Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

II.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Warning : Có các cảnh miêu tả quan hệ xác thịt trần trụi ; Rimming (Kích thích tình dục hậu môn bằng miệng)

— — —

"Chúng ta chỉ có thể đầy lùi được lịch luyện tập xuống một ngày, hoặc may mắn là hai, nếu họ chịu đối xử tốt với chúng ta," Seungyoun giải thích, cởi bỏ lớp áo ngoài mà không hề ngại ngùng. Ánh mắt đầy tán dương của Yohan lướt dọc theo bờ vai rộng của gã, nhưng nó cũng chẳng thể lộ liễu bằng những tiếng rên rỉ vụn vỡ thoát ra từ môi Wooseok lúc này. "Việc chúng ta cần làm bây giờ là thay phiên làm tình với cậu ấy cho đến khi mọi chuyện kết thúc."

"Đó thực sự là điều mà ta nên làm trong hoàn cảnh này ư?" Yohan hỏi. Hắn có tin tưởng vào kinh nghiệm của Seungyoun đấy, nhưng sự e ngại thể hiện rõ trên cái nhướn lông mày lúc này đã vô tình phần nào phản pháo lại hắn.

"Nó không lành mạnh, hiển nhiên rồi. Nhưng chúng ta không thực sự còn lựa chọn nào khác. Nếu chúng ta đưa cậu ấy đến bệnh viện..." Seungyoun nhỏ tiếng dần, cho phép Wooseok sờ loạn trên người mình trong lúc gã nhìn về phía Yohan và giải thích, để chừa cho em khoảng không gian hẹp vừa đủ để em có thể tự mình tìm cách trèo lên đùi gã ngồi. "Chúng ta... đơn giản là chúng ta không thể làm thế. Vậy nên lựa chọn tốt nhất chúng ta có bây giờ là giúp cậu ấy nhanh nhất có thể. Làm càng xong sớm thì càng tốt, anh đoán vậy."

Yohan gật đầu, thả Wooseok ra khi thấy em cố rướn người về phía đùi của Seungyoun thay vì ngả vào lòng hắn như vừa nãy.

"Bọn tớ sẽ chăm sóc cho cậu thật cẩn thận," Seungyoun hứa, cúi đầu hôn xuống cần cổ của Wooseok. Em nghiêng đầu sang một bên để gã có thể tiếp cận tốt hơn không chút do dự, thậm chí còn không thèm bày ra vẻ mặt cau có hay khó chịu như thường ngày. Khuôn mặt Wooseok chỉ ngập tràn sự hưởng thụ khi Seungyoun nhấn nhá những vết cắn đỏ ửng trên cổ em.

"Tớ tin cậu," Wooseok thở hắt ra một hơi dài thỏa mãn.

Vì cả hai người kia đều đã gần như khỏa thân hoàn toàn, Yohan cũng tự cởi bỏ quần áo của mình để gia nhập với họ. Hắn không vạm vỡ như Seungyoun, nhưng hắn thích nghĩ rằng mình cũng khá to lớn khi đem ra so sánh với khung người nhỏ bé của Wooseok. Với Seungyoun ngồi ngay đó chiều chuộng rải những nụ hôn bươm bướm lên cần cổ của Wooseok, Yohan không chắc rằng em sẽ thực sự để mắt tới sự hiện diện của hắn lúc này.

Việc Wooseok bị cuốn hút bởi Seungyoun hơn là hoàn toàn thuận theo sinh học tự nhiên — gã mạnh mẽ, quyết đoán và cũng thách thức sự chinh phục của Wooseok nhiều hơn; nhưng rồi trái tim của Yohan lại một lần nữa ngập trong sự mềm mại ngọt ngào khi Wooseok vẫn nhoài hẳn người về phía sau và chui tọt vào vòng tay hắn khi hắn tiến lại gần. Hắn chưa bao giờ được chứng kiến một Wooseok ngoan ngoãn và nghe lời đến vậy, để mặc cho chiếc lưỡi hư hỏng của Yohan cuốn lấy lưỡi mình, ưm ửm rên rỉ khi Yohan mút và rồi cắn lấy môi dưới của em với một tiếng pop nhẹ.

"Chết tiệt, hyung," Yohan nói, cố lấy lại nhịp thở đứt quãng của mình khi họ tách rời nhau. Đó là một cảm giác khá kì lạ, không phải theo chiều hướng xấu, nhưng Yohan vẫn thấy bản thân bị choáng ngợp trước nhịp điệu nhanh chóng và những xúc cảm mới mẻ mà tất cả những việc này đem lại.

