Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

IV.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Yohan ngu ngốc nghĩ rằng cuối cùng thì hắn cũng có thời gian để lấy lại nhịp thở bình thường, nhưng có một điều hắn không lường trước được là Seungyoun đã lập tức quay hông Wooseok lại ngay vài giây sau đó và đẩy em nằm sấp xuống cơ thể đau nhức của Yohan. Wooseok trợn tròn mắt ngạc nhiên và rồi lập tức nhắm nghiền chúng lại, run rẩy giấu mặt mình đằng sau bộ ngực để trần của hắn khi Seungyoun thúc mạnh vào người em từ phía sau.

"Hai người thật quá con mẹ nó quyến rũ khi ở cạnh nhau," Seungyoun giữ chặt lấy phần thân dưới của Wooseok. "Yohan đã làm cho cậu thỏa mãn đến vậy mà cậu vẫn cảm thấy chưa đủ sao, hmm? Cậu cũng muốn tớ bắn vào trong cậu nữa chứ, mèo con?"

Một vài giọt nước mắt đã thực sự chảy ra từ khoé mi đỏ ửng của Wooseok và rơi xuống ngực Yohan. Seungyoun đang làm tình với em mạnh hơn so với Yohan rất nhiều, toàn bộ chiếc giường đều rung lên dữ dội mỗi lần Seungyoun thúc hông mình về phía trước. Phần đùi của Wooseok liên tục chà xát lên dương vật Yohan, hắn cố đẩy em sang một bên một khoảng vừa đủ để bản thân không bị kích động và lấn áp quá mức. Nhưng Wooseok lại không hề di chuyển dù chỉ là một phân nào, ngược lại, em càng bám chặt lấy người Yohan hơn và rấm rứt bật ra những tiếng khóc nghèn nghẹn, nức nở.

"Cậu với bộ dạng như thế này thực sự điên đảo hơn rất nhiều. Không phải cái thói đáp trả gay gắt như bình thường, chỉ để yên cho bọn tớ cho cậu chính xác những gì cậu mong muốn." Seungyoun nắm lấy tóc Wooseok, kéo đầu em lên cao vừa đủ để em có thể chạm mắt với Yohan. Wooseok đang đỏ mặt, bằng cách nào đó cả khuôn mặt em còn chuyển sang một màu đỏ chói mắt và rực rỡ hơn dù đã liên tục làm tình trong hơn một giờ đồng hồ rồi. "Xin lỗi, tớ nhầm, phải là những gì cậu luôn khao khát chứ." Seungyoun sửa lại, bật cười và luồn những ngón tay của gã qua mái tóc rối của em. "Tớ vẫn có thể cảm nhận được phần tinh dịch còn sót lại của Yohan bên trong cậu," gã gầm gừ.

Wooseok bật khóc, lại tiếp tục quay trở về với việc lầm bầm một chuỗi những mớ hỗn độn bao gồm tên của Seungyoun, chết tiệtlàm ơn đi. Yohan cảm giác như chính mình cũng đang là người bị trực tiếp ảnh hưởng ở đây, với Wooseok liên tục cọ xát lên dương vật của hắn, và Seungyoun thì ngồi chễm chệ phía trên cả hai người. Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng mỗi nhịp đâm của Seungyoun vào trong cơ thể búp bê của Wooseok, rồi theo đó cũng sẽ khiến Yohan bị xô khỏi giường một tí, hắn đã phải cố hết sức để có thể kìm nén tiếng rên rỉ của mình. Không có lý do gì hắn sẽ cương cứng trở lại chỉ bởi vì hắn có thể cảm nhận được rõ ràng sức nặng của Seungyoun khi gã thúc từng nhịp mạnh vào trong Wooseok, người vẫn đang cố chấp bám dính trên cơ thể mình.

"Cậu cũng muốn tớ bắn hết vào bên trong cậu luôn chứ, Wooseok? Cậu muốn tớ lấp đầy cái mông nhỏ tham lam này của cậu với nhiều tinh dịch hơn nữa không?" Gã vỗ mạnh một cái lên mông Wooseok, khiến cơ thể em giật mình phản ứng lại, em liên tục gật đầu rồi lại lắc đầu nguầy nguậy trong cùng một lúc. "Đừng lo lắng, mèo con của tớ. Tớ sẽ cho cậu tất cả những gì cậu hằng mong muốn." Yohan chưa từng được chứng kiến một Seungyoun với tròng mắt tối sầm và đục ngầu đi trong dục vọng như thế.

