Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Zenitsu! Mấy nay em đã ở đâu?!"

Khụ khụ.

"Tôi ở đâu, anh hỏi làm gì?"

Anh im lặng nhìn bóng người bước đến gần anh. Bầu không khí trở nên nồng nặc.

"Tôi ở đây...để làm rõ mọi chuyện"

Makio đã ở ngay cầu thang, mặt cô trở nên hốt hoảng chạy vào phòng Hinatsuru.

"Hi...Hinatsuru! Zen...Zenitsu cậu...cậu ta...đang ở—"

"Tôi ở ngay bên cạnh cô"

Cậu nhỏ nhẹ nói vào tai cô. Da gà cô nổi lên hết cả, lo lắng quay lại nhìn cậu.

"Zen...Zenitsu?!"

Cậu cười nhạt.

"Suma, chị không cần trốn đâu"

Cũng dễ hiểu thôi, hơi thở của Sấm Sét có thể nghe được những tiếng động dù cho nó có nhỏ, xa đến mức nào.

"Tch!"

Cô đi đến trong sự rung sợ.

Cô ngồi bên cạnh Hinatsuru, Makio cũng nhảy đến đó ngồi. Đương nhiên, vì cô rất sợ Zenitsu.

"Mọi người đã đủ rồi nhỉ? Bắt đầu làm rõ"

Không khí căng thẳng. Tuy bảo rằng bắt đầu làm rõ nhưng chẳng ai nói năng gì.

Zenitsu thở phào.

"Tôi bắt đầu trước.

Theo những sự việc được đồn trong bảy ngày nay, tất cả đều là sai sự thật. Tôi đã nghe việc Suma cúi đầu và giải thích sự việc nhưng không thành, điều đó cũng dễ hiểu vì không có chứng cứ trong lời nói của cô ấy. Và tôi chính là người giải thích mọi việc.

Vào bảy ngày trước, Suma đúng thực sự là say thật. Đến buổi tối, ít nhất cũng đã đỡ hơn nhiều. Không! Nhưng đằng này cô ấy lại vô thức đi đến trỏ con dao vào người tôi.

Lùi lại, một ngày trước. Tôi đã nghe được cuộc trò chuyện của ba cô gái ở trong bếp. Hinatsuru lợi dụng việc Suma thường bị say để lập nên kế hoạch giết tôi. Đúng không, Hi-na-tsu-ru?"

"Cậu đang bịa đặt! Tôi không hề làm những việc đó!"

Cả ba đều cắn môi, tỏ vẻ khó chịu. Uzui khá ngạc nhiên, tại sao cậu lại nói một cách tự nhiên, không hề giống bịa đặt chút nào.

"Tôi sẽ giải thích vì sao lại có máu ở đấy! Nhìn đi"

Cậu đưa bàn tay cho ba cô gái xem, một vết thương lớn được để lại trên bàn tay nhỏ bé.

"Suma cố đâm vào bụng tôi, chính bàn tay này đã chặn con dao ấy. Tôi mất kha khá nhiều máu và phải ở Điệp Phủ.

Theo lời Shinobu nói thì trên con dao ấy có độc gây tê liệt, tôi phải mất đến bốn-năm ngày mới có thể di chuyển được. Nếu không được chữa trị sớm thì tôi đã nằm dưới mồ rồi"

"Vô căn cứ! Chúng tôi chẳng ai lại làm như thế!"

"Ngươi đừng ngụy biện nữa!"

"Tôi? Ngụy biện? Vô căn cứ? Các người nghĩ tôi ngụy biện, vô căn cứ? Đúng! Tôi đã quá tin người rồi! Tôi sắp phát điên vì các người đấy!

Mấy người có biết tôi khổ sở đến thế nào không?

Mấy người trãi qua những thứ các người đã làm lên người tôi chưa?! Treo dao trước cửa phòng, thả rắn vào trong chăn, ăn đồ chưa chín, ăn cả sâu bọ, bị xé nát quần lẫn áo, vứt kiếm vào lò lửa, nhấn chìm tôi đến sắp chết và còn cả lên kế hoạch đâm tôi nữa! Các người không có lương tâm sao!"

"Ngươi...đừng nói nữa... Ta không hề làm như thế...TA CHỈ MONG NGƯƠI CHẾT ĐI CHO RỒI!"

Hinatsuru chạy đến ôm cổ Zenitsu, đưa dao kề cổ cậu.

"Ngươi còn có thể làm gì được nhỉ?"

"Hinatsuru, chị giỏi lắm, đâm vào cổ cậu ta đi!"

Phụt.

Tiếng cười khúc khích vang lên từ người Zenitsu.

"Cô nghĩ...cô làm gì được tôi?"

Trong một cái chớp mắt, cậu đã biến mất khỏi vòng tay của cô.

"Haha... Quá khinh người"

Cô ngơ ngác nhìn cậu.

"Ngươi!"

"Tôi đã làm rõ mọi chuyện xong rồi, còn lại giao cho anh đấy, U-zu-i!"

-----------------
Huhu mấy nay mị làm biếng quá nên hong ra chap sorry mọi người nha.

Cảm ơn mọi người đã đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top