Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vẫn luôn ngốc nghếch

Tôi yêu anh 12 năm tuổi thanh xuân của mình. 8 năm lặng lẽ yêu anh 4 năm thầm lặng làm vợ anh 

 Cuộc đời của một người con gái có bao nhiêu cái 12 năm cơ chứ nhưng tôi đã vậy đấy ngu ngốc dành tặng cho anh người đàn ông không yêu mình 12 năm tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình chỉ để đổi lại được ở bên cạnh anh ,được nhìn thấy anh cười và được quan tâm ,thầm lặng nhìn anh 1 cách đơn giản như vậy đấy nhưng xem ra bây giờ tôi nhận thấy 12 năm tuổi xuân của mình thật vô ích làm sao bởi đơn giản đến tận bây giờ tôi vẫn chưa một lần nhìn thấy anh ấy cười và nói yêu tôi chính đáng như những gì tôi đã bỏ ra để chờ đợi anh trong ngu ngốc, chờ đợ thứ tình yêu dại dột. Nhưng tại sao tôi vẫn không thể tự nói với lòng mình rằng hãy buông tay và hận anh , xem như chưa từng yêu anh chứ nhỉ  ? Thật ngu ngốc làm sao . Tôi là vậy đấy.Ngu ngốc chờ đợi để rồi nhạn lại đau thương, thất vọng tràn trề.

Ngày tôi gặp anh là vào năm tôi tròn 16 tuổi .Cái tuổi ngốc nghếch và đầy mơ mộng sẽ được gặp hoàng tử bạch mã của mình và được sống hạnh phúc suốt đời với căn nhà hoa nhỏ giản dị . Nhưng từ khi gặp anh ước mơ nhỏ ấy của tôi đã biến mất vì sự hoàn hảo ấy của anh. Tôi đã biết giấc mơ ấy đối với tôi là xa vời để có thể được ở bên cạnh anh - con người ấy tôi phải thật hoàn hảo , tôi phải sống đúng với con người thật của mình là tiểu thư của một gia đình danh giá , là con gái của một gia tộc đứng đầu và đặc biệt hơn nữa tôi phải từ bỏ cái tuổi thơ ngây ngốc của mình và cố gắng dành được quyền thừa kế gia tộc khi đó tôi mới có thể giúp anh ,đứng bên cạnh anh và danh chính ngôn thuận trở thành vợ anh . Điều đó đối với những người con trong gia tộc khác có thể là khó khăn nhưng đối vời tôi nó thật dễ dàng làm sao bởi vì chỉ cần tôi muốn cha tôi có thể cho tôi mọi thứ ,còn với anh trai của tôi thì càng đơn giản hơn anh ấy quá thành đạt từ năm anh ấy 20 tuổi đã tự thành lập cả quốc gia , một thế lực vững mạnh giành riêng cho mình rồi nên đối với anh ấy có quyền thừa hưởng tập đoàn của gia tộc hay không đều không có vấn đề gì cả . Đúng vậy đấy, tôi được sinh ra trong một gia thế quá tuyệt vời , có cha mẹ yêu thương , anh hai che chở . Cả cuộc đời , toàn bộ tuổi thơ của tôi gần như không phải lo nghĩ điều gì ,bởi vì tất cả mọi thứ tôi muốn cha tôi và anh hai sẽ tìm mọi cách trao nó cho tôi  cho dù đấy có là sao trên trời . 

Được sinh ra trong một gia đình đầy yêu thương như vậy nên từ nhỏ tính tình của tôi đã không được ôn nhu hay dịu dàng như những cô bạn đồng lứa , tôi cũng không thể giả vờ ngọt ngào , e thẹn , đáng yêu , như những cô tình nhân trước của anh trai tôi hay như những cô tiểu thư đỏng đảnh nhưng lúc nào cũng cố bầy ra bộ dáng hiền dịu những khi gặp được những loại người ấy tôi cảm thấy thực khó chịu và muốn tránh xa ra làm sao . Nhưng kể từ khi gặp anh mọi thứ đều đã khác , chỉ vì biết được anh thích kiểu con gái nhẹ nhàng , đáng yêu mà tôi đã cố gắng bỏ hoàn toàn bộ dạng kiêu ngạo của mình ,tôi tìm mọi cách áp chế lòng kiêu ngạo , tính tình sang chảnh của mình xuống tối đa. Tôi cố gắng học đàn tranh vì anh chỉ đơn giản tôi nghe rằng anh thích đàn tranh ,và thích tính thanh tao , tao nhã của nó .Tôi không ngừng ngại bất chấp học nó cho dù cả mười đầu ngón tay của tôi đều đầy vất xước , bàn tay trắng nõn đã đầy vết xẹo nhưng tôi vẫn vui vẻ khi nghe anh khen tôi đàn hay ,mọi điều đau khổ dường như đã tan vào mây khói. 

