Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 41: dạo này bỏ bê face quá. Mọi ng đọc truyện tương tác nhiều lên với tớ nhaaa. Tương tác kém quá tớ buồn lắm ý

Ngồi trên xe, thông qua liên lạc với những người đang ở biệt viện, Peter trong lòng nóng như lửa đốt. Peter lạnh lùng ra lệnh: “ Cho xe chạy nhanh lên.”

“ Vâng.”

Vỹ nhìn biểu hiện đầy khẩn trương của Peter, trong lòng cũng khẩn trương theo. Từ bộ đàm của Vỹ phát ra tiếng nói: “ Anh Vỹ, biệt viện Thor hiện tại đã thất thủ, anh và lão đại đừng có trở lại. Bọn em cũng đang mở đường máu chạy đi.”

“ Mẹ kiếp.”

Peter nghe xong chửi thầm một tiếng, hai mắt hằn rõ những tia máu, bàn tay nắm chặt lại đầy tức giận. Vỹ ngồi bên cạnh nói: “ Lão đại, chúng ta làm gì tiếp theo đây?”

“ Báo với người của Thái Tuấn yểm trợ khu vực ngoài bờ biển, toàn bộ những người còn lại chạy ra ngoài biển.”
“ Vâng.”

Đáng chết, dám ngang nhiên đối đầu thách thức như vậy, giỏi lắm.

Tịnh Yên ngồi trên máy bay, đôi mắt lạnh lùng nhìn xuống phía dưới, cô nhìn những đốm màu đen đang nằm ngổn ngang dưới đất. Bất quá, trong lòng một chút thương xót cũng không có, cứ nghĩ đến Thor giết mẹ cô, cướp đi loại súng đó trong lòng cô lại sục sôi ý chí muốn giết hết tất cả người của Thor để đền mạng.

Rồi những lần bị Peter đuổi cùng giết tận, hại người cô yêu thương nhất biến mất hơn hai năm trời để bây giờ đến cô cũng không còn nhận ra. Cô hận…hận Peter đến mức dù Peter có chết cả trăm ngàn lần cũng không thể nguôi được nỗi hận của cô.

Phước nhìn Ma nhãn trên màn hình máy tính, quay sang cô nói:

“Đại tẩu, người của Thor đang di chuyển về phía biển.”

Khóe môi Tịnh Yên cong lên nở nụ cười đẹp tuyệt mỹ, cứ thế đi Peter, chạy ra biển càng nhanh càng tốt, có như vậy chúng ta mới nhanh chóng kết thúc những ân ân oán oán.

“ Peter đi đến đâu rồi?”

Những ngón tay Phước như múa trên bàn phím, Ma nhãn nhanh chóng phác họa hình ảnh của Peter.

“ Đang trên đường chạy ra biển.”
“ Cho người của ta chặn hết các nẻo đường, cho người của Thor và Peter gặp nhau tại một điểm.”
“ Rõ.”

Ở phía dưới, Tuấn Triệt cùng Trúc Lan nhận được mệnh lệnh ngay lập tức vòng xe lại, dẫn đoàn truy đuổi xe của Peter.

Báo đen nhìn qua gương chiếu hậu, một đoàn xe phía sau đang đuổi tới, anh ta tăng tốc chạy nhanh hơn. Trúc Lan hạ của kính xe xuống, đầu súng đen ngòm thò ra khỏi cửa kính xe, không thương tiếc xả liên tục về phía xe Peter.

Trong xe Peter chỉ có duy nhất anh ta và Vỹ, Vỹ hai đầu lông mày nhíu chặt lại, chửi thầm một tiếng, quay sang Peter đang ngồi bên cạnh:

“ Lão đại, giờ tính sao?”

Peter mặt lúc này không thể đen hơn được nữa, dường như sự tức giận trong lòng anh ta đã dâng đến cực điểm. Peter lạnh lùng nói: “ Chạy đường khác, tránh chúng đi.”

“ Vâng.”

Những viên đạn Trúc Lan bắn đến không hề có ý giết Peter và Vỹ, Trúc Lan nhắm vào vỏ xe và thành xe, một vài viên bắn vào kính xe, tuy nhiên không đủ để có thể làm nứt kính xe.

“ Bật kính chống đạn chưa?”
“ Lão đại, đã bật chống đạn mức độ ba rồi ạ.”
“ Cắt đuôi chúng đi. Liên lạc xem người của chúng ta đang chạy đường nào, sát nhập vào đó.”
“ Vâng.”

Sau khi liên lạc với người của Thor, biết được người của Thor cũng đang chạy trên tuyến đường XY để ra biển. Vỹ nhanh chóng phanh xe lại, đột ngột chuyển hướng đi của xe. Sau khi xác nhận xe Peter đã đổi hướng xe, Trúc Lan nhanh chóng thông báo lại cho Tịnh Yên.

Tịnh Yên nhận được thông báo từ Trúc Lan, khóe môi cong lên nụ cười hài lòng, không nhanh không chậm lên tiếng:

“ Được rồi, không cần truy đuổi nữa. Cùng với mọi người chuẩn bị truy đuổi cả đoàn xe của Thor, dồn chúng ra ngoài biển.”
“ Vâng.”

Vỹ vừa lái xe vừa nhìn qua gương chiếu hậu, không thấy đoàn xe khi nãy đuổi theo nữa, mới yên tâm nói:

“ Lão đại, đã cắt đuôi xong.”
“ Còn bao nhiêu lâu nữa sẽ gặp người của ta.”
“ Còn 200m nữa.”

