Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Stopp..tui ko thích..ok?- Khánh Vân chặn đứng ngang họng, ko cho Hoàng Yến nói ra ý định của mình.

- Trời..sao bà lại vậy, người ta đẹp, giàu, thông minh..bla..bla..mơ ước của biết bao người đó, giờ bà có cơ hội sao ko bắt lấy hả- Hoàng Yến càu nhàu

- Ồ..chắc tui hơi khùng nên vậy..thôi thì bà làm mai cô ấy cho người khác đi nha- Khánh Vân nói rồi cười bỏ đi, để Hoàng Yến với một mớ rắc rối trong đầu, "ko phải bữa trước nó nhìn lên bàn giám khảo ngẩn ngơ hay sao ta, chị Ngọc Châu và Kim Duyên như mình biết thì là chị của nó, cô Sunny thì ko thể nào, cô Lệ Hằng càng ko, vậy còn đúng Tường Linh mà". Nhưng, có một điều Hoàng Yến ko thể nào nghĩ tới, đó là Ngọc Châu và Kim Duyên hoàn toàn ko có quan hệ huyết thống với Khánh Vân nhà ta.

Chiều hôm đó, Khánh Vân chạy nhanh đến bãi xe chờ Kim Duyên, Kim Duyên đi ra cười tươi rói, Khánh Vân trưng nguyên bộ mặt mèo nói

- Chị Kim Duyên..hôm nay em phải qua nhà Hoàng My dự sinh nhật rồi, chị về trước nhé, em sẽ đi với Hoàng Yến

- Hì..ừ..đi chơi vui vẻ nha nhóc- Kim Duyên mỉm cười, đôi mắt long lanh

- Hì..dạ, bye chị, em sẽ về sớm- Khánh Vân nói rồi bỏ đi, Kim Duyên nhìn theo, mỉm cười, rồi lên xe về nhà.

Tại siêu thị...

- Nè..sao bà bảo đi mua quà..vô đây mua gì hả?- Khánh Vân ngó ngang ngó dọc nhìn Hoàng Yến

- Xì..im coi..tìm khu vực bánh kẹo nhanh- Hoàng Yến nói

- Ồ..mà bà tính mua gì ở đó, đừng nói với tui là bà mua bánh tặng người ta nha- Khánh Vân cười gian

- Khùng..khùng...khùng nè- Hoàng Yến chơi liên hoàn chưởng vào người Khánh Vân, Khánh Vân gian manh

- Né..né...né nè

- Aizz...mệt bà quá đi, tìm quầy bánh cho tui- Hoàng Yến đầu hàng

- Kìa, ngay trước mặt đó- Khánh Vân chỉ chỉ

- Hì..ok..đi nào- Hoàng Yến và Khánh Vân đi đến quầy bánh, Hoàng Yến nhòm ngó một hồi, Khánh Vân cũng hết kiên nhẫn

- Nè..bà tìm bánh gì, tui tìm cho, nhanh còn đi mua quà cho Hoàng My nữa.

- À..ờ....à- Hoàng Yến đỏ mặt ko nói

- Nói nhanh coi- Khánh Vân nghiến răng

- À..cái bánh cây cây mà phủ socola ý..tui đang tìm loại đó đó- Hoàng Yến nói nhanh

- Ồ...cái này được ko- Khánh Vân thuận tay lấy ở quầy kế bên một hộp nhỏ nhỏ đưa cho Hoàng Yến

- ĐÚNG..đúng cái này rồi- Hoàng Yến la lớn, rồi chạy qua chỗ Khánh Vân vừa lấy, quất thêm mấy chục hộp.

- Ê..mấy cái này làm chi vậy?- Khánh Vân cầm cái hộp bánh lên nhìn nhìn.

- Trời..bà đừng nói với tui bà ko biết công dụng của loại bánh này nha- Hoàng Yến nói

- Ồ..bánh để ăn thôi chứ công dụng gì nữa- Khánh Vân gãi đầu

- Aizzz...nghe này..theo truyền thuyết Hàn Quốc...