Anh là bạn của anh trai tôi do đó anh rất hay đến nhà tôi dùng bữa hay để chơi với anh trai tôi . Tôi biết anh luôn xem tôi như em gái anh hay là một người bạn tri kỉ ngồi bên anh nghe anh kể những câu chuyện anh đã trải qua trong cuộc sống ,ngồi chia sẻ với anh buồn vui của anh. Ban đầu tôi nghĩ chỉ như vậy là đủ chỉ cần có thể bình lặng như vậy đứng bên cạnh anh  cũng đủ rồi sẽ có ngày anh quay lại và nhìn tôi thôi và anh sẽ đáp lại tình yêu của tôi như những gì tôi đã làm cho anh vậy nhưng mà mọi thứ đã sai khi lòng tham của tôi trở nên dần to lớn . 

8 năm ở bên cạnh anh , bình lặng như vậy đối với tôi dần không đủ tôi muốn anh cưới tôi làm vợ ,tôi muốn ở bên cạnh anh mãi mãi vì vậy tôi đã dùng tới thủ đoạn mà tôi phải khinh thường để có thể ở bên anh. Tôi lợi dụng lúc tập đoàn anh đang khó khăn để uy hiếp anh , tôi xin anh trai mình hay dùng mọi cách để đuổi cô gái mà anh yêu nhất bắt cô ta phải rời khỏi anh ,tôi làm mọi thứ để có thể trở thành vợ anh và tôi rồi đã làm được .Cuối cùng khi bạn gái anh rời đi anh cũng đã chịu cưới tôi làm vợ .

Khi bước vào lễ đường anh đã nói với tôi rằng " Tôi có thể cưới cô nhưng đừng bao giờ mong tôi cho được cô hạnh phúc cô . Cả đời này cô mãi mãi là người mà tôi hận nhất .Hãy nhớ đấy " Tôi hỏi anh " Vậy đến khi nào anh mới không hận em nữa ? " Anh lãnh đạm nhìn tôi rồi nói " Đến khi cô chết đi "  Tôi nở nụ cười với đôi mắt đã tràn lệ từ lúc nào của mình tôi nhìn anh rồi nói  anh " Chẳng quan trọng gì cả chỉ cần em yêu anh là đủ .Chỉ cần em là người mang đến hạnh phúc cho anh là được rồi . Hihihi ... " Anh sững sờ nhìn tôi rồi nói " Cô thay đổi rồi " " Đúng vậy em thay đổi rồi em càng ngày càng yêu anh đến điên cuồng hơn " . Anh không nói gì nữa vẫn cứ lãnh đạm như vây bỏ đi đến sau khi kết thúc hôn lễ

