Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thính thứ 5: Quay lại. ( có H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Rầm" Kanroji đạp cửa xông vào phòng hiệu trưởng.
-Ôi đờ mờ. Kanroji à, làm tao hú hồn muốn rớt cái l*n dậy đó. ( phải tốn tiền thay cửa mới rồi haizz).
-Cho tôi xin nghỉ một tháng đi ông già..
-Ừa, tùy mày thôi, nhớ đền tiền sửa cửa cho tao, không tao đốt nhà mày quẩy Fire, dìa diaaa.
-Biết rồi.
Kanroji bước ra khỏi phòng, Douma tiếp tục quẩy nhạc.
-BlackPink in your area!!
-🤦‍♀️. Hết nói nổi ông già...


Kanroji bước chân xuống khỏi xe riêng, đứng trước cửa một quán cà phê nhỏ.
-Chắc chắn là chỗ của Zenitsu.
Kanroji mở cửa bước vào trong, tiếng chuông gió va chạm với cửa vang lên "Leng kengg". Lập tức một cậu trai với mái tóc vàng như màu nắng bước ra, nở nụ cười:
-Chào quý kh.... Zenitsu đang nói thì dừng lại khi nhận ra người đứng trước mặt mình.
-Ủa Kanroji, cậu sao lại ở đây?
-Tớ đến thăm cậu...
-Thăm tớ làm gì... Zenitsu hỏi, tay bưng tách ly vào trong.
-Ngồi xuống nói chuyện đi... Zenitsu vỗ vỗ ghế.
-Tay cậu sao vậy? Kanroji hỏi khi thấy vết thương trên tay Zenitsu.
-À, tớ không cẩn thận bị xước vật nhọn thôi.
-Nhìn không giống lắm.... Sao lại sâu thế được? Kanroji nhìn sơ qua cánh tay Zenitsu, có rất nhiều vết trầy chưa lành, nặng nhất là vết ở cổ tay... Không cẩn thận có thể động đến động mạch và gân, vô cùng nguy hiểm.
-Tớ có một thỉnh cầu...
-Cậu giúp tớ nhiều rồi, cậu muốn gì cứ nói, tớ sẽ chấp nhận... Trừ việc quay lại nơi đó..
-Xin cậu đấy... Tớ sẽ bảo vệ cậu mà...
-Thật sự không được....
-Thôi được rồi, chuyến này tớ cũng đi tận 1 tháng, cậu có thể suy nghĩ... Tiện thể dẫn tớ đi xem chỗ này luôn nha.
-Để tớ đem hành lí lên phòng cho. Nhà tớ còn trống phòng của anh tớ hồi xưa, giờ ổng đi làm xa rồi.
Kanroji quyết tâm lần này phải thuyết phục Zenitsu trở về bên Uzui.


Thấm thoát cũng đã 2 tuần Kanroji ở đây. Cô học được rất nhiều thứ, lại còn được làm Katsudon với Zenitsu. Làm cơm cuộn và sushi, đi ra vườn hái trái cây. Thật ra ở đây nhiều thú vui hơn ở thành phố. Kanroji cảm thấy bị ngột ngạt và chán nản. Ở đây, ngày ngày ngửi mùi lúa quê, lại được làm nhiều thứ vui vẻ. Kanroji sẽ ghi lại.


Mới đó mà 1 tháng trôi qua rồi. Sau 1 tháng mà ngày nào cũng nghe Kanroji thuyết giáo thì cậu quyết định sẽ từ giã mẹ theo Kanroji về Tokyo.


-Đến rồi nè, Zenitsu... Zenitsuuuu!!
Kanroji gọi con người đang ngủ chảy ke trên xe của cô.
-T...tới rồi hả. Zenitsu giật mình tỉnh lại, ngơ ngác nhìn Kanroji.
-Vào trong đi, phòng cậu vẫn như cũ... Kanroji kéo Zenitsu vào trong biệt thự, vừa vào đến cửa thì gặp ngay Kanao. Cô ta đang định đi đâu đó.
-Cút ra một chút... Kanroji đẩy cô ta sang một bên, kéo Zenitsu vào nhà.
Trong căn nhà khắp nơi đều là tài liệu, chai rượu, vỏ bia vương vãi khắp nơi.
-Uzui vừa đi dạy vừa quản lí công ty nên bận rộn lắm, cậu đừng quan tâm, xếp đồ lên phòng đi.
-Ừm, tớ biết rồi.