- Xí..cái chỗ đó hơi nhảm rồi đó- Khánh Vân càu nhàu

- Im lặng coi, nghe nè, theo truyền thuyết, nếu bà ngậm một đầu bánh này bên cạnh người yêu của mình, thì người kia sẽ ngậm đầu còn lại và kết thúc là một nụ hôn nồng cháy- Hoàng Yến mơ màng

BANG....

- Tỉnh lại dùm cái- Khánh Vân tiện tay cầm cái chảo gần đó đập cho tỉnh.

- Aizzz...tui nói thật, sau này có người yêu, bà làm thử nha, hôm nay tui thực hành trước, haha- Hoàng Yến nói rồi ra quầy tính tiền, để lại Khánh Vân đứng chau mày suy nghĩ, có thật hả ta.

- Nè..bà thấy tui đặt bánh với mua áo và gấu bông là đủ chưa?- Hoàng Yến lo lắng hỏi Khánh Vân

- Dạ..em lạy chị luôn đó, chị làm như đi hỏi vợ ý, mà lo lắng đủ thứ- Khánh Vân đang đợi người ta bó một bó bông hồng trắng để tặng Hoàng My.

- Hay tui mua hoa nữa nha- Hoàng Yến ngập ngừng nói

- Nè..cầm luôn đi- Khánh Vân đưa bó hoa của cô cho Hoàng Yến

- Ko được, cái này của bà mà, tui mua bó khác nha- Hoàng Yến hấp tấp

- Khùng vừa thôi..hai đứa hai bó làm gì hả..yên tâm đi mà- Khánh Vân ôm bó hoa rồi đẩy Hoàng Yến đi, trước khi cô ấy tính mua thêm thứ gì nữa.

- Khánh Vân nè, lỡ Hoàng My ko thích thì sao hả?- Hoàng Yến và Khánh Vân giờ đã đứng trước cổng nhà Hoàng My.

- Aizzz...tui nói bà nghe..ko phải Hoàng My nhận lời yêu bà rồi sao- Khánh Vân nói

- *gật gật*

- Thì đó..bởi thế nên cho dù bà mua cái gì đi nữa..cô ấy sẽ thích..à ko..cô ấy chắc chắn thích- Khánh Vân cười nói

- Ừ ha, Vân ơi là Vân, nhiều lúc sao tui thấy thương bà quá à- Hoàng Yến nhìn Khánh Vân đầy cảm kích.

- Ồ..giờ bà biết vậy cũng chưa muộn đâu..đi vào thôi- Khánh Vân nói rồi cùng Hoàng Yến bước vào nhà, à ko, biệt thự nhà Hoàng My.

Cùng lúc đó, tại nhà Kim Duyên....

- Chị hai..hôm nay chị ko đi dạy thêm sao?- Ngọc Châu hỏi rồi tiến lại gần phía Kim Duyên đang hóng gió ở ban công.

- Hì..ko..hôm nay em cũng ko đi diễn sao?- Kim Duyên quay lại cười hỏi

- Hì..chị nghĩ xem bà nội còn ở đây, chưa đi thì làm sao em đi diễn được, mà chị hai nè, nãy nội hỏi nhóc đó- Ngọc Châu nói rồi dựa vào ban công, nhìn ra sân vườn.

- Hì..chị quên ko nói với nội, hôm nay cô nhóc đi sinh nhật bạn- Kim Duyên quay qua cùng hướng với Ngọc Châu, nhìn ra sân vườn đầy gió mát rượi.

- Chị ko thường xuyên đứng đây mà, hay là chị muốn đợi ai hả?- Ngọc Châu cười nói

- Hả?...hì..ko có, lâu rồi chị ra đây đứng ngắm cảnh tí thôi- Kim Duyên hơi bối rối khi Ngọc Châu hỏi

- Woa...giống nhau quá..giống cả cách trốn tránh nữa thì..em nghi lắm nha- Ngọc Châu làm mặt gian

- Hì..giống ai cơ?- Kim Duyên ngạc nhiên hỏi

- Ồ..sau này chị sẽ biết ngay ý mà..hihi- Ngọc Châu cười rất tươi

- Hì..ừ..chị cũng mong là vậy- Kim Duyên cười nhìn lại

- À..mà chị nè..chị đối với Khánh Vân là gì?- Ngọc Châu đột nhiên trở nên nghiêm túc

- À..ờ..sao em đột nhiên lại hỏi vậy?- Kim Duyên đột nhiên nhớ lại lúc ở vườn, mặt đỏ rực, dĩ nhiên, Ngọc Châu vẫn chưa biết là Kim Duyên đã nghe được chuyện của hôm đó.

