìn tấm hình thứ hai, là bức ảnh gia đình chụp chung. Lúc đó Park Jiyeon mới 6 tuổi còn Park Hana 16 tuổi. Bức ảnh là tiệc mừng sinh nhật Park Jiyeon , trong bức ảnh cô cười rất hồn nhiên. Park Chae lật bức hình lại , nước mắt ông cũng rơi theo.




" Yeonie yêu cha nhất, ước gì gia đình mình lúc nào cũng vui thế này".



Ông sai , sai thật rồi ông đã phá hủy cả gia đình này. Ông đã quên mất một thứ gọi là tình cảm, chỉ vì hai chữ danh dự.


Ông đã từng đấu tranh giành lấy tình yêu của mình. Ông đã từng háo hức, trong chờ ngày con mình ra đời. Niềm vui lần đầu tiên khi biết mình làm cha. Khi Hana nhi ra đời ông đã vui sướng biết bao. Cho đến khi vợ ông mất vì sinh khó, ông đã suy sụp đến mức nào. Nhưng ông đã đứng lên vì hai đứa con gái bé bỏng. Ông nhất định phải lo cho chúng, phải yêu thương chúng luôn cả tình thương của vợ. Ông đã từng nói sẽ bảo vệ cả hai , sẽ không để ai tổn thương.


Vậy mà giờ ông đã làm gì, đi giúp người ta đẩy con mình vào chỗ chết. Thay vì bảo vệ , ông lại đi gây thương tổn cho con mình.


"Park Chae ngươi là kẻ thất bại, ngay cả con mình cũng không bảo vệ được".


Ông khóc , khóc thật nhiều giờ đều di nhất ,ông muốn làm là gặp Yeonie . Muốn nói xin lỗi cô muốn ôm cô vào lòng. 

    Chiếc Audi màu đen dừng lại, Park Chae bước nhanh xuống xe. Ông phất tay cho tài xế về, một mình ông bước đi trên con đường nhỏ dần. Từ quản gia không đi theo Park Chae, tạm thời Từ quản gia đảm nhiệmPark thị.




Nhìn con đường hẹp dần, những ký ức cứ tràn về trong ông. Nơi đây là con đường ông vẫn thường cõng Yeonie. Ông nhớ có một lần Park Jiyeon bị sốt cao ,mà trạm tế cách nhà khoảng gần mười cây số. Bất chấp trời nắng, ông cõng Yeonie trên lưng cố gắng chạy đi. Nhìn con gái mặt đỏ lên , thầm trí mơ hồ gọi cha, ông càng có nghị lực vượt qua.



Yeonie cùng Hân nhi rất thích ngắm hoa Oải Hương, nhìn cánh đồng nở rộ sắc tím lòng ông thật bình thản. Trước nhà ông cũng có trồng loài hoa này, do lúc nhỏ Yeonie nghịch phá hái trộm của người ta.



Nhìn ngôi nhà nhỏ được bao bộc bởi rất nhiều hoa, không ngờ lại phát triển đến mức này. Park Chae lặng lẽ bước vào, ông nhìn thấy Park Jiyeon đang ngồi trên xích đu.



Đôi mắt cô u buồn nhìn về một khoảng hư không. Park Chae nhớ chiếc xích đu này chính tay ông đã làm cho cô. Ngày nào cũng thế, cô hay ngồi trên xích đu chờ ông đi làm về. Khi thấy ông thì sẽ mừng rỡ chạy đến ôm lấy ông.



"Yeonie".



Park Jiyeon giật mình nghiêng đầu nhìn, là cha, cô sợ cha đến bắt cô về. Park Jiyeon nhanh chóng xoay người định chạy đi.



"Yeonie cha xin lỗi". Park Chae nói trong nghẹn ngào. Ruốt cuộc ông đã làm gì để con gái thấy mình phải bỏ chạy.




Park Jiyeon đứng lại, cô nghi hoặc nhìn cha mình. Park Chae cảm thấy chua xót không thôi, con gái mình lại sợ mình đến thế.




"Yeonie cha sai rồi, cha làm sai tất cả cha xin lỗi con". Nói xong nước mắt ông nhanh rơi xuống. Người đàn ông cứng rắn chỉ di nhất rơi lệ vì người mình yêu thương.




"Cha". Park Jiyeon chạy đến bổ nhào vào lòng ông. "Cha , cha , cha ơi".



Tiếng kêu nỉ non như xé nát cõi lòng ông. Park Chae ôm chặt lấy cô, ôm thật chặt món quà quý giá của đời mình.




Park Jiyeon khóc thật nhiều, cuối cùng cha cô đã trở lại. Người cha lúc nào cũng bảo vệ cô, không để cô bị ai ăn hiếp.



Park Hanna lau đi những giọt nước mắt, bà dựa vào cánh cửa nhìn hai người. Park Hyomin ở sau lưng bà, nước mắt cũng đã sớm ướt mi.




" Yeonie em làm được rồi".



Tiểu Tịnh ôm bé Youngmimi từ ngoài chạy vào. Nhìn Park Jiyeon khóc , rồi nhìn người đàn ông kia. Tiểu Tịnh đột nhiên giận dữ , cô bé bỏ bé Youngmimi xuống chạy đến đánh lên người Park Chae.



"Không cho bắt nạt Yeon a di".




Park Chae nhìn đôi bàn tay bé nhỏ đang đánh mình. Nhìn gương mặt giận dữ của cô bé, trái tim ông như thắt lại.



Hana nhi!!!



Park Jiyeon gạt đi nước mắt, nắm lấy bàn tay đang bảo vệ mình. Cô vẫn nhớ lúc nhỏ, Hana tỷ đã dũng cảm bảo vệ mình như thế.



"Tiểu Tịnh con đừng đánh, người này là ông nội của con". Park Jiyeon mỉm cười nhìn cô bé.




"Ông nội". Tiểu Tịnh ánh mắt trở nên ướt át. Cô bé có ông nội , thì cô bé có nhiều người thân đến thế.



"Đứa trẻ này là con gái Hana nhi". Park Chae khẽ run.



"Dạ". Park Jiyeon nhẹ nhàng trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top