Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

The Last Call

-Jungkook POV-

Mình đang chơi game trên điện thoại thì đột nhiên Seokjin-hyung gọi mình.

"m, chào hyung. Kì lạ quá nhỉ, mấy ba nay anh đâu có gọi cho em, vậy ...vụ gì thế? Có gì không ổn sao?"

"Này Kookie, anh vẫn ổn. Chỉ là anh muốn nói chuyện vi em thôi mà"

"Vậy đó hả, anh cả ngày c đi chơi vi người đó  suốt. Anh ta c dính sát vào anh như thể em chẳng được phép gặp g hay thậm chí chỉ chạy lại nói vi anh một câu 'xin chào'". Làm như hai ta không hề quen vậy."

"Anh biết rồi.. anh xin lỗi vì đã như thế"

"Vậy anh gọi em có việc gì?"

"Anh chỉ muốn nghe giọng cậu bạn thân nhất của mình thôi mà. Em vẫn giận anh đấy à?"

"Không đâu hyung. Chỉ là em cũng nh anh rất nhiều. Em nh cách anh nói chuyện, nh cả nhng trò đùa ông chú của anh na. Nhưng hành động mấy ba nay anh làm em buồn quá tri. Dù sao thì, bây gi anh cũng đang gọi cho em rồi mà nhỉ? Vậy anh và Taehyung thế nào rồi? Không có gì quá đáng xảy ra buộc anh phải nhấc máy gọi cuộc này cho em đấy ch?"

"A-anh va chia tay Taehyung tối nay rồi"

"Khoan-gì cơ? Đã có chuyện gì vậy?"

"*haizz* Tae-Taehyung.. em ấy càng ngày càng tr nên kì lạ hơn kể t khi tụi anh chính thc hẹn hò. Em ấy chiếm hu anh một cách quá đáng. Kiểu như anh thậm chí còn không được phép gặp mặt bạn bè, gia đình mình và cả em luôn. Cái cách em ấy thể hiện tình cảm vi anh thì ngọt ngào và say mê đấy, nhưng chẳng hiểu sao anh vẫn không mấy dễ chịu vi nhng hành động đó. Em ấy lúc nào cũng nắm tay anh thật chặt mỗi lần tụi anh xuống phố, và anh chỉ thấy đau thôi."

"Ồ, em không hề biết là anh ta lại chiếm hu quá thể như vậy đó. Em c tưởng là hai người sẽ chẳng bao gi tách ri khỏi nhau được ấy ch. Vậy anh ta có khóc lóc hay như nào khi bị anh đá thẳng cẳng không?"

"Không. Em ấy chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào anh.. rồi anh bỏ đi. Chỉ vậy thôi"

"Okay.. cũng kì lạ thật. Mà em khá tiếc cho hai người đấy, bi em đã tưởng Taehyung cc kì xng vi anh luôn đi"

"Anh cũng đã nghĩ thế Jungkook, nhưng đó là chuyện của vài tháng trước mất rồi. Tất cả mọi th đều thay đổi sau ngày anh tỏ tình vi Taehyung. Có đôi lúc biểu cảm của em ấy khiến anh phát s."

"Bây gi anh còn ổn ch? Anh đang làm gì thế?"

"Anh cảm thấy vui và.. t do, thật s. Anh chẳng cần phải bận tâm về em ấy na

*cười khúc khích*

Anh đang xem phim và ăn thả ga th kem yêu thích của mình nè"

Mình có thể cảm nhận rằng anh thc s mỉm cười rồi, và mình cũng vui lây, cả an tâm hơn nhiều phần.

"Anh nói vậy thì em mng rồi, hyung. Xem phim vui vẻ anh nhé. Ngày mai chúng ta gặp, okay ch?"

"Tất nhiên rồi. Anh muốn gặp em quá tri luôn"

"Em cũng thế. Jin-hyung ngủ ngon nhé. Yêu anh"

"Chúc ngủ ngon, Kookie. Anh cũng yêu em."

Sau đó, mình cúp điện thoại liền. Mình thc s đã rất vui vì mọi th cuối cùng cũng chịu tr về chỗ cũ rồi. Mình c ng tất cả sẽ ổn thôi và ngày mai hai chúng mình sẽ gặp được nhau, có lẽ cùng đi chơi đó đây như hồi trước na.

Nhưng mình đã nhầm.

Lúc đó mi là 3 gi sáng khi mình nhận được cuộc gọi t Seokjin-hyung.

*ngáp*

"Hyung? Sao thế?"

"Jungkook... m... điều này nghe có vẻ kì lạ thật đấy nhưng Taehyung đang đây.
Em ấy chỉ đng cách có vài mét t sân trước nhà anh."

"...Hyung...

Mi có 3 gi sáng tinh mơ thôi. Anh có chắc đó là anh ta không?"

"Anh cũng không thấy rõ cho lắm. Người dưới đó mặc chiếc hoodie đen và tóc mái cậu ta xoã ra phủ gần hết mắt
...nhưng anh biết chắc đó là em ấy mà.

Ban nãy anh tỉnh dậy tính đi uống ly nước thì nghe có tiếng ai đó táy máy gõ vào mấy chậu cây trước nhà mình, nên anh đã lén lút kéo rèm ngó ra...

anh đang nhìn em ấy đây này.

Có gì đó không ổn, Jungkook à."

ược rồi, anh hãy yên đó, đng đi đâu cả nhé. Em đến ngay đây. Anh đang một mình đó hả?"