Vỹ tiếp tục nhấn mạnh chân ga phóng đi, sau đó cài đặt chế độ tự lái xe, còn mình thì nhoài người về phía sau, lật ghế phía sau lên lấy ra mấy khẩu súng cùng lựu đạn. Peter lạnh lùng lên tiếng:

“ Thông báo cho người chúng ta chuẩn bị nghênh chiến, tất cả các xe chạy so le với nhau, chế độ chống đạn bật mức cao nhất, mở hết các đầu súng, chờ lệnh tấn công.”
“ Vâng.”

Ánh mắt Peter lạnh lẽo nhìn về khoảng không trước mặt, hai tay nắm chặt khẩu súng trong túi áo, trong này chỉ còn duy nhất một viên đạn nữa, chính là viên đạn sẽ tiêu diệt toàn bộ thế lực của Lăng gia.

“ Người của Thái Tuấn báo đã chuẩn bị hết tàu ngầm và máy bay cho chúng ta.”
“ Tốt, tăng tốc về phía điểm hẹn đi.”
“ Vâng.”

-----------------

Thiên Hùng ngồi trên máy bay, trong lòng lo lắng đến mức hai đầu lông mày nhíu chặt lại. Ánh mắt rét lạnh nhìn chằm chằm vào đoạn đường phía trước, cứ 5 phút trôi qua lại vang lên giọng nói lạnh lẽo của anh: “ Đến đâu rồi, còn bao nhiêu phút nữa thì đến nơi.” Khiến cho người điều khiển máy bay cũng cảm thấy lạnh sống lưng.

“ Lão đại, thời tiết khu vực này không được tốt, máy bay không bay nhanh được.”
“ Tăng tốc mạnh lên đi.”
“ Nhưng thời tiết…”
“ Tăng tốc mạnh lên.”
“ Vâng.”

Trực thăng của anh nhanh chóng bay vụt lên cao, vượt qua tầm chắn của tầm mây phía trước, tăng tốc bay về phía trước.

Tịnh Yên ngồi trên máy bay chăm chú quan sát, Lâm ngồi bên canh nói:

“ Đại tẩu, Peter đã đi đúng cái bẫy chúng ta giăng sẵn.”
“ Chia hai top, một top cùng tôi ra chỗ tàu chiến, top còn lại sẽ vây bắt Thor.”
“ Vâng.”

Phước đưa màn hình ra trước mặt Tịnh Yên, ngón tay di chuyển chỉ trên màn hình:

“ Đại tẩu, người của Thor đang đi đến vị trí này rồi, cũng sắp đến bờ biển.”
“ Bên bờ biển có ai hỗ trợ họ không?”
“ Theo như hình ảnh Ma nhãn hiển thị, bên bờ biển đang có một top người chờ sẵn ở đó, chắc chắn là người của Thor.”

Tịnh Yên nghe xong cúi đầu suy nghĩ một lúc, không nhanh không chậm lên tiếng:

“ Chúng ta bắt đầu đi săn.”

“ Lâm, cùng Vũ sẽ chỉ huy người của chúng ta vây bắt Thor, Phước và Phong sẽ theo tôi lên tàu chiến.”
“ Vâng.”
“ Thả đĩa bay phát nổ ra, đuổi dồn chúng đến tận cùng bờ biển đi.”
“ Vâng.”

Tịnh Yên vừa dứt lời, phía dưới thân máy bay tàng hình mở ra một cánh cửa, hàng loạt đĩa bay phát nổ bay ra bên ngoài, theo lệnh điều khiển của Phước bay về phía đoàn xe của Peter. Đĩa bay phát nổ bay vừa chạm đến một xe trong đoàn xe của Peter, một chiếc xe ngay lập tức nổ tung.

“ Thông báo, một xe đã phát nổ.”
“ Thông báo, một xe nữa đã phát nổ.”
“ Thông báo lại một xe nữa phát nổ.”
“…”

Tiếng thông báo phát nổ vang lên đều đều qua bô đàm liên lạc, hơn nữa vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Vỹ hơi nhíu mày quan sát sau đó mới nói:

“ Phía sau có xe đuổi theo sao?”
“ Anh Vỹ, không có.”
“ Vậy sao các xe lại đồng loạt phát nổ như vậy?”
“ Anh Vỹ, em đã kết nối cảnh quay vừa nãy đến máy anh, anh xem sẽ rõ.”

Vỹ giao việc lái xe cho một tên khác, còn mình thì cầm lấy máy tính, chấp nhận đoạn video vừa được gửi đến. Anh ta mở to lên cho cả Peter cùng xem, những phân đoạn được tua lại chậm chạp trước mắt Peter, anh ta nhìn những phân đoạn trước mắt, hai tròng mắt màu lam hiện lên những tia kinh ngạc. Rốt cuộc hai năm qua anh ta nằm viên, Lăng gia sao lại có thể chết tạo những thứ vũ khí kinh người như vậy?

“ Lão đại, chúng ta làm gì tiếp đây? Nếu cứ đà này, còn chưa đến điểm hẹn, người của chúng ta đã chết sạch rồi.”
“ Cho phép các xe phá đường chạy, tránh công kích từ đĩa bay phát nổ đó.”
“ Vâng.”
“ Mở cửa kính trời, cho súng đại bác lên, bắn về phía máy bay phát nổ đó, số còn lại chĩa thẳng lên bắn xung quanh trên trời, tôi không tin là không hạ được đám máy bay tàng hình đó.”
“ Vâng.”

Cửa kính trời ngay lập tức được mở, sau khi cửa kính trời được mở, những họng súng to đen ngòm trồi lên phía trên làm cho người ta phải ớn lạnh.

p/s: Chị em nào muốn đọc trước kết và ngoại truyện thì ib cho tớ nhé. Gía bản mềm là 100k, hình thức mua bằng chuyển khoản hoặc là thẻ điện thoại nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#huệ