Zenitsu bước trên tầng hai, hướng về căn phòng ở cuối dãy. Vừa mở cửa ra, bên trong vô cùng bừa bộn, khắp nơi đều là đồ con gái, trên bàn lúc trước để hoa của Zenitsu giờ toàn là nước hoa, phấn, son. Kanroji đúng lúc qua xem cậu thế nào thì thấy cảnh tượng trước mặt.
-Ủa, rõ ràng là phòng vẫn còn nguyên mà?
-Thôi, dọn phòng khác cho tớ đi.
-Không được, hoa văn, sàn, giường trong phòng là thiết kế riêng cho cậu. Tớ đoán trong thời gian đi, Uzui dọn cho cô ta ở chứ gì, haizz. Kanroji đau đầu, gọi quản gia xếp phòng cho Zenitsu ở.
-Thôi tớ lên trường gặp ông hiệu trưởng đã, cậu làm gì làm đi nhé.
-Ừm....
Do khá chán nên cậu ra sau vườn của biệt thự hóng mát. Ngồi trên xích đu, tay vân vê vài đóa hồng xung quanh.

Lúc này đã bắt đầu chiều tối, sắc trời là một màu đỏ, vài vầng mây lươn lự trên bầu trời, hôm nay có hoàng hôn.

"Tối rồi mọi người mau xuống ăn" Tiếng bác quản gia gọi.

Zenitsu bước vào bếp với tâm trạng không mấy vui vẻ, cậu lại trở về đây, nơi anh từng quan tâm chăm sóc cậu. Nhưng người anh yêu không phải cậu. Tim Zenitsu chợt nhói lên, cậu cắn răng, nén đau trong lòng tiếp tục nở nụ cười với mọi người.

- Uzui không về à bác? Kanroji hỏi.
-Nghe bảo tối nay về muộn...
-Vâng...
Một đoạn đối thoại ngắn ngủi. Ăn xong phòng ai nấy về, không ai nói với ai câu nào.

-Khuya tầm 12h đêm-
Uzui mở cửa đi vào nhà, hôm nay anh rất mệt liền nằm bịch xuống chả biết trời đất gì. Zenitsu bị mất ngủ, dậy rửa tay trong phòng tắm thì nghe tiếng động. Cậu nhanh nhảu ra ngoài thì thấy Uzui nằm trên sofa ngủ.

-Vào phòng đi, nằm đây lạnh lắm... Zenitsu kéo Uzui ngồi dậy, cố dìu anh lên phòng.