", anh nhà một mình. Ba mẹ anh về nhà ông bà rồi"

"Anh đi kiểm tra tất cả các ca phòng và ca sổ quanh nhà xem đã khoá hay chưa? Nh phải gi cuộc gọi vi em, đng có tắt máy Hyung"

"Ca chính chắc chắn đã khoá rồi nhưng anh sẽ đi kiểm tra ca sau ngay đây.
Nhân tiện, anh rất cảm kích s giúp đ của em.
Anh biết nói điều này bây gi có vẻ kì lạ nhưng anh mong-"

"...Jin-hyung? Anh còn đấy ch?"

"Cậu.. cậu ta vẫn đng sân trước..

nhưng mà..

con mẹ nó..

cậu ta đang vẫy tay và cười vi anh kìa."

"Anh ta... vẫy tay vi anh sao?"

"Anh không nhìn rõ được mắt cậu ta nhưng anh chắc chắn là cậu ta đang nhìn chằm chằm vào anh đấy. Anh thấy cả nụ cười ln hình hộp quen thuộc na, nhưng có gì đó khang khác thì phải.

Anh s lắm."

"Jin-hyung, bây gi nghe em, anh phải bình tĩnh lại đã. Em đang ngồi trong xe rồi đây. Hãy để mắt ti anh ta nhưng đng quên khoá ca sau đấy nhé. Anh có thể chạy xuống kiểm tra thật nhanh không?"

"Okay..

anh đang lùi lại về phía sau và mắt vẫn nhìn về hướng cậu ta đây..

anh đang cầm vào nắm đấm ca sau..

và nó khoá rồi.

Nhưng anh cần phải kiểm tra chốt ca kĩ một chút nên bây gi anh sẽ không nhìn cậu ta na."

ược rồi, Hyung. Em đang trên đường ti đây. C gi máy như thế nhé, tất cả sẽ ổn thôi.

...

Hyung?

Anh còn đó không vậy?"

"K..khuôn mặt của cậu ta. Nó ngay trước ca sổ nhà anh"

"C-cái gì đang xảy ra vậy?"

"Anh chỉ va mi ri mắt đi có na phút thôi và gi... khuôn mặt của cậu ta.

Nó đng gần sát ca sổ trước nhà anh rồi..

hai mắt cậu ta to lắm và..

hoàn toàn chỉ một màu đen

...

Cậu ta vẫn đang cười vi anh kìa.

*hc! hc!*

Jungkook, làm ơn cu anh. Anh s lắm."

Hyung, gi em cần anh chạy ngay vào phòng vào chốt khoá trong lại."

"...

Cậu ta c nhìn chằm chằm anh mãi

...

Cậu ta sắp đánh anh rồi."

*bụp* *bụp*

*hét thất thanh*

"Hyung! Chuyện gì đang xảy ra vậy?!"

"Jungkook!

Cậu ta đang đập đầu vào tấm kính ca sổ! Cậu ta tính phá nát nó để vào bên trong..

Cậu ta đang chảy máu kìa...

n-n-nhưng cậu ta vẫn c cười vi anh."

"Jin-hyung! Mau! Chạy ngay vào phòng anh đi!"

"A-anh không thể c động được.. chân anh-"

"Jinnie anh yêu~

*Bụp*

Em nh anh

*Bụp*

*Rắc*

Sao anh lại bỏ em

Anh đã nói rằng anh yêu em cơ

*Bụp*

Mình sinh ra để dành cho nhau mãi mãi anh à

Em yêu anh

*Bụp*

*Rắc*"

Mình đã nghe thấy giọng Taehyung t đầu dây bên kia nhưng nó mỗi lúc một trầm thấp hơn và dần dần chẳng còn giống anh ta chút nào cả. Seokjin-hyung đang khóc. Anh ấy c mãi gào thét vào mặt Taehyung.

"Cút đi!! Cậu đang dọa tôi đó!

Jungkook!

L-làm ơn c-c-cu anh vi..

nhiều máu quá..

ca sổ.. nó sắp v ra rồi!

Mau ti đây đi!"

"Hyung! Em ti rồi! Nhanh! CHẠY ĐI!"



*Xoảng*


"KHÔNG!

KHÔNG!

KHÔNG!

TAEHYUNG! CẬU BIẾN ĐI!

ĐNG CÓ LẠI GẦN TÔI!! C-CU ANH VI!

JUNGKO-"

*hét thất thanh*

*tiếng đồ đạc đổ v*

*hét thất thanh*

"HYUNG! ANH CÒN ĐÓ KHÔNG?!"





*ngân nga*

*cười khúc khích*

Anh là của em, Seokjin à

*ngân nga*



Anh cúp máy. Còn mình vẫn đang ngồi trong xe đầu căng như dây đàn hét vào điện thoại. Sau đó mình lập tc gọi cảnh sát.

Ngay khi mình va đến nơi, Seokjin-hyung đã không còn đó na rồi. Ô ca sổ trước nhà anh bị đập v tan tành, nhng vụn kính nát bét văng đầy gian phòng khách. Có máu. Đồ đạc xung quanh hầu như đều đổ v rách nát hết cả. Mình tiến sâu hơn vào bên trong nhà nhưng vẫn chẳng có dấu tích gì của anh ấy.

Th duy nhất mình tìm được chính là vết rạch sâu đầy máu trên sàn nhà gỗ. Mình đã cố lần thêm nhng dấu vết khác nhưng tất cả nhng gì mình thấy được sau đó chỉ đơn lẻ đúng một chiếc lông vũ màu đen.

Cht rùng mình bi cái lạnh đột ngột chạy qua sống lưng. Suýt chút na là mình đã ộc ra ngay tại đó rồi. Có quá nhiều th tệ hại đã xảy ra đây. Mình bật khóc gào thét thật ln cái tên của Seokjin-hyung. Chỉ hi vọng rằng vết rạch sâu trên sàn nhà nhuốm đỏ không phải t máu của Seokjin.


-----------

Cảm ơn các cậu thật thật thật nhiều vì 200 follows này nhé <3 love yall!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top