- Hì..thì chị cứ nói đi, em muốn nghe thật sự trong lòng chị nghĩ gì- Ngọc Châu mỉm cười

- À..thì là..em..thôi- Kim Duyên ngập ngừng nói

- Ý chị là giống như chị với em thôi phải ko?- Ngọc Châu nói

- ..uk..- Kim Duyên nhẹ nói

- Ồ..em hiểu rồi..vậy em quen Khánh Vân chị cũng ko phản đối đúng ko?- Ngọc Châu mặt nghiêm túc

- Ý..em..là?- Kim Duyên ngạc nhiên

- Ý em nói là em thích Khánh Vân, nhóc đẹp trai mà *hai mắt long lanh*, em sẽ quen nhóc đó, chị cũng đâu thích nhóc đó, nên em mong chị sẽ ủng hộ em- Ngọc Châu cười nói, "chị hai à, chị nói ra đi, em sẵn sàng làm cầu nối cho hai người mà".

- .... .... ....- Kim Duyên ko nói gì, ánh mắt cô đượm buồn

- Hì..chị hai nè..chị buồn hả?- Ngọc Châu chớp chớp đôi mắt nhìn Kim Duyên khoái chí

- À..ko..đó là tùy quyết định của hai đứa thôi- Kim Duyên nghẹn giọng nói

- Hì..chị hai ơi là chị hai, rõ ràng chị thích người ta, sao chị lại phủ nhận hả, nãy giờ em nói giỡn đó- Ngọc Châu cười huề, Kim Duyên phì cười, tâm trạng vui lên lại

- Hì..em dám chọc chị hả bé

- Aizz...ai dám chọc chị Kim Duyên yêu quý của em chứ...chỉ là..- Kim Duyên bước đi rồi nói

- Chị nè..người ta cũng chỉ nghĩ về một mình chị thôi..em nghĩ..điều này chị nên biết- Rồi cô cười bỏ đi, Kim Duyên mỉm cười nhìn theo, con bé này, chị biết rồi, cám ơn em.

Tại nhà của Hoàng My...

- Hì..chúc em yêu sinh nhật vui vẻ- Khánh Vân quất câu ngon ơ, Hoàng Yến bay tới

- Nè..bà kêu ai là em yêu hả?..hả?

- Ồ..i'm sorry..mình nhầm à..sao bạn lại vội vàng quá vậy...mình nhầm thì mình sửa thôi- Khánh Vân chưng bộ mặt lừa tình ra, Hoàng Yến càu nhàu, rồi tiến tới Hoàng My nói

- Hì..chúc em yêu của Yến sinh nhật thật vui vẻ nha

- Hì..em cám ơn- Hoàng My cười tít mắt nhận quà, rồi hai người ra chào các khách được mời, sau đó là buổi tiệc vui như tết của những bạn học sinh trong lớp, cũng như các thành viên của gia đình Hoàng My.

Khánh Vân sau khi nghịch chán chê mà ko để ý đến cặp mắt ai đó mà Hoàng Yến đã cảnh báo đang nhìn mình, thì cô xin phép về trước vì ko muốn lão bà bà trách phạt, Hoàng Yến và Hoàng My rất tiếc nhưng cũng để cô về. Mặc dù đồng hồ mới qua 9h một xíu.

- Aizz...cả tuần nay nhiều việc quá..chưa gọi về cho nội nữa..giờ gọi về thì có muộn quá ko ta- Khánh Vân đi bộ trên con đường xanh mướt ở khu biệt thự cao cấp, mắt thì luôn tìm kiếm một trạm điện thoại công cộng, nên ko để ý ai đó đang đi theo mình.

- A..ĐÂY RỒI- Khánh Vân nói rồi đột nhiên dừng lại, vì thắng gấp nên người đằng sau tông thẳng vào lưng cô và ngã xuống. Khánh Vân giật mình quay lại

- TƯỜNG LINH??????