Seungyoun bật cười, "Anh đồng ý. Tớ ước rằng cậu có thể ngửi thấy những gì bọn tớ đang ngửi thấy lúc này, mèo con à. Cậu có mùi như thể cậu chỉ đang chờ để được làm tình ngay và luôn thôi ấy."

Đã có những thời điểm mà bản tính Alpha của Yohan cảm thấy bất lực khi hắn lại dễ dàng chấp nhận đầu hàng đến thế xung quanh Seungyoun. Nhưng Seungyoun là tất cả những gì mà Yohan mong muốn hắn sẽ trở thành (và không trở thành) dưới tư cách là một Alpha; luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác nhưng vẫn là một điểm tựa vững chãi cho tất cả mọi người, vốn hiểu biết đủ sâu rộng để có thể đưa ra những lời khuyên hữu ích cho cả nhóm, và ngay tại lúc này, chỉ với vài bước dạo đầu gã đã có thể làm cho Wooseok tiết đầy dâm dịch lên khắp đùi trong của mình. Những phần còn lại trong đại não của Yohan không còn suy nghĩ được về bất kì thứ gì nữa ngoại trừ sự nóng bỏng gào xé tâm can khi ngắm nhìn hai người họ bên cạnh nhau.

"Đó là bởi vì tớ đang chờ đợi mà," Wooseok thở ra một hơi thiếu kiên nhẫn. Em tự mình di chuyển hông lên và xuống trên bắp đùi Seungyoun, nhưng Yohan có thể thấy được việc đó khiến em không thỏa mãn tới mức nào. "Cả hai người đều không hiểu được đâu, tớ—" Wooseok bối rối tìm một từ thích hợp. "Tớ chỉ cần cậu, hoặc một ai đó, một thứ gì đó bên trong tớ lúc này." Em nghẹn giọng nức nở, cố gắng né tránh việc nhìn thẳng vào mắt Seungyoun. Thường thì Wooseok không phải dạng người sẽ nói ra những ham muốn của mình một cách thực sự cởi mở.

Yohan tiến tới giữ lấy em từ phía sau, không hề nhận ra cho đến tận lúc này rằng tay hắn vẫn còn đang run lên bần bật, hắn cẩn thận cởi bỏ lớp quần con của Wooseok xuống. Seungyoun không nói gì cả, chỉ im lặng để Yohan kéo lớp vải mềm dính ra khỏi người Wooseok cho đến khi hắn có thể ném nó ra phía bên kia phòng. Cả Seungyoun lẫn Yohan đều hít vào một hơi lạnh khi làn da của em hoàn toàn trần trụi hiện ra trước mắt họ.

Cái lỗ nhỏ của Wooseok đỏ tấy lên, dọc từ phần mông xuống bắp đùi em được phủ đầy bởi dâm dịch, hậu quả của việc em tự ý đi chuyển trên đùi Seungyoun lúc nãy. Trong lòng Yohan trào lên thôi thúc mãnh liệt muốn được liếm láp sạch sẽ hết chúng, để cho chiếc lưỡi của mình quấy quả sâu bên trong em và tìm ra xem liệu Wooseok sẽ có mùi vị gì khác so với thường ngày khi em đang trong kì động dục hay không.

Wooseok không thể chỉ ra chính xác điều gì đang diễn ra trong tâm trí hắn nãy giờ, nhưng cái cách mà đôi đồng tử của Yohan giãn ra trước cảnh tượng này cũng đủ để cho em nhìn thấu được phần nào suy nghĩ của hắn. "Làm ơn đi," em thì thầm.

Yohan liếm môi mình và nhìn về phía Seungyoun để tìm kiếm sự chấp thuận. Seungyoun chỉ nhếch môi cười. Yohan không thể nói rõ được điệu cười ấy là dành cho hắn hay Wooseok, nhưng nó cũng đủ để tiếp thêm sự tự tin cho Yohan thực hiện điều mà hắn muốn.

