Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

trivia, underneath this meteor shower

Mình định là không upload em bé lên Wattpad nữa nhưng đọc lại lại nghĩ thôi em cũng chẳng sợ lắm cái việc bị auto copy. Dù sao chắc cũng không nhiều người đọc em bé nữa.

• up in the clouds

Em nghĩa là 'đầu óc trên mây', hoặc là mình đang chỉ nơi những điều ước của Taehyung trong đây nằm tại.

Mình viết Taehyung là một người thích ước, còn Seokjin lại là một người không ước gì cả. Mặc dù mình không tả kĩ, nhưng khi viết mình nghĩ Seokjin là kiểu sống 'thực' như những lời anh ấy hay nói mà Taehyung từng nghe.

Điều ước hay cầu nguyện là những thứ nằm ở vùng 'tưởng tượng', và người ta chỉ ước khi người ta thấy thiếu. Mình nghĩ người hay ước ao vì có quá nhiều thứ họ không làm được: ước có một đôi giày mới, ước được qua môn, ước gặp được người và vân vân. Nếu nói thật, mình không tin trên đời này không có ai từng ước cả. Thế nên mình nói Seokjin trong truyện là người không ước, thì hoá ra anh mới là người vô thực hơn Taehyung.

Mình viết ở đây vì muốn có thể viết nốt câu chuyện này, vì khía cạnh đó của Seokjin mình chưa kể tới nhiều. Lúc viết, mình cứ thấy khó khó như thế nào, vì mình không tin là có người không ước bao giờ, hoặc mình không hiểu có điều gì khiến họ không ao ước. Seokjin trong đây cũng không có vẻ gì là trải qua biến cố đặc biệt để ghét việc ước mơ, lại vẫn rất nhiệt tình đối với Taehyung là một người thích mơ mộng nữa. Mặc dù viết Seokjin ở đây khó, nhưng mà lại cũng rất vui.

Cơ mà mình viết Taehyung thì rất dễ. Mình hầu như là kể về mình hồi trước, hay cảm giác nếu mình bỏ qua một cái máy bay để ước không xúi quẩy nữa thì mình sẽ xong đời. Lúc nào cũng ước, lúc nào cũng nghe tiếng máy bay. Viết Taehyung cũng rất là vui, kiểu như mình kể truyện song song với một người bạn hiểu cảm giác của mình, lại được nghe thêm những điều mà mình muốn nghe nữa, cho nên hoàn thành cũng nhanh và cũng ít vướng mắc nữa.


Thật ra ban đầu mọi người rủ nhau đi ngắm sao băng, thế mà cuối cùng lại thành ra ngủ quên hết như thế này. Nếu là mình thì khi tỉnh dậy sẽ thấy có chút tiếc nhưng mà cái cảm giác ấm cúng cũng không phải lúc nào cũng có được nên mình có lẽ cũng sẽ chỉ lắc đầu cười trừ rồi bỏ qua thôi. Có lẽ là cảm giác hạnh phúc so với lúc ngắm sao băng cũng không hơn kém bao nhiêu nếu mỗi người thấy họ nhận được cảm giác gì thay cho cảm giác của mục đích ban đầu.

Thỉnh thoảng đích đến sẽ thay đổi, nhưng rồi chúng mình cũng sẽ học cách chấp nhận chúng sớm thôi. Mà học cách chấp nhận cũng đâu phải cái gì nghiệt ngã trớ trêu đâu nhỉ.


Lâu lắm rồi mới được ai khen nữa. Ngư bảo thích đoạn đầu in nghiêng và nó còn liên kết với đoạn sau đó, thêm cả việc so sánh lạ lạ nhưng mà hay, lại cả cách Yoongi hay Hoseok ước cũng vẽ được phần nào tính cách họ ; – ;. Mặc dù truyện mình viết vẫn như một bát khoai nghiền thôi, nhưng mà mình vui ; – ;.


Mình không chắc có thể viết tiếp phần tiếp theo không, nhưng thật ra mình vẫn muốn viết thêm về Seokjin của em bé này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top