Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

( 43 ) Do Dự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Híp mắt hưởng thụ thức ăn ngon lành, Zero đẩy một dĩa nhỏ cho người bên cạnh.

"Ăn chút đi chứ~"

"Mày tới đây để ăn hay gì?"

Akira liếc nhìn cái dĩa thức ăn không biết thứ bao nhiêu của thiếu niên từ đầu buổi tiệc đến giờ.

"Chứ anh nghĩ sâu xa gì chớ..." Ừ thì đi ăn tiệc, không phải hả? Chỉ cần cho cậu ăn là cậu đi hết!

"Ăn và ăn và ăn, riết rồi anh không biết mày là rắn hay là heo nữa!" Lầm bầm lèm bèm, y thành công chọc trúng nỗi đau của cậu.

"Yaaaa!! Không được gọi em là heo!!!"

Vụt lên trước mặt kéo má đối phương, Zero hoàn toàn vứt đi lễ nghi quý tộc sau đầu mà đùa giỡn với anh nhà. Tất nhiên, một màn này lọt vào mắt các Ma cà rồng cùng Thợ săn khiến họ có thêm một nhận thức mới về gia tộc này.

Akira thì đang bên chỗ Kaname nên chỉ có mình Zero với y bên đây. Đừng hỏi vì sao lúc nào một trong hai cũng kè kè bên cậu như vậy, bởi nếu lơ là xí thôi, y chắc chắn thế nào cũng có người kiếm cớ gây sự, nhất là đám quý tộc đang dòm ngó họ nãy giờ. Màn dạo đầu của Akira đã làm chúng thu liễm hơn nhưng cũng tính kế nhiều hơn, y không điên đến mức để nhóc con làm loạn hơn nữa đâu. Y không có ý khinh thường gì thằng nhóc này đâu, chỉ là Zero rất cọc, rất dễ nổi quạu, lỡ có sự cố gì đó mà khiến cậu điên tiết lên giết sạch đám người ở đây, thôi cho y xin, ngăn chặn mọi khả năng có thể xảy ra ngay từ đầu là tốt nhất. Mọi người nhìn Zero ngoan ngoãn với y và Akira thế thôi, chứ nếu đổi là một người lạ nào khác, đảm bảo cậu sẽ bùng lên ngay lập tức mà không cần lý do lý trấu gì hết!!

Đúng lúc đó thì đám đông tự động tách ra một khoảng trống lớn giữ đại sảnh. Khiêu vũ, hẳn rồi.

"Mời tiểu thư nào đó ra khiêu vũ đi."

Huých nhẹ vai y, Zero hất mặt về phía một nhóm những cô gái xinh đẹp gần đó.

"Còn em?"

Y nhướng mày hỏi ngược lại. Bảo y chịu để cậu một mình, thế nào rắc rối cũng kéo tới cho mà xem. Y không muốn có một Hiou Shizuka hay Kuran Rido thứ hai đâu.

"Akiro."

Dù trong bất kỳ tình huống nào, chỉ cần Akira gọi một tiếng, cái tên đứng bên cậu đều có thể mặc kệ sự đời mà phi đến cạnh người thương. Đây là muốn chọc tức phận con dân FA mà! Gân xanh nổi đầy trán nhìn ông anh mới giây trước còn một hai không chịu rời, giây sau đã bỏ chạy mất dạng. Anh đây khinh!

"Nii-chan."

Akiro vui vẻ đến bên cạnh anh trai nhưng có vẻ người kia không bất ngờ gì mấy. Dù sao lần nào gọi y cũng chạy đến bằng tốc độ nhanh nhất có thể, riết rồi anh hết giật mình nổi luôn.

"Cậu lo lắng gì sao?"

Akira hỏi khi thấy Kaname quay đầu nhìn qua người tóc bạch kim.

"Nhóc con cũng nên học cách đối phó với mấy tình huống kiểu này."

Không chỉ với Akiro, anh nói lời này còn cho Kaname cùng Yuuki nghe. Dù anh vẫn lo lắng nhưng họ không phải lúc nào cũng dính lấy thằng nhóc được, thi thoảng phải để nó học cách giải quyết mọi chuyện. Đúng như họ nghĩ, chưa đầy một phút sau khi Akiro rời đi liền có kẻ mò đến kiếm chuyện.

"Thưa ngài, không biết ngài có thể chia sẻ một chút về Karashi-sama không?" Một quý tộc trung niên bước lên mỉm cười hoà ái với thiếu niên trước mắt.

Lại nữa?! Zero bực bội trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn không có biểu hiện khó chịu gì, thậm chí còn mang theo mấy phần ngây dại thích thú mà nhìn vị khách này:

"Ý ông là hai anh của tôi sao?"

Câu nói này khiến ông ta hơi sượng người lại, có vẻ đang lựa lời để nói tiếp. Mấy Ma cà rồng hóng chuyện xung quanh nhân cơ hội này cũng xen vào. Dù sao không có hai thuần chủng kia ở gần, họ có thể tùy ý một chút cũng không bị ai nói gì.

"Đúng rồi thưa...ùm..."