Tôi ngồi bần thần trong phòng tân hôn một mình chờ anh . Phòng tân hôn của tôi rất đẹp mọi thứ xung quanh tràn ngập hoa hồng , chiếc giường mà tôi đang ngồi cũng là số lượng có hạng trên thế giới mọi thứ đều mang lại vẻ đẹp xa hoa nhưng tại sao lại lạnh như vậy nhỉ . Tôi không hiểu. Khi anh về toàn thân đều bốc đầy mùi rượu . Tôi thấy anh mơ màng lao vào ôm tôi . Miệng anh lại lẩm bẩm những câu nói không hiểu sao làm tim tôi đau nát " Linh nhi , linh nhi à đừng bỏ anh lại mà người anh yêu mãi chỉ có mình em thôi mà . Đừng bỏ anh lại một mình mà anh khó chịu lắm . Ở đây của anh khó chịu lắm này " Anh cầm tay tôi đặt lên vị trí trái tim anh . Tôi đứng sững sờ tôi để anh làm mọi thứ khuôn mặt tôi nhòa nước mắt . Linh nhi là tên bạn gái cũ của anh là người mà tôi đã dùng mọi thủ đoạn để cô ta rời khỏi anh nhưng tôi không ngờ anh yêu cô ta đến vậy . Tôi đau khổ ôm chặt anh vào lòng mình thét lên nói " Chẳng lẽ anh không yêu em chút nào sao Phong , anh vẫn chưa từng yêu em sao . Sao anh lại tàn nhẫn như vậy chứ , tình yêu em dành cho anh vẫn không đủ sao " Sau khi gào góc xong tôi đứng dật lau hết nước mắt trên mắt mình rồi cố gắng trở lại như bình thường . Tôi giúp anh thay áo quần cởi giầy, giúp anh uống canh giải rượu, đưa anh lên giường nằm ngủ rồi cũng nằm vào bên cạnh anh . Tôi cố gắng nghỉ đến những ngày tháng được ở cạnh anh sau này mà cố che lấp quên đi đau khổ rồi chìm vào giấc ngủ cùng với nỗi đau sâu lắng của mình

Cứ như vậy 4 năm dần trôi qua . Trong 4 năm đó tôi luôn làm mọi thứ vì anh , tôi bỏ đi bản chất kiêu ngạo của một tiểu thư . Tôi ở nhà chăm sóc anh , làm mọi việc đảm đang một người vợ cần làm . Tôi cố gắng cho qua và mỉm cười với anh khi nhìn thấy những người tình anh đưa về nhà . Tôi làm mọi việc vì anh chỉ vì một mong muốn đó là làm anh nhớ đến tôi . Tôi làm cho anh từng bữa cơm trưa và đưa nó đến công ty anh dù tôi biết anh sẽ chẳng bao giờ ăn hay đụng đến nó đâu rồi tất cả lại bay vào sọt rác , nhưng mà tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc khi nhìn anh cầm từng hộp cơm mà tôi chuẩn bị sẵn cho anh đi làm hay nhìn anh mở nắp ra xem chúng thôi cũng được đối với tôi đã là một niềm vui lớn . Số lần anh ăn cơm với tôi rất ít nhưng mỗi lần nhìn anh ăn tôi vẫn cảm thấy rất vui . Mặc dù tôi biết những món anh ăn lúc nào củng chỉ quan quẩn như bò bít tết hay sườn xào chua ngọt đó đều là những món mà trước đây bạn gái cũ hay làm cho anh ăn , .Dù biết như vậy nhưng tôi vẫn không thể nào làm cho anh quên được cô ấy hay chỉ đơn giản là thay đổi đi thói quen ấy của anh cũng đã vô cùng khó khăn với tôi rồi.

Tôi nghĩ có thể rằng thứ anh thực sự thích duy nhất ở tôi đó chính là những ly trà nhẹ mà tôi pha vào mỗi sáng cho anh dùng hay những món ăn nhẹ tôi làm cho anh lúc mà anh phải thức làm việc khuya . Những lúc anh làm việc khuya, tôi chưa bao giờ muốn ngủ trước anh cả ,tôi muốn được ngồi bên anh khắc ghi khuôn mặt anh thật sâu vào lòng , anh làm việc tôi sẽ đọc sách đôi lúc tôi sẽ ngẩn người nhìn anh . Bởi vì tôi không biết tôi có thể ở bên anh cả đời hay không , tôi không biết khi cô ấy về -khi người yêu cũ của anh trở lại anh còn nhớ đến tôi không . Tôi cố gắng thay đổi mọi sở thích mà anh có thể quên tôi cố gắng nấu cho anh thực nhiều món ăn ngon mà tôi tự tay làm và bắt anh ăn dù đó là vô ích bởi vì cho dù tôi nấu ra bao nhiêu món , dù chúng ngon đến đâu nhưng nếu đó không phải bò bít tết hay sườn xào chua ngọt thì anh nhất quyết không ăn . Tôi cố gắng học đàn thực tốt cho anh nghe nhưng cũng chỉ để đồi lại câu nói " Đàn cũng tốt đấy nhưng vẫn không bằng Linh nhi "



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top