Yohan cương cứng trở lại ngay tại thời điểm Seungyoun bắn vào trong Wooseok, mặc dù đây có thể coi là một trải nghiệm lên đỉnh vừa sung sướng và đau đớn. Wooseok chỉ thực sự bình tĩnh lại hơn một khi Seungyoun đã bắn hết vào trong em; có quá nhiều tinh dịch trong cái lỗ nhỏ của em tới mức nó tràn hẳn cả ra ngoài, kể cả khi kết của Seungyoun đã được hình thành và bịt kín nó lại phần nào.

Yohan không thật sự hồi tưởng lại được cảm giác hắn đã phải trải qua khi không bị kiệt sức hoàn toàn và mê man ngất xỉu đi sau mớ hỗn độn này. Hắn đỡ lấy cơ thể Wooseok khi Seungyoun cuối cùng cũng rút dương vật của mình ra, bỏ lại một mớ những tinh dịch và dâm dịch trộn lẫn còn sót lại trên giường.

"Quay lại đi mà," Wooseok lầm bầm, nhưng mí mắt em giờ đây đã trĩu nặng và cũng lời nói của em cũng không còn sót lại bao nhiêu trọng lượng. Em ngả đầu lên ngực Yohan, không thèm di chuyển đi đâu nữa và cứ thế ôm chặt lấy người hắn. Yohan lúng túng vỗ lưng em, không quen với việc mình mới là kẻ đi an ủi Wooseok chứ không phải theo chiều ngược lại. Wooseok ậm ừ vài tiếng thoải mãn và ghì chặt lấy người hắn hơn.

"Mọi chuyện chắc hẳn là sẽ ổn thỏa cho tới lúc này, ít nhất là cho đến khi Seungwoo hyung thức dậy," Seungyoun khàn giọng nói. "Mẹ kiếp, anh mệt quá."

Gã gục xuống bên cạnh Yohan, nằm sấp mặt xuống đệm và vòng một cánh tay qua lưng Wooseok. Cũng tương tự như Yohan, dù cảm thấy như mình vừa bị vắt kiệt hết sức lực, gã không chắc liệu mình có thể thiếp đi sau khi vừa phải trải qua một chuỗi các sự việc này không. Wooseok không vướng phải vấn đề này như bọn họ, em chìm vào giấc ngủ ngon lành chỉ sau một vài phút ngắn ngủi.

"Chúng ta còn phải làm điều này bao nhiêu lần nữa? Bởi vì em nghĩ em vừa mới chết đi sống lại một vài lần." Yohan thì thầm, cẩn thận để không đánh thức Wooseok dậy.

"Em hỏi thế vì em đang cảm thấy sợ hãi hay là mong chờ đấy?" Seungyoun bật cười. "Anh không nghĩ là có Alpha nào có thể đánh dấu một Omega đang trong kì động dục, kể cả họ có cố đến mấy đi chăng nữa. Đặc biệt là khi cậu ấy sẽ phải ở trong tình trạng này cả ngày. Mong rằng những người kia sẽ sớm tỉnh dậy." Gã nhẹ nhàng vỗ về Wooseok, và em thì rất hài lòng rên ư ử đáp lại gã.

"Ý em là— em cũng muốn giúp mà, nhưng, anh biết đấy. Cậu nhỏ của em khá là đau nhức rồi. Em nghĩ là em cần thêm một tiếng nữa để dưỡng sức." Yohan đỏ bừng mặt.

"Hãy tận hưởng nó khi em còn có thể đi. Sau khi kì động dục này trôi qua, cậu ấy sẽ lại quay trở về làm một kẻ độc tài đi khiển trách em lung tung và giả vờ như chuyện này chưa bao giờ xảy ra đấy."

Wooseok thậm chí còn không ngủ được quá hai mươi phút, em ngay lập tức bật người ngồi thẳng dậy ngay khi thức giấc và lơ mơ dành ra một vài phút để nhận thức xem mình đang ở đâu lúc này. Sau khi hít vào một hơi dài, em cảm thấy làn da mình lại nóng bừng lên một lần nữa và bắt đầu rên rỉ một chuỗi những âm thanh nghèn nghẹn nghe tương tự như các kí tự tên của Yohan.

