Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Zenitsu rời đi. Chẳng ai nói câu nào.

Uzui kéo cửa bật mạnh ra, thở dài.

"Tôi không thể tin tưởng các em được nữa rồi..."

Câu nói như một con dao đâm thẳng vào tim ba người.

Lại một lần nữa anh mất lòng tin vào ba cô nàng. Sự đau buồn, ghen ghét, hận thù nỗi dậy trong ba cô gái chỉ vì một người con trai của chồng mình dẫn về?

Hinatsuru vươn tay bắt lấy Uzui, cô ôm anh từ phía sau. Hai dòng lệ tuông xuống, cắn chặt môi; cô dụi đầu vào tấm lưng to lớn của anh.

"Em xin lỗi...em xin lỗi...em xin lỗi! Em không cố ý...!"

Suma và Makio - cả hai cũng tuông xuống những dòng lệ. Hai cô chạy đến ôm Uzui.

"Chúng em xin lỗi Ngài...! Vì Ngài... chúng em mới làm như thế!"

Uzui cắn môi.

"Bao nhiêu lần rồi...? Các em đã hại Zenitsu bao nhiêu lần rồi...?!"

"Không phải như thế! Anh không thấy cách hành xử của Zenitsu rất lạ sao! Chắc chắn cậu ta có âm mưu giết hại chúng em và Ngài nên chúng em mới làm như vậy! Tại sao Ngài không hiểu chúng em?"

Anh không thốt nên lời, im lặng vẫn là thượng sách.

"Ngài không biết đâu! Chúng em từng bị Zenitsu tấn công, cậu ta muốn giết chúng em! Ánh mắt của cậu ta rất đáng sợ, chúng em làm như vậy đều có chủ đích hết ạ!"

"Đúng vậy! Chúng em từng bị Zenitsu hãm hại, chúng em làm vậy để bảo vệ Ngài! Chúng em hi sinh tất cả vì Ngài! Làm ơn, Ngài đừng nghe lời của tên Zenitsu đấy! Xin Ngài!!!"

Anh tức giận. Đẩy ba cô gái lùi về phía sau, đi thật nhanh ra khỏi phòng.

Không! Zenitsu không bao giờ làm như thế... Tôi hiểu em ấy, chúng tôi đã làm việc cùng nhau một thời gian. Nhớ lại những ngày tháng ở Phố Đèn Đỏ nơi tôi đã bắt em, Tanjirou và Inosuke cải trang thành nữ và bán chúng em vào từng nhà. Tay nghề trang điểm của tôi không được đẹp nhưng dù em có trang điểm hay không... tôi vẫn thấy em thực sự rất đẹp. Em có tính nhút nhát sợ hãi nhưng em vẫn đứng lên chiến đấu với lũ quỷ.

Tôi không thể quên được khoảng khắc ấy, lúc đó tôi đã nảy lên một tình cảm nho nhỏ với em. Em hay khóc, tôi biết. Em hay cầu xin những cô gái đẹp cưới mình và muốn sống một cuộc sống bình thường, tôi biết. Em cũng rất có khiếu hài hước, tôi cũng biết.

Nhưng bây giờ trước mắt tôi không phải là Zenitsu ngày ấy. Em của bây giờ trầm tính, ít nói, mạnh mẽ, thường tỏ ra nguy hiểm nhưng sâu bên trong đó vẫn còn có một chút gì đó của Zenitsu ngày ấy.

Do tôi, người đã mang em về, làm cho em tổn thương biết bao nhiêu lần, làm cho em cảm thấy sợ hãi, làm cho em mệt mỏi và người làm thay đổi em Zenitsu.

Tôi thực sự có lỗi với em... tôi không biết mình đã sai từ lúc nào. Có lẽ tôi ngu ngốc hơi tôi tưởng nhiều...

Nếu tôi nhận ra sớm hơn... thì em đã không phải nhận đau khổ. Và em có một cuộc sống tốt hơn bây giờ. Chắc nếu tôi không tới, em sẽ được người khác cứu, sau đó em sẽ mang ơn họ. Rồi họ gả con gái cho em, em sẽ có một cuộc sống tốt hơn đấy!

Tôi thật hèn hạ phải không---

"U-zu-i! Tôi sẽ đánh chết ông!"

Một người con trai từ trên nóc bật xuống đẩy mạnh hai chân vào đầu anh, làm anh ngã ra phía sau.

"Ai cho ông suy nghĩ mấy thứ vớ vẫn đó hả!?"

"Zen...? Zenitsu?! Em sao lại ở đây?!"

"Tôi ở đâu chẳng được! Đây là việc của ông hả?!"

Zenitsu hôn lên cánh môi nhợt nhạt kia. Uzui được một pha bất ngờ.

"Tôi sẽ không cho ông suy nghĩ mấy thứ đó đâu, Tên-Thần-Lễ-Hội-Đáng-Ghét!"

"Em...? Em biết tôi nghĩ gì sao?!"

"Đúng! Nhờ một trợ thủ đắc lực của tôi, Huyết Quỷ Thuật. Tôi lấy được từ mấy tên Quỷ tôi bắt được đó!"

Zenitsu nhìn mặt Uzui, mặt tự nhiên chuyển màu thành đỏ hoe.

"Tên khốn này! Tôi sẽ bâm ông ra thành trăm mảnh!!!"

Trong suy nghĩ của Uzui: Cởi áo rồi hai tay đặt lên mông nè, rồi ôm, cắn từ cổ rồi duy chuyển xuống ngực rồi tới...! Rồi ấy ấy.

Stop here! Me còn lứa tuổi học sinh!

Anh cười nhẹ, đặt môi hôn lên trán của cậu.

"Tôi yêu em, Zenitsu!"

--------------------------
Ayo~~ sắp hết truyện rồi bà con ei :(( vài chap nữa là kết thúc rồi.

Nhưng hong sao! Toi sẽ viết thêm Ngoại Truyện nữa nên đừng lo =))

Cảm ơn đã đọc truyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top