Nếu ko nhận ra người đằng sau có lẽ cô đã cho một cước để tự vệ. Khánh Vân liền vội vàng đỡ Tường Linh dậy, Tường Linh luống cuống đỏ mặt

- Kính..kính của mình rơi đâu rồi?- Khánh Vân nghe vậy cũng nhìn xung quanh, nhờ ánh đèn đường, cô đã nhìn thấy cái kính rơi ngay chân mình, nhưng mà, chiếc kính có lẽ bị mẽ chút xíu, cô cầm lên, đưa cho Tường Linh rồi nói

- Đây..của bạn đây..xin lỗi nhé, hình như nó đã bị hư rồi, mình sẽ mua đền cho bạn cái khác sau nha.

- Hì..ko sao...ko sao..mình mới phải là người xin lỗi vì đã đi theo bạn- Tường Linh cười thẹn thùng nói, Khánh Vân gật đầu, "đúng là Hoàng Yến nói ko sai, hôm trước mình ở nhà sách, vội quá nhìn ko kĩ, cho dù đeo kính cũng rất dễ thương, nhưng ko bằng thiên thần của mình, hí hí, *mê gái*".

- Hì..bạn đi theo mình có chuyện gì sao?- Khánh Vân hỏi

- À...mình muốn đi về cùng bạn..à ko..muốn đi uống nước rồi về cùng bạn, vậy thôi- Tường Linh cũng ko hiểu sao cô lại nói ra cái lí do ngớ ngẩn như vậy.

- Ồ..bạn sợ à..vậy sao ko đi taxi về..à mình quên..nhà bạn có xe riêng mà- Khánh Vân thắc mắc.

- À..xe nhà mình bị hư rồi- Tường Linh ngại ngùng nói dối.

- Hì..ừ...vậy thì về chung..bạn đợi mình tí nha..mình gọi về cho bà đã- Khánh Vân nói rồi chỉ chỉ về trạm điện thoại công cộng, Tường Linh thấy vậy nói

- Hay bạn dùng điện thoại mình đi

- Hì..thôi, mình gọi điện thoại công cộng là được rồi.- Khánh Vân nói rồi chạy qua trạm điện thoại, Tường Linh kiên nhẫn đứng chờ, ánh mắt lúc này chỉ quan sát Khánh Vân, "đúng là khi cười rất có duyên, hihi".

15 phút sau, Khánh Vân đi ra gãi đầu nói

- Xin lỗi, bạn đợi mình lâu ko.

- Hì..ko sao- Tường Linh chớp mắt nhìn Khánh Vân, Khánh Vân cười xã giao, rồi hai người tiếp tục đi về, nhưng ko khí rất im lặng, cơ bản là Khánh Vân ko có gì để nói, chỉ muốn về nhà gặp ai kia, còn Tường Linh thì lại đợi Khánh Vân nói trước, cuối cùng, Tường Linh cũng lên tiếng trước để phá vỡ bầu ko khí yên lặng

- Bạn ko có điện thoại di động à?

- Hì..chị Kim Duyên và chị Ngọc Châu cũng có ý muốn mua cho mình, nhưng mình thấy ko cần thiết mấy- Khánh Vân cười nói

- Hì..vậy à- Tường Linh nói rồi cả hai lại tiếp tục bầu ko khí im lặng. Khánh Vân bình thản như ko, đón taxi cho hai người cùng về, vì thuận đường, nên Khánh Vân sẽ xuống trước, Khánh Vân trước khi xuống xe, tính tạm biệt Tường Linh thì đã thấy cô bước ra khỏi xe, đứng trước mặt Khánh Vân nói

- Đây là số điện thoại của mình, mình sẽ rất vui nếu bạn liên lạc với mình- Khánh Vân bàng hoàng, ko phải trao đổi số điện thoại này là bày tỏ tình ý hay sao, nhưng cũng nhận cho lịch sự, Tường Linh cười tươi lên xe đi về. Khánh Vân nhìn theo, "cô ấy thích mình sao, aizzzz".