"Nâng người anh lên nào," Yohan nói, vỗ lên mông Wooseok. Wooseok ngoan ngoãn làm theo chỉ định, nâng hông mình lên và giữ thăng bằng bằng cách đặt hai tay và đầu gối chống xuống đệm, phần trên của cơ thể em vẫn dựa lên người Seungyoun. Một giọt dâm dịch chảy xuống từ cái lỗ nhỏ của Wooseok như đang lên tiếng mời gọi Yohan này, làm ơn hãy mau đến nếm thử anh ấy đi nào. Càng tiến lại gần, tâm trí của Yohan càng lúc càng trống rỗng hơn, hắn không thể giữ mình tập trung vào bất kì thứ gì khác ngoài cơ thể mềm mại của Wooseok trước mắt.

Hắn giữ lấy hai bên đùi của Wooseok và chôn mình vào bên trong. Mùi hương là thứ ập tới đầu tiên, kể cả khi hắn tưởng mình đã quen thuộc hơn với thứ mùi dày đặc khác thường trong phòng này rồi. Hương vị của Wooseok khiến hắn choáng ngợp, chúng quẩn quanh rồi bất ngờ đánh ập vào trong đại não hắn, kích thích phần ý thức đang dần ngủ quên của hắn với một mệnh lệnh duy nhất mau tiến tới và chiếm lấy anh ấy đi. Seungyoun nói đúng; Wooseok có hương vị y hệt như thứ mùi kích tình của sex vậy, như thể toàn bộ cơ thể của em đang cầu xin để được lấp đầy bằng cách cố gắng lôi kéo và đánh thức mọi giác quan nguyên thủy nhất của Yohan. Hắn không chắc lắm về Seungyoun, nhưng hắn nghĩ sự dụ dỗ này đã thành công áp đảo hắn.

"Cậu sẽ ổn thôi," Seungyoun trấn an Wooseok. Yohan ước rằng mình có thể nhìn thấy khuôn mặt em lúc này. Wooseok sẽ trông kích thích tới mức nào đây khi em vừa được miệng Yohan chăm sóc cho cái lỗ nhỏ bên dưới lẫn được Seungyoun rải vài nụ hôn chiều chuộng phía trên cơ chứ. "Yohannie sẽ chăm sóc cho cậu thật cẩn thận. Phải không, Yohan?"

Chà, vậy thì hắn càng không thể nào từ chối khi cả hai người bọn họ đều đang chờ đợi hắn làm điều này rồi. Hắn nhấn nhá lưỡi mình lên nếp nhăn rìa ngoài và chậm rãi thưởng thức nó theo những cách khác nhau khiến toàn bộ cơ thể Wooseok phải run lên trong thỏa mãn.

Lỗ nhỏ của em được nới lỏng hơn so với bình thường. Yohan không gặp phải sự kháng cự nào trong quá trình hắn ấn lưỡi mình vào sâu bên trong hơn, liếm sạch chỗ dâm dịch nhiều nhất có thể. Chúng không có vị gì đặc biệt ngoài cảm giác sung sướng ghim sâu vào trong từng tế bào não của Yohan, khiến hắn chìm đắm tới mức hắn gần như đã quên mất cách sử dụng lưỡi mình trong một vài khoảng khắc.

Wooseok cố gắng ẩy người về phía sau nhiều hơn, nhưng vị trí này không cho em quá nhiều lựa chọn, và thực chất thì em cũng không thừa nhiều năng lượng đến thế để có thể tự mình di chuyển. Yohan siết chặt lấy mông em, móng tay ghim sâu vào trong từng tấc da thịt với mong muốn Wooseok sẽ bị đánh lạc hướng khỏi bất kì loại đau đớn hay khó chịu nào mà em đang phải trải qua lúc này. Nếu những gì mà Wooseok cảm thấy lúc này thoải mái dù chỉ bằng phân nửa mùi hương em đang tiết ra thôi, thì Yohan nghĩ mình đang làm điều đúng đắn.

Yohan liếm và cắn bất kì chỗ nào hắn có thể với tới và để lại những dấu răng cũng như nước bọt của mình. Việc này tưởng như sẽ không bao giờ kết thúc vậy, dâm dịch vẫn tiếp tục chảy ra ngày càng nhiều và nhiều hơn, rơi lên cả mặt Yohan lẫn đùi Wooseok. Hắn luồn một tay vào trong đùi Wooseok, ngón tay bấu víu lấy lớp da mềm mại của em. Dâm dịch chảy tràn vào tận sâu bên trong. Đùi của Wooseok cứ liên tục căng lên và lại thả lỏng đi khi bàn tay to lớn của Yohan lướt qua tầng tầng lớp lớp da thịt nhẵn nhụi.