Cuối cùng thì Yohan lại bị đem ra để cho Wooseok tuỳ ý lộng hành lần nữa vì hắn vốn đã cương cứng sẵn từ trước rồi, nhưng dù sao hắn cũng cảm thấy khá biết ơn vì Seungyoun vừa giúp hắn phần nào áp chế cái tôi cao ngạo của một Alpha qua mẩu trò chuyện vài phút trước đó. Wooseok ngồi trên dương vật của Yohan và thở ra một hơi dài đầy thoả mãn khi hắn lấp đầy em một lần nữa, dù đương nhiên là không thể nhiều bằng đợt trước.

Sau khi trải qua một khoảng thời gian dài tựa mấy năm trời nhưng thực chất mới chỉ một vài giờ đồng hồ, hắn bắt đầu nghe thấy tiếng lũ trẻ nháo loạn khi bị đưa ra khỏi phòng mình. Chúng lèm bèm phàn nàn về việc tại sao chúng lại bị đuổi ra khỏi chính căn phòng của chúng, nhưng những tiếng kêu thất thanh "Chúa ơi, ngoài này có mùi gì gớm thật đấy!" của Minhee cũng phần nào chứng tỏ chúng không thực sự buồn đến thế về việc được thoát ra khỏi tầng lầu này.

Cả Seungyoun lẫn Yohan đều bị đẩy ra ngoài ngay sau khi Seungwoo bước vào để chăm sóc cho Wooseok thay cho họ. Yohan đoán rằng anh ấy chắc phải đang làm tình với Wooseok dữ dội tới mức giường bọn họ cứ liên tục tạo ra những tiếng rung bần bật và tưởng chừng như sắp gãy tới nơi như vậy; nhưng ngay sau khi cả hai có cơ hội được đi tắm rửa sạch sẽ và nhận lấy ly cà phê nóng hổi từ tay Hangyul, Yohan thấy Seungwoo bước ra ngoài bàn ăn với bộ dạng điềm tĩnh và không khác gì lắm so với bình thường cả.

"Em ấy đang ngủ," Seungwoo giải thích, ngồi xuống gia nhập với bọn họ. "Chắc cũng không được lâu đâu, nhưng anh đã cho em ấy uống mấy viên thuốc giảm đau rồi, nên mong rằng em ấy sẽ trông có tinh thần hơn khi thức dậy."

"Đó cũng là một cách để diễn tả," Seungyoun giữ im lặng, rồi lại bật cười. "Ý anh là cậu ấy sẽ trông giống mình của thường ngày hơn chứ gì."

"Em ấy vẫn còn còn hơi lơ đãng khi anh giúp em ấy dọn rửa. Em ấy lảm nhảm mấy câu kiểu 'Tại sao không ai muốn làm tình với em trong cùng một lúc vậy?'" Seungwoo cố gắng nhại lại giọng điệu mệt mỏi pha chút tức giận của Wooseok. "Anh đã bảo em ấy đó là cái giá phải trả để đổi lại việc được làm tình luân phiên với bốn dương vật to bự của bọn mình." (lol mình xin lỗi các em bé chưa đủ tuổi 🤦🏻‍♀️)

Cả Hangyul lẫn Seungyoun đều bật cười ha hả. Yohan cũng mỉm cười — hắn thực lòng mong Wooseok sẽ cảm thấy tốt hơn một khi em tỉnh dậy. Dù chỉ là một xíu thôi cũng được. Hắn không muốn tưởng tượng về việc Seungwoo vừa phải dành hơn nửa giờ đồng hồ qua dỗ dành Wooseok đi ngủ để bảo vệ cho chính sức khỏe của em. Được phép làm tình với một Wooseok đang trong kì động dục cũng không hẳn là một cuộc trao đổi tồi tệ, nhưng Yohan sẽ vui vẻ chấp nhận bớt đi một vòng làm tình nữa để đổi lấy một Wooseok khỏe mạnh và thoải mái.