Kim Duyên, Ngọc Châu và bà nội đang cùng nhau đi bộ trong vườn nhà, thấy ánh đèn xe, liền dừng lại nhìn, thấy con Miu xuất hiện, ba người đang tính ra đón, thì lại thấy Tường Linh bước tới, đưa gì đó một cách ngại ngùng với Khánh Vân, còn con Miu thì cũng nhận lấy, còn nhìn theo khi Tường Linh lên xe đi nữa.

- Aizz..nhóc nhà ta thật đào hoa quá nội ơi, siết chặt kỷ luật đi nội- Ngọc Châu bĩu môi, ko cần hỏi cô cũng biết là Tường Linh đưa cái gì cho Khánh Vân.

- Cháu nói vậy là sao..tụi nó đưa gì cho nhau à- Bà nội ko hài lòng nói

- Nội ơi là nội...cái cách đưa như vậy..trường con gọi là trao đổi số điện thoại...như tỏ tình rồi ý- Ngọc Châu nhấn mạnh từng chữ, liếc nhìn Kim Duyên đang im lặng ko nói gì.

- HẢ?...với con Miu nhà này à..chết thật- Bà nội thật sự phản đối nha, nguyên do rất đơn giản, bà đã chấm con Miu cho cháu gái bà rồi.

- Thôi..con vào phòng nha nội- Kim Duyên buồn bã nói

- Ừ..con vô đi- Bà nội hiểu tâm lý cháu gái nên đồng ý, Ngọc Châu chép miệng, "Miu à, em bước vào nhà bây giờ là chị tính chuyện với em liền, trêu hoa ghẹo nguyệt hả Miu".

Còn về phần Tường Linh, khi vừa đến ngã tư, cô xuống xe, một chiếc xe khác rất sang trọng chạy tới đón cô, cô lên xe với tâm trạng vui vẻ, vệ sỹ thấy vậy liền hỏi

- Tiểu thư có chuyện gì hả?

- Hì..ừ, em tìm thấy rồi chị à.-Tường Linh mặt đỏ rực nói

- Dạ, tôi nông cạn, cô chủ tìm thấy gì ạ?

- Hì..người đó- Tường Linh đắc ý nói

- Dạ vâng, chúc mừng cô- Nữ vệ sỹ vui vẻ nói, Tường Linh cũng cười lại "em sẽ đợi, Khánh Vân à".

Nhà Kim Duyên.....

- Á..CHỊ BỎ EM RA ĐI..Á...BÀ À...THA CHO CHÁU- Khánh Vân vừa bước vào nhà, liền bị Ngọc Châu ôm lại, còn bà nội thì cầm "thượng phương bảo kiếm" hết sức đe dọa, lâu lâu lại đét cho Khánh Vân một cái.

- NÓI...em mới đi đâu về- Ngọc Châu tra hỏi

- Em nói mấy chục lần rồi, em đi sinh nhật Hoàng My mà- Khánh Vân thành thật trả lời.

- Đi sinh nhật Hoàng My sao về với Tường Linh?- Ngọc Châu hỏi

- Sao..sao..chị biết?- Khánh Vân há hốc

- Trả lời câu hỏi, ko được hỏi lại- Bà nội tra tấn

- Dạ..dạ..Tường Linh là chị họ Hoàng My- Khánh Vân bắt đầu giải thích

- Rồi sao?- Bà nội và Ngọc Châu đồng thanh

- Thì cô ấy cũng đi..

- *gật gật*

- Lúc về..em xin phép về trước..

- *gật gật*

- Em muốn gọi về cho bà dưới quê..nên tìm trạm điện thoại..khi em dừng lại thì cô ấy ở đằng sau đâm thẳng vào em..

- *gật gật*

- Thì vậy nên về chung..- Khánh Vân nói

- XẠO..- Ngọc Châu và bà nội nhìn Khánh Vân với ánh mắt nghi ngờ nói

- Em nói thật mà.- Khánh Vân van xin

- Có vậy mà trao đổi điện thoại sao, ngoài gặp ở đó còn gặp ở đâu nữa ko- Ngọc Châu sắc xảo nói

- Sao chị biết cô ấy cho em số điện thoại ạ?- Khánh Vân thắc mắc
-------------------------

Thiệt ra tui xong chương sau lun rồi nhưng mà hog đăng đâu nè 🙄🙄 miễn sao mn đau khổ là tui zui òy 🤣🤣🤣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top