"Kiryu thưa ông." Cái họ này cũng chả có gì đặc biệt ngoài trùng họ với đứa Thợ săn kia.

"Vậy Kiryu,..."

Ờ, tưởng gắn thêm chữ "sama" chắc cậu cười chớtttt.

"Ngài có muốn uống một chút không?" Ông ta đưa ly nước đỏ sẫm trong tay cho cậu. Hơi hé môi cảm nhận mùi, cậu thoáng thả lỏng vì không có bất cứ chất lạ nào ở trỏng, nhưng đồng thời cũng trở nên do dự.

"Nước đó có gì vậy?"

Akira ngờ vực hỏi khi thấy biểu hiện của đứa em mình. Một ly rượu bình thường thì có gì phải từ chối, điều đáng nói ở đây là Zero đang mâu thuẫn.

"Một loại cocktail pha giữa rượu đỏ và "nước của sinh mệnh." Đó là loại máu cao cấp lấy từ con người nên không có gì phải lo ngại."

"Máu?"

Akiro lặp lại như không tin vào lời nói của hắn rồi nhìn sang anh. Chậm rãi quay lại đối diện vẻ mặt mang theo khó hiểu của Kaname, anh nói nhỏ mà như nghiến răng nghiến lợi vì lo lắng:

"Máu là thứ dễ dàng kích thích bản năng nguyên thủy của Quái xà nhất."

Lần đối đầu với Hiou Shizuka lẫn Kuran Rido, cậu đều bị mùi máu kích thích dẫn đến mất khống chế. Chỉ cần một chút thôi đã đủ khiến nhóc con khó chịu, huống hồ là mấy lúc đó, mùi máu hoàn toàn lan tràn trong không khí, thằng nhóc mất kiểm soát là phải. Nhưng cũng may là Zero không phải nếm chút máu nào, nếu không, họ không biết chuyện tồi tệ nào có thể xảy ra nữa.

Chần chừ vươn tay, cậu nhận lấy ly nước theo lễ phép. Hương thơm ngòn ngọt của rượu vương vấn nơi đầu mũi, xen lẫn trong đó là mùi máu nhàn nhạt, máu của con người. Nhìn chằm chằm chất lỏng trong ly, mắt cậu thoáng hiện lên tia quẫn bách.

"Kiryu, mời ngài."

"Onii... Kaname, chúng ta có nên..." Yuuki ngẩng đầu nhìn hắn. Tuy cô vẫn sợ hãi con Bạch xà trong cậu nhưng dù gì cậu cũng không giống người sẽ cố ý gây thương vong, hơn nữa lại còn là khách quý của họ, ít nhiều gì cũng phải giúp đỡ một chút.

Hướng mắt nhìn Akira cũng đang quay xuống nhìn Zero rồi trở lại nhìn hắn, Kaname lắc đầu.

"Không cần đâu Yuuki, cậu ấy sẽ có cách xử lý thôi."

Không chỉ mình Yuuki, Akiro cũng đang có biểu hiện muốn đi tới đó nhưng bị anh mình kéo lại.

"Anh muốn xem Zero có kiểm soát được bản năng của mình không."

Mỉm cười giả tạo với thiếu niên trước mắt, gã đàn ông thầm khinh bỉ trong lòng. Chỉ một ly cocktail mà cũng không uống được, khả năng nuôi dưỡng của nhà Karashi cũng quá kém cỏi rồi đi. Nhưng mà cũng là...ông ta thoáng liếc qua người Thợ săn tóc bạch kim đứng trong góc, cũng là một Kiryu. Vậy lẽ nào... người này là gián điệp do bên Thợ săn gài vào?

Thầm suy nghĩ trong đầu, ông ta càng thấy là mình đúng. Thợ săn rất căm ghét Ma cà rồng, ghét hơn nữa là khả năng hút máu để duy trì sự sống của họ. Một đám luôn cầm vũ khí lên đối chọi với Ma cà rồng suốt mấy ngàn năm, căm ghét Ma cà rồng hơn tất thảy. Uống máu pha loãng với rượu cũng là một cách để giảm bớt cơn khát trong người, tất nhiên đám Thợ săn cực kỳ phản đối việc này. Nhìn biểu hiện của Kiryu trước mắt, đây còn không phải là biểu hiện của một Thợ săn bài xích với cách uống này?

"Tôi thấy hơi khó hiểu khi ngài rất giống Thợ săn nhà Kiryu, chắc hẳn ngài cũng nhận thức được điều này đúng không, thưa ngài?"

Nụ cười trên môi ông ta càng tăng thêm mấy phần ngọt xớt xảo quyệt, vào đôi mắt tím đang liếc nhìn lên chẳng khác nào một sự khinh thường trào phúng.

"Ừm..." Zero mỉm cười mê hoặc, hai mắt tối lại rõ rệt. Dám xem cậu là Thợ săn ư? "Nếu như đó là những gì ông nghĩ..."

Sống lưng chợt lạnh toát khiến ông ta bất giác lùi lại. Bất chợt, một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên sau lưng ông ta.

"Các vị đừng làm khó cậu ấy chứ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top