Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 7 ( Nhớ em )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~~T/b pov~~

Đã một ngày rồi tôi không được  gặp Taehyung. Tôi thực sự nhớ anh ấy ngay cả khi chỉ mới một ngày.

••Ở trường••

Tôi đang ngồi trên ghế và cúi đầu xuống bàn. Taehyung chưa đến trường, hôm nay tôi cảm thấy buồn chán, nhưng đột nhiên tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

-"Nhớ anh?" Tôi nhìn vào người đó, tôi thấy Taehyung đang ngồi bên cạnh tôi với nụ cười hình hộp của anh ấy.

Tôi không ngần ngại ôm anh ta.
- "Anh đã đi đâu? Em thực sự nhớ anh lắm" Tôi nói với anh ấy.

Anh ôm tôi lại. "Xin lỗi T/b. Anh đi gặp mẹ, mẹ anh bị ốm phải nằm bệnh viện. Và em biết rằng anh thực sự cũng rất nhớ em" Taehyung nói, anh nhìn sâu vào mắt tôi.

Tôi mỉm cười với anh ấy.
- "Em hy vọng rằng mẹ của anh sẽ sớm khỏe lại" Taehyung mỉm cười với tôi lần nữa.

-"Cảm ơn em. Anh cũng hy vọng" anh ấy trả lời tôi.

••Giờ giải lao, tại căn tin••

-"Sao, hôm nay khỏe chứ T/b? " Hoseok nói với tôi cùng nụ cười mặt trời vẫn còn giữ trên khuôn mặt của mình.

Tôi mỉm cười lại với anh ấy " Vâng, hôm nay em rất tốt. Cảm ơn anh đã hỏi " tôi  trả lời cho Hoseok.

-"Hmm~ Vậy Taehyung vừa thú nhận với em hôm qua?" Yoongi trực tiếp nói, và  Jimin đột nhiên đưa cho anh một cú đấm vào cánh tay.

-"Yah!! Cậu đang làm gì vậy hả? ” Yoongi vừa nói vừa cau mày với Jimin.

-"Tôi đã nói với anh không nên nói về chuyện này ngay bây giờ " Jimin thì thầm với Yoongi.

Tôi và Taehyung chỉ giữ im lặng. Má của chúng tôi trở nên đỏ và nóng hơn.

-"Aww~ nhìn hai người này xem, họ đang cảm thấy xấu hổ kìa" Jungkook đang trêu chọc chúng tôi.

Tôi lườm Jungkook. "Cậu chỉ cần im lặng, đồ đầu dừa!!" Tôi nói với Jungkook khi tôi khoanh tay và đảo mắt nhìn anh ta.

Jungkook mở to mắt và nhăn mặt lại với tôi:
- "Cậu đang nói gì vậy? 'Đầu dừa'?" Jungkook nói.

Tôi bắt đầu đối mặt lại với anh ta:
- "Phải, vậy thì sao?" Tôi thè lưỡi vào Jungkook sau khi tôi nói vậy.

-“Anh thích cái tên 'đầu dừa' đó. Nghe có vẻ rất dễ thương” Jin cười nói với Jungkook.

- "Hahaha! Đúng vậy Jin hyung!" Namjoon nói. Các thành viên đang trêu chọc Jungkook.

-"Arghhh !! Đừng gọi tôi là đầu dừa, tôi ghét nó !! "Jungkook hét lên với chúng tôi.

-" Được rồi cậu trai bé nhỏ " Tôi nói trong khi nhẹ nhàng hất mái tóc của mình.

-"Không được nói lần nữa ..." Jungkook thở dài.

••Ngày tiếp theo••

~~Nhắn tin với Tachyung~~

Taehyung: Này T/b

T/b: Này Taetae

Taehyung: Anh có vài điều muốn nói.

T/b: Nó là ?

Taehyung: Em đi công viên với anh bây giờ được không? Anh đang chán. Anh sẽ ngoan.

T/b: thật không? Bây giờ luôn sao?

Taehyung: Phải, ngay bây giờ!

T/bĐược rồi! Em rất sẵn sàng!

Taehyung: Được, cảm ơn em!

T/b: Không có gì Taetae!

Taehyung: Bye~

T/b: Bye~

Sau đó, tôi gọi cho Jimin.

T/b: Xin chào oppa~ anh đang ở đâu?

Jimin: Chào T/b~ Anh đang ở cùng với  Jungkook và Hoseok ở quán cà phê. Chuyện gì vậy?

T/b: Không có gì. Em chỉ muốn nói với anh rằng em sẽ đi chơi với Taehyung. Vì vậy, anh sẽ cho phép em chứ?

Jimin: Ok, anh sẽ cho phép em yêu,  nhưng hãy tự chăm sóc mình.

T/b: Được , cảm ơn oppa~ Em yêu anh và  bye~

Jimin: Anh cũng yêu em, bye~

Tôi kết thúc cuộc gọi.

Tôi đã chạy đến phòng ngủ để thay quần áo.

Không lâu sau khi tôi ăn mặc xong, tôi nghe tiếng chuông cửa ở phòng khách.  Tôi đi vội xuống cầu thang và mở cửa.

-"Hi Taetae !! ” Tôi hào hứng nói.

-"Hi T/b! Em có vẻ rất vui. Oppa của em đâu rồi?" Taehyung hỏi.

-"À, anh ấy đã đi chơi với Jungkook và Hoseok rồi. Em đã nói với anh ấy rằng em sẽ đi chơi với anh. Vì vậy, đừng lo lắng về điều đó" Tôi nói với Taehyung trong khi thể hiện nụ cười của tôi.

Anh mỉm cười đáp lại với tôi:
-"Được rồi, tốt quá! Vậy chúng ta đi thôi" Taehyung nắm lấy tay tôi, mắt tôi mở to và nhìn vào tay chúng tôi. Tôi đỏ mặt.

- "Tại sao em lại ngượng ngùng? Nó chỉ là một điều bình thường nhưng, em trông thực sự rất dễ thương khi em đỏ mặt" anh cười khúc khích với tôi.

-"Đừng đùa giỡn với em! ” Tôi nói với anh ấy trong khi lấy tay che mặt mình lại.

-” Hahaha được rồi, chúng ta sẽ đi bộ vì công viên cũng không xa đây lắm~." Taehyung nói và nắm tay tôi lại. Chúng tôi bắt đầu đi bộ đến công viên.

-"Mẹ anh thế nào rồi? " Tôi hỏi anh ấy.

-"Mẹ anh ổn rồi. Bác sĩ nói bà ấy chỉ cần nghỉ ngơi nhiều hơn. Cảm ơn em vì đã hỏi, em đúng là một cô gái biết quan tâm và ngọt ngào." Taehyung đã khen ngợi tôi. Tôi chỉ nở nụ cười ngượng ngùng của mình với anh ấy.

Nhưng, đột nhiên tôi thấy một đứa trẻ đang đứng ở giữa đường. Mắt tôi mở ra to hơn. Cô bé gần như sắp bị một chiếc xe hơi đụng trúng. Tôi thả tay mình ra khỏi tay Taehyung và sau đó tôi sử dụng sức mạnh tốc độ của mình để cứu cô bé và tôi đã cứu được cô ấy nhưng...

-"T/b!!! Khônggg!!!" Taehyung hét lên và ....

                       Chap 7 end
                   To be continued.

~•~•~•~•~•~•~•~•~•~••~•~~••~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Hơi ngắn nhỉ?

~•~••~~••~•~•~•~•~•~•~•~•~••~•~•~•~•~•~•~•~•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top