"Tận hưởng xúc cảm thoải mái khi được lưỡi Yohan chăm sóc tận tình bên trong mình như thế chứ? Cậu nên cảm thấy may mắn đi vì em ấy đúng là một đứa trẻ biết nghe lời." Hơi thở của Seungyoun chờn vờn bên viền tai em. Wooseok hẳn đã gật đầu, bởi Seungyoun vừa ừm hửm một tiếng ngoan lắm đầy hài lòng. Yohan cố gắng giữ mình thật tập trung, nhưng giờ đây khi hắn biết được rằng Wooseok đang cảm thấy thoải mái, rằng Seungyoun tự hào về những gì hắn làm, tự dưng tâm trí hắn lại mờ đi trong sự kích thích. Yohan nghĩ hắn không tài nào giữ kiểm soát được cái lưỡi hư hỏng của mình nữa rồi, cũng phần nào tương tự như Wooseok; nhưng thay vì không thể nói thành lời một cách tử tế, hắn thấy bản thân mình giống như muốn nuốt trọn Wooseok vào trong bụng hơn. Hắn cứ tiếp tục tiến vào sâu và sâu hơn nữa, gần như không hề nhận ra cơ thể Wooseok đang run rẩy kịch liệt đến mức nào, cắn và liếm lỗ nhỏ của Wooseok với tốc độ nhanh và mạnh tới mức một phần tinh dịch của em bắn cả lên tay hắn.

"Yohan," Wooseok chỉ biết nức nở kêu tên hắn. Yohan nghển mặt thở hổn hển khi Seungyoun nắm lấy tóc hắn và kéo ngược đầu hắn về phía sau. Hắn cố vùng mình để thoát khỏi gọng kìm của Seungyoun và chỉ bình tĩnh lại khi môi gã trai dán gần bên tai hắn.

"Em làm tốt lắm," Seungyoun nói, gần như là thì thầm. "Nhìn xem em đã làm cậu ấy hạnh phúc như thế nào kìa."

Wooseok vẫn bất lực thoát ra mấy tiếng rên rỉ nhỏ, nhưng em đã không còn đủ sức lực để làm bất cứ điều gì khác ngoài việc nằm yên đó nữa rồi. Vệt hồng nhạt lúc đầu chỉ vương nhẹ trên má nay đã lan chuyển xuống toàn bộ cơ thể đỏ ửng của em, và dương vật em thì ngập ngụa trong đống tinh dịch của chính bản thân mình. Yohan không biết liệu Wooseok có đang thực sự cảm thấy hạnh phúc hay không, nhưng em chắc chắn trông vô cùng thoả mãn. Đó không phải là một dạng biểu cảm mà Yohan thường xuyên được diện kiến ở Wooseok.

Một bàn tay thô ráp bỗng từ đâu quấn quanh cự vật của Yohan, khiến hắn bất ngờ thở hắt ra một hơi đầy kích động, không kìm được mà run rẩy nhắm nghiền mắt mình lại. Seungyoun chậm rãi dùng tay vuốt lên dương vật của hắn, nhưng thực chất thì Yohan cũng không cần quá nhiều sự động chạm từ phía gã để dương vật hắn cương lên hoàn toàn một cách đau đớn. Hắn vặn người, muốn tiến gần hơn về phía Wooseok và Seungyoun cùng một lúc, nhưng Seungyoun đã kịp thời giữ hắn lại bằng cách quấn một tay mình quanh hông hắn.

"Chúng ta không thể trêu trọc cậu ấy quá lâu được. Nếu cậu ấy đã tận hưởng cái lưỡi của em như thế, hãy thử tưởng tượng xem việc được thực sự cắm hẳn vào bên trong cậu ấy sẽ đem lại cảm giác sung sướng tới mức nào đây?" Gã ấn tay lên đỉnh đầu cự vật của Yohan và siết nhẹ, cả Yohan và Wooseok đồng thời rên rỉ vì những lý do khác nhau.

"Nó đau lắm," Wooseok thều thào. Có vẻ như em muốn tự chạm vào và an ủi chính mình, nhưng lại đồng thời bị lún quá sâu vào cảnh tượng của Seungyoun và Yohan trước mắt.

"Vậy thì em còn chần chừ gì nữa," Seungyoun nói, cuối cùng cũng thả lại tự do cho Yohan.

cont.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top