"Anh mong rằng bọn mình có thể giúp cho kì động dục của em ấy trôi qua nhanh hơn. Thật lòng thì anh không biết liệu việc đó có thực sự khả thi hay không. Nhưng điều tối thiểu nhất chúng ta có thể làm bây giờ là cố gắng hết hức có thể." Seungwoo ngẩng mặt lên và mỉm cười với bọn họ, đôi mắt hiền của anh ánh lên dưới lớp mái dài. "Cảm ơn hai đứa vì đã chăm sóc tử tế cho em ấy. Hangyul sẽ là người tiếp quản em ấy tiếp theo. Hai đứa nên đi ngủ luôn đi cho đến khi Hangyul xong việc."

"Em là người tiếp theo á?" Hangyul hỏi. Seungwoo chỉ bật cười nhìn cậu.

Yohan giấu đi vệt hồng phớt đang lan dài trên má mình đằng sau cốc cà phê nghi ngút khói. "Um, em chỉ làm theo những gì Seungyoun hyung chỉ bảo thôi. Nhưng dù sao cũng cảm ơn vì đã khen em."

"Kì thực thì các quá trình cũng không khác nhiều lắm so với bình thường mà." Nụ cười của Yohan lặn mất hoàn toàn và hắn nghịch ngợm chọc một tay lên người Seungyoun. Mạnh hết sức có thể. "Này nhá!"

"Chỉ là em rất vui khi có thể giúp được gì đó," Yohan nói thật lòng.


Hắn vẫn cần phải thực hiện thêm một số vòng làm tình nữa — hoặc đúng hơn, tất cả bọn họ đều thế, bởi vì hoá ra việc cố gắng làm giảm bớt đi tác động của kì động dục trên người Omega trong vòng hai mươi tư tiếng đồng hồ là một nhiệm vụ khá mệt mỏi và tốn sức. Yohan chưa từng được chứng kiến một ai có thể chứa được nhiều tinh dịch đến thế, không kể đến những lần tất cả bọn họ đều tạo kết trong em nữa; và đến gần cuối ngày, tất cả những gì hắn muốn làm chỉ là tặng cho em một cái ôm thật chặt vì lúc này em trông đã mệt mỏi và nhếch nhác lắm rồi.

Khi Wooseok cuối cùng, cuối cùng cũng thiếp đi lâu hơn một tiếng đồng hồ, Seungwoo cho rằng bây giờ hẳn sẽ ổn thôi nếu họ cứ để yên cho em ấy ngủ như thế. Hangyul vấp ngã trên đường ra khỏi phòng và ngay lập tức ngả mình và thiếp đi trên giường Seungyoun. Hai người kia cũng rời đi ngay sau đó.

Nhưng sau cùng thì phòng ngủ của Yohan cũng là nơi tất cả bọn họ đã làm tình cả một ngày dài, nên hắn được giao cho nhiệm vụ ở lại và trông chừng giấc ngủ của Wooseok. Cũng không được bao lâu, vì hắn cũng thiếu ngủ nhiều như Wooseok vậy. Nhưng lâu vừa đủ để hắn có thể chiếm được một vài nụ hôn ngái ngủ của Wooseok khi em chợt tỉnh giấc và lèm bèm càu nhàu chỉ vì Yohan rời khỏi giường để đi vệ sinh.

"Anh đã cảm thấy tốt hơn tí nào chưa?" Yohan nóng lòng hỏi khi hắn phát hiện ra Wooseok đã tỉnh lại. "Anh có muốn uống nước không? Hay thay một cái chăn khác? Thực ra, người anh vốn đã ấm lắm rồi, em có nên đứng dậy bật điều hoà không? Hoặc nếu anh cần thì em có thể đi tìm một trong những người kia—"

"Im đi." Wooseok kéo hắn ngồi xuống và trèo lên người hắn nằm. "Em chỉ cần ôm anh và để yên cho anh ngủ một giấc thật yên là được."

"Được thôi," Yohan ngoan ngoãn trả lời. Điều này thì hắn có thể làm được.

Chỉ một vài phút ngay sau khi Wooseok chìm vào giấc ngủ, Yohan mới dám cẩn thận di chuyển người em một lần nữa để mặt em có thể thoải mái dụi sâu vào cổ hắn. Một phần nhỏ trong Yohan mong rằng việc ngửi mùi hương của hắn có thể khiến Wooseok mơ thấy những giấc mơ đẹp hơn, nghe thì có vẻ khá ngu ngốc đấy; nhưng hơn ai hết, Yohan biết rõ rằng điều ngược lại là chắc chắn đúng với hắn.

end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top