Zenitsu vừa đặt anh yên vị trên giường định rời đi thì bị lực tay kéo lại, ép xuống giường.
-Anh làm gì v.... Ưm.... Zenitsu chưa kịp nói thì bị chặn bởi một nụ hôn. Ra sức cắn mút 2 cánh môi hồng hào. Lưỡi Uzui di chuyển qua từng ngóc ngách trong khoang miệng Zenitsu, càng quét, lấy hết dưỡng khí của cậu. Lưỡi cậu bị cuốn lấy bởi anh, hai người dây dưa không đứt. Sau khoảng 4p, Zenitsu vỗ vỗ vào lưng nhưng anh không buông ra, cậu dùng hai tay đẩy mãi anh mới buông tha cho cậu. Zenitsu mở miệng hớp khí, cậu thở hổn hển, mặt thì đỏ lên. Nó dần như là kích thích Uzui. Anh giật bung hàng nút áo của Zenitsu, di lưỡi từ yết hầu xuống xương quai xanh rồi cắn mút nó. Tay Uzui không yên phận mà trêu ghẹo hai nhũ hoa hồng hồng đang cương lên thấy rõ. Anh cũng dùng miệng để chăm sóc bên còn lại. Vài tiếng "Ưm... Hah...." bật ra khỏi miệng Zenitsu. Uzui càng mút mạnh hơn, tay kia véo nhũ hoa sưng đỏ như muốn kéo phăng nó ra. Zenitsu đau đớn rên rỉ, cậu cầu xin anh dừng lại nhưng anh không hề quan tâm, cậu cũng bất lực để anh hành hạ. Chơi chán cặp nhũ, Uzui rê lưỡi từ trên khuôn ngực xuống bụng, rồi xuống hạ thể đang dựng đứng của Zenitsu. Cậu ngượng chín mặt, muốn dùng tay che lại nhưng tay đã bị anh xích lại bằng còng rồi ( sextoy á ). Anh di lưỡi xung quanh đầu khấc làm cậu run nhẹ, dịch nhầy liên tục chảy ra khỏi lỗ nhỏ. Uzui dùng miệng chăm sóc cậu nhỏ của Zenitsu, tay kia thì chăm sóc hai hòn bi phía dưới. Đến khi Zenitsu run rẩy định bắn ra thì lỗ nhỏ bị Uzui chặn lại. Anh dùng một sợi ruy băng cột cậu nhỏ lại, không cho bắn. Zenitsu khó chịu sắp khóc tới nơi, nhỏ giọng cầu xin.
-Cho ... Em bắn.. Hah...~
Uzui không trả lời, nâng một chân cậu lên. Hậu huyệt đỏ hồng làm Uzui thích thú. Không bôi trơn đâm một ngón tay vào. Phía sau bị xâm nhập đột ngột, cậu đau đến đổ mồ hôi lạnh, cắn răng chịu đựng đau đớn mà anh mang lại. Uzui tăng ngón tay lên 2 3 ngón. Dịch nhầy tiết ra làm anh dễ di chuyển hơn. Uzui rút ngón tay ra. Kéo khóa quần xuống, côn thịt to trướng bật ra khỏi quần. Anh đặt nó trước cửa huyệt.

-A... Không được, nó lớn quá.... Không vào được đ....A!! Zenitsu chưa nói hết câu thì Uzui đâm thẳng vào. Bên dưới đau đớn như bị xé ra, Zenitsu nức nở, hai hàng nước mắt chảy dài, cầu xin anh rút ra. Uzui bắt đầu động, đâm vào một lần nữa. Vách thịt non mềm bao bọc xung quanh hạ thể nóng bỏng của anh, máu từ bên trong chảy ra làm anh di chuyển dễ hơn. Lập tức, máu Uzui sôi lên di chuyển như dã thú, ra sức trừu sáp bên trong cậu. Zenitsu chỉ rên lên đau đớn.
-A.. Đau quá... Uzui... Ah...rút ra...đi.... Đau ah...
Zenitsu khóc sướt mướt, nước mắt đầm đìa khuôn mặt cậu. Anh không quan tâm tiếp tục làm đến khi muốn bắn, rút dây ruy băng trên "cậu bé" của Zenitsu, cậu rên lên rồi bắn lên bụng mình. Uzui cũng gầm nhẹ rồi bắn hết vào trong. Tinh dịch ấm nóng tràn vào bên trong Zenitsu, cậu mệt mỏi ngã xuống giường. Tinh dịch thi nhau chảy xuống, ướt cả gra giường. Sau cuộc hoan ái, Uzui khoác áo đứng dậy đi về phòng cũ của Zenitsu ( tức là phòng hiện tại của Kanao ) ngủ.
Zenitsu khổ sở ôm bụng còn đau vào phòng vệ sinh, tẩy rửa sạch sẽ. Nhìn cậu trong gương đi. Trên người đầy dấu hôn, cổ còn có vết răng, tiểu huyệt thì chảy máu, hai nhũ hoa sưng đỏ. Phải khó khăn lắm Zenitsu mới "trúc" được hết số tinh ra khỏi người. Cậu cười chua xót. "Tôi chỉ là đồ chơi của anh thôi... Ha.. Haha" . Zenitsu thay đồ khác rồi quay về phòng như chưa có gì xảy ra. Thiếp đi, ngay lúc này, cậu ước rằng mình chưa từng gặp người đàn ông đó, chưa từng yêu anh thì bây giờ cậu đâu khổ như vậy.  


Hết =3. H tui viết ko hay đâu hô hô, mong mấy thím đọc với dáng vẻ bình thường, đừng chỉ trích tui. Moa moa, thương ❤😆